Phương bắc Nam Tinh!
Chiến tranh vẫn đang diễn ra, nhưng không còn dồn dập như hơn một tháng trước, mặc dù có hai căn cứ phòng thủ vòng ngoài đã rơi vào tay ma quỷ nhưng trong thời gian qua ma quỷ cũng không tổ chức những đợt tấn công mạnh mẽ. Chỉ là thi thoảng ma quỷ điều vài nghìn quân lên chiến trường một lượt rất dễ dàng bị quân Nam Tinh ăn rơi.
Phía Nam Tinh cũng không thực hiện nhiều chiến dịch quy mô lớn, chỉ có ba chiến dịch hòng tái chiếm lại hai căn cứ vòng ngoài nhưng cả ba đều thất bại khiến quân phòng thủ liền tạm dừng các kế hoạch phản công, đưa chiến trường vào tình trạng đóng băng.
Dù sao mối quan tâm hiện tại của Nam Tinh tập trung chủ yếu vào chiến trường mới của tinh linh và chiến dịch hải quân ở phương nam. Cho nên bây giờ Nam Tinh cũng muốn tình huống ở phương bắc này tạm thời đóng băng lại cũng tốt.
Ít nhất đây không phải mong muốn đơn phương của Nam Tinh, bản thân ma quỷ cũng có mong muốn này bởi vì bọn hắn cũng đang có kế hoạch của riêng mình, nếu có thể ma túy Nam Tinh bọn hắn cũng nguyện ý.
Lúc này phía tây bắc gần biên giới rừng điên, một đội quân của ma quỷ đã xuất hiện dọc cánh rừng, dẫn đầu đội quân này không ai khác chính là Phàm người bị đám ma quỷ bắt giữ cùng với hai đồng đội của hắn.
Đương nhiên chỉ là dẫn đầu không phải chỉ huy, không ai cho phép hắn chỉ huy cả.
“Ừm! Tất cả đều không có ai trở về ư?”
Phàm hỏi.
“Đúng vậy! Toàn bộ tiểu đội không trở về cả.”
“Ta đã nói với các ngươi rồi, một là đi vòng qua nơi đó, hai là dùng ma pháp cày nát khu vực đó nếu không liền nhập mộng đi.”
Phàm khoanh tay cười lạnh.
Tuần trước ma quỷ đã mở chiến dịch tiến vào vùng rừng điên.
Quả không hổ là rừng điên, trong suốt một tuần bọn hắn chỉ tiến được hơn hai mươi kilomet, một con số cực kỳ khiêm tốn với đội quân tinh nhuệ này.
Đây là một trong những đội quân tinh nhuệ nhất của ma quỷ ở mặt trận phía đông lúc này, hai phần ba lực lượng đều là tinh linh tộc, với chủ yếu là tinh linh rừng những bậc thầy trong rừng nhưng dù vậy mọi thứ vẫn quá khó khăn đối với bọn hắn.
Trong một tuần qua bọn hắn đã tổn thất hai tư người nhưng chỉ tiến sâu được hơn hai mươi kilomet. Bây giờ thì hay rồi một tiểu đội sáu người không thể trở về sau nhiệm vụ vừa rồi tăng tổng số thương vong lên ba mươi.
Vốn dĩ với năng lực của các tinh linh rừng cho dù không quen thuộc rừng điên thì cũng không đến nỗi tổn thất tới vậy, đó là đối với các nhóm nhỏ.
Nhưng nhiệm vụ của bọn hắn không phải đi xuyên qua rừng mà là mở một tuyến đường an toàn để một đội quân có thể lên tới cả triệu người có thể đi xuyên qua rừng một cách an toàn, có những nơi bọn hắn có thể tránh liền tận lực tránh đi, nhưng có những nơi bọn hắn không thể tránh né phải trực tiếp xuyên qua. Đó là lý do khiến tổn thất của bọn hắn lớn như vậy.
“Không được! Nếu đi vòng qua thì quá xa, còn nếu dùng ma pháp cày nát nơi này thì có thể khiến Nam Tinh chú ý, bằng mọi giá phải kiểm soát nơi này mà không cần gây ra động tĩnh quá lớn, đây là nhiệm vụ của ngươi.”
Đại quỷ ngồi một bên lên tiếng, giọng hắn khàn khàn giống như hai tấm kính chà xát với nhau phi thường chói tai.
“Hắc! Đó là mộng thú đấy, ngươi nói xem có cách nào để đi qua lãnh địa của nó an toàn không? Đừng mơ tưởng, đến việc tìm ra nó cũng là bất khả thi.”
Đồng bạn của Phàm ngồi bên cạnh cũng không nhịn được nói.
Mộng thú là một loài sinh vật ma pháp vô cùng đặc biệt, nó có thể khiến người nhập mộng và ch.ết trong mộng, một khi đã ch.ết trong mộng cơ thể ở thế giới thực của ngươi liền ch.ết đi. Đặc biệt hơn khi mộng thú có khả năng ẩn dấu vô cùng tốt, rất khó có thể tìm được nó.
Dĩ vãng cách tốt nhất để đối phó với mộng thú là san phẳng mọi thứ xung quanh để nó không có chỗ ẩn nấp rồi dùng ma pháp từ xa đánh giết nó liền được. Dù sao sức mạnh của mộng thú cũng có giới hạn chỉ trong khoảng bốn trăm mét mới có thể khiến người nhập mộng, khoảng cách vừa khít so với ma pháp bình thường. Nhưng hiển nhiên ma quỷ không mong muốn điều đó xảy ra, nếu làm như vậy có thể khiến Nam Tinh chú ý tới.
Dù sao lãnh địa của mộng thú cũng gần hai trăm kilomet vuông, một diện tích lớn như vậy bị san bằng làm gì có người không chú ý. Huống chi phía Nam Tinh còn có đám máy bay bọn hắn không biết xử lý thế nào đây, ma quỷ còn đang mong sử dụng cánh rừng làm che chắn tầm mắt trên trời kia.
Đại quỷ nghe những lời đó nở một nụ cười cực kỳ quỷ dị nhìn ba người Phàm khiến gáy của bọn hắn lạnh đi.
“Ta không quan tâm các ngươi làm cách nào, nơi này bắt buộc phải bị dọn dẹp. Cứ đưa ra yêu cầu của các ngươi chúng ta sẽ tận lực thỏa mãn. Đương nhiên nếu không làm được chúng ta cũng không ngại thay người, hẳn ở thành Điên vẫn còn rất nhiều người.”
Đại quỷ cười lạnh.
Huýt huýt!
Đột nhiên từ sau lưng vang lên tiếng còi.
Tiếng còi không lớn, giống như tận lực để mọi người có thể nghe thấy nhưng lại không muốn vang đi quá xa.
Nghe được tiếng còi này mọi người đều nghiêm túc, đám lính đang làm việc xung quanh cũng đột nhiên tăng nhanh bước chân chạy vào các khu vực che chắn, đám người Phàm cũng không khác biệt, bọn hắn nhanh chóng chạy tới một khu vực ngụy trang gần đó.
Ngoại trừ trên đầu được phủ một lớp cành cây xanh tốt ra nơi này cũng không có bất kỳ ngụy trang gì khác, nếu đứng ở mặt đất nhìn lại không gì có thể che dấu được, nhưng nếu từ trên trời nhìn xuống thì nơi này không khác một lùm cỏ là bao.
Chỉ trong chốc lát toàn bộ khu vực vốn dĩ rất đông người hoạt động bây giờ lại trở nên giống như một khu không người vậy.
Sau khi tới khu vực ngụy tranh đại quỷ mới ló đầu nhìn lên bầu trời, hôm nay trời thoáng ít mây, có thể nhìn thấy bầu trời xanh. Lúc này trong mắt đại quỷ hắn thấy được một chấm nhỏ trên bầu trời đang chạm rãi bay tời.
Mọi người ở đây đều biết cái thứ đang bay trên bầu trời kia chính là những chiếc B24 do thám của Nam Tinh. Còn cái phản ứng này chính là để đối phó với những hành động do thám của Nam Tinh hiện tại, dù sao quy mô của lực lượng này cũng không nhỏ, nếu không tiến hành ẩn dấu rất có thể bị lực lượng do thám Nam Tinh tìm ra, lúc đó kế hoạch liền phá sản.
Cho tới hiện tại kế hoạch này vẫn đang hoạt động tốt, Nam Tinh giống như chưa phát hiện ra vấn đề, ít nhất bản thân ma quỷ không cho là vậy.
Còn đối với Nam Tinh kỹ thuật viên lại đang chăm chú điều khiển kính viễn vọng nhắm vào một khu vực.
Trong tầm mắt của kính viễn vọng, bọn hắn thấy được một những cây gỗ đã bị chặt nằm trên mặt đất, nơi này giống như một bãi gỗ nhỏ vậy chắc chắn không thể thoát khỏi ánh mắt nghi ngờ của bọn hắn.
Dù sao ai lại đi khai thác gỗ vào thời điểm này, tại một nơi như thế này cơ chứ, đây là một điều vô cùng bất thường vì thế bọn hắn quyết định chụp hình lại nơi này.
Nhưng ít nhất việc ẩn dấu ma quỷ làm rất tốt, lượn lờ xung quanh một vòng các trinh sát không tìm được thêm bất kỳ dấu hiệu nào nữa vì thế chiếc B24 liền quay đầu tiếp tục lên phương bắc.
Chờ cho B24 rời đi tiếng còi mới một lần nữa vang lên, ma quỷ lại trở về với nhiệm vụ của mình. Còn với đại quỷ hắn không nhẹ nhõm như vậy đôi mắt hắn vẫn nhìm chằm chằm lên bầu trời.
“Đi kiểm tr.a một chút! Rốt cuộc chuyện gì xảy ra, tại sao máy bay lại xuất hiện ở đây?”
Đại quỷ ra lệnh.
Rõ ràng việc kế hoạch hành động được thực hiện rất bí mật, thậm chí bọn hắn còn chuyên đi đường mòn có nhiều nơi ẩn nấp để tránh đi do thám trên không, đã vậy để đánh lạc hướng Nam Tinh bọn hắn còn tiến hành rất nhiều hành động dọc dãy Bạch Mã hòng đánh lạc hướng đối phương.
Như vậy rốt cuộc là lý do gì khiến B24 xuất hiện ở đây? Phải biết nơi này là nằm xa ở khu vực phía tây, ngay bên cạnh rừng điên, hẳn không có bất kỳ lý do gì B24 xuất hiện ở đây mới đúng.