“Nhanh nhanh nhanh! Nạp lại bom vào máy bắn, nhanh lên, nhanh lên.”
Tiếng hét thúc dục của sĩ quan hải quân trên tàu khu trục vang vọng khắp tàu.
Xung quanh hắn các thủy thủ đang vội vã qua lại thực hiện các động tác chiến thuật, đương nhiên hiện tại không phải tác chiến bọn hắn chỉ đang tập trận thôi, hơn nữa đây chỉ là tập trận trên tàu, không phải tập trận theo kiểu quy mô lớn cho nên bọn hắn cũng không sử dụng vũ khí thật mà chỉ là các động tác chiến thuật.
Dù vậy các thủy thủ vẫn phải tập trung rất nhiều, chỉ cần chậm một chút thôi bọn họ sẽ bị trách phạt.
“Nạp đạn hoàn tất! Sẵn sàng, bắn.”
Đương nhiên không thể thiếu được các quy trình tiêu chuẩn, như thế là kết thúc một buổi tập luyện nhỏ trên tàu.
Nhưng sĩ quan lại không hài lòng với kết quả này, bởi vì trên đồng hồ của sĩ quan bọn họ đã chậm mất bốn giây so với ghi chép lần trước.
“Tập hợp!”
Sĩ quan hét lên.
Lập tức các thủy thủ tập hợp lại.
“Điểm danh!”
Sĩ quan quan sát tất cả thủy thủ trước mặt, hắn lớn giọng nói.
“Lần này các cậu chậm bốn giây. ch.ết đói hay gì? Tại sao lại chậm bốn giây.”
“Ngọc Dương! Cho tôi biết tại sao các anh lại chậm?”
Sĩ quan đi tới trước mặt một thủy thủ hét lớn vào mặt hắn hỏi.
“Báo cáo! Tôi không biết.”
Thủy thủ gọi Ngọc Dương nghiêm người báo cáo.
“Không biết! Cậu mắt mù sao mà không biết. Ai cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra.”
Sĩ quan mắng Ngọc Dương xong liền đưa mắt tìm kiếm những người khác.
Nhưng không ai trả lời, tất cả đều im lặng chỉ có tiếng sóng biển vỗ vào thân tàu.
Thấy không ai trả lời, sĩ quan lên tiếng đe dọa.
“Nếu không ai biết liền đứng ở đây cho tới khi có người biết đi.”
Hình phạt đã đưa ra.
“Báo cáo!”
Quả nhiên đe dọa có hiệu lực, một thủy thủ lập tức lên tiếng.
Đừng nghĩ đứng tại chỗ như thế này dễ dàng, rất nhiều binh lính thà nằm bò cả ngày còn hơn đứng nghiêm tại chỗ, đã thế còn là đứng nghiêm trên tàu chiến lại càng khó khăn hơn.
“Anh có gì cần báo cáo? Trung sĩ.”
“Báo cáo! Lỗi của Ngọc Dương, cậu ấy gặp lỗi trong lúc lắp vũ khí.”
Trung sĩ này rất nhanh đã bán đi đồng đội của mình, nhìn hắn rất là nghiêm túc nhưng đám đồng đội của hắn bên cạnh đã bắt đầu không nhịn được cười, có lẽ chỉ có thủy thủ Ngọc Dương lúc này là mặt đen.
Sĩ quan lập tức quay lại trước mặt Ngọc Dương ghé sắt mặt hắn nói.
“Trung sĩ! Lâm trung sĩ nói là thật sao?”
“Báo cáo! Là thật.”
Ngọc Dương không dám nhìn vào sĩ quan nói.
“Như vậy trung sĩ Ngọc Dương, lúc nãy tôi hỏi cậu làm sao cậu không trả lời?”
Ánh mắt của trung sĩ vô cùng sắc bén, nếu không có câu trả lời thỏa mãn sợ rằng Ngọc Dương sẽ gặp phải đau khổ.
“Báo…báo cáo.”
Mồ hôi Ngọc Dương chảy xuống trên trán hắn không nghĩ ra được câu trả lời nào.
Sĩ quan cũng không chờ Ngọc Dương trả lời, hắn nhìn mọi người xung quanh nói.
“Từ hôm nay Ngọc Dương phải dọn nhà vệ sinh trong một tuần.”
Lướt qua tiểu đội một lượt sĩ quan nói tiếp.
“Còn các anh! Liền dọn tàu đi.”
Làm gì có chuyện bọn họ thoát được lỗi.
Sau khi sĩ quan rời đi Ngọc Dương liền lập tức đi tới bên trung sĩ tên Lâm.
Hắn lập tức vươn tay vòng qua cổ trung sĩ sau đó dùng sức kẹp lấy đầu đồng đội vào nách nói.
“Ngươi bán ta!”
Lâm không phản kháng chỉ nhìn Ngọc Dương cười khoái chí nói.
“Hắc hắc! Nếu không tất cả chúng ta đều phải đứng ở đây, ngươi không thương anh em sao? Mọi người nói đúng không?”
Hắn không quên tìm sự giúp đỡ của đồng đội.
Quả nhiên những người khác cũng vây lại đùa cợt.
“Đúng vậy Ngọc Dương! Anh em cũng sẽ giúp ngươi.”
“Các ngươi giúp ta dọn nhà vệ sinh?”
Ngọc Dương nghe vậy nghi ngờ hỏi.
“Chúng ta sẽ cổ vũ ngươi. Ha ha!”
Cả đám đều bu lại cười đùa, bọn hắn vừa huấn luyện xong cũng không cần phải làm nhiệm vụ nữa. Đương nhiên nó cũng không có nghĩa bọn hắn thoát khỏi hình phạt, chỉ là chưa tới lúc thôi.
Lúc này hạm trưởng cũng vừa lên cầu tàu.
“Hạm trưởng! Chúng ta sẽ hội quân với hạm đội trong hai giờ nữa.”
“Ừm! Có yêu cầu gì không?”
“Bọn họ yêu cầu chúng ta đi vòng tới cảng, hạm đội đang tiến hành tập trận!”
Cứ như vậy tàu tiếp tục di chuyển về phía nam chuẩn bị hội quân với hạm đội liên hợp.
Chuyến đi rất nhẹ nhàng, không có bất kỳ nguy hiểm hay vấn đề nào diễn ra cả nên đúng hai giờ sau hạm đội đã ở trong tầm nhìn của tàu.
Nhưng lần này không chỉ có hạm đội liên hợp của Nam Tinh mà còn có cả hạm đội của thủy tinh linh nữa. Hiện tại hai hạm đội đã hội quân cùng với nhau chuẩn bị tập trận.
Hiển nhiên rồi kế hoạch tác chiến sắp tới nếu hạm đội liên hợp không làm việc thì bọn hắn có thể giải tán được rồi.
Đương nhiên việc tác chiến liên hợp giữa hai bên không thể cứ vậy mà làm, đặc biệt là khi chiến thuật của hai bên khác nhau mà kẻ địch của họ cũng là bá chủ đại dương, nếu không cận thận sẽ gây thạm họa cho cả hai bên.
Vì thế để có thể tác chiến liên hợp hai bên cần làm rất nhiều việc, trong đó có cả việc cùng tập trận chung để có thể phát hiện cá vấn đề và xây dựng cơ chế hoạt động cho hạm đội liên hợp.
Quá trình tập trận này đã diễn ra gần một tháng rồi, và nó vẫn đang tiếp tục. Suốt một tháng qua bọn hắn liên tục tập trận chung tranh thủ thời gian để có thể hoàn thành việc tác chiến liên hợp.
Dù sao kế hoạch tác chiến cũng chỉ còn nửa tháng nữa, phải tranh thủ từng phút từng giây.
Tàu Trần Tùng là một trong những tàu chiến mới được hạ thủy, ngay khi hoàn thành quá trình kiểm tr.a tàu liền lên đường xuôi nam nhập vào biên chế của hạm đội liên hợp.
Chỉ có điều tàu hiện tại không được phép tiến lên tiếp cận hạm đội nữa, hiện tại hạm đội đang tiến hành tập trận một tàu mới như bọn hắn không được phép tiếp cận khu vực, nếu không cận thận còn có thể bị đạn lạc nữa. Dù sao bọn hắn còn chưa được thêm vào hệ thống chỉ huy của toàn hạm đội.
Mất khoảng hai giờ sau đó bọn hắn cũng đi vòng qua khu vực tập trận hướng về phía cảng đi tới.
Rất nhanh tàu đã cập bến, nhưng hầu hết các thủy thủ đều không được xuống tàu nếu không có phận sự. Dù sao hiện tại đều đang trong tình trạng chiến tranh cần phải tăng cường cảnh giác lên cao nhất. Ngoại trừ những điều đó ra tàu còn phải bị nhân viên an ninh của cảng kiểm tr.a một lượt nữa, bọn hắn là người mới đến để đảm bảo không có bất kỳ gián điệp nào gây nguy hiểm cho căn cứ.
‘Tất cả tập hợp’.
Âm thanh vang lên từ trong loa phòng thanh, đang dọn dẹp nhà vệ sinh Ngọc Dương vội vã bỏ xuống tất cả công cụ chạy đi tập hợp, nếu hắn đến muộn có thể còn bị phạt nữa, thậm chí có thể còn bị điều tr.a các thứ nữa, cực kỳ phiền phức. Đen đủi thậm chí có thể bị kỷ luật các thứ.
Quá trình kiểm tr.a cũng không quá lâu, mất khoảng nửa giờ toàn bộ quá trình đã hoàn tất.
Sau đó mọi người lại trở về nhiệm vụ của mình, Ngọc Dương cũng phải tiếp tục vùi đầu vào nhà vệ sinh.
Đang dọn dẹp đột nhiên Ngọc Dương nghe được tiếng bước chân vội vã của các thủy thủ bên ngoài, Ngọc Dương tò mò nhìn ra bên ngoài.
“Chuyện gì vậy?”
Hắn hỏi một thủy thủ vừa chạy qua.
“Hạm đội về rồi!”
Nghe vậy đội mắt Ngọc Dương cũng sáng lên, hắn quên đi công việc của mình cũng chạy lên bong tàu muốn ngắm nhìn hạm đội.
Phải biết hầu hết thủy thủ ở đây đều chưa từng chiêm ngưỡng quy mô của hạm đội liên hợp huống chi còn có hạm đội tinh linh tộc trong đó. Suốt ngày đều nghe về sức mạnh của hạm đội các thứ, đối với các thủy thủ bọn hắn đã chờ ngày được ngắm toàn cảnh hạm đội rất lâu rồi. Vừa rồi bọn hắn cũng chỉ đi ngang qua còn chưa nhìn rõ ràng, bây giờ thì rõ ràng rồi.
Dưới ánh hoàng hôn một hạm đội khổng lồ xuất hiện dưới đường chân trời, những ống khói của chúng tỏa ra đầy khói đen đặc biểu tượng của sức mạnh công nghiệp, đi bên cạnh hạm đội bọn họ là một hạm đội có quy mô nhìn từ số lượng thì lớn gấp nhiều lần, nhưng độ lớn của những con tàu này lại không thể so sánh với hạm đội sắt thép bên cạnh.
Đó chính là hạm đội của tinh linh tộc, trong tầm nhìn của Ngọc Dương hai hạm đội dần dà tiên lên chiếm lấy toàn bộ tầm mắt của hắn, bao phủ lấy mặt biển và cả mặt trời nữa.