Mà rất nhanh, khi thân thể của Ôn Ngọc Trạch sụp đổ, hóa thành một dòng máu đỏ tươi chảy vào bên trong Phong Thần Châu.

Phong Thần Châu vốn dĩ màu xanh thiên thanh, lúc này đã hiện ra mấy luồng sáng màu đỏ đậm.

Tiếp đó...

Ong!!!

Khi Phong Thần Châu xoay tròn đi đến trước mặt Tần Ninh.

Một giây sau, Phong Thần Châu liền chìm vào trong hồn hải của Tần Ninh.

Nhưng ngay sau đó, Tần Ninh lại cảm thấy trong đầu mình bỗng xuất hiện một cơn đau thắt.

Từng luồng khí huyết tản ra khắp cả cơ thể Tần Ninh, vấn vít mãi không tan.

“Này...”.

Tần Ninh lập tức cảm nhận được, cả người dường như sắp bị nhồi đến phát nổ.

Khí huyết thuần túy thế này khiến Tần Ninh cảm thấy nhục thân và hồn phách của mình như đang bị xé rách.

Là do luồng sức mạnh này quá mạnh!

Tần Ninh lập tức vẫy tay nói: “Linh Phong, đệ đến đây!”

Trương Linh Phong lập tức đi đến trước mặt Tần Ninh, hắn vươn bàn tay ra nắm lấy tay của Trương Linh Phong.

Nhưng không bao lâu sau, những luồng khí huyết sôi sục kia tràn ra chạm đến bề mặt cơ thể của Trương Linh Phong thì bị một luồng sức mạnh nào đó ngăn lại.

Tần Ninh lại nói: “Đại Hoàng, lão Thụ Quái, các ngươi đến đây!”

Đại Hoàng vội vàng đi đến trước mũi chân của Tần Ninh, cái đầu chạm vào đùi của hắn, gương mặt nở nụ cười gian manh.

Tần Ninh đặt tay lên đầu của Đại Hoàng.

Một giây sau.

Khí huyết cuồn cuộn như trút vào bên trong cơ thể của Đại Hoàng.

“A... thoải mái...”.

Đại Hoàng rên lên bằng chất giọng rất ngứa đòn.

Lão Thụ Quái vươn tay ra, khi Tần Ninh nắm lấy bàn tay khô đét và gầy guộc kia, Lão Thụ Quái cũng lập tức kêu lên sung sướng: “Khí tức thuần túy này...”.

Tần Ninh lập tức nói: “Ta có thể phải ở trong này một khoảng thời gian”.

Trương Linh Phong nói: “Ca, huynh cứ việc ở lại đây, đệ sẽ hộ pháp cho huynh!”

“Ừm”.

Rất nhanh, Tần Ninh đã khoanh chân ngồi xuống, Đại Hoàng và Lão Thụ Quái ở hai bên trái phải của hắn cũng lần lượt ngồi xuống.

Lấy Tần Ninh làm trung tâm, từng luồng sức mạnh khí huyết thuần túy tràn vào trong người Đại Hoàng và Lão Thụ Quái.

Tần Ninh đại khái đã hiểu được.

Hẳn là Phong Thần Châu đã giải quyết được vị kia ở bên trong cơ thể Ôn Ngọc Trạch, nhưng lại không chuyển hóa nó thành Tịnh Ma Tiên Đan, mà hóa thành từng luồng khí huyết thuần khiết, chảy vào trong Phong Thần Châu.

Mà Phong Thần Châu lại đã hòa cùng một thể với hắn.

Từng luồng khí huyết này đương nhiên cũng sẽ chảy vào trong cơ thể của hắn.

Với cảnh giới Tiên Vương hiện tại của hắn thì lại không thể hoàn toàn tiêu hóa được hết, nhưng lại có thể chia bớt cho Đại Hoàng và Lão Thụ Quái mà không thể chia bớt được cho Trương Linh Phong có cảnh giới mạnh hơn mình quá nhiều.

Một người, một chó, một cây, lúc này bên trong cơ thể đều cảm thấy vô cùng thoải mái.

Thời gian dần dần trôi đi.

Qua thêm mấy ngày, Bạch Hạo Vũ và Dịch Tinh Thần hai người cuối cùng cũng đã tỉnh lại, Tần Ninh cũng cùng tu hành với hai người kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện