Trên bầu trời của Dương Lai quận thành phồn hoa, Tần Vân và ‘Đại yêu ma thần bí’ thân cao hơn trượng nhìn nhau từ xa. Nơi xa, Ân Ly Hỏa hóa thành tia lửa bay tới, sau đó cũng ngừng lại, không tới gần nữa.
"Là Đại yêu ma kia!"
Ân Ly Hỏa liếc mắt liền nhận ra, không khỏi kích động:
"Tần đạo hữu quả thực thủ đoạn bất phàm, vừa ra tay liền tìm được Đại yêu ma này, nếu bị ngăn lại, nhất định hắn phải chết!"
Tần Vân thật hứng thú nhìn Đại yêu ma thần bí trước mắt:
- Nói ngươi xem? Trong thiên hạ mặc dù Đại yêu ma không ít, nhưng bình thường đều có dấu vết có thể dò theo. Thực lực của ngươi không thua gì Ân đạo hữu, cộng thêm pháp thuật quỷ dị kia, tính ra còn cao hơn một bậc. Mà Nhân tộc ta trước nay cũng không có một chút thông tin tình báo gì về ngươi, thật là kỳ quái! Chẳng lẽ thời gian rất lâu trước đây ngươi đều núp ở địa phương vắng vẻ nào đó vùi đầu tu luyện? Không hề tiếp xúc với thế giới bên ngoài?
Đại yêu ma thần bí lạnh lùng nhìn Tần Vân:
- Ngươi cần gì quản ta là mạch nào? Tần Vân! Nhân tộc các ngươi không phải có quan hệ rất tốt với Thiên Yêu cung sao? Không phải tùy ý lạm sát Yêu tộc sao? Ta tuy rằng tu luyện pháp môn của mạch Ma Thần, nhưng ta cũng không có tùy tiện giết chóc Nhân tộc. Một yêu quái không tùy ý giết chóc Nhân tộc... Tần Vân ngươi hẵn không nên ra tay chứ?
Tần Vân gật đầu:
- Yêu quái tốt dĩ nhiên ta sẽ không giết! Nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủi mấy ngày, ngươi đã giết hại mấy trăm nhân mạng.
Đại yêu ma thần bí quát hỏi:
- Ta giết hầu như đều là người của Tây Môn gia. Tây Môn gia có thù cùng ta, ta có thù báo thù... Điều này ngươi cũng quản sao?
Tần Vân lắc đầu:
- Ngươi nói ngươi có thù? Nếu là các Đại yêu ma khác tùy ý giết chóc, đều nói là kẻ bị giết có thù với mình, viện cái cớ này cũng quá dễ dàng rồi! Ngươi có thể nói rõ, Tây Môn gia kết thù với ngươi như thế nào, kết thù ở nơi nào không?
Đại yêu ma thần bí cứng họng, nói không ra lời.
Đại yêu ma thần bí nhìn chằm chằm Tần Vân, một hồi sau nói:
- Tần Vân! Ta không làm địch với ngươi, đừng ép ta! Nơi này là Dương Lai quận thành, bên trong thành dân cư rất nhiều, nếu thật sự đánh nhau, sợ là không biết bao nhiêu Nhân tộc phải chôn cùng với ta!
- Hừ, chỉ bằng vào ngươi?
Trong mắt Tần Vân chợt lóe ánh sáng lạnh.
“Vù...”
Thất Sát kiếm vốn đang trôi lơ lửng lập tức động, giống như một luồng sáng mờ đục vọt thẳng tới.
Đại yêu ma thần bí lập tức biến sắc, vù một cái, hóa thành luồng sáng xông về phía Tần Vân, có ý định cận chiến, đồng thời truyền âm:
“Bình ngọc bình ngọc! Ta kéo gần lại khoảng cách với Tần Vân, ngươi hút khí huyết của hắn!”
Bình ngọc cũng đáp lại:
“Được, ngươi áp sát hắn, càng gần càng tốt!”
“Vù!”
Thất Sát kiếm đã đến trước thân, kiếm quang hơi trong suốt ấy giống như hư ảo. Đại yêu ma thần bí trở tay vung đao ngăn cản. Đao pháp của hắn rất huyền diệu, mơ hồ hóa thành một cái hình bát quái to lớn, va chạm với Thất Sát kiếm. Khiến Tần Vân kinh ngạc nhướn chân mày:
- Đao pháp này có chút ý tứ, có chút phong cách của đạo gia ta!
Tiếp theo ý niệm chợt động, Thất Sát kiếm trở nên quỷ dị:
“Vèo...”
Khi va chạm với ánh đao của Đại yêu ma thần bí, phi kiếm mượn lực xoay một cái cực kỳ dễ dàng, cắt xẹt qua bả vai của Đại yêu ma thần bí, một cánh tay phủ đầy vảy bay lên.
- A!...
Đại yêu ma thần bí rú lên đau đớn, cực kỳ lo lắng:
“Không xong, chênh lệch giữa ta và hắn quá xa, bất kể pháp lực, cảnh giới, pháp bảo đều không cách nào sánh được.”
“Đi!”
Đại yêu ma thần bí cắn răng một cái, hai cái sừng cong trên đầu hắn đột nhiên bay ra, hóa thành hai luồng sáng màu đen, thi triển ra đao pháp, chém tới Tần Vân.
“Vèo!”
Tần Vân búng nhẹ một cái, hai thanh phi kiếm như vòng chỉ mềm, dễ dàng quấn quanh hai cái sừng cong. Hai cái sừng bị giữ yên ở giữa không trung không thể nhúc nhích, hoàn toàn bị phi kiếm khóa chặt. Tần Vân gật đầu nói:
- Chiêu số này có chút ý tứ!
“Cái gì, dễ dàng như vậy liền phá giải?”
Đại yêu ma thần bí cảm thấy tuyệt vọng. Hắn cảm giác mình giống như một con côn trùng dính vào mạng nhện, vùng vẫy thế nào cũng không thoát ra được:
“Bình ngọc bình ngọc! Ngươi hút khí huyết của hắn được không?”
Bình ngọc liền truyền âm đáp:
“Khoảng cách xa như vậy, sao hút được? Tồn tại bực này nhất định phải cận chiến, tốt nhất là chạm vào người hắn! Bây giờ còn cách mười mấy trượng, không cách nào hút được!”
Đại yêu ma thần bí nghe nói vậy, lập tức quay đầu hóa thành luồng sáng định chạy trốn. Hắn đồng thời còn giận dữ hét to:
- Tần Vân! Ngươi đừng ép ta, nếu còn ép ta... ta sẽ khiến vô số người phàm trong Dương Lai quận thành này chôn cùng ta!
Tần Vân trong mắt có ánh sáng lạnh:
- Không biết tự lượng sức!
Thất Sát kiếm xa xa trong nháy mắt chia làm bảy, hóa thành bảy thanh phi kiếm. Một thanh phi kiếm trong đó xoay tròn một cái, liền thi triển ra Chu Thiên kiếm quang! Màn hào quang kiếm quang hình quả cầu to lớn vây khốn Đại yêu ma thần bí vào giữa.
‘Chu Thiên kiếm quang’ này đối nội thì có thể hộ thân, đối ngoại thì có thể ngăn cản, vây khốn địch nhân, làm cho địch nhân không thoát ra được một chu thiên này.
- Phá!
Lúc này Đại yêu ma thần bí hiện vẻ mặt cực kỳ dữ tợn. Cánh tay cụt của hắn đã mọc ra mới, hai tay đồng thời nắm chiến đao, phẫn nộ chém bổ về phía màn hào quang do Chu Thiên kiếm quang tạo thành ở phía trước.
Tiếng “Ầm ầm” nổ vang, Chu Thiên kiếm quang dễ dàng chống chịu được đòn công kích này. Trong khi đó ngoài Chu Thiên kiếm quang còn có sáu thanh phi kiếm khác trôi lơ lững.
“Giết!”
Tần Vân chợt động ý niệm.
“Vù, Vù, Vù...”
Sáu thanh phi kiếm vây công Đại yêu ma thần bí, lần lượt xuyêncắt qua thân thể của Đại yêu ma thần bí. Lập tức, máu tươi bắn tung, kèm theo đó là khúc tay cụt bay lên.
- Không!
Đại yêu ma thần bí cảm thấy tuyệt vọng, nhưng thực lực khác biệt quá lớn, vùng vẫy thế nào cũng đều vô dụng!
- Xong rồi!
“Thôi rồi, thôi rồi!”
“Ít nhất ta đã báo được đại thù.”
Giờ khắc này, Đại yêu ma thần bí có vẻ như thản nhiên tiếp nhận cái kết cục tử vong.
Bình ngọc thầm lầm bầm:
“Tên ngu xuẩn này, đã nói trước, trốn xa chừng nào tốt chừng đó, chớ tự mình muốn chết... Vậy mà không chịu nghe lời ta, quá cố chấp quá điên cuồng.”
“Hiện tại thì xong rồi, phải chết trong tay Tần Vân. Cũng được cũng được, chết thì chết! Ta chỉ cần không lên tiếng, cũng có thể ngụy trang thành một bảo bối bình thường. Tần Vân cũng không dò xét ra được hư thật của ta!”
“Hoặc là tìm cơ hội, cũng có thể dẫn dụ tên Tần Vân này một chút?”
Bình ngọc thầm nghĩ.
...
Tần Vân điều khiển sáu thanh phi kiếm vây công Đại yêu ma thần bí, pháp lực cùng lúc tràn vào thân thể của hắn, muốn phong cấm thực lực của hắn.
“Thịch, thịch, thịch...”
Trái tim của Đại yêu ma thần bí chính là nòng cốt của thân thể, lực lượng tuôn trào ra, pháp lực của Tần Vân không ngờ không phong cấm được.
Tần Vân nhìn Đại yêu ma thần bí này, khẽ nhíu mày:
“Ma thân của hắn quá mạnh, ta lại không sở trường về pháp thuật phong cấm, pháp thuật bình thường không thể phong cấm được hắn. Muốn bắt sống, còn có chút phiền phức!”
Trình độ về pháp thuật phong cấm Tần Vân chỉ có thể tính bình thường, tuy rằng Tử Kim Kim Đan có thể thi triển ra pháp lực có uy lực khá lớn, nhưng muốn phong cấm Đại yêu ma thuộc tầng thứ lĩnh vực Ý cảnh vẫn còn không làm được!
- Đi!
Tần Vân vung tay lên. Hai cái vòng tròn bay ra! Dựa theo dự đoán của hắn, bằng pháp lực của hắn thúc đẩy, hai cái vòng Càn Khôn này đủ để phong cấm Đại yêu ma thần bí này!
“Vù Vù!”
Hai cái vòng tròn bay ra, xuyên thẳng vào bên trong màn sáng Chu Thiên kiếm quang kia, tiếp theo chúng nhanh chóng lớn lên, trực tiếp phủ trùm về hướng Đại yêu ma thần bí.
“Đây là cái gì?”
Đại yêu ma thần bí giật mình, nhưng hiện đang bị kiếm quang khống chế ngược đãi, không có cách nào ngăn cản.
Hai cái vòng tròn màu đen chụp xuống bao phủ hắn lại, sau đó rút nhỏ cực nhanh, trong nháy mắt liền ép sát vào trên thân thể hắn.
Mỗi vòng Càn Khôn hoàn chính là pháp bảo nhất phẩm, ở trong chứa sự huyền diệu của ‘Càn khôn chu thiên’, Tần Vân tìm hiểu mấy năm cũng lĩnh ngộ được một chút, ở trong tay hắn có uy lực cũng không nhỏ. Hai cái kết hợp, đương nhiên uy lực còn mạnh hơn.
“Ta...”
Đại yêu ma thần bí chỉ cảm thấy sau khi bị hai cái Càn Khôn hoàn bao lấy, tức thí pháp lực trong cơ thể nhanh chóng bị phong cấm.
Bất kể là Tiên Thiên Kim Đan, hay lực lượng trong ‘Trái tim’ của mạch Ma Thần một khi bị phong cấm, thì ngay cả tinh thần hồn phách đều không thể phóng ra. Hình dáng Đại yêu ma thần bí sau khi bị phong cấm cũng nhanh chóng phát sinh biến hóa. Bởi vì lực lượng mạch Ma Thần bị phong cấm, ‘ma thể’ của hắn tự nhiên cũng bắt đầu biến hóa... Biến đổi trở lại thành hình dáng chân thật của hắn.
Chỉ thấy ở giữa không trung, một người trung niên cụt tay cực kỳ thảm hại xuất hiện, bị hai Càn Khôn hoàn bao lấy, cố sức vùng vẫy nhưng không thể trốn thoát.
“Cái gì? Tần Vân này không có giết chết hắn, mà chỉ phong cấm lực lượng của hắn? Vòng tròn này là bảo bối gì? Lực lượng mạch Ma Thần có thực lực sánh ngang cấp bậc lĩnh vực Ý cảnh, vậy mà cũng có thể dễ dàng trấn áp phong cấm sao?”
Bình ngọc giật mình.
Mà ở bên kia, Tần Vân cùng Ân Ly Hỏa ở xa xa cũng đều cả kinh:
- Nhân tộc?
Tần Vân cũng không ngờ tới, sau khi Đại yêu ma bị phong cấm pháp lực liền biến thành Nhân tộc. Ngay sau đó hắn cũng hiểu, vì dù sao hắn cũng từng gặp phải Công Dã Bính! Công Dã Bính chính là một Nhân tộc theo tu luyện mạch Ma Thần.
- Ngươi đường đường là Nhân tộc, lại học pháp môn của mạch Ma Thần!
Tần Vân lắc đầu, trong mắt lại càng thêm lạnh lẽo. Với những kẻ phản bội Nhân tộc bực này, sát ý của hắn càng đậm!
Vù...
Xa xa Ân Ly Hỏa bay tới, ánh mắt liền đỏ ửng, tức giận nặng giọng nói:
- Vu sư đệ! Không nghĩ tới là ngươi! Chúng ta tìm ngươi rất lâu rồi, cuối cùng thiên đạo có luân hồi, hôm nay để Tần đạo hữu bắt được ngươi!
- Vu sư đệ ư?
Tần Vân chợt động lòng, hỏi:
- Hắn chính là Vu Thạch Kỳ?
Trong mắt Ân Ly Hỏa tràn đầy vẻ giận dữ, gật đầu nói:
- Đúng, chính là tên tiểu nhân hèn hạ Vu Thạch Kỳ. Hắn hại chết đồng môn sư huynh đệ, Huyền Vũ cung cùng Hỗn Nguyên tông ta đã truy tra hắn rất lâu, không nghĩ tới bây giờ còn học pháp môn của mạch Ma Thần... Quả thực là đã nhập ma đạo, mất hết tính người rồi!
"Là Đại yêu ma kia!"
Ân Ly Hỏa liếc mắt liền nhận ra, không khỏi kích động:
"Tần đạo hữu quả thực thủ đoạn bất phàm, vừa ra tay liền tìm được Đại yêu ma này, nếu bị ngăn lại, nhất định hắn phải chết!"
Tần Vân thật hứng thú nhìn Đại yêu ma thần bí trước mắt:
- Nói ngươi xem? Trong thiên hạ mặc dù Đại yêu ma không ít, nhưng bình thường đều có dấu vết có thể dò theo. Thực lực của ngươi không thua gì Ân đạo hữu, cộng thêm pháp thuật quỷ dị kia, tính ra còn cao hơn một bậc. Mà Nhân tộc ta trước nay cũng không có một chút thông tin tình báo gì về ngươi, thật là kỳ quái! Chẳng lẽ thời gian rất lâu trước đây ngươi đều núp ở địa phương vắng vẻ nào đó vùi đầu tu luyện? Không hề tiếp xúc với thế giới bên ngoài?
Đại yêu ma thần bí lạnh lùng nhìn Tần Vân:
- Ngươi cần gì quản ta là mạch nào? Tần Vân! Nhân tộc các ngươi không phải có quan hệ rất tốt với Thiên Yêu cung sao? Không phải tùy ý lạm sát Yêu tộc sao? Ta tuy rằng tu luyện pháp môn của mạch Ma Thần, nhưng ta cũng không có tùy tiện giết chóc Nhân tộc. Một yêu quái không tùy ý giết chóc Nhân tộc... Tần Vân ngươi hẵn không nên ra tay chứ?
Tần Vân gật đầu:
- Yêu quái tốt dĩ nhiên ta sẽ không giết! Nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủi mấy ngày, ngươi đã giết hại mấy trăm nhân mạng.
Đại yêu ma thần bí quát hỏi:
- Ta giết hầu như đều là người của Tây Môn gia. Tây Môn gia có thù cùng ta, ta có thù báo thù... Điều này ngươi cũng quản sao?
Tần Vân lắc đầu:
- Ngươi nói ngươi có thù? Nếu là các Đại yêu ma khác tùy ý giết chóc, đều nói là kẻ bị giết có thù với mình, viện cái cớ này cũng quá dễ dàng rồi! Ngươi có thể nói rõ, Tây Môn gia kết thù với ngươi như thế nào, kết thù ở nơi nào không?
Đại yêu ma thần bí cứng họng, nói không ra lời.
Đại yêu ma thần bí nhìn chằm chằm Tần Vân, một hồi sau nói:
- Tần Vân! Ta không làm địch với ngươi, đừng ép ta! Nơi này là Dương Lai quận thành, bên trong thành dân cư rất nhiều, nếu thật sự đánh nhau, sợ là không biết bao nhiêu Nhân tộc phải chôn cùng với ta!
- Hừ, chỉ bằng vào ngươi?
Trong mắt Tần Vân chợt lóe ánh sáng lạnh.
“Vù...”
Thất Sát kiếm vốn đang trôi lơ lửng lập tức động, giống như một luồng sáng mờ đục vọt thẳng tới.
Đại yêu ma thần bí lập tức biến sắc, vù một cái, hóa thành luồng sáng xông về phía Tần Vân, có ý định cận chiến, đồng thời truyền âm:
“Bình ngọc bình ngọc! Ta kéo gần lại khoảng cách với Tần Vân, ngươi hút khí huyết của hắn!”
Bình ngọc cũng đáp lại:
“Được, ngươi áp sát hắn, càng gần càng tốt!”
“Vù!”
Thất Sát kiếm đã đến trước thân, kiếm quang hơi trong suốt ấy giống như hư ảo. Đại yêu ma thần bí trở tay vung đao ngăn cản. Đao pháp của hắn rất huyền diệu, mơ hồ hóa thành một cái hình bát quái to lớn, va chạm với Thất Sát kiếm. Khiến Tần Vân kinh ngạc nhướn chân mày:
- Đao pháp này có chút ý tứ, có chút phong cách của đạo gia ta!
Tiếp theo ý niệm chợt động, Thất Sát kiếm trở nên quỷ dị:
“Vèo...”
Khi va chạm với ánh đao của Đại yêu ma thần bí, phi kiếm mượn lực xoay một cái cực kỳ dễ dàng, cắt xẹt qua bả vai của Đại yêu ma thần bí, một cánh tay phủ đầy vảy bay lên.
- A!...
Đại yêu ma thần bí rú lên đau đớn, cực kỳ lo lắng:
“Không xong, chênh lệch giữa ta và hắn quá xa, bất kể pháp lực, cảnh giới, pháp bảo đều không cách nào sánh được.”
“Đi!”
Đại yêu ma thần bí cắn răng một cái, hai cái sừng cong trên đầu hắn đột nhiên bay ra, hóa thành hai luồng sáng màu đen, thi triển ra đao pháp, chém tới Tần Vân.
“Vèo!”
Tần Vân búng nhẹ một cái, hai thanh phi kiếm như vòng chỉ mềm, dễ dàng quấn quanh hai cái sừng cong. Hai cái sừng bị giữ yên ở giữa không trung không thể nhúc nhích, hoàn toàn bị phi kiếm khóa chặt. Tần Vân gật đầu nói:
- Chiêu số này có chút ý tứ!
“Cái gì, dễ dàng như vậy liền phá giải?”
Đại yêu ma thần bí cảm thấy tuyệt vọng. Hắn cảm giác mình giống như một con côn trùng dính vào mạng nhện, vùng vẫy thế nào cũng không thoát ra được:
“Bình ngọc bình ngọc! Ngươi hút khí huyết của hắn được không?”
Bình ngọc liền truyền âm đáp:
“Khoảng cách xa như vậy, sao hút được? Tồn tại bực này nhất định phải cận chiến, tốt nhất là chạm vào người hắn! Bây giờ còn cách mười mấy trượng, không cách nào hút được!”
Đại yêu ma thần bí nghe nói vậy, lập tức quay đầu hóa thành luồng sáng định chạy trốn. Hắn đồng thời còn giận dữ hét to:
- Tần Vân! Ngươi đừng ép ta, nếu còn ép ta... ta sẽ khiến vô số người phàm trong Dương Lai quận thành này chôn cùng ta!
Tần Vân trong mắt có ánh sáng lạnh:
- Không biết tự lượng sức!
Thất Sát kiếm xa xa trong nháy mắt chia làm bảy, hóa thành bảy thanh phi kiếm. Một thanh phi kiếm trong đó xoay tròn một cái, liền thi triển ra Chu Thiên kiếm quang! Màn hào quang kiếm quang hình quả cầu to lớn vây khốn Đại yêu ma thần bí vào giữa.
‘Chu Thiên kiếm quang’ này đối nội thì có thể hộ thân, đối ngoại thì có thể ngăn cản, vây khốn địch nhân, làm cho địch nhân không thoát ra được một chu thiên này.
- Phá!
Lúc này Đại yêu ma thần bí hiện vẻ mặt cực kỳ dữ tợn. Cánh tay cụt của hắn đã mọc ra mới, hai tay đồng thời nắm chiến đao, phẫn nộ chém bổ về phía màn hào quang do Chu Thiên kiếm quang tạo thành ở phía trước.
Tiếng “Ầm ầm” nổ vang, Chu Thiên kiếm quang dễ dàng chống chịu được đòn công kích này. Trong khi đó ngoài Chu Thiên kiếm quang còn có sáu thanh phi kiếm khác trôi lơ lững.
“Giết!”
Tần Vân chợt động ý niệm.
“Vù, Vù, Vù...”
Sáu thanh phi kiếm vây công Đại yêu ma thần bí, lần lượt xuyêncắt qua thân thể của Đại yêu ma thần bí. Lập tức, máu tươi bắn tung, kèm theo đó là khúc tay cụt bay lên.
- Không!
Đại yêu ma thần bí cảm thấy tuyệt vọng, nhưng thực lực khác biệt quá lớn, vùng vẫy thế nào cũng đều vô dụng!
- Xong rồi!
“Thôi rồi, thôi rồi!”
“Ít nhất ta đã báo được đại thù.”
Giờ khắc này, Đại yêu ma thần bí có vẻ như thản nhiên tiếp nhận cái kết cục tử vong.
Bình ngọc thầm lầm bầm:
“Tên ngu xuẩn này, đã nói trước, trốn xa chừng nào tốt chừng đó, chớ tự mình muốn chết... Vậy mà không chịu nghe lời ta, quá cố chấp quá điên cuồng.”
“Hiện tại thì xong rồi, phải chết trong tay Tần Vân. Cũng được cũng được, chết thì chết! Ta chỉ cần không lên tiếng, cũng có thể ngụy trang thành một bảo bối bình thường. Tần Vân cũng không dò xét ra được hư thật của ta!”
“Hoặc là tìm cơ hội, cũng có thể dẫn dụ tên Tần Vân này một chút?”
Bình ngọc thầm nghĩ.
...
Tần Vân điều khiển sáu thanh phi kiếm vây công Đại yêu ma thần bí, pháp lực cùng lúc tràn vào thân thể của hắn, muốn phong cấm thực lực của hắn.
“Thịch, thịch, thịch...”
Trái tim của Đại yêu ma thần bí chính là nòng cốt của thân thể, lực lượng tuôn trào ra, pháp lực của Tần Vân không ngờ không phong cấm được.
Tần Vân nhìn Đại yêu ma thần bí này, khẽ nhíu mày:
“Ma thân của hắn quá mạnh, ta lại không sở trường về pháp thuật phong cấm, pháp thuật bình thường không thể phong cấm được hắn. Muốn bắt sống, còn có chút phiền phức!”
Trình độ về pháp thuật phong cấm Tần Vân chỉ có thể tính bình thường, tuy rằng Tử Kim Kim Đan có thể thi triển ra pháp lực có uy lực khá lớn, nhưng muốn phong cấm Đại yêu ma thuộc tầng thứ lĩnh vực Ý cảnh vẫn còn không làm được!
- Đi!
Tần Vân vung tay lên. Hai cái vòng tròn bay ra! Dựa theo dự đoán của hắn, bằng pháp lực của hắn thúc đẩy, hai cái vòng Càn Khôn này đủ để phong cấm Đại yêu ma thần bí này!
“Vù Vù!”
Hai cái vòng tròn bay ra, xuyên thẳng vào bên trong màn sáng Chu Thiên kiếm quang kia, tiếp theo chúng nhanh chóng lớn lên, trực tiếp phủ trùm về hướng Đại yêu ma thần bí.
“Đây là cái gì?”
Đại yêu ma thần bí giật mình, nhưng hiện đang bị kiếm quang khống chế ngược đãi, không có cách nào ngăn cản.
Hai cái vòng tròn màu đen chụp xuống bao phủ hắn lại, sau đó rút nhỏ cực nhanh, trong nháy mắt liền ép sát vào trên thân thể hắn.
Mỗi vòng Càn Khôn hoàn chính là pháp bảo nhất phẩm, ở trong chứa sự huyền diệu của ‘Càn khôn chu thiên’, Tần Vân tìm hiểu mấy năm cũng lĩnh ngộ được một chút, ở trong tay hắn có uy lực cũng không nhỏ. Hai cái kết hợp, đương nhiên uy lực còn mạnh hơn.
“Ta...”
Đại yêu ma thần bí chỉ cảm thấy sau khi bị hai cái Càn Khôn hoàn bao lấy, tức thí pháp lực trong cơ thể nhanh chóng bị phong cấm.
Bất kể là Tiên Thiên Kim Đan, hay lực lượng trong ‘Trái tim’ của mạch Ma Thần một khi bị phong cấm, thì ngay cả tinh thần hồn phách đều không thể phóng ra. Hình dáng Đại yêu ma thần bí sau khi bị phong cấm cũng nhanh chóng phát sinh biến hóa. Bởi vì lực lượng mạch Ma Thần bị phong cấm, ‘ma thể’ của hắn tự nhiên cũng bắt đầu biến hóa... Biến đổi trở lại thành hình dáng chân thật của hắn.
Chỉ thấy ở giữa không trung, một người trung niên cụt tay cực kỳ thảm hại xuất hiện, bị hai Càn Khôn hoàn bao lấy, cố sức vùng vẫy nhưng không thể trốn thoát.
“Cái gì? Tần Vân này không có giết chết hắn, mà chỉ phong cấm lực lượng của hắn? Vòng tròn này là bảo bối gì? Lực lượng mạch Ma Thần có thực lực sánh ngang cấp bậc lĩnh vực Ý cảnh, vậy mà cũng có thể dễ dàng trấn áp phong cấm sao?”
Bình ngọc giật mình.
Mà ở bên kia, Tần Vân cùng Ân Ly Hỏa ở xa xa cũng đều cả kinh:
- Nhân tộc?
Tần Vân cũng không ngờ tới, sau khi Đại yêu ma bị phong cấm pháp lực liền biến thành Nhân tộc. Ngay sau đó hắn cũng hiểu, vì dù sao hắn cũng từng gặp phải Công Dã Bính! Công Dã Bính chính là một Nhân tộc theo tu luyện mạch Ma Thần.
- Ngươi đường đường là Nhân tộc, lại học pháp môn của mạch Ma Thần!
Tần Vân lắc đầu, trong mắt lại càng thêm lạnh lẽo. Với những kẻ phản bội Nhân tộc bực này, sát ý của hắn càng đậm!
Vù...
Xa xa Ân Ly Hỏa bay tới, ánh mắt liền đỏ ửng, tức giận nặng giọng nói:
- Vu sư đệ! Không nghĩ tới là ngươi! Chúng ta tìm ngươi rất lâu rồi, cuối cùng thiên đạo có luân hồi, hôm nay để Tần đạo hữu bắt được ngươi!
- Vu sư đệ ư?
Tần Vân chợt động lòng, hỏi:
- Hắn chính là Vu Thạch Kỳ?
Trong mắt Ân Ly Hỏa tràn đầy vẻ giận dữ, gật đầu nói:
- Đúng, chính là tên tiểu nhân hèn hạ Vu Thạch Kỳ. Hắn hại chết đồng môn sư huynh đệ, Huyền Vũ cung cùng Hỗn Nguyên tông ta đã truy tra hắn rất lâu, không nghĩ tới bây giờ còn học pháp môn của mạch Ma Thần... Quả thực là đã nhập ma đạo, mất hết tính người rồi!
Danh sách chương