CHƯƠNG 423

Khóe miệng Cố Thành Vũ hơi nhếch lên, sau đó ông ta nhìn Tô Thư Nghi rồi nói: “Tô Thư Nghị, cô đứng lại. Khó khăn mới có dịp chúng ta gặp nhau, tôi muốn nói chuyện nhiều hơn với cô.”

Nói chuyện ư? Nói chuyện với em dâu sao?

Tô Thư Nghi cảm nhận được dã tâm sâu không lường được của Cố Thành Vũ, xem ra đêm nay, Cố Thành Vũ không đơn giản chỉ muốn trò chuyện với cô.

Cố Thành Vũ nói tiếp: “Haiz, con người của Cố Mặc Ngôn luôn lạnh như băng, vô cùng kiêu ngạo. Tôi biết năm đó nó kết hôn với cô cũng là vì ông nội giục, hai đứa không có quá nhiều tình cảm với nhau, chắc Cố Mặc Ngôn đã làm cô tức giận không ít lần nhỉ…

Nghe giọng điệu quái gở của Cố Thành Vũ, Tô Thư Nghỉ không đoán ra được rốt cuộc ông ta muốn làm gì, thế là cô nói: ‘Anh muốn nói gì thì cứ việc nói thẳng, không cần phải vòng vo tam quốc đâu, anh cả Cố ạ.

Thấy Tô Thư Nghi khá thông minh, Cố Thành Vũ cũng không muốn phí lời nữa.

Ông ta nói: “Được rồi được rồi, Tô Thư Nghĩ, coi như cô thông minh.”

Cố Thành Vũ uống cạn ly Whisky trong tay mình, không ngờ trông bề ngoài Tô Thư Nghỉ dịu dàng e lệ là thế nhưng lúc làm việc lại dứt khoát đến vậy, vừa nhìn đã biết hôm nay ông ta có chuyện muốn bàn bạc rồi.

Ông ta nói với Tô Thư Nghi: “Tô Thư Nghị, Cố Mặc Ngôn không nghiêm túc với cô đâu, trong lòng nó chỉ có Thu Uyển thôi, năm đó nó làm mấy chuyện động trời như thế, cưng chiều Trình Thu Uyển hết mực.

Cho nên, nó tuyệt đối sẽ không yêu cô đâu.

Nếu đã như thế, cô có thể suy nghĩ đến việc, có bằng lòng giúp đỡ tôi một số việc không?”

“Giúp anh thì liên quan gì đến Cố Mặc Ngôn. Tô Thư Nghỉ nghe những lời ông ta nói xong thì không hiểu: “Tôi có thể giúp được anh việc gì, tại sao anh không đi tìm Cố Mặc Ngôn?”

Cố Thành Vũ lại rót thêm một ly rượu, tửu lượng của ông ta luôn rất tốt, hơn nữa lại thích uống rượu mạnh, như thế mới có thể khiến thần kinh não bộ của ông ta thêm hưng phấn, suy nghĩ nhạy bén, ngược lại có thể duy trì lý trí và sự tỉnh táo.

Tô Thư Nghi không động đến nước hoa quả, vấn luôn được nằm trên mặt bàn.

Cố Thành Vũ nói: “Tô Thư Nghi, chỉ cần cô băng lòng hợp tác với tôi, giúp tôi đối phó Cố Mặc Ngôn, tương lai tôi sẽ không để cô phải chịu thiệt đâu, tôi là một người rất hào phóng đấy.”

MẶT Tô Thư Nghi biến sắc.

Đúng là đến chết Cố Thành Vũ cũng không đổi, ông ta vẫn muốn đối phó với Cố Mặc Ngôn. Ông ta cho rằng cô sẽ thông đồng với ông ta làm xăng làm bậy sao?

Tô Thư Nghỉ nghĩ có phải Cố Thành Vũ điên rồi phải không, cứ bám lấy không tha cho Cố Mặc Ngôn như thế sao? Anh cũng là một phần của nhà họ Cố mà. Về điểm này đúng là ông ta với Lâm Bảo Châu giống nhau.

“Cô thấy sao?” Cố Thành Vũ thấy Tô Thư Nghi không nói gì, ông ta cứ tưởng cô đang suy nghĩ: “Cuộc đời của phụ nữ, tiền mới là thứ quan trọng nhất.”

“Đối phó Cố Mặc Ngôn sao?” Tô Thư Nghi thấy người đàn ông đang ngồi trước mặt mình lúc này chính là một con rắn độc, cô cố tình hỏi ông ta: “Anh định đối phó với anh ấy như thế nào?”

“Có rất nhiều cách để đối phó với Cố Mặc Ngôn, cũng không cần nóng vội.’ Cố Thành Vũ cho rằng mình đã đạt được mục đích: “Nói như vậy là cô muốn hợp tác với tôi rồi sao?”

Hợp tác ư? Ông ta nghĩ cô là ai?

Tô Thư Nghi thấy rất nực cười.

“Anh cả, tôi sẽ không hợp tác với anh đâu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện