Chương 363
Dưới sân khấu, Hiểu Khiết nói với nhiếp ảnh gia Lý Nam với vẻ đắc ý: ‘Chồng của chị Thư Nghỉ là Cố tổng, giờ xem thử Khưu Duyệt còn mặt nặng mày nhẹ với Tô Thư Nghi như thế nào được nữa, hừ!”
Lý Nam nói: “Đừng nói là Khưu Duyệt, riêng mấy người chúng ta thôi, không phải cũng nên có quan hệ thật tốt với chị Thư Nghi sao?”
Cố Gia Huy đột nhiên lạnh lùng cất lời: “Mấy người ngậm miệng lại đi. Sau này không được nhắc tới cái tên Cố Mặc Ngôn này ở trong tòa soạn, đã nghe thấy chưa?”
Vâng vâng vâng. Đám người Hiểu Khiết vội vàng gật đầu.
Tổng biên tập Cố đại nhân tức giận rồi, nhưng mà vì sao chứ?
Hiểu Khiết lè lưỡi khó hiểu.
Cố Mặc Ngôn và Tô Thư Nghỉ ở trên sân khấu cùng đi về phía tháp sâm panh rót rượu, chúc quỹ sẽ phát triển mạnh mẽ hơn.
Lời phát biểu của Cố Mặc Ngôn cứ thế kết thúc, tiếp đó là thời gian giải thích của một số người quản lý quỹ, Cố Mặc Ngôn và Tô Thư Nghỉ cùng đi xuống sân khấu.
Ngồi xuống chỗ ngồi chính giữa hàng ghế đầu, Cố Mặc Ngôn chạm vào tay Tô Thư Nghỉ: “Tay của em lạnh lắm.”
“Chắc là em căng thẳng quá đó.” Tô Thư Nghỉ giật giật khóe miệng.
Cố Mặc Ngôn nhìn cô một cái, khẽ nói rằng: “Anh dọa em à?”
Tô Thư Nghi lắc đầu.
Nếu nói là dọa, chỉ bằng nói là ngạc nhiên vui mừng thì đúng hơn.
Tuy răng không quen được chú ý như thế này, nhưng là phụ nữ, được chồng của mình khẳng định như vậy thì vẫn khiến người ta vui vẻ.
Buổi họp báo quỹ kết thúc rất nhanh, mấy người Hiểu Khiết không gọi Tô Thư Nghỉ theo.
Trên xe, sắc mặt Cố Gia Huy luôn sầm si, khiến người của tòa soạn sợ hãi.
Chỉ có Hiểu Khiết không sợ trời không sợ đất mới nói răng: ‘Hôm nay chị Thư Nghi nổi bật thật đấy, chị ấy đang khiến tạp chí Phong Thượng chúng ta nở mày nở mặt đó! Bao giờ về chúng ta phải tổ chức một bữa tiệc cho chị ấy, tốt nhất là Cố tổng đẹp trai tuấn tú kia cũng tới.”
Lý Nam nói: ‘Lại mê trai rồi đấy, Hiểu Khiết.
Cố tổng người ta là chổng của Tô Thư Nghi đó, thỏ không ăn cỏ gần hang.”
“Cậu thì hiểu cái gì.’ Hiểu Khiết nói: “Tôi còn nhớ lần đầu tiên tôi và chị Thư Nghỉ phỏng vấn Gố tổng, biểu hiện khi đó của Cố tổng rất kì lạ. Anh ấy áp sát chị Thư Nghỉ hỏi cái gì mà đã kết hôn chưa, bây giờ nghĩ lại, anh ấy đang trêu ghẹo chị ấy đó. Trời đất ơi! Không ngờ tôi lại được chứng kiến tất cải”
“Nói như vậy, lúc phỏng vấn Cố Mặc Ngôn, chị Thư Nghi đã kết hôn với anh ấy rồi sao?” Lý Nam hỏi.
Hiểu Khiết đồng ý nói: ‘Chắc là vậy đó.
Hình như hôm đó tay chị Thư Nghi vừa mới đeo một chiếc nhãn kết hôn, hóa ra là kết hôn với Cố tổng. Tô Thư Nghỉ này đúng là vớ vẩn thật, không nói sớm với chúng ta, khiến chúng ta mù mờ chẳng biết gì, còn nghỉ ngờ chồng chị ấy là nhân viên dọn vệ Sinh. Trời ơi trời ơi, làm gì có người chồng nhân viên dọn vệ sinh nào đẹp trai giỏi giang như vậy chứ, rõ ràng là một tổng giám đốc bá đạo mà.”
Cố Gia Huy ho mạnh một tiếng, trong xe yên tĩnh lại.
Hiểu Khiết cảm thấy hình như Cố Gia Huy không hề phấn kích và vui mừng như bọn họ, thậm chí còn hơi tức giận, cô ấy không rõ vì sao, nhưng cuối cùng vẫn ngậm chặt miệng, không dám nói nữa.
Đi ra khỏi buổi họp báo, Tô Thư Nghi cảm thấy hoàn toàn sống lại.