Ngày 11 tháng 4, thứ Năm.
Em gái thứ Tư. Đẹp trai. Sức hấp dẫn của con gái suy giảm.
Như đã nói trước đây, hôm nay Mariko làm cơm hộp cho tôi. Nó khá đơn giản, gồm cơm nắm, trứng rán, rau trộn và cà chua xào.
Mariko có chút lo lắng về món trứng do nó hơi bị cháy xém, nhưng thực sự thức ăn vẫn rất ngon. Chỉ có một điều duy nhất đáng ngại là hộp thức ăn của con gái rất nhỏ nên tôi nhớ lúc đó Mariko có nói cái gì đó đại loại như là “Cậu có muốn ăn thêm nửa phần của mình không? Nếu mình ăn nhiều sẽ béo lên mất, và như thế khiến mình ngại gặp các bạn khác lắm.”
Cô ấy trông chẳng có vẻ gì để gọi là béo cả. Nhưng biết sao được, con gái rất nhạy cảm trong mấy việc liên quan đến cân nặng của bản thân mà.
Có thể, tôi đoán Mariko muốn có một thân hình mảnh mai và trẻ trung như của một người mẫu . Nhưng chẳng phải cơ thể hiện tại của cậu ấy đã rất đẹp rồi sao? Dù sao đi chăng nữa, đó cũng không là việc của tôi, tôi chẳng quan tâm lắm.
Sau buổi học ở trường, giờ đây tôi đang đứng trước cửa phòng 401 của dinh thự Taishido. Lấy một hơi để bình tĩnh, tôi bấm chuông và gõ cửa phòng. Ngay lập tức, nó mở ra.
"X-Xin chào anh! Em là Tachibana Yuuki. Học sinh trung học năm Ba."
"Anh là Taishido Yoichi. Rất vui được gặp em."
Ứng cử viên em gái thứ tư——Tachibana Yuuki thực sự có một chiều cao đáng ngưỡng mộ. Tuy không cao đến mức tôi phải ngước lên để nhìn nhưng sớm muộn, cô bé cũng cao ngang tôi mà thôi.
Với chiều cao 1m70 cộng thêm việc việc cô bé buộc tóc lên khiến cho người ta nhìn cảm tưởng cao lên chút chút.
Yuuki có một phong cách ăn mặc rất nam tính. Cô mặc một chiếc quần jean và một cái áo cộc tay, điều đó càng tô thêm độ mảnh khảnh của chân và đùi. Nở một nụ cười trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú, cô bé nói với tôi.
"Bây giờ! Mời anh vào, Nii-san."
Cô bé nắm tay tôi và kéo vào phòng. Thực sự, dù cách ăn nói cũng như ngoại hình của em ấy rất nam tính nhưng đột ngột kéo tay tôi như vậy khiến tôi có đôi chút ngại.
"Xin lỗi vì đã làm phiền em nhé."
Tôi bước vào và tháo giày ra. Bên trong phòng khách được sơn màu chủ đạo là xanh dương và lục tạo cho con người ta cảm giác thoải mái và tươi trẻ, kết hợp với cách bố trí dọn dẹp căn phòng khiến cho tôi cảm nhận được rất rõ sự sinh hoạt thường xuyên ở nơi đây.
Em ấy nếu đem so sánh với Tomomi thì hoàn toàn đối lập. Nhưng tôi thực sự ngạc nhiên là hai đứa chúng nó đều có phong cách rất nam tính. Tôi đột nhiên chú ý tới bộ đồng phục treo trên giá.
Đó chẳng phải là gakuran - đồng phục nam- hay sao? Tôi chẳng thể hiểu được luôn.
"Yuuki. Xin lỗi về sự đường đột nhưng anh có thể hỏi em mấy thứ được không?" "Gì vậy, Nii-san?"
"Bộ đồng phục đó, không phải của em… có đúng không?"
Nếu một người bạn nam của cô bé đến chơi và vứt bộ đồng phục ở lại như thế, tôi nghĩ tôi nên lo lắng thay cho em ấy với tư cách một người anh trai.
"À, nó là của em."
Với điệu bộ thư thái, cô bé trả lời, giọng điệu mượt mà chẳng có vẻ gì giống với là đang nói dối
Mặc dù tôi có cái ấn tượng về vẻ nữ tính của em ấy do đang để tóc dài và buộc tóc, thế nhưng chắn hẳn nếu cắt tóc ngắn, trông cô bé sẽ rất đẹp trai. Chết tiệt, vẻ ngoài đó gây cho tôi cái cảm giác lung lạc giới tính thật của cô bé mất rồi.
"Nhưng chẳng phải mặc gakuran đến trường là một điều rất kì cục hay sao. Ý anh là, Gakuran là đồng phục nam sinh."
"Học sinh tung học được phép mặc quần áo bình thường đến trưòng. Thế nên chẳng có gì bất thường nếu em không mặc đồng phục nữ sinh."
"Đúng là như thế. Nhưng không mặc đồng phục nữ sinh đâu có nghĩa là em có thể mặc đồng phục nam sinh"
"Như vầy sao... Em đoán anh thấy nó rất kì cục."
Yuuki ngồi xuống ghế Sofa ở giữa phòng khách. Mặc dù cách ngồi xuống của em ấy mang nét nữ tính, nhưng cách để chân lại giống nam giới hơn.
Nhân tiện nói luôn, mặc dù Tomomi có cách nói chuyện rất nam tính, nhưng cách ngồi của cô bé lại rất nữ tính. Có vẻ điều đó hoàn toàn trái ngược với Yuuki. Cô bé chăm chú nhìn tôi ngay khi tôi vừa ngồi xuống ghế.
" Nii-san nghĩ sao về em? Em rất muốn biết ấn tượng đầu tiên về mình."
"Vậy thì... anh không ngại nữa. Ấn tượng đầu tiên của anh ... có lẽ là em dường như không thể xác định giới tính của mình."
"Không xác định được... ừm, có vẻ đúng như thế."
Cô bé gật đầu đồng ý
"Chẳng phải em là một cô gái hay sao?"
"Về mặt sinh học, em đúng là một cô gái."
Xem xét về cách nói của em ấy, có vẻ như không hoàn toàn nữ tính cho lắm.
"Vậy tức là bên trong cơ thể em lại có một suy nghĩ khác?"
"K-Không phải thế. Em muốn... trở thành... một cô gái."
Thực sự tâm trí tôi bắt đầu xoắn hết cả lên.
"Em nói em muốn trở thành một cô gái, nhưng chẳng phải em đã là một cô gái rồi sao?"
Yuuki cúi xuống và im lặng. Có vẻ như tôi đã hơi quá đà thì phải.
"Xin lỗi, anh có hơi quá quắt chút. Nhưng em có thể giải thích cho anh được không?"
"Nii-san... anh sẽ nghiêm túc nghe câu chuyện của em chứ?"
"Dĩ nhiên."
"Cảm ơn anh, Nii-san! Anh đúng là một con người có trái tim nhân hậu. Umm... ah, em quên mất, Nii-san đợi em một lát nhé!"
Yuuki nhảy lên khỏi ghế sofa cứ như nó là một cái đệm nhảy vậy.
"Em quên mất là mình đã chuẩn bị Cà phê. Để em đi lấy."
Có vẻ như những điều tôi nói đã giúp cô bé bớt đi nỗi buồn sầu.
"Vậy thì, hãy cho anh nhiều đường và sữa nhé."
"V-vâng! Đợi một lát ạ."
Yuuki nhanh chóng vào bếp nấu nước và pha một cốc Cà phê như tôi yêu cầu.
Tôi không thích Cà phê gói nhưng mùi vị của đường và sữa sẽ át đi phần nào mùi của cà phê và tôi có thể thưởng thức.
Tôi nhẹ nhàng nhận lấy cốc cà phê của em ấy và uống nó. Nhân tiện, Yuuki pha cà phê đen.
Thực sự, uống cà phê đen gói không có vẻ gì là ngon cả. Thế nhưng, cũng có rất nhiều loại trong số đó khá là ngon.
Sau khi đặt một chiếc cốc lên bàn, Yuuki bắt đầu nói chậm rãi.
"Khi em còn học lớp hai tiểu học, một bạn nam trong lớp đã nói với em 『"Quần áo phụ nữ không phù hợp với cậu đâu! Đồ ManWoman - Lexus_Liperty: Có đến bố tớ cũng không dịch được từ này- !"』... anh thấy đấy, hồi đó em cao hơn các bạn cùng tuổi khá nhiều ."
"Vậy là em đã bị bắt nạt?"
"Điều đó, ừm... em không nghĩ đó là một lời bắt nạt mà... có vẻ giống một lời khuyên. Với tính cách tích cực của mình, em bắt đầu trở nên giống như bây giờ."
"Lời khuyên... quả thật em suy nghĩ quá tích cực rồi."
Cô bé cười ngượng khi tôi đáp lại. Dù ngại ngùng nhưng nụ cười đó vẫn rất tươi tắn và rạng rỡ. Có vẻ như tôi đã thấy một thứ gì đó thật tuyệt.
"Mẹ em cũng không quan tâm đến sự khác biệt về giới tính. Khi em bắt đầu mặc đồ như con trai, bà ấy đã rất vui mừng "
Ra là thế, mẹ của Yuuki cũng hậu thuẫn cho em ấy.
"Vậy mẹ em bây giờ sao rồi?"
"Bốn năm trước em nhận được một lá thư của bà gửi từ Brazil. Có vẻ như bà ấy đã cưới một người vợ. "
"Vậy ra là bà ấy bỏ mặc con gái mình và đi chu du thế giới... Ơ mà có gì đó không ổn? MỘT NGƯỜI VỢ????”
"Đúng thế. Có vẻ như mẹ đã trở thành bố mình từ lúc nào mà em cũng chẳng biết."
Tôi thực sự sốc khi em ấy có thể nói vói giọng bình thản như vậy.
"Điều đó. Có vẻ rất khó khăn với em."
"Không có chuyện đó đâu. Nếu mẹ em đã trở thành bố em, điều đó có nghĩa là bá ấy đã bước thêm một bước đến với cuộc sống mới. Hơn nữa, muốn cổ vũ mẹ——à bố của em cố lên."
Thực sự, phụ huynh của em ấy còn có vấn đề rắc rối hơn cả trong một cuốn tiểu thuyết. Cơ mà tôi cũng chẳng có cái quyền gì để nói như vậy.
"Trở lại với câu chuyện. Sau đó điều gì đã xảy ra với em khi còn ở tiểu học?"
"Sau đó, khi đứa con trai gọi em là 『"Manwoman!"』 nhìn thấy em trong trung phục nam, cậu ấy chẳng nói gì cả... điều đó thực sự buồn."
Cậu bé đó chắc chắn đã nói vậy để gây sự chú ý với Yuuki, nhưng không ngờ được chuyện cô bé sẽ nghe theo và ăn mặc như vậy.
"Điều đó có vẻ cũng rất khó khăn đối với em."
"Vâng. Giáo viên tiểu học nói 『chúng hoàn toàn phù hợp với nội quy 」, do đó, em tiếp tục ăn mặc như con trai... trước khi em nhận ra, em đã quá quen thuộc với quần áo nam giới tới nỗi quá ngượng để mặc một chiếc váy .."
"À, ừm... mọi thứ cứ tiếp tục như vậy và đến bộ Hakuran chứ gì?"
Yuuki gật đầu và hướng ánh nhìn tới bộ đồng phục đang treo trên móc.
"Trường trung học của em cho phép học sinh mặc thường phục đi học, do đó em có thể tiếp tục mặc đồng phục nam sinh. Vì em mặc nó thường ngày nên cũng có một số người nhầm tưởng em là con trai ... dĩ nhiên, bạn học của em biết em là con gái
."
"Vậy còn lúc đi vệ sinh thì sao ?"
"Nếu như đông qúa thì em cũng có thể đi sang nhà vệ sinh nam, chẳng có vấn đề gì cả."
Em ấy vừa thốt ra điều gì đó hơi đáng ngạc nhiên mà không chút lưỡng lự thì phải .
"Vậy thì, vấn đề là gì?"
Phải ứng của Yuuki trở thành *kshh* và mặt cô bé đỏ hơn cả cà chua.
"Đ-Điều đó, ừm, E-Em không muốn nổi tiếng nhưng chẳng hiểu sao đám con gái cứ bám lấy em... và có tận hai đứa tỏ tình với em cùng lúc!"
"Hô hô. Không muốn nổi tiếng à... Hô hô"
Yuuki lắc tay của mình, trông em ấy giống hệt như một người mẫu. Cách thể hiện của em ấy giờ rất nữ tính, à đúng hơn là trẻ con.
"Đừng chọc em Nii-san. Sự trai tân của em suýt chút nữa đã bị lấy đi rồi ... ừm, dù sao thì hai người bọn họ cũng yêu em rất nhiều và em cũng không biết nên đáp lại như thế nào, do đó em đến tìm lời khuyên từ giáo viên. Sau đó, hai người họ bị cấm đến gần em..."
Tôi nghĩ từ “trai tân” ở đây có vẻ không hợp lắm, nhưng thôi, đừng động vào vấn đề này.
"Vậy là em từ chối luôn cả hai."
"V-vâng. Cho dù em có nam tính đến đâu, em cũng không bao giờ “đổ” trước một đứa con gái được... hơn nữa, em thực sự biết mình cần phải bắt bản thân trở thành một cô gái bởi vì sự thật, em là một cô gái."
Dĩ nhiên, Yuuki là một cô gái. Hai đứa con gái theo đuổi em ấy vì vẻ ngoài chắc chắn sẽ bỏ cuộc khi thấy em ấy ăn mặc như con gái thôi mà.
"A-Anh có thấy nó rắc rối quá không ạ?"
"Anh thực sự rất ngạc nhiên... nhưng cuối cùng anh cũng hiểu mọi việc."
Cô bé cười rạng rỡ. Mặc dù chúng tôi cùng giới tính nhưng tôi cũng… á, hình như tôi cũng bị lừa bởi vẻ bề ngoài rồi. Yuuki thực sự là một cô gái kia mà.
Nụ cười của em ấy thực sự là thứ hấp dẫn mọi người, không phân biệt giới tính.
"Cảm ơn, Nii-san! Em muốn trở thành một cô gái. Nhưng em không có cách nào và cũng không biết dựa vào ai..."
"Vậy em muốn anh giúp?"
"Đúng vậy! Em muốn trở thành em gái (tạm thời) của Nii-san!"
"Anh vẫn chưa quyết đinh. Bên cạnh đó, (tạm thời) nghĩa là sao..."
"X-xin lỗi Nii-san. Dĩ nhiên em muốn trở thành em gái thực sự của anh. Anh thực sự đúng là một con người tuyệt vời."
Yuuki nhìn thẳng vào mắt tôi. Ánh mắt đó như muốn nói chắc rằng em ấy không nói dối.
Nhưng tôi chẳng có gì mà mình cảm thấy có thể cho dựa dẫm cả.
"Đó là lí do, Nii-san! Cho dù mọi thứ có tệ đến thế nào đi nữa, chỉ cần được công nhận trở thành em gái của ai đó, nhất đinh “Sức hấp dẫn của con gái” trong em sẽ tự nó phát triển thôi."
"Anh hiểu rồi... này, “Sức hấp dẫn của con gái” đâu phải là thứ có thể sử dụng như vậy?!"
"Em chỉ có thể dựa dẫm vào anh... bên cạnh đó, em cũng đã nhận ra một số tiến triển trong việc trở thành con gái của em ."
Yuuki cố gắng cuộn chiếc áo đang mặc và kéo nó lên. Tôi có thể nhìn thoáng qua phần bụng của cô bé
"Đợi đã! Dừng! Anh hiểu rồi ! Anh hiểu rồi nên em đừng có cởi nó ra!"
"X-Xin lỗi Nii-san. Chúng ta vẫn chưa thực sự là anh em ruột. Em thực sự xin lỗi vì đã cho anh thấy những thứ như vậy."
Cho dù có là “Tạm thời” hay “Anh em thực sự” thì nó cũng không phải là thứ em có thể bày ra như vậy.
Có vẻ như cô bé không có chút lòng tin nào như một cô gái. Bây giờ thì, tôi phải làm sao đây.
"Nếu như em muốn nữ tính hơn, tại sao không thử chơi với một bạn nữ nào đó?" "Đ-Đi-Điều đó...."
Yuuki ngượng chín mặt.
"Chẳng lẽ em không có người bạn nào sao."
"V-Vâng. Họ đều là người tốt. Nhưng có những khoảng cách giữa chúng em... sau khi có hai cô gái tỏ tình với em, họ bắt đầu nói những thứ tương tự như 『Cho dù là gái thì cũng OK hết?!』. Em đã nói với họ như vậy là sai trái... nhưng, bên cạnh đó, cái áp lưc hai người trước gây ra khiến em gặp vấn đề khi giao tiếp với con gái ."
Thực sự, cái thứ sinh vật gọi là “đám con gái” đó quá phiền phức đi mất. Trước khi Yuuki nhận ra thì mọi chuyện đã trở nên như vậy rồi.
"Em ngại con gái như thế nào vậy?"
"Chỉ cần ánh mắt chạm nhau đã khiến em ngượng ngùng rồi... nói chuyện với nữ nhân viên bán hàng cũng tồi tệ không kém."
Điều đó khá nghiêm trọng. Thay vì tôi, có lẽ em ấy nên hỏi ý kiến ai khác thì hơn.
"Mặc dù em muốn trở thành một cô gái nhưng em không thể dựa dẫm vào các bạn nữ cùng lớp, hơn thế nữa, mẹ của em lại trở thành bố của em và đang ở một nơi xa nửa vòng Trái Đất, đúng chứ... "
Như tôi đã tóm tắt, Yuuki gật đầu đồng ý. Cử chỉ của cô bé trông giống một con cún con vậy.
"Em không nói dối chứ?"
"Anh có thể kiểm tra nếu muốn."
Tôi hoàn toàn có lí do chính đáng để nghi ngờ cái tình cảnh khó khăn chồng chất khó khăn của em ấy.
Nếu như tôi xác nhận với Murasaki-san, tôi sẽ biết Yuuki có nói dối không về hoàn cảnh của em ấy bây giờ.
"Anh hiểu rồi. Vậy anh sẽ tin tưởng em, xin lỗi vì đã tỏ ra nghi ngờ."
"Nn. Mặc dù em thất nó rất kì cục, bản thân em thích như hiện nay nhưng… làm ơn hãy hướng dẫn em, Nii-san."
Nếu như nỗi sợ con gái của em ấy biến mất, cùng với việc em ấy có lại những đặc điểm tính cách của con gái, chắc chắn em ấy sẽ trở thành một cô gái tuyệt vời. Bây giờ, nhiệm vụ của tôi sẽ là giúp đỡ em ấy, và tôi cảm thấy hình như mình có nói về nó hơi quá...
"Anh không nghĩ mình có thể giúp được nhiều. “Sức hấp dẫn của con gái”… “Sức hấp dẫn của con gái” mà em nói là gì?"
Tôi nghiêng cổ bối rối. Yuuki cũng làm theo, không sai khác chút nào.
"Em nghĩ là nó... ."
"Em còn dùng những từ mà em không biết nó có nghĩa là gì nữa hả !"
"Xin lỗi. Xin lỗi. Em thấy nó được sử dụng nhiều trên mạng nên… trong vô thức em đã dùng nó."
*tehepero*, Yuuki lè lưỡi và nháy mắt. Chỉ một giây lát thôi, tôi cảm thấy “Sức hấp dẫn của con gái” của em ấy như cao lên chót vót. Tôi không biết nó là gì, nhưng có vẻ như tôi hiểu nó.
"Nếu như nó là thứ em học được trên mạng, vậy tại sao chúng ta không tìm kiếm thông tin về nó?"
Cô bé gật đầu đồng ýa.
"Vâng! Nii-san quả là người có thể tin tưởng được. Điều đó làm em thật sự, thật sự hạnh phúc quá!"
Mặc dù em ấy khen ngợi tôi, nhưng thực sự, tôi không biết mình nên đáp lại hay không sự mong đợi của em ấy.
Tôi mở trình duyệt trong chiếc Smartphone và tìm kiếm từ ‘sức hấp dẫn của con gái”..
Chỉ có một vài kết quả hiện ra. Chúng là những chủ đề thảo luận nho nhỏ về “sức hấp dẫn của con gái”, và như tôi hiểu, nó chính là sức hút của một cô gái trong cách cô ăn mặc, thể hiện và nói chuyện.
"Sao rồi ạ, Nii-san? C-Có cách nào để phát triển “sức hấp dẫn của con gái” của em không ạ?"
Cô bé bám lấy tôi trong khi nhìn vào màn hình Smartphone. Từ tóc em ấy tỏa ra một mùng hương bạc hà dịu nhẹ, gợi cho tôi cảm giác của một cậu bé.
"Dầu gội em dùng, chẳng phải là của nam giới hay sao?"
"Dầu gội dành cho nữ giới có hơi quá ngọt ngào so với em. Tuy nhiên, em vẫn dùng sữa tắm dành cho nữ."
"Bắt đầu từ đây vậy. Em cần phải biết nâng niu và phát huy những “báu vật” của mình. Thật là phí phạm khi em có một mái tóc đẹp như vậy kia mà." Yuuki vuốt ve mái tóc của mình và đỏ mặt.
"Tóc em đẹp lắm ạ? Phải không?... ừm, em sẽ bắt đầu chăm sóc nó."
Tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, nhưng, lần nay tôi sẽ tiếp tục nghe theo lời hướng dẫn trên mạng vậy.
"Rõ rang mà nói, “sức hấp dẫn của con gái” chính là cách một cô gái chăm sóc bản thân."
"Chăm sóc... bản thân?"
Bản thân Yuuki đã có những điểm rất đẹp đẽ, và chẳng cần tô điểm, em ấy cũng đã rất xinh xắn rồi. Nghĩ đến đây, tôi đột nhiên nhớ tới Mariko, cậu ấy lo lắng về cân nặng của mình dù chẳng có chút gì gọi là béo cả.
Aah... Tôi có sẽ đã nắm bắt được chút thoáng qua về cái thứ gọi là “sức hấp dẫn của con gái”.
"Em có thể sẽ tỏa sáng kể cả khi đang ở trong tình thế ngặt nghèo nhất. Do đó, hãy bắt đầu chăm sóc và đánh bóng bản thân."
"Nhưng em không biết cách nào để đánh bóng bản thân như anh nói!"
Cô bé bĩu mỗi. Nếu như em ấy nhỏ đi chút chút thì sẽ trông rất đáng yêu đấy.
"Umm... vậy thì. Như anh thấy, em không có chút vấn đề gì về cân nặng, do đó không cần ăn kiêng. Vậy còn trang điểm thì sao?"
"Em không biết làm như thế nào. N-Nhưng em cũng mua một số mĩ phẩm để thử."
Yuuki đi tới căn phòng bên cạnh và mang ra một hộp chứa toàn mĩ phẩm. Tôi thắc mắc chúng có giá là bao nhiêu nhưng theo như nhận định của bản thân, chúng cũng không phải là loại quá đắt tiền.
"Em trả bao tiền mua chúng vậy?"
"Một trăm yên mỗi hộp. Em nghĩ những người mới không nên sử dụng hàng đắt tiền."
Em nên đầu tư nhiều hơn vào nó, Yuuki-san. Cơ mà, dù sao thì em ấy cũng đã biết chuẩn bị nó, là anh trai, tôi nên khen ngợi em ấy.
Tôi dạy cho em ấy bước thứ hai mà tôi đọc ở trên mạng.
"Theo như thông tin ở trên mạng, có lẽ đầu tiên ta nên thử kem dưỡng da."
"Ah! Em có mua một lọ! Nếu như em không nhầm thì nó được sử dụng sau khi đã rửa mặt. Nếu như em dùng nó “sức hấp dẫn của con gái” của em sẽ tăng lên chứ?"
Em ấy lấy một lọ kem dưỡng ra từ trong hộp và hào hứng lắc lư cơ thể của mình sang một bên .
Một lọ kem dưỡng da chiết xuất từ sữa đậu nành. Có vẻ như là nó màu trắng sữa.
"Em vẫn chưa từng thử sử dụng nó?"
"Em nghĩ sẽ không có gì thay đổi nếu dùng kem dưỡng da và em cũng sợ dùng nó.
Nhưng nếu Nii-san nói vậy, em cảm thấy như…mình có thể dùng nó."
"Được rồi! Yuuki! Đi rửa mặt trước nào."
"Vâng! Em sẽ cố gắng."
Cô bé đi vào phòng tắm để rửa mặt và sau đó đi ra với một chiếc khăn tắm treo ở trên cổ để lau mặt. Thực sự thì, điều đó khiến “sự hấp dẫn của con gái” của em ấy giảm xuống thậm tệ tới mức của một lão già mất rồi
"Ahh Thật là thoải mái quá đi! Em cảm thấy thật phởn bây giờ."
Chết tiệt, phản ứng như một tên con trai vừa rửa mặt xong vậy.
"Vậy chúng ta sẽ cùng thử kem dưỡng ra ngay bây giờ và xem xét kết quả nhé?"
"Vâng, Nii-san. Umm, em nên dùng bao nhiêu kem bây giờ ạ?"
"Theo như anh tìm hiểu ở trên mạng thì, không nhất thiết phải dùng loại đắt tiền, ta có thể làm bản thân tuyệt vời hơn với loại rẻ nếu sử dụng đúng cách và hàm lượng nhiều."
Tôi phát hiện ra điều đó, nhưng bản thân lại không biết nên làm như thế nào. Mà thôi, thứ quan trọng là Yuuki cảm thấy “sức hấp dẫn của con gái” của mình tăng lên.
"N-Nhiều ấy ạ. Vậy... là thế này!"
Tôi thắc mắc em ấy đang làm gì. Sau khi nâng cằm lên, Yuuki bắt đầu trét kem dưỡng da lên mặt như điên. (Lexus_Liperty: *pfff* Sự ngây thơ quả thực đáng sợ)
Mặt em ấy giờ đây phủ đầy kem.
"Sao Nii-san?! “Sức hấp dẫn của con gái” của em đã tăng lên chưa ạ ?"
*chảy rơi chảy rơi rớt chảy chảy rơi rớt*. Thực sự, mặt cô bé đã bị che phủ hoàn toàn bởi thứ chất lỏng có tên kem dưỡng da.
"Thật là khó để phát triển “Sức hấp dẫn của con gái”. Kem giờ chảy ướt đẫm áo em rồi. Wahaa, thật kì lạ. Em cảm thấy nó đang tăng lên. Kem dưỡng da quả thực kì diệu phải không, Nii-san?"
"Không, điều đó… anh rất tiếc phải nói nhưng… “sức hấp dẫn của con gái” của em đã… thực sự giảm xuống thậm tệ."
Yuuki đóng băng tại chỗ khi nghe tôi nói như vậy.
"N-Nii-san! Tại sao anh lại nói những lời làm em đau đớn đến như thế?!"
"Có vẻ như thông tin này nhảm nhỉ rồi. Hãy thử cách khác vậy."
Gương mặt Yuuki lúc này tưởng như sắp khóc vậy, dù nó vẫn bị bao phủ bởi lớp kém màu sữa.
Mẩu thông tin tiếp theo tôi lượm lặt được là một giả thuyết khác về “sức hấp dẫn của con gái”.
“Sức hấp dẫn của con gái” chính là sức mạnh của nội y. Thật thời trang ở những thứ mà người khác không thể thấy thực sự là một cách tốt để tăng thêm độ nữ tính của bản thân. (Lexus_Liperty: Good job bro, Blue Strike Pantsu is the best.)
Nhân tiện nói luôn, tôi cảm thấy Tomomi rất nữ tính... cái áo ngực màu hồng của em ấy có thể nhìn thấu qua tấm áo cộc mà em ấy mặc. À rế, tôi đang cần phải nghiêm túc xem xét cơ mà .
"Nii-san, em sẽ đi thay áo."
Yuuki trở lại cùng với một bộ trang phục làm bằng vài satin đen. Cái cổ áo nhọn hở ra phần cổ trắng ngần của em ấy. Thế nhưng, điều quan trọng cần quan tâm là… Thứ tăng lên không phải là ”sức hấp dẫn của con gái” mà là “sức hấp dẫn đầy nam tínhhhhhhhh”!
Thật sự, làm sao tôi có thể nói với một cô gái như thế này rằng là “Sức hấp dẫn của con gái”= “Sức hấp dẫn của nội y” kia chứ.
"Dù sao thì, em đang mặc quần lót màu gì vậy? Umm, anh không có ý biến thái hay gì đâu."
"Vâng. Em nghĩ anh nên nhìn trực tiếp thì hơn."
Chết cha. Tôi đã hơi quá lố rồi, chỉ mỗi Yuuki vẫn cứ tự nhiên hành động. Cô bé chuẩn bị kéo chiếc quần jean xuống ngay trước mắt tôi.
"Dừng Dừng Dừng! Câu hỏi của anh có hơi kì lạ, nhưng chẳng phải là hơi quá khi em cởi quần mình ra trước mặt anh hay sao?
"Eh? Ah... A-Anh nói đúng ạ. Kể cả chúng ta là anh em cũng không nên làm thê.
Nhân tiện, màu sắc của quần lót sẽ làm tăng “sức hấp dẫn của con gái” của em ạ?"
"Theo như những gì anh đọc được thì không chỉ màu sắc mà còn cả thiết kế nữa. Em không cần cởi nó ra nhưng có thể cho anh biết nó như thế nào không? À, anh không có ý gì xấu xa đâu, chỉ để xác nhận lại thôi, vì thế đừng ngại gì cả."
"Em hiểu rồi, Nii-san. Umm, nó là một dạng giống như quần đùi ngắn, thiết kế đơn giản với viền ren, và nó có hơi chú lùa gió."
Em ấy cười ngượng và cúi đầu ngại ngùng.
"Vậy còn á-áo ngực?"
"Em đã từng dùng băng quấn nhưng bây giờ không thể giữ được chúng nữa rồi. Thực sự em không biết nên mua đồ lót như thế nào."
Yuuki buông thõng vai. Có vẻ như ‘sức hấp dẫn của con gái’ của em ấy gia tăng khi em ấy chán nản, nhưng nó lại hủy hoại sự quyến rũ của bản thân. Thực sự, tôi muốn giúp em ấy kiếm tìm “sức hấp dẫn của con gái”.
"Đừng lo lắng Yuuki. Anh sẽ nói cho em biết nên mua loại nào."
Ánh mắt của Yuuki lấp lánh và nhìn thôi say đắm. Quả thực, tâm tính em ấy trong sáng không chút hiểm độc nào.
"Nếu em nhìn anh như vậy, anh có cảm giác như mình vừa làm điều gì đó biến thái vậy . Anh không hiểu biết nhiều đâu, nhưng kể cả em không thể nói chuyện với nữ nhân viên bán hàng, em vẫn có thế mua hàng qua mạng phải không? Nào, chúng ta cùng tận dụng tối đa sức mạnh của công nghệ thông tin!"
"Đ-Đúng thế. Em thường xuyên mua đồ như vậy. Em cũng quen mua quần áo như thế rồi."
"Quần áo, tức là quần áo nữ á?"
Cô bé trĩu vai, trông thật nhỏ bé so với thực tế.
"V-Vâng. Lạ lắm ạ?"
"Không, không chút nào. Yuuki thực sự tuyệt vời. Nhờ thế mọi vấn đề đã được giải quyết. Em có thể vào cửa hàng trên mạng và chọn một chiếc áo ngực xinh xắn."
"T-Tự chọn một chiếc áo ngực xinh xắn?! Không thể nào, làm ơn hãy chọn hộ em Niisan. K-Kể cả nó có là một chiếc x-xuyên thấu h-hay b-biến thái... em cũng sẽ .."
"Em phải tự chọn chứ. Chẳng phải tìm xem cái nào mà em cảm thấy『Xinh xắn』 khi mình mặc là rất quan trọng hay sao?"
"Tìm... cái nào xinh xắn?"
"Đúng thế. Em cần phải biết với mình thế nào là xinh xắn, như thế sẽ tự đánh bóng bản thân và tăng “sức hấp dẫn của con gái”."
Tôi nói to lên một ý kiến được đưa ra trên mạng. "Vậ-Vậy... anh có thể xem... cùng em được không?"
Yuuki ngượng ngùng nhìn tôi.
"Dĩ nhiên là được. Từ giờ hãy bắt đầu sử dụng máy tính hay Smartphone của em nào."
"Vâng. Em sẽ mang nó ra ngay."
Cô bé trở lại phòng ngủ và mang ra một chiếc Lap top. Có vẻ như nó là loại tổng hợp tính năng thì phải.
"Nii-san, em có thể xem qua Twitter trước được không?"
"Ổ-Ổn thôi, anh không phiền đâu."
Em ấy mở trang Twitter ưa thích ra, bắt đầu xem xét những dòng Tweet mới và xem trang sự kiện của『Undying Cicada』. – Lexus_Liperty: Dành cho ai không nhớ, đó là trang Twitter của Selene, em gái đầu tiên Yochi gặp.
"Cô ấy chẳng hề viết thêm gì cả. Em thắc mắc Cicada-san có ổn không."
"Em là fan của người này à?"
" Nii-san cũng biết Cicada-san à?"
"Không, nó đúng hơn là..."
Nói rộng hơn, chúng ta đang sống trong cùng một căn nhà... Sau đó, Yuuki tiếp tục.
"Vì Cicada-san không hề chia sẻ gì từ đầu tuần đến giờ, em có hơi lo lắng."
"Tại sao người này nổi tiếng vậy?"
"Anh thấy đấy, Cicada-san thiết kế quần áo. Tuy nhiên, cô không thiết kế cho riêng ai cả, mà thiết kế cho những người mà cô thích?"
"Có phải là em có quần áo được cô ấy thiết kế hay không?"
"V-Vâng. Đó là một tài sản tuyệt vời và em rất vinh hạnh có chúng. Thực tế là nó được gửi đến mấy hôm trước."
"Sao em không mặc nó?"
"Với “sức hấp dẫn của con gái” hiện tại, em không thể mặc nó... nhưng một ngày nào đó, em sẽ trở thành một cô gái thực thụ và khoác nó lên mình."
Tôi vừa phát hiện ra một mối liên kết đáng ngạc nhiên trong gia đình này giữa Yuuki và Selene. Nhưng tốt hơn hết, tôi không nên nói cho em ấy biết bởi vì, khi biết người mà mình ngưỡng mộ lại là em gái mình thì Yuuki sẽ ngượng đến chết mất. Thôi, tốt nhất tôi nên chuyển chủ đề.
"Vậy thì, chúng ta sẽ làm một chuyến tham quan đến những trang web bán đồ lót phụ nữ."
"Vâng! Cùng cố gắng nhé Nii-san!"
Sử dụng laptop, tôi đánh chữ “Đồ lót phụ nữ” và tìm kiếm. Kết quả thực sự làm tôi ngạc nhiên.
"Nii-san! “Sức hấp dẫn của con gái” sẽ tăng như thế nào nếu có một ngôi sao may mắn đeo ở trên ngực?"
"Bỏ cái ý nghĩ đó ra khỏi đầu em ngay và luôn!"
"Chiếc quần lót này không có vải ở hai bên, tại sao vậy ạ?"
"Nó được gọi là C-string, nó giúp cho đường vải của quần lót không bị lộ, và nó khá tốt khi mặc Yukata nhưng chúng ta sẽ bỏ qua nó ."
"Cái này có một cái lỗ ở giữa đũng này..." "Bỏ qua! Bỏ qua! Bỏ qua! Chọn cái khác!"
"Dây thừng cũng có thể làm đồ lót ạ?
"Có thể... À không, tuyệt đối không."
"Ah! Thiết kế này thật đáng yêu!"
Yuuki cuối cùng đã tìm thấy cái gọi là “đáng yêu” của mình. Chiếc quần lót em ấy chọn là một chiếc in hình “Chiến đội những cô gái trái cây tuyệt vời” (Lexus_Liperty:Lại là nó =v=)
"Yuuki. Cái đó chỉ dành cho học sinh tiểu học."
"V-Vậy sao. Thật là khó quá"
Sau đó, Yuuki và tôi tiếp tục tìm kiếm nhiều trang khác và tìm thấy một trang có bán đồ lót dành cho teen. Sau khi mua một loạt rất nhiều thứ, chúng tôi đóng chiếc laptop lại và Yuuki nằm dài ra.
"Cảm ơn Nii-san. Em cảm thấy “sức hấp dẫn của con gái” của mình sẽ tăng nhanh như tên lửa khi em mặc nó. Cơ mà cũng đến giờ cơm rồi, anh cảm thấy đói chứ?"
"Ah, đúng vậy. Bây giờ bụng anh bắt đầu cồn cào rồi đây này."
Cuối cùng thì chúng tôi vẫn phải ăn đồ đông lạnh bởi Yuuki không biết nấu nướng. Nếu có thể, điều đó sẽ làm cho “sức hấp dẫn của con gái” của em ấy tăng lên. Tôi quyết định nấu cơm, làm một chiếc hamburger với gà rán tương tự như trong cơm hộp cùng với một đĩa rau nhỏ.
Sau đó, Yuuki chuẩn bị bồn tắm.
"Anh có muốn vào trong cùng nhau không , Nii-san?"
"Ánh sẽ đồng ý nếu em là con trai."
"V-Vậy sao. Em không ngại đâu nhưng anh đã nói thế... anh vào trước đi, Nii-san." "Vậy anh không khách sáo nữa. Không được nhìn trộm nhé?"
"Như kiểu em thèm làm ấy. Nii-san thật là kì cục quá đi."
Tôi không tin tưởng lắm khi nhìn Yuuki cười. Nhưng thực tế, không giống như lúc đang tắm hôm qua thì Sayuri vào, lần này tôi có thể thoải mái tắm một cách an toàn.
Sau đó, cho tới khi hết thời gian, tôi ngồi xem TV với Yuuki. Một kênh TV đang chiếu “Chiến đội những cô gái trái cây tuyệt vời”. Nói luôn, là chiếu lại. (Lexus_Liperty: Nói luôn là cái chiến đội này xuất hiện nhiều chap vậy).
"Thật là kinh ngạc khi biết Nii-san cũng xem anime."
"Em ghét Anime à?"
"Không chút nào, Em rất thích là đằng khác. Em muốn được hoạt bát như Orangechan, nhưng thực sự, lí tưởng của em là Grape-chan, người có sức hút mang tính người lớn nhất."
Đối với Yuuki, quả thực nó là thứ sẽ giúp em ấy phát triển “sức hấp dẫn của con gái”. Nhưng điều cần chú ý, đây là Anime dành cho trẻ con.
Sau khi xem hết một tập, bây giờ đã là 12 giờ đêm.
"Vậy là, đến lúc rồi."
"Sao anh không ở qua đêm luôn ạ?"
"Kể cả nó có là phòng của “Ứng cử viên em gái của anh”, anh cũng không thể ở qua đêm được. Anh phải về."
"E-Em hiểu. Hơi buồn một tí nhưng điều đó không thể nào tránh được mà."
Nhìn thấy nụ cười của Yuuki lúc tiễn tôi ra khỏi phòng, trái tim tôi đột nhiên giật thột.
Tôi tự hỏi em ấy có thể tự nghĩ mình là một cô gái sau buổi luyện tập nâng cao “sức hấp dẫn của con gái” hôm nay không?.
Nhưng dù sao thì, tôi cũng hi vọng mình sẽ giúp được em ấy như một người anh trai.
Em gái thứ Tư. Đẹp trai. Sức hấp dẫn của con gái suy giảm.
Như đã nói trước đây, hôm nay Mariko làm cơm hộp cho tôi. Nó khá đơn giản, gồm cơm nắm, trứng rán, rau trộn và cà chua xào.
Mariko có chút lo lắng về món trứng do nó hơi bị cháy xém, nhưng thực sự thức ăn vẫn rất ngon. Chỉ có một điều duy nhất đáng ngại là hộp thức ăn của con gái rất nhỏ nên tôi nhớ lúc đó Mariko có nói cái gì đó đại loại như là “Cậu có muốn ăn thêm nửa phần của mình không? Nếu mình ăn nhiều sẽ béo lên mất, và như thế khiến mình ngại gặp các bạn khác lắm.”
Cô ấy trông chẳng có vẻ gì để gọi là béo cả. Nhưng biết sao được, con gái rất nhạy cảm trong mấy việc liên quan đến cân nặng của bản thân mà.
Có thể, tôi đoán Mariko muốn có một thân hình mảnh mai và trẻ trung như của một người mẫu . Nhưng chẳng phải cơ thể hiện tại của cậu ấy đã rất đẹp rồi sao? Dù sao đi chăng nữa, đó cũng không là việc của tôi, tôi chẳng quan tâm lắm.
Sau buổi học ở trường, giờ đây tôi đang đứng trước cửa phòng 401 của dinh thự Taishido. Lấy một hơi để bình tĩnh, tôi bấm chuông và gõ cửa phòng. Ngay lập tức, nó mở ra.
"X-Xin chào anh! Em là Tachibana Yuuki. Học sinh trung học năm Ba."
"Anh là Taishido Yoichi. Rất vui được gặp em."
Ứng cử viên em gái thứ tư——Tachibana Yuuki thực sự có một chiều cao đáng ngưỡng mộ. Tuy không cao đến mức tôi phải ngước lên để nhìn nhưng sớm muộn, cô bé cũng cao ngang tôi mà thôi.
Với chiều cao 1m70 cộng thêm việc việc cô bé buộc tóc lên khiến cho người ta nhìn cảm tưởng cao lên chút chút.
Yuuki có một phong cách ăn mặc rất nam tính. Cô mặc một chiếc quần jean và một cái áo cộc tay, điều đó càng tô thêm độ mảnh khảnh của chân và đùi. Nở một nụ cười trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú, cô bé nói với tôi.
"Bây giờ! Mời anh vào, Nii-san."
Cô bé nắm tay tôi và kéo vào phòng. Thực sự, dù cách ăn nói cũng như ngoại hình của em ấy rất nam tính nhưng đột ngột kéo tay tôi như vậy khiến tôi có đôi chút ngại.
"Xin lỗi vì đã làm phiền em nhé."
Tôi bước vào và tháo giày ra. Bên trong phòng khách được sơn màu chủ đạo là xanh dương và lục tạo cho con người ta cảm giác thoải mái và tươi trẻ, kết hợp với cách bố trí dọn dẹp căn phòng khiến cho tôi cảm nhận được rất rõ sự sinh hoạt thường xuyên ở nơi đây.
Em ấy nếu đem so sánh với Tomomi thì hoàn toàn đối lập. Nhưng tôi thực sự ngạc nhiên là hai đứa chúng nó đều có phong cách rất nam tính. Tôi đột nhiên chú ý tới bộ đồng phục treo trên giá.
Đó chẳng phải là gakuran - đồng phục nam- hay sao? Tôi chẳng thể hiểu được luôn.
"Yuuki. Xin lỗi về sự đường đột nhưng anh có thể hỏi em mấy thứ được không?" "Gì vậy, Nii-san?"
"Bộ đồng phục đó, không phải của em… có đúng không?"
Nếu một người bạn nam của cô bé đến chơi và vứt bộ đồng phục ở lại như thế, tôi nghĩ tôi nên lo lắng thay cho em ấy với tư cách một người anh trai.
"À, nó là của em."
Với điệu bộ thư thái, cô bé trả lời, giọng điệu mượt mà chẳng có vẻ gì giống với là đang nói dối
Mặc dù tôi có cái ấn tượng về vẻ nữ tính của em ấy do đang để tóc dài và buộc tóc, thế nhưng chắn hẳn nếu cắt tóc ngắn, trông cô bé sẽ rất đẹp trai. Chết tiệt, vẻ ngoài đó gây cho tôi cái cảm giác lung lạc giới tính thật của cô bé mất rồi.
"Nhưng chẳng phải mặc gakuran đến trường là một điều rất kì cục hay sao. Ý anh là, Gakuran là đồng phục nam sinh."
"Học sinh tung học được phép mặc quần áo bình thường đến trưòng. Thế nên chẳng có gì bất thường nếu em không mặc đồng phục nữ sinh."
"Đúng là như thế. Nhưng không mặc đồng phục nữ sinh đâu có nghĩa là em có thể mặc đồng phục nam sinh"
"Như vầy sao... Em đoán anh thấy nó rất kì cục."
Yuuki ngồi xuống ghế Sofa ở giữa phòng khách. Mặc dù cách ngồi xuống của em ấy mang nét nữ tính, nhưng cách để chân lại giống nam giới hơn.
Nhân tiện nói luôn, mặc dù Tomomi có cách nói chuyện rất nam tính, nhưng cách ngồi của cô bé lại rất nữ tính. Có vẻ điều đó hoàn toàn trái ngược với Yuuki. Cô bé chăm chú nhìn tôi ngay khi tôi vừa ngồi xuống ghế.
" Nii-san nghĩ sao về em? Em rất muốn biết ấn tượng đầu tiên về mình."
"Vậy thì... anh không ngại nữa. Ấn tượng đầu tiên của anh ... có lẽ là em dường như không thể xác định giới tính của mình."
"Không xác định được... ừm, có vẻ đúng như thế."
Cô bé gật đầu đồng ý
"Chẳng phải em là một cô gái hay sao?"
"Về mặt sinh học, em đúng là một cô gái."
Xem xét về cách nói của em ấy, có vẻ như không hoàn toàn nữ tính cho lắm.
"Vậy tức là bên trong cơ thể em lại có một suy nghĩ khác?"
"K-Không phải thế. Em muốn... trở thành... một cô gái."
Thực sự tâm trí tôi bắt đầu xoắn hết cả lên.
"Em nói em muốn trở thành một cô gái, nhưng chẳng phải em đã là một cô gái rồi sao?"
Yuuki cúi xuống và im lặng. Có vẻ như tôi đã hơi quá đà thì phải.
"Xin lỗi, anh có hơi quá quắt chút. Nhưng em có thể giải thích cho anh được không?"
"Nii-san... anh sẽ nghiêm túc nghe câu chuyện của em chứ?"
"Dĩ nhiên."
"Cảm ơn anh, Nii-san! Anh đúng là một con người có trái tim nhân hậu. Umm... ah, em quên mất, Nii-san đợi em một lát nhé!"
Yuuki nhảy lên khỏi ghế sofa cứ như nó là một cái đệm nhảy vậy.
"Em quên mất là mình đã chuẩn bị Cà phê. Để em đi lấy."
Có vẻ như những điều tôi nói đã giúp cô bé bớt đi nỗi buồn sầu.
"Vậy thì, hãy cho anh nhiều đường và sữa nhé."
"V-vâng! Đợi một lát ạ."
Yuuki nhanh chóng vào bếp nấu nước và pha một cốc Cà phê như tôi yêu cầu.
Tôi không thích Cà phê gói nhưng mùi vị của đường và sữa sẽ át đi phần nào mùi của cà phê và tôi có thể thưởng thức.
Tôi nhẹ nhàng nhận lấy cốc cà phê của em ấy và uống nó. Nhân tiện, Yuuki pha cà phê đen.
Thực sự, uống cà phê đen gói không có vẻ gì là ngon cả. Thế nhưng, cũng có rất nhiều loại trong số đó khá là ngon.
Sau khi đặt một chiếc cốc lên bàn, Yuuki bắt đầu nói chậm rãi.
"Khi em còn học lớp hai tiểu học, một bạn nam trong lớp đã nói với em 『"Quần áo phụ nữ không phù hợp với cậu đâu! Đồ ManWoman - Lexus_Liperty: Có đến bố tớ cũng không dịch được từ này- !"』... anh thấy đấy, hồi đó em cao hơn các bạn cùng tuổi khá nhiều ."
"Vậy là em đã bị bắt nạt?"
"Điều đó, ừm... em không nghĩ đó là một lời bắt nạt mà... có vẻ giống một lời khuyên. Với tính cách tích cực của mình, em bắt đầu trở nên giống như bây giờ."
"Lời khuyên... quả thật em suy nghĩ quá tích cực rồi."
Cô bé cười ngượng khi tôi đáp lại. Dù ngại ngùng nhưng nụ cười đó vẫn rất tươi tắn và rạng rỡ. Có vẻ như tôi đã thấy một thứ gì đó thật tuyệt.
"Mẹ em cũng không quan tâm đến sự khác biệt về giới tính. Khi em bắt đầu mặc đồ như con trai, bà ấy đã rất vui mừng "
Ra là thế, mẹ của Yuuki cũng hậu thuẫn cho em ấy.
"Vậy mẹ em bây giờ sao rồi?"
"Bốn năm trước em nhận được một lá thư của bà gửi từ Brazil. Có vẻ như bà ấy đã cưới một người vợ. "
"Vậy ra là bà ấy bỏ mặc con gái mình và đi chu du thế giới... Ơ mà có gì đó không ổn? MỘT NGƯỜI VỢ????”
"Đúng thế. Có vẻ như mẹ đã trở thành bố mình từ lúc nào mà em cũng chẳng biết."
Tôi thực sự sốc khi em ấy có thể nói vói giọng bình thản như vậy.
"Điều đó. Có vẻ rất khó khăn với em."
"Không có chuyện đó đâu. Nếu mẹ em đã trở thành bố em, điều đó có nghĩa là bá ấy đã bước thêm một bước đến với cuộc sống mới. Hơn nữa, muốn cổ vũ mẹ——à bố của em cố lên."
Thực sự, phụ huynh của em ấy còn có vấn đề rắc rối hơn cả trong một cuốn tiểu thuyết. Cơ mà tôi cũng chẳng có cái quyền gì để nói như vậy.
"Trở lại với câu chuyện. Sau đó điều gì đã xảy ra với em khi còn ở tiểu học?"
"Sau đó, khi đứa con trai gọi em là 『"Manwoman!"』 nhìn thấy em trong trung phục nam, cậu ấy chẳng nói gì cả... điều đó thực sự buồn."
Cậu bé đó chắc chắn đã nói vậy để gây sự chú ý với Yuuki, nhưng không ngờ được chuyện cô bé sẽ nghe theo và ăn mặc như vậy.
"Điều đó có vẻ cũng rất khó khăn đối với em."
"Vâng. Giáo viên tiểu học nói 『chúng hoàn toàn phù hợp với nội quy 」, do đó, em tiếp tục ăn mặc như con trai... trước khi em nhận ra, em đã quá quen thuộc với quần áo nam giới tới nỗi quá ngượng để mặc một chiếc váy .."
"À, ừm... mọi thứ cứ tiếp tục như vậy và đến bộ Hakuran chứ gì?"
Yuuki gật đầu và hướng ánh nhìn tới bộ đồng phục đang treo trên móc.
"Trường trung học của em cho phép học sinh mặc thường phục đi học, do đó em có thể tiếp tục mặc đồng phục nam sinh. Vì em mặc nó thường ngày nên cũng có một số người nhầm tưởng em là con trai ... dĩ nhiên, bạn học của em biết em là con gái
."
"Vậy còn lúc đi vệ sinh thì sao ?"
"Nếu như đông qúa thì em cũng có thể đi sang nhà vệ sinh nam, chẳng có vấn đề gì cả."
Em ấy vừa thốt ra điều gì đó hơi đáng ngạc nhiên mà không chút lưỡng lự thì phải .
"Vậy thì, vấn đề là gì?"
Phải ứng của Yuuki trở thành *kshh* và mặt cô bé đỏ hơn cả cà chua.
"Đ-Điều đó, ừm, E-Em không muốn nổi tiếng nhưng chẳng hiểu sao đám con gái cứ bám lấy em... và có tận hai đứa tỏ tình với em cùng lúc!"
"Hô hô. Không muốn nổi tiếng à... Hô hô"
Yuuki lắc tay của mình, trông em ấy giống hệt như một người mẫu. Cách thể hiện của em ấy giờ rất nữ tính, à đúng hơn là trẻ con.
"Đừng chọc em Nii-san. Sự trai tân của em suýt chút nữa đã bị lấy đi rồi ... ừm, dù sao thì hai người bọn họ cũng yêu em rất nhiều và em cũng không biết nên đáp lại như thế nào, do đó em đến tìm lời khuyên từ giáo viên. Sau đó, hai người họ bị cấm đến gần em..."
Tôi nghĩ từ “trai tân” ở đây có vẻ không hợp lắm, nhưng thôi, đừng động vào vấn đề này.
"Vậy là em từ chối luôn cả hai."
"V-vâng. Cho dù em có nam tính đến đâu, em cũng không bao giờ “đổ” trước một đứa con gái được... hơn nữa, em thực sự biết mình cần phải bắt bản thân trở thành một cô gái bởi vì sự thật, em là một cô gái."
Dĩ nhiên, Yuuki là một cô gái. Hai đứa con gái theo đuổi em ấy vì vẻ ngoài chắc chắn sẽ bỏ cuộc khi thấy em ấy ăn mặc như con gái thôi mà.
"A-Anh có thấy nó rắc rối quá không ạ?"
"Anh thực sự rất ngạc nhiên... nhưng cuối cùng anh cũng hiểu mọi việc."
Cô bé cười rạng rỡ. Mặc dù chúng tôi cùng giới tính nhưng tôi cũng… á, hình như tôi cũng bị lừa bởi vẻ bề ngoài rồi. Yuuki thực sự là một cô gái kia mà.
Nụ cười của em ấy thực sự là thứ hấp dẫn mọi người, không phân biệt giới tính.
"Cảm ơn, Nii-san! Em muốn trở thành một cô gái. Nhưng em không có cách nào và cũng không biết dựa vào ai..."
"Vậy em muốn anh giúp?"
"Đúng vậy! Em muốn trở thành em gái (tạm thời) của Nii-san!"
"Anh vẫn chưa quyết đinh. Bên cạnh đó, (tạm thời) nghĩa là sao..."
"X-xin lỗi Nii-san. Dĩ nhiên em muốn trở thành em gái thực sự của anh. Anh thực sự đúng là một con người tuyệt vời."
Yuuki nhìn thẳng vào mắt tôi. Ánh mắt đó như muốn nói chắc rằng em ấy không nói dối.
Nhưng tôi chẳng có gì mà mình cảm thấy có thể cho dựa dẫm cả.
"Đó là lí do, Nii-san! Cho dù mọi thứ có tệ đến thế nào đi nữa, chỉ cần được công nhận trở thành em gái của ai đó, nhất đinh “Sức hấp dẫn của con gái” trong em sẽ tự nó phát triển thôi."
"Anh hiểu rồi... này, “Sức hấp dẫn của con gái” đâu phải là thứ có thể sử dụng như vậy?!"
"Em chỉ có thể dựa dẫm vào anh... bên cạnh đó, em cũng đã nhận ra một số tiến triển trong việc trở thành con gái của em ."
Yuuki cố gắng cuộn chiếc áo đang mặc và kéo nó lên. Tôi có thể nhìn thoáng qua phần bụng của cô bé
"Đợi đã! Dừng! Anh hiểu rồi ! Anh hiểu rồi nên em đừng có cởi nó ra!"
"X-Xin lỗi Nii-san. Chúng ta vẫn chưa thực sự là anh em ruột. Em thực sự xin lỗi vì đã cho anh thấy những thứ như vậy."
Cho dù có là “Tạm thời” hay “Anh em thực sự” thì nó cũng không phải là thứ em có thể bày ra như vậy.
Có vẻ như cô bé không có chút lòng tin nào như một cô gái. Bây giờ thì, tôi phải làm sao đây.
"Nếu như em muốn nữ tính hơn, tại sao không thử chơi với một bạn nữ nào đó?" "Đ-Đi-Điều đó...."
Yuuki ngượng chín mặt.
"Chẳng lẽ em không có người bạn nào sao."
"V-Vâng. Họ đều là người tốt. Nhưng có những khoảng cách giữa chúng em... sau khi có hai cô gái tỏ tình với em, họ bắt đầu nói những thứ tương tự như 『Cho dù là gái thì cũng OK hết?!』. Em đã nói với họ như vậy là sai trái... nhưng, bên cạnh đó, cái áp lưc hai người trước gây ra khiến em gặp vấn đề khi giao tiếp với con gái ."
Thực sự, cái thứ sinh vật gọi là “đám con gái” đó quá phiền phức đi mất. Trước khi Yuuki nhận ra thì mọi chuyện đã trở nên như vậy rồi.
"Em ngại con gái như thế nào vậy?"
"Chỉ cần ánh mắt chạm nhau đã khiến em ngượng ngùng rồi... nói chuyện với nữ nhân viên bán hàng cũng tồi tệ không kém."
Điều đó khá nghiêm trọng. Thay vì tôi, có lẽ em ấy nên hỏi ý kiến ai khác thì hơn.
"Mặc dù em muốn trở thành một cô gái nhưng em không thể dựa dẫm vào các bạn nữ cùng lớp, hơn thế nữa, mẹ của em lại trở thành bố của em và đang ở một nơi xa nửa vòng Trái Đất, đúng chứ... "
Như tôi đã tóm tắt, Yuuki gật đầu đồng ý. Cử chỉ của cô bé trông giống một con cún con vậy.
"Em không nói dối chứ?"
"Anh có thể kiểm tra nếu muốn."
Tôi hoàn toàn có lí do chính đáng để nghi ngờ cái tình cảnh khó khăn chồng chất khó khăn của em ấy.
Nếu như tôi xác nhận với Murasaki-san, tôi sẽ biết Yuuki có nói dối không về hoàn cảnh của em ấy bây giờ.
"Anh hiểu rồi. Vậy anh sẽ tin tưởng em, xin lỗi vì đã tỏ ra nghi ngờ."
"Nn. Mặc dù em thất nó rất kì cục, bản thân em thích như hiện nay nhưng… làm ơn hãy hướng dẫn em, Nii-san."
Nếu như nỗi sợ con gái của em ấy biến mất, cùng với việc em ấy có lại những đặc điểm tính cách của con gái, chắc chắn em ấy sẽ trở thành một cô gái tuyệt vời. Bây giờ, nhiệm vụ của tôi sẽ là giúp đỡ em ấy, và tôi cảm thấy hình như mình có nói về nó hơi quá...
"Anh không nghĩ mình có thể giúp được nhiều. “Sức hấp dẫn của con gái”… “Sức hấp dẫn của con gái” mà em nói là gì?"
Tôi nghiêng cổ bối rối. Yuuki cũng làm theo, không sai khác chút nào.
"Em nghĩ là nó... ."
"Em còn dùng những từ mà em không biết nó có nghĩa là gì nữa hả !"
"Xin lỗi. Xin lỗi. Em thấy nó được sử dụng nhiều trên mạng nên… trong vô thức em đã dùng nó."
*tehepero*, Yuuki lè lưỡi và nháy mắt. Chỉ một giây lát thôi, tôi cảm thấy “Sức hấp dẫn của con gái” của em ấy như cao lên chót vót. Tôi không biết nó là gì, nhưng có vẻ như tôi hiểu nó.
"Nếu như nó là thứ em học được trên mạng, vậy tại sao chúng ta không tìm kiếm thông tin về nó?"
Cô bé gật đầu đồng ýa.
"Vâng! Nii-san quả là người có thể tin tưởng được. Điều đó làm em thật sự, thật sự hạnh phúc quá!"
Mặc dù em ấy khen ngợi tôi, nhưng thực sự, tôi không biết mình nên đáp lại hay không sự mong đợi của em ấy.
Tôi mở trình duyệt trong chiếc Smartphone và tìm kiếm từ ‘sức hấp dẫn của con gái”..
Chỉ có một vài kết quả hiện ra. Chúng là những chủ đề thảo luận nho nhỏ về “sức hấp dẫn của con gái”, và như tôi hiểu, nó chính là sức hút của một cô gái trong cách cô ăn mặc, thể hiện và nói chuyện.
"Sao rồi ạ, Nii-san? C-Có cách nào để phát triển “sức hấp dẫn của con gái” của em không ạ?"
Cô bé bám lấy tôi trong khi nhìn vào màn hình Smartphone. Từ tóc em ấy tỏa ra một mùng hương bạc hà dịu nhẹ, gợi cho tôi cảm giác của một cậu bé.
"Dầu gội em dùng, chẳng phải là của nam giới hay sao?"
"Dầu gội dành cho nữ giới có hơi quá ngọt ngào so với em. Tuy nhiên, em vẫn dùng sữa tắm dành cho nữ."
"Bắt đầu từ đây vậy. Em cần phải biết nâng niu và phát huy những “báu vật” của mình. Thật là phí phạm khi em có một mái tóc đẹp như vậy kia mà." Yuuki vuốt ve mái tóc của mình và đỏ mặt.
"Tóc em đẹp lắm ạ? Phải không?... ừm, em sẽ bắt đầu chăm sóc nó."
Tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, nhưng, lần nay tôi sẽ tiếp tục nghe theo lời hướng dẫn trên mạng vậy.
"Rõ rang mà nói, “sức hấp dẫn của con gái” chính là cách một cô gái chăm sóc bản thân."
"Chăm sóc... bản thân?"
Bản thân Yuuki đã có những điểm rất đẹp đẽ, và chẳng cần tô điểm, em ấy cũng đã rất xinh xắn rồi. Nghĩ đến đây, tôi đột nhiên nhớ tới Mariko, cậu ấy lo lắng về cân nặng của mình dù chẳng có chút gì gọi là béo cả.
Aah... Tôi có sẽ đã nắm bắt được chút thoáng qua về cái thứ gọi là “sức hấp dẫn của con gái”.
"Em có thể sẽ tỏa sáng kể cả khi đang ở trong tình thế ngặt nghèo nhất. Do đó, hãy bắt đầu chăm sóc và đánh bóng bản thân."
"Nhưng em không biết cách nào để đánh bóng bản thân như anh nói!"
Cô bé bĩu mỗi. Nếu như em ấy nhỏ đi chút chút thì sẽ trông rất đáng yêu đấy.
"Umm... vậy thì. Như anh thấy, em không có chút vấn đề gì về cân nặng, do đó không cần ăn kiêng. Vậy còn trang điểm thì sao?"
"Em không biết làm như thế nào. N-Nhưng em cũng mua một số mĩ phẩm để thử."
Yuuki đi tới căn phòng bên cạnh và mang ra một hộp chứa toàn mĩ phẩm. Tôi thắc mắc chúng có giá là bao nhiêu nhưng theo như nhận định của bản thân, chúng cũng không phải là loại quá đắt tiền.
"Em trả bao tiền mua chúng vậy?"
"Một trăm yên mỗi hộp. Em nghĩ những người mới không nên sử dụng hàng đắt tiền."
Em nên đầu tư nhiều hơn vào nó, Yuuki-san. Cơ mà, dù sao thì em ấy cũng đã biết chuẩn bị nó, là anh trai, tôi nên khen ngợi em ấy.
Tôi dạy cho em ấy bước thứ hai mà tôi đọc ở trên mạng.
"Theo như thông tin ở trên mạng, có lẽ đầu tiên ta nên thử kem dưỡng da."
"Ah! Em có mua một lọ! Nếu như em không nhầm thì nó được sử dụng sau khi đã rửa mặt. Nếu như em dùng nó “sức hấp dẫn của con gái” của em sẽ tăng lên chứ?"
Em ấy lấy một lọ kem dưỡng ra từ trong hộp và hào hứng lắc lư cơ thể của mình sang một bên .
Một lọ kem dưỡng da chiết xuất từ sữa đậu nành. Có vẻ như là nó màu trắng sữa.
"Em vẫn chưa từng thử sử dụng nó?"
"Em nghĩ sẽ không có gì thay đổi nếu dùng kem dưỡng da và em cũng sợ dùng nó.
Nhưng nếu Nii-san nói vậy, em cảm thấy như…mình có thể dùng nó."
"Được rồi! Yuuki! Đi rửa mặt trước nào."
"Vâng! Em sẽ cố gắng."
Cô bé đi vào phòng tắm để rửa mặt và sau đó đi ra với một chiếc khăn tắm treo ở trên cổ để lau mặt. Thực sự thì, điều đó khiến “sự hấp dẫn của con gái” của em ấy giảm xuống thậm tệ tới mức của một lão già mất rồi
"Ahh Thật là thoải mái quá đi! Em cảm thấy thật phởn bây giờ."
Chết tiệt, phản ứng như một tên con trai vừa rửa mặt xong vậy.
"Vậy chúng ta sẽ cùng thử kem dưỡng ra ngay bây giờ và xem xét kết quả nhé?"
"Vâng, Nii-san. Umm, em nên dùng bao nhiêu kem bây giờ ạ?"
"Theo như anh tìm hiểu ở trên mạng thì, không nhất thiết phải dùng loại đắt tiền, ta có thể làm bản thân tuyệt vời hơn với loại rẻ nếu sử dụng đúng cách và hàm lượng nhiều."
Tôi phát hiện ra điều đó, nhưng bản thân lại không biết nên làm như thế nào. Mà thôi, thứ quan trọng là Yuuki cảm thấy “sức hấp dẫn của con gái” của mình tăng lên.
"N-Nhiều ấy ạ. Vậy... là thế này!"
Tôi thắc mắc em ấy đang làm gì. Sau khi nâng cằm lên, Yuuki bắt đầu trét kem dưỡng da lên mặt như điên. (Lexus_Liperty: *pfff* Sự ngây thơ quả thực đáng sợ)
Mặt em ấy giờ đây phủ đầy kem.
"Sao Nii-san?! “Sức hấp dẫn của con gái” của em đã tăng lên chưa ạ ?"
*chảy rơi chảy rơi rớt chảy chảy rơi rớt*. Thực sự, mặt cô bé đã bị che phủ hoàn toàn bởi thứ chất lỏng có tên kem dưỡng da.
"Thật là khó để phát triển “Sức hấp dẫn của con gái”. Kem giờ chảy ướt đẫm áo em rồi. Wahaa, thật kì lạ. Em cảm thấy nó đang tăng lên. Kem dưỡng da quả thực kì diệu phải không, Nii-san?"
"Không, điều đó… anh rất tiếc phải nói nhưng… “sức hấp dẫn của con gái” của em đã… thực sự giảm xuống thậm tệ."
Yuuki đóng băng tại chỗ khi nghe tôi nói như vậy.
"N-Nii-san! Tại sao anh lại nói những lời làm em đau đớn đến như thế?!"
"Có vẻ như thông tin này nhảm nhỉ rồi. Hãy thử cách khác vậy."
Gương mặt Yuuki lúc này tưởng như sắp khóc vậy, dù nó vẫn bị bao phủ bởi lớp kém màu sữa.
Mẩu thông tin tiếp theo tôi lượm lặt được là một giả thuyết khác về “sức hấp dẫn của con gái”.
“Sức hấp dẫn của con gái” chính là sức mạnh của nội y. Thật thời trang ở những thứ mà người khác không thể thấy thực sự là một cách tốt để tăng thêm độ nữ tính của bản thân. (Lexus_Liperty: Good job bro, Blue Strike Pantsu is the best.)
Nhân tiện nói luôn, tôi cảm thấy Tomomi rất nữ tính... cái áo ngực màu hồng của em ấy có thể nhìn thấu qua tấm áo cộc mà em ấy mặc. À rế, tôi đang cần phải nghiêm túc xem xét cơ mà .
"Nii-san, em sẽ đi thay áo."
Yuuki trở lại cùng với một bộ trang phục làm bằng vài satin đen. Cái cổ áo nhọn hở ra phần cổ trắng ngần của em ấy. Thế nhưng, điều quan trọng cần quan tâm là… Thứ tăng lên không phải là ”sức hấp dẫn của con gái” mà là “sức hấp dẫn đầy nam tínhhhhhhhh”!
Thật sự, làm sao tôi có thể nói với một cô gái như thế này rằng là “Sức hấp dẫn của con gái”= “Sức hấp dẫn của nội y” kia chứ.
"Dù sao thì, em đang mặc quần lót màu gì vậy? Umm, anh không có ý biến thái hay gì đâu."
"Vâng. Em nghĩ anh nên nhìn trực tiếp thì hơn."
Chết cha. Tôi đã hơi quá lố rồi, chỉ mỗi Yuuki vẫn cứ tự nhiên hành động. Cô bé chuẩn bị kéo chiếc quần jean xuống ngay trước mắt tôi.
"Dừng Dừng Dừng! Câu hỏi của anh có hơi kì lạ, nhưng chẳng phải là hơi quá khi em cởi quần mình ra trước mặt anh hay sao?
"Eh? Ah... A-Anh nói đúng ạ. Kể cả chúng ta là anh em cũng không nên làm thê.
Nhân tiện, màu sắc của quần lót sẽ làm tăng “sức hấp dẫn của con gái” của em ạ?"
"Theo như những gì anh đọc được thì không chỉ màu sắc mà còn cả thiết kế nữa. Em không cần cởi nó ra nhưng có thể cho anh biết nó như thế nào không? À, anh không có ý gì xấu xa đâu, chỉ để xác nhận lại thôi, vì thế đừng ngại gì cả."
"Em hiểu rồi, Nii-san. Umm, nó là một dạng giống như quần đùi ngắn, thiết kế đơn giản với viền ren, và nó có hơi chú lùa gió."
Em ấy cười ngượng và cúi đầu ngại ngùng.
"Vậy còn á-áo ngực?"
"Em đã từng dùng băng quấn nhưng bây giờ không thể giữ được chúng nữa rồi. Thực sự em không biết nên mua đồ lót như thế nào."
Yuuki buông thõng vai. Có vẻ như ‘sức hấp dẫn của con gái’ của em ấy gia tăng khi em ấy chán nản, nhưng nó lại hủy hoại sự quyến rũ của bản thân. Thực sự, tôi muốn giúp em ấy kiếm tìm “sức hấp dẫn của con gái”.
"Đừng lo lắng Yuuki. Anh sẽ nói cho em biết nên mua loại nào."
Ánh mắt của Yuuki lấp lánh và nhìn thôi say đắm. Quả thực, tâm tính em ấy trong sáng không chút hiểm độc nào.
"Nếu em nhìn anh như vậy, anh có cảm giác như mình vừa làm điều gì đó biến thái vậy . Anh không hiểu biết nhiều đâu, nhưng kể cả em không thể nói chuyện với nữ nhân viên bán hàng, em vẫn có thế mua hàng qua mạng phải không? Nào, chúng ta cùng tận dụng tối đa sức mạnh của công nghệ thông tin!"
"Đ-Đúng thế. Em thường xuyên mua đồ như vậy. Em cũng quen mua quần áo như thế rồi."
"Quần áo, tức là quần áo nữ á?"
Cô bé trĩu vai, trông thật nhỏ bé so với thực tế.
"V-Vâng. Lạ lắm ạ?"
"Không, không chút nào. Yuuki thực sự tuyệt vời. Nhờ thế mọi vấn đề đã được giải quyết. Em có thể vào cửa hàng trên mạng và chọn một chiếc áo ngực xinh xắn."
"T-Tự chọn một chiếc áo ngực xinh xắn?! Không thể nào, làm ơn hãy chọn hộ em Niisan. K-Kể cả nó có là một chiếc x-xuyên thấu h-hay b-biến thái... em cũng sẽ .."
"Em phải tự chọn chứ. Chẳng phải tìm xem cái nào mà em cảm thấy『Xinh xắn』 khi mình mặc là rất quan trọng hay sao?"
"Tìm... cái nào xinh xắn?"
"Đúng thế. Em cần phải biết với mình thế nào là xinh xắn, như thế sẽ tự đánh bóng bản thân và tăng “sức hấp dẫn của con gái”."
Tôi nói to lên một ý kiến được đưa ra trên mạng. "Vậ-Vậy... anh có thể xem... cùng em được không?"
Yuuki ngượng ngùng nhìn tôi.
"Dĩ nhiên là được. Từ giờ hãy bắt đầu sử dụng máy tính hay Smartphone của em nào."
"Vâng. Em sẽ mang nó ra ngay."
Cô bé trở lại phòng ngủ và mang ra một chiếc Lap top. Có vẻ như nó là loại tổng hợp tính năng thì phải.
"Nii-san, em có thể xem qua Twitter trước được không?"
"Ổ-Ổn thôi, anh không phiền đâu."
Em ấy mở trang Twitter ưa thích ra, bắt đầu xem xét những dòng Tweet mới và xem trang sự kiện của『Undying Cicada』. – Lexus_Liperty: Dành cho ai không nhớ, đó là trang Twitter của Selene, em gái đầu tiên Yochi gặp.
"Cô ấy chẳng hề viết thêm gì cả. Em thắc mắc Cicada-san có ổn không."
"Em là fan của người này à?"
" Nii-san cũng biết Cicada-san à?"
"Không, nó đúng hơn là..."
Nói rộng hơn, chúng ta đang sống trong cùng một căn nhà... Sau đó, Yuuki tiếp tục.
"Vì Cicada-san không hề chia sẻ gì từ đầu tuần đến giờ, em có hơi lo lắng."
"Tại sao người này nổi tiếng vậy?"
"Anh thấy đấy, Cicada-san thiết kế quần áo. Tuy nhiên, cô không thiết kế cho riêng ai cả, mà thiết kế cho những người mà cô thích?"
"Có phải là em có quần áo được cô ấy thiết kế hay không?"
"V-Vâng. Đó là một tài sản tuyệt vời và em rất vinh hạnh có chúng. Thực tế là nó được gửi đến mấy hôm trước."
"Sao em không mặc nó?"
"Với “sức hấp dẫn của con gái” hiện tại, em không thể mặc nó... nhưng một ngày nào đó, em sẽ trở thành một cô gái thực thụ và khoác nó lên mình."
Tôi vừa phát hiện ra một mối liên kết đáng ngạc nhiên trong gia đình này giữa Yuuki và Selene. Nhưng tốt hơn hết, tôi không nên nói cho em ấy biết bởi vì, khi biết người mà mình ngưỡng mộ lại là em gái mình thì Yuuki sẽ ngượng đến chết mất. Thôi, tốt nhất tôi nên chuyển chủ đề.
"Vậy thì, chúng ta sẽ làm một chuyến tham quan đến những trang web bán đồ lót phụ nữ."
"Vâng! Cùng cố gắng nhé Nii-san!"
Sử dụng laptop, tôi đánh chữ “Đồ lót phụ nữ” và tìm kiếm. Kết quả thực sự làm tôi ngạc nhiên.
"Nii-san! “Sức hấp dẫn của con gái” sẽ tăng như thế nào nếu có một ngôi sao may mắn đeo ở trên ngực?"
"Bỏ cái ý nghĩ đó ra khỏi đầu em ngay và luôn!"
"Chiếc quần lót này không có vải ở hai bên, tại sao vậy ạ?"
"Nó được gọi là C-string, nó giúp cho đường vải của quần lót không bị lộ, và nó khá tốt khi mặc Yukata nhưng chúng ta sẽ bỏ qua nó ."
"Cái này có một cái lỗ ở giữa đũng này..." "Bỏ qua! Bỏ qua! Bỏ qua! Chọn cái khác!"
"Dây thừng cũng có thể làm đồ lót ạ?
"Có thể... À không, tuyệt đối không."
"Ah! Thiết kế này thật đáng yêu!"
Yuuki cuối cùng đã tìm thấy cái gọi là “đáng yêu” của mình. Chiếc quần lót em ấy chọn là một chiếc in hình “Chiến đội những cô gái trái cây tuyệt vời” (Lexus_Liperty:Lại là nó =v=)
"Yuuki. Cái đó chỉ dành cho học sinh tiểu học."
"V-Vậy sao. Thật là khó quá"
Sau đó, Yuuki và tôi tiếp tục tìm kiếm nhiều trang khác và tìm thấy một trang có bán đồ lót dành cho teen. Sau khi mua một loạt rất nhiều thứ, chúng tôi đóng chiếc laptop lại và Yuuki nằm dài ra.
"Cảm ơn Nii-san. Em cảm thấy “sức hấp dẫn của con gái” của mình sẽ tăng nhanh như tên lửa khi em mặc nó. Cơ mà cũng đến giờ cơm rồi, anh cảm thấy đói chứ?"
"Ah, đúng vậy. Bây giờ bụng anh bắt đầu cồn cào rồi đây này."
Cuối cùng thì chúng tôi vẫn phải ăn đồ đông lạnh bởi Yuuki không biết nấu nướng. Nếu có thể, điều đó sẽ làm cho “sức hấp dẫn của con gái” của em ấy tăng lên. Tôi quyết định nấu cơm, làm một chiếc hamburger với gà rán tương tự như trong cơm hộp cùng với một đĩa rau nhỏ.
Sau đó, Yuuki chuẩn bị bồn tắm.
"Anh có muốn vào trong cùng nhau không , Nii-san?"
"Ánh sẽ đồng ý nếu em là con trai."
"V-Vậy sao. Em không ngại đâu nhưng anh đã nói thế... anh vào trước đi, Nii-san." "Vậy anh không khách sáo nữa. Không được nhìn trộm nhé?"
"Như kiểu em thèm làm ấy. Nii-san thật là kì cục quá đi."
Tôi không tin tưởng lắm khi nhìn Yuuki cười. Nhưng thực tế, không giống như lúc đang tắm hôm qua thì Sayuri vào, lần này tôi có thể thoải mái tắm một cách an toàn.
Sau đó, cho tới khi hết thời gian, tôi ngồi xem TV với Yuuki. Một kênh TV đang chiếu “Chiến đội những cô gái trái cây tuyệt vời”. Nói luôn, là chiếu lại. (Lexus_Liperty: Nói luôn là cái chiến đội này xuất hiện nhiều chap vậy).
"Thật là kinh ngạc khi biết Nii-san cũng xem anime."
"Em ghét Anime à?"
"Không chút nào, Em rất thích là đằng khác. Em muốn được hoạt bát như Orangechan, nhưng thực sự, lí tưởng của em là Grape-chan, người có sức hút mang tính người lớn nhất."
Đối với Yuuki, quả thực nó là thứ sẽ giúp em ấy phát triển “sức hấp dẫn của con gái”. Nhưng điều cần chú ý, đây là Anime dành cho trẻ con.
Sau khi xem hết một tập, bây giờ đã là 12 giờ đêm.
"Vậy là, đến lúc rồi."
"Sao anh không ở qua đêm luôn ạ?"
"Kể cả nó có là phòng của “Ứng cử viên em gái của anh”, anh cũng không thể ở qua đêm được. Anh phải về."
"E-Em hiểu. Hơi buồn một tí nhưng điều đó không thể nào tránh được mà."
Nhìn thấy nụ cười của Yuuki lúc tiễn tôi ra khỏi phòng, trái tim tôi đột nhiên giật thột.
Tôi tự hỏi em ấy có thể tự nghĩ mình là một cô gái sau buổi luyện tập nâng cao “sức hấp dẫn của con gái” hôm nay không?.
Nhưng dù sao thì, tôi cũng hi vọng mình sẽ giúp được em ấy như một người anh trai.
Danh sách chương