“Hmm.......”
Khi chiếc chăn bông rơi ra, Shiika uốn éo người và nheo hai hàng mi.
Khi từ từ hé mở đôi mắt, cơn đau nhói đánh thẳng vào mí mắt cô. Có lẽ là do cô đã khóc trong vô thức trước khi chìm vào giấc ngủ.
Tối hôm qua cô đã có một giấc mơ.
Cô mơ về một sự kiện đã từng xảy ra vào bốn năm về trước. Sáng hôm qua cô cũng có một giấc mơ tương tự.
Trong giấc mơ, cô đã trở thành một Mushitsuki bởi một người phụ nữ có tên (Oogui), không thể kiểm soát được sức mạnh mình vừa nhận được --- sau đó thì bị một cậu trai tên (Kakkou) kết liễu (Mushi).
Giấc mơ của cô đã bị (Mushi) ăn nhiều đến nỗi khiến cô suýt đến cửa tử.
Do vậy cô đã giao phó giấc mơ của mình cho một Mushitsuki tên (Kakkou), một người cùng chung giấc mơ.
Và giờ đây ---
Shiika hồi tưởng lại giấc mơ và trở về nơi mình sinh ra. Trong lúc bị CBT truy sát, cô đã được một cô gái săn sóc, Tachibana Rina.
“.......Rina?”
Shiika hỏi với một tông giọng dịu nhẹ, nhưng lại phát hiện ra không gian bên cạnh mình chẳng có gì cả ở phía sau chiếc chăn bông gần đó.
Đêm tháng mười hai thực sự rất lạnh.
Shiika mặc bộ áo khoác len và ra khỏi giường.
“Hu....."
Cô thở ra một luồng hơi trắng toát và bước tới cửa.
“Chà, vậy cậu cũng không hề nhận ra luôn sao, hai ta thật sự --”
Giọng Rina phát ra từ dưới hành lang.
Shikka cười khúc khích.
Sáng hôm qua cũng vậy: Sau khi tỉnh giấc, Shiika phát hiện ra Rina đang gọi điện thoại y hệt như bây giờ.
Sau khi đặt chân ra khỏi phòng ngủ, Shiika có thể nhìn thấy bóng dáng Rina đang ngồi trên mái hiên áp tai vô điện thoại di động.
Dẫu cho nơi đây có thiếu đi ánh sáng hay chăng thì vẻ đẹp và sự hiện diện của cô gái này vẫn tỏa sáng rực rỡ.
“Rina.”
Cô gái tên “Tachibana Rina” là một con người không tưởng.
Dù là thủ lĩnh của (Mushibane), người chống đối lại Cục Bảo Tồn Môi Trường Đặc Biệt, song cô lại đối xử với mọi người bằng sự chân thành và dịu dàng. Dẫu hai người họ mới chỉ gặp gỡ được ít lâu nhưng cô gái Mushitsuki ấp ủ chung giấc mơ với Shiika đã trở thành người không thể thay thế đối với cô.
Rina len lén nhìn Shiika với điệu cười ranh mãnh trên lớp khuôn mặt.
“......Tớ bỗng nhớ lại những thứ mà mình đã quên bẫng đi nhưng lại mất quá nhiều thời gian và công sức để ngộ ra... vậy nên tớ quyết định sẽ khiến nó quay trở lại.”
“Những thứ mà cậu đã quên ư... khiến nó trở lại á??”
“Vì đó là điều sẽ không bao giờ xê dịch dẫu cho ta có thúc đẩy hay kéo ngược về mà... Xin lỗi nhé, tớ làm cậu thức giấc à?”
Shiika lắc đầu và ngồi xuống bên cạnh cô. Rồi sau đó, Rina mỉm cười, nhìn có hơi chút xao động và nghi hoặc.
“Cậu đã giúp tớ ở trước mặt bạn trai vào hôm qua đấy, cậu hối hận không?”
Shiika vẫn lặng lẽ lắc đầu.
Cậu trai đã bảo muốn làm bạn với Shiika – Kusuriya Daisuke. Sự kiện hai người họ chơi chung với nhau ở công viên giải trí đã trở thành một phần của quá khứ. Tại công viên giải trí, Shiika đã tình cờ gặp Rina đang một mình chống chọi lại CBT. Để cứu lấy cô ấy, Shiika đã tiết lộ bí mật bản thân là một Mushitsuki trước mặt Daisuke.
Daisuke từng bảo rằng cậu sợ hãi Mushitsuki cho nên hẳn phải thấy khiếp hãi Shiika khi biết sự thật rồi.
Dẫu vậy, Shiika không hề cảm thấy hối tiếc bởi đã thành công trong việc giải nguy cho Rina. Cô chắc chắn bản thân sẽ không bao giờ hối tiếc.
Nhưng nếu bảo rằng cô không thấy buồn thì đó là lời nói dối.
“Shiika, cậu rất tốt bụng.”
Shiika lại lắc đầu.
Người tốt bụng đáng ra phải là Rina mới đúng. Nếu Rina không tự nguyện giúp Shiika thì cô chắc hẳn đã bị SBT bắt giữ, đúng vậy, y hệt như những gì đã xảy ra vào bốn năm về trước.
Bất kể những thành viên của (Mushibane) luôn quý mến Shiika gọi cô là (Ladybug) cũng từng như vậy. Họ và Shiika, những người đã được cứu rỗi bởi sự dịu dàng và ân cần của cô là nhiều không đếm xuể.
“Đừng lo, chúng ta chắc chắn sẽ tìm ra cách!”
Rina mỉm cười đi cùng với ý chí mạnh mẽ. Giọng nói của cô chứa đầy tự tin và sự lạc quan khiến Shiika cảm thấy ấm áp bên trong trái tim đã băng giá của mình.
“Rina...”
“Hmm?”
“Cậu đã trở thành Mushitsuki như thế nào vậy?”
Nghe được câu nói đó, cô gái phản chiếu trong con ngươi của Shiika đột nhiên thắt chặt biểu cảm.
“.......Tớ xin lỗi.”
Nhưng Rina đáp lại ngay bằng một nụ cười.
“Tại sao cậu lại là người xin lỗi trước chứ? Dẫu cho cậu đã nếm trải cảm giác mất đi bạn trai và sau khi tớ đã hỏi cậu một cách gượng ép về danh tính (Fuyuhotaru), chứ chưa nói đến việc khơi dậy những ký ức đau thương từ việc bị biến thành Ketsurakusha bởi (Kakkou)…"
“......”
“Vậy đến lượt tớ nhé--.”
Làm thế nào Rina lại sở hữu ý chí mạnh mẽ đến như vậy? --
Nhìn vào cô gái tươi vui đang mỉm cười, Shiika không khỏi dấy lên một câu hỏi trong đầu.
Shiika muốn biết: điều gì đã khiến cô trở nên mạnh mẽ, đủ lớn mạnh để gánh vác số phận của vô số Mushitsuki thuộc (Mushibane) trên lưng, đối đầu với CBT, mỉm cười bất kể phải chịu đựng nỗi sợ hãi ngay trước mặt (Mushi) của mình.
Biết đâu nếu cô biết cội nguồn sức mạnh thì hẳn đã có thể trở nên mạnh hơn. Đúng vậy, tương tự như cô gái ở ngay trước mắt, Tachibana Rina ---
“Tớ thì, umm..... vẫn chưa nhận ra đâu mới là nguồn cơn của mọi chuyện. Cho nên nhiều thứ cho đến nay đã xảy ra nhưng vẫn chưa có gì thực sự tạo điểm nhấn với tớ hết á.”
Rina nói theo một cách rối ren trong khi dùng tay vén tóc của mình ra sau tai.
Ngay cả cử chỉ nhỏ nhẹ này thôi cũng thu hút sự chú ý của Shiika một cách đầy quyến rũ và sâu sắc.
“Khi ấy tớ đã chạm trán với ba Mushitsuki... nhìn qua trông có hơi lạ nhưng họ thực sự rất bình thường, hoàn toàn không khác gì những người thuộc Mushibane.”
“Ba Mushitsuki?”
“Ừ, hôm đó tớ nghĩ rằng mình sẽ giúp họ. Và trong lúc đang thực hiện điều đó thì tớ đã trở thành Mushitsuki từ khi nào chẳng hay luôn.”
“......”
“Nào, đừng nhìn tớ như thế chứ, tớ sẽ nói chi tiết sau --- thà giải đáp từng chút một hơn là nhồi hết thành một mớ hổ lốn đúng không nào? Với lại việc tớ giúp họ cũng chẳng có gì tuyệt vời cả.”
“Vậy tại sao cậu lại giúp họ?”
“Tớ đã bỏ nhà ra đi.”
Nhìn thấy nét mặt bối rối của Shiika, Rina dường như cảm thấy thích thú và khẽ nhếch mũi lên.
“Như tớ đã nói tớ không biết nguồn cơn từ đâu..... Um, có lẽ nguồn cơn giấc mơ của tớ là khi mà tớ rời khỏi nhà.”
Bên trong hành lang bám đầy bụi bặm trước lúc bình minh, thiếu nữ bắt đầu kể lại.
Kể lại những gì đã từng xảy ra trong quá khứ.
Tựa như bức tranh cũ kỹ chả khác nào một câu chuyện cổ tích --- mà Rina đã từng trải qua khi ấy.
Khi chiếc chăn bông rơi ra, Shiika uốn éo người và nheo hai hàng mi.
Khi từ từ hé mở đôi mắt, cơn đau nhói đánh thẳng vào mí mắt cô. Có lẽ là do cô đã khóc trong vô thức trước khi chìm vào giấc ngủ.
Tối hôm qua cô đã có một giấc mơ.
Cô mơ về một sự kiện đã từng xảy ra vào bốn năm về trước. Sáng hôm qua cô cũng có một giấc mơ tương tự.
Trong giấc mơ, cô đã trở thành một Mushitsuki bởi một người phụ nữ có tên (Oogui), không thể kiểm soát được sức mạnh mình vừa nhận được --- sau đó thì bị một cậu trai tên (Kakkou) kết liễu (Mushi).
Giấc mơ của cô đã bị (Mushi) ăn nhiều đến nỗi khiến cô suýt đến cửa tử.
Do vậy cô đã giao phó giấc mơ của mình cho một Mushitsuki tên (Kakkou), một người cùng chung giấc mơ.
Và giờ đây ---
Shiika hồi tưởng lại giấc mơ và trở về nơi mình sinh ra. Trong lúc bị CBT truy sát, cô đã được một cô gái săn sóc, Tachibana Rina.
“.......Rina?”
Shiika hỏi với một tông giọng dịu nhẹ, nhưng lại phát hiện ra không gian bên cạnh mình chẳng có gì cả ở phía sau chiếc chăn bông gần đó.
Đêm tháng mười hai thực sự rất lạnh.
Shiika mặc bộ áo khoác len và ra khỏi giường.
“Hu....."
Cô thở ra một luồng hơi trắng toát và bước tới cửa.
“Chà, vậy cậu cũng không hề nhận ra luôn sao, hai ta thật sự --”
Giọng Rina phát ra từ dưới hành lang.
Shikka cười khúc khích.
Sáng hôm qua cũng vậy: Sau khi tỉnh giấc, Shiika phát hiện ra Rina đang gọi điện thoại y hệt như bây giờ.
Sau khi đặt chân ra khỏi phòng ngủ, Shiika có thể nhìn thấy bóng dáng Rina đang ngồi trên mái hiên áp tai vô điện thoại di động.
Dẫu cho nơi đây có thiếu đi ánh sáng hay chăng thì vẻ đẹp và sự hiện diện của cô gái này vẫn tỏa sáng rực rỡ.
“Rina.”
Cô gái tên “Tachibana Rina” là một con người không tưởng.
Dù là thủ lĩnh của (Mushibane), người chống đối lại Cục Bảo Tồn Môi Trường Đặc Biệt, song cô lại đối xử với mọi người bằng sự chân thành và dịu dàng. Dẫu hai người họ mới chỉ gặp gỡ được ít lâu nhưng cô gái Mushitsuki ấp ủ chung giấc mơ với Shiika đã trở thành người không thể thay thế đối với cô.
Rina len lén nhìn Shiika với điệu cười ranh mãnh trên lớp khuôn mặt.
“......Tớ bỗng nhớ lại những thứ mà mình đã quên bẫng đi nhưng lại mất quá nhiều thời gian và công sức để ngộ ra... vậy nên tớ quyết định sẽ khiến nó quay trở lại.”
“Những thứ mà cậu đã quên ư... khiến nó trở lại á??”
“Vì đó là điều sẽ không bao giờ xê dịch dẫu cho ta có thúc đẩy hay kéo ngược về mà... Xin lỗi nhé, tớ làm cậu thức giấc à?”
Shiika lắc đầu và ngồi xuống bên cạnh cô. Rồi sau đó, Rina mỉm cười, nhìn có hơi chút xao động và nghi hoặc.
“Cậu đã giúp tớ ở trước mặt bạn trai vào hôm qua đấy, cậu hối hận không?”
Shiika vẫn lặng lẽ lắc đầu.
Cậu trai đã bảo muốn làm bạn với Shiika – Kusuriya Daisuke. Sự kiện hai người họ chơi chung với nhau ở công viên giải trí đã trở thành một phần của quá khứ. Tại công viên giải trí, Shiika đã tình cờ gặp Rina đang một mình chống chọi lại CBT. Để cứu lấy cô ấy, Shiika đã tiết lộ bí mật bản thân là một Mushitsuki trước mặt Daisuke.
Daisuke từng bảo rằng cậu sợ hãi Mushitsuki cho nên hẳn phải thấy khiếp hãi Shiika khi biết sự thật rồi.
Dẫu vậy, Shiika không hề cảm thấy hối tiếc bởi đã thành công trong việc giải nguy cho Rina. Cô chắc chắn bản thân sẽ không bao giờ hối tiếc.
Nhưng nếu bảo rằng cô không thấy buồn thì đó là lời nói dối.
“Shiika, cậu rất tốt bụng.”
Shiika lại lắc đầu.
Người tốt bụng đáng ra phải là Rina mới đúng. Nếu Rina không tự nguyện giúp Shiika thì cô chắc hẳn đã bị SBT bắt giữ, đúng vậy, y hệt như những gì đã xảy ra vào bốn năm về trước.
Bất kể những thành viên của (Mushibane) luôn quý mến Shiika gọi cô là (Ladybug) cũng từng như vậy. Họ và Shiika, những người đã được cứu rỗi bởi sự dịu dàng và ân cần của cô là nhiều không đếm xuể.
“Đừng lo, chúng ta chắc chắn sẽ tìm ra cách!”
Rina mỉm cười đi cùng với ý chí mạnh mẽ. Giọng nói của cô chứa đầy tự tin và sự lạc quan khiến Shiika cảm thấy ấm áp bên trong trái tim đã băng giá của mình.
“Rina...”
“Hmm?”
“Cậu đã trở thành Mushitsuki như thế nào vậy?”
Nghe được câu nói đó, cô gái phản chiếu trong con ngươi của Shiika đột nhiên thắt chặt biểu cảm.
“.......Tớ xin lỗi.”
Nhưng Rina đáp lại ngay bằng một nụ cười.
“Tại sao cậu lại là người xin lỗi trước chứ? Dẫu cho cậu đã nếm trải cảm giác mất đi bạn trai và sau khi tớ đã hỏi cậu một cách gượng ép về danh tính (Fuyuhotaru), chứ chưa nói đến việc khơi dậy những ký ức đau thương từ việc bị biến thành Ketsurakusha bởi (Kakkou)…"
“......”
“Vậy đến lượt tớ nhé--.”
Làm thế nào Rina lại sở hữu ý chí mạnh mẽ đến như vậy? --
Nhìn vào cô gái tươi vui đang mỉm cười, Shiika không khỏi dấy lên một câu hỏi trong đầu.
Shiika muốn biết: điều gì đã khiến cô trở nên mạnh mẽ, đủ lớn mạnh để gánh vác số phận của vô số Mushitsuki thuộc (Mushibane) trên lưng, đối đầu với CBT, mỉm cười bất kể phải chịu đựng nỗi sợ hãi ngay trước mặt (Mushi) của mình.
Biết đâu nếu cô biết cội nguồn sức mạnh thì hẳn đã có thể trở nên mạnh hơn. Đúng vậy, tương tự như cô gái ở ngay trước mắt, Tachibana Rina ---
“Tớ thì, umm..... vẫn chưa nhận ra đâu mới là nguồn cơn của mọi chuyện. Cho nên nhiều thứ cho đến nay đã xảy ra nhưng vẫn chưa có gì thực sự tạo điểm nhấn với tớ hết á.”
Rina nói theo một cách rối ren trong khi dùng tay vén tóc của mình ra sau tai.
Ngay cả cử chỉ nhỏ nhẹ này thôi cũng thu hút sự chú ý của Shiika một cách đầy quyến rũ và sâu sắc.
“Khi ấy tớ đã chạm trán với ba Mushitsuki... nhìn qua trông có hơi lạ nhưng họ thực sự rất bình thường, hoàn toàn không khác gì những người thuộc Mushibane.”
“Ba Mushitsuki?”
“Ừ, hôm đó tớ nghĩ rằng mình sẽ giúp họ. Và trong lúc đang thực hiện điều đó thì tớ đã trở thành Mushitsuki từ khi nào chẳng hay luôn.”
“......”
“Nào, đừng nhìn tớ như thế chứ, tớ sẽ nói chi tiết sau --- thà giải đáp từng chút một hơn là nhồi hết thành một mớ hổ lốn đúng không nào? Với lại việc tớ giúp họ cũng chẳng có gì tuyệt vời cả.”
“Vậy tại sao cậu lại giúp họ?”
“Tớ đã bỏ nhà ra đi.”
Nhìn thấy nét mặt bối rối của Shiika, Rina dường như cảm thấy thích thú và khẽ nhếch mũi lên.
“Như tớ đã nói tớ không biết nguồn cơn từ đâu..... Um, có lẽ nguồn cơn giấc mơ của tớ là khi mà tớ rời khỏi nhà.”
Bên trong hành lang bám đầy bụi bặm trước lúc bình minh, thiếu nữ bắt đầu kể lại.
Kể lại những gì đã từng xảy ra trong quá khứ.
Tựa như bức tranh cũ kỹ chả khác nào một câu chuyện cổ tích --- mà Rina đã từng trải qua khi ấy.
Danh sách chương