Khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang phơi mình dưới ánh mặt trời.
Tôi đang nằm lên tấm nhôm mà tôi đã dùng khi dựng lều, và giờ tôi đang từ từ ngồi dậy.
Sau khi chinh phục được dungeon, hình như tôi đã bị dịch chuyển ra khỏi đó. Nhìn lại thì hiện giờ lối vào dungeon trên ngọn đồi đã hoàn toàn biến mất.
「Không biết Tet có bị dịch chuyển theo mình không nhỉ?」
Tôi đã phần nào đoán được tình hình hiện tại, từ việc tôi đã được đặt lên một tấm nhôm và đắp chăn lên người, nhưng hiện giờ thì Tet đang không có mặt ở đây.
「Có lẽ Tet đang ra ngoài để canh gác xung quanh đây thôi nhỉ? Tạm thời thì, hãy ăn cái gì đó đã.」
Tôi lấy trà đã được tạo ra trước đó bằng 【Sáng tạo ma pháp】 từ chiếc túi ma thuật và uống để lấy lại bình tĩnh.
Nhân tiện, trà này là một loại trà sữa chiều từ một sê-ri hồng trà nổi tiếng.
Nó có vị rất ngọt vì chứa nhiều đường, nhưng chất béo sữa lại lắng ở đáy, vì vậy tôi cần lắc đều nó trước khi uống.
Và khi đã lấy lại được bình tình, tôi bỗng cảm thấy có thứ gì đó đang tiến lại gần mình, ngay lập tức tôi giơ cây trượng lên theo phản xạ, sẵn sàng sử dụng ma pháp bất cứ lúc nào.
Nhưng thứ tôi nhìn thấy là một cô gái đang trần như nhộng tiến đến chỗ tôi cùng với một nụ cười trên môi.
「A–, phù thủy-sama tỉnh dậy rồi–!」
Nước da bánh mật, mái tóc màu trà và đôi mắt màu hổ phách.
Cô gái có lẽ khoảng mười bảy tuổi nhưng lại toát ra một vẻ con nít, đang tiếp cận tôi với bộ ngực đầy đặn đung đưa qua lại.
「Ch–, bạ-bạn gì đó ơi, bạn đang khoả thân kìa! Trần như nhộng luôn! Nhân tiện bạn là ai!?」
「Ể… Chị không biết em là ai sao?」
Tôi cảm thấy bối rối khi cô gái khỏe mạnh xinh đẹp trước mặt tôi bắt đầu rơm rớm nước mắt, nhưng trên tay cô ấy lại đang cầm một vật gì đó quen quen.
Một thanh trường kiếm vừa thô vừa nặng và dính máu, có lẽ nó đã được dùng để giết thứ gì đó.
「Có lẽ nào… Tet!」
「Un, đúng là phù thủy-sama, chị đã nhận ra rồi!」
「Naa–! Chị đã bảo là, em đang khỏa thân kìa!」
Tet ném thanh kiếm đi và và ôm tôi bằng cả cơ thể.
Em ấy đáng ra là một con golem bằng đất sét, nhưng tôi lại cảm nhận được hơi ấm và độ mềm mại của bộ ngực đang áp vào người tôi.
Không hiểu sao nhưng tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm đi phần nào, nhưng từ đã.
「Quần, quần áo! Em phải mặc quần áo vào cái đã! ––《Creation》!」
Tạm thời thì tôi đã tạo ra quần áo cho Tet bằng ma pháp sáng tạo.
Tôi tạo ra quần áo lót, cùng một chiếc áo sơ mi và quần dài với một chút trang trí.
「Phù thủy-sama, thứ này là gì vậy a?」
「Quần áo! Khỏa thân là bị cấm! Em bắt buộc phải mặc cái này vào!」
「Ể–, cho đến giờ em vẫn ổn mà…」
「Đó là sự khác biệt giữa hình dạng không xác định của một con golem đất sét và hình dạng của một con người thật sự đó! Xin em đấy!」
Khi tôi nói “Xin em đấy” và ra lệnh, em ấy mới miễn cưỡng thử mặc nó, nhưng vì là lần đầu nên em ấy không tự mặc được.
Vì vậy, tôi đã giúp em ấy mặc quần áo, nhưng khi tôi cúi xuống để giúp em ấy kéo quần lót lên thì thấy––
(…không có lông, như này thì…)[note48929]
Một mĩ thiếu nữ loli ngực bự không lông, cảm giác như em ấy là một cô gái có rất nhiều đặc điểm chẳng hề liên quan gì đến nhau.
「Không sao hết. Rồi nó sẽ phát triển thôi. Nó chắc chắn sẽ phát triển mà.」
「U–n, Phù thủy-sama? Sao vậy ạ? Ngực chị bị thương ạ?」
Khi Tet mặc xong quần áo, tôi tò mò nhìn vào vùng ngực đang bị bó sát trong chiếc áo của Tet.
「Đừng lo. Quan trọng hơn, làm thế nào mà em lại trở nên như thế này rồi?」
「U–n, thì. Sau khi đánh bại con golem và ăn lõi của nó, em tiếp tục ăn lõi dungeon. Sau đó, có một tinh linh ở bên trong cái lõi đó. Rồi em với nó hoà làm một, đó là tất cả những gì đã xảy ra.
「Tinh linh của lõi dungeon à…」
Chiếc lõi dungeon có lẽ đã hoạt động bằng cách trích xuất ma lực sinh ra từ tinh linh bị giam cầm bên trong.
「Vậy thì điều gì đã xảy ra với tinh linh mà em đã hấp thụ? Ý thức hiện tại của Tet là của con golem đất sét hay của tinh linh?」
「U–n. Tinh linh-san vẫn tiếp tục hấp thụ ma lực bên trong lõi của dungeon, nên cậu ấy không có cái tôi. Và Tet thì vẫn là Tet thôi.」
Em ấy nở một nụ cười vô tư lự, nhưng tôi muốn xem xét thật kĩ lại tình hình hiện tại.
「Vậy là em đã tiếp nhận sức mạnh của một tinh linh mà đã mất đi bản ngã, phải không nhỉ? Sự tồn tại của tinh linh đó có ảnh hưởng đến cơ thể golem của em không? Tet, chị muốn kiểm tra một thứ, được chứ?」
「Un! Được chứ, Phù thủy-sama!」
Tôi nhìn Tet bằng chiếc kính một tròng có năng lực thẩm định mà tôi tìm thấy trong dungeon.
【Tet (Earthnoid)】
Ma lực của lõi golem: 6950/12000
Skill: 【Kiếm thuật Lv2】【Thuẫn thuật Lv2】【Thổ ma pháp Lv3】【Quái lực Lv1】【Ma lực hồi phục Lv1】【Tùng chúc cường hóa Lv1[note48930]】
Không có thay đổi gì nhiều, có vẻ như lõi golem của Tet vẫn còn đó, nhưng cảm giác bây giờ thể lực và lượng ma lực đã kết hợp lại vậy.
Ngoài ra, em ấy còn có khả năng hồi phục ma lực từ tinh linh, nên ma lực đang dần dần tăng lên và nhiều kĩ năng khác cũng trở nên mạnh hơn.
「Tet à, em đã trở thành một chủng tộc mới rồi. Từ golem giờ em trở thành earthnoid.」
「Thật vậy saooo?」
Tôi nở một nụ cười gượng trước vẻ ngây thơ vô số tội của Tet.
「Tet, lại đây nào. Em đã làm rất tốt trong trận chiến chống lại con golem đá. Chị sẽ sạc lại ma lực cho em.」
「Wa–i. Em rất thích ma lực của Phù thủy-sama–!」
Trong khi còn đang thắc mắc về việc liệu có loại ma lực mà em ấy thích hay ghét không, thì tôi đã truyền gần hết ma lực của mình cho Tet. “A–“, em ấy thư giãn như thể đang ngâm mình trong suối nước nóng vậy.
Và rồi, tôi tách ra khỏi Tet sau khi sạc xong, em ấy có vẻ như vô cùng sung sức.
Nhưng rồi tôi bỗng nhận ra một thứ.
「Nhắc mới nhớ, Tet ơi? Thanh kiếm và cái khiên chị đưa cho em đâu rồi?」
「Un? Đây nè chị!」
Dứt lời, Tet lấy chúng ra khỏi cơ thể mình giống như em ấy đã làm với cơ thể golem đất sét lúc trước và đưa cho tôi xem.
Vào lúc đó, một phần cơ thể nhân dạng của em ấy biến thành một chất giống như đất sét, một khối u phồng lên từ bên trong xé toạc quần áo của em ấy và phơi bày hết đống “trái cây” giữa thanh thiên bạch nhật.
「Chị biết là em có thể cất giữ chúng bên trong cơ thể rồi. Nhưng lần sau đừng xé rách quần áo như vậy nữa nhé.」
Tôi cởi áo choàng ra và khoác nó lên người Tet.
Em ấy cười rất tươi, không biết có phải là do em ấy cảm thấy hạnh phúc khi được khoác lên chiếc áo choàng tôi thường mặc không nhỉ?
Tôi đã dùng phép thủy và phong tịnh hóa từ【Nguyên sơ ma pháp】để tạm thời loại bỏ mồ hôi và bụi bẩn trên cơ thể mình, nhưng có lẽ mùi vẫn còn.
Tôi muốn đi tắm ở đâu đó.
Tôi đang nằm lên tấm nhôm mà tôi đã dùng khi dựng lều, và giờ tôi đang từ từ ngồi dậy.
Sau khi chinh phục được dungeon, hình như tôi đã bị dịch chuyển ra khỏi đó. Nhìn lại thì hiện giờ lối vào dungeon trên ngọn đồi đã hoàn toàn biến mất.
「Không biết Tet có bị dịch chuyển theo mình không nhỉ?」
Tôi đã phần nào đoán được tình hình hiện tại, từ việc tôi đã được đặt lên một tấm nhôm và đắp chăn lên người, nhưng hiện giờ thì Tet đang không có mặt ở đây.
「Có lẽ Tet đang ra ngoài để canh gác xung quanh đây thôi nhỉ? Tạm thời thì, hãy ăn cái gì đó đã.」
Tôi lấy trà đã được tạo ra trước đó bằng 【Sáng tạo ma pháp】 từ chiếc túi ma thuật và uống để lấy lại bình tĩnh.
Nhân tiện, trà này là một loại trà sữa chiều từ một sê-ri hồng trà nổi tiếng.
Nó có vị rất ngọt vì chứa nhiều đường, nhưng chất béo sữa lại lắng ở đáy, vì vậy tôi cần lắc đều nó trước khi uống.
Và khi đã lấy lại được bình tình, tôi bỗng cảm thấy có thứ gì đó đang tiến lại gần mình, ngay lập tức tôi giơ cây trượng lên theo phản xạ, sẵn sàng sử dụng ma pháp bất cứ lúc nào.
Nhưng thứ tôi nhìn thấy là một cô gái đang trần như nhộng tiến đến chỗ tôi cùng với một nụ cười trên môi.
「A–, phù thủy-sama tỉnh dậy rồi–!」
Nước da bánh mật, mái tóc màu trà và đôi mắt màu hổ phách.
Cô gái có lẽ khoảng mười bảy tuổi nhưng lại toát ra một vẻ con nít, đang tiếp cận tôi với bộ ngực đầy đặn đung đưa qua lại.
「Ch–, bạ-bạn gì đó ơi, bạn đang khoả thân kìa! Trần như nhộng luôn! Nhân tiện bạn là ai!?」
「Ể… Chị không biết em là ai sao?」
Tôi cảm thấy bối rối khi cô gái khỏe mạnh xinh đẹp trước mặt tôi bắt đầu rơm rớm nước mắt, nhưng trên tay cô ấy lại đang cầm một vật gì đó quen quen.
Một thanh trường kiếm vừa thô vừa nặng và dính máu, có lẽ nó đã được dùng để giết thứ gì đó.
「Có lẽ nào… Tet!」
「Un, đúng là phù thủy-sama, chị đã nhận ra rồi!」
「Naa–! Chị đã bảo là, em đang khỏa thân kìa!」
Tet ném thanh kiếm đi và và ôm tôi bằng cả cơ thể.
Em ấy đáng ra là một con golem bằng đất sét, nhưng tôi lại cảm nhận được hơi ấm và độ mềm mại của bộ ngực đang áp vào người tôi.
Không hiểu sao nhưng tôi lại cảm thấy nhẹ nhõm đi phần nào, nhưng từ đã.
「Quần, quần áo! Em phải mặc quần áo vào cái đã! ––《Creation》!」
Tạm thời thì tôi đã tạo ra quần áo cho Tet bằng ma pháp sáng tạo.
Tôi tạo ra quần áo lót, cùng một chiếc áo sơ mi và quần dài với một chút trang trí.
「Phù thủy-sama, thứ này là gì vậy a?」
「Quần áo! Khỏa thân là bị cấm! Em bắt buộc phải mặc cái này vào!」
「Ể–, cho đến giờ em vẫn ổn mà…」
「Đó là sự khác biệt giữa hình dạng không xác định của một con golem đất sét và hình dạng của một con người thật sự đó! Xin em đấy!」
Khi tôi nói “Xin em đấy” và ra lệnh, em ấy mới miễn cưỡng thử mặc nó, nhưng vì là lần đầu nên em ấy không tự mặc được.
Vì vậy, tôi đã giúp em ấy mặc quần áo, nhưng khi tôi cúi xuống để giúp em ấy kéo quần lót lên thì thấy––
(…không có lông, như này thì…)[note48929]
Một mĩ thiếu nữ loli ngực bự không lông, cảm giác như em ấy là một cô gái có rất nhiều đặc điểm chẳng hề liên quan gì đến nhau.
「Không sao hết. Rồi nó sẽ phát triển thôi. Nó chắc chắn sẽ phát triển mà.」
「U–n, Phù thủy-sama? Sao vậy ạ? Ngực chị bị thương ạ?」
Khi Tet mặc xong quần áo, tôi tò mò nhìn vào vùng ngực đang bị bó sát trong chiếc áo của Tet.
「Đừng lo. Quan trọng hơn, làm thế nào mà em lại trở nên như thế này rồi?」
「U–n, thì. Sau khi đánh bại con golem và ăn lõi của nó, em tiếp tục ăn lõi dungeon. Sau đó, có một tinh linh ở bên trong cái lõi đó. Rồi em với nó hoà làm một, đó là tất cả những gì đã xảy ra.
「Tinh linh của lõi dungeon à…」
Chiếc lõi dungeon có lẽ đã hoạt động bằng cách trích xuất ma lực sinh ra từ tinh linh bị giam cầm bên trong.
「Vậy thì điều gì đã xảy ra với tinh linh mà em đã hấp thụ? Ý thức hiện tại của Tet là của con golem đất sét hay của tinh linh?」
「U–n. Tinh linh-san vẫn tiếp tục hấp thụ ma lực bên trong lõi của dungeon, nên cậu ấy không có cái tôi. Và Tet thì vẫn là Tet thôi.」
Em ấy nở một nụ cười vô tư lự, nhưng tôi muốn xem xét thật kĩ lại tình hình hiện tại.
「Vậy là em đã tiếp nhận sức mạnh của một tinh linh mà đã mất đi bản ngã, phải không nhỉ? Sự tồn tại của tinh linh đó có ảnh hưởng đến cơ thể golem của em không? Tet, chị muốn kiểm tra một thứ, được chứ?」
「Un! Được chứ, Phù thủy-sama!」
Tôi nhìn Tet bằng chiếc kính một tròng có năng lực thẩm định mà tôi tìm thấy trong dungeon.
【Tet (Earthnoid)】
Ma lực của lõi golem: 6950/12000
Skill: 【Kiếm thuật Lv2】【Thuẫn thuật Lv2】【Thổ ma pháp Lv3】【Quái lực Lv1】【Ma lực hồi phục Lv1】【Tùng chúc cường hóa Lv1[note48930]】
Không có thay đổi gì nhiều, có vẻ như lõi golem của Tet vẫn còn đó, nhưng cảm giác bây giờ thể lực và lượng ma lực đã kết hợp lại vậy.
Ngoài ra, em ấy còn có khả năng hồi phục ma lực từ tinh linh, nên ma lực đang dần dần tăng lên và nhiều kĩ năng khác cũng trở nên mạnh hơn.
「Tet à, em đã trở thành một chủng tộc mới rồi. Từ golem giờ em trở thành earthnoid.」
「Thật vậy saooo?」
Tôi nở một nụ cười gượng trước vẻ ngây thơ vô số tội của Tet.
「Tet, lại đây nào. Em đã làm rất tốt trong trận chiến chống lại con golem đá. Chị sẽ sạc lại ma lực cho em.」
「Wa–i. Em rất thích ma lực của Phù thủy-sama–!」
Trong khi còn đang thắc mắc về việc liệu có loại ma lực mà em ấy thích hay ghét không, thì tôi đã truyền gần hết ma lực của mình cho Tet. “A–“, em ấy thư giãn như thể đang ngâm mình trong suối nước nóng vậy.
Và rồi, tôi tách ra khỏi Tet sau khi sạc xong, em ấy có vẻ như vô cùng sung sức.
Nhưng rồi tôi bỗng nhận ra một thứ.
「Nhắc mới nhớ, Tet ơi? Thanh kiếm và cái khiên chị đưa cho em đâu rồi?」
「Un? Đây nè chị!」
Dứt lời, Tet lấy chúng ra khỏi cơ thể mình giống như em ấy đã làm với cơ thể golem đất sét lúc trước và đưa cho tôi xem.
Vào lúc đó, một phần cơ thể nhân dạng của em ấy biến thành một chất giống như đất sét, một khối u phồng lên từ bên trong xé toạc quần áo của em ấy và phơi bày hết đống “trái cây” giữa thanh thiên bạch nhật.
「Chị biết là em có thể cất giữ chúng bên trong cơ thể rồi. Nhưng lần sau đừng xé rách quần áo như vậy nữa nhé.」
Tôi cởi áo choàng ra và khoác nó lên người Tet.
Em ấy cười rất tươi, không biết có phải là do em ấy cảm thấy hạnh phúc khi được khoác lên chiếc áo choàng tôi thường mặc không nhỉ?
Tôi đã dùng phép thủy và phong tịnh hóa từ【Nguyên sơ ma pháp】để tạm thời loại bỏ mồ hôi và bụi bẩn trên cơ thể mình, nhưng có lẽ mùi vẫn còn.
Tôi muốn đi tắm ở đâu đó.
Danh sách chương