T/N Chú ý: tên họ trong bản dịch đã bị nhóm dịch tiếng Anh đảo lộn, ví dụ Sazanami Kano đã bị đảo lộn thành Kano Sazanami với Kano là tên còn Sazanami là họ. Bởi vì ở nước ngoài tên thường đứng trước và họ đứng sau. Do đó các bạn đừng thắc mắc về vụ tên họ trong bản dịch nhé.

-------

Từ sau một đợt sát nhập lớn từ bốn năm trước, một thành phố ven biển đã trở thành khu đô thị lớn nhất khu vực: Thành Phố N. Với một huyện là nơi mà những tòa nhà hiện đại nằm rải rác, với Tòa thị chính ở trung tâm, các ngôi làng trên núi bị bỏ hoang và bị phá hủy, các cơ sở y tế lớn được trang bị công nghệ y tế mới nhất và các nhà máy bị phá sản do không thể quản lý được nữa, tất cả sống chung với nhau trong cái mớ hỗn độn "thành phố ép sát nhập" này.

Và ở trong thành phố N này, bắt đầu vào khoảng từ tháng sáu năm ngoái, đã có những ghi nhận về việc nhìn thấy Ma Pháp Thiếu nữ.

Một tiếng gõ cửa kính vang lên trên một chiếc xe hơi vượt quá tốc độ cho phép trên đường cao tốc. Khi tay tài xế quay sang nhìn xem có phải do đá cuội hay không, thì thay vào đó anh ta nhìn thấy một phù thủy cưỡi chổi đang cười, "Nè, chậm hơn một tí đi, hén?" cô cảnh báo anh ta.

Một đứa bé đang đuổi theo một quả bóng rồi đột ngột bị một chiếc xe tải tăng tốc phóng tới cậu, 'Đứa bé sẽ không thoát được! ' hẳn là những gì người ngoài sẽ nghĩ, vào khoảnh khắc ấy một kị sĩ đứng ngay trước mặt đứa bé, dừng chiếc xe tải chỉ bằng tay trần, và bỏ đi mà không nói lấy một lời nào.

Một cô gái nọ gặp rắc rối với một tên bám đuôi dai dẳng, ngay lúc đó một cô gái với đôi tai nhìn như tai chó trên đầu, chạy bằng cả tứ chi, lao đầu về phía tên bám đuôi, rồi mang hắn khỏi cô.

"Đó là một cô gái sở hữu vẻ đẹp vượt ngoài thường thức của thế giới" là điều mà tất cả mọi người đều đồng thuận. Tuy nhiên, ngoại hình, quần áo của họ và trong những tình huống họ được bắt gặp đều thiếu đi mối liên kết cần thiết để trở thành một truyền thuyết đô thị thông thường.

Lúc đầu, mọi người cười nhạo vì nghĩ rằng chúng là thứ ảo tưởng, khoác lác, hoặc chỉ là một câu chuyện vô nghĩa, nhưng những cảnh tượng đó vẫn tiếp tục, và khi đó một video có tựa đề là Hai Thiên sứ nắm tay nhau lơ lửng trên bầu trời, đã được đăng tải lên một trang web chia sẻ video, tin đồn lần nữa lan truyền như cháy rừng.

"Video đó là đồ thật đấy.". "Không, cái đó chỉ là dàn dựng thôi.". Ở cả công sở, trường học, hay cả trực tuyến, những cuộc tranh cãi nẩy lửa xảy ra ở khắp mọi nơi, và thỉnh thoảng những người tuyên bố là đã được những cô gái đó giúp đỡ lẫn vào nữa, tất cả những cuộc tranh luận đó đều góp phần khẳng định độ tin cậy của những video này và sự tồn tại của những cô gái ấy.

Một người đã được giúp bởi một trong những cô gái đó đã hỏi họ, "Cô là ai vậy?" và rồi cô gái đó đã trả lời rằng "Tôi là một Ma Pháp Thiếu nữ". Đó là lúc mà Những cô gái bí ẩn nọ đã được biết đến như là các Ma Pháp Thiếu nữ.

Các fansite và các trang web Nghiên cứu cứ lần lượt xuất hiện, và các trang tổng hợp thu thập báo cáo của các nhân chứng còn được cập nhật hàng ngày nữa. Một trong những bài viết mới nhất dường như đặc biệt ly kỳ.

Có một căn hộ nằm trong một khu phố đèn đỏ đã từng được sử dụng bởi các tay Mafia ở địa phương. Và rồi bỗng một Ma Pháp Thiếu nữ với phong cách như một tay súng phương Tây đã xông thẳng vào, đập bay bọn cảnh vệ bên trong, và tịch thu luôn số vũ khí và tiền trong đó.

“Nè, mấy bồ nghĩ tất cả đều là thật không?”

Ba cô gái sơ trung đang đợi ở trạm dừng xe buýt. Một trong số các cô gái đưa màn hình chiếc điện thoại thông minh lên cho hai cô bạn còn lại. Trên màn hình là một trang web tổng hợp đang hiển thị thông tin mới nhất về Ma Pháp Thiếu nữ.

"Bồ thực sự thích dăm ba mấy cái này ha? Nó chắc chắn không có thực đâu."

"Hử? Bộ bồ không thấy nó giống thật sao?"

"Một chút quá thật thì có. Nó giống như ai đó viết cái bài này đã thực sự trực tiếp chứng kiến cảnh đó ấy."

"Yo-chan, bồ lúc nào cũng phủ nhận ngay mọi thứ tớ nói ra hết á. Sao không giả dụ là ai đó đã thực sự chứng kiến và đăng bài này đi?"

"Tớ phủ nhận cái này bởi nó làm bồ nghe cứ như một con đần ấy, Sumi. Nếu cái bài viết này được viết bởi người chứng kiến, vậy thì chỉ có thể là bọn Mafia hoặc là Ma Pháp Thiếu nữ mới là người đăng bài, và điều đó là không thể nào. Hơn nữa, chẳng phải bồ đã quá lớn cho mấy thứ này rồi sao?"

"Nhưng mà chẳng phải sẽ ngầu lắm nếu họ có thật sao? Ý tớ là, Ma Pháp Thiếu nữ ấy"

Cô gái khác, người đã lặng lẽ nghe bạn cô nói từ nãy giờ, không thể nào tiếp tục ngậm miệng cho qua hơn được nữa.

"Yo-chan, Sumi-chan, hai bồ sai rồi. Kể cả các Ma Pháp Thiếu nữ có tồn tại thật đi nữa, vậy thì họ cũng không làm mấy điều như vậy đâu. Ma Pháp Thiếu nữ là những anh hùng giúp mọi người khi cần cơ mà."

"Cảm ơn rất nhiều về cái ý kiến duy tâm của bồ nha"

"Koyuki, bồ luôn luôn như vậy đó, có biết không hả? Nó gần như ảo tưởng rồi đó"

---

Đằng sau trạm xe buýt nơi mà ba cô bé nữ sinh sơ trung đang trò chuyện rôm rả về mấy chiếc điện thoại thông minh của họ là một tòa cao ốc cao bảy tầng, tòa nhà Sankou số 7. Trên đỉnh tòa nhà đó có một cô gái cũng đang xem xét vấn đề tương tự giống như các cô bé phía dưới. Cô gái mặc một thứ gì đó gần giống với một chiếc kimono, nhưng mức độ phơi bày của cô lại giống như thể đang mặc một bộ đồ bơi vậy. Cô đi một chiếc dép Geta đế cao và một chiếc kẹp tóc hình một cái Shuriken, nó nhìn giống phục trang hơn là thường phục, nhưng những người duy nhất có thể đi ra ngoài mà ăn mặc như vậy hiện nay chỉ có thể là các Ma Pháp Thiếu nữ mà thôi.

Cô gái chỉ ngón tay vào một bài báo trên trang tổng hợp trên chiếc Điện Thoại Ma Pháp của mình và hỏi,

“Cái này là thật sao…?”

Màn hình thay đổi trong khoảnh khắc. Sau đó, một ánh sáng phát ra từ cái màn hình hình trái tim của Điện Thoại Ma Pháp của cô, nó bắt đầu thành hình...vật thể hình cầu cứng nhắc như ngói, trôi nổi đối diện với một khung cảnh bên hồ. Hình ảnh đã được lập thể trong tự nhiên.

Thứ đó có tông màu bất ổn định, nửa phải của nó là màu đen, nửa trái là màu trắng, và từ cái cơ thể hình cầu của nó, một đôi cánh đơn mọc lên và rung rinh như một con bướm. Những khi đôi cánh đó chuyển động, nó sẽ rải rác những hạt sáng lấp lánh khắp nơi. Nó có một nụ cười được vẽ lên như là một biểu tượng cảm xúc, nhưng khuôn mặt của nó đã được cố định và không thể thay đổi nữa, và giọng của nó cao lanh lảnh như của một đứa trẻ vậy.

Nó tên là Fav. Nó thường được gọi là một Linh Vật.

"Có thể là giả, pon. Có thể là thật, pon."

Quả cầu đó lộn nhào ngay tại chỗ, và rải một lượng lớn vảy lấp lánh ra xung quanh. Đôi mắt cô gái bị phủ bởi bởi chúng và sau đó cô lườm lại con Linh Vật kia.

“Calamity Mary có lẽ sẽ làm mấy thứ như thế này, pon. Cô ta luôn hành động như một kẻ ngoài vòng pháp luật, vậy nên cô ta có thể làm tất cả những điều vô lý như thế này, pon"

Calamity Marylà một Ma Pháp Thiếu nữ đã tuyên bố quận Jounan của thành phố N này là địa bàn của cô ta. Mặc dù các Ma Pháp Thiếu nữ được yêu cầu phải trông chừng các quận mà họ được giao và thậm chí có thể gọi nó như là khu vực trách nhiệm của họ hoặc thậm chí là nhà của họ, cũng không sai khi mà cô ta gọi khu vực riêng là lãnh thổ của mình.

Tàn nhẫn, thô thiển, man rợ, và vân vân, hành vi của cô chỉ có thể được mô tả bằng những lời cay nghiệt này. Ngay cả con Linh vật này cũng phải chào thua mà gọi cô là một kẻ ngoài vòng pháp luật.

"Vậy nó là thật..?"

"Fav chưa bao giờ nói điều gì như vậy cả, pon. Nếu Fav nói cho cậu bất cứ thứ gì như thông tin của các Ma Pháp Thiếu nữ khác, âyyy chàaa, điều đó làm Fav trở thành một kẻ ba hoa mất, pon, và các tinh linh không thích mấy kẻ ba hoa đâu, pon."

"Vậy còn về thứ này..."

Cô vuốt ngón tay trên màn hình và đi đến một trang khác. So với các Ma Pháp Thiếu nữ khác, có nhiều ghi nhận hơn về một Ma Pháp Thiếu nữ màu trắng, nhiều tới mức mà trang web này còn dành một mục đặc biệt riêng cho cô ấy.

"Có quá nhiều bài viết về cô ấy..."

"A, là trang của Snow White ấy hả? Cô ấy đúng thật là một người làm việc chăm chỉ ha, pon. Thật ra đó mới chỉ là phần nổi của tảng băng chìm thôi, pon. Cô ấy đã hoàn thành gấp ba số lượng công việc so với cái cô thấy ở đây đó, tất cả vì lợi ích của xã hội và mọi người hết, pon."

Mặc dù đôi cánh của nó là của một con bướm hữu cơ, nhưng quả cầu trắng đen vô cơ kia đã quay vòng thêm hai lần nữa trước khi cuối cùng hạ cánh trên một bông hoa.

"Ripple, cô đã từng xem trang này rồi à, pon?"

"Tôi...?"

"Liệu có phải tôi đã tìm ra được một cuộc cạnh tranh đang ấp ủ không ta, pon?"

"Không phải...tôi chỉ nghĩ là làm thế nào cô ấy có thể làm được nhiều tới vậy thôi."

"Cạnh tranh là tốt mà, pon. Điều đó luôn luôn tuyệt vời để mọi người có thể hoàn thiện lẫn nhau, pon"

“Hm…”

Cô gái... Ripple, rời mắt khỏi chiếc Điện thoại Ma Pháp, khép đôi chân đang lơ lửng lại với nhau, và rồi nhảy xuống dưới từ mép mái nhà. Cô rơi từ khoảng cách 20 mét, rồi tiếp đất nhẹ nhàng xuống dưới đây.

"Sao cô đột nhiên nhảy xuống chi vậy, pon?"

"Có thứ phiền phức đang tới đây, tôi nghĩ là mình nên ẩn đi đâu đó..."

“Phiền phức á, pon?”

Ripple nhìn vào khoảng không giữa hai tòa nhà, và Fav cũng quay mặt về hướng mà Ripple đang nhìn. Trên bầu trời, một điểm nho nhỏ đang dần dần to hơn, cho đến khi cái điểm đó dần trở thành hình dáng con người, và khi mà Fav nhận ra dáng người đang nhìn đó là ai, nó lên tiếng.

“Top Speed!”

Một phù thủy đang cưỡi một cây chổi...Một ma Pháp Thiếu nữ được gọi là Top Speed, bay xuống từ khoảng không giữa các tòa nhà, liếc nhìn khuôn mặt của Ripple.

"Có gì hơm, Ripple?"

Thay vì chào lại cô ấy, Ripple tặc lưỡi thành tiếng. Top Speed cười cay đắng mà trả lời.

"Vẫn là tsundere như mọi khi ha, hiểu mà"

"Đáng ra mình nên trốn nhanh hơn..."

"Thôi mà, hai ta chẳng phải là những Ma Pháp Thiếu nữ sao. Chúng ta nên đi chung với với nhau nhiều hơn nha!"

"Câm lặng giùm!"

“Dù sao thì”

Một lần nữa Ripple chắt lưỡi, nhưng Top Speed vẫn tiếp tục nói mà chẳng để tâm tẹo nào. Một trong nhiều lý do mà Ripple không thích cô là bởi Top Speed lúc nào cũng kè kè bên cạnh mình, nhưng có lẽ bởi nhân cách của mình mà Top Speed cũng chẳng hề nhận ra điều đó luôn.

"Đằng ấy đã xem bài viết này chưa?"

Top Speed chìa chiếc Điện thoại Ma Pháp của mình ra, tên màn hình là một bản tin trực tiếp. Những cô gái bí ẩn được đồn đại là xuất hiện ở thành phố N, được biết tới nhiều hơn là các Ma Pháp Thiếu nữ, mặc những trang phục có bề ngoài gần giống với những vật phẩm trong một trò chơi trực tuyến nổi tiếng, Magical Girl Raising Project

"Mọi người đang bắt đầu nhận ra rồi hen? Không phải vậy là tệ lắm sao?" [note12852]

“Không vấn đề gì, Pon”

“Thật á?”

"Nếu mà một Ma Pháp thiếu nữ làm rò rỉ thông tin, chà, điều đó sẽ đi ngược lại với những điều luật của Ma Pháp Thiếu nữ, nhưng mà Fav biết là không ai trong các bạn là những cô gái xấu cả, pon. Nếu một người bình thường đăng tin như vậy, hãy nghĩ về nó như là quảng cáo miễn phí đi, pon! Chúng ta nên cảm ơn mới phải, pon!"

Cái con Linh Vật này thường nói chuyện như một tên bán hàng vậy. Khi Ripple mới chỉ trở thành một Ma Pháp Thiếu nữ, cô đã chỉ ra điều này, nhưng Fav chỉ bình thản trả lời rằng "tôi không phải một nhân viên bán hàng khi tôi còn là một phần của bên quản lý nhân lực đâu nhé, pon"

---

Hai tháng trước, Kano Sazanami đã trở thành một Ma Pháp Thiếu nữ.

Cô đã từng nghe về mấy thứ như tất cả các người chơi trò chơi trực tuyến Magical Girl Raising Project, cứ 10000 người thì lại có một người trở thành Ma Pháp Thiếu nữ thực thụ, hoặc mấy cái truyền thuyết đô thị kiểu vậy. Cô biết những truyền thuyết đó, nhưng cô không thực sự tin bất cứ cái nào trong số chúng

Từ thời mẫu giáo đến sơ trung, mọi người luôn xúc phạm cô vì những lý do phi lý, và rồi cô luôn phải giải quyết những vấn đề đề đó bằng bạo lực cho đến khi những kẻ đó phải khóc và phải nhún nhường lại cô, nhưng khi cô vào cao trung, một loạt những chướng ngại đã vượt quá sức cô, những chướng ngại mà cô khó có thể giải quyết bằng bạo lực một mình được nữa.

Mẹ cô đã đem về một ông bố dượng thứ năm. Hắn ta cố tình vuốt ve mông cô, và thế là cô đáp trả hắn bằng một vài phát đấm. Cô sau đó kịp thời đóng gói đồ đạc và rời khỏi nhà. Kano, giờ đây sống một mình trong một căn hộ nhỏ và cũ kĩ, phải tự chăm sóc bản thân mình. Cứ như vậy, cô không thể để bị sa thải khỏi công việc bán thời gian của mình. Cô cắt giảm tất cả các khoản chi, và cô phải tốt nghiệp được cao trung vì lợi ích cho tương lai của bản thân.

Để giải tỏa căng thẳng mà cô phải nhận ở trường và chỗ làm, cô cần phải có một sở thích để tự đánh lạc hướng bản thân, và theo quan điểm của Kano là mấy người tiêu tiền vào sở thích của mình đều là lũ ngu, và trò Magical Girl Raising Project lại phù hợp chính xác theo quan điểm đấy.

Và như vậy, Kano đã thêm Magical Girl Raising Project vào danh sách sở thích chỉ có hai cái của cô, chọn lọc Manga và đọc sách tại thư viện.

Khi một công ty giảm giá thành công sản phẩm điện thoại thông minh của họ, những công ty khác cũng lao đầu vào cuộc chiến giá cả. Ba năm trước, điện thoại thông minh được công bố rằng sẽ có thể chiếm 90% trong thị phần ngành công nghiệp điện thoại di động. Sau thời gian đó, số lô hàng điện thoại thông minh tiếp tục gia tăng, cho đến khi chúng thống trị hoàn toàn ngành công nghiệp điện thoại di động.

Kể từ khi điện thoại thông minh trở nên phổ biến, số lượng các trò chơi trực tuyến nhắm tới điện thoại thông minh cũng như vậy mà lên như diều gặp gió. Có rất nhiều những trò chơi trực tuyến free-to-play (T/N: tức chơi miễn phí) nhiều như thể chúng là sao trên bầu trời, nhưng thực ra chúng chỉ miễn phí ở lúc ban đầu thôi, và một bức tường xuất hiện cần phải trả phí để vượt qua nếu mà muốn tiếp tục quá trình chơi mượt mà. Điểm thương hiệu làm nên doanh số của Magical Girl Raising Project là nó hoàn toàn 100% free-to-play. Vật phẩm chỉ có thể thu thập được qua các sự kiện hoặc tiền tệ của trò chơi, có nghĩa là tất cả mọi thứ được thu thập trong khi chơi.

Kano đã thấy một cậu trai nào đó nói chuyện về trò chơi này ở trường, và trong khi bí mật coi họ khá là trẻ con, nó có lẽ cũng có chút thú vị đáng để thử một lần.

Cô thiết kế Avatar (T/N: hình đại diện/bề ngoài của nhân vật) của mình, một người chơi đại diện trong game, bởi chính cô, và bắt đầu trò chơi. Một khi cô hoàn thành các nhiệm vụ liên quan đến cứu người hoặc tiêu diệt kẻ thù, cô sẽ nhận được Vật Phẩm Ma Thuật và Thẻ bài Ma Pháp, sử dụng chúng để cường hóa nhân vật, cô có thể đảm nhận những nhiệm vụ khó khăn hơn và những kẻ thù khó nhằn hơn.

Từ lúc cô hạn chế bản thân chỉ chơi 30 phút một ngày thôi, tiến độ trong game của cô chỉ bằng vận tốc của con rùa. Thế nhưng, việc ta thu thập thẻ bài cho những ý tưởng chiến thuật và xây dựng, sau đó kết hợp chúng lại với nhau để đánh bại kẻ thù là rất vui. Sự cân bằng trong các cuộc chiến và phần thưởng cô nhận được khi trở về đem đến cho cô niềm vui. Đối với một người chưa có kinh nghiệm chơi game như Kano, mọi thứ đều cảm thấy thật là mới mẻ.

Về mục tiêu của các Ma Pháp Thiếu nữ, Kano không thực sự quan tâm lắm, nhưng cô từng nhớ một lần khi cô vẫn còn TV trong nhà, khi cô có thể cười với những cô gái khác cô thấy trên TV, và thậm chí có những lúc cô hóa thân thành Ma Pháp Thiếu nữ. Kano đắm mình trong những ký ức đó mà không chút do dự.

Cô tiếp tục chơi với những người khác và làm việc cùng nhau, cô coi họ là một những người phiền toái và lãng phí, chỉ tập trung vào việc chiến đấu với các đối thủ CPU và hoàn thành các nhiệm vụ cốt truyện, và một tuần kể từ khi cô bắt đầu chơi, một sự thay đổi đã xảy ra.

Khi đó Linh Vật trò chơi tên Fav đột ngột trôi nổi trên màn hình, nó nói với cô.

"Chúc mừng, pon! Bạn đã được chọn để trở thành một Ma Pháp Thiếu nữ thực thụ, pon!

Cô tự hỏi đây có phải là một loại sự kiện gì đó hay không và rồi có cứ tiếp tục bấm vào nút bỏ qua trên màn hình, đột ngột màn hình phát ra ánh sáng chói lóa, và Kano bị bọc trong ánh sáng ấy. Khi cô nhận ra, cô đã phát hiện mình đã trở thành một Ma Pháp Thiếu nữ rồi.

Bản thân Kano đã biến thành avatar Ma Pháp Thiếu nữ của mình, Ripple.

Kano hít một hơi thật sâu ba lần, rồi nhìn vào tay, chân và cuối cùng kiểm tra cả cơ thể trên gương, và cô lặp lại điều này khoảng năm lần. Đây thực sự không phải là do cô tưởng tượng. Cô nhéo má mình, và nó đau, vậy là không phải là mơ rồi.

Kano đang tìm kiếm một lời giải thích hợp lý, cô kết luận rằng có lẽ cô đã mệt mỏi với công việc và trường học mất rồi. Điều này thật tệ, cô nghĩ thầm, rồi cô biến lại như cũ ngay trước gương.



Khi cô cố thử biến hình trở lại, cô tập trung tậm trí của mình và nhận thấy bản thân cô lại được bọc trong ánh sáng, như khi cô muốn biến trở lại, biến thân của cô cứ thế tan biến. Cô cứ lặp lại quá trình biến thân và biến lại như cũ nhiều lần ngay trước gương, cô đã thực sự trở thành Ma Pháp Thiếu nữ Ripple. Gương mặt và đặc tính vật lý của cô đã hoàn toàn khác biệt khi là Kano. Kano sẽ không bao giờ ăn mặc cái trang phục kì lạ như thế này. Cảm giác rất thật và sống động, điều này cũng không giống như tưởng tượng hay ảo giác gì hết.

Cô ấy giơ tay phải lên một vài lần và cố gắng đánh vào lòng bàn tay trái bằng nắm tay. Âm thanh vang lên và xung lực được tạo ra từ cửa kính rung gần đó, và sợi dây giữ đèn huỳnh quang trong phòng cô cứ đung đưa từ trái sang phải.

Kano giờ đã cao hơn, những ngón tay mảnh mai hơn trước, giống như là một bức họa thuần túy, và chúng trông cũng đã mạnh mẽ hơn.

Bụp, cô đạp vào sàn nhà một cách nhẹ nhàng. Cô suýt chút nữa là đập đầu vào trần nhà. Chủ nhà sẽ giết cô mất nếu cô phá hủy trần nhà.

Khả năng vật lý của cô đã được gia tăng. Rõ ràng hơn, thì đó là một sức mạnh đã vượt quá phạm trù người thường.

Nhìn vào chân và tay cô, da dẻ không có tí trầy xước, sẹo, hay kể cả là dấu vết của lỗ chân lông. Chưa kể đến là cũng chả có chút khuyết điểm hay cái nốt ruồi nào cả. Nó bóng và mềm, nhưng lại mang độ ẩm như thể là trái cây tươi vậy. [note12853]

Ngay cả lúc này, cô có thể cảm thấy năng lượng mạnh mẽ cuộn trào trong cơ thể mình.

Trên cổ áo và tay áo của cô, Kunai và Shuriken đã được khâu cùng tại đó, và nếu cô bất cẩn, có lẽ nó sẽ khiến cô nhận phải một số vết thương nghiêm trọng.

Vậy ra lời đồn đại là sự thật. Magical Girl Raising Project là một trò chơi tạo ra các Ma Pháp Thiếu nữ thực sự.

Một lần nữa cô nhìn chằm chằm vào chiếc gương toàn thân, và cô thấy một gương mặt với sự cân đối hoàn hảo phản chiếu trên đó. Trông như thể cô là một người mẫu, hoặc có thể là một nghệ sĩ vậy.

“Hmm…”

Giọng cô cũng đã khác đi. Cô lúc này đã mang một tông giọng cao hơn.

Cô thử tạo một vài tư thế trước gương toàn thân, trong lúc nở nụ cười toe toét một cách vui vẻ. Cô thử bung ra một nụ hôn gió. Bất kể cô có làm gì, nó luôn theo cùng một kiểu. Tuy nhiên, cô trông hơi khác so với những Ma Pháp Thiếu nữ lý tưởng mà cô nghĩ, cô không có vẻ gì là chính thống cả. [note12854]

"Có gì không ổn sao, pon?"

Nhân vật Linh Vật trên màn hình điện thoại của cô nói, và nó tí nữa làm cô nhảy dựng lên, nhưng cô cố gắng kiềm chế sự kinh ngạc của mình. Nhưng cô không thể giấu đi sự xấu hổ khi đã tạo dáng trước gương với nụ cười toe toét trên khuôn mặt như vừa nãy được, do đó cô cũng không làm cách nào để ngăn má mình đỏ bừng lên nữa.

Kano cố gắng đáp trả lại một cách bình tĩnh nhất có thể.

"Cậu là ai...?

"Fav là Fav, pon. Cậu đáng ra phải biết nếu cậu đã chơi game rồi chứ, pon?"

"Đó không phải điều tôi thực sự muốn hỏi… cậu muốn gì?"

"Fav ở đây để hỗ trợ những cô gái với năng lực có thể trở thành Ma Pháp Thiếu nữ, pon. Nếu cô có bất kỳ câu hỏi nào, cứ hỏi tất cả những gì muốn hỏi đi nha, pon"

Cô không cảm thấy muốn nói chuyện. Cô tặc lưỡi và nhìn vào gương. Ở đó, bất kể cô nhìn vào từ góc độ nào, một Ma Pháp Thiếu nữ vẫn đang nhìn chằm chằm vào cô. Thực tế đó không thể thay đổi hơn được nữa.

"Tôi đã từng nghe là tôi sẽ có được thứ "vẻ đẹp vượt ngoài thế giới", nhưng... cái này là...?"

"Những con người khi được giải cứu sẽ nhìn mọi thứ khác đi một chút, pon. Với họ, vẻ bề ngoài xinh đẹp của cậu chỉ có thể mô tả là 'Một vẻ đẹp vượt ngoài thế giới' thôi, không hài lòng sao, pon?"

"Không hẳn vậy..."

Nhân vật của Kano, Ripple, có thiết kế dựa theo hình ảnh của một ninja. Tóc đen, mắt hẹp, lông mày mỏng, cô cũng có thêm một vài phần vào trang phục, cô kết hợp giữa một chiếc Kimono và đồ bơi mà cô cảm thấy phù hợp với trang phục của mình. Khi nhìn tổng thể, so với một bộ trang phục của Ma Pháp Thiếu nữ thì, cô nghĩ nó nhìn khá đơn giản. Đối với một Ninja, cô tự trang bị cho mình một chiếc khăn quàng màu đỏ thông thường và một chiếc kẹp tóc Shuriken bằng sắt sáng bóng, ngoài ra, cô tô màu toàn bộ trang phục của mình thành một tông màu đen duy nhất.

Mặc dù cái tên Ripple là một cái tên tiếng Anh dịch từ họ của Kano là Sazanami (T/N: gợn sóng), khi phải dùng nó ở đời thực, một người mang vẻ ngoài Nhật Bản mà lại mang cái tên kiểu Tây có thể mang đến một ấn tượng khá là không phù hợp.

"Liệu tôi có thể thay đổi trang phục nhân vật được không...? "

"Lúc này là không thể, pon"

"Hà, tôi hiểu..."

"Chuyện gì vậy, pon? Có gì bất mãn sao, pon?"

"Không phải vậy..."

Fav tiếp tục màn giải thích của nó. Nó muốn chọn ra các Ma Pháp Thiếu nữ để giúp đỡ mọi người. Mặc dù cô không có hứng thú cứu giúp mọi người gì cho cam, nhưng mà ngoại hình xinh đẹp và khả năng thể chất cực kỳ cao của cô, chưa kể tới Kỹ năng Ma Pháp mà cô có thể sử dụng một cách tự do nghe có vẻ khá hấp dẫn.

Hơn hết cả, Kano cũng đã mệt mỏi với cuộc sống thường ngày của mình lắm rồi.

"Fav sẽ hỗ trợ cậu bằng tất cả những thứ mình có thể, Fav sẽ gửi cậu một chiếc Điện thoại Ma Pháp xinh đẹp này nha, pon"

"Hỗ trợ... Bằng cách nào...?"

"Fav là bạn của tất cả các Ma Pháp Thiếu nữ đó nha, vậy nên nếu cậu muốn liên lạc với họ, Fav sẽ cho họ biết, pon. Đồng thời, Fav cũng sẽ trả lời tất cả các câu hỏi cậu có về Ma Pháp Thiếu nữ nữa, pon"

"Trước nhất, Ma Pháp Thiếu nữ là cái gì...?"

"Ma Pháp Thiếu nữ là Ma Pháp Thiếu nữ, pon. Bộ cậu chưa bao giờ xem TV hay gì à, pon?"

"Biết rồi, nhưng mà chính xác họ là gì vậy...?"

"Họ là những cô gái nhận được sức mạnh Ma Pháp từ Vùng đất Ma Thuật để giúp đỡ mọi người, pon"

"Nguyên tắc của họ là thế nào vậy, lý do của họ là gì… rốt cuộc Vùng đất Ma Thuật muốn làm gì vậy...?

"Cậu coi bộ chưa xem TV bao giờ ha, pon?

"Tôi đã nói là..."

"Chà, cậu chỉ cần biết cậu đã thành một Ma Pháp Thiếu nữ, pon. Sự thật đó không bao giờ thay đổi cả, pon. Không cần biết cậu hỏi gì và không cần biết cậu nói gì, Ripple, cậu vẫn sẽ là một Ma Pháp Thiếu nữ, pon."

“Đúng vậy…”

Điều này nghe có vẻ rất đáng ngờ. Tuy nhiên, cô cũng đã chứng kiến một hiện tượng phi thường như vậy bằng chính mắt mình rồi.

Nếu Kano làm việc chăm chỉ, cô có thể vào được một trường đại học tốt, nhưng việc trở thành một Ma Pháp Thiếu nữ không phải là điều gì đó mà cô có thể làm chỉ bằng làm việc chăm chỉ được. Cho dù điều này là may mắn hay xui xẻo, có lẽ cũng liên quan gì đó tới tài năng, và nếu cô từ chối, cơ hội thứ hai có lẽ sẽ không bao giờ trở lại, vì vậy bây giờ cô chỉ có thể gật đầu.

Nếu cô làm vậy, thì cô sẽ có thể cân bằng được địa vị xã hội của mình, tất cả vẫn theo tính toán của cô.

Kano nhìn lại bản thân một cách khách quan, bình tĩnh tính toán cái được và cái mất. Là một con người thực tế tự xưng, cô ấn tượng với cách cô có thể xử lý tình huống bất thường này mà không sợ hãi hay tức giận, cô tự hỏi không biết liệu Linh vật kia có biết Kano đang nghĩ gì không.

"Những người nào mà không chấp nhận là một Ma Pháp Thiếu nữ thì sẽ không được chọn là Ma Pháp Thiếu nữ ngay từ đầu rồi, pon"

Nếu cô không nghĩ rằng đây là lúc các hoạt động Ma Pháp Thiếu nữ của mình bắt đầu, thì điều đó không thể hoàn thành được. Cô nghe nói rằng cô đã được sắp xếp một bài giảng từ các bậc đàn chị Ma Pháp Thiếu nữ, Kano trở nên chán nản. Họ liệu sẽ khó chịu và cáu kỉnh như cô tưởng tượng hay không?

"Tôi tưởng cậu nói là cậu sẽ giúp đỡ tôi, Fav..."

"Fav sẽ giúp với tất cả mọi thứ mình có thể, nhưng mà… Fav chỉ có một thôi, Fav không thể làm mọi thứ, pon."

Giờ mới nghĩ lại thì, phần hướng dẫn của Magical Girl Raising Project cũng kéo dài tới mức quá đáng luôn đi.

Cứ liên tùng tục kiên trì, cô bị buộc phải bấm nút với số lần tưởng như vô hạn để vượt qua, trò chơi hình như được làm với giả định là người chơi là một tên ngốc không có trí tưởng tượng hay sao ấy. Kano tắt chiếc Điện thoại Ma Pháp mà cô vừa nhận được, và tặc lưỡi. Cái màn hình hình trái tim này khiến nó quá khó để nhìn vài.

Kano rất tệ trong khoản nói chuyện với mọi người. Nói thẳng ra, cô ấy rất tệ với mọi người khi nói chung. Mọi người luôn cố để lập nhóm cùng nhau, cô ghét kẻ nào nghĩ rằng chúng có thể mạnh hơn nếu lập nhóm như vậy.

Đó là lý do trước nhất tại sao cô chơi Magical Girl Raising Project, nhưng ai sẽ biết được rằng kể cả Magical Girl Raising Project cũng đã làm phiền cô với mấy thứ quan hệ người với người nữa.

Khi cô gặp đàn chị Ma Pháp Thiếu nữ Top Speed, ấn tượng đầu tiên của cô về cô gái đó là "Cô ta giống như một con ngốc".

Một chiếc mũ chóp nhọn phù thủy, chổi phù thủy, bộ áo một mảnh của phù thủy. Một nhân vật kiểu phù thủy điển hình, mặt cô ta còn Tây hơn cả nếu so sánh với Ripple.

Thật vậy, Ma Pháp Thiếu nữ này di chuyển đôi mắt xanh to tròn của mình dáo dác nhìn gì đó, mái tóc vàng của cô được tết 2 búi và để lộ phần đuôi còn lại. Tung bay bên cạnh cô.

Thứ duy nhất trái ngược với nguyên mẫu Phù thủy thông thường là chiếc áo choàng dài màu tím chạm tới mặt đất của cô và dây chuyền bùa hộ mệnh mà cô ta đeo trên cổ. Ripple thấy rằng có một số từ được thêu đằng sau chiếc áo choàng đó đọc là, "Miễn ý kiến". Cái chổi bay đã được thiết kế thêm một cái kính chắn gió và tay lái xe đạp, và cả bộ giảm âm và động cơ tên lửa đẩy ở mức vượt trội, "A, vậy cô ta đúng là một con ngốc", Ripple nghĩ, thứ hạng trong đầu Ripple đối với Top Speed đã giảm đi một.

Top Speed, người vừa mới hạ cánh xuống tầng thượng tòa cao ốc Sankou, chỗ gặp mặt chỉ định của họ, mang khuôn mặt cười tươi rói rồi cô giơ ngón cái lên. [note12855]

"Yo, tui là Top Speed! Rất dzui được gặp hén!"

“...Đây cũng vậy…”

" y cha, đằng ấy trông nhăn nhó thế, có ăn cơm chưa thế? Hahaha!"

Cô sử dụng luôn những từ thông dụng kiểu như "Yo" [note12856] . Cô ta nhìn thật ngu ngốc. Xếp hạng của Ripple về Top Speed chỉ có tụt không phanh.

Top Speed ngồi nhẹ nhàng trên hàng rào sắt của tòa nhà. Cô ra hiệu cho Ripple ngồi bên cạnh cô, nhưng mà Ripple thực sự không muốn ngồi gần cô ta, và không muốn bị nhìn xuống nữa, nên cô quyết định là sẽ thoải mái hơn khi đứng dựa vào tường.

Top Speed bắt đầu cuộc thảo luận của cô. Cô ta đã nói về những gì mà Ma Pháp Thiếu nữ nên làm, cách sử dụng Kĩ năng Ma Pháp, cách làm những việc tốt giúp đỡ mọi người để có thể tăng số lượng Kẹo Ma thuật mà mình có.

"Việc tốt...?

"Trong game ấy, cậu kiếm kẹo bằng cách đánh bại kẻ thù, đúng không? Tiếc là, ngoài đời thực không có kẻ thù cho ta đánh đâu đó."

Khi Ripple nhìn vào cái khuôn mặt nhìn như cái-gì-cũng-biết của Top Speed, cô tặc lưỡi từ sâu trong tim mình.

Mặt khác nữa, cô cũng được cô ta dạy về Điện thoại Ma Pháp, một thiết bị mà chỉ có Ma Pháp Thiếu nữ mới có thể vận hành. Mặc dù có hơi bị phóng đại thái quá khi nói mấy chiếc Điện thoại Ma Pháp này chỉ có thể sử dụng bởi các Ma Pháp Thiếu nữ, khi Top Speed dạy cô cách vận hành nó, nó cũng chẳng khác mấy chiếc điện thoại thông thường hơn là bao. Sự thật là Top Speed hành động như thể nó là một thứ vật phẩm đặc biệt gì đó khiến Ripple hơi bị kích động, nhưng Ripple không thể hiện ra ngoài mặt của mình. Một lần nữa, cô tặc lưỡi trong tâm mình.

Làm theo những gì cô được chỉ, cô mở ra trang cá nhân của mình. Ở đó, chiều cao, cân nặng, và cả cỡ người của cô tất cả đều được viết trên đó. Cô cao hơn khoảng 3cm so với một đứa con trai trung bình. Cơ thể Kano về cơ bản đã là khỏe mạnh rồi, nhưng khi cô biến hình thành Ripple, chiều cao, cân nặng và cả thể hình của cô đều trở nên nữ tính hơn.

Ở mục cột Nhân cách, chúng ghi rằng, "Chắc chắn sẽ bạo lực với những ai mà cô ấy không thích". Mặc dù biết rằng điều đó là rất chính xác, nhưng nó vẫn khiến cô tức giận. Ở cột Kĩ năng Ma Pháp, nó ghi "Sẽ luôn có 100% tỉ lệ bắn trúng mục tiêu khi ném Shuriken". Thay vì làm điều đó trong trái tim mình, lần này cô thực sự tặc lưỡi.

"Hửm? Có chuyện gì vậy?"

"Tôi chỉ có một Kĩ năng Ma Pháp... "

Hơn nữa, nó là một kĩ năng khá là đơn giản. Đối với ninja, năng lực phóng Shuriken đáng ra là một kĩ năng vốn có rồi. Những thứ đại loại phân thân hay ném cầu lửa ấy, các ninja đáng ra phải có nhiều năng lực như vậy mới đúng chứ. [note12867]

"Những Ma Pháp Thiếu nữ chỉ có thể sở hữu một quyền năng Ma Pháp mà thôi. Đằng này biết đằng ấy đã có vô số sức mạnh có thể sử dụng trong trò chơi, và đằng này cũng nghĩ nó hữu ích nhưng cũng tốt, chúng ta đã nắm bắt đại khái vậy.

Lời giải thích của Top Speed chỉ làm cho Ripple thêm thất vọng mà thôi.

Có một số luật lệ của Ma Pháp Thiếu nữ mà tất cả các Ma Pháp Thiếu nữ buộc phải tuân theo. 'Không ai được phép tiết lộ danh tính của mình cho người bình thường', và 'Không bao giờ được phép tiết lộ về luật lệ của Ma Pháp Thiếu nữ cho người thường biết'. Nếu một trong hai quy tắc đó bị phá vỡ, vậy thì ta sẽ bị hủy đi tư cách làm một Ma Pháp Thiếu nữ.

Hàng tuần cũng có những buổi chat nữa. Tuy nó không bắt buộc, nhưng nếu bạn muốn có một vài liên hệ quan trọng, vậy thì tốt nhất là nên tham dự mỗi ngày.

Một vài Ma Pháp Thiếu nữ rất nhạy cảm về vấn đề lãnh thổ của mình. Ví dụ như Calamity Mary ở quận Jounan, Ruler ở thị trấn Nishimonzen, tốt hơn hết là không nên tiếp cận hai quận đó. Calamity Mary là một kẻ cuồng chiến, còn Ruler thì cực kì hách dịch, sẽ cực kỳ phiền phức nếu dây dưa với một trong hai người họ.

Sister Nana đã vô tình bước vào lãnh thổ của Calamity Mary và ngay lập tức bị tấn công. Việc đó còn gây xôn xao khi bọn Peaky Angel quay tất cả lại trong một video và đăng tải chúng. Nghe Top Speed nói về những kinh nghiệm với cái vẻ hào hứng như vậy làm cho Ripple chán nản.

Cuối cùng Top Speed kết thúc với một đống cảnh báo sau cùng của mình, nhưng sau khi cô giơ cây chổi của mình lên và biến mất trên bầu trời đêm, Ripple tặc lưỡi.

"Này, kể cho tôi vài điều…"

"Là gì vậy, pon?"

"Ai là người quyết định người phụ trách giải thích mọi việc...?"

"Những đàn chị Ma Pháp Thiếu nữ tốt bụng sẽ làm nó một cách tự nguyện, pon. Lời giải thích của Top Speed có vẻ hơi bị dài hơn gấp ba lần so với bình thường, nhưng cổ cũng đã dạy cậu một cách lịch sự rồi mà ha, pon."

Cô biết rằng những lời cảnh báo của Top Speed và những lời giải thích của cô ta là do lòng tốt của mình, và vì thế cô ta còn mất nhiều thời gian hơn để giải thích những điều thậm chí không cần thiết nữa, Ripple tạo ra cú tặc lưỡi lớn nhất mà cô đã tạo ra trong nhiều năm qua.

Xếp hạng của Top Speed đổi từ 'Đàn chị ngu ngốc' thành 'Một con ngốc hành xử như đàn chị'.

Tuy nhiên, kể từ đó, Top Speed đều *cứ bay đến chỗ Ripple, vì bất kỳ lý do nào đó. Kể cả khi cô tặc lưỡi, hoặc bảo cô ta trực tiếp là đừng có mà tới nữa, cô ta chỉ kết thúc nó bằng cách nói, "Đúng là vẫn tsundere như mọi khi ha".

Ripple kết luận rằng bất kể cô có nói gì đi nữa, sẽ không có lời nào của cô sẽ lọt vô tai cô ta được, như thể cô thậm chí không còn ở đó, mà Top Speed vẫn muốn nói chuyện ấy, và sau khi nói chuyện, sẽ đi thẳng về nhà luôn.

Vào một ngày khác, cô ta mang một hộp nhựa chứa đầy khoai môn ninh nhừ. Mặc dù thật đáng ghét khi phải cắn một miếng, nhưng nó thực sự khá là ngon.

_________________________________________________________________________

Kubegahama, một khu vực đông đúc khách du lịch vào mùa hè, nhưng vào mùa thu, nơi đây lại trở nên rất yên tĩnh, hơn nữa, khu vực này hiếm khi thấy người đi bộ sau khi mặt trời lặn. Trên một tòa tháp lớn dễ nhận thấy ở trên một ngọn đồi, bạn có thể bắt gặp khung cảnh của bãi biển Kubegahama mà không phải ai cũng biết tới, và ở giữa ngọn tháp, hai Ma Pháp Thiếu nữ đang ngồi kề bên nhau. Một trong hai người họ là một Ma Pháp Thiếu nữ màu trắng với đồng phục học sinh, người còn lại là một hiệp sĩ như từ thời trung cổ, một cái đuôi dài mọc từ phía sau cô. Hai người bọn họ đều đang nhìn vào Điện thoại Ma Pháp của mình, với một Nhân vật Linh Vật mang tên Fav, đang trôi nổi trên màn hình và nói chuyện với họ.

Các Ma Pháp Thiếu nữ đều yêu thích những công trình cao như tòa tháp bằng thép này. Những tòa nhà cao, ít người biết đến này cũng có thể là những điểm nghỉ chân của nhiều kẻ kỳ quặc mặc đồ kiểu Ma Pháp Thiếu nữ nữa.

Chỉ có một vài Ma Pháp Thiếu nữ là có khả năng bay thôi, nhưng kể cả với những Ma Pháp Thiếu nữ không thể bay đi nữa, họ vẫn có khả năng chạy trên tường của các tòa nhà hệt như cái cách họ chạy dưới mặt đất vậy.

"Đó sẽ là một vấn đề cựccccc lớnnn luôn nếu cậu không ra mặt trong buổi chat tiếp theo luôn đó, pon!"

"Tại sao vậy?"

"Có một thông báo quan trọng đó, pon"

"Tớ có nghe là có một cô gái mới tham gia với chúng ta, có phải về điều đó không?"

"Đó là một thông báo sự kiện lớn đó, pon"

"Loại sự kiện nào vậy?"

"Cậu chỉ việc đợi và chờ tới ngày đó thôi, pon"

“Hể”

Snow White tắt chiếc Điện thoại Ma Pháp của mình, cô chuyển tư thế từ ngồi thẳng đứng ngược với tòa tháp sang ngồi một góc 45 độ. Cô đặt đầu gối của mình ngay cạnh đầu gối của La Pucelle, để hai người họ có thể dễ dàng nói chuyện hơn.

"Nè nè, Sou-chan, Sou-chan. Cậu có nghe không đấy?"

Và cô bắt đầu nói.

"Tớ có nghe mà."

Trái ngược với biểu hiện vui vẻ của Snow White, của La Pucelle là chán nản.

"Cuộc trò chuyện gần đây đã có rất ít người tham gia, có thể là Fav lần này muốn tăng số lượng người tham gia trò chuyện lên chăng?"

“Ít á?”

"Phải, ít lắm đó. Hôm qua chỉ có 7 người mà thôi. Cậu và tớ nè, Nemurin, Clamberry, Top Speed nè, cả Sister Nana, Winterprison nữa."

"Không phải gần gây thế là nhiều sao?"

"Tổng cộng có một vài người thôi. Cậu thử kể ra lần mà tất cả chúng ta tập trung hết lại với nhau xem nào?"

Việc tham gia vào cuộc trò chuyện hàng tuần là điều được khuyến khích, nhưng nó cũng chỉ là một khuyến nghị mà thôi. Vì nó không bắt buộc, nên số lượng người tham gia cứ vậy mà dần giảm đi. Fav đã nhận ra điều đó. Mọi người đáng ra nên chia sẻ thông tin với nhau, các Ma Pháp Thiếu nữ nên làm sâu sắc hơn tình bạn của mình với nhau, đó là những gì Fav nhấn mạnh, nhưng có rất ít người thực sự đã coi việc đó là nghiêm túc.

Snow White và La Pucelle có tỷ lệ tham gia rất cao. Bởi vì cả hai người đều yêu thích những Ma Pháp Thiếu nữ, họ muốn sử dụng bất cứ thời gian nào họ có để gặp gỡ các Ma Pháp Thiếu nữ khác. Nhờ những cuộc trò chuyện, họ đã có thể trở nên gần gũi hơn với một số Ma Pháp Thiếu nữ, vì vậy ít nhất là với hai người, chức năng trò chuyện của Ma Pháp Thiếu nữ không phải là một thứ vô nghĩa.

"Nhưng mà nhé, phòng chat cứ tiếp tục mang cảm giác tù túng mãi với tất cả mọi người ở đó, nó khá là mệt mỏi, nhỉ?"

Cuộc trò chuyện của Ma Pháp Thiếu nữ được tổ chức ở một căn phòng giống như phòng khách ở một vùng không gian thực tế ảo, với bề ngoài của ai đó khi bước vào sẽ được "chibi" hóa tương ứng với avatar của bản thân.

"Ừ, ta bị ép vô cùng nhau, nhưng mà điều đó cũng không tệ lắm ở đời thực đâu, nhỉ?"

“Nhưng mà nhé, Sou-Chan”

“Chờ cái nào!”

La Pucelle giơ ngón tay ra và chỉ thẳng vào Snow White. Snow White nhìn lại vào chủ sở hữu của ngón tay đang chỉ vào mình đó.

"Đừng có gọi tớ là Sou-chan khi tớ còn đang ở cái dạng này chứ!"

“Á, xin lỗi, Sou-cha…”

Trong khi cô đang xin lỗi, cô lại thất bại và vô tình lặp lại nó, Snow White cố giấu đi điều đó bằng một nụ cười, La Pucelle cũng cười theo, trong khi vẫn đang chỉ tay về phía cô.

Với Koyuki Himekawa, những Ma Pháp Thiếu nữ là một điều gì đó mà mãi mãi cô sẽ luôn ngưỡng mộ.

Khi cô còn là một đứa bé, cô luôn nhiệt tình xem bộ anime Hiyoko-chan, nơi mà cô có thể xem những thành công cũng như thất bại của Hiyoko-chan đáng yêu, và từ đó, cô cứ thế bước vào thế giới của các series như Nữ Hoàng Tinh tú hay Hồi Phục Sư đáng yêu, và bị mê hoặc bởi lòng dũng cảm của những cô gái chống lại thế lực xấu xa đó.

Người bạn thuở nhỏ của cô, người cũng yêu thích những Ma Pháp Thiếu nữ giống cô do đó cô hay mượn những bộ anime cũ từ anh trai người đó, như Mary-san, Rikkabelle, Miko-chan, vân vân. Không cần biết bao nhiêu nguy hiểm khó khăn mà họ phải đối mặt, họ không bao giờ run sợ khi dùng Phép thuật giúp đỡ mọi người. Cô đã tuyên bố rằng trong tương lai, cô nhất định sẽ trở thành một Ma Pháp Thiếu nữ giống như những cô gái đó. Bạn thuở nhỏ của cô cảm thấy thật ghen tị với cô, bởi người đó là một đứa con trai, và vì vậy mà cậu nói rằng tất cả những gì mà cậu có thể trở thành có lẽ là một Pháp sư mà thôi.

Kể cả những học sinh tiểu học, hay là sơ trung, cả lớp trên nữa, và cả bạn cùng lớp cô cũng cứ nói là những thứ như Ma Pháp Thiếu nữ thật trẻ con, Koyuki cũng cứ thế mà đồng ý với họ. Với Koyuki, Ma Pháp Thiếu nữ không chỉ là một điều hư cấu. Nó như trở thành một phần trong bản chất của cô, một thứ gì đó mà cô sẽ không bao giờ vứt bỏ đi. Cô biết rằng nếu cô thổ lộ giấc mơ ấy ra ngoài, trở thành một Ma Pháp Thiếu nữ, và khiến mọi người hạnh phúc, sẽ khiến cô bị coi như một con ngốc, vậy nên cô cứ giữ kín nó sâu trong thâm tâm mình, và kể cả nó có là một bí mật đi nữa, nó vẫn là một thứ mà cô sẽ không bao giờ vứt bỏ.

Koyuki trở thành một học sinh sơ trung, và cô đã tìm ra trò chơi Magical Girl Raising Project. Với một thiếu nữ muốn trở thành một Ma Pháp Thiếu nữ, làm sao có thể tránh khỏi việc cô sẽ tìm thấy một trò chơi mà được đồn đại rằng bạn thực sự có thể trở thành một Ma Pháp Thiếu nữ cơ chứ.

Cô không bắt đầu chơi trò chơi này bằng việc ôm cái mộng tưởng cô sẽ trở thành Ma Pháp Thiếu nữ bên mình. 'Nó có thể là một lời nói dối không chừng, việc có thể trở thành một Ma Pháp Thiếu nữ ấy? Có lẽ lời đồn đại cũng chỉ là lời đồn đại mà thôi, đúng chứ? Nhưng nếu như mình được gặp thật, điều đó cũng càng tuyệt vời hơn nữa, đúng không nào? Ý mình là, mình có thể vẫn còn hứng thú với game này kể cả có không trở thành Ma Pháp Thiếu nữ nữa mà, game cũng miễn phí nữa, đúng không?' Cô suy nghĩ lạc quan như vậy khi bắt đầu chơi, và 28 ngày sau khi cô bắt đầu trò chơi, Koyuki Himekawa trở thành Ma Pháp Thiếu nữ Snow White.

Trên tấm gương là một hình ảnh của một Ma Pháp Thiếu nữ mà cô đã luôn mơ tới khi còn bé. Điều này đã không còn là điều có trong tưởng tượng nữa rồi, cô cũng đã vẽ ra hình dạng này trước giấy nữa. Cô mặc một bộ đồng phục học sinh trung học, nhờ vào thiết kế chính của bộ đồng phục lúc này, cô đã hoàn toàn là một màu trắng, như ngụ ý của cái tên Snow White (T/N: Bạch tuyết - Tuyết trắng), và xung quanh cô, những bông hoa màu trắng rải rác xung quanh. Mặc dù mọi người thường hay bảo Koyuki là cô thực sự có một sự quyến rũ ở vẻ ngoài của mình, nhưng điều này có hơi chút khác biệt so với nó. Chưa một ai từng nói là Koyuki xinh đẹp trước đây, nhưng Ma Pháp Thiếu nữ trong gương kia thật quá là xinh đẹp. Làn da cô có màu trắng trong như màu tuyết và lông mi dài. Mặc dù lúc này cô đã hoàn toàn trông khác với Koyuki, nhưng cô lại không có cảm giác khó chịu nào cả.

Cô không hề nghĩ đây là một giấc mơ, và mặc dù nó quá phi thực tế, nhưng mà cũng đem lại cảm giác quá là thực. Cô hét lên mừng rỡ, và nhảy lên vì sung sướng, thế là đầu cô đụng vào trần nhà và bị hạ gục đo sàn.

Cô nghe thấy một tiếng nói ồn ào ngạc nhiên từ mẹ cô, "Con ổn đấy chứ?" giọng mẹ cô hỏi, trong khi định vào trong phòng Koyuki.

Thoát khỏi trạng thái biến hình, cô xoay sở để trả lời với một lý do thích hợp, "Không có gì đâu ạ, con chỉ ngã thôi mà!". Khi cô trở về là một con người, cô nghĩ điều vừa rồi có thể tất cả chỉ là một giấc mơ mà thôi, và thế thế là cô thử biến hình lại lần nữa.

Và Ma Pháp Thiếu nữ Snow White lại xuất hiện một lần nữa.

"Mình làm được…Mình đã làm được… Mình làm được rồiiiiiiii!!!!”

“Chúc mừng nha, Pon”

"Tớ làm được rồi! Tớ đã làm được! Tớ đã làm được nó rồiiii! Cảm ơn cậu rất nhiều, Fav! Tớ rất mong chờ được làm việc với cậu!"

Ngày hôm ấy, Koyuki dành nguyên cản ngày chỉ để cười toe toét, làm mẹ cô lo lắng rằng có lẽ nào con mình đã bị đập đầu khi ngã.

Đêm đến, khi bố mẹ cô không hề nhận ra, cô đã trốn khỏi nhà. Ở sân trường nơi mà không ai sẽ ở quanh đây trong cái sự tĩnh mịch của màn đêm lúc này, cô nhảy, bật, đá, đấm, nhào lộn và lộn nhào về phía sau liên tục, giải phóng sức mạnh đang ngày càng tăng mà cô có bên trong mình, xác nhận những động tác mà cô sẽ không thể nào làm được trước đây. Một cảm xúc bung trào, 'A, mình cuối cùng cũng đã trở thành một Ma Pháp Thiếu nữ mà mình đã luôn mong mỏi', cô cảm thấy vậy, sự hân hoan và phấn khích bùng lên bên trong cô, không để cô có một chút thời gian để thở.

Cô quay vòng một lượt, và tà váy của cô cũng vì thế mà tung bay. Có lẽ sẽ tốt hơn nếu váy cô dài hơn một chút. Nó hơi ngắn hơn những bộ váy mà Koyuki từng hay mặc. Cô có lẽ không nên thực hiện mấy động tác mạnh ở gần người khác.

"Mà nhân tiện nè, liệu tớ có thể sử dụng Kĩ năng Ma Pháp nào được không?"

"Cậu có thể tham khảo thông tin cá nhân của Điện thoại Ma Pháp được mà, Pon"

Cô bật chiếc Điện thoại Ma Pháp của mình, truy cập vào dữ liệu cá nhân của mình. Ở đó, thông tin của Snow White được viết trên ấy.

“Nè, Fav”

“Có gì không, Pon?”

"Tớ thấy cái thông tin này. 'Liều lĩnh' và 'có ý thức công lý mạnh mẽ' thì không sao rồi, nhưng 'có thói ảo tưởng' là sao vậy hả?

"Đúng là thật khó để con người tự nhìn nhận bản thân một cách khách quan nhỉ,pon?"

"Là vậy sao..."

Ở cột Kĩ năng Ma Pháp, cô thấy dòng 'Có thể nghe thấy tiếng nói của người gặp nạn'.

Đó là một kỹ năng ma thuật hoàn hảo có thể áp dụng cho Koyuki, người mang hình ảnh lý tưởng về một Ma Pháp Thiếu nữ là người sử dụng phép thuật của họ vì lợi ích của thế giới và mọi người. Koyuki rất biết ơn Vùng đất ma thuật. Cô cảm ơn họ vì đã biến cô thành một Ma Pháp Thiếu nữ. Cô cảm ơn họ đã cho cô loại Kĩ thuật Ma Pháp tuyệt đẹp này.

Từ hôm đó, các hoạt động của Snow White bắt đầu. Cô trốn khỏi phòng mình từ cửa sổ khi đêm đến. Cô tìm kiếm những người đang gặp khó khăn, và giải quyết vấn đề cho họ. Một cô gái làm rơi chìa khóa này, một sinh viên đại học bị trộm mất chiếc xe đạp này, hay một người làm công ăn lương đang bị tống tiền nữa.

Một ai đó lo lắng việc ngoại tình của họ có thể bị phơi bày, một ai đó tự hỏi liệu họ có nên thú nhận tình cảm với người không yêu mình không, ai đó lo lắng liệu họ có được nhận lương hưu hay không, những vấn đề này là những điều mà Snow White thực sự không thể làm được, và có rất nhiều điều khác như vậy nữa.

Cô có một Kĩ năng Ma Pháp cảm nhận được ai đó gặp rắc rối, nhưng từ đó cô cũng không có một khả năng nào khác, cô buộc phải sử dụng sức mạnh đã được cường hóa từ tay, chân, tầm nhìn và khả năng nghe của mình, cô không còn lựa chọn nào ngoài cách giúp đỡ mọi người một cách thô kệch như vậy. Tuy nhiên, vì số lượng người có những vấn đề có thể được giải quyết bằng các phương pháp thô thiển như thế không bao giờ cạn kiệt, cho nên công việc của cô lúc nào cũng bận rộn.

Cô mới chỉ mới thành một Ma Pháp Thiếu nữ có hai ngày, thành ra cô còn chưa có được bài giảng từ một Ma Pháp Thiếu nữ tiền bối, tuy vậy Snow White lại tích lũy một lượng lớn Kẹo Ma Thuật chỉ trong chớp mắt, lượng kẹo trữ trong Điện thoại Ma Pháp của cô đã được đóng chai cho đến khi nó đầy.

Trong lần Magical Girl Chat đầu tiên của mình, cô đã được chào đón một cách dễ chịu.

Nhân vật* Phù thủy, Top Speed. [note12858]

Nhân vật Sơ, Sister Nana.

Nhân vật với chiếc khăn quàng cổ dài, Weiss Winterprison.

Nhân vật mặc Pajama, Nemurin.

Nhân vật được bao quanh bởi những bông hoa, Nhạc sĩ rừng xanh Clamberry.

Nhân vật Hiệp sĩ, La Pucelle

Top Speed kể những câu chuyện về những kinh nghiệm thú vị và kỳ lạ của cô ấy. Thỉnh thoảng, Sister Nana cũng sẽ tham gia và so sánh với những kinh nghiệm của bản thân, Nemurin thì bảo rằng "Những kinh nghiệm của người khác thú vị hơn của tớ", cô ấy nói, lắng nghe một cách cẩn thận, còn Winterprison thì im lặng khi đứng bên cạnh Sister Nana, Clamberry thì ngồi trên chiếc ghế ở góc phòng, chơi vài bài BGM nào đó. [noter12859]

Trước khi kết thúc, La Pucelle bắt chuyện với Snow White. Vì quận của cô ở ngay bên cạnh, cô ấy đã tự mình trở thành cố vấn của Snow White. Họ nên gặp nhau ở đâu? Liệu họ có thể gặp nhau không? Snow White hiểu điều đó. Ngày mai lúc nửa đêm, họ hứa sẽ gặp nhau tại tòa tháp bằng thép lớn nhất ở bãi biển Kubegahama.

Khác với các nhân vật cô đã nhìn thấy ở phòng chat, đây có lẽ là lần đầu tiên cô gặp mặt trực tiếp với một Ma Pháp Thiếu nữ khác. Rồi cô bùng học ở lớp, giáo viên của cô khiển trách tới cô ba lần, bạn bè cô trở nên lo lắng. Koyuki, người đã trở thành một Ma Pháp Thiếu nữ, vẫn không thay đổi những khao khát của cô với những Ma Pháp Thiếu nữ. Bây giờ, cô cuối cùng cũng có thể trò chuyện với một Ma Pháp Thiếu nữ thật sự, mà cô đã luôn ngưỡng mộ. Không phải như là một người hâm mộ với thần tượng của mình, mà là như hai Ma Pháp Thiếu nữ ngang hàng, không đời nào mà cô có thể ngăn trái tim mình đập rộn ràng cho được.

Kể cả nếu cô có thể mắc phải sai lầm nào đi nữa, cô cũng không thể đến muộn được, vậy nên cô đi lên chỗ tòa tháp thép, điểm gặp mặt của hai người sớm hơn 10 phút, nhưng mà người mà cô đáng ra nên đợi lại ở đây mất rồi.

Ma Pháp Thiếu nữ có khả năng nhìn đêm, họ có thể nhìn được cả trong những đêm tối nhất như thể đang là ban ngày vậy.

Một Kị sĩ đang đứng đơn độc ở trên đình của tòa tháp. Đặc điểm trang phục chính của cô ấy là bộ giáp tay, giáp ngực, và giáp chân, cô mang theo mình một thanh trường kiếm khổng lồ, rộng 40cm và dài tới một mét được bọc trong vỏ ở sau lưng. Chiếc vỏ kiếm có họa tiết của một con rồng hung bạo gào thét. Cô ấy có một phụ kiện trang trí tóc như những chiếc sừng, và một món trang trí nhìn giống đuôi rồng kéo dài từ đằng sau eo của cô, có lẽ cô đi theo kiểu mô-típ là rồng.

Cô ấy không chỉ có vừa đúng những tố chất của một hiệp sĩ, mà với một Ma Pháp Thiếu nữ thì… nhưng mà về mặt khác, sự quyến rũ của một người phụ nữ cũng có thể được nhìn thấy qua bộ giáp đó nữa. Lấy ví dụ như, cặp đùi và bộ ngực của cô ấy, lúc đầu tưởng chừng như bị ẩn đi, giờ lại lộ hẳn ra. Mái tóc của cô đã búi gọn sao cho không bị xõa xuống sau lưng, mà thay vào đó rũ xuống qua hai bên mai.

La Pucelle, người vẫn đang nhìn ra biển, quay về phía Snow White khi cô vừa mới đến. Biểu hiện của cô là một vẻ hào hứng, nhưng cũng có phần bối rối. Snow White hoảng hốt. Có lẽ nào cô đã đến muộn rồi chăng.

"Ư-ưm, rất vui được gặp câu… Ừm, chúng ta thực ra đã nói chuyện trước kia rồi, nhưng mà đó là lúc chat thôi, vậy nên là, thật vui khi gặp cậu ngoài đời… Tớ có thể nói vậy nhỉ? Dù sao thì, hân hạnh được gặp cậu!"

Vừa rồi không phải là một màn chào hỏi tốt chút nào. Nó thực sự là một màn chào hỏi khá tệ hại. Cô biết điều đó hơn bất cứ ai nên cô cúi đầu xuống sau đó. Snow White hơi liếc nhìn người đối diện cô, La Pucelle khoanh tay lại, gật đầu hai ba lần gì đó, và với một giọng nói trầm trầm, cô lẩm bẩm "Mình biết mà".

“Koyuki?”

Đây là lần đầu tiên cô gặp cô Ma Pháp Thiếu nữ này vậy mà cô ấy đã nói ra tên thật của thật của cô. Một câu hỏi nổi ra trong tâm trí của Snow White.

"L-làm thế nào cậu biết tên tớ?"

"Đúng là cậu rồi, Koyuki! Là tớ đây, Souta nè!"

"Ể?"

"Souta Kishibe đây. Chúng mình cùng nhập học chung trường hai năm trước ấy. Đừng bảo là cậu đã quên rồi đấy nhé"

“Ể, ể, ể… Ểểểểế!?”

Lý do mà La Pucelle biết thân phận của Koyuki thật ra rất đơn giản, thiết kế của nhân vật Snow White được dựa theo hình ảnh Ma Pháp Thiếu nữ mà Koyuki đã vẽ lúc còn bé, tựa đề là 'Ước mơ tương lai của mình' và người bạn thuở nhỏ của cô là Souta, sau khi thấy một Ma Pháp Thiếu nữ rất giống với cô ấy vẽ lúc ấy, và bởi vì những kí ức về bức tranh đó, cậu ngay lập tức nghĩ "Có lẽ nào?" sau khi nhìn thấy nhân vật Snow White vì khi hai người gặp nhau, suy nghĩ ấy lại càng chắc chắn hơn nữa.

Còn lý do mà Snow White không nhận ra La Pucelle lại thật đơn giản hơn nữa. Một cậu bé chơi bóng đá tươi vui và tràn đầy sức sống và hình ảnh của một nữ hiệp sĩ quý tộc không có lấy một liên hệ gì với nhau hết, và khi biến hình thành dạng Ma Pháp Thiếu nữ, hình thể và ngoại hình của cậu, tuổi tác, khả năng thể chất, mặc dù cô cô biết là tất cả đều sẽ thay đổi sau khi biến hình, nhưng cô không có nghĩ là nó cũng làm đổi cả giới tính.

Hai người họ ngồi kề bên nhau trên tòa tháp, gợi lại tình bạn cũ trước kia cho tới tận bình minh.

"Vậy là cậu cũng chơi Magical Girl Raising Project nữa sao, Koyuki?"

"Ừ, và rồi một hôm Fav tự nhiên hiện lên nói với tớ, tớ đã nghĩ là có thể là một sự kiện nào đó, nhưng rồi tớ biến thành một Ma Pháp Thiếu nữ. Vậy cậu biến thành Ma Pháp Thiếu nữ khi nào vậy, Sou-chan?"

"Cũng tầm một tháng rồi, nhưng mà cậu thấy đấy, tớ cũng không nghĩ là cậu cũng sẽ trở thành một Ma Pháp Thiếu nữ đâu, Koyuki"

"Tớ lúc nào cũng yêu những Ma Pháp Thiếu nữ mà, tớ không nghĩ cậu cũng vậy đâu, Sou-chan"

"Này, tớ cũng thích Ma Pháp Thiếu nữ nữa đấy nhé, tớ chỉ là không nói với ai thôi"

Một cô gái yêu thích Ma Pháp Thiếu nữ với một cậu trai yêu Ma Pháp Thiếu nữ khác nhau như là giữa thiên đường và mặt đất vậy. Khi vào sơ trung, cô gái nào vẫn thích Ma Pháp Thiếu nữ sẽ bị coi như một con hâm dở. Còn tên con trai nào lại đi thích một Ma Pháp Thiếu nữ sẽ không bị coi như một tên hâm bình thường, mà là bị coi như một thằng biến thái.

Cậu ấy đã phải tìm tới một chỗ cửa hàng thuê băng đĩa không thân cận ở tận thị trấn kế bên chỉ để mượn những đĩa DVD. Cậu phải giấu những cuốn truyện tranh về Ma Pháp Thiếu nữ và những quyển Light Novel dưới hộc bàn, như thể cậu ta đang trải qua thời kì đấu tranh của một số Kitô hữu Nhật Bản đầu tiên vậy. (T/N: theo như mình hiểu thì các Kitô hữu từ những năm thời kì Đế Quốc Nhật Bản thế kỉ 18, 19 vẫn chưa công nhận tôn giáo từ bên ngoài, tôn giáo mà Nhật Bản theo lúc ấy là Phật Giáo (thực tế là gôm hai tôn giáo là Phật giáo và Thần Đạo hòa trộn lại, sau này được tách ra). Mời bạn tìm hiểu:

để biết thêm chi tiết)

"Tớ nghĩ là cậu sẽ quên hết về Ma Pháp Thiếu nữ chứ, Sou-chan, câu luôn luôn mơ tưởng tới bóng đá kia mà"

Từ khi họ ở hai huyện khác nhau, họ cũng phải đi học ở hai trường riêng biệt, nhưng cô lúc nào cũng thấy Souta chạy từ lúc sáng vào rất sớm để tới hoạt động câu lạc bộ.

"Bóng đá thì cũng vui, nhưng với tớ thì những Ma Pháp Thiếu nữ có vị trí đặc biệt hơn nhiều"

"Tớ tự hỏi liệu có ai khác không nhỉ, Ma Pháp Thiếu niên"

"Quanh chỗ tớ thì chỉ có tớ thôi. Bọn họ hiếm lắm, kể cả trên toàn thế giới, đó là những gì Fav nói với tớ"

"Vậy cậu thực sự biến thành con gái à?"

"Khi tớ biến hình thì tớ hoàn toàn biến thành một cô gái. Ừm. Không nghi ngờ gì nữa"

Cậu ta nói vậy, vì lý do nào đó mà đôi má của La Pucelle trở nên ửng đỏ như thể cậu ta xấu hổ vậy.



Hai người họ cùng hứa hợp tác với nhau trong tương lai, kể cả khi hai người chỉ còn cô độc, họ sẽ không bao giờ quên đi hình ảnh của một Ma Pháp Thiếu nữ và sẽ cẩn thận để không bao giờ đi lạc khỏi bản chất đó, đó là luật lệ mà họ đã đặt ra.

Thế là, Snow White và La Pucelle đã thành lập một nhóm.

Snow White nghe những tiếng nói của người đang gặp khó khăn, cho dù đó là vấn đề nhỏ, hay là vấn đề lớn đi nữa, không có sự phân biệt nào với Snow White hết. Đây chính là Kĩ năng Ma Pháp của Snow White. Cô chạy khắp cả thành phố để tìm kiếm những tiếng nói đó.

Và La Pucelle cũng sẽ giúp nữa. Kĩ năng Ma Pháp của La Pucelle không có nhẹ nhàng yên bình như của Snow White, nó phù hợp hơn với những cuộc chiến kịch tính. Cậu tự phong cho mình là một vệ sĩ, nếu có gì đó xảy đến, cậu sẽ bảo vệ Snow White để cô ấy có thể sống sót, nhưng là một Ma Pháp Thiếu nữ, sẽ không có gì có thể đe dọa họ được.

[Magical Girl Chat]

Mục đích của ứng dụng trò chuyện Magical Girl Raising Project là để hỗ trợ việc giao tiếp qua avatar như khi người chơi ở trong thế giới thực.

Mỗi tuần một lần, các Ma Pháp Thiếu nữ cũng sẽ sử dụng chức năng trò chuyện này của Magical Girl Raising Project cho mục đích này. Phòng chat thực tế ảo kiểu dáng một phòng họp sẽ mở cửa và từng người một, các Ma Pháp Thiếu nữ bắt đầu bước vào.

☆ Clamberry đã vào Vùng đất Phép thuật

☆ Magicaloid 44 đã vào Vùng đất Phép thuật

☆ Swim Swim đã vào Vùng đất Phép thuật

☆ Top Speed đã vào Vùng đất Phép thuật

Magicaloid 44: Xin chào

Top Speed: Yo!

Clamberry: ♪

☆ Snow White đã vào Vùng đất Phép thuật

☆ Tama đã vào Vùng đất Phép thuật

☆ Nemurin đã vào Vùng đất Phép thuật

Snow White: Chào buổi tối! Rất vui được gặp tất cả các bạn!

Swim Swim: Xin chào

Tama: Arf!

☆ Ripple đã vào Vùng đất Phép thuật

Top Speed: Chà, hiếm khi gặp nhau nha

☆ La Pucelle đã vào Vùng đất Phép thuật

Nemurin: Xin chào, xin chào

Magicaloid 44: Xin chào, nhân vật hiếm

☆ Ruler đã vào Vùng đất Phép thuật

La Pucelle: Rất vui được gặp cậu

☆ Calamity Mary đã vào Vùng đất Phép thuật

Ruler: Xin chào

☆ Sister Nana đã vào Vùng đất Phép thuật

☆ Winterprison đã vào Vùng đất Phép thuật

Sister Nana: Chào buổi tối, mọi người . Thật tuyệt khi được gặp các bạn.

Winterprison: Xin chào

☆ Minael đã vào Vùng đất Phép thuật

☆ Yunael đã vào Vùng đất Phép thuật

Calamity Mary: (Tin nhắn đã bị xóa vì sử dụng ngôn ngữ kích động)

Yunael: Xin chàoooo!

Minael: Yaaay!

☆ Fav đã vào Vùng đất Phép thuật

Phòng chat đã đầy với các avatar của Ma Pháp Thiếu nữ.

Người ngồi trên đầu giường, đang sử dụng chiếc Điện thoại Ma Pháp của mình, là Nhạc sĩ Rừng xanh, Clamberry. Chậm rãi, cô nằm xuống, và quay người lại, rồi cô úp mặt vào ga của chiếc giường đã cũ này. Mái tóc của cô ấy, được đính với những chiếc kẹp tóc hình bông hoa, bung lên một cách chậm rãi, như thể cô cảm thấy nó yếu ớt rơi xuống eo của cô vậy.

Nếu trên đỉnh của một tòa nhà cao tầng là nơi nghỉ ngơi hoàn hảo cho một Ma Pháp Thiếu nữ, thì một ngôi nhà bỏ hoang giữa núi là một nơi sống hoàn hảo. Đối với một Ma Pháp Thiếu nữ như Clamberry, người không có lối sống của con người để nói đến, thì một mái ấm ở một nơi mà không ai sẽ tìm ra được thật là một nơi lý tưởng. Trên đỉnh núi Takanami, trong một khách sạn nghỉ dưỡng bị bỏ hoang trong khi còn đang xây dựng dở dang, Clamberry đã cư trú và sống được nửa năm ở đó mà không ai phát hiện ra.

Fav cứ khăng khăng rằng đây là "một buổi thông báo quan trọng", không Ma Pháp Thiếu nữ nào lại đi phá hỏng buổi trò chuyện tuần đó. Những người như Ripple cũng tham dự nữa, mặc dù họ cảm thấy mình không có lựa chọn, nên họ đành im lặng và không bình luận thêm bất cứ câu nào. Song, tất cả những Ma Pháp Thiếu nữ hoạt động trong thành phố N đều đã được tập trung tại nơi đây. Đó là một thành tựu tuyệt vời nhất mà những buổi trò chuyện hàng tuần này có kể từ khi nó được lập ra, phòng chat nhỏ bé này đã trần ngập bởi những avatar.

Top Speed: Ôi chà, chúng ta có một cô bé mới nữa đúng chứ?

Fav: Đó là tuần tới, Pon!

Fav: Nhưng mà buổi chat ngày hôm nay cũng có liên quan một chút về nó…

Hiện tại, có 15 Ma Pháp Thiếu nữ hoạt động trong thành phố N, và tính thêm người mới nữa, con số sẽ thành là 16. 16 Ma Pháp Thiếu nữ có lẽ là quá nhiều, kể cả với một thành phố rông lớn như thành phố N. Mana cần thiết cho Phép thuật phụ thuộc vào vùng đất này, và nó chỉ có hạn mà thôi. 16 Ma Pháp Thiếu nữ sẽ làm hao hụt đi lượng mana rất nhanh, và sớm thôi, lượng mana của vùng đất này sẽ trở nên cạn kiệt.

Sau khi giải thích về tình hình hiện tại của họ, Fav nhanh chóng đưa ra thông báo quan trọng nhất.

Fav: Vậy nên, số lượng Ma Pháp Thiếu nữ sẽ bị giảm đi, pon. Chúng ta sẽ bị giảm một nửa còn 8 thôi, pon"

Một khoảnh khắc im lặng bao trùm. Các Ma Pháp Thiếu nữ hiểu điều mà Fav đang cố nói. Rồi sau đó, một cơn bão của la ó, tràn ngập chỉ trích, và hàng loạt câu hỏi và nghi ngờ không có hồi kết. Có thể nói vừa rồi như một tảng đá lớn ném xuống làm dậy sóng mặt nước. Những tiếng nói lớn và vô số màu sắc, cả màn hình đã bị che lấp bởi những bong bóng trò chuyện của các nhân vật. Thật đáng ngờ nếu ai còn có thể nhìn thấy bất cứ dấu hiệu nào của phòng chat nhỏ hẹp này nữa.

Fav cúi đầu, "Xin lỗi, xin lỗi", cậu ta cứ nói vậy lặp đi lặp lại. Những mảnh lấp lánh cậu ta thường rơi ra dường như ít hơn hẳn mọi khi.

Các Ma Pháp Thiếu nữ nguyền rủa cậu ta, Fav vẫn đón nhận nó một cách thẳng thắn. Nhưng, không cần biết bao nhiêu lần họ chửi rủa cậu ta, Fav chỉ tiếp tục xin lỗi, rồi cuối cùng, những cô gái cũng đã kiệt sức. Những từ trách cứ thay vào đó trở thành một câu hỏi.

Bao giờ cậu ta định giảm số lượng của họ.

Fav: Buổi trò chuyện của Ma Pháp Thiếu nữ vẫn sẽ được tổ chức mỗi tuần một lần, pon

Fav: Cứ mỗi tuần đó, chúng ta có thể quyết định thông báo việc loại bỏ, pon. Một người cho mỗi tuần, pon

Fav: Tám tuần cho 8 Ma Pháp Thiếu nữ, pon

Fav: Và cứ mỗi một tuần, Ma Pháp Thiếu nữ với lượng Kẹo ma thuật ít nhất thì...

Fav: ...sẽ bị loại bỏ, Pon!

Clamberry đã hiểu những gì mọi người đang nói.

Không ai sẽ nói là, "Sao bọn tôi phải làm vậy khi chính cậu là người đã đưa tôi vào tình huống này? Tôi không muốn làm Ma Pháp Thiếu nữ nữa!"

Mọi người ở đây đều đã vui vẻ chấp nhận sự thật rằng họ là một Ma Pháp Thiếu nữ, và đã hoàn toàn tận hưởng việc đó. Những người được ban cho sức mạnh này thường không từ bỏ điều đó dễ dàng đến vậy.

Khi một người đã đạt đến đỉnh cao nhất của họ, chỉ để bị rơi xuống dưới đáy, cảm giác vô vọng và tuyệt vọng nó quá sâu và quá xa.

Fav: A, còn một điều nữa

Fav: Bắt đầu từ tuần sau, chúng ta sẽ bắt đầu việc loại bỏ những Ma Pháp Thiếu nữ với lượng kẹo ít nhất, pon

Fav: Vậy nên hãy thu thập càng nhiều kẹo càng tốt nha, pon

Fav: Tớ rất, rất xin lỗi vì sự bất tiện vào lúc này, pon

Fav: À, và vẫn còn nữa

Fav: Có một cập nhật mới cho Điện thoại Ma Pháp của các cậu đó, vậy nên hãy xem qua đi nhé, pon

Fav: Đó là tất cả, Pon

Fav: Hẹn gặp lại tất cả vào tuần sau!

Clamberry đăng xuất khỏi cuộc trò chuyện, cô tắt nguồn chiếc Điện thoại Ma Pháp của mình và ném nó vào gối.

Một tuần sau khi trò chuyện. Có nhiều báo cáo của các nhân chứng hơn bình thường, và các trang tổng hợp tịn tức đang xôn xao với sự phấn khích.

Một công chúa đánh đuổi một con chó đáng sợ.

Hai thiêm thần đang bay trên bầu trời, đem trả lại ai đó chiếc bóng bay mà người đó lỡ làm bay mất.

Một cô gái màu trắng trong bộ đồng phục trung học giúp đẩy chiếc xe bị kẹt ở một bờ mương ven đường.

Nếu các Ma Pháp Thiếu nữ cố gắng mở rộng hoạt động của họ, thì khả năng bị nhìn thấy bởi con người cũng sẽ tăng lên. Vì họ muốn trở thành một trong 8 Ma Pháp Của còn lại, họ sẽ tìm mọi cơ hội để kiếm được nhiều kẹo hơn những người còn lại, vì thế mà họ vô tình tăng sự tiếp xúc của mình và các trang web tổng hợp dự đoán bắt đầu tràn ngập các hoạt động, làm tăng sự chú ý của mọi người.

“Đằng ấy đang làm gì dzậy, Ripple?”

Một giọng nói từ trên cao gọi tới Ripple, người đang ngồi ở tầng thượng. Ripple không trả lời, cô không nhìn về phía ấy, và chỉ lặng lẽ tiếp tục nhìn chằm chằm vào Điện thoại Ma Pháp của mình.

"A, mấy trang web hử? Mọi người làm việc chăm chỉ hen"

Top Speed hạ cánh xuống và Ripple cuối cùng cũng nhìn về phía cô.

"Đặc biệt là Snow White, hử. Con người đó thậm chí có thể làm được tới bao nhiêu công việc nữa đây chứ?"

Các báo cáo của nhân chứng về Ma Pháp Thiếu nữ màu trắng này thật phi thường. Thành công của cô ấy không hẳn là quá hào nhoáng. "Cô ấy đã giúp tôi tìm lại tiền rơi" "Cô ấy mang cho tôi bữa trưa tôi để quên ở nhà" "Cô ấy nói với tôi bằng khóa kéo bị mở", đó chỉ toàn những vấn đề nhỏ nhặt hàng ngày.

Có thể giúp đỡ người khác với những vấn đề nhỏ nhặt hàng ngày như vậy thực sự là con đường thực sự của một Ma Pháp Thiếu nữ? Hoặc có lẽ cô ấy đã không có những khả năng cần thiết để xử lý các vấn đề lớn hơn? Dựa trên các báo cáo của nhân chứng trên các trang tổng hợp, nó có vẻ như là ý trước.

Cô ấy là một Ma Pháp Thiếu nữ thuần khiết và chính trực, những đứa trẻ tốt bụng sẽ tìm đến cô. Có thể nói rằng Ripple là đối cực của điều đó, cô giúp mọi người vì mục đích thu thập Kẹo ma thuật mà thôi. Mặc dù vậy, không phải Ripple không muốn giúp đỡ mọi người. Chỉ là Ripple quá xấu hổ để nói điều đó. Nhưng mà, có lẽ nếu cô ấy có thể tuyên bố rằng cô ấy sẽ giúp đỡ mọi người, và thực hiện nó, thì cái việc ấy cũng là một trong những cách thích hợp để cô có thể trở thành một Ma Pháp Thiếu nữ chính trực.

"Ồ Ripple, đằng ấy thực sự chú ý nhiều tới Snow White quá hén. Bộ cổ là đối thủ hay là gì à?"

Ripple tặc lưỡi lớn tiếng. Cảm giác hoài niệm của cô khi nãy vừa bị cuốn trôi đi.

"Đằng này nghĩ đối thủ của đằng ấy là Calamity Mary, đúng hông?"

Ripple tặc lưỡi lần nữa. Thế quái nào cô ta nghĩ được thế hay vậy?

Calamity Mary

Calamity Mary tới chỗ sân thượng của tòa nhà Seventh Sankou chỉ trong vài ngày sau khi Ripple trở thành một Ma Pháp Thiếu nữ. Cô đã nhảy từ tòa nhà này sang tòa nhà khác trước khi cô đến điểm gặp gỡ của Top Speed và Ripple, và khi cô ta đáp xuống mái nhà, vẻ ngoài của cô giống như những lời đồn đại, một tay súng nữ , nhưng cô ta không nhìn giống Ma Pháp Thiếu nữ một tí nào, điều đó cũng không có nghĩa như là Ripple giống hơn cô ta.

Câu hỏi của Calamity Mary thật đơn giản và dễ dàng để hiểu.

“Ripple, phải không? Cô bé”

Ngoại hình của Calamity Mary là một người ở độ tuổi học cao trung, có lẽ là ở khoảng năm hai hay năm ba gì đấy, và nhìn cô ta trông trưởng thành hơn nếu so với Ripple và Top Speed. Phần ngực và mông của cô ta quá xá là to đi. Còn ngoại hình của Ripple thì nhìn vào như thể cô vẫn đang học sơ trung vậy, vậy nên lời bình "Cô bé" của cô ta cũng không thể phản bác lại được. Khi cô cảm thấy một sự bực bội đối với cái biệt danh như vậy, đó là điều cô nói với bản thân như vậy để biện minh cho nó. Cô gật đầu.

Calamity Mary nắm lấy phần vành của chiếc mũ rộng vành của mình với đầu ngón tay. [note12860]

"Ta nghĩ rằng đã nói với Fav là ta sẽ là người cố vấn tiếp theo nhỉ"

"À, về cái đó hả. Tui cũng đã nói với Fav là nếu ai mà sống gần đây được chọn thì, tui sẽ nhận bé ấy đầu tiên. Bồ biết mà, hàng xóm nên quan tâm lẫn nhau mà nhể"

Quận của Ripple là quận Nakayado, một quận nổi tiếng đã từng là một thị trấn lâu đài trước kia. Quận của Top Speed là quân Kitayado ở nhạy cạnh phía bắc, hiển nhiên, chỗ của họ ngay cạnh nhau.

"Đằng này thực sự đã hỏi cậu ta từ lâu rồi, vì vậy đó có lẽ là lý do tại sao cậu ta nói chuyện với đằng này trước. Đằng này không biết đằng ấy cũng có thỏa thuận với cậu ta nữa. Trời ạ, xin lỗi vì đã làm đằng ấy thất vọng nha."

“Ồ?”

Calamity Mary phớt lờ Top Speed, người đang nắm mũ và cúi xuống nhìn cô ta, thay vào đó nhìn chằm chằm vào Ripple. Ripple cảm thấy khó chịu với ánh mắt của Mary, đồng thời cũng khó chịu với Top Speed khi vẫn cúi đầu dù đã bị phớt lờ, Ripple cũng trừng mắt nhìn lại Calamity Mary.

Calamity Mary lấy ra 1 khẩu súng từ trong bao đựng, và bắn về phía Ripple. Rippl liềne rút thanh katana trên lưng ra chắn đạn. Chỉ trong vòng chưa đến một phần mười giây cho cả hai hành động đó.

Top Speed nhanh chóng ngẩng đầu lên.

“Hai cậu làm gì vậy?”

“Còn phải hỏi à? Đúng không, cô bé?”

Ripple trừng mắt hừng hực về phía khẩu súng trên tay Calamity Mary. Khói đỏ tỏa ra từ nòng súng. Rõ ràng đó không phải là một súng lục đơn thuần. Liệu có phải đó là kỹ năng của Calamity Mary? Ripple vẫn còn thấy cánh tay cầm kiếm tê dại.

Top Speed chen vào giữa hai người và đẩy tay họ ra.

“Nee-San! Làm ơn đi, chị cũng biết mà, người mới thì lúc nào chả non và nông nổi! Em sẽ chỉ dạy cô ta cẩn thận mà! Nên hãy làm ơn đi!”

Trong lúc lớn tiếng trình bày với Calamity Mary, Top Speed cũng thì thầm với Ripple.

“Đằng ấy cũng dừng lại đi! Nguy hiểm lắm đấy.”

Calamity Mary xoay khẩu súng rồi đặt nó trở về bao, và Ripple cũng tra kiếm vào vỏ. Top Speed mới thở phào nhẹ nhõm.

“Chúng ta có thể hòa thuận được không? Dù sao cũng đều là Ma Pháp Thiếu Nữ cả mà.”

Cô ấy không biết Calamity Mary đang nghĩ gì. Tuy thế, ngay cả khi Calamity Mary có đồng tình với Top Speed, cô ta cũng không cất súng đi ngay chỉ bởi vì họ là đồng minh. Ripple chắc chắn không cho rằng Mary là đồng minh của mình, và Mary cũng nghĩ như vậy về Ripple.

“Tối thôi, tôi nghĩ hẳn là như vậy rồi. Tôi sẽ nói chuyện với Fav sau vậy.”

Calamity Mary chỉ nói vậy, trước khi nắm lấy thanh chắn bằng sắt và nhảy qua nó, nhưng đột ngột, cô ta quay đầu lại. Trái tim Ripple giật nảy lên. Calamity Mary rút súng ra, họng súng chĩa thẳng vào cô. Ripple thậm chí không thể thấy cô ta đã rút súng ra.

Vài phát súng rất nhanh được nổ ra, một hướng về Top Speed, hai về Ripple. Ripple túm gáy Top Speed và kéo cô ta xuống, cùng lúc rút kiếm ra, chặn những phát đạn trong tư thế quỳ. Khi cô phi những con dao nhỏ đáp trả lại, Calamity Mary đã không còn ở đó.

“Hai người…”

Top Speed, người vừa bị kéo xuống, đứng thảng dậy trong lúc xoa xoa mặt. Cô ta nắm lấy mũi và trán như thể đang đấm vào đó vậy.

“Sao mà đằng ấy lại hiếu chiến vậy chứ!? Đó là sự kiềm chế đó! Kiềm chế!”

“Nếu phải chiến đấu… thì tôi sẽ không lùi bước đâu…”

“Thế thì tìm đối thủ cho phù hợp ấy! Nếu đằng ấy lúc nào cũng đánh lại, thì đừng nói đằng ấy có bao nhiêu mạng, chúng sẽ chẳng thể đủ được đâu!”

Ripple tặc lưỡi. Cô đang khó chịu, và bực bội.

Top Speed, người đã không làm gì cả.

Calamity Mary, người hoàn toàn quái dị, với cái ngón tay bóp cò súng ấy.

Và mặc dù cô khá mạnh, cô bỗng nhiên không thể di chuyển khi bị súng chĩa vào. Cô không đứng được, nhịp tim của cô gấp gáp, và mồ hôi vã ra khắp người, nếu cô thả lỏng người dù chỉ một chút, cô có lẽ sẽ khóc, nhưng cô đã cố gắng để kìm lại.

Lực đạo của những viên đạn lên thanh kiếm truyền thẳng đến cánh tay phải của cô. Khi trở thành Ma Pháp Thiếu Nữ, cô đã cảm nhận được sức khỏe của mình và cho rằng mình sẽ không bao giờ chết, nhưng hóa ra là cô ấy đã nhầm. Con người không thể giết cô ấy, tai nạn và bệnh tật cũng không thể. Tuy thế, cho dù có thể chiến đấu vững vàng và mạnh mẽ đến thế nào, một Ma Pháp Thiếu Nữ vẫn có thể bị Ma Pháp Thiếu Nữ khác đả thương.

Và vì thế, Ripple tức giận. Top Speed kinh ngạc.

“Đằng ấy giống một thanh kiếm chưa được mài giũa, giống đằng này hồi đó nè. Ripple, đằng ấy có thể vướng vào rắc rối nếu đằng này bỏ mặc đấy, và thế là cực kỳ nguy hiểm luôn.”

Lắng nghe Top Speed nói với hai tay khoanh lại, như thể cô ta hiểu cô rõ lắm vậy, Ripple lại tặc lưỡi lần nữa.

Vào lúc 5 giờ chiều, cửa tiệm hamburger trước trạm xe chật kín những học sinh, sinh viên mỗi ngày. Tất cả bọn họ thoải mái trò chuyện, trao đổi, và cười đùa, nhưng đám đông đó chẳng bao giờ lộn xộn, đó là chuyện hiển nhiên như cơm bữa. Cả khách hàng lẫn nhân viên tiệm đều đã quá quen với điều đó rồi.

Giữa những hối hả và nhộn nhịp, ba nữ sinh cấp hai đang ngồi ở ghế cạnh cửa sổ, nói chuyện như bình thường. Một trong số họ chỉ vào màn hình điện thoại thông minh của cô ấy trong khi nói chuyện một cách hào hứng.

“Báo cáo của các nhân chứng đang tăng lên! Ma Pháp Thiếu Nữ là có thật mà!”

“Sumi… Bồ vẫn còn theo mấy cái chuyện Ma Pháp Thiếu Nữ đó hả?”

“Nhìn xem có bao nhiêu người đã thấy họ nè, ngay cả bồ cũng không thể phàn nàn, Yo-Chan. Họ thực sự có tồn tại! Số dách luôn!”

“Không đâu, mình sẽ còn tiếp tục phàn nàn. ‘Vì Ma Pháp Thiếu Nữ là không có thật”

“N-này, sao bồ lại nghĩ là họ không tồn tại chứ, Yo-Chan?”

“Oh, nói hay lắm, Koyuki! Bồ đúng là đồ lúc nào cũng mơ mộng trên mây”

“Mình không biết nữa. Nhưng chuyện này cứ xấu hổ thế nào ấy”

“Xấu hổ về điều gì cơ chứ?”

“Sao vậy, Koyuki? Bồ thực sự hiếu kì về mấy cái chuyện như này”

“Mình chỉ là muốn biết mà thôi”

“Được rồi, bồ thấy trong mấy bộ anime rồi đấy, khi một cô gái hóa thân thành Ma Pháp Thiếu nữ, họ sẽ bị khỏa thân mất vài giây. Như vậy chẳng quá xấu hổ à?”

“Không có chuyện đó đâu! Đó chỉ là lừa gạt mà thôi!”

“Bình tĩnh nào. Chỉ là trong Anime thôi mà”

“Chính xác! Sao chúng ta lại nói về Anime chứ? Đây không phải Anime, đây là chuyện xảy ra trong đời thực đó, với nhân chứng và mọi thứ nữa!”

“Không ai lại tự nhiên mọc cách và bay lượn, hay bị xe tải đâm mà còn sống được cả”

“Mình biết mà, bồ chẳng biết mơ mộng gì cả, Yo-Chan. Bồ có thể không biết chuyện này vận hành thế nào, nhưng mà nghĩ rằng nó có thật thì rất là vui đấy”

“Và bồ thì lại mơ mộng hơi bị nhiều. Hiện thực cũng quan trọng vậy”

“Mình không có mơ mộng nhiều quá mà. Mình biết mình đang sống trong thực tại mà, chỉ là mình nghĩ ‘ồ, thật tuyệt nếu đây là thật’ khi thấy những chuyện như thế này. Thật đáng tiếc nếu bồ cứ sống như này, Yo-Chan ạ. Mạng internet đang sục sôi, có cực kỳ nhiều các thông tin rất đỉnh về các Ma Pháp Thiếu Nữ. Nhân vật yêu thích của mình đây nè, Ma Pháp Thiếu Nữ trắng tinh khôi. Cô ấy cực kì thực tế luôn nhé, mình ước gì cô ấy cũng đến và giúp đỡ mình vậy. Cô ấy thực sự khiến cho bồ thấy vui vẻ đấy”

“...Koyuki, sao bồ lại cười như thế chứ?”

“K-không có nha! Mình không có cười gì hết á!”

Một tuần đã trôi qua, mặc dù chỉ là vỏn vẹn bảy ngày, cảm giác như đã lâu lắm rồi vậy, có lẽ là vì Clamberry đã mong ngóng đến ngày này.

Cô hiểu rằng các Ma Pháp Thiếu Nữ khác đang hoạt động nhiều hơn bình thường bằng cách duyệt các trang tổng hợp. Không ai trong số họ muốn bị loại. Trong lúc Clamberry vận hành Điện Thoại Ma Pháp của mình, cô đã đăng nhập vào Magical Girl Chat.

Cũng như lần trước vậy, lượng đăng nhập vào phòng chat khá cao. Ở đó, tên của Ma Pháp Thiếu Nữ có ít kẹo nhất được công bố. Không có tiếng trống hay ánh đèn nào cả, Nemurin được gọi tên mà không có bất kỳ sự phô trương nào, cô ấy trông xấu hổ hơn là hối hận.

Nemurin có sức mạnh của một Ma Pháp Thiếu Nữ, và hầu hết các Ma Pháp Thiếu Nữ muốn sử dụng sức mạnh của mình, nhưng cô ấy lại thích lắng nghe những cuộc phiêu lưu của người khác hơn là có một câu chuyện cho riêng mình. Cô ấy chưa bao giờ vắng mặt và luôn là người lắng nghe chân thành và cởi mở với bất kì ai. Clamberry đã nhiều lần nhận ra điều đó.

Cô ấy đắm mình trong những cuộc trò chuyện và xây dựng mối quan hệ sâu sắc với các Ma Pháp Thiếu Nữ khác. Cô ấy có mặt không phải chỉ cho có, không như Clamberry, cô ấy luôn lắng nghe và nói chuyện với mọi người, và nhiều cô gái phép thuật biết cô ấy. Snow White, Top Speed và Sister Nana là những người nói lời chia tay với Nemurin.

"Tớ sẽ dõi theo mọi người trên mạng internet, tớ sẽ ủng hộ các cậu, cho nên đây không phải là từ biệt." Và sau câu nói ngắn gọn "Tốt thôi, tạm biệt, pon" của Fav, avatar mặc đồ ngủ của cô ấy biến mất.

Còn có cả thông báo về người có được nhiều Kẹo Ma Thuật nhất. Người đạt được số lượng nhiều nhất chính là Snow White, cực kỳ nhiều. "Mọi người hãy làm việc chăm chỉ như Snow White ấy, pon" Fav nói, kết thúc cuộc trò chuyện.

Từng người một, các Ma Pháp Thiếu Nữ rời phòng chat, cho tới khi chỉ còn lại Clamberry và Fav. Clamberry có lý do để chưa rời đi ngay. Đó là vì cô ấy có điều muốn hỏi Fav trong phòng chat này.

Clamberry: Tôi có điều muốn hỏi cậu. Được chứ?

Fav: Điều gì cơ, pon?

Clamberry: Điều gì xảy đến với Ma Pháp Thiếu Nữ khi họ mất tư cách làm một Ma Pháp Thiếu Nữ?

Fav: Nếu cậu mất quyền trở thành một Ma Pháp Thiếu Nữ, thì cậu chết, pon.

Clamberry: Ma Pháp Thiếu Nữ sẽ chết à? Đó không phải một phép ẩn dụ sao?

Fav: Nó có nghĩa là cuộc sống của cậu sẽ chấm dứt, pon.

Cậu ta nói một cách thản nhiên.

Clamberry không trả lời, mà đơn giản đăng xuất khỏi phòng chat, giống như tuần trước, cô ấy đặt điện thoại xuống giường.

Ngay cả khi bạn không tham gia các cuộc trò chuyện, bạn vẫn có thể duyệt log chat. Tất cả các Ma Pháp Thiếu Nữ đều có thể xem cuộc trao đổi giữa Clamberry và Fav. Ý nghĩa của việc bị loại sẽ thay đổi mạnh mẽ. Đồng thời, ý nghĩa của trò chơi cũng sẽ thay đổi.

Clamberry đặt tay ra sau đầu, ngả lưng xuống giường, và nhìn chằm chằm lên trần nhà.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện