Xìììì~
Thân cây tôi vừa cầm vào nhanh chóng bị rút cạn sinh lực và héo khô. Nhờ đó tôi có thể đốn ngã dễ dàng.
Rầm!
Cái cây ngã xuống đất cái rầm. Tôi tiếp tục làm thế với vài cái cây nữa cho đến khi được một đống gỗ. Tôi bắt đầu ngồi ghép mất que gỗ, tạo thành hình kim tự tháp nhỏ. Tôi đang định làm một cái lều teepee kiểu Mỹ.
"Đạn lửa!"
Tôi niệm phép, nhắm vào đống que củi và lá khô trên mặt đất để nhóm lửa. Uy lực của đạn lửa đến mức khiến nó thực sự cháy, nhưng nó rất hiệu quả trong việc khử trùng. Tôi đi gom vài tấm lá lớn để làm đệm. Nhưng tôi chỉ vừa chạm tay vào thôi là mấy chiếc lá đã héo khô, nhưng vẫn còn dùng tốt chán.
Tiếp đó là xây dựng hàng rào phòng thủ. Tôi tính sẽ đào hố sâu bằng phép thuật.
"Hỏa Ngục!"
[Hỏa Ngục level 1 ➢ 2]
Một cơn bão lửa bùng nổ, thiêu rụi mặt đất, rút cạn không khí xung quanh. Tạo thành một cái hố khá bự, rộng 5 mét, sâu khoảng bảy tám mét. Mong là đủ sâu, ít nhiều gì nó cũng có tác dụng bảo vệ. Tôi đoán chỉ cần năm mét là lũ mối không nhảy tới rồi, thêm nữa, sức nóng từ chiêu Hỏa Ngục đã làm tan chảy cả đá, khiến lòng hố rất trơn trượt.
Tôi đợi mana hồi lại rồi tiếp tục dùng phép Hỏa Ngục cho đến khi tạo thành một cái hào sâu bao quanh ngôi lều. Sau đó, tôi đi nhặt thêm gỗ để xây một cây cầu băng qua hào sâu. Xong rồi, vậy là ta đã có một pháo đài nhỏ gần như bất khả xâm phạm khi nâng cây cầu lên. Tôi cũng lắp đặt một trục quay lớn để giúp cô pháp sư yếu đuối kia dễ nâng hạ cây cầu hơn, nó có thể nâng cao đến tối đa 90 độ, và khi đó có thể cô lập hoàn toàn căn lều với thế giới bên ngoài.
Sau khi hoàn tất công chuyện thì tôi quay lại chỗ cô ấy.
'Hửm? Đâu mất tiêu rồi?'
Trời đã chập choạng tối, nhưng tôi vẫn chưa tìm thấy cô ấy. Mong là cô ta không bị quái vật tấn công.
Kueeeeeeek!
Bé rồng của tôi lại la lên vì đói. Thấy thế tôi liền quăng cho miếng thịt mối, nó cũng nhanh chóng đớp lấy rồi sau đó lại ra ngủ tiếp.
Tôi kiếm tiếp. Bỗng tôi chợt nghe có tiếng nước dội đằng xa.
'À phải rồi, mình quên mất là cô ta có thể khát nước nữa.'
Tôi sực nhớ là toàn bộ nước vắt ra từ đống rêu kia đã hết mất rồi. Đi dọc theo bờ suối một đoạn, tôi bắt gặp một cô gái đang tắm dưới ấy.
'Ôi, nếu phát hiện ra mình đang ở đây thì cô ta có thấy xấu hổ không nhỉ?'
Tôi ngoảnh mặt lại, định nhìn ra chỗ khác. Thì bỗng,
"Ai đó?" - cô ta lên tiếng, không hề có ý định che hàng gì cả.
"A, là ngài ạ. Xin lỗi, vì tôi thấy người ngợm hơi bẩn nên mới tắm táp một chút."
Tôi quay sang đống quần áo bên bờ suối.
"Áááá! Ngài quay sang chỗ khác đi ạ!"
Tôi xoay người lại, đợi cô ta mặc đồ vào.
'Ôi, có vẻ bị biến thành skeleton đã khiến mình không còn ham muốn gì với phụ nữ nữa. Dù vừa mới được tận mắt chiêm ngưỡng một cơ thể bốc lửa như thế nhưng mình lại chẳng có cảm giác gì cả, tự dưng thấy hơi buồn. Nếu là ở kiếp trước thì có khi mình đã hét lên "Ngon!!" rồi. Nhưng giờ mình cứ như chiêm ngưỡng một bức tuyệt tác, chẳng hề có chút ham muốn tình dục nào. Kể từ khi bị biến đổi, suy nghĩ của mình đã thay đổi khá nhiều.'
"Thưa ngài, tôi thay đồ xong rồi ạ."
Áo quần của cô ấy dính chặt vào làn da, làm nổi bật những đường cong trên cơ thể cô.
Tôi giữ khoảng cách và dẫn đường cho cô ấy.
'Cô ta tên Ian phải không nhỉ?'
Tôi nhớ mang máng tên linh mục gọi thế, nhưng vì tôi không nói được nên có biết cũng như không à.
Trong rừng có rất nhiều côn trùng, nhưng nhớ cái nội tại Hút máu nên không con nào dám tới gần tôi.
"Á! Biến đi! Biến đi!"
Cô ấy xua tay đuổi mấy con bọ đi. Nhắc mới nhớ, hồi nãy tôi quên chưa thực hiện biện pháp đối phó với bọn côn trùng ở trong lều.
'Ổn không ta?'
Khi chúng tôi quay về túp lều, màn đêm cũng dần buông xuống, tôi chỉ về phía cây cầu, ra hiệu cho cô ấy đi qua. Đợi cô ta đi qua xong, tôi nâng cầu lên, thế là nó đã biến thành một pháo đài tương đối chắc chắn.
Kế tiếp, tôi tóm lấy một vài thân cây, chúng nhanh chóng héo tàn, rồi ném xuống dưới hào.
"Đạn lửa."
Sau khi tung vài phép, đống gỗ đã bắt lửa và cháy lên, vậy là một lớp phòng thủ nữa đã được hình thành.
'Thế này sẽ giúp an toàn một thời gian đây.'
Sau khi xong việc, tôi bắt đầu cất bước rời đi. Khi đó, tôi nhận ra cứ Ian dõi theo bóng lưng tôi cho đến khi hoàn toàn mất hút vào màn đêm.
Tôi cúi đầu trông về phía ngọn đồi khổng lồ đằng xa, đó sẽ là mục tiêu tiếp theo của tôi.
Khi lần đầu đến đây, đứng từ chỗ lối vào nhìn xuống, tôi đã phát hiện ba ngọn đồi bùn ở phía xa. Tôi đã ghi nhớ chỗ đó khi xây lều, và liên tục quan sát, sau những lần giao chiến với bọn mối, tôi để ý thấy luôn kéo xác đồng loại về chỗ ngọn đồi.
Thế nên ba ngọn đồi đó chắc hẳn là hang ổ của lũ mối, nơi ở của những thống trị vùng đất nhỏ bé này. Tôi dự là sẽ xóa sổ bọn chúng.
Dù gì thì bọn chúng cũng là côn trùng, chung sống hòa bình với chúng là bất khả thi. Giải pháp tốt nhất là diệt sạch bọn chúng, làm thế sau này vừa khỏe hơn lại còn có thêm cả mớ điểm kinh nghiệm nữa. Tuy nhiên tôi không rõ có tổng cộng bao nhiên con mối, cho nên hiện mới đi thám thính một chút.
Nếu tôi nắm được phương thức chiến đấu của chúng thì càng tốt.
'Thấy rồi.'
Đêm đã khuya mà bọn chúng vẫn còn đánh nhau. Chúng thường đi thành nhóm nhỏ, cỡ từ ba tới bốn con, chiến đấu với mấy con bay bay.
'Hình như nó là mối biết bay.' [note17061] [note17062]
Tôi vội dùng Thẩm định để xem bảng trạng thái của chúng. Những con mối dưới đất có cấp độ khoảng từ 15-24, còn mấy con mối bay thì mạnh hơn, khoảng cấp 25-29. Mấy con mối bay còn biết phun dịch lỏng nữa. Từng chứng kiến thứ dịch lỏng đó thiêu đốt cả lớp vỏ của mấy con mối bị dính phải, nên tôi đoán đó hẳn là một loại axit cực mạnh. Sức sát thương của chiêu đó tầm 50-100, nên nếu đối đầu với ba bốn con cùng lúc thì tôi chết chắc.
Tôi nhìn lại bảng trạng thái của mình.
★
Tên: Chompy
Giới tính: Không
Trạng thái: bình thường
Chủng tộc: Skeleton/ Undead
Class: Lich
Rank: H+
Level: 1/60
HP: 121/121
MP: 120/120
Tấn công: 10 (+9)
Phòng thủ: 102 (+2)
Nhanh nhẹn: 12
Trí tuệ: 32
May mắn: 6
Quyến rũ: 3
✧ Kỹ năng đặc biệt:
[Hồi sinh Lv1] [Dạ quan Lv1] [Kháng sát thương rơi Lv1] [Niệm chú Max] [Đạn lửa Max] [Làm chậm sơ cấp Max] [Hỏa cầu Lv8] [Kháng axit Lv1] [Thẩm định Lv1] [Trí tuệ Hiền nhân Lv1] [Cường hóa vũ khí Lv3] [Cường hóa trang bị Lv3] [Kháng ánh sáng mặt trời Lv1] [Kháng sát thương vật lý Lv2] [Hỏa ngục Lv2] [Thuỷ Cầu Lv1] [Chiêu hồn thuật Lv1] [Hút máu Lv1] [Hồi MP Lv1]
✧ Danh hiệu:
[Kẻ bẫy chuột] [Hit-and-run] [Vị cứu tinh Lv2] [Vô tâm Lv2] [Đồ Long Lv1] [Kẻ Tàn sát Kiến Lv2]
★
Dù MP tối đa đã giảm đi kha khá nhưng bây giờ tôi đã có thể tung chiêu liên tục dễ dàng hơn vì tốc độ hồi mana đã tăng lên đang kể. Giờ tôi có thể dùng phép Hỏa Cầu liên tiếp mỗi mười giây một phát mà không cần quá lo đến chuyện mana nữa.
Nhưng phép Hỏa ngục lại ngốn tới tận 50 MP cho nên tình hình cũng khá là căng, thêm nữa, tôi cũng phải luyện tập hit-and-run với cái chiêu đó nữa.
Theo tôi thấy thì HP của bọn mối rơi vào khoảng 300-700 tùy cấp độ nên ít nhất phải xài mười chiêu Hỏa cầu với 80 sát thương một đòn hoặc năm lần Hỏa Ngục với 150 sát thương một phát mới xử được tụi nó. Nhưng cái tôi lo nhất là làm sao để tránh mấy cái axit của bọn mối bay kia.
Tôi sẽ đối phó bằng Phù phép trang bị. Từ sau cuộc chiến với con rồng, tôi thấy nó có thể kháng được axit ở một mức độ nhất định
'Thế này đủ để chơi tụi nó chưa ta?'
Vì đã có kỹ năng Hồi sinh nên tôi cũng không lo nếu chết lắm, nhưng nếu mất một bộ phận cơ thể nào đó thì có hồi sinh cũng chả đánh đấm được gì. Vả lại, theo Trí tuệ Hiền Nhân thì tôi mới chỉ cấp 1 nên xác suất hồi sinh thất bại là rất cao. Cho nên, dựa dẫm vào kỹ năng đó lúc này khá là mạo hiểm.
Tôi quan sát một đám mối vừa tách ra khỏi đàn.
'Thấy rồi nha.'
Ban đầu, có tận năm sáu con nhưng giờ chỉ còn một con bị thương nặng cùng hai con khác. Tôi nhanh chóng đánh giá tình hình và tung vài kỹ năng về phía chúng.
"Slow! Slow! Slow!"
Bọn mối đồng loạt quay đầu về phía tôi.
'Ờm..... Không con nào tính chạy à?'
Tôi vội kiểm tra lại HP của tụi nó. Con bị thương chỉ còn 120 HP trong khi hai con còn lại thì nhiều hơn chút, chúng còn lần lượt là 210 và 230 HP.
"Hỏa cầu! Hỏa cầu!"
Tôi tung vào hai con còn đầy máu mỗi con một phát hỏa cầu làm chúng cáu tiết và chuyển mục tiêu sang tôi. Dẫu vậy, đã quá muộn rồi, tôi đã niệm phép xong xuôi.
"Hỏa Ngục!"
[+144 điểm kinh nghiệm]
[+288 điểm kinh nghiệm]
[+576 điểm kinh nghiệm]
[Nhận được ⦅Danh hiệu: Kẻ Tàn sát Kiến⦆Lv3]
[Cấp tăng từ 1 ➢ 2]
'Cái gì? Chừng đó kinh nghiệm mà chỉ tăng có một cấp thôi á?!'
Có vẻ class Lich cần rất nhiều kinh nghiệm để lên cấp, nếu là hồi trước thì giết ba con đó quá đủ để tôi lên bốn năm cấp luôn rồi. Mà cũng chả sao, tôi chỉ việc cố gắng kiếm nhiều kinh nghiệm hơn thôi là được.
Đợi cho MP hồi đầy, tôi lại tiếp tục đi kiếm mấy con lạc bầy.
"Đằng kia!"
Lần này là bốn con đang đánh kiểu hai chọi hai.
Chúng lại quay sang hướng tôi, chúng có định đánh nữa không ta?
'Ồ... hả?'
Không ngờ là chúng chọn tấn công tôi, nhưng máu chúng chỉ còn cỡ 210-230 nên tôi vẫn có thể xử lý được.
"Hỏa cầu! Hỏa cầu! Hỏa cầu! Hỏa cầu!"
Tôi cho mỗi con một phát cầu lửa và kiểm tra cho chắc rằng chúng còn dưới 150 HP.
"Hỏa Ngục!"
Kueeeeeeek!
Bé rồng của tôi cuối cùng cũng dậy, chắc là do đói rồi.
Kaa-Boom!
[+144 điểm kinh nghiệm]
[+ 288 điểm kinh nghiệm]
[+576 điểm kinh nghiệm]
[+1152 điểm kinh nghiệm]
[Nhận được ⦅Danh hiệu: Kẻ Tàn sát Kiến Lv4⦆]
[Cấp tăng từ 2 ➢ 3]
Hỏa Ngục đốt chúng thành tro.
'Phù, may thật đấy.'
Shik shik shick!
Tôi chợt nghe tiếng vô số con mối đang tiến gần lại chỗ mình, làm tôi không ngừng lo lắng. Theo tôi đoán, có vẻ rồng và đám mối này là kẻ thù truyền kiếp nên chỉ cần nghe tiếng con rồng thôi là đủ để kích động tụi mối rồi.
Kueeeeeeek!
Bé rồng vẫn đang gào khóc vì tiếng ồn của lũ mối. Nhờ đó lũ mối sắp đuổi tới nơi rồi.
'Ô đệch!'
Tôi quăng miếng thịt cuối cùng cho nó, rồi cắm đầu cắm cổ chạy.
'Mình không thể nào cân chừng đó con mối được, chạy trốn cũng chẳng xong, phải làm gì bây giờ?'
Lũ mối ngửi được mùi của bé rồng và rượt theo. Lối thoát hiểm duy nhất là đường hầm, tôi cũng không được phép bất cẩn, vì nếu không tôi có thể dẫn lũ mối đến chỗ Gwyn hay khu trú ẩn của Ian.
Tôi cũng có thể hy sinh bé rồng. Nhưng thế đồng nghĩa với việc ước mơ trở thành kỵ sĩ rồng của tôi sẽ tan thành mây khói!
Tôi cố suy nghĩ cách giải quyết tình hình hiện tại nhưng chẳng có cái nào khả thi cả. Nếu tận dụng chỗ khí lưu huỳnh thì tôi có thể xử được vài trăm con, và nếu tôi sử dụng Hỏa Ngục ở những nơi chật hẹp thì có thể tiêu diệt thêm vài trăm con nữa. Nhưng vấn đề là chúng có cả ngàn con lận!
Tôi đang rơi vào tình huống tiến thoái lưỡi nan.
'Chết tiệt! Sao lắm đứa muốn giết nó thế hả trời?' Trèo lên đường hầm, trong đầu tôi chỉ nghĩ đến việc chạy trốn khi phải đối mặt với cái tình thế éo le này.
Thân cây tôi vừa cầm vào nhanh chóng bị rút cạn sinh lực và héo khô. Nhờ đó tôi có thể đốn ngã dễ dàng.
Rầm!
Cái cây ngã xuống đất cái rầm. Tôi tiếp tục làm thế với vài cái cây nữa cho đến khi được một đống gỗ. Tôi bắt đầu ngồi ghép mất que gỗ, tạo thành hình kim tự tháp nhỏ. Tôi đang định làm một cái lều teepee kiểu Mỹ.
"Đạn lửa!"
Tôi niệm phép, nhắm vào đống que củi và lá khô trên mặt đất để nhóm lửa. Uy lực của đạn lửa đến mức khiến nó thực sự cháy, nhưng nó rất hiệu quả trong việc khử trùng. Tôi đi gom vài tấm lá lớn để làm đệm. Nhưng tôi chỉ vừa chạm tay vào thôi là mấy chiếc lá đã héo khô, nhưng vẫn còn dùng tốt chán.
Tiếp đó là xây dựng hàng rào phòng thủ. Tôi tính sẽ đào hố sâu bằng phép thuật.
"Hỏa Ngục!"
[Hỏa Ngục level 1 ➢ 2]
Một cơn bão lửa bùng nổ, thiêu rụi mặt đất, rút cạn không khí xung quanh. Tạo thành một cái hố khá bự, rộng 5 mét, sâu khoảng bảy tám mét. Mong là đủ sâu, ít nhiều gì nó cũng có tác dụng bảo vệ. Tôi đoán chỉ cần năm mét là lũ mối không nhảy tới rồi, thêm nữa, sức nóng từ chiêu Hỏa Ngục đã làm tan chảy cả đá, khiến lòng hố rất trơn trượt.
Tôi đợi mana hồi lại rồi tiếp tục dùng phép Hỏa Ngục cho đến khi tạo thành một cái hào sâu bao quanh ngôi lều. Sau đó, tôi đi nhặt thêm gỗ để xây một cây cầu băng qua hào sâu. Xong rồi, vậy là ta đã có một pháo đài nhỏ gần như bất khả xâm phạm khi nâng cây cầu lên. Tôi cũng lắp đặt một trục quay lớn để giúp cô pháp sư yếu đuối kia dễ nâng hạ cây cầu hơn, nó có thể nâng cao đến tối đa 90 độ, và khi đó có thể cô lập hoàn toàn căn lều với thế giới bên ngoài.
Sau khi hoàn tất công chuyện thì tôi quay lại chỗ cô ấy.
'Hửm? Đâu mất tiêu rồi?'
Trời đã chập choạng tối, nhưng tôi vẫn chưa tìm thấy cô ấy. Mong là cô ta không bị quái vật tấn công.
Kueeeeeeek!
Bé rồng của tôi lại la lên vì đói. Thấy thế tôi liền quăng cho miếng thịt mối, nó cũng nhanh chóng đớp lấy rồi sau đó lại ra ngủ tiếp.
Tôi kiếm tiếp. Bỗng tôi chợt nghe có tiếng nước dội đằng xa.
'À phải rồi, mình quên mất là cô ta có thể khát nước nữa.'
Tôi sực nhớ là toàn bộ nước vắt ra từ đống rêu kia đã hết mất rồi. Đi dọc theo bờ suối một đoạn, tôi bắt gặp một cô gái đang tắm dưới ấy.
'Ôi, nếu phát hiện ra mình đang ở đây thì cô ta có thấy xấu hổ không nhỉ?'
Tôi ngoảnh mặt lại, định nhìn ra chỗ khác. Thì bỗng,
"Ai đó?" - cô ta lên tiếng, không hề có ý định che hàng gì cả.
"A, là ngài ạ. Xin lỗi, vì tôi thấy người ngợm hơi bẩn nên mới tắm táp một chút."
Tôi quay sang đống quần áo bên bờ suối.
"Áááá! Ngài quay sang chỗ khác đi ạ!"
Tôi xoay người lại, đợi cô ta mặc đồ vào.
'Ôi, có vẻ bị biến thành skeleton đã khiến mình không còn ham muốn gì với phụ nữ nữa. Dù vừa mới được tận mắt chiêm ngưỡng một cơ thể bốc lửa như thế nhưng mình lại chẳng có cảm giác gì cả, tự dưng thấy hơi buồn. Nếu là ở kiếp trước thì có khi mình đã hét lên "Ngon!!" rồi. Nhưng giờ mình cứ như chiêm ngưỡng một bức tuyệt tác, chẳng hề có chút ham muốn tình dục nào. Kể từ khi bị biến đổi, suy nghĩ của mình đã thay đổi khá nhiều.'
"Thưa ngài, tôi thay đồ xong rồi ạ."
Áo quần của cô ấy dính chặt vào làn da, làm nổi bật những đường cong trên cơ thể cô.
Tôi giữ khoảng cách và dẫn đường cho cô ấy.
'Cô ta tên Ian phải không nhỉ?'
Tôi nhớ mang máng tên linh mục gọi thế, nhưng vì tôi không nói được nên có biết cũng như không à.
Trong rừng có rất nhiều côn trùng, nhưng nhớ cái nội tại Hút máu nên không con nào dám tới gần tôi.
"Á! Biến đi! Biến đi!"
Cô ấy xua tay đuổi mấy con bọ đi. Nhắc mới nhớ, hồi nãy tôi quên chưa thực hiện biện pháp đối phó với bọn côn trùng ở trong lều.
'Ổn không ta?'
Khi chúng tôi quay về túp lều, màn đêm cũng dần buông xuống, tôi chỉ về phía cây cầu, ra hiệu cho cô ấy đi qua. Đợi cô ta đi qua xong, tôi nâng cầu lên, thế là nó đã biến thành một pháo đài tương đối chắc chắn.
Kế tiếp, tôi tóm lấy một vài thân cây, chúng nhanh chóng héo tàn, rồi ném xuống dưới hào.
"Đạn lửa."
Sau khi tung vài phép, đống gỗ đã bắt lửa và cháy lên, vậy là một lớp phòng thủ nữa đã được hình thành.
'Thế này sẽ giúp an toàn một thời gian đây.'
Sau khi xong việc, tôi bắt đầu cất bước rời đi. Khi đó, tôi nhận ra cứ Ian dõi theo bóng lưng tôi cho đến khi hoàn toàn mất hút vào màn đêm.
Tôi cúi đầu trông về phía ngọn đồi khổng lồ đằng xa, đó sẽ là mục tiêu tiếp theo của tôi.
Khi lần đầu đến đây, đứng từ chỗ lối vào nhìn xuống, tôi đã phát hiện ba ngọn đồi bùn ở phía xa. Tôi đã ghi nhớ chỗ đó khi xây lều, và liên tục quan sát, sau những lần giao chiến với bọn mối, tôi để ý thấy luôn kéo xác đồng loại về chỗ ngọn đồi.
Thế nên ba ngọn đồi đó chắc hẳn là hang ổ của lũ mối, nơi ở của những thống trị vùng đất nhỏ bé này. Tôi dự là sẽ xóa sổ bọn chúng.
Dù gì thì bọn chúng cũng là côn trùng, chung sống hòa bình với chúng là bất khả thi. Giải pháp tốt nhất là diệt sạch bọn chúng, làm thế sau này vừa khỏe hơn lại còn có thêm cả mớ điểm kinh nghiệm nữa. Tuy nhiên tôi không rõ có tổng cộng bao nhiên con mối, cho nên hiện mới đi thám thính một chút.
Nếu tôi nắm được phương thức chiến đấu của chúng thì càng tốt.
'Thấy rồi.'
Đêm đã khuya mà bọn chúng vẫn còn đánh nhau. Chúng thường đi thành nhóm nhỏ, cỡ từ ba tới bốn con, chiến đấu với mấy con bay bay.
'Hình như nó là mối biết bay.' [note17061] [note17062]
Tôi vội dùng Thẩm định để xem bảng trạng thái của chúng. Những con mối dưới đất có cấp độ khoảng từ 15-24, còn mấy con mối bay thì mạnh hơn, khoảng cấp 25-29. Mấy con mối bay còn biết phun dịch lỏng nữa. Từng chứng kiến thứ dịch lỏng đó thiêu đốt cả lớp vỏ của mấy con mối bị dính phải, nên tôi đoán đó hẳn là một loại axit cực mạnh. Sức sát thương của chiêu đó tầm 50-100, nên nếu đối đầu với ba bốn con cùng lúc thì tôi chết chắc.
Tôi nhìn lại bảng trạng thái của mình.
★
Tên: Chompy
Giới tính: Không
Trạng thái: bình thường
Chủng tộc: Skeleton/ Undead
Class: Lich
Rank: H+
Level: 1/60
HP: 121/121
MP: 120/120
Tấn công: 10 (+9)
Phòng thủ: 102 (+2)
Nhanh nhẹn: 12
Trí tuệ: 32
May mắn: 6
Quyến rũ: 3
✧ Kỹ năng đặc biệt:
[Hồi sinh Lv1] [Dạ quan Lv1] [Kháng sát thương rơi Lv1] [Niệm chú Max] [Đạn lửa Max] [Làm chậm sơ cấp Max] [Hỏa cầu Lv8] [Kháng axit Lv1] [Thẩm định Lv1] [Trí tuệ Hiền nhân Lv1] [Cường hóa vũ khí Lv3] [Cường hóa trang bị Lv3] [Kháng ánh sáng mặt trời Lv1] [Kháng sát thương vật lý Lv2] [Hỏa ngục Lv2] [Thuỷ Cầu Lv1] [Chiêu hồn thuật Lv1] [Hút máu Lv1] [Hồi MP Lv1]
✧ Danh hiệu:
[Kẻ bẫy chuột] [Hit-and-run] [Vị cứu tinh Lv2] [Vô tâm Lv2] [Đồ Long Lv1] [Kẻ Tàn sát Kiến Lv2]
★
Dù MP tối đa đã giảm đi kha khá nhưng bây giờ tôi đã có thể tung chiêu liên tục dễ dàng hơn vì tốc độ hồi mana đã tăng lên đang kể. Giờ tôi có thể dùng phép Hỏa Cầu liên tiếp mỗi mười giây một phát mà không cần quá lo đến chuyện mana nữa.
Nhưng phép Hỏa ngục lại ngốn tới tận 50 MP cho nên tình hình cũng khá là căng, thêm nữa, tôi cũng phải luyện tập hit-and-run với cái chiêu đó nữa.
Theo tôi thấy thì HP của bọn mối rơi vào khoảng 300-700 tùy cấp độ nên ít nhất phải xài mười chiêu Hỏa cầu với 80 sát thương một đòn hoặc năm lần Hỏa Ngục với 150 sát thương một phát mới xử được tụi nó. Nhưng cái tôi lo nhất là làm sao để tránh mấy cái axit của bọn mối bay kia.
Tôi sẽ đối phó bằng Phù phép trang bị. Từ sau cuộc chiến với con rồng, tôi thấy nó có thể kháng được axit ở một mức độ nhất định
'Thế này đủ để chơi tụi nó chưa ta?'
Vì đã có kỹ năng Hồi sinh nên tôi cũng không lo nếu chết lắm, nhưng nếu mất một bộ phận cơ thể nào đó thì có hồi sinh cũng chả đánh đấm được gì. Vả lại, theo Trí tuệ Hiền Nhân thì tôi mới chỉ cấp 1 nên xác suất hồi sinh thất bại là rất cao. Cho nên, dựa dẫm vào kỹ năng đó lúc này khá là mạo hiểm.
Tôi quan sát một đám mối vừa tách ra khỏi đàn.
'Thấy rồi nha.'
Ban đầu, có tận năm sáu con nhưng giờ chỉ còn một con bị thương nặng cùng hai con khác. Tôi nhanh chóng đánh giá tình hình và tung vài kỹ năng về phía chúng.
"Slow! Slow! Slow!"
Bọn mối đồng loạt quay đầu về phía tôi.
'Ờm..... Không con nào tính chạy à?'
Tôi vội kiểm tra lại HP của tụi nó. Con bị thương chỉ còn 120 HP trong khi hai con còn lại thì nhiều hơn chút, chúng còn lần lượt là 210 và 230 HP.
"Hỏa cầu! Hỏa cầu!"
Tôi tung vào hai con còn đầy máu mỗi con một phát hỏa cầu làm chúng cáu tiết và chuyển mục tiêu sang tôi. Dẫu vậy, đã quá muộn rồi, tôi đã niệm phép xong xuôi.
"Hỏa Ngục!"
[+144 điểm kinh nghiệm]
[+288 điểm kinh nghiệm]
[+576 điểm kinh nghiệm]
[Nhận được ⦅Danh hiệu: Kẻ Tàn sát Kiến⦆Lv3]
[Cấp tăng từ 1 ➢ 2]
'Cái gì? Chừng đó kinh nghiệm mà chỉ tăng có một cấp thôi á?!'
Có vẻ class Lich cần rất nhiều kinh nghiệm để lên cấp, nếu là hồi trước thì giết ba con đó quá đủ để tôi lên bốn năm cấp luôn rồi. Mà cũng chả sao, tôi chỉ việc cố gắng kiếm nhiều kinh nghiệm hơn thôi là được.
Đợi cho MP hồi đầy, tôi lại tiếp tục đi kiếm mấy con lạc bầy.
"Đằng kia!"
Lần này là bốn con đang đánh kiểu hai chọi hai.
Chúng lại quay sang hướng tôi, chúng có định đánh nữa không ta?
'Ồ... hả?'
Không ngờ là chúng chọn tấn công tôi, nhưng máu chúng chỉ còn cỡ 210-230 nên tôi vẫn có thể xử lý được.
"Hỏa cầu! Hỏa cầu! Hỏa cầu! Hỏa cầu!"
Tôi cho mỗi con một phát cầu lửa và kiểm tra cho chắc rằng chúng còn dưới 150 HP.
"Hỏa Ngục!"
Kueeeeeeek!
Bé rồng của tôi cuối cùng cũng dậy, chắc là do đói rồi.
Kaa-Boom!
[+144 điểm kinh nghiệm]
[+ 288 điểm kinh nghiệm]
[+576 điểm kinh nghiệm]
[+1152 điểm kinh nghiệm]
[Nhận được ⦅Danh hiệu: Kẻ Tàn sát Kiến Lv4⦆]
[Cấp tăng từ 2 ➢ 3]
Hỏa Ngục đốt chúng thành tro.
'Phù, may thật đấy.'
Shik shik shick!
Tôi chợt nghe tiếng vô số con mối đang tiến gần lại chỗ mình, làm tôi không ngừng lo lắng. Theo tôi đoán, có vẻ rồng và đám mối này là kẻ thù truyền kiếp nên chỉ cần nghe tiếng con rồng thôi là đủ để kích động tụi mối rồi.
Kueeeeeeek!
Bé rồng vẫn đang gào khóc vì tiếng ồn của lũ mối. Nhờ đó lũ mối sắp đuổi tới nơi rồi.
'Ô đệch!'
Tôi quăng miếng thịt cuối cùng cho nó, rồi cắm đầu cắm cổ chạy.
'Mình không thể nào cân chừng đó con mối được, chạy trốn cũng chẳng xong, phải làm gì bây giờ?'
Lũ mối ngửi được mùi của bé rồng và rượt theo. Lối thoát hiểm duy nhất là đường hầm, tôi cũng không được phép bất cẩn, vì nếu không tôi có thể dẫn lũ mối đến chỗ Gwyn hay khu trú ẩn của Ian.
Tôi cũng có thể hy sinh bé rồng. Nhưng thế đồng nghĩa với việc ước mơ trở thành kỵ sĩ rồng của tôi sẽ tan thành mây khói!
Tôi cố suy nghĩ cách giải quyết tình hình hiện tại nhưng chẳng có cái nào khả thi cả. Nếu tận dụng chỗ khí lưu huỳnh thì tôi có thể xử được vài trăm con, và nếu tôi sử dụng Hỏa Ngục ở những nơi chật hẹp thì có thể tiêu diệt thêm vài trăm con nữa. Nhưng vấn đề là chúng có cả ngàn con lận!
Tôi đang rơi vào tình huống tiến thoái lưỡi nan.
'Chết tiệt! Sao lắm đứa muốn giết nó thế hả trời?' Trèo lên đường hầm, trong đầu tôi chỉ nghĩ đến việc chạy trốn khi phải đối mặt với cái tình thế éo le này.
Danh sách chương