Chân trái làm điểm trụ, chân phải lùi về sau một bước đồng thời xoay người một góc bốn mươi lăm độ thuận chiều kim đồng hồ.
Nguyễn Trường Sinh lấy Thuấn • Tấc Thốn khiến bộ ngực cấp tốc hóp vào, né được một đòn Thuấn • Ba Động Trảm vừa lướt qua!
Gợn sóng từ thủ đao khuếch tán khiến lồng ngực của hắn đau rát từng trận.
Khi bàn chân phải vừa tiếp xúc mặt đất, hắn liền ngay lập tức ra đòn phản kích!
Thuấn • Thốn Quyền!
Nhưng không dừng lại ở đó, bả vai cùng cánh tay nhẹ nhàng chuyển, nắm đấm thức Thuấn đang từ bàn tay đánh ra liền lập tức phồng lên một vòng, cứng rắn phảng phất sắt thép!
Lưu động lực!
Kính!
Một đòn đánh thẳng tới ngực Trần Băng Băng!
Oành!
Ánh mắt thiếu nữ toát ra vẻ rúng động, nàng vội tức tốc bật lùi, đồng thời vận thức Nhu đỡ lấy bộ phận lực lượng từ nắm đấm của Nguyễn Trường Sinh.
Không chờ Trần Băng Băng kịp tháo bỏ hết toàn bộ lực đả kích, hắn tiếp tục tiến công!
Dùng Thuấn bộc phát tốc độ di động cùng tốc độ ra đòn một cách khủng khiếp, sau đó nửa đường lập tức chuyển hóa thành Kính hoặc Ám để tăng mạnh lực sát thương, Nguyễn Trường Sinh nhanh chóng tiếp cận đối thủ và ra đòn!
Thanh âm trầm đục lại vang lên!
Thiếu nữ đã bị hắn đánh bay về phía sau hai mét!
Không quản cơn đau đớn từ cánh tay đang chạy dọc cơ thể, Trần Băng Băng vội mở miệng, biểu cảm thanh lãnh trở nên cực kỳ hưng phấn:
“Là Cao Đẳng Thể Thuật cực giai! Ta đoán không sai mà!
Có phải ngươi đã bước vào giai đoạn này ngay từ thời điểm chúng ta đấu tập trên thao trường đúng không?”
Nguyễn Trường Sinh không tiếp tục đuổi đánh nàng mà đứng lại, thong dong trả lời:
“Ngươi đánh giá ta quá cao rồi, ta gọi giai đoạn này là Hoàn mỹ, bất quá cũng chỉ vừa mới bước vào gần đây thôi.”
Cảm nhận kẻ trước mặt mình đang nói dối, thiếu nữ liền trợn trắng mắt khinh bỉ.
Nàng không gặng hỏi thêm, bởi hiện tại, Trần Băng Băng chỉ muốn đánh một trận thật thoải mái!
Ba cùng chú của nàng đều đạt cực giai Cao Đẳng Thể Thuật.
Nhưng bình thường lúc chiến đấu, thao luyện với bọn họ, Trần Băng Băng vẫn có cảm giác bị gò bó và rất chi đè nén, chứ không thể thoải mái giống thời điểm chiến đấu với đối thủ mạnh mẽ cùng lứa như Nguyễn Trường Sinh.
“Ta không có nhìn nhầm người nha, Nguyễn Trường Sinh! Nếu hôm nay ngươi không thể khiến ta thỏa mãn, thì đừng có hòng mà rời khỏi nơi này á!
Chúng ta tiếp tục thôi nào!”
Thấy thiếu nữ đang hào hứng vô cùng, phảng phất như không bị thương tổn chút nào từ cú đánh ban nãy, hắn liền nhẹ nhàng gật đầu cam đoan:
“Yên tâm, đâu phải lúc nào cũng có cơ hội trau dồi kỹ xảo cận chiến mà không sợ bị người ngoài phát hiện, ta khác chiến đấu hết mình.
Lần này, không làm ngươi thoải mái đến trợn mắt lè lưỡi, tay chân bủn rủn, thì hôm nay ta nhất quyết không về!”
Trần Băng Băng cảm giác được trong lời nói của thiếu niên có chút vấn đề, bất quá ngọn lửa chiến đấu đang bùng cháy toàn bộ ý chí, nên nàng không thèm quan tâm.
“Hừ! Để xem ai mới phải trợn mắt lè lưỡi, tay chân bủn rủn!”
Theo ý chí chiến đấu bộc phát ra ngoài, mái tóc cùng đôi mắt hồng ngọc của nàng giống như một đám mây lửa.
Bắp chân sung mãn đột ngột căng phồng lên, Trần Băng Băng tức tốc bật mạnh, bắn vọt tới đối thủ!
Thủ đao cấp tốc phát lực!
Thuấn • Ba Động Trảm!
Nhìn nàng trảm kích trong chớp mắt, não bộ Nguyễn Trường Sinh đã ngay lập tức phân tích ra quỹ tích chiêu thức của địch thủ.
Ánh mắt tĩnh lặng như mặt hồ mùa thu, hai chân trùng xuống, thân thể thả lỏng cực hạn!
Hai tay của hắn thong dong giơ lên làm động tác phòng thủ, một duỗi ra, một co vào.
Đốp!
Cảm nhận được bản thân phảng phất đang đánh vào một cục bông gòn mềm mại tới cực điểm, bàn tay tinh xảo của Trần Băng Băng liền lõm vào.
Khi bàn tay phải duỗi ra vừa lúc đỡ trúng cú đánh của nữ lớp trưởng, toàn bộ lực lượng trong cơ thể Nguyễn Trường Sinh liền mượn lưu động lực, lập tức chuyển động và hòa hợp làm một!
Lực đả kích mang theo xung chấn từ thủ đao nhanh chóng bị hắn chuyển di!
Thấy sự tình không ổn, Trần Băng Băng cấp tốc rút tay để lùi về sau, bất quá đã muộn một bước!
Quá trình phản ứng của hai người chỉ diễn ra trong tích tắc, từng bộ phận thân thể tựa như một đoàn chất lỏng đang xoay tròn, Nguyễn Trường Sinh đã đàn hồi và chuyển dời toàn bộ lực đả kích vừa nhận được sang bàn tay trái!
Hắn khẽ mở miệng nhắc nhở:
“Cẩn thận kẻo ch.ết nha lớp trưởng” đồng thời cực tốc phát lực!
Kính Thuấn Ám Nhu!
Tứ Hợp Thức • Đấu Chuyển Càn Khôn!
Chưởng lực cứng rắn vỗ ra mang theo lực lượng xuyên thấu của bản thân kết hợp với lực lượng của chính thiếu nữ đã như tàn ảnh đánh tới Trần Băng Băng!
Không được!
Con ngươi co rút lại, trực giác của nàng liền vang lên tiếng báo động!
Chỉ cần nàng ăn trọn một đòn này thôi, thì trận đấu tập ngày hôm nay chưa nóng người xong đã phải kết thúc chóng vánh.
Rào!
Tưởng chừng tiếng va chạm sẽ phát ra trầm đục, bỗng nhiên thanh âm của tiếng sóng vỗ chợt xuất hiện!
Lúc này, bàn tay trái của Trần Băng Băng đã tạo thành từng tầng sóng nước màu lam đón đỡ lấy chưởng lực khủng khiếp của thiếu niên!
Lùi về hai bước để tán đi sức trùng kích, thiếu nữ mới kịp thời thở hắt một hơi.
“Ta còn tính thu lại lực đâu, ai ngờ người nào đó đã không nhịn được mà phát động Thuật thức rồi á, chậc chậc.”
Nghe phải lời trêu chọc, cộng thêm khóe miệng kẻ trước mặt phảng phất nhếch lên như đang cười đểu, nàng thẹn quá hóa giận, thanh âm tựa như núi lửa sắp bộc phát:
“Làm nóng người đủ rồi, giờ đánh thực đi!”
Thân thể xuất hiện ba động của Linh Tố, hai bàn tay đã lần lượt kích hoạt Nhiên Đao Thủ cùng Lưu Đao Thủ!
Xung Cực Bộ từ lòng bàn chân toát ra khiến sân đấu tập lõm xuống, Trần Băng Băng hóa thành mũi tên bắn vụt!
Phía đối diện, từ phần cẳng tay đến bàn tay của Nguyễn Trường Sinh cũng bao trùm lên một lớp giáp đen nhánh giống như một đôi thủ sáo, đồng thời thân thể đã phát động Vô Thanh Bộ.
Che đậy tin tức tố: sẵn sàng!
Chưởng Khống Nhập Vi: kích hoạt!
Siêu Trí Lực: kích hoạt!
Nghe âm biện hình: kích hoạt!
Chân trái vạch một đường vòng cung, thân ảnh của hắn phảng phất biến mất khỏi sân tập tại ngay trước mặt thiếu nữ!
Liễm Tức • Tin Tức Gián Đoạn!
Ngay thời điểm đó, một vết cắt của Linh Tố Hỏa đánh xuyên qua vị trí Nguyễn Trường Sinh vừa mới đứng!
Thấy đối thủ tránh được Thuấn • Nhiên Đao Ba Động Trảm và đột ngột biến mất khỏi tất cả cảm giác của bản thân, mượn trực giác chiến đấu, Trần Băng Băng xoay người, quen thuộc vẩy lên tay trái!
Thuấn • Lưu Đao Cao Tần Trảm!
Mượn Thuật thức giai đoạn Tinh thông, nàng đã tức thời kéo căng tính chất bộc phát và tính chất lưu động của Linh Tố Hỏa và Thủy nhằm tăng cường lực sát thương!
Tia sóng nước trùng điệp rộng gần hai mét mang theo từng đợt cao tần cắt chém liền đánh tới cảnh phải, nơi đối thủ đã hiện hình!
‘Phản ứng của nàng đối với Tin tức gián đoạn đã nhanh hơn trước kia rất nhiều nha!’
Vì ngay từ ban đầu đã có dự liệu, cho nên Nguyễn Trường Sinh cũng không để ý Trần Băng Băng phản kích, bàn tay đen nhánh của hắn đã lập tức vận khởi đại chiêu!
Sau trận chiến hôm đó, không phải hắn cũng không làm gì.
Qua mấy tháng suy nghĩ, Nguyễn Trường Sinh đã tìm được cách thức phá giải đại chiêu của nàng!
Thông qua Nghe âm biện hình phân tích và tính toán được tần số cùng pha rung động của Thuấn • Lưu Đao Cao Tần Trảm, bàn tay của hắn liền lập tức rung động theo cùng tần số, nhưng ngược pha!
Ngay sau đó, ngón trỏ cực tốc bắn ra!
Thuấn Kính Ám • Đan Chỉ Điểm Tinh!
Mượn hiện tượng Giao thoa triệt tiêu (destructive interference) của vật lý, lực lượng của Thể thuật diễn sinh đã nhanh chóng xóa bỏ được sóng cao tần của đối thủ!
Lưu Đao Cao Tần bị đánh xơ xác, màn sóng nước cũng bị đánh xuyên!
Cảm nhận được Thể thuật diễn sinh kết hợp với Thuật thức của mình bị phá hoại chỉ trong khoảnh khắc, Trần Băng Băng nhẹ kêu một tiếng đầy kinh ngạc.
Không kịp lấy Thuật thức Nhiên Đao Thủ bên tay kia để đón đỡ, ngón tay bao bọc bởi Hắc Ám Chi Thủ đã điểm tới xương quai xanh của nàng!
Đùng!
Thân thể thiếu nữ nghiêng người ngã lật về đằng sau.
Tuy nhiên, thời điểm Nguyễn Trường Sinh đang chuẩn bị đuổi theo chặn đánh đến cùng, Nhiên Đao Thủ bao bọc bàn tay phải của Trần Băng Băng chém dọc một đòn, ánh đao lửa đột nhiên bắn ra một vòng bán nguyệt dài hai mét vô cùng sắc bén!
Rít!
Đồng tử co rụt, hắn lanh lẹ xoay người, đạp chân, co rút thân thể về bên trái, tránh được ánh đao hóa tuyến sượt qua gần sát!
‘Thuật thức Hỏa Nhận? Không đúng…”
Suy đoán ngay lập tức bị bác bỏ, bởi tuyến Hỏa Nhận bay được hơn ba mét thì dần tiêu tán.
Một đòn Thuật thức dù là lấy lưu phái Phóng Xạ làm phụ, thì Linh Tố cũng phải bay xa mười mét mới kết thúc.
Lúc này, Trần Băng Băng đã điều chỉnh lại tư thế chiến đấu.
Mặc dù không hoàn mỹ đón đỡ được cú đánh của Nguyễn Trường Sinh, nhưng nàng cũng đã kịp thời vận dụng Cường Hóa Pháp để phòng thủ.
Kết hợp với Đặc chất cấp S, tổn thương do chỉ lực gây ra trên xương quai xanh đã cấp tốc hồi phục như ban đầu.
“Nguyễn Trường Sinh, ngươi là đối thủ rất đáng gờm, luôn mang cho ta hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác!”
Nàng khẽ mỉm cười tỏ vẻ thán phục, rồi ngay lập tức lao tới tiếp tục chiến đấu.
Giống như trận đấu lần đầu, Trần Băng Băng bắt đầu phóng đại chiêu liên tiếp không ngừng nghỉ!
Từng trận đao quang đỏ lam giao nhau không ngừng cắt xuyên qua không khí, phong tỏa tất cả động tác của hắn!
Hơi nước lan tỏa khắp sân tập.
Thi thoảng, lại có một đường Hỏa Nhận hoặc Thủy Nhận hình bán nguyệt từ thủ đao cắt ra phía xa, khiến Nguyễn Trường Sinh không thể không kiêng kị, đề phòng.
Mượn lực bộc phát do Xung Cực Bộ cùng vận tốc trảm kích cực kỳ đáng sợ của đại chiêu, nàng từ từ chiếm lại thế chủ đạo.
Thế tiến công của hắn nhanh chóng bị áp chế bởi tốc độ khủng khiếp của đối thủ.
Nhưng khác với lần tập đầu tiên, lần này, Nguyễn Trường Sinh đã vận dụng một trăm phần trăm công suất của Lưu động lực, nên thời gian thân thể tụ lực, phát lực và chuyển hóa lực đã được giảm đi đáng kể.
Nhờ đó, phản ứng thân thể của hắn miễn cưỡng theo kịp được nhịp độ chiến đấu của thiếu nữ.
Bởi nhịp độ diễn ra quá nhanh, nên Nguyễn Trường Sinh chỉ có thể vận dụng Thể thuật diễn sinh Tấc Thốn cùng Đan Chỉ Điểm Tin, tốn ít sức lực và dư lực nhất để ứng đối.
Ngoài ra, cộng thêm kỹ xảo Nghe âm biện hình kết hợp với Siêu Trí Lực cường hóa tốc độ tư duy, hắn đã có thể chính thức cảm nhận được—
—Cái gì mới gọi là liệu địch tiên cơ!
Từng phản ứng, từng tác động xung quanh bản thân trong bán kính mười mét, chỉ cần bị sóng âm từ vạn vật giao thoa và phản hồi về thính giác cùng với xúc giác, não bộ của Nguyễn Trường Sinh sẽ ngay lập tức phân tích và tính toán, sau đó cho ra phương án hành động chuẩn xác nhất!
Mặc dù những Thuật thức mà kẻ địch ngầm ngưng tụ là một biến số, Nghe âm biện hình không thể phát hiện.
Nhưng chỉ cần Thuật thức được phát động, ngay tại thời điểm đó, hắn sẽ cấp tốc cảm nhận được và làm ra ứng đối.
Giống như hiện tại, toàn bộ ý đồ tiến công của Trần Băng Băng đều bị hắn phát hiện.
Thuấn Nhu • Tấc Thốn!
Thân thể như thuấn di trong gang tấc, Nguyễn Trường Sinh nhẹ nhõm tránh được tia lửa xẹt qua bả vai!
Cùng lúc đó, ngón chân hắn khẽ nhún!
Vô Thanh Bộ: tức thời kéo căng tính cực tốc!
Liễm Tức • Tin Tức Gián Đoạn!
Vô thanh vô tức biến mất khỏi tầm mắt của thiếu nữ, ngón tay đen nhánh của Nguyễn Trường Sinh liền tức tốc đánh vào điểm nối của động tác liên trảm!
Tư thế liên chiêu giữa chừng bị cắt đứt đột ngột, Trần Băng Băng không thể không rụt tay để phòng thủ.
Khi thế đón đỡ của Thuấn • Lưu Đao Cao Tần Trảm sắp chạm chán với Đan Chỉ Điểm Tinh, con ngươi tinh hồng của nàng bỗng co rút thành cây châm!
Trực giác của thiếu nữ phát hiện sự khác thường!
Không đúng!
Nàng bị lừa!