Chỉ còn hơn nửa tháng nữa là năm học mới đã tới, cuộc thi vào Ban Năng Khiếu là mấu chốt vô cùng quan trọng.

Nguyễn Trường Sinh đã quyết định lộ tài năng lưu phái “chủ tu” Kích Linh Pháp cũng như bộ phận trình độ Tạo tác học của mình ra ngoài, nên cuộc thi này là một cơ hội rất thích hợp.

Nếu đã dính đến Linh Tố Sư lưu phái Kích Linh, thì việc sử dụng một vài Tạo tác làm vũ khí chủ chiến chắc chắn là điều tất yếu.

Mà rối ngẫu cùng dao găm là quân bài sát thủ của hắn, không thể tùy tiện lộ ra trước mặt bàn dân thiên hạ được.

Vậy nên, Nguyễn Trường Sinh cần luyện chế thêm một vài Tạo tác mới nhằm phục vụ cho chiến lực bề ngoài của mình.

Vì tận dụng triệt để mọi thứ, hắn dự định sẽ lấy vật liệu từ kho của tiệm Tạp Hóa rồi luyện chế bằng trang thiết bị tân tiến ở đó luôn.

Nguyễn Trường Sinh đã hỏi ý kiến từ chủ tiệm Mã Tiến và được chấp thuận.

Mặc dù lão già mắc dịch rất không đứng đắn, còn thích bóc lột trẻ vị thành niên, nhưng tổng thể lại đối với hắn khá tốt.

Hắn có thể thông qua chủ tiệm lấy được vật liệu siêu phàm chất lượng tốt với giá gốc, đồng thời còn được tư vấn trực tiếp luôn, một công đôi việc.

Bất quá, đầu tiên là tiền đâu.

Tiền mua vật liệu luyện chế Tạo tác mới này Nguyễn Trường Sinh sẽ dùng điểm khoán trong thẻ tín dụng cá nhân.

May là số dư tài khoản còn đủ, hắn cũng có lương tháng chính thức nên không phải lo lắng nhiều về tiền sinh hoạt nữa.



Nhưng ngoài Tạo tác mới, những Tạo tác cũ loại ưu của hắn cũng cần được cải tiến thành loại hoàn mỹ, đặc biệt là Tạo tác Tổ Hợp Hình - Rối Ngẫu, thật quá cmn đốt tiền.

Các vật liệu cải tiến sẽ giao dịch từ thẻ đen, nên hắn phải luyện thêm nhiều dược tề để kiếm tiền mới được.

Suốt mấy ngày này, Nguyễn Trường Sinh đều dành ra phần nhiều thời gian để làm việc ấy.

Hôm nay là giữa tháng, sau khi xong chuyện ở cửa tiệm, thiếu niên liền nhanh chóng trở về nhà nấu cơm ăn uống cùng Gỗ Mun và chuẩn bị đồ đạc vào trong mấy chiếc tạo tác balo.

Một tiếng sau, hắn đã đặt chân tại cửa ra vào của chợ đen.

Mượn năng lực che giấu thân hình, phản trinh sát và tiêu trừ cảm giác tồn tại cực kỳ đáng sợ của Hữu Vô Hư Thực, không cần tiếp tục sử dụng Ám Ảnh Áo Choàng, Hắc Ám Hành cùng Liễm Tức như xưa, Nguyễn Trường Sinh đã có thể thoải mái dò xét khắp nơi trong chợ đen mà không sợ bị người khác để ý, ngắm bắn.

Chỉ khi giao dịch dược tề và vật liệu siêu phàm, hắn mới tạm thời điều chỉnh Hữu Vô Hư Thực xuống mức thấp nhất, tránh cho người tương tác với hắn phát hiện chuyện kỳ lạ.

Nguyễn Trường Sinh cũng không dự định mượn Thuật thức mới sáng tạo ra này để gây sự.

Hữu Vô Hư Thực cực kỳ phù hợp để làm rất nhiều trò mờ ám như trộm cắp, cướp giết, bắt cóc tống tiền, nhìn lén, bắt chẹt, hãm hại,...đặc biệt có thể nhắm tới mấy cửa hàng dược, cửa hàng vật liệu đã từng bẫy mình.

Hắn từng thử làm chút trò gian ở tại một số gian hàng nhỏ, khi chủ gian hàng đang bận tâm thương lượng với người mua hàng, Nguyễn Trường Sinh liền trộm đồ rồi thả vào trong túi áo của người mua, sau đó lại móc đồ từ túi áo và trả trở về mà tất cả đều không hề hay biết.

Chơi một lúc liền chán, hắn bèn dừng bộ môn “thể thao” nguy hiểm này lại, không tiếp tục chơi lớn thêm.

Làm người phải biết phân tấc.

Hắn cho rằng bản thân không phải là người tốt, sẽ vì mục đích mà không từ thủ đoạn, bất quá cũng không bởi vì một chút lợi ích trước mắt mà chủ động gây thù chuốc oán, khiến người khác cảnh giác, nhằm vào chính mình.

Thả dây dài, câu cá lớn mới là phương thức phát triển hiệu suất mà lâu dài.

Ngoại trừ vấn đề trên, thì kết giới và các loại thiết bị theo dõi của chợ đen liền không phải dạng vừa, mà Hữu Vô Hư Thực lại càng không phải vạn năng.

Cho dù Thuật thức Tổ Hợp Thái rất mạnh, nhưng nó cũng chỉ là một Thuật thức Cơ Sở giai đoạn đầu, chưa chắc đã vượt qua được tầng tầng kiểm sát, huống chi khả năng cao chợ đen còn có Linh Tố Sư level 4 trở lên trấn giữ.

Tỷ lệ Nguyễn Trường Sinh bị khám phá là quá cao.

Cho nên hiện tại tốt nhẫn vẫn nên thành thực bản phận, chậm rãi dò xét—

Sau đó tìm cơ hội chơi một vố thật lớn…

Khụ khụ.

Bởi tính an toàn đã được bảo đảm, nên thay vì hơn hai trăm ngàn điểm khoán như hồi trước, hắn đã hoàn thành trận giao dịch dược tề có giá trị xấp xỉ năm trăm ngàn điểm khoán, sau đó lại tốn hơn chín trăm ngàn để mua sắm các loại vật liệu siêu phàm…

Nhìn trong thẻ đen duy nhất còn lại bốn con số, Nguyễn Trường Sinh than thầm.

Kiếm càng nhiều, tiêu càng nhanh, hắn thật quá nghèo mà!

Trong lòng chua xót vô cùng, não hắn chợt co lại.

‘Hay là hôm nay ăn một bữa đặc sản chợ đen để cứu đói…’

Nghĩ là làm, trước khi rời khỏi chợ đen, Nguyễn Trường Sinh bèn điều chỉnh lớp màng vô hình của Hữu Vô Hư Thực trên người.

Một giây sau, cảm giác tồn tại cùng ba động linh lực của Linh Tố Sư level 1 khẽ lộ một góc ra ngoài.

Xa xa xung quanh, một vài tầm mắt đã lặng lẽ tia tới.

Sau khi rời xa nhà máy “bỏ hoang” thân ảnh hắn liền hòa vào bóng đêm lẻ loi, thấp thoáng ánh đèn mờ nhạt của vùng ngoại thành.

Vừa dừng tại một góc khuất của ngã từ đường, hắn lập tức xuất sử Vô Thanh Bộ, nhưng chỉ giải phóng tính chất biến hóa, cực hạn kéo cao tính cực tốc của Thuật thức.

Dòng Linh Tố Ám xung quanh thân thể như gió xoáy lăn lộn, Nguyễn Trường Sinh gia tốc bật nhảy, vượt nóc băng tường, nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của những kẻ theo đuôi.

Bất quá lần này, hắn chỉ dùng một bộ phận công suất, khiến một tên săn mồi trong đó kịp truy đuổi.

Thử tăng tốc thêm một phần, hai phần, cuối cùng là toàn bộ công suất, nhưng kẻ địch vẫn có thể đuổi theo sau.

Tốc độ di chuyển của hắn lúc này đã không kém gì Linh Tố Sư level 2 hệ cực tốc như Phong, Lôi, Quang, Ám.

‘Loại hình mũi nhọn về tốc độ sao…có chút phiền phức.’

Trong đầu dần hình thành kế hoạch, Nguyễn Trường Sinh lập tức tái phát động Vô Thanh Bộ, nhưng là song trọng giải phóng.

Vô Pháp Vô Thiên!

Ngón chân vừa chạm mặt đất đã nhún lên, tựa như chim ưng bay vọt, hắn phóng về địa điểm vắng người với vận tốc khủng khiếp mà không hề phát ra một chút tiếng động.

Từ phía xa nhìn thấy cảnh này một cách cực kỳ rõ ràng, hơi do dự chốc lát, tên săn mồi trong bộ áo choàng che kín người liền vận dụng thêm Thuật thức tăng phúc.

Tốc độ cũng nâng lên ba phần, kẻ này miễn cưỡng đuổi kịp dấu vết mà Nguyễn Trường Sinh để lại.

Bám sát thêm bốn trăm mét, cuối cùng con mồi phía trước đã trở về tốc độ ban đầu, phảng phất vừa rồi là một loại bí thuật bộc phát nào đó.

Trong lòng xác định được suy đoán của mình là đúng, đồng thời may mắn bản thân không từ bỏ con dê béo này, kẻ săn mồi liền mừng rỡ áp sát, Thuật thức trong tay cũng bắt đầu ngưng tụ.

Khi bước chân mới đi qua một ngõ hẻm tăm tối, bỗng nhiên, đôi mắt tựa như chim ưng của hắn co rút lại!

Thân thể tên săn mồi cực tốc bật lùi thật xa về phía sau!

Rầm!

Tại chỗ hắn vừa đứng, ánh mắt màu hoàng kim lóe lên, một bóng hình to lớn đã vô thanh vô tức từ trong góc nhảy tới và cày nát mặt đất!

‘Là đồng bạn của con mồi? Không đúng, là rối ngẫu!’

Mượn Đặc chất cấp C - Mắt Ưng có tầm quan sát cùng động thái thị giác cực cao, kết hợp với Thuật thức Khí Cảm thuộc lưu phái Phóng Xạ hệ Linh Tố Phong, năng lực trinh sát và truy vết liền trở thành thế mạnh của hắn.

Nhờ vậy, tên săn mồi đã thông qua khí lưu biến đổi mà phát hiện được kẻ địch, sau đó kịp thời né tránh và thấy rõ đối tượng là một con rối ngẫu hình người, có bốn tay và cao hơn hai mét.

Lòng cảnh giác kéo căng, nhưng phản ứng tiếp theo của hắn không chậm trễ một chút nào, Phong Nhận được ngưng tụ từ lâu đã lập tức bắn ra!

Thanh âm vút lên, đao gió sắc nhọn dài hai mét phi tốc bắn trúng rối ngẫu!

Oanh!

Khoảnh khắc va chạm, bốn cánh tay bao bọc bởi Trọng Nham Chi Thủ của rỗi ngẫu đã kịp thời đón đỡ nên Phong Nhận chỉ có thể tạo ra một vết cắt khá nông trên lớp nham thạch mà không thể phá nổi phòng thủ.

Ở địa điểm gần đó gần trăm mét, đã trong trạng thái triệt tiêu cảm giác tồn tại, ánh mắt của Nguyễn Trường Sinh hơi lộ ra vẻ tiếc nuối, nhưng vẫn vô cùng bình tĩnh.

Tại khoảnh khắc trốn thoát khỏi tầm mắt của kẻ săn mồi ban nãy, hắn đã âm thầm thả ra và khoác cho rối ngẫu một lớp Vô Ảnh Bộ, Hắc Ám Hành cùng Liễm Tức để phát động tập kích, đánh lén.

Bất quá, đòn phủ đầu giết đã thất bại, nhưng một mục đích khác của hắn đã thành công.

‘Tình báo của kẻ địch: Linh Tố Sư level 2 hệ Phong, dựa theo uy lực Phong Nhận để tính thì R2 là cấp C hoặc B, Đặc chất chưa rõ, chủ tu lưu phái Tố Hình hoặc Phóng Xạ. Cũng không biết còn luyện thêm loại Linh Tố khác không, bất quá đã tạm thời đầy đủ để bày chiến thuật.’

Nguyễn Trường Sinh thấy rõ được, sau khi phóng ra Phong Nhận, kẻ săn mồi liền nhanh chóng lùi ra xa để giữ khoảng cách đả kích rồi tiếp tục phát động đao gió hình bán nguyệt bắn tới tấp đến Bộ Thủ.

Vừa không ngừng di chuyển, ẩn nấp thân hình sau những vật cản của con phố bỏ hoang, thiếu niên vừa vung vẩy cánh tay, từng sợi dây khiển rối tựa như đang biểu diễn nghệ thuật.

Theo sự chưởng khống của hắn, rối ngẫu Bộ Thủ liên tục bày ra những động tác phòng thủ, chặn lại toàn bộ thế tiến công của Phong Nhận và chậm rãi áp sát kẻ địch.

Dường như đã nhìn thấu Dẫn Linh Tuyến bám quanh rối ngẫu, nên kẻ địch không ngừng nhằm vào những sợi dây này, làm Nguyễn Trường Sinh phải điều khiển Bộ Thủ cẩn thận ứng đối, bảo vệ chu toàn bọn chúng.

Hắn lại phân tích ra được tình báo mới:

‘Đối tượng có Đặc chất hoặc năng lực trinh sát rất mạnh, nếu không rất khó có thể phát hiện được Dẫn Linh Tuyến.’

Đã năng lực trinh sát mạnh như vậy, không biết là tên này đã nhìn thấu hố bẫy của hắn hay chưa…

Một là chưa thấy, nên mới coi Dẫn Linh Tuyến là điểm yếu của rối ngẫu để nhằm vào.

Hai là đã thấy, nhưng lại đóng kịch, tương kế tựu kế để dụ Nguyễn Trường Sinh lộ sơ hở.

Có đôi lúc, tự mình tính toán, suy diễn nhiều quá cũng thật phiền phức mà!

Trong lòng oán thầm, hắn liền tiếp tục thay đổi vị trí đứng của mình nhằm tránh việc bại lộ bởi dây khiển rối.

Đồng thời, kế hoạch dò xét lần cuối và phản công đã được bắt đầu!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện