Nếu không có thứ gì nghiên cứu, hắn sẽ lập tức buồn tay buồn chân.

Cho nên, ngoài kế hoạch nâng cấp và cải tiến Đồ Bó Hấp Linh cùng Rối Ngẫu, Nguyễn Trường Sinh liền moi ra chiến lợi phẩm - chiếc la bàn kết hợp Kỳ Vật và đồ vật ba mẹ hắn cất giấu - chiếc hộp màu đen chứa viên Tử Tinh Hạch Tâm.

Đã hiểu được rõ ràng Linh Văn Mã Hóa như lòng bàn tay, hằn liền tức tốc tìm cách phá giải và phân tích thành công Tạo tác hình la bàn.

Đây là một tạo tác Cơ Sở loại ưu thuộc chi nhánh luyện kim bao gồm sáu đường linh văn tạo thành mạch kín, tất cả đều có tác dụng hỗ trợ mảnh đá Kỳ Vật tăng cường tính chính xác và mở rộng tầm truy lùng mục tiêu.

Mọi thứ đều tương đối bình thường, chỉ có ý tưởng và hình thức áp dụng của Tạo tác khiến hắn hứng thú đôi chút.

Việc kết hợp giữa Tạo tác với Kỳ Vật là một phương hướng khá thực dụng lại không thực dụng.

Nó thực dụng vì Linh Tố Sư có thể thông qua Tạo tác để điều khiển Kỳ Vật một cách dễ dàng hơn.

Nhưng cũng không thực dụng, vì Kỳ Vật trên đời này quá hiếm có, một thằng nghèo rớt dái như hắn không có điều kiện chơi đồ khủng như vậy.

Nếu Nguyễn Trường Sinh dám cầm Tạo tác kết hợp Kỳ Vật ra ngoài đường múa may lung tung, thì chỉ không đến một ngày thôi là hắn được đi bán muối, không cần phải qua ngày thứ hai.



Còn mảnh Kỳ Vật giống đá cẩm thạch này đã vượt xa khỏi tầm tri thức của bản thân, hắn lại không biết nghiên cứu bản chất của nó kiểu gì nên đành tạm thời gác lại.

Hoàn thành việc phân tích tạo tác la bàn, Nguyễn Trường Sinh chuyển tầm mắt sang chiếc hộp màu đen.

Cẩn thận cầm nó lên và quan sát thật kỹ một lát, hắn không nhìn thấy bất kỳ hoa văn, đường vân nào liên quan đến Linh Văn, điều này chứng minh hộp đen không phải là Tạo tác.

Chiếc hộp chỉ thuần một màu đen giản dị, nhưng lại có thể ngăn cách được toàn bộ năng lượng của viên tinh hạch màu tím bên trong.

‘Chẳng lẽ…đây cũng là Kỳ Vật?’

Không chần chừ, chiếc hộp màu đen đã được hắn mở ra.

Theo Nguyễn Trường Sinh kiểm tra, phần trong của hộp đen cũng không có bất kỳ dấu vết của Linh Văn, tỉ lệ 99% là Kỳ Vật.

Dùng Kỳ Vật làm thành một chiếc hộp phong ấn, ba mẹ hắn không thể giàu đến như thế được!

Chắc chắn chuyện này có vấn đề, mà lại là vấn đề lớn!

Nhìn viên tinh hạch màu tím tựa như pha lê nằm yên ắng ở đó, hắn khẽ chạm tay vào nó.

Cảm giác được vẻ lạnh buốt mà mờ ảo từ xúc giác truyền tới, tất cả tri thức Nguyễn Trường Sinh học được đều không thể phát hiện ra đây là gì.

Đáng lẽ, cho dù là vật liệu siêu phàm cấp trung trở lên đi nữa hắn đều có thể phân tích ra một, hai.

Chỉ mấy giây sau, thanh âm nói mớ từ Tử Tinh Hạch Tâm đã lại xuất hiện.

“Yi…ra…”

Rùng mình một cái, phảng phất bản thân đang bị thứ gì đó ô nhiễm, hắn lập tức đóng chặt hộp đen và lùi ra xa.

Nguyễn Trường Sinh quyết định nhận sợ, trường kỳ niêm phong chiếc hộp đen này.

Lòng hiếu kỳ hại ch.ết mèo.

Chỉ khi nào có đủ năng lực, hắn mới dám nghiên cứu tiếp…

Kết thúc hai công trình nghiên cứu với kết quả không được như ý cho lắm, Nguyễn Trường Sinh trở về với lịch trình bận rộn hàng ngày.

Cứ như thế, tháng Tám đã đi được một nửa chặng đường.

Hư Không Hô Hấp Pháp của hắn đã đạt tới tiến độ Tinh thông 100% rốt cuộc chuẩn bị bước vào Hoàn mỹ.

Ban đầu, hắn dự tính từ từ thôi miên để thích ứng việc đồng bộ tuyệt đối ý chí và bản năng đối với Linh Tố Biệt Dị - Không Gian, không đốt cháy giai đoạn như trải nghiệm với Linh Tố Ám trước đó.

Tuy nhiên, sau khi suy tính kỹ, Nguyễn Trường Sinh lại quyết định chơi liều thêm một vố!

Nguy hiểm thường đi liền với cơ hội, trong nguy có cơ, nếu không phải lần đó liều mình đốt cháy tâm linh cùng ý chí để tranh đấu với Hắc Ám, thì chấp niệm của hắn sẽ không thể thăng hoa, R2 của Linh Tố Ám cũng không tăng lên được 3%.

Điểm xuất phát vốn đã thua chị kém em, có cơ hội lại không biết nắm lấy, không dám đánh cược thì hắn đòi lấy gì để đạt được mục tiêu đứng trên siêu phàm, nắm giữ kỳ tích được cơ chứ?

Kỳ tích, chính là biến những điều không thể thành có thể, là đánh tan tất cả quy luật và định kiến, là thứ mà vận mệnh không thể nào ngờ tới, là chân chính đại tự tại, đại siêu thoát.

Trong sân tập, tâm thần thanh minh, biểu cảm nghiêm túc, Nguyền Trường Sinh nhắm mắt và bắt đầu tu luyện.

Rất nhanh tiến vào trạng thái, tần suất rung động của hô hấp và tinh thần lực nhanh chóng được hắn đồng bộ.

Cẩn thận mà kiên nhẫn, Nguyễn Trường Sinh chậm rãi mài từng chút, từng chút một.

Đã trải qua hai lần nên xe nhẹ đường quen, hắn nhanh chóng hoàn thành việc đồng bộ tần suất tới giới hạn tuyệt đối.

Ngay sau đó, Nguyễn Trường Sinh liền mạnh mẽ điều khiển tính chất đồng điệu của Linh Tố, thông qua tự thôi miên khiến bản năng và ý chí của bản thân dựa sát vào bản năng và ý chí của Linh Tố Không Gian.

Hắn từ từ quên đi bản thân mình là ai, hoàn toàn vong ngã.

Chỉ có duy nhất một thứ đang dần dần trở nên rõ ràng, Linh Tố Không Gian xung quanh đang bao phủ lấy hắn.

Trắng bạc lại trong suốt.

Như xa lại như gần.

Như trên lại như dưới.

Như có lại như không.

Đứng trên tất cả, hững hờ quan sát chúng sinh vạn vật.

Ý chí như lạc vào không gian có vô vàn tuyến điểm đang không ngừng vận động, Nguyễn Trường Sinh phảng phất cảm nhận được.

Mình đang gần với Không Gian hơn bao giờ hết…

Tại thời điểm này, giống như Hắc Ám Hô Hấp Pháp, Hư Không Hô Hấp Pháp cũng như linh lực của Linh Tố Không Gian trong Nội Cảnh đã bắt đầu thần bí, vô thức vận chuyển theo một phương thức hoàn mỹ nhất!

Chất lượng Linh Tố Không Gian tăng lên gấp bội.

Số lượng hấp thu Linh Tố vào Nội Cảnh cũng tăng lên không kém.

Cùng với đó, tâm linh, lý trí, cảm xúc, tư duy, thậm chí linh hồn của hắn đang bị toàn bộ Linh Tố Không Gian nuốt chửng.

Bất quá lần này, Nguyễn Trường Sinh cũng không bị đánh mất gần như toàn bộ như trước kia, mà vẫn giữ lại được non nửa “bản thân”.

Trong vùng không gian kỳ lạ, Không Gian đã hóa thành làn sóng đánh ập tới, muốn tiếp tục chiếm đoạt quyền khống chế và hoàn toàn đồng hóa hắn.

Mạnh mẽ đốt lên chấp niệm cùng ý chí, hắn cùng Không Gian lập tức va vào nhau.

Tâm linh, lý trí, cảm xúc, tư duy và linh hồn của Nguyễn Trường Sinh không ngừng chấn động dữ dội, khiến hắn suýt chút nữa thì thất thủ.

Tâm chí vô cùng kiên định, hắn liền nhanh chóng hồi thần và tiếp tục tranh đấu, xua đuổi, đoạt lại quyền kiểm soát.

Nguyễn Trường Sinh, trở thành một thể với Không Gian đi…

Thanh âm lạnh lùng, hờ hững không ngừng nói mớ, quanh quẩn bên cạnh hắn.

“Không cần, ta đã có con đường mà mình muốn đi.

Ngược lại, hãy trở thành một thể với ta đi, Không Gian!”

Dù không biết “nó” có nghe được những gì Nguyễn Trường Sinh vừa biểu đạt qua tâm linh của mình hay không, nhưng câu trả lời này cũng là một lời cổ vũ cho chính hắn, càng khiến nội tâm của hắn kiên định hơn bao giờ hết.

Ngay sau đó, Nguyễn Trường Sinh liền dần dần, chậm rãi chiếm lại được quyền khống chế bản thân.

Nhưng cũng có thời điểm, Linh Tố Không Gian chợt dồn nén rồi bộc phát ra ý chí xâm chiếm vô cùng kinh khủng, làm thành quả nhất thời của hắn lại trở về vạch xuất phát, thậm chí ăn phải thiệt thòi.

Qua nhiều lần như thế, hắn mới quen thuộc rồi từ từ lật ngược tình thế.

Chấp niệm thăng hoa hóa thành nguồn động lực cho tâm linh cùng ý chí, không ngừng đánh sâu vào ý chí và bản năng của Không Gian.

Thời gian tưởng chừng vừa mới trôi đi, lại tựa như đã qua trăm vạn năm, khi tâm lực, ý chí đã mệt mỏi cùng cực, thiếu niên rốt cuộc cũng tranh giành lại được mảnh ghép cuối cùng của chính hắn từ tay Linh Tố Không Gian.

Bản năng của Không Gian lộ ra vẻ không cam lòng, tiếng nói mớ văng vẳng.

Nguyễn Trường Sinh, ngươi sẽ phải hối hận!

Theo phản xạ, hắn đã hồi đáp.

Không Gian, ta mới là Hokag— người chủ đạo! (vạch mất)

Không gian kỳ lạ đã biến mất, ý thức của hắn ngay lập tức trở về thân thể.

Nguyễn Trường Sinh kiệt sức ngã ngửa trên sàn, biểu cảm lạnh nhạt như bình thường nay đã phá lệ toát ra nụ cười chiến thắng.

Bằng sức một mình, hắn đã tranh đấu thành công với ý chí và bản năng của Linh Tố Không Gian!

Tuy có Đạo Chủng làm con bài tẩy dự phòng, nhưng dự phòng cũng chỉ là dự phòng, việc tự mình chiến thắng vẫn là một điều rất đáng để tự hào.

Lúc này, Nguyễn Trường Sinh mới có thời gian đi kiểm tr.a bản thân.

Tương tự như Linh Tố Ám, số lượng cùng chất lượng của linh lực Linh Tố Không Gian trong Nội Cảnh tăng lên gấp bội.

Hư Không Hô Hấp Pháp cũng hòa vào bản năng hô hấp thông thường, làm tốc độ hồi phục linh lực Linh Tố Không Gian tăng cao dữ dội.

Cùng với đó, hắn đã chính thức có thể đồng thời sử dụng hai Hô Hấp Pháp cùng một lúc mà không xuất hiện bất kỳ ảnh hưởng mâu thuẫn nào.

Tâm niệm vừa động, bảng trạng thái liền xuất hiện trước mặt.



Linh Tố Sư: Cấp 1 (Nạp Linh) (72.25%) (↑6.25)

R2: Ám (38%) Âm (27%) Không Gian (28%) (↑3)...

Đặc Chất: Chưởng Khống Nhập Vi (Cấp B)

『Công pháp』:

Minh Tưởng (Hoàn mỹ)

Cảm Ứng Hô Hấp Pháp (Hoàn mỹ)

Tinh Không Quan Tưởng Đồ - Tầng Bốn (Thuần thục) (94%) (↑12)

Hắc Ám Hô Hấp Pháp (Hoàn mỹ)

Hư Không Hô Hấp Pháp (Tinh thông) (100%) (↑5) → Hư Không Hô Hấp Pháp (Hoàn mỹ)

Tam Âm Hô Hấp Pháp (Khả dụng) (1%)

Khoa Học Luyện Thể Pháp (Tinh thông) (42%) (↑3)



『Học thức』:



Linh Văn Tổ Hợp Cơ Sở (Sơ hiểu) (69%) → Linh Văn Tổ Hợp Cơ Sở (Thuần thục) (2%)

…!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện