Translator: Drake
_____________________
Theo và Jeras đi đến tầng 75 của tòa tháp, tiến về khu vực phố mua sắm.
- Cậu đang định đi đâu vậy, Theo?
- Đầu tiên tui sẽ đi đăng kí thăng cấp lên thành thương nhân lưu động cấp trung đã, meow!
- Cậu đã trở thành thương nhân lưu động rồi sao? Ghen tị ghê~
Jeras thầm ngạc nhiên. Để trở thành một thương nhân lưu động trung cấp thì tổng doanh thu bán hàng phải đạt được là từ 1000 trở lên. Cân nhắc đến chu kỳ hoạt động của Theo thì đạt được con số đấy là bất khả thi trừ phi có hỗ trợ đặc biệt.
- Um… cậu bán gì vậy, Theo?
Jeras cẩn thận hỏi, thường thì các thương nhân lưu động sẽ giấu việc mẫu sản phẩm mà họ buôn bán.
- Tui bán cà chua bi đó, meow.
- Huh? Cà chua bi?
Nghe có vẻ không giống như là đang nói dối.
- Đúng vậy á, meow! Nếu có cơ hội tui sẽ cho cậu xem, meow.
Vừa đi vừa nói nên rất nhanh cả hai đã đến trước chi nhánh của hiệp hội thương nhân, nơi mà Theo yêu cầu để được nâng lên thành thương nhân lưu động trung cấp.
- Ngài Theo, giờ ngài đã chính thức là một thương nhân lưu động trung cấp.
Việc thăng cấp diễn ra vô cùng thuận lợi bởi ngoại trừ yêu cầu đặc biệt về doanh thu bán hàng thì cũng chẳng có thêm yêu cầu gì khác khó khăn lắm.
- Đây là giấy phép thương nhân lưu động trung cấp của ngài.
Một nhân viên của hiệp hội đưa cho Theo một chiếc thẻ kim loại xanh hình chữ nhật. Và rồi, Theo đã được nâng cấp lên thành thương nhân lưu động trung cấp.
- Puufut. Giờ tôi đã là thương nhân lưu động trung cấp rồi, meow!
Vấn đề nhà cung cấp ghi tên Sejun đã được giải quyết nên bước chân của Theo cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
- Chúc mừng nha Theo.
- Cảm ơn cậu, meow.
Jeras lên tiếng khi nhìn thấy cậu nhóc bước ra khỏi cửa chi nhánh của hiệp hội thương nhân.
- Giờ cậu định đi đâu vậy?
- Tôi định đến cửa hàng tạp hóa, meow.
Cậu nhóc mua hai cái nối sắt, một cái cưa và kim chỉ ở cửa hàng bán tạp hóa.
- Nối sắt là 1 đồng tháp, cưa là 0.9 đồng, cả kim cả chỉ là 0.5 đồng. Tổng của cậu là 2.4
Khi chủ cửa hàng tạp hóa vừa báo giá xong, ánh mắt Jeras bên cạnh Theo như sáng lên.
“Mình có thể trả xuống 2 đồng.”
Ngay khi anh chàng vừa nghĩ đến chuyện giúp Theo một tí để lấy lòng tin.
Thì ngay lúc đó,
- Giảm giá cho tôi đi, meow!
Theo bắt đầu trả giá.
- Hmm… vậy thì tôi giảm cho cậu còn 2.2 đồng nhé.
Lần trả giá đầu khiến cậu ta trông như thằng côn đồ đi mặc cả nhưng ít nhất thì cậu ta cũng không bị bán đắt cho,… hoặc đó chỉ là những gì mà Jeras nghĩ.
Tuy nhiên,
- Giảm cho tôi thêm nữa đi, meow!
- Quý khách à, bọn tôi cũng phải sống nữa chứ? Cậu làm thế là đang làm khó bọn tôi đấy.
Khi Theo trả giá đến lần thứ hai,
“Hohoho, cứ thản nhiên trả giá như thế không có nghĩ là họ sẽ phải giảm cho mình đâu…”
Jeras thầm cười khúc khích, lắc lắc đầu.
Và rồi,
- Được rồi, meow. Jeras, chúng ta đi thôi, meow.
Theo trả lời và quay lưng chuẩn bị đi.
- Ah! Quý khách à! Sao cậu thiếu kiên nhẫn vậy? Được rồi được rồi, tôi để cho cậu giá 2 đồng được chưa?
- …?! [note52439]
Jeras ngạc nhiên nhìn chủ quán.
Không một lần bắt bẻ mấy lỗi cơ bản trên hàng hóa, không một lời hoa mĩ, Theo đã đạt được kết quả mà anh dự lên trong đầu chỉ với vài câu đơn giản như thế.
Đã vậy… còn chưa hết,
- 1.8 đồng. Không tôi đi đây.
Khi Theo hạ giá xuống lần cuối, cũng là lần trả giá thứ 3.
“Cậu ta còn trả thấp hơn nữa á?!”
Jeras há hốc trước yêu cầu của Theo. Không thể nào!
Vậy mà,
- Haiz… thôi được rồi.
Như thể vả vào mặt anh chàng, kèo đã chốt.
“Sao có thể…”
Jeras hoàn toàn mất niềm tin vào khả năng trả giá của mình. Anh ta thậm chí còn nhận được giáo dục từ gia đình quý tộc tử tế, vậy mà cảm giác như khoảng cách giữa anh và Theo giống như một trời một vực vậy.
Cậu ta chỉ đơn giản là đòi giảm giá 3 lần, nhưng chỉ vậy cũng đã đủ để khiến Jeras mắt chữ A mồm chữ O.
“Với khả năng trả giá như thế thì cậu ta có khi gặp được cả đống may mắn mà chẳng làm gì phạm pháp.”
Và anh chàng chứ thế bỏ hết những nghi ngờ với cậu nhóc lông vàng vô tri kia.
- Theo, giờ tôi có chút việc cần đi luôn. Cẩn thận nhé, có thể cậu sẽ lại gặp mấy con sói đấy đấy.
- Tui biết rồi! Đi cẩn thận nha, meow.
Theo vẫy cái măng cụt chào tạm biệt anh bạn rồi đi đến tiệm rèn để mua mấy món đồ.
Tuy nhiên,
- Hôm nay chẳng có gì cả, meow.
Không có món đồ nào khiến cậu phải dừng mắt cả.
- Thôi kệ đi, về thôi, meow.
Cậu nhóc đi về tầng 99.
Sau khi chia tay với Theo, Jeras quay trở về Sở Điều Tra.
Và anh nhanh chóng nộp báo cáo lên cho sở trưởng.
[Lí do cho doanh thu bán hàng tăng đột biến của Theo: Theo là một thiên tài trả giá]
Jeras hiểu lầm Theo rồi~ (~ ̄v ̄)~
***************
Sejun nhìn ong chúa đã trở lại hút mật trong cái hố mà cậu đào, thấy an tâm rồi đi xuống động để ngủ.
Sáng hôm sau,
Cậu dậy sớm một một chút, đi lên mặt đất để kiểm tra xem liệu ong chúa có ổn không nhưng lại chẳng thấy nó đâu nữa.
Mà thay vào đó, trên đỉnh tảng đá buộc dây mà cậu vẫn hay leo lên leo xuống, ở đó có một cái tổ ong nhỏ. Vậy là ong chúa cuối cùng cũng dừng chân tại một chỗ và bắt đầu đẻ trứng rồi.
Đúng lúc ấy,
Kuoooong
Grào!
Hai mẹ con Huyết Đại Hùng cũng đến.
Trượt~
Gấu con trượt xuống từ trên vai mẹ nó như trượt cầu trượt.
Liếm liếm liếm
Gấu mẹ cũng liếm gấu con vài cái đầy âu yếm.
Grào, Grào!
Gấu con chao đảo lắc lư khi bị mẹ liếm, tạo nên một khung cảnh ấm áp động lòng người.
Và Sejun thì đang đứng nhìn hai mẹ con. [note52438]
Kreong.
Gấu mẹ sau khi liếm con xong thì quay qua nhìn Sejun và nói gì đó rồi bắt đầu đi tuần. Và mặc dù không có Aileen ở đây để phiên dịch, nhưng bằng một cách nào đó mà cậu hiểu được ý của gấu mẹ muốn nói gì.
- Có vẻ như hôm nay phải bắt càng nhiều tôm càng tốt rồi.
Trông như là hôm nay gấu mẹ sẽ về ăn trưa cùng với cả nhà đây.
- Nghe này, đây là nơi mà mật ong nhóc thích được tạo ra. Nên là tuyệt đối không được ăn cái này đâu, nghe chưa?
Kkoong! Kkoong!
Gấu con gật đầu lia lịa. Bé hiểu rồi! Bé sẽ bảo vệ nó!
Sejun yên tâm đi xuống động, dùng bữa sáng với nhà thỏ rồi bắt đầu công việc hàng ngày.
Nhờ việc đầu tư vào chỉ số nhanh nhẹn, cộng thêm cũng đã quen với công việc đồng áng nên tốc độ làm việc tăng lên đáng kể, và giờ việc còn lại chỉ là thu hoạch nốt cà chua bi là xong.
Cậu hoàn thành những công việc tốn nhiều sức nhất chỉ trong 2 giờ rồi đi về phía hồ nước.
- Thỏ đen, chú mày sẵn sàng chưa?
Bam!
Splash.
Như để đáp lại lời của Sejun, thỏ đen đi về phía hồ nước và bắt đầu săn bắt nguồn protein cho mọi người.
Plop! Plop! Plop!
Mỗi lần cây búa trong tay nó bay lên, mấy con cá cũng nảy lên khỏi mặt nước như mấy quả bóng tennis ném xuống sàn lại bật.
Sejun nhanh tay nhanh chân xâu mấy con cá lại vào một sợi dây, làm hai dây cá riêng cho gấu con.
Và khi thỏ đen hoàn tất công việc của mình thì cậu cũng bắt đầu săn tôm càng.
Tộng cộng có khoảng 40 con trong hồ. Cũng không hiểu vì một lí do nào đó mà một khi vào trong hồ rồi là chúng cũng chẳng đi ra nữa.
Cậu bước vào trong nước rồi bắt từng con một bằng tay. Hôm qua cậu đã chẳng nghĩ gì mà đi đâm chết hết chúng nó, cơ mà nếu bắt thế này thì cậu có thể kiếm được tôm mà chẳng thu hút thêm mấy con cá hay con tôm nào khác.
- Không thể để nước hồ bị nhiễm bẩn được.
Vì cái vụ thảm sát giữa cá piranha với tôm càng hôm qua mà nước trở nên đục ngầu rồi bẩn biếc các thứ nữa, nên sáng nay cậu đã chẳng thể uống nước hay rửa mặt gì cả. Cần phải kiếm cách nào làm sạch nước mới được.
Và rồi cậu cũng vừa nhặt tôm ra vừa nghĩ cách lọc nước.
Khi Sejun bắt tôm như thế,
Biang!
Thì thỏ đen đâm vào bụng mấy con tôm bằng dao găm của cậu và lấy tiết chúng nó.
Ngay lúc ấy,
Thud
Ngay khi thằng nhóc đâm dao vào bụng con tôm, một ánh sáng đen tỏa ra từ người thằng nhỏ và cái búa của nó. Bình thường thì sẽ có ánh sáng lóe lên mỗi khi nó lên cấp, nhưng lần này có vẻ khác hơn mọi khi.
Về mặt cơ thể thì thỏ đen chẳng thay đổi gì mấy, nhưng búa của nó thì to hơn một tí và phía cuối chuôi cầm búa biến thành đầu nhọn như cái dùi đục.
Có vẻ như nó khác với lên cấp thông thường.
Biang!
Thỏ đen tự hào đi về phía hồ cùng cây búa.
- Sao đột nhiên vậy?
Biang!
Thằng nhóc giơ ngón cái về phía Sejun. Từ giờ cháu sẽ xử lí cái này cho!
Bốp!
Khi thỏ đen đập mạnh vào đầu tôm, cử động của con tôm cũng như đóng băng luôn. Con tôm càng tội nghiệp bị K.O chỉ với một cú từ cây búa vừa mới lên cấp của thỏ đen.
Bốp! Binh! Bốp!
Thỏ đen bắt đầy đi đập chết mấy con khác. [note52440]
Và rồi,
Thud.
Thỏ đen dùng cái chuôi búa đâm vào giữa ngực con tôm càng.
Biang?
Thằng nhóc ngạo nghễ nhìn về phía Sejun. Thế nào?
- Được rồi, để hết tôm càng cho chú mày đấy.
Nhờ có sự trưởng thành của thỏ đen nên công việc của Sejun cũng nhẹ nhàng hơn xíu, nên giờ cậu sẽ tập trung vào việc nướng tôm.
Và rồi,
Grào!
Khi gần đến giờ ăn trưa, đúng như đã dặn trước, Huyết Đại Hùng mẹ quay trở về chỗ hang động của Sejun.
Nom nom nom.
Và~ gấu mẹ lại lần nữa bỏ hết cả 20 con tôm càng vào miệng.
Cũng may là lần này cậu rút kinh nghiệm mà để riêng phần của gấu mẹ ra nên cũng không cần phải đi xuống động để nướng thêm nữa.
Sau khi tận hưởng bữa trưa ngon lành,
- Này, cô có thể nhờ bà ấy đào ít đất hộ tôi được không?
Cậu hỏi Aileen nhờ chuyển lời kiêm phiên dịch cho gấu mẹ.
Dù gì cũng đãi người ta một bữa rồi, có qua có lại mà, nên Sejun cũng chẳng ngần ngại gì mà nhờ giúp đỡ.
Vốn dĩ là cậu định nhờ hồi đãi ngô hấp lần trước cơ, mỗi tội hôm đấy Aileen ngủ mất rồi nên đành thôi.
[Quản lý tòa tháp dịch lời cho Huyết Đại Hùng rằng cô ấy nên đào ở đâu]
Tuyệt!
- Đây.
Cậu chỉ khoảnh đất cách 500 mét từ cửa động. Chọn chỗ xa vậy là để đề phòng ảnh hưởng đến hang động bên dưới.
Thud. Thud.
Gấu mẹ thoải mái chạy đến chỗ mà Sejun vừa chỉ.
Và rồi…
Grào! Grào!
Chỉ với vài cú xoẹt chân xoẹt tay gì gì đó, cả mặt đất bị lật lên và để lộ ra phần đất đen mềm xốp bên dưới. Một công việc đòi hỏi vài giờ để làm với xe xúc đất thì dưới tay gấu mẹ… cứ như một cú one hit.
Và cũng nhờ có thế nên Sejun đã có thể lật lên khoảng 1000 mét vuông đất trong một lần.
Grào.
Gấu mẹ rời đi để tiếp tục đi tuần, và cậu cũng dành cả buổi chiều để trồng thêm 3000 cây ngô và 1000 cây cà chua bi trên mảnh đất 1000 mét vuông ấy cùng với bọn thỏ.
Một lúc sau,
Swoosh
Khi lũ thỏ có bình nước gần hoàn thành việc tưới cây,
Nhỏ…
Nước từ bình tưới đột nhiên dừng lại.
- Huh? Có chuyện gì vậy? Sao nước không ra nữa?
Sejun cất tiếng hỏi một cách vô tri. Cậu tưởng nước từ cái bình ấy sẽ tuôn ra một cách vô tận ấy.
Bíp.
Thỏ chồng lắc lắc đầu. Chúng ta đã dùng hết nước của hôm nay rồi.
Từ trước tới nay cũng chưa bao giờ dùng hết như vậy nên nó cũng chẳng để ý, nhưng thực sự thì số lượng nước trong can của thỏ trắng là có giới hạn. Từ giờ trở đi phải cẩn thận mới được.
Sejun lấy chỗ lá hành còn lại đem đi che ruộng nhiều nhất có thể và đi xuống dưới hang đi ngủ.
Vậy mà… đêm đó, lại có trộm lẻn vào.
**********
- Meow, meow, meow.
Càng về gần đến hang của Sejun, Theo càng vui vẻ hơn. Bước chân cậu nhóc cũng nhanh hơn, miệng ngân nga một giai điện nào đó.
Rồi,
Nhom nhom nhom.
Cậu nhóc nghe thấy tiếng nhai ở đâu đó.
- Cái gì vậy, meow?
Cậu nhìn về hướng phát ra âm thanh, và nhìn thấy một con minotaur đang ăn cỏ.
- Huh? Không phải đó là lá hành mà Park Sejun trồng sao, meow?
Cậu nhận ra chỗ hành lá ngay lập tức vì bản thân cậu cũng đã từng tự mình cắt hành rồi.
- Nè! Ngươi lấy cái đó ở đâu vậy, meow?
Theo tiếng lại gần minotaur và hỏi.
Huh?
Con minotaur nhận ra người đến gần nó là một thương nhân lưu động thì cất tiếng trả lời. Tôi nhặt được dưới dất.
- Không thể nào, meow! Đó là hành lá mà Sejun yêu quý nhất, meow! Sejun dùng nó để làm đĩa, làm dây thừng, thậm chí còn dùng nó để lau mông nữa, meow! Ngươi đã trộm hành lá của cậu ta, meow!
Theo đã bắt được kẻ trộm, và đó chính là Woo Cheon Sam.
*****************
Drake: Giờ thì đừng ai hỏi là main giải quyết mấy cái nhu cầu sinh lí như thế nào nữa nhé :))))) Tác giả giải thích rồi đây.
Vì mọi người cũng đã biết con rồng là nữ rồi nên từ giờ đổi xưng hô cho nó khớp nhé.
_____________________
Theo và Jeras đi đến tầng 75 của tòa tháp, tiến về khu vực phố mua sắm.
- Cậu đang định đi đâu vậy, Theo?
- Đầu tiên tui sẽ đi đăng kí thăng cấp lên thành thương nhân lưu động cấp trung đã, meow!
- Cậu đã trở thành thương nhân lưu động rồi sao? Ghen tị ghê~
Jeras thầm ngạc nhiên. Để trở thành một thương nhân lưu động trung cấp thì tổng doanh thu bán hàng phải đạt được là từ 1000 trở lên. Cân nhắc đến chu kỳ hoạt động của Theo thì đạt được con số đấy là bất khả thi trừ phi có hỗ trợ đặc biệt.
- Um… cậu bán gì vậy, Theo?
Jeras cẩn thận hỏi, thường thì các thương nhân lưu động sẽ giấu việc mẫu sản phẩm mà họ buôn bán.
- Tui bán cà chua bi đó, meow.
- Huh? Cà chua bi?
Nghe có vẻ không giống như là đang nói dối.
- Đúng vậy á, meow! Nếu có cơ hội tui sẽ cho cậu xem, meow.
Vừa đi vừa nói nên rất nhanh cả hai đã đến trước chi nhánh của hiệp hội thương nhân, nơi mà Theo yêu cầu để được nâng lên thành thương nhân lưu động trung cấp.
- Ngài Theo, giờ ngài đã chính thức là một thương nhân lưu động trung cấp.
Việc thăng cấp diễn ra vô cùng thuận lợi bởi ngoại trừ yêu cầu đặc biệt về doanh thu bán hàng thì cũng chẳng có thêm yêu cầu gì khác khó khăn lắm.
- Đây là giấy phép thương nhân lưu động trung cấp của ngài.
Một nhân viên của hiệp hội đưa cho Theo một chiếc thẻ kim loại xanh hình chữ nhật. Và rồi, Theo đã được nâng cấp lên thành thương nhân lưu động trung cấp.
- Puufut. Giờ tôi đã là thương nhân lưu động trung cấp rồi, meow!
Vấn đề nhà cung cấp ghi tên Sejun đã được giải quyết nên bước chân của Theo cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
- Chúc mừng nha Theo.
- Cảm ơn cậu, meow.
Jeras lên tiếng khi nhìn thấy cậu nhóc bước ra khỏi cửa chi nhánh của hiệp hội thương nhân.
- Giờ cậu định đi đâu vậy?
- Tôi định đến cửa hàng tạp hóa, meow.
Cậu nhóc mua hai cái nối sắt, một cái cưa và kim chỉ ở cửa hàng bán tạp hóa.
- Nối sắt là 1 đồng tháp, cưa là 0.9 đồng, cả kim cả chỉ là 0.5 đồng. Tổng của cậu là 2.4
Khi chủ cửa hàng tạp hóa vừa báo giá xong, ánh mắt Jeras bên cạnh Theo như sáng lên.
“Mình có thể trả xuống 2 đồng.”
Ngay khi anh chàng vừa nghĩ đến chuyện giúp Theo một tí để lấy lòng tin.
Thì ngay lúc đó,
- Giảm giá cho tôi đi, meow!
Theo bắt đầu trả giá.
- Hmm… vậy thì tôi giảm cho cậu còn 2.2 đồng nhé.
Lần trả giá đầu khiến cậu ta trông như thằng côn đồ đi mặc cả nhưng ít nhất thì cậu ta cũng không bị bán đắt cho,… hoặc đó chỉ là những gì mà Jeras nghĩ.
Tuy nhiên,
- Giảm cho tôi thêm nữa đi, meow!
- Quý khách à, bọn tôi cũng phải sống nữa chứ? Cậu làm thế là đang làm khó bọn tôi đấy.
Khi Theo trả giá đến lần thứ hai,
“Hohoho, cứ thản nhiên trả giá như thế không có nghĩ là họ sẽ phải giảm cho mình đâu…”
Jeras thầm cười khúc khích, lắc lắc đầu.
Và rồi,
- Được rồi, meow. Jeras, chúng ta đi thôi, meow.
Theo trả lời và quay lưng chuẩn bị đi.
- Ah! Quý khách à! Sao cậu thiếu kiên nhẫn vậy? Được rồi được rồi, tôi để cho cậu giá 2 đồng được chưa?
- …?! [note52439]
Jeras ngạc nhiên nhìn chủ quán.
Không một lần bắt bẻ mấy lỗi cơ bản trên hàng hóa, không một lời hoa mĩ, Theo đã đạt được kết quả mà anh dự lên trong đầu chỉ với vài câu đơn giản như thế.
Đã vậy… còn chưa hết,
- 1.8 đồng. Không tôi đi đây.
Khi Theo hạ giá xuống lần cuối, cũng là lần trả giá thứ 3.
“Cậu ta còn trả thấp hơn nữa á?!”
Jeras há hốc trước yêu cầu của Theo. Không thể nào!
Vậy mà,
- Haiz… thôi được rồi.
Như thể vả vào mặt anh chàng, kèo đã chốt.
“Sao có thể…”
Jeras hoàn toàn mất niềm tin vào khả năng trả giá của mình. Anh ta thậm chí còn nhận được giáo dục từ gia đình quý tộc tử tế, vậy mà cảm giác như khoảng cách giữa anh và Theo giống như một trời một vực vậy.
Cậu ta chỉ đơn giản là đòi giảm giá 3 lần, nhưng chỉ vậy cũng đã đủ để khiến Jeras mắt chữ A mồm chữ O.
“Với khả năng trả giá như thế thì cậu ta có khi gặp được cả đống may mắn mà chẳng làm gì phạm pháp.”
Và anh chàng chứ thế bỏ hết những nghi ngờ với cậu nhóc lông vàng vô tri kia.
- Theo, giờ tôi có chút việc cần đi luôn. Cẩn thận nhé, có thể cậu sẽ lại gặp mấy con sói đấy đấy.
- Tui biết rồi! Đi cẩn thận nha, meow.
Theo vẫy cái măng cụt chào tạm biệt anh bạn rồi đi đến tiệm rèn để mua mấy món đồ.
Tuy nhiên,
- Hôm nay chẳng có gì cả, meow.
Không có món đồ nào khiến cậu phải dừng mắt cả.
- Thôi kệ đi, về thôi, meow.
Cậu nhóc đi về tầng 99.
Sau khi chia tay với Theo, Jeras quay trở về Sở Điều Tra.
Và anh nhanh chóng nộp báo cáo lên cho sở trưởng.
[Lí do cho doanh thu bán hàng tăng đột biến của Theo: Theo là một thiên tài trả giá]
Jeras hiểu lầm Theo rồi~ (~ ̄v ̄)~
***************
Sejun nhìn ong chúa đã trở lại hút mật trong cái hố mà cậu đào, thấy an tâm rồi đi xuống động để ngủ.
Sáng hôm sau,
Cậu dậy sớm một một chút, đi lên mặt đất để kiểm tra xem liệu ong chúa có ổn không nhưng lại chẳng thấy nó đâu nữa.
Mà thay vào đó, trên đỉnh tảng đá buộc dây mà cậu vẫn hay leo lên leo xuống, ở đó có một cái tổ ong nhỏ. Vậy là ong chúa cuối cùng cũng dừng chân tại một chỗ và bắt đầu đẻ trứng rồi.
Đúng lúc ấy,
Kuoooong
Grào!
Hai mẹ con Huyết Đại Hùng cũng đến.
Trượt~
Gấu con trượt xuống từ trên vai mẹ nó như trượt cầu trượt.
Liếm liếm liếm
Gấu mẹ cũng liếm gấu con vài cái đầy âu yếm.
Grào, Grào!
Gấu con chao đảo lắc lư khi bị mẹ liếm, tạo nên một khung cảnh ấm áp động lòng người.
Và Sejun thì đang đứng nhìn hai mẹ con. [note52438]
Kreong.
Gấu mẹ sau khi liếm con xong thì quay qua nhìn Sejun và nói gì đó rồi bắt đầu đi tuần. Và mặc dù không có Aileen ở đây để phiên dịch, nhưng bằng một cách nào đó mà cậu hiểu được ý của gấu mẹ muốn nói gì.
- Có vẻ như hôm nay phải bắt càng nhiều tôm càng tốt rồi.
Trông như là hôm nay gấu mẹ sẽ về ăn trưa cùng với cả nhà đây.
- Nghe này, đây là nơi mà mật ong nhóc thích được tạo ra. Nên là tuyệt đối không được ăn cái này đâu, nghe chưa?
Kkoong! Kkoong!
Gấu con gật đầu lia lịa. Bé hiểu rồi! Bé sẽ bảo vệ nó!
Sejun yên tâm đi xuống động, dùng bữa sáng với nhà thỏ rồi bắt đầu công việc hàng ngày.
Nhờ việc đầu tư vào chỉ số nhanh nhẹn, cộng thêm cũng đã quen với công việc đồng áng nên tốc độ làm việc tăng lên đáng kể, và giờ việc còn lại chỉ là thu hoạch nốt cà chua bi là xong.
Cậu hoàn thành những công việc tốn nhiều sức nhất chỉ trong 2 giờ rồi đi về phía hồ nước.
- Thỏ đen, chú mày sẵn sàng chưa?
Bam!
Splash.
Như để đáp lại lời của Sejun, thỏ đen đi về phía hồ nước và bắt đầu săn bắt nguồn protein cho mọi người.
Plop! Plop! Plop!
Mỗi lần cây búa trong tay nó bay lên, mấy con cá cũng nảy lên khỏi mặt nước như mấy quả bóng tennis ném xuống sàn lại bật.
Sejun nhanh tay nhanh chân xâu mấy con cá lại vào một sợi dây, làm hai dây cá riêng cho gấu con.
Và khi thỏ đen hoàn tất công việc của mình thì cậu cũng bắt đầu săn tôm càng.
Tộng cộng có khoảng 40 con trong hồ. Cũng không hiểu vì một lí do nào đó mà một khi vào trong hồ rồi là chúng cũng chẳng đi ra nữa.
Cậu bước vào trong nước rồi bắt từng con một bằng tay. Hôm qua cậu đã chẳng nghĩ gì mà đi đâm chết hết chúng nó, cơ mà nếu bắt thế này thì cậu có thể kiếm được tôm mà chẳng thu hút thêm mấy con cá hay con tôm nào khác.
- Không thể để nước hồ bị nhiễm bẩn được.
Vì cái vụ thảm sát giữa cá piranha với tôm càng hôm qua mà nước trở nên đục ngầu rồi bẩn biếc các thứ nữa, nên sáng nay cậu đã chẳng thể uống nước hay rửa mặt gì cả. Cần phải kiếm cách nào làm sạch nước mới được.
Và rồi cậu cũng vừa nhặt tôm ra vừa nghĩ cách lọc nước.
Khi Sejun bắt tôm như thế,
Biang!
Thì thỏ đen đâm vào bụng mấy con tôm bằng dao găm của cậu và lấy tiết chúng nó.
Ngay lúc ấy,
Thud
Ngay khi thằng nhóc đâm dao vào bụng con tôm, một ánh sáng đen tỏa ra từ người thằng nhỏ và cái búa của nó. Bình thường thì sẽ có ánh sáng lóe lên mỗi khi nó lên cấp, nhưng lần này có vẻ khác hơn mọi khi.
Về mặt cơ thể thì thỏ đen chẳng thay đổi gì mấy, nhưng búa của nó thì to hơn một tí và phía cuối chuôi cầm búa biến thành đầu nhọn như cái dùi đục.
Có vẻ như nó khác với lên cấp thông thường.
Biang!
Thỏ đen tự hào đi về phía hồ cùng cây búa.
- Sao đột nhiên vậy?
Biang!
Thằng nhóc giơ ngón cái về phía Sejun. Từ giờ cháu sẽ xử lí cái này cho!
Bốp!
Khi thỏ đen đập mạnh vào đầu tôm, cử động của con tôm cũng như đóng băng luôn. Con tôm càng tội nghiệp bị K.O chỉ với một cú từ cây búa vừa mới lên cấp của thỏ đen.
Bốp! Binh! Bốp!
Thỏ đen bắt đầy đi đập chết mấy con khác. [note52440]
Và rồi,
Thud.
Thỏ đen dùng cái chuôi búa đâm vào giữa ngực con tôm càng.
Biang?
Thằng nhóc ngạo nghễ nhìn về phía Sejun. Thế nào?
- Được rồi, để hết tôm càng cho chú mày đấy.
Nhờ có sự trưởng thành của thỏ đen nên công việc của Sejun cũng nhẹ nhàng hơn xíu, nên giờ cậu sẽ tập trung vào việc nướng tôm.
Và rồi,
Grào!
Khi gần đến giờ ăn trưa, đúng như đã dặn trước, Huyết Đại Hùng mẹ quay trở về chỗ hang động của Sejun.
Nom nom nom.
Và~ gấu mẹ lại lần nữa bỏ hết cả 20 con tôm càng vào miệng.
Cũng may là lần này cậu rút kinh nghiệm mà để riêng phần của gấu mẹ ra nên cũng không cần phải đi xuống động để nướng thêm nữa.
Sau khi tận hưởng bữa trưa ngon lành,
- Này, cô có thể nhờ bà ấy đào ít đất hộ tôi được không?
Cậu hỏi Aileen nhờ chuyển lời kiêm phiên dịch cho gấu mẹ.
Dù gì cũng đãi người ta một bữa rồi, có qua có lại mà, nên Sejun cũng chẳng ngần ngại gì mà nhờ giúp đỡ.
Vốn dĩ là cậu định nhờ hồi đãi ngô hấp lần trước cơ, mỗi tội hôm đấy Aileen ngủ mất rồi nên đành thôi.
[Quản lý tòa tháp dịch lời cho Huyết Đại Hùng rằng cô ấy nên đào ở đâu]
Tuyệt!
- Đây.
Cậu chỉ khoảnh đất cách 500 mét từ cửa động. Chọn chỗ xa vậy là để đề phòng ảnh hưởng đến hang động bên dưới.
Thud. Thud.
Gấu mẹ thoải mái chạy đến chỗ mà Sejun vừa chỉ.
Và rồi…
Grào! Grào!
Chỉ với vài cú xoẹt chân xoẹt tay gì gì đó, cả mặt đất bị lật lên và để lộ ra phần đất đen mềm xốp bên dưới. Một công việc đòi hỏi vài giờ để làm với xe xúc đất thì dưới tay gấu mẹ… cứ như một cú one hit.
Và cũng nhờ có thế nên Sejun đã có thể lật lên khoảng 1000 mét vuông đất trong một lần.
Grào.
Gấu mẹ rời đi để tiếp tục đi tuần, và cậu cũng dành cả buổi chiều để trồng thêm 3000 cây ngô và 1000 cây cà chua bi trên mảnh đất 1000 mét vuông ấy cùng với bọn thỏ.
Một lúc sau,
Swoosh
Khi lũ thỏ có bình nước gần hoàn thành việc tưới cây,
Nhỏ…
Nước từ bình tưới đột nhiên dừng lại.
- Huh? Có chuyện gì vậy? Sao nước không ra nữa?
Sejun cất tiếng hỏi một cách vô tri. Cậu tưởng nước từ cái bình ấy sẽ tuôn ra một cách vô tận ấy.
Bíp.
Thỏ chồng lắc lắc đầu. Chúng ta đã dùng hết nước của hôm nay rồi.
Từ trước tới nay cũng chưa bao giờ dùng hết như vậy nên nó cũng chẳng để ý, nhưng thực sự thì số lượng nước trong can của thỏ trắng là có giới hạn. Từ giờ trở đi phải cẩn thận mới được.
Sejun lấy chỗ lá hành còn lại đem đi che ruộng nhiều nhất có thể và đi xuống dưới hang đi ngủ.
Vậy mà… đêm đó, lại có trộm lẻn vào.
**********
- Meow, meow, meow.
Càng về gần đến hang của Sejun, Theo càng vui vẻ hơn. Bước chân cậu nhóc cũng nhanh hơn, miệng ngân nga một giai điện nào đó.
Rồi,
Nhom nhom nhom.
Cậu nhóc nghe thấy tiếng nhai ở đâu đó.
- Cái gì vậy, meow?
Cậu nhìn về hướng phát ra âm thanh, và nhìn thấy một con minotaur đang ăn cỏ.
- Huh? Không phải đó là lá hành mà Park Sejun trồng sao, meow?
Cậu nhận ra chỗ hành lá ngay lập tức vì bản thân cậu cũng đã từng tự mình cắt hành rồi.
- Nè! Ngươi lấy cái đó ở đâu vậy, meow?
Theo tiếng lại gần minotaur và hỏi.
Huh?
Con minotaur nhận ra người đến gần nó là một thương nhân lưu động thì cất tiếng trả lời. Tôi nhặt được dưới dất.
- Không thể nào, meow! Đó là hành lá mà Sejun yêu quý nhất, meow! Sejun dùng nó để làm đĩa, làm dây thừng, thậm chí còn dùng nó để lau mông nữa, meow! Ngươi đã trộm hành lá của cậu ta, meow!
Theo đã bắt được kẻ trộm, và đó chính là Woo Cheon Sam.
*****************
Drake: Giờ thì đừng ai hỏi là main giải quyết mấy cái nhu cầu sinh lí như thế nào nữa nhé :))))) Tác giả giải thích rồi đây.
Vì mọi người cũng đã biết con rồng là nữ rồi nên từ giờ đổi xưng hô cho nó khớp nhé.
Danh sách chương