Translator: Melinoe

______________________________

Sau buổi đấu giá, Theo đã có một buổi chụp ảnh với các nữ thợ săn.

Tuy nhiên, trong số bốn thợ săn nữ còn lại, chỉ có hai người đồng ý chụp ảnh cùng Theo.

Sau khi chụp ảnh, cậu chỉ nhận được ba gói Churu và hai gói cà phê.

- Kết quả lần này thật không ổn chút nào, meow. Mình mới chỉ kiếm được hai tiếng làm đại diện thôi, meow.

Khi Theo đang mang vẻ mặt u ám,

- Theo, cậu chụp với tôi một bức ảnh nhé. Con gái của tôi yêu mèo làm. Đổi lại, tôi sẽ đưa cho cậu cái này.

Kim Dong Sik, người đã không thể xen vào vì các thợ săn nữ, đã đưa cho cậu một ít bột màu đỏ.

- Cái gì đây meow?

- Là bột ớt đó.

- Tuyệt zậy shao meow!

Cậu hoàn toàn không biết nó là gì, nhưng có vẻ như đó là thứ mà Park Sejun sẽ thích.

Click.

Kim Dong Sik chụp ảnh và rời đi.

Sau khi buôn bán xong, Theo vội vã leo lên tháp để ngồi vào lòng Se Jun, và quay về với những đứa cháu gái và cháu trai đang chờ đợi người chú tuyệt vời của chúng.

Hình ảnh người chú cool ngầu đã bị thay thế bởi Sejun trong mắt các bé thỏ, nhưng Theo lại hoàn toàn không biết điều đó.

Ngay khi Theo chuẩn bị sử dụng thương nhân lộ để di chuyển từ tầng 40 lên tầng 50,

- Xin chờ một chút.

- Yeah. Cậu cần phải giúp chúng tôi.

- Chúng tôi sẽ không làm hại cậu đâu nên cậu chỉ cần trả lời những gì chúng tôi hỏi là được.

Ba con sói bạc khổng lồ, mỗi con có kích thước tầm 5m tiến lại gần.

- Cái gì cơ meow?! Tôi sẽ không giúp các cậu đâu meow!

Khi nghe việc có cần cậu giúp đỡ, Theo nhớ lại những lời răn dạy của Sejun và cố gắng phớt lờ chúng.

Nhưng,

- Mày nghĩ mày đang đi đâu thế bé iu?

Một trong những con sói di chuyển nhanh chóng và chặn đường của Theo.

- Tại sao… tại sao các người lại làm điều này chứ meow? Tôi sẽ không giúp các người đâu meow! Park Sejun bảo tôi là đừng giúp meo!

- Grrr. Cậu nên hợp tác khi chúng tôi còn đang nhờ vả một cách tử tế! Cậu đã làm gì với chiếc mũ rơm mà cậu đã mua từ tiệm rèn rồi?

Con sói đe dọa Theo bằng hàm răng sắc nhọn của nó.

- Đó… đó là…

Thịch thịch thịch thịch.

Khi Theo đang run sợ trước lời đe dọa của con sói,

Bùm!

Một làn khói xám tỏa ra từ hư không, và xung quanh tràn ngập mùi hôi thối.

- Khụ!

- Ể!

- Mùi quái gì thế này!

Trong khi những con sói với khứu giác nhạy bén đang phải chịu đựng mùi hôi thối,

- Huh?!

- Suỵt! Nín mỏ đi.

Một người đeo mặt nạ đã tóm lấy Theo và chạy vào thương nhân lộ để tránh đám Sói Bạc.

Bịch bịch bịch bịch.

- Nghỉ tí đã nào.

Người bí ẩn kéo theo Theo chạy tầm 30 phút rồi dừng lại.

Và sau đó,

- Theo, cậu không sao chứ?

Anh ta vừa hỏi, vừa nhìn Theo.

- Cậu là ai thế meow? Sao cậu lại biết tên tôi thế meow?

Khi kẻ đeo mặt nạ biết tên mình, Theo hỏi, lòng tràn đầy cảnh giác.

- Là tôi đây. Jeras.

Jeras nói, tháo mặt nạ ra.

30 phút trước.

“Mình nên làm gì đây?”

Jeras, người đã theo dõi họ, đang cân nhắc xem có nên cứu Theo hay không khi cậu bị bao vây bởi bộ tộc Sói Bạc.

Theo đã chen ngang vào nhiệm vụ của anh ta, nhưng cậu lại có ý tốt. Suy cho cùng thì cậu cũng không phải là kẻ xấu.

Và,

- Thực ra chiếc mũ rơm đó thuộc về Địa chủ Grid.

Địa chủ Grid, một nhân vật gây ảnh hưởng to lớn đến tòa tháp bằng cách bóc lột những nông dân tá điền như nô lệ bằng đất đai và lương thực mà hắn ta sở hữu.

Đối với Jeras, người không thích Grid, thì sự việc lần này chính là một mũi tên trúng hai con nhạn khi vừa nhúng tay vào công việc của Grid và lại vừa tiếp cận Theo. Nhờ bộ tộc Sói Bạc, anh đã không phải lo lắng về cách tiếp cận Theo nữa.

Vì vậy, Jeras đã ném ra một quả bom thối mà bầy sói ghét, và giải cứu Theo.

- Jeras! Cảm ơn cậu meow!

- Lần trước cậu đã cứu tôi mà, đúng không? Vì vậy nên lần này cũng chỉ là trả ơn thôi.

- Dù vậy thì vẫn cảm ơn cậu nhé meow.

Sự cảnh giác của Theo đã hạ xuống đáng kể khi gặp Jeras. Cả hai trò chuyện và cùng nhau đi tới đến khu mua sắm.

***

Sau khi cho Ong Độc Chúa ăn đủ mật,

Buzz.

Ong Mật Chúa vỗ cánh thật mạnh và bay lên, nhìn xung quanh một lúc rồi quay trở lại cái lỗ do Sejun đào. Có vẻ như cô ấy muốn nghỉ ngơi.

- Mình cũng nên quay trở lại bây giờ thôi.

Trời đã xế chiều. Sejun đã xuống hang và gieo 400 hạt ngô trên cánh đồng nơi mà cậu đã chặt những thân ngô.

Cậu vốn định nhổ cả gốc cây ngô và gieo hạt xuống, nhưng vì rễ cây ngô sâu hơn cậu nghĩ và cũng không dễ nhổ nên cậu đành gieo xuống bãi đất trống bên cạnh.

Squeak!

Có một chút lạ khi trồng ở một nơi vẫn còn rễ, nhưng cũng không có ảnh hưởng gì vì thỏ chồng đang hướng dẫn cậu trồng trọt bên cạnh chú ta.

Cứ thế, Sejun đã trồng xong ngô, đắp chăn và chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau.

Gừ!

Sejun tỉnh giấc bởi tiếng khóc của gấu con. Ngay khi tỉnh dậy, Sejun đã vẽ thêm một đường trên vách tường và bắt đầu buổi sáng của ngày mắc kẹt thứ 188.

Và cậu đã lên mặt đất mà không rửa mặt để kiểm tra tình trạng của Ong Mật Độc Chúa, nhưng

- Huh?!

Ong chúa không có trong lỗ.

- Cô ấy đi đâu rồi nhỉ?

Mỗi khi có cơ hội, Sejun lại lên phía trên mặt đất và kiểm tra cái lỗ, nhưng chờ cả ngày vẫn không thấy ong chúa đâu. Mật ong mà cậu để lại, cô cũng không đụng tới.

Một ngày cứ trôi qua như thế nhưng ong chúa đã không quay trở lại.

Buổi sáng của ngày thứ 189 bị mắc cạn.

Sejun, người đã thu hoạch xong cà chua bi, mang theo những chiếc lá hành đã cắt và cành cà chua bi, và giẫm lên nút thắt của sợi dây.

Và sau đó,

- Kéo!

Gừ! Urg! Gừ! Urg!

Gấu con kéo Sejun và đống hành lá lên. Sejun đang che phủ cánh đồng một lần nữa bằng lá hành và cành cà chua bi để ngăn hơi ẩm bốc hơi.

Khi Sejun đến cùng với những chiếc lá hành, thỏ dùng liềm và thỏ kéo xe đã giúp Sejun và cần mẫn phủ đầy cánh đồng bằng những chiếc lá hành và cành cà chua bi.

Và khi Sejun, người đã hoàn thành công việc của mình, lại xuống hang để chuẩn bị bữa trưa,

Ping!

Thỏ Đen gọi Sejun.

- Cậu muốn di chuyển cá piranha ư?

Ping! Ping!

Khi nghe Sejun nói, Thỏ Đen lắc đầu và chỉ vào cái ao. Có một sinh vật kỳ lạ ở đó kìa! Búa của tui không có tác dụng với nó!

Ở nơi Thỏ Đen chỉ, một con quái vật giáp xác màu tím to bằng cánh tay, vô tình chui qua một cái lỗ trong ao, đang ung dung dạo chơi dưới đáy ao.

- Huh?! Đó là…

Sejun nhận ra danh tính của con quái vật ngay lập tức. Gặp được mày ở đây sao! Đó là thứ mà tất cả người tham gia đều đánh giá cao trong “Quy Luật Của Rừng Xanh” vì hương vị thơm ngon tuyệt hảo của nó. [note52400]

- Thỏ Đen, yểm trợ cho tôi!

Beep!

Splash!

Nghe lời Sejun, Thỏ Đen xuống nước và chặn không cho cá piranha đến gần trong khi Sejun thận trọng tiếp cận loài giáp xác.

Và sau đó,

Bịch.

Với Dao Tập Của Keinz, cậu đã ngay lập tức đâm vào đầu con quái vật giáp xác.

[Bạn đã giết một con tôm càng.]

[Bạn đã đạt được 30 điểm kinh nghiệm.]

Một nguồn protein mới xuất hiện trong ao. Sejun bắt con tôm càng mà cậu đã săn được ra khỏi ao.

Và sau đó,

Bịch.

Cậu đâm con dao găm vào ngực nó một lần nữa và đợi cho máu chảy ra.

- Tuyệt vời quá đi. Mình không biết có tôm càng sống dưới lòng đất đấy… Còn nữa không nhỉ?-

Trong khi đợi máu chảy ra, Sejun nhòm xuống ao xem có còn con tôm nào không, nhưng do máu loang ra khi Sejun bắt tôm nên chỉ có lũ cá piranha tụ tập lại.

Beep!

Pụp! Pụp! Pụp!

Thỏ Đen vui vẻ săn cá piranha, và có vẻ như gấu con cũng sẽ được thưởng thức một bữa tiệc thịnh soạn trong bữa trưa hôm nay.

Vì vậy, sau khi rút hết máu của con tôm, Sejun gói chặt nó trong lá hành và đặt nó trên đống lửa.

Bữa trưa hôm nay sẽ là tôm càng nướng! Thời gian dần trôi qua, một mùi thơm ngon tràn ngập hang động.

Squeak!

Squeal!

Beep!

Grừ!

Ngay cả lũ thỏ và gấu con cũng bị kích thích bởi mùi tôm nướng.

- Chờ đã.

Sejun trấn tĩnh đám động vật đang phấn khích và nướng thêm một chút nữa trước khi lấy ra khỏi lửa.

Và khi cậu mở lớp lá hành quấn chặt quanh thân con tôm, con tôm có vỏ đã chuyển màu đỏ tươi chào đón Sejun.

- Wow.

Ực.

Khi Sejun ngửi món tôm càng đã được nấu chín kỹ và gập đôi thân của nó lại, phần thịt trắng và mọng nước lộ ra.

Grừ!

Chú gấu con phấn khích chảy nước miếng khi nhìn thấy thịt tôm.

- Cứ cái đà này thì chú mày sẽ lại ngã nữa đấy.

Sejun nhanh chóng xẻ thịt tôm và chia cho thỏ và gấu con. Cậu sẽ được ăn thoải mái nếu chỉ có một mình, nhưng vì có nhiều miệng ăn nên mỗi người chỉ được một miếng thịt.

Sau khi chia sẻ tôm với mọi người, Sejun lấy miếng thịt tôm càng còn lại, cắn và nhai.

Nhóp nhép. 

Ngay khi cậu nhai thịt tôm, một cảm giác dai ngọt tràn ngập trong miệng, kèm theo một chút vị mặn và ngọt.

Nhai nhai.

Càng nhai miếng thịt lại càng ngọt.

- Hóa ra là vị thế này.

Sau khi thưởng thức hương vị thực sự của tôm càng, đã đến lúc thưởng thức hương vị tổng hợp của các bộ phận khác.

Shush.

Cậu nhúng một miếng thịt tôm vào bộ lòng bên trong mình tôm.

- Hừm.

Người ta nói rằng ruột tôm rất ngon và thực sự là hương vị của pho mát và bơ bùng nổ trong miệng cậu.

Ping?

Trước phản ứng của Sejun, Thỏ Đen nhúng một ngón tay vào nội tạng nhìn không đẹp mắt chút nào của con tôm và nếm thử.

Và sau đó,

Ping!

Nhai nhai.

Bị mê hoặc bởi mùi vị của ruột tôm, Thỏ Đen bắt đầu nhúng cà rốt vào ruột tôm và ăn nó.

Rốp rốp.

Gấu con ăn hết phần tôm nướng của mình bằng cách nhai cả vỏ.

- Ah…

Squeak…

Squeak…

Peep…

Grrr…

Trong khi mọi người đang thưởng thức dư vị của món tôm càng nướng với vẻ tiếc nuối,

Splash! Splash!

Trong ao bỗng trở nên náo động.

- Cái gì vậy nhỉ?

Sejun, người đã lấy lại được sự tỉnh táo, đến gần cái ao. Đó là một chiến trường tràn ngập máu. Không, gọi nó là hiện trường của một vụ thảm sát thì chính xác hơn.

Mười con tôm càng đang tàn sát những con cá piranha một cách dã man. Có vẻ như chúng đến để trả thù sau vết máu chảy ra khi Sejun đã đâm con tôm trước đó.

- Rắc rối rồi đây.

Không có đủ lửa. Đống lửa hiện tại không đủ để nấu chín mười con tôm.

- Mọi người! Mau chóng đốt thêm lửa đi, và Thỏ Đen, mang một cây gậy dài và dây thừng lại!

Hôm nay sẽ có một bữa tiệc tôm càng đây!

Ping?

Thỏ Đen, bối rối trước hướng dẫn của Sejun, đã rất phấn khích khi nhìn thấy tôm càng trong ao và mang một cây gậy dài và một sợi dây tới.

Sau đó, nó chạy đến đống lửa và đốt thêm bốn đống lửa nữa với những con thỏ trắng và phơi khô lá hành.

Trong lúc đó, Sejun khoét một cái rãnh trên gỗ để cậu có thể treo sợi dây thừng lên, và nối nó với chuôi dao găm bằng sợi dây thừng.

Và sau đó,

Bịch.

[Bạn đã giết một con tôm càng.]

[Bạn đã đạt được 30 điểm kinh nghiệm.]

Sejun sử dụng chiều dài của cây gậy để săn từng con tôm một và kéo chúng ra.

Ping!

Khi Sejun bắt được một con tôm càng, Thỏ Đen chuyển nó đến chỗ đống lửa, còn thỏ trắng dùng lá phủ lên con tôm và đặt nó vào lửa.

Fwoosh.

Tôm càng đã bắt đầu được nướng.

Bịch.

[Bạn đã giết một con tôm càng.]

[Bạn đã đạt được 30 điểm kinh nghiệm.]

Trong khi Sejun đang kéo những con tôm càng săn được lên,

- Huh?

Cậu nhìn thấy một con tôm càng chui qua lỗ ao. Máu của tôm càng lại gọi thêm đồng đội của nó rồi.

- Có vẻ như chúng ta sẽ có thể lấp đầy dạ dày bằng tôm càng hôm nay nhỉ?

Bịch. Bịch.

Sejun cố tình đâm nhiều lần vào thân tôm càng để máu loang ra và nhử những con tôm càng khác.

Ngày hôm đó, Sejun và những con vật đã săn được ba mươi con tôm càng và ăn no nê.

Nhom nhom.

Tất nhiên, việc gấu con ăn vỏ tôm có vẻ hơi không hài lòng, nhưng để lấp đầy bụng gấu con, thậm chí 50 con tôm dường như vẫn không đủ.

Vì vậy, Sejun và lũ thỏ, sau khi đã có một bữa tôm càng giàu protein, bắt đầu công việc đồng áng buổi chiều một cách hăng hái.

Và khi công việc đồng áng buổi chiều sắp kết thúc,

Gầm.

Huyết Đại Hùng mẹ đến đón gấu con.

Gầm!

- Tạm biệt.

Khi Sejun vẫy tay tạm biệt gấu con và chuẩn bị đi xuống hang,

Buzz, buzz.

Ong Mật Chúa đi vắng mấy ngày nay đã trở về với cái đuôi tròn trịa.

______________________________

Melinoe: Chỗ tui hay gọi tôm càng là tôm hùm đất á, có nhiều nơi còn gọi là tôm rồng nữa. Dịch chap này tự nhiên thấy đói ngang nên ước gì anh em đọc xong cmt để cho tui đỡ đói nhỉ :)))))
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện