“Cô ở đây à, Melia.”

“Đoàn Trưởng Yokus… Vâng, tôi nghĩ nếu bản thân có thể giúp được chút gì thì tốt biết mấy.”

Tại ngôi làng gần Ma Giới Methys, vì người đến người đi nên luồng di chuyển của dòng người đang trở nên rất kịch liệt.

Hắc Ma Vương đã tái sinh và một lần nữa xâm lược. Thông tin ấy đã lan truyền khắp đại lục với tốc độ nhanh đến đáng sợ, và rất nhiều người đang vội vàng bắt đầu chuẩn bị. Một trong những lý do mọi người có thể làm vậy là nhờ Yugura giáo.

Ma Vương có quan hệ sâu nhất với Methys là Tử Ma Vương-san, người đã sinh ra Ma Giới Methys, nhưng theo lời dạy của Yugura giáo thì kẻ đáng sợ nhất lại chính là Hắc Ma Vương.

Sau khi lý giải được sức mạnh và sự đáng sợ của quân đội Ma Vương trong trận chiến với Phi Ma Vương, nếu lại có một mối uy hiếp lớn hơn thì chúng tôi cần phải hành động nhiều hơn nữa.

Người có thể chiến đấu thì chuẩn bị chiến đấu, người không thể chiến đấu thì chuẩn bị di tản để không bị cuốn vào chiến hoả. Tâm trạng tôi có hơi phức tạp khi nhìn mọi chuyện diễn ra suôn sẻ hơn trước kia.

“Chúng ta sẽ đưa toàn bộ chiến lực về phía Ma Giới. Có khả năng ma vật bị bỏ sót sẽ tràn đến những ngôi làng như thế này. Dù sao chúng ta cũng từng vứt bỏ vài ngôi làng như thế hồi trước.”

“Người dân thật sự vất vả nhỉ…”

“Đúng là họ rất vất vả, nhưng đó cũng không phải toàn chuyện xấu. Bởi vì tất cả Đại Quốc đều đồng lòng mà dốc sức cho trận chiến lần này.”

Đức Giáo Hoàng đã ước tính sự tình xấu nhất và cấp phép chấp nhận người tị nạn từ các Đại Quốc khác. Hiện tại, những người thuộc quốc gia không tiếp giáp chiến trường như Serend, Quama và Trine đang tiến hành công tác đón nhận những người đang di tản.

Cho dù chiến tuyến mỗi bên bị công phá thì người dân cũng sẽ không lập tức gặp nguy hiểm. Chỉ cần không có áp lực như vậy cũng giúp người chiến đấu như tôi cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

“Tất cả Đại Quốc cùng hợp tác cứ như một giấc mộng nhỉ.”

“Cũng phải… Thú thật là tôi đã rèn luyện vì cho rằng mình sẽ chém những quân lính nước láng giềng bằng thanh kiếm này. Tôi thậm chí còn từng cho rằng chuẩn bị sẵn sàng tinh thần cho việc ấy chính là sứ mệnh của Đoàn trưởng thánh hiệp sĩ.”

Thánh hiệp sĩ cũng tồn tại những cuộc huấn luyện để đối phó con người. Nếu được hỏi ai là kẻ địch thì có lẽ tôi sẽ cho rằng đó là côn đồ hoặc ác nhân. Tuy nhiên, đâu đó trong lòng tôi cũng tự giác rằng mình phải chuẩn bị sẵn sàng tinh thần giống như Đoàn trưởng Yokus vậy.

“Từng cho rằng tức là hiện giờ đã khác ư?”

“Ừ. Hiện tại, những cảm xúc muốn bảo vệ đất nước và người dân nằm sâu trong lòng tôi đang dâng lên. Tôi tự tin mình có thể xông qua mọi thứ chỉ bằng cảm xúc đó.”

“Ngài tuyệt thật đấy.”

“Có thật vậy không? Tôi chỉ là một kẻ có đầu óc cứng nhắc, phải đến tình huống này mới có thể giải toả những phiền muộn ấy. Thậm chí là tôi bị Lacia-san mắng nhiếc nhiều năm vậy mà vẫn không hề thay đổi.”

“A… Ahaha…”

Chị gái tôi là đàn chị của Đoàn trưởng Yokus. Hồi còn sống thì chị ấy không chịu kể chuyện mình chiến đấu với Ác ma, nhưng chị ấy lại rất hay nói chuyện về đồng đội. Tôi vẫn còn nhớ chị ấy từng vui vẻ kể rằng Đoàn trưởng Yokus là người cứng nhắc nhưng có tài năng, nhất định anh ta sẽ trở thành người lãnh đạo thánh hiệp sĩ đoàn trong tương lai.

“Đúng rồi. Lý do tôi đến đây là vì có khách đến muốn gặp cô. Tôi đã cho người đó đợi ở đồn bên kia nên cô nhanh lên đi.”

“Ơ? A, vâng! Tôi đã rõ!”

Đáp lại rõ ràng và chạy đi thì tốt, nhưng tôi phải xem xét lại mình vì không hỏi rằng đó là ai. Là ai đây nhỉ? Không chừng đó lại là Ekdoic-san____

“A, Melia-san! Bên này nè!”

“M… mẹ!?”

Đó là Natla-san, mẹ của Ekdoic-san và là mgười mà tôi quen biết thông qua Lacra-san. Nhìn trang phục thì có vẻ bà ấy đến để phụ giúp việc tiếp tế.

“Tại vì có người của thánh hiệp sĩ đến nên tôi mới nghĩ không chừng cô đang ở đây. Thật tốt khi có thể gặp được Melia-san đó!”

“Tại sao mẹ lại ở đây…”

“Cả con trai lẫn con gái đều đi chiến đấu thì sao tôi có thể ngoan ngoãn đi di tản được. A, vẫn còn một người con gái dự bị đáng yêu gọi tôi bằng mẹ nữa nhỉ?”

“Khục.”

Thật ra tôi cũng không định làm lộ liễu đến thế, nhưng ở lần đầu gặp mặt thì chuyện tôi thích Ekdoic-san đã lập tức bại lộ với bà ấy. Sau đó Natla-san lại bảo rằng “Đứa trẻ đó trông khá chậm tiêu nên cô phải áp sát hơn nữa mới được! Đúng rồi! Cứ gọi tôi là mẹ đi nhé!” nên chuyện mới trở nên như thế này. À thì đúng là cả tôi cũng cảm thấy khá đúng nên mới đồng ý làm vậy…

“Vậy Melia-san này, cô có thể liên lạc… hay là truyền lời gì đó cho Ekdoic hoặc Lacra không?”

“A ưm… Có lẽ hai người đó hiện đang ở cùng với mấy người Thương-san thì phải…”

Tôi nghe bảo rằng Ekdoic-san sẽ đóng vai trò đón đầu Ma Tộc của địch nên đang tiến hành chuẩn bị cho phương pháp di chuyển hay bố trí gì đó.

Tuy nhiên, vì đề phòng trường hợp lộ thông tin cho phe địch nên chi tiết cụ thể không được truyền đến bên này. Tôi đã giải thích với bà ấy như vậy.

“Hai đứa nó cũng trở thành nhân vật quan trọng rồi nhỉ. Con cái thành danh là điều đáng vui mừng, nhưng vì đó lại là công việc nguy hiểm nên tôi cảm thấy phức tạp quá đi…”

Thật sự thì tôi cũng muốn chiến đấu ở cùng một chỗ với người ấy. Chỉ là tôi không có thực lực, cho dù đi theo thì tôi cũng sẽ chỉ ngáng đường đối phương. Do đó, điều tôi có thể làm chính là hoàn thành vai trò của mình trong cùng một trận chiến với anh ấy.

“Mẹ, không chừng khi có liên lạc tới chỗ Đoàn trưởng thì Ekdoic-san sẽ là người liên lạc. Nếu con có mặt trong lúc đó thì bản thân sẽ cố gắng truyền lời cho anh ấy.”

“Ưm… Cô cũng không cần miễn cưỡng đến vậy đâu? Dù sao thì đây cũng chỉ là lời hỏi thăm bình thường thôi mà.”s

“Thế nhưng việc truyền lời vẫn có ý nghĩa của nó.”

“___ Phải rồi nhỉ! Thế thì xin nhờ cô nhé!”

Sau khi gửi lời nhắn cho tôi thì mẹ lập tức quay về chỗ phụ giúp tiếp tế. Có lẽ mẹ cũng giống như tôi, cũng muốn tự mình cố gắng vì người quan trọng của bản thân đang dấn thân vào nguy hiểm.

Ekdoic-san đang suy nghĩ gì mà bước vào trận chiến này… Chắc hẳn đó sẽ là cảm xúc do anh huynh đệ ảnh hưởng. Kể cả trong cuộc chiến lớn đến như thế này, thứ mà anh ấy muốn giành lấy cũng chỉ là một điều nhỏ nhặt. Một cuộc sống thường ngày mà bản thân có thể sống một cách bình an.

-------------------------------------------------------------------

“Tôi cũng xem xét bên phía Methys rồi. Việc bố trí quân lính và biến các ngôi làng gần Ma Giới thành căn cứ đang được tiến hành một cách thuận lợi.”

Begrad báo cáo sau khi kiểm tra tình huống chuẩn bị vũ trang của các nước. Trọng điểm trong cuộc chiến này chính là liệu chúng tôi có thể ứng phó sự xuất hiện của Ma Tộc nhanh đến mức nào.

Và đây chính là một trong các đối sách. Chúng tôi sẽ cho các Ác ma thuộc loại chiến đấu theo trực giác như Begrad quan sát tình trạng của từng quốc gia và thử cảm nhận mọi thứ.

“Begrad, nếu cô nắm giữ sức mạnh có thể lật ngược tình huống cuộc chiến thì cô sẽ can thiệp như thế nào?”

“Anh biết cách săn bắt của Ác ma phải không? Bọn tôi sẽ khiến đối phương chú ý quân lính hạ cấp và vồ lấy ngay khoảnh khắc chúng cảm nhận mình có ưu thế. Mục tiêu sẽ là đội quân bắn yểm hộ từ phía sau như cung tên hay ma pháp… Tuy nhiên, một khi dàn trải quân lính tại Ma Giới có tầm nhìn trống trải thì tiếp cận từ trên không sẽ rất khó khăn. Có lẽ tôi sẽ vừa ẩn nấp trong ma vật vừa tiếp cận rồi tung một đòn vào chiến lực trọng tâm của địch.”

“Cũng phải. Nếu chúng lẩn trốn giữa quân đội ma vật thì chúng ta rất khó phát hiện. Quả nhiên an toàn nhất vẫn là cảnh giác chuyện chúng di chuyển trên không và đặt nặng những nơi chúng ta không muốn bị công phá…”

Theo lời của Bích Ma Vương thì Hắc Ma Vương sẽ không chỉ huy quân đội gì cả. Đối phương sẽ huy động các Ma Tộc rồi phân bố sao cho chúng có thể giày xéo một cách toàn lực.

Thế thì điều chúng tôi cần phải suy nghĩ chính là tâm tình của các Ma Tộc đó… Song, quả nhiên là cả huynh đệ cũng rất khó có thể đọc được suy nghĩ của những kẻ mà mình chưa từng gặp và cũng chưa từng nghe nói.

“Còn về tình trạng của Melia mà anh đã nhờ, có vẻ cô ta đang tập trung vào công việc của một thánh hiệp sĩ. Cô ta cũng nói chuyện gì đó với mẹ anh nhưng lại lập tức chia tay nhau.”

“Mẹ đang ở ngôi làng gần chiến trường ư?”

“Tôi nghĩ là vì con trai và con gái đang chiến đấu nên Natla-san cũng cảm thấy mình cần phải làm gì đó đấy.”

“À, đúng là cũng có thể nhỉ.”

Lacra và Thương cùng thở dài. Tôi có thể hiểu cảm xúc không muốn mẹ miễn cưỡng của họ, nhưng lập trường ngược lại cũng giống như vậy. Cho dù muốn ngăn cản thì tôi cũng không thể ngăn cản bà ấy.

“Lacra, nếu lo lắng thì sao cô không ở bên cạnh mẹ đi? Cô không nằm trong đội đón đánh Ma Tộc. Cho dù không thể chiến đấu thì vẫn có thể cùng bà ấy chạy trốn phải không?”

“Em cũng muốn làm vậy lắm, nhưng thực ra là em bị vua Marito gọi tới… Kế hoạch chính là em sẽ cùng hành động với Ulffe-chan cơ…”

“Hừm, ra vậy… Thế thì đành chịu rồi.”

Các gương mặt đón đầu Ma Tộc không bao gồm Lacra và Ulffe. Nếu hai người ở trong trạng thái vẹn toàn thì đó là sức mạnh không thể nào lớn hơn nữa, nhưng bọn họ đều đã làm quá nhiều tại Serend.

Vốn dĩ thì tôi còn mong họ tránh xa chiến trường giống như những người thường đang di tản… Chỉ là khi biết được suy nghĩ của Yugura sau trận chiến này thì tôi cũng không thể miễn cưỡng họ.

“Đội du kích tại Methys sẽ là tôi và Ekdoic. Ngoài ra còn có Duvleori, Đoàn trưởng thánh hiệp sĩ Yokus và Đại Giám Mục Maya nhỉ. Nếu chúng ta có thể nhanh chóng đánh bại Ma Tộc thì sẽ không cần phải lo Natla-san gặp nguy hiểm còn gì. Cả Melia nữa.”

“Tại sao lại có tên Melia ở đây?”

“Anh cho Begrad đi xem xét tình hình mà nói hay nhỉ.”

“Vì mọi chuyện quá gấp gáp nên tôi chưa kịp liên lạc với cô ấy. Bản thân cũng chỉ muốn nắm xem cô ấy đang chiến đấu ở nơi nào.”

Khi huynh đệ đã không còn ở đây thì công việc giám sát của Melia cũng không còn nữa. Ngoài ra, Methys cũng ở trong trạng thái cần càng nhiều người càng tốt. Vì vậy nên Melia phải lập tức quay về Methys.

Nếu đối đầu ma vật thì Melia vẫn có thể chiến đấu. Như vậy thì khả năng cô ấy tiếp xúc Ma Tộc sẽ trở nên cao hơn. Tôi chỉ muốn nhắm vào vị trí Melia được phân phối làm địa điểm cảnh giác mà thôi.

“Cô ấy cũng là thánh hiệp sĩ nên anh đâu cần bảo hộ quá mức như vậy đâu?”

“Tôi chỉ muốn làm những gì mình có thể, bằng không thì tôi sẽ không có mặt mũi để gặp Lacia.”

Tôi không cho rằng Melia còn non nớt. Tuy nhiên, nếu như ở trong tình huống có thể cứu giúp thì tôi vẫn muốn cứu cô ấy. Nếu có thể gia tăng yếu tố đó thì tôi muốn tăng lên nhiều nhất có thể. Kể cả khi cô ấy nghĩ rằng tôi bao đồng thì đó vẫn là sự đền đáp cho Lacia mà tôi có thể làm.

“À… ra là bên đó.”

“Bên đó là sao?”

“Không có gì. Cơ mà chúng ta cũng đầu tư không ít chiến lực ở đây nhỉ. Các Ma Giới khác có sao không đấy?”

“Ma Giới Turize vốn đã có Bích Ma Vương và Neirlyates. Tạm thời thì có vẻ họ cũng đã gửi Mix, Sir Ragdo cùng Gradna dưới dạng xác nhận tình huống cuộc chiến.”

“Bên Bích thì thế cũng phải. Vốn dĩ chỉ cần mỗi tên đó cũng quá đủ rồi. Cơ mà đội bên Ma Giới Garne là Illias, Harkdoc với Girista phải không? Tôi biết sức mạnh của Illias, nhưng hai người kia có sao không đó? Với lại Harkdoc vẫn chưa được trị liệu hoàn toàn nhỉ?”

Chúng tôi đã không tiếp xúc Girista kể từ sau vụ Phi Ma Vương. Dường như huynh đệ từng liên lạc với cô ta trong lúc rảnh rỗi, hơn nữa cũng chỉ cả cách liên lạc cho Mix.

“Harkdoc không phải thành viên chiến đấu, anh ta sẽ tham gia trong vai trò phụ tá vì độ chính xác trong ma pháp Truy Tìm. Girista cũng rất giỏi trong việc xoay sở để bản thân sống sót. Nếu chỉ để tận dụng độ nhanh trí thì cô ta còn mạnh hơn cả tôi. Với lại bên đó cũng đã có thêm một viện quân nữa.”

“Viện quân?”

“Chính là Arkryal Aishia, người đàn ông mạnh nhất của phe Lytial.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện