Căn phòng mang mục đích hội đàm tại lâu đài Garne, nơi đã từng được sử dụng vào lúc Phi Ma Vương xâm lược. Và nơi này lại một lần nữa được sử dụng để các quốc gia đối thoại nhằm ứng phó mối đe doạ mới.

Những gương mặt đang tề tựu tại đây cũng có chút thay đổi. Đại biểu Trine không chỉ mỗi Odysse mà còn có Quốc Vương Talma Trine, đại biểu Serend không phải là Washect mà trở thành Nuhsa, người vừa trở thành Quốc Vương tân nhiệm.

Tình hình của những quốc gia khác ngoài Garne cũng có chút biến hoá. Trước kia thì Marito và Giáo Hoàng Eupalo mang theo rất nhiều hộ vệ, nhưng hiện số lượng đã thu hẹp xuống chỉ còn năm người. Có lẽ cả việc bảo hộ này cũng chỉ mang tính hình thức vì họ biết rõ không cần phải cảnh giác. Và cá nhân tôi lại cảm thấy thán phục với lá gan của Zenotta khi chỉ mang theo người ghi chép.

Tuy nhiên, biến hoá hút mắt nhất có lẽ là Bích Ma Vương đang ngồi tại chỗ từng thuộc về huynh đệ và tôi ở bên cạnh.

“Tình hình hiện tại đúng như những gì ta đã liên lạc. Tại Ma Giới Serend mà Hắc Ma Vương đang ở, đám ma vật đang tập kết nhằm chuẩn bị cho cuộc xâm lược. Dựa theo phân tích của Kim Ma Vương, sớm thì ba tuần, muộn thì không đầy một tháng sau cuộc xâm lược sẽ được bắt đầu.”

Nhờ năng lực Thống Trị của Kim Ma Vương nên chúng tôi đã nắm được quy mô cùng số lượng của ma vật tại Ma Giới Serend. So với hồi Phi Ma Vương, số lượng của chúng nhiều hơn, sức mạnh của từng cá thể cũng cao hơn không ít. Tuy nhiên, dựa trên chiến cục hiện tại thì tình huống lại dễ dàng hơn so với trận chiến trước.

“Vua Turize, ngài có nhìn ra tuyến đường xâm lược của chúng không?”

“Ta sẽ nói về chuyện đó.”

Lý do là vì sự tồn tại của người đàn ông này, Bích Ma Vương. Cho dù bỏ đi sức mạnh của cá nhân Ma Vương thì sức mạnh của những ma vật tại Ma Giới Turize vẫn vô cùng khác biệt. Tuy rằng số lượng thua kém các Ma Giới khác, nhưng chỉ cần quân đoàn Dragon khổng lồ cũng đã tương đương với toàn bộ chiến lực của bên này.

“Bích Ma Vương… một Ma Vương giống hệt vua Turize à. Nhìn thấy yếu tố huyết thống này lại khiến ta thực sự cảm nhận được rằng Ma Vương chính là những người tiền nhân từng sống trong quá khứ đấy.”

“Gã đàn ông đó là vua Quama ư? Nếu ngươi muốn tỏ vẻ thương cảm nhàm chán thì nhuộm trắng bộ râu đó đi đã.”

“Hự, dạo này ta còn để ý chuyện tóc trắng nhiều lên mà…”

“… Ta công nhận thái độ dũng cảm khi dám nói lời như vậy trước mặt ta. Giờ thì tiếp tục câu chuyện.”

Giữa một nơi đầy những vị vua tạo cảm giác uy nghiêm thì lại có một người mang bầu không khí nhẹ nhàng như vua Zenotta. Ban đầu thì tôi có hơi tò mò Bích Ma Vương sẽ cảm thấy như thế nào, và có vẻ đối phương đang có ấn tượng tốt với ông ấy. Giống như huynh đệ và Marito giao lưu với thái độ thoải mái, người đàn ông này có lẽ khá ưa thích mấy nhân vật có đôi chút khác thường.

“Hắc không hề có khái niệm chiến lược. Cô ta sẽ sử dụng sức mạnh của mình và nghiền nát tất cả từ chính diện. Cô ta cố chấp với hình tượng Ma Vương huỷ diệt thế giới hơn là con người. Cả cuộc xâm lược lần này chắc hẳn cũng sẽ được triển khai trên toàn phương diện.”

“Toàn bộ phương diện tức là phe địch sẽ tiến thẳng lên phía Bắc à. Như vậy là đối phương sẽ đi qua ba Ma Giới Turize, Ma Giới Garne và Ma Giới Methys nhằm tấn công mỗi nước nhỉ.”

“Đúng vậy. Ma Giới Turize sẽ do ma vật của ta xử lý. Các ngươi cứ phân tán quân lực mỗi bên ở Ma Giới Garne và Ma Giới Methys mà ngăn chặn cuộc xâm lược. Ở môi trường không tồn tại dân chúng hay địa hình thì binh lính sẽ có thể tự do hành động.”

Khác với các Ma Giới đã trở thành hoang nguyên, Ma Giới Turize là nơi được bao phủ bởi những loài thực vật khổng lồ. Binh lính con người sẽ chẳng thể nào lập thành trận hình tại đó.

Hơn nữa, giữa Ma Giới Turize và Turize còn có một ngọn núi Sát Hắc Ma Vương tồn tại Ma Thực. Con đường ấy khó khăn hơn chuyện xông qua quân đội con người rất nhiều.

“Chỉ với ma vật thì vẫn có khả năng để lọt lưới đấy.”

“Không cần ta nói thì ngươi cũng sẽ tự mình chia quân chắn ở phía trước phải không, vua Turize.”

“Đương nhiên. Vậy quân đội của các Ma Vương khác thì sao?”

“Thương lẫn Tử đều mất đi hầu hết ma vật vì đối đầu với Phi. Đám ma vật ấy sẽ nắm giữ vai trò như trực đêm hay truyền lệnh đến các đội. Những cá nhân sở hữu chiến lực mạnh sẽ được dùng để đối phó Ma Tộc của Hắc.”

Nhằm hạn chế nạn nhân đến mức tối thiểu, các ma vật đã bị tiêu hao nhằm làm mồi nhử cho quân đoàn ma vật được cường hoá bởi năng lực Đấu Tranh của Phi Ma Vương. Và việc bổ sung quân số ma vật vẫn không kịp cho đến thời điểm này. Tuy rằng có thể vận dụng các ma vật cấp bậc Unique như Duvleori, quân đoàn quản gia và Dar’agestia, nhưng tất cả đều cần dùng để đối phó con bài tẩy của Hắc Ma Vương. Vì vậy nên chiến trường sẽ là cuộc chiến giữa con người và ma vật mà thôi.

“Ma Tộc ư… Chúng sở hữu mối đe doạ đến thế à.”

Nếu có Kim thì bên này sẽ luôn nắm được số lượng và hành động của địch quân. Ưu thế sẽ nghiêng nhiều về phía chúng ta. Tuy nhiên, đám Ma Tộc lại là những kẻ có thể xoá bỏ những lợi thế ấy. Nếu bỏ mặc thì mọi ưu thế đều sẽ bị chúng khoả lấp.”

“Điều chúng ta có thể làm hiện tại là sử dụng phương pháp phi hành và gửi tinh nhuệ đến vị trí xuất hiện các Ma Tộc ấy ư.”

“Cho quân lính đụng độ cũng chỉ tạo ra hy sinh vô ích mà thôi. Ta sẽ cho các ngươi mượn vài Phi Long. Cứ bố trí chúng để có thể di chuyển đến bất cứ đâu.”

Chúng tôi sẽ đón đánh quân đội Hắc Ma Vương tại ba Ma Giới. Vừa phát huy năng lực thu thập thông tin của Kim Ma Vương nhằm duy trì lợi thế vừa xử lý các phần tử nguy hiểm như Ma Tộc. Thế này thì phương châm đại khái đã được quyết định.

“___ Thế sự đúng là vô thường nhỉ.”

“Ông im lặng từ nãy đến giờ mà tự dưng lại nói gì vậy hả, vua Talma.”

“Trong lịch sử xa xưa, tổ tiên bọn ta không có cách gì chống lại cuộc xâm lược của các Ma Vương mà phải chịu giày xéo và tước đoạt. Trine cũng là quốc gia của những kẻ bị khắc ghi dấu ấn sợ hãi trong quá khứ đó. Ấy vậy mà bây giờ, các Ma Vương lại tham gia cuộc chiến nhằm tìm ra cơ hội chiến thắng. Điều đó khiến ta cảm thấy khá cảm khái ấy mà.”

“Đúng là so với thời đấy thì mọi chuyện đã thay đổi rồi.”

“… Ở thời đó, Ma Vương chỉ là kẻ tượng trưng cho sợ hãi. Thế nhưng hiện tại, các ngươi đã nhìn ra nhân tính trong các Ma Vương bọn ta. Khác biệt chỉ nằm ở đó mà thôi.”

“Không ngờ rằng chúng ta phải tiêu tốn hết mấy trăm năm để tìm ra điều đó.”

“Mỗi người mỗi khác, khi số lượng trở nên nhiều lên thì tất cả cũng sẽ trở nên ngu độn. Cứ tự hào vì điều đó đã thay đổi đi.”

Cuộc trò chuyện sau đó tiếp tục một cách bình thản. Ở Ma Giới Garne sẽ là quân Garne và Quama, ở Ma Giới Methys sẽ là quân Methys và Serend, còn quân Turize và Trine sẽ tuỳ cơ ứng biến mà tham gia chiến trường.

Sau khi mọi chuyện đâu vào đấy thì Giáo Hoàng Eupalo giơ tay lên và đặt câu hỏi với Bích Ma Vương.

“Ta có thể xác nhận một chuyện không, Bích Ma Vương.”

“Kẻ đứng đầu Yugura giáo ư. Có chuyện gì?”

“Ta nghe rằng Yugura đã phục sinh có liên quan trong cuộc xâm lược này. Liệu ngài có nghĩ kẻ đó sẽ trở thành địch nhân không?”

Đối với Methys lấy Yugura giáo làm chủ thể, tình huống Yugura làm địch nhân sẽ trở thành vấn đề rất phức tạp. Khi vị anh hùng từng dẫn dắt bản thân trở thành kẻ địch thì bọn họ sẽ cần suy nghĩ lời nói và nội dung để truyền đạt cho các binh sĩ.

“Về cơ bản là không.”

“Về cơ bản…?”

“Yugura nhất định sẽ giúp đỡ trong chuyện chuẩn bị phương pháp phục thù cho Hắc. Tuy nhiên, hắn sẽ không tham dự cuộc xâm lược này.”

“Tại sao ngài có thể chắc chắn như vậy?”

“Nếu tên đó thực sự muốn trở thành địch nhân của loài người thì hiện tất cả quốc gia đã hoá thành tro tàn rồi.”

“… Khủng khiếp đến vậy ư.”

“Đúng thế. Chuyện chúng ta có thể chuẩn bị như thế này đã là chứng cứ cho việc Yugura chỉ sắp xếp màn đấu này thôi.”

Đó vốn là gã đàn ông định xoá bỏ cả lịch sử lẫn thế giới này. Chạm đến cấp độ của Yugura thì quy mô của mọi thứ đều trở nên vô cùng khác biệt.

Đúng là trong vụ việc này, Hắc Ma Vương đã phục sinh nhờ sự can thiệp của Yugura. Song, đó lại là cách huynh đệ câu thời gian để bảo vệ thế giới này khỏi hắn.

“___ Ngài nghĩ cậu ấy có thể thuận lợi không?”

“Ai biết. Tuy nhiên, chỉ việc tạo ra tình huống này khi đối mặt với Yugura đã là thành công rực rỡ. Hắn đã tạo ra tình huống đủ để ta hành động như thế này.”

“… Đúng là khác hẳn so với mấy trăm năm trước.”

“Điều chúng ta cần làm chỉ là kỳ vọng thật nhiều vào gã đàn ông kia. Tại sao ngươi cần phải lo lắng chứ? Hắn yếu đuối nhưng lại là kẻ đến từ cùng hành tinh với Yugura. Khả năng vẫn tồn tại rất nhiều, mặc dù đó vẫn chỉ là khả năng mà thôi.”

Huynh đệ hiện vẫn đang ở cùng Hắc Ma Vương tại Ma Giới Serend. Anh ta đang nhìn kỹ tương lai cuộc chiến này mà dốc sức tìm kiếm phương pháp cứu rỗi thế giới.

Đã vậy thì tôi cũng phải chuẩn bị cho tiền đề ấy. Bản thân cần đưa cục diện sang hình thái mà huynh đệ mong muốn và đánh ra nước đi tiếp theo.

-------------------------------------------------------------------

“Hết chuyện để làm rồi, cô có chủ đề hay ho nào không?”

“…”

Cơ thể này quá đỗi yếu ớt. Nếu không ngủ ít nhất một lần trong ngày thì cả ý thức cũng chẳng thể duy trì tỉnh táo. Và khi tôi chợp mắt thì lại rơi vào tình huống buộc phải nói chuyện với gã đàn ông đó trong không gian này.

“[Tôi] có thể suy nghĩ trong lúc cô đang tỉnh, hay nên nói là chỉ có thể suy nghĩ mà thôi. Vậy nên [tôi] bị rảnh quá trời luôn. Cô chỉ lạnh nhạt ra lệnh cũng rảnh lắm phải không?”

“Ban đầu nói lời tạm biệt như thế mà thái độ của ngươi lại lớn lối nhỉ.”

“Nói xong rồi thì [tôi] mới nghĩ tới một chuyện. Suy xét kỹ thì sau này chúng ta sẽ phải gặp mặt nhiều lần nên nói kiểu đó không hay ho tí nào. Ai da, thật xấu hổ quá đi.”

“… Ta không có chuyện gì để nói cả.”

Gã đàn ông ở trong tấm gương đầy vết nứt lộ vẻ mặt có chút đáng tiếc. Tuy nhiên, tôi không thể lơ đễnh. Cho dù là người thường, gã đàn ông này vẫn suy nghĩ nhiều thứ, vừa nghĩ ngợi tường tận vừa hoàn thành mọi chuyện. Đây là một kẻ sở hữu cố chấp và lòng nhiệt huyết.

Tôi cần phải xem rằng chính vì ở trong trạng thái không thể làm gì, chính vì ở trong tình huống chỉ có thể suy nghĩ nên hắn đang có ý tưởng gì đó.

“Cũng phải nhỉ. Mấy kỷ niệm quá khứ thì bị đè ép bởi hận thù, còn chỗ để cô trút thù hận tích luỹ cũng chẳng phải ở nơi đây.”

“…”

“Không chừng [tôi] cũng có thể chia sẻ một chút quang cảnh mà cô đang nhìn ấy chứ. Ba Ma Tộc kia, Zahakva, Lazalicata với Orphalow nhỉ? Cô định gửi bọn họ đi à?”

“Thế thì sao?”

“[Tôi] nghĩ là liệu cô có thể truyền tải hận thù của mình cho ba người họ hay không ấy mà.”

Cho dù không bị nhìn vào, tôi vẫn cảm nhận sự gớm ghiếc từ ánh mắt của gã đàn ông đó. Làm sao để có thể miêu tả đôi mắt dung thứ, chấp nhận và muốn lý giải cả sự điên cuồng của đối phương chứ?

“Đó là sức mạnh mà ta đã ban cho họ. Cho dù bên trong có thế nào, chỉ cần họ có thể dùng như sức mạnh của ta thì không thành vấn đề.”

“Mặc dù chính bản thân họ mới là người vượt qua những điều đó cơ.”

“… Ngươi có hiểu thức tỉnh là gì không?”

“Nghĩ đến điểm chung của ba người thì sẽ đoán được một ít thôi.”

Zahakva và Lazalicata thì vẫn còn dễ hiểu. Không phải không thể nhìn ra khuynh hướng từ khí tức, cách nói chuyện và thái độ của họ. Tuy nhiên, Orphalow hầu như không mở miệng, cả thái độ cũng không biểu lộ ra ngoài. Ấy vậy mà lời lẽ của gã đàn ông này lại không hề khoa trương mà cứ như dựa vào kinh nghiệm thực tế.

“___ Kẻ như bọn họ cũng thường tồn tại trong thế giới của ngươi nhỉ.”

“Ở đâu cũng có thôi. Tuy nhiên, khác biệt ở đây có lẽ là họ có bị thế giới đào thải hay không thôi.”

“… Cũng phải.”

Lý do Tedral nhăn mặt và Yugura cười cợt là vì ba người họ đều mang bóng tối trong lòng từ khi còn là con người, đều là những kẻ bị khinh miệt vì là kẻ dị thường.

Kể cả ở thời điểm ngôi làng bị tấn công khiến tôi và các đồng bọn bị giam giữ trong nỗi hận phục thù, ba người họ vẫn không hề thay đổi. Họ không hề thay đổi sự dị thường mà vẫn duy trì bản ngã ban đầu ấy.

“Giữa rất nhiều Ma Tộc trở nên điên loạn vì dòng chảy thời gian, lý do chỉ ba người đó có thể thức tỉnh là vì họ sở hữu ý chí chỉ thuộc về mình. Họ là những kẻ điên ngay từ ban đầu, là những kẻ cô độc không bị hoàn cảnh xung quanh thay đổi và không để người khác thay đổi. Chính vì vậy nên họ mới có thể duy trì bản ngã đến thời điểm hiện tại. Lý do Yugura cười cợt nằm ở đó. Bởi vì nó là một cơ chế vô cùng tồi tệ, bởi vì nếu không hỏng hóc từ ban đầu thì họ sẽ chẳng thể nào hoàn thiện được.”

Những người đã cùng tôi thề phục thù nhân loại. Những người biết đến thức tỉnh và hứa hẹn sẽ hoá thành. Bọn họ vô cùng bình thường. Vì vậy nên họ là những kẻ bị biến đổi.

Kẻ được tôi dẫn dắt, kẻ cùng bị đoạ lạc với tôi. Cho dù vì lý do gì họ cũng đều thay đổi.

Đã vậy thì dòng chảy thời gian thay đổi bọn họ cũng là điều có khả năng. Nếu mất đi ý chí đó thì trái tim con người của họ sẽ không thể chịu đựng thời gian dài đằng đẵng ấy.

“Ngươi muốn cười thì cứ cười đi. Cho dù thảm hại đến thế nào, cho dù xấu xí đến cỡ nào, ta vẫn sẽ hoàn thành cuộc trả thù này.”

“[Tôi] không định cười đâu. Ngược lại còn cảm thấy có thể kỳ vọng ấy chứ.”

“Kỳ vọng?”

“Ba Ma Tộc ấy đã méo mó từ đầu, nhưng họ vẫn không bị méo mó hơn nữa. Chính vì vậy nên họ mới có thể không thay đổi cho đến bây giờ và hoàn thành thức tỉnh. Mỗi chuyện đó đã là tuyệt lắm rồi đó.”

“Vậy ngươi định kỳ vọng gì ở bọn họ?”

“À không phải. Người [tôi] kỳ vọng là cô cơ, Hắc Ma Vương. Cô vốn là một con người nghiêm túc, là con người đã bị biến đổi. Tức là cô vẫn có khả năng bị thay đổi một lần nữa đấy.”

Tôi không nhìn ra được gì từ đôi mắt ấy. Nếu có thể dùng sức mạnh thì tôi còn muốn lật tung mọi thứ trong lòng gã đàn ông này, nhưng điều đó cũng không thể thành hiện thực.

“Ta sẽ không thay đổi. Ta đã biết thế giới này cần bị huỷ diệt. Cảm xúc ấy tuyệt đối sẽ bất biến và không bị lay động.”

“Vậy à? Có lẽ cô không nhận ra chứ cô lúc này đang nói nhiều hơn mọi khi đó?”

“___!”

Tôi không kịp suy nghĩ gì mà đấm thẳng vào tấm gương. Tôi không biết là do cơ thể này yếu ớt hay là do nơi này nằm trong giấc mộng, nhưng vết nứt chỉ lan rộng hơn một chút, còn tấm gương vẫn đang đứng sừng sững.

Và trong chiếc gương ấy, gã đàn ông cười khẽ rồi tan biến đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện