“Mặc dù cách nói có hơi gây hiểu lầm, nhưng chuyện đều như ta đã kể.”

Trước hết thì tôi kể chuyện Yugura đã phục sinh, chuyện hắn định làm gì với thế giới này, và người bạn đã cùng Vô Sắc Ma Vương đi ngăn cản điều đó cho mọi người đã tề tựu tại đây.

“Tại sao huynh trưởng lại không ngăn cản người bằng hữu!? Làm sao chúng ta có thể tin tưởng lời của Vô Sắc Ma Vương___”

“Bình tĩnh đi, Mix. Người bạn đã tự mình nhận ra và chấp nhận đề nghị ấy. Em nghĩ anh và Kim Ma Vương không phản đối ư? Dĩ nhiên là có rồi.”

“Nếu đây là bẫy của Vô Sắc thì cậu ta sẽ không đồng ý đâu. Với lại cậu ấy cũng không phải đi gây sự với Yugura nên có gì cần phải lo lắng cả.”

“Cô đang nghiêm túc đấy hả? Đây là Yugura đấy? Hắn là gã vừa cười vừa chém đầu đối phương tuỳ theo tâm trạng của mình đó?”

“… Chắc hông sao đâu.”

Kim Ma Vương vừa đảo mắt vừa lầm bầm khiến biểu cảm của cả bọn khựng lại. Con Ma Vương cáo này chỉ biết nói lời khiến người xung quanh bất an thôi à.

“Người bạn sau khi phân tích cũng đã nói rồi. Yugura là loại người tuỳ hứng, không quan tâm chuyện cuốn người khác vào, cho dù nói chuyện bình thường cũng sẽ không có tác dụng.”

“Đúng là như thế, nhưng đó chẳng phải là vấn đề sao?”

“Ừ thì cũng đúng…”

“Thương, đừng ngắt chuyện như thế. Marito đang nói về lý do huynh đệ đi đến đó.”

“Tôi… tôi biết chứ! Với người quen biết Yugura thì sẽ biết gã đó điên khùng tới cỡ nào mà…”

Khi dính dáng đến Yugura thì các Ma Vương liền nói nhiều hơn so với mọi khi. Đối với các cô ấy, Yugura là con người mà họ quen biết còn lâu hơn bất cứ ai ở nơi này.

“Tuy nhiên, người bạn cũng nói như thế này. Mặc dù Yugura đặc thù, nhưng đó vẫn là kẻ hành động với lối suy nghĩ có lý trí. Chỉ cần ăn khớp với lối suy nghĩ ấy thì hắn cũng không phải người không thể nói chuyện.”

“… Từng có người nói chuyện đàng hoàng với hắn ư?”

“Chắc là có Hắc và Bích đấy? Mặc dù chỉ nói về lĩnh vực ma pháp thôi?”

“Được rồi! Nói chung là người bạn không phải loại người liều mạng thử thách mà không tính đến cơ hội chiến thắng. Ít nhất thì cậu ta còn lý giải Yugura hơn mọi người nơi đây và mang hy vọng mà tiến tới đó.”

Trong lòng tôi cũng vô cùng lo lắng. Thế nhưng, vì cậu ấy đã nhờ tôi “Giảm thiểu bất an cho mọi người” nên tôi cần phải hoàn thành vai trò của một người bạn thân.

Tuy nhiên, mặc dù đúng là tôi đã rất cố gắng, nhưng sắc mặt bất an của mọi người vẫn ít hơn tôi tưởng. Cả Sir Ratzel và Ulffe-chan mà tôi lo lắng cũng không có vẻ gì quá đặc biệt.

Nếu trong tình huống mà người bạn vừa quay về từ Serend thì chắc chắn mọi chuyện sẽ không như thế này. Có lẽ trong mấy ngày nghỉ vừa qua, cậu ấy cũng đã nỗ lực để giảm đi nỗi lo của các cô ấy.

“Cậu ấy cũng bảo rằng sẽ cố gắng sớm cho người liên lạc. Nếu Vô Sắc hợp tác thì chắc sẽ lập tức liên lạc___”

“Đúng rồi. Tôi đã đến liền nè. Cảm ơn cái đi, Kim Nữ.”

“… Anh không thể làm ra dự báo một chút à?”

“Này này, đây là ma pháp Dịch Chuyển cấp độ cao đấy? Nó vốn đã cố tình xoá bỏ điềm báo trước rồi. Cơ mà ta cũng chỉ là phân thân thôi.”

Đúng là nếu sử dụng ma pháp Dịch Chuyển trong thực chiến, việc cản trở nhận thức khiến đối phương nghĩ mình đã ở đó từ đầu sẽ vô cùng có lợi. Kiểu gì thì đối thủ cũng sẽ phản ứng chậm một chút. Với những kẻ siêu việt có thể quyết định thắng bại trong khoảnh khắc thì có thể gọi đó là kỹ năng tất sát cũng không ngoa.

Không, quan trọng hơn là chuyện Vô Sắc Ma Vương xuất hiện tại đây. Người bạn vẫn đang ở chỗ của Yugura. Tức là cậu ấy có lý do để không quay về.

“Nếu có gì truyền lời thì nói nhanh đi. Bọn ta không có ý định thân thiết trò chuyện đâu.”

“Ồ ồ, nghe hợp ý phết. Trước hết là báo cáo quá trình đã. Nói ngắn gọn thì tên đàn ông kia đã sắp đặt một nơi để trò chuyện với Yugura. Hiện tại thì họ đang nói chuyện trước mặt ta, nhìn kiểu này chắc cũng không có chuyện cậu ta bị giết đâu. Dù sao cậu ta cũng không tự dưng đi gây sự làm gì.”

Tầm mắt của Vô Sắc Ma Vương đang nói chuyện cũng không hướng về bất cứ ai, mà giống như đang nhìn vào một ai đó không ở nơi này. Kim Ma Vương có thể sử dụng phân thân và chỉ truyền tinh thần lui tới giữa Garne cùng Turize, nhưng gã đàn ông này còn có thể đồng thời điều khiển hai cơ thể ư.

“… Vậy sao.”

“Cậu ta đang thách thức một trận đấu.”

“Người bạn làm cái quái gì vậy!?”

Có vài người cũng định mở lời, nhưng vì tôi phát ra tiếng sớm hơn mọi người nên cuối cùng chỉ có mỗi tôi hét lên. Tôi cố nén để bản thân không đỏ mặt và ho nhẹ một cái.

“Ta hiểu cảm xúc đó mà. Tuy nhiên, đây cũng là một trận đấu cần thiết đối với mấy người đấy.”

“… Nghĩa là sao?”

Vô Sắc Ma Vương giải thích chuyện Yugura định làm gì giống như đã nói với người bạn.

Hắn sẽ dùng ma pháp Thời Không và quay lại quá khứ nhằm lật đổ lịch sử. Cho dù kết quả có như thế nào, thế giới này vẫn sẽ chịu ảnh hưởng vô cùng lớn và bị cải biến thành một lịch sử mới.

“Quy mô quá lớn nên thật sự không hiểu nổi…”

“Chỉ vì không được nên quay lại quá khứ làm lại thì chẳng phải là ý tưởng của trẻ con ư!?”

“Đúng như Thương Quỷ nói, ý tưởng của Yugura rất đơn thuần và ấu trĩ. Tuy nhiên, tên đó lại có thực lực để làm vậy, bởi vì có thể nên mới làm. Mấy người thì sao? Nếu có gì hối hận từ sau khi trở thành Ma Vương thì đây cũng không phải chuyện xấu đâu.”

Thú thật là tôi vẫn không có cảm giác thực dù đã được giải thích. Cải biến lịch sử, thứ chưa từng có tiền lệ trong quá khứ. Tuy nhiên, càng suy đoán kết quả ấy càng khiến tôi nhận ra rằng mọi người đang sống hiện giờ chỉ có thể đón nhận một tương lai đầy tuyệt vọng.

“Bớt đùa đi! Dĩ nhiên là tôi từng có mấy ký ức tệ hại, nhưng đằng này cũng đã cố gắng vượt qua rồi đấy!? Với lại đừng có gọi tôi là Thương Quỷ!”

“Chà, cái người muốn chết thế mà giờ lại như vậy…”

“Nếu vẫn là Thương ngày đó thì chắc cô ấy đã tán thành rồi. Với lại nếu đây là sự thật thì bọn ta sẽ chỉ đón nhận cái chết như con người chứ không trở thành Ma Vương. Bọn ta vẫn đang muốn sống ở thế giới này, ở ngay hiện tại này.”

Còn Tử Ma Vương thì chỉ yên lặng mỉm cười cứ như không cần phải trả lời. Nếu lịch sử thay đổi thì Hắc Ma Vương sẽ không được sinh ra, người bạn cũng sẽ không được gọi đến thế giới này. Nếu không tồn tại cậu ấy thì cô ấy cũng không còn ý nghĩa để sống cho thời điểm hiện tại.

“Thật ra lý do mấy người muốn sống cho hiện tại cũng chẳng còn là vấn đề nữa. Trận đấu gã đàn ông ấy thách thức là hành động nhằm lưu lại thế giới này, nhưng đồng thời thì nó cũng khiến thế giới tiến gần đến diệt vong. Ta không hiểu gã đàn ông ấy suy nghĩ đến kết cục gì mà nói ra những lời ấy… Nhưng ít ra nó vẫn tốt hơn chuyện mấy người không thể làm gì mà biến mất nhỉ.”

“… Rốt cuộc trận đấu mà người bạn thách thức Yugura là gì?”

Đúng là nếu không làm gì thì Yugura sẽ thay đổi lịch sử, sự tồn tại của chúng tôi cũng sẽ biến mất. Song, những kẻ sống ở thời điểm hiện tại cũng không thể loại trừ Yugura. Cho dù người được sinh ra trong thân phận người thừa kế Yugura như Haiya cũng không thể làm được.

Người bạn lại dùng thứ gì đó để thách đấu một trận với Yugura. Vậy thì điều chúng tôi có thể làm cũng chỉ là dốc tận sức lực của một con cờ vì cậu ấy.

Tuy nhiên, liệu có lý do gì để Yugura, người không lưu luyến gì với thế giới này, bằng lòng chấp nhận một trận đấu? Nếu đúng như lời Vô Sắc Ma Vương nói thì không phải hắn sẽ muốn quay lại quá khứ càng sớm càng tốt ư.

“___ Quả nhiên là Yugura cũng buộc phải suy nghĩ về chuyện này, bởi vì cậu ta đã đề nghị rằng hãy để Hắc Tỷ hoàn thành việc phục thù.”

-------------------------------------------------------------------

Tôi vừa báo cáo quá trình bằng phân thân được gửi tới Turize vừa trông chừng “người Trái Đất” và Yugura.

Trước mắt thì tôi đã chuyển lời của người đàn ông kia. Cả đám dường như cũng không lý giải ý nghĩa thật sự, nhưng họ cũng nắm được từ giờ sẽ xảy ra chuyện gì.

Khi cuộc trò chuyện kết thúc thì chắc hẳn thông tin cũng sẽ được lan truyền đến tất cả Đại Quốc. Tương đương với việc họ không có thời gian dư dả nào cả. Dù sao thì Ma Vương mạnh nhất trong lịch sử sẽ phục sinh và tấn công thế giới con người mà.

“Vậy thì hãy tái xác nhận nội dung trận đấu này. À mà cũng không hẳn là trận đấu, có lẽ nên nói đây là một cuộc thanh toán thì đúng hơn nhỉ.”

“Ừ. Cậu không thể thuyết phục để ngăn tôi quay về quá khứ mà bắt đầu lại tất cả mọi thứ. Cậu nằm ngoài quy tắc nên không có quyền lợi, cũng không thể ngăn cản tôi bằng sức mạnh. Vì vậy nên cậu mới đề nghị tôi rằng hãy tôn trọng ý chí của Hắc Ma Vương bị bỏ lại ở thế giới này.”

Linh hồn của Hắc Tỷ hiện chỉ được dịch chuyển một mảnh nhỏ vào tên đàn ông này, còn bản thể vẫn đang ở núi Sát Hắc Ma Vương. Trái tim chị ấy đang bị giam giữ trong sự phục thù, vừa ôm giữ oán niệm vừa chờ đợi thời khắc giải phóng.

Yugura đã kết luận rằng chúng tôi không thể cứu Hắc Tỷ hiện tại nữa. Vì vậy, anh ta mới muốn quay về quá khứ bằng ma pháp Thời Không và xoá bỏ bi kịch mà chị ấy đã trải qua.

“Nếu tôi quay về quá khứ và thay đổi tương lai thì một cô ấy đáng thương hiện giờ sẽ không còn tồn tại. Tôi nghĩ điều đó cũng đã đủ lắm rồi. Bởi vì tôi không muốn cô ấy huỷ diệt thế giới này.”

“Tuy nhiên, anh lại trao tặng năng lực huỷ diệt thế giới cho Hắc Ma Vương. Hơn nữa còn tước đi cơ hội trả thù của đối phương. Cứ thế này thì anh vẫn đang phản bội Hắc Ma Vương ở thế giới này và hoàn toàn vứt bỏ cô ấy.”

“Tôi nghĩ đó chỉ là cách nhìn nhận vấn đề thôi. Nhưng đúng là nó vẫn sẽ lưu lại dư vị cay đắng thật.”

“Trong thân phận người phải nhìn giấc mơ bị ám kia, [tôi] chắc chắn sẽ mãi mãi căn hận anh.”

Trái ngược giọng điệu truy cứu trách nhiệm của tên đàn ông này, tôi lại không hề cảm nhận chút địch ý hay ghét bỏ nào đối với Yugura. Chắc hẳn chỉ cần có một chút ý niệm như thế thì Yugura sẽ lập tức ngắt chuyện rằng “Chuyện đó không liên quan tới cậu.”

“Vì vậy, trước khi giải phóng Hắc và thế giới này được viết lại lịch sử mới thì tôi nên cho cô ấy làm việc mình muốn làm… Cụ thể là cho cô ấy thực hiện cuộc chiến tranh cuối cùng với loài người ở thời đại này.”

“Có lẽ anh đã không còn hứng thú gì cả, nhưng thế giới này cũng là thứ đã được anh đổi mới. Cho dù là ở hình thái nào, [tôi] mong anh có thể cho nó đón nhận một kết cục rõ ràng.”

Trong trường hợp Hắc Tỷ phục sinh và lại xâm lược thế giới con người, nhân loại chắc chắn sẽ bị diệt vong. Kết quả ấy sẽ không thay đổi kể cả khi toàn bộ Ma Vương còn lại hợp tác và các Đại Quốc đồng lòng với nhau.

Chiến lực giữa hai bên có khác biệt áp đảo đến mức như vậy. Mấy thứ như chiến lược sẽ không có tác dụng với kẻ đã vượt qua quy tắc. Điều đó cũng giống với chuyện tôi tự hiểu mình không thể làm gì Yugura.

“Hắc thì được giải toả lần cuối cùng, còn cư dân ở thế giới này được nhận một cái chết tôn nghiêm. Và chuyện chứng kiến điều đó chính là trách nhiệm của tôi, người đã tạo ra kết quả ấy. Để giải trí cho đến khi hoàn tất việc chuẩn bị ma pháp Thời Không cũng không tệ. Vậy nên tôi đã nói rằng mình sẽ chấp nhận trận đấu này. Nhưng có hai vấn đề.”

“Trong trường hợp Hắc Ma Vương hoàn toàn phục sinh, cô ấy sẽ ngăn cản anh dùng ma pháp Thời Không nhỉ?”

“Đúng như vậy. Tôi cũng biết rõ cô ấy. Nếu bảo rằng bản thân sẽ quay lại quá khứ làm lại từ đầu thì cô ấy chắc chắn sẽ bảo ‘Vậy thì cơn phẫn nộ tôi đang giữ trong lòng phải làm sao!?’”

Dĩ nhiên rồi. Hắc Tỷ hiện tại vô cùng muốn huỷ diệt loài người. Giờ mà bảo sẽ biến nó thành hư vô thì làm quái gì có tên nào chịu đồng ý chứ.

Hắc Tỷ được Yugura trao tặng sức mạnh siêu việt quy tắc. Nếu huy động toàn bộ sức mạnh ấy thì không chừng chị ấy sẽ có thể ngăn cản chính ma pháp Thời Không.

“Cái còn lại là… [tôi] ư.”

“Ừm. Tôi tán thành chuyện chấm dứt quan hệ giữa Hắc và con người ở thế giới này. Những kẻ ngoại lai như tôi và cậu mà can thiệp vào thì sẽ không công bằng. Giống như chuyện cậu không mong tôi can thiệp, tôi cũng không muốn cậu can thiệp vào chuyện này.”

Yugura không phải đang cảnh giác gã đàn ông này. Anh ta chỉ đơn thuần bảo rằng “Tôi theo bên nào thì xem như kết quả đã được quyết định, nhưng chỉ vì thế mà có mỗi cậu can thiệp thì không được.” Trong góc nhìn của tôi, cho dù gã đàn ông này ở bên phe con người thì Hắc Tỷ vẫn hoàn toàn có lợi, thậm chí tôi còn cảm thấy nhường nhịn khoản này cũng được ấy chứ.

“[Tôi] có phương pháp đồng thời thoả mãn cả hai điều đó. [Tôi] sẽ giao cơ thể này cho Hắc Ma Vương. Như thế thì ổn cả rồi phải không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện