“Nfufu. Chính là ta đã lâu không xuất hiện đây! Để cậu chờ lâu rồi!”

“Không ai chờ cũng chẳng ai gọi cô đâu?”

“Ngược lại còn cấm đến nữa nhỉ.”

“Sao mấy người ác quá vậy?”

Mặc dù thế này là vừa đủ cho cái kiểu quan hệ nói xấu nhau, nhưng bị nói vậy từ một người hay vui đùa thì lại là một chuyện đáng buồn. Khi [tôi] lững thững đến biệt thự của Tử vì hôm nay được mời tới dùng bữa thì Kim lại xuất hiện. Còn chuyện đây là bản thể hay phân thân thì tốt hơn là không nên để ý.

“Bên Garne sao rồi? Chẳng phải cô nói rằng do bản thân lộ ra thân phận Ma Vương với dân chúng từ sau vụ của Phi nên tình hình bên trông khá tệ à.”

“Ừm. Tỉ lệ ủng hộ đã rơi xuống, cả bọn nhắm tới vương vị cũng kết thành đám mà chọc phá nên phiền lắm. Cơ mà mọi chuyện cũng tạm thời ổn thoả rồi.”

“Ồ? Tuy nguyên nhân đến từ mấy kẻ như tôi và Tử, nhưng ấn tượng đối với Ma Vương vẫn vô cùng tệ hại mới phải chứ.”

“Đúng rồi, nói thẳng ra là lỗi của mấy người đó. Ta cũng có làm gì sai đâu.”

“Giờ có lườm bằng đôi mắt hận thù thì cũng trễ rồi? Nhưng không ngờ cô lại có thể giải quyết chuyện này đấy.”

Thế giới này đang bị điều chỉnh lịch sử bởi Yugura Nariya. Hắn chạm tay vào ma pháp Tái Sinh trong Cấm Kỵ, biến Ma Vương đã không còn là con người thành kẻ địch chung của nhân loại, lợi dụng sự hận thù cùng phẫn nộ ấy mà xây dựng nền hoà bình.

Thực tế thì kể từ khi sáu Đại Quốc được lập nên bởi Yugura Nariya, thế giới này chưa từng xảy ra một cuộc chiến tranh lớn nào cả. Tuy vẫn xảy ra những trường hợp như tiểu quốc Spyne phân liệt từ Methys do phát sinh ý kiến khác biệt, hoặc là thỉnh thoảng lại diễn ra vài cuộc tranh chấp, nhưng về cơ bản thì sáu Đại Quốc đều duy trì nên hoà bình với nhau.

Song, Kim là Ma Vương, là kẻ bị thế giới hận thù như một kẻ địch chung. Đương nhiên là sẽ có rất nhiều người hành động nhằm loại bỏ kẻ đã bại lộ thân phận như cô ta. Muốn tiếp tục làm vua trong trạng thái đó thì cô ấy cần thủ đoạn để khiến họ im lặng.

“Ta cũng làm rất nhiều chuyện trong lúc các cậu huyên náo tại Trine và Serend đó. Cả trong lẫn ngoài đều bị ta giải quyết cả rồi.”

“Về bên ngoài thì cô đã nhờ vua Zenotta và vua Talma hợp tác phải không?”

“Đúng thế. Tạm thời thì bên Turize cũng có một ít nữa.”

Cho dù thân phận là gì thì Kim vẫn là Quốc Vương của Garne. Đối phương cần phải có sức mạnh tương ứng để lôi kéo nhân vật ấy xuống khỏi vương vị.

Dùng sức mạnh để loại trừ là chuyện không thể xảy ra. Đối với Kim thì lâu đài Garne tương đương Ma Giới, Garne không tồn tại cường giả nào có thể giết chết cô ấy tại lâu đài.

Hơn nữa, đây vốn là Ma Vương bị người người sợ hãi trong lịch sử. Chẳng có tên đần nào lại nhắm tới chiến lực đã hoàn toàn bị nắm giữ bên trong Garne. Chúng cần phải mời đến những nhân vật cấp bậc truyền thuyết như Sir Ragdo hay Gradna, nhưng những nhân tài ấy đều đã bị các quốc gia nắm giữ trong tay.

Thế thì chúng phải làm gì để loại trừ đối phương? Câu trả lời rất đơn giản, chỉ cần chứng minh rằng Kim không còn là nhân vật cần thiết đối với Garne là được. Nếu đẩy Kim rơi vào tình huống không một ai công nhận mình là vua, cho dù đó có là vị vua ưu tú đến thế nào thì đối phương cũng không thể tiếp tục điều hành chính trị trong nước.

Những kẻ thuộc quý tộc Garne đã lên kế hoạch khiêu khích dân chúng cùng binh sĩ nhằm tạo nên quá trình ấy. Chuyện đối phương định thu phục cả binh lính có nguyên nhân đến từ việc Kim khinh suất không sử dụng biện pháp mạnh, nhưng vì đương sự muốn thể hiện tư thế hoà giải mọi chuyện trong êm đẹp nên [tôi] cũng không định cằn nhằn gì.

Tuy nhiên, đối phương đã tính sai một chuyện, đó là cuộc kích động này không thuận lợi như chúng nghĩ. Biệt danh Kim Thống Trị không phải là một thứ tượng trưng.

“Không công nhận ta là vua cũng không thành vấn đề. Tuy nhiên, kẻ đó phải chuẩn bị người thay thế ta mà tất cả đều công nhận. Nếu làm được thì ta sẽ vui lòng nhường lại vương vị.”

Việc Kim công khai điều kiện này khi lộ ra thân phận thật sự đã gây cản trở rất lớn cho hành động của chúng. Mặc dù có thể dùng danh nghĩa “Đối phương là Ma Vương nên không phù hợp làm vua,” nhưng chúng lại không thể chuẩn bị vị vua có thể thay thế cô ấy.

Ý kiến trong nước bị chia ra một nửa khiến những kẻ kích động không thể thao túng người dân theo ý của mình. Dù vậy, chúng vẫn không từ bỏ. Chúng tin chắc rằng chỉ cần có thêm thời gian thì đồng đội của bản thân sẽ dần tăng lên.

Khi ý kiến của người dân cứ duy trì trạng thái bị chia tách, những người trở nên mệt mỏi về tinh thần sẽ mong cầu an ổn và rất dễ bị dao động. Điều đó có lợi cho các quý tộc chủ động tấn công hơn người thụ động.

Vì vậy, trước khi ý kiến người dân nghiêng về phe bất lợi với mình, Kim đã thực hiện kế sách nhằm đặt một quả cân thật nặng bên người.

“Trước khi tỉ lệ ủng hộ trong nước giảm xuống, cô đã nhờ các Đại Quốc khác ủng hộ chính quyền Garne hiện tại. Nếu các quốc gia khác công nhận ‘Cô ấy phù hợp với thân phận Quốc Vương Garne’ thì đám quý tộc cũng không thể tiếp tục phớt lờ ý kiến đó.”

Kể cả khi chúng loại trừ Kim và lập ra vị vua mới, các Đại Quốc xung quanh sẽ không hài lòng với kết quả ấy. Sự thật đó chính là nguyên nhân tước đi phần lớn thế lực của các quý tộc. Nếu đối tượng buôn bán có liên quan nhiều với lợi ích quốc gia lại gây khó khăn thì thương nhân cũng sẽ phải nhăn mặt. Những người dân biết được chuyện các quốc gia khác công nhận cũng sẽ có thêm tư liệu mới để phán đoán.

Một khi họ ý thức được lợi ích thực sự hơn mấy lời truyền lại từ quá khứ, dĩ nhiên hiệu quả của danh nghĩa “Bởi vì cô ta là Ma Vương” sẽ yếu đi rất nhiều.

“Đương nhiên là mọi chuyện không hề miễn phí. Bọn ta đã giao dịch rằng khi các quốc gia khác kiểm chứng chính sách mới, họ có thể lợi dụng năng lực Thống Trị của ta.”

“Chiếc vé tuyệt đối thành công trong nội chính thì đúng là ăn gian quá rồi.”

Vốn dĩ thì đối với vua của các Đại Quốc, ai làm vua nước khác chỉ là vấn đề phụ. Điều quan trọng chính là họ có tạo lợi ích cho đất nước của mình hay không.

“Cô không giao dịch với Methys và Serend ư?”

“Vua Serend thì có vẻ sắp chuyển sang người mới nên ta định đợi tới lúc đó mới giao dịch. Methys thì… bên kia trông cũng bận bịu, hơn nữa cắt đứt đường lui cũng không tốt lắm.”

Nuhsa là người theo chủ nghĩa lợi ích tuyệt đối. Nếu có thể vực dậy Serend thì anh ta sẽ lợi dụng bất cứ ai, cho dù đó có là Ma Vương đi nữa.

Tuy nhiên, Methys thì lại không dễ dàng như thế. Đối với một quốc gia xoay quanh Yugura giáo, lực ảnh hưởng của danh nghĩa “Bởi vì cô ta là Ma Vương” lại mạnh mẽ hơn xa các nước khác.

Thực tế thì Methys đang chia thành hai phe phái. Giáo Hoàng Eupalo mong muốn thiết lập hoà bình với các Ma Vương như Kim, cùng với một số Đại Giám Mục chủ trương rằng vẫn nên xem đối phương là địch.

Cho dù có bao nhiêu lợi ích đi nữa, nếu Giáo Hoàng Eupalo ủng hộ Kim thì trong nước sẽ có nguy cơ xảy ra phản loạn.

Song, chắc hẳn uy quyền của Giáo Hoàng Eupalo cũng sẽ không mất đi dù xảy ra chuyện đó. Theo chuyện [tôi] nghe được thì Đại Giám Mục Ukka đang được tiến cử làm đại biểu phe chống Eupalo.

[Tôi] hiểu cảm xúc của họ. Chỉ xét danh nghĩa giáo sĩ đơn thuần thì không ai có thể vượt qua Giáo Hoàng Eupalo, vậy nên những yếu tố như nhân mạch sẽ trở nên quan trọng trong việc chống lại ông ta. Trong trường hợp ấy, Đại Giám Mục Ukka nắm giữ nhân mạch tập trung phần lớn tiền tài của Yugura giáo là một đối tượng vô cùng mị lực.

Thế nhưng, điểm trí mạng chính là Đại Giám Mục Ukka ấy chắc chắn thuộc phe Eupalo. Đại Giám Mục Ukka tôn kính Giáo Hoàng Eupalo như một con người còn hơn cả lời dạy của Yugura giáo. Phe chống Eupalo muốn nắm giữ chính quyền là điều hầu như không có khả năng. Nếu Đại Giám Mục Ceraes mà còn sống thì chắc hẳn đã tốt hơn với họ rồi.

Ngoài ra, còn có một lý do khác khiến Kim không mời gọi Methys. Đó chính là đường lui của những kẻ ỷ lại vào Yugura giáo trong Garne. Kể cả khi các Đại Quốc liên tục ủng hộ Kim thì kẻ phản đối nhất định vẫn tồn tại. So với mạnh tay kiềm hãm bọn họ thì để đối phương chạy sang Methys sẽ bớt đi muộn phiền sau này.

“Nhưng đám quý tộc cũng có chịu bỏ cuộc đâu.”

“Ta đã rào trước rồi. Chỉ thể hiện một chút năng lực Thống Trị là chúng lại ngoan ngoãn lại ngay.”

À, thế thì ăn gian quá rồi. Trong trạng thái giặc ngoài đã bị dọn dẹp, chúng chỉ còn cách thoả mãn điều kiện của Kim nhằm đoạt lấy vương vị. Dù thua kém một chút, chỉ cần chuẩn bị được vị vua con người thì chúng sẽ có thể thành công.

Tuy nhiên, năng lực Thống Trị lại là năng lực siêu việt do Yugura Nariya chuẩn bị. Cách biệt giữa hai bên sẽ không chỉ dừng lại ở một chút. Khi phải chứng kiến điều đó thì có lẽ đối phương cũng phải rơi vào bế tắc.

“Ma Vương ghê gớm đấy.”

“Nfufu! Bởi vì ta là Ma Vương mà, phải cho chúng biết rõ về bức tường cần vượt qua chứ. Cậu thấy sao? Ta đã một mình thực hiện kế sách mà cậu có thể sẽ nghĩ ra đấy?”

“Ừ ừ giỏi lắm.”

[Tôi] dùng lược chải chiếc đuôi của Kim vừa ngồi lên đùi bản thân với khuôn mặt đắc ý. Khen ngợi người muốn được khen chỉ có thể làm vào lúc bản thân thừa nhận đối phương đã thật sự cố gắng, và bây giờ chính là thời điểm như vậy.

“Cậu cũng cố gắng nhiều rồi nhỉ. Cứ chăm chút chiếc đuôi đó đi!”

“Hôm nay thì tôi sẽ cho qua, nhưng đừng có phát tán lông bừa bãi trong nhà người nhé?”

“[Tôi] không biết là do cô lao lực hay đến thời kỳ thay lông, nhưng lông đuôi rụng hơi nhiều đấy.”

“Cái… gì cơ…”

Khi [tôi] đưa đống lông dính trên chiếc lược thì khuôn mặt của Kim trở nên nghiêm nghị trước nay chưa từng có. Cô đã vất vả rồi.

“Nhân tiện thì Kim bảo rằng đã thực hiện kế sách giống như anh, nhưng nếu là bản thân thì anh sẽ đối phó như thế nào?”

“Hửm? Đó là đám người ham muốn thực quyền vì lợi ích cá nhân phải không? Dĩ nhiên là phải khiến chúng muốn từ bỏ thực quyền vì lợi ích cá nhân rồi.”

Chúng hoàn toàn khác với phe chống Eupalo, đám người muốn loại trừ Ma Vương vì là kẻ địch. Nếu chỉ phân tích trái tim của đám người thèm khát danh nghĩa chính đáng thì [tôi] cũng không cần phải giao dịch với vua của các nước khác. Kể cả người dân đang dao động cũng vậy, chỉ cần kẻ nắm giữ sức phát ngôn đủ để dao động dân chúng biến mất thì khiến họ im lặng cũng không phải chuyện khó khăn.

“Phải chứ, quý Ma Vương?”

“… Ta nghĩ bản thân giống con người hơn mình nghĩ đó…”

“Mặc dù cô là Ma Vương ư?”

-------------------------------------------------------------------

Cuộc chiến tại Serend đã kết thúc, còn tôi thì quay về chỗ của đại ca Jestaff. Mặc dù cũng muốn nói lời tạm biệt với người anh em, nhưng có vẻ anh ta đã gặp phải chuyện tồi tệ với tên Murlusht nên cần phải điều trị tinh thần gì đó.

“Harkdoc, đống vật liệu này nên đưa đến đâu?”

“Cái đó là công cụ nhỉ? Thế thì ở nhà kho bên kia rồi. Để tôi mang cho, Smites.”

“Bớt nói nhảm đi. Cho dù tôi là nữ nhân thì cũng không thể để tên đàn ông cụt một tay làm đâu.”

Vì vai phải bị tên Murlusht thổi tung trong trận chiến ấy nên tay phải mà tôi nhận từ đại ca đã không thể hoạt động như bình thường. Hiện tại, Tử Ma Vương đang nhận cánh tay phải ấy và gia công nó để có thể liên kết vùng xung quanh vai.

Dường như Ulffe cũng mất cả hai tay giống như tôi, nhưng giống như đại ca, dường như bên đó có thể dùng cánh tay giả mà không cần đến lõi. Mặt trái của nó chính là không thể truyền ma lực quá nhiều và dùng trong chiến đấu, còn điểm lợi là nó có thể điều chỉnh một cách thoải mái.

Bản thân tôi cần phải cùng đại ca Jestaff khiến nơi này trở thành quốc gia vĩ đại hơn. Có rất nhiều kẻ đối địch của người bắt tay với Ma Vương như đại ca. Thế nên tôi vẫn muốn cánh tay sở hữu tính năng cao dù có hơi phiền toái. Với lại tôi cũng chẳng có lựa chọn để lãng phí cánh tay của đại ca.

“Hây. Thế này được chưa?”

“Ồ, cảm ơn cô nhé. Ờ mà Komiha đâu rồi?”

“Komiha đang trông chừng bọn trẻ. Cô ta đang làm việc thật đàng hoàng để có thể trốn việc khi Ekdoic đến đấy.”

“___ Mà tôi bất ngờ thật đó. Lúc gặp lại Lytial thì tôi còn tưởng hai người sẽ đi theo ông ta cơ.”

“Làm sao bọn tôi bỏ mặc bọn trẻ được chứ.”

“Cô cũng hiểu nếu chúng ở cùng đại ca thì sẽ không sao phải không?”

Đại ca Jestaff tuyệt đối sẽ không sử dụng bạo lực với đám con rơi. Hai người Smites đang hoạt động dưới trướng đại ca hẳn phải hiểu rõ điều đó.

Những người hiểu chuyện hiện đã được bổ sung kha khá, cho dù không còn hai người này thì chúng tôi cũng không cần phải lo lắng cho bọn trẻ. Nếu Smites suy nghĩ cho tương lai của chúng thì quay về bên Lytial sẽ giúp cô ấy làm được nhiều chuyện hơn.

“Dĩ nhiên rồi. Mặc dù không được như Lytial-sama, nhưng Jestaff-san đúng là một người tốt. Chính vì vậy nên bọn tôi mới nghiêm túc muốn giúp đỡ ông ta. Đất nước này cũng đang dốc sức cố gắng để không xảy ra phân biệt chủng tộc. Họ không chỉ giúp đỡ Á nhân, mà còn giang tay với cả những người con rơi. Đối với tôi thì đây đã là một nơi làm việc đủ tốt rồi.”

“Ngoài cái so sánh với Lytial thì tôi đồng cảm với cô.”

“Vì sự khác biệt giữa đối tượng mà chúng ta được thu nhận thôi. Tôi không muốn tranh cãi về chuyện đấy. Dù sao thì thượng cấp cũng không tệ nên tôi không có gì phải bất mãn. A, thượng cấp tức là Ekdoic ấy nhé? Không phải cái tên mắt cá chết có sở thích ngược đãi vết thương cũ của người khác trong khi mỉm cười đâu?”

“Ờ ờ.”

Tôi nghĩ nếu Smites có nhiều cơ hội tiếp xúc với người anh em thì sẽ trở nên thân thiết hơn cơ… Chỉ là họ cũng không có mối quan hệ cần nhiều tiếp xúc tới vậy, và nó cũng không phải chuyện tôi cần quan tâm cho lắm.

“So với chuyện đó thì tôi nghĩ anh nên lo lắng cho bản thân hơn đấy?”

“Tôi á? Nếu là tay phải thì sẽ có cái mới được trả về đó?”

“Không phải, là hai người ở bên kia.”

Ở phương hướng Smites đang hất cằm, Macetta và Zdwari đang im lặng phơi ga giường của dinh thự. Vốn đây là công việc của tôi, nhưng chỉ một tay sẽ không thể phơi cho gọn nên Macetta đang làm thay… Cơ mà không hiểu sao Zdwari vừa xuất hiện cũng bảo sẽ phụ giúp.

“Ghê thật đấy. Không khí chỗ đó cứ nổ tanh tách luôn. Họ không thể thân thiết hơn một chút hả ta?”

“Do anh chứ gì nữa.”

Sau khi bại trận trước Murlusht tại Serend, tôi đã cõng Macetta đi và gặp được bọn Lytial. Khi tôi cúi đầu xin họ cứu Macetta thì Lytial liền sảng khoái đáp ứng nguyện vọng ấy.

Kế đó, Zdwari dẫn tôi và Macetta đến địa điểm an toàn, cuối cùng thì chúng tôi đều kịp thời được trị liệu và không gặp phải chuyện gì lớn.

Tuy nhiên, không hiểu tại sao mà Zdwari lại trở nên hơi gai góc với Macetta, cả Macetta cũng phản ứng lại và khiến quan hệ giữa hai bên trở nên nguy hiểm.

“Nhưng tôi cũng đâu biết phải làm sao… Vì tôi yếu ớt nên Macetta mới gần chết đi, Zdwari thì không còn cơ hội hành động dưới trướng Lytial cũng khiến tôi thấy có lỗi…”

“Không phải chuyện đó. Anh không nhớ mình đã nói gì trước mặt Zdwari và Lytial-sama à?”

“Hửm? Tôi có nói gì lạ hả?... Tôi nhớ là mình nói rằng ‘Tôi có ra sao cũng được, xin hãy cứu cô ấy’”

“… Anh đã nói ‘Cô ấy là người quan trọng hơn hết thảy!’”

À, hình như mình có nói cái đó thì phải? Dù sao thì đây cũng đâu phải nói dối. Macetta đã không ngại bản thân nguy hiểm tới tính mạng mà cứu tôi. Nếu Macetta không đối mặt Murlusht thì tôi đã chết mất rồi.

“Nếu Macetta chết đi thì tôi sẽ không còn chỗ đứng nào cả. Thế nên tôi mới muốn ưu tiên cứu cô ấy hơn hết… Bộ chuyện đó có gì sai hả?”

“… Ừm, quên chuyện này đi. Nghe là biết bên anh sẽ trở nên phiền toái. Cái tên bên này cũng chậm tiêu nên nhìn là biết tương lai sẽ rất cực khổ, tôi không có thời gian để quan tâm người khác đâu.”

“Ồ ồ…? Nói chung là tôi cứ cố gắng là được nhỉ?... Vậy thì hôm nay tôi sẽ rủ hai người họ đi nhậu đã.”

“Được rồi, tôi sẽ trông chừng chuyện này. Cho nên là trước hết để tôi đấm một cái đi.”

“Ồ ồ___ Phụt!?”

Tôi tưởng muốn thân thiết thì ngồi chung uống rượu là cách tốt nhất chứ. Với lại tôi có cảm giác cú đấm của Smites còn trộn lẫn cảm xúc cá nhân khác ngoài sự bực mình đối với tôi nữa.

=========================================

Chuyện ngoài lề: Vào thời điểm Zdwari thuộc trận doanh Lytial cố tình đi đến chỗ Harkdoc thì mọi người ngoài Harkdoc đều nhận ra cảm xúc của Zdwari. Cả Macetta cũng nhận ra điều đó nên dù đối phương là ân nhân cứu mạng, không khí giữa hai bên vẫn đang nổ lách tách.

Ngoài ra, bản thân Harkdoc nghĩ câu “Nếu lãng phí mạng sống thì tôi sẽ giết anh” của Zdwari là thật nên chỉ cho rằng cô ấy xem mình là đối thủ mà thôi. Dù sao thì cái tên này cũng là loại người tôn thờ đại ca nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện