"À, đến giờ rồi kìa."
Đúng bảy giờ. Tôi và Elf nhấn F5 liên tục trên trang web chính thức của 'Đại hội tỷ thí Light novel thiên hạ đệ nhất'.
"Hmmm? Hmmmmm? ~~~~~~~~~~"
Bọn tôi đều có phản ứng như trên.
Hạng nhất, 2040 phiếu, tác phẩm của Muramasa-senpai.
Hạng ai, 2015 phiếu là của tôi Izumi Masamune.
Hạng ba, 1950 phiếu là của một tác giả mới, cái gì Shitou Kunimytsu gì đó.
Sau đó - Hạng tư, 800 phiếu. Hạng năm, 200 phiếu.
Sau đó là dòng chú thích:
Tác phẩm của Senju Muramasa-sensei Hậu bối không đáng yêu của tôi phạm luật nên bị loại
"Thế này…nghĩa là…"
"Ở đây còn viết tiếp này. Vì Muramasa bị loại, vị trí thứ hai - sẽ được chọn để xuất bản vào tháng 9."
"………"
Tôi ngây cả người ra, đầu óc không theo kịp nữa.
"Nghĩa là…."
"Chúc mừng! Anh thắng rồi!"
"Oh yeahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"
Tôi sung sướng gào ầm lên, vươn tay giơ lên trần.
Mặc dù có người sẽ nói này nói nọ, bảo là dựa trên số phiếu thì chú thua Muramasa-senpai rồi còn gì. Bảo là chỉ có thắng lợi nhất thời mà thôi, bao nhiêu tự tin viết hùng hục như thế rồi khó khăn lắm mới thắng hiểm được người ta, có gì to tát đâu.
Nhưng lúc này, tôi thật sự cóc quan tâm mấy vụ đó.
"Yeah, yeah yeah!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"
Tôi đang mừng như hoá điên.
Senpai có khác, giỏi thật. Đám lính mới cũng giỏi ghê. Thắng được họ mới thấy sướng chứ.
Giấc mơ của chúng tôi được rất nhiều người hưởng ứng, cái này mới quan trọng.
"Sagiriiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!!!!!!!!!!!!!"
*Rầm! Loảng xoảng! Bịch bịch bịch bịch!*
"Thắng rồi! Bọn mình thắng rồiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!"
Hăng như đang phê thuốc, tôi phi thẳng lên lầu hai. Chạy đến nơi mới dứng lại một chút.
"Phù…phù…"
Từ từ điều chỉnh lại hô hấp một chút, miệng vẫn cười hì hì.
*Kẹt* Trước mặt tôi, gian phòng khóa kín từ từ mở ra.
Sagiri xuất hiện trong bộ áo khoác màu xanh biếc.
Hôm nay con bé không đeo tai nghe.
"... ... ... ..."
Con bé chỉ mỉm cười nhìn tôi.
"Hà…hì hì…"
Tôi nhe răng cười, tay giơ hình chữ V.
"Thắng rồi."
"Ừm."
Con bé gật đầu nói:
"Bọn mình…thắng rồi."
"Nhờ em cả đấy."
"Em chỉ vẽ tranh thôi, có làm gì nhiều đâu."
"Kể cả thế cũng nhờ công của em. Lần này là thắng lợi chung."
"…………….Um."
Sagiri đỏ mặt cúi đầu, chắc con bé xấu hổ. Chúng tôi yên lặng một lúc lâu.
"Anh…sao anh lại chọn cái tựa đó?"
Nó hỏi một câu.
Hỏi tại sao tôi chọn cái tên đó hả ---
"Chỉ là đột nhiên linh cảm chợt đến thôi."
Tôi xấu hổ gãi mặt. Khẳng định mặt cũng đỏ lắm rồi.
"Lúc em nổi điên với Muramasa-senpai -- anh chợt có linh cảm."
" --------"
Sagiri lập tức tròn mắt ngẩng lên.
Sau đó nó vội cúi đầu xuống:
"…Thế à?"
"Ừ…hồi đó thấy em cố gắng như vậy, nhìn như sắp ngã đến nơi anh lo lắm, đáng lẽ phải vội lên đỡ em mới đúng."
Nhưng khi đó, tôi bật cười.
Thật sự hơi không đủ tư cách làm anh.
"Khi đó anh rất vui. Nhớ lại em lúc đó thật ngầu, thật chói sáng…trong lòng anh chợt…."
"………"
"Thấy thích em hơn."
"Ng, ngốc này!"
"Hà hà, đùa thôi."
Làm gì đó vụ ấy. Đó là những lời thật lòng.
"Vì thế anh mới chọn cái tựa đề đó."
Tôi trả lời em gái mình.
Cái mồm tôi vốn rất chậm, cho nên chả biết nói tâm ý thế nào.
Đành nhờ tác phẩm của mình thể hiện thay tôi vậy.
Tác phẩm mới nhất của Izumi Masamune Cô em gái đáng yêu nhất trên đời
Ngày xuất bản, mùng mười tháng chín.
Họa sĩ vẽ tranh minh họa: Eromanga-sensei.
Đúng bảy giờ. Tôi và Elf nhấn F5 liên tục trên trang web chính thức của 'Đại hội tỷ thí Light novel thiên hạ đệ nhất'.
"Hmmm? Hmmmmm? ~~~~~~~~~~"
Bọn tôi đều có phản ứng như trên.
Hạng nhất, 2040 phiếu, tác phẩm của Muramasa-senpai.
Hạng ai, 2015 phiếu là của tôi Izumi Masamune.
Hạng ba, 1950 phiếu là của một tác giả mới, cái gì Shitou Kunimytsu gì đó.
Sau đó - Hạng tư, 800 phiếu. Hạng năm, 200 phiếu.
Sau đó là dòng chú thích:
Tác phẩm của Senju Muramasa-sensei Hậu bối không đáng yêu của tôi phạm luật nên bị loại
"Thế này…nghĩa là…"
"Ở đây còn viết tiếp này. Vì Muramasa bị loại, vị trí thứ hai - sẽ được chọn để xuất bản vào tháng 9."
"………"
Tôi ngây cả người ra, đầu óc không theo kịp nữa.
"Nghĩa là…."
"Chúc mừng! Anh thắng rồi!"
"Oh yeahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"
Tôi sung sướng gào ầm lên, vươn tay giơ lên trần.
Mặc dù có người sẽ nói này nói nọ, bảo là dựa trên số phiếu thì chú thua Muramasa-senpai rồi còn gì. Bảo là chỉ có thắng lợi nhất thời mà thôi, bao nhiêu tự tin viết hùng hục như thế rồi khó khăn lắm mới thắng hiểm được người ta, có gì to tát đâu.
Nhưng lúc này, tôi thật sự cóc quan tâm mấy vụ đó.
"Yeah, yeah yeah!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"
Tôi đang mừng như hoá điên.
Senpai có khác, giỏi thật. Đám lính mới cũng giỏi ghê. Thắng được họ mới thấy sướng chứ.
Giấc mơ của chúng tôi được rất nhiều người hưởng ứng, cái này mới quan trọng.
"Sagiriiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!!!!!!!!!!!!!"
*Rầm! Loảng xoảng! Bịch bịch bịch bịch!*
"Thắng rồi! Bọn mình thắng rồiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!!!"
Hăng như đang phê thuốc, tôi phi thẳng lên lầu hai. Chạy đến nơi mới dứng lại một chút.
"Phù…phù…"
Từ từ điều chỉnh lại hô hấp một chút, miệng vẫn cười hì hì.
*Kẹt* Trước mặt tôi, gian phòng khóa kín từ từ mở ra.
Sagiri xuất hiện trong bộ áo khoác màu xanh biếc.
Hôm nay con bé không đeo tai nghe.
"... ... ... ..."
Con bé chỉ mỉm cười nhìn tôi.
"Hà…hì hì…"
Tôi nhe răng cười, tay giơ hình chữ V.
"Thắng rồi."
"Ừm."
Con bé gật đầu nói:
"Bọn mình…thắng rồi."
"Nhờ em cả đấy."
"Em chỉ vẽ tranh thôi, có làm gì nhiều đâu."
"Kể cả thế cũng nhờ công của em. Lần này là thắng lợi chung."
"…………….Um."
Sagiri đỏ mặt cúi đầu, chắc con bé xấu hổ. Chúng tôi yên lặng một lúc lâu.
"Anh…sao anh lại chọn cái tựa đó?"
Nó hỏi một câu.
Hỏi tại sao tôi chọn cái tên đó hả ---
"Chỉ là đột nhiên linh cảm chợt đến thôi."
Tôi xấu hổ gãi mặt. Khẳng định mặt cũng đỏ lắm rồi.
"Lúc em nổi điên với Muramasa-senpai -- anh chợt có linh cảm."
" --------"
Sagiri lập tức tròn mắt ngẩng lên.
Sau đó nó vội cúi đầu xuống:
"…Thế à?"
"Ừ…hồi đó thấy em cố gắng như vậy, nhìn như sắp ngã đến nơi anh lo lắm, đáng lẽ phải vội lên đỡ em mới đúng."
Nhưng khi đó, tôi bật cười.
Thật sự hơi không đủ tư cách làm anh.
"Khi đó anh rất vui. Nhớ lại em lúc đó thật ngầu, thật chói sáng…trong lòng anh chợt…."
"………"
"Thấy thích em hơn."
"Ng, ngốc này!"
"Hà hà, đùa thôi."
Làm gì đó vụ ấy. Đó là những lời thật lòng.
"Vì thế anh mới chọn cái tựa đề đó."
Tôi trả lời em gái mình.
Cái mồm tôi vốn rất chậm, cho nên chả biết nói tâm ý thế nào.
Đành nhờ tác phẩm của mình thể hiện thay tôi vậy.
Tác phẩm mới nhất của Izumi Masamune Cô em gái đáng yêu nhất trên đời
Ngày xuất bản, mùng mười tháng chín.
Họa sĩ vẽ tranh minh họa: Eromanga-sensei.
Danh sách chương