"...... Đây, cho cô đấy."

"Gì thế?"

Tôi đưa con gấu bông trên tay về phía Mia.

"Tôi thắng nó bằng tiền của cô, dĩ nhiên nó sẽ thuộc về cô, đúng chứ? Đây."

"K-không không không. Cậu lấy được nó bằng chính sức mình nên nó là của cậu mới phải."

"Tôi giữ nó làm gì...... tôi đâu có sở thích sưu tầm thú bông, cô cũng biết mà?"

"Mình cũng vậy......."

Cô ấy lần lượt nhìn con gấu bông rồi nhìn sang mặt tôi.

Sau đó rụt rè nhận lấy con gấu.

"Ừm...... nếu cậu đã cố chấp thì có lẽ mình sẽ nhận vậy."

"Từ đầu tôi đã bảo nó là của cô rồi mà ――――mà thôi, vậy cũng tốt."

Dù vì lý do gì đi nữa, nếu cổ đã chấp nhận thì tôi chẳng bận tâm.

Trên thế giới này vẫn có những đứa con trai có sở thích sưu tầm thú bông, tôi không muốn phủ nhận chuyện đó, chỉ là tôi không có loại sở thích đó thôi.

Nếu giữ con gấu thì kiểu gì nó cũng nằm bám bụi trong tủ, thà rằng tặng nó cho người khác còn hơn.

"......Cảm ơn nhé, Rintaro-kun."

Mia ôm con gấu nhận từ tay tôi với vẻ mặt khá là hạnh phúc.

Nét ngây thơ đó giống y hồi cổ ăn Ramen cùng tôi.

Có thể thấy được vẻ mặt đó, quả nhiên không phí công gắp được con gấu bông.

――――Cơ mà toàn dựa vào may mắn cả.

"Cô muốn thử trò khác không?"

"À, ừmm...... ở đây có buồng chụp ảnh không nhỉ?"

"Hửmm? Ừ, tôi nghĩ họ có đặt một cái trong góc."

"Cậu chụp cùng mình nhé? Kiểu như chụp cùng nhau rồi dán hình chụp chung lên lưng điện thoại như người yêu ấy?"

Trào lưu từ thời nào vậy má?

Khoan, hình như chỉ mới gần đây thôi thì phải?

(......Mình có nên ngừng đào sâu vào chủ đề này không?)

Cắt đứt dòng suy nghĩ, tôi có cảm giác mình sắp dẫm phải mìn.

"Nếu muốn thử thì tôi sẽ vào cùng cô. Nhưng tôi không chắc mình có thể hành xử như một người bạn trai thực thụ đâu."

"Cảm ơn. Người xưa thường nói kinh nghiệm là chìa khóa thành công mà, mình muốn thử một lần."

Đi về phía sau trung tâm trò chơi, tôi tìm thấy một buồng chụp ảnh ở đó.

Để cho chắc, tôi kiểm tra xem có hạn chế nào như cấm nam giới bước vào như trong lời đồn không, nhưng có vẻ đó chỉ là tin đồn thất thiệt.

"Rintaro-kun, ở đây còn một buồng trống này."

Dù các buồng khác đã có người, nhưng không ai đi vào buồng Mia chỉ cả.

Dù là mùa hè nhưng tôi vẫn khá kinh ngạc trước lượng người dùng buồng chụp ảnh, chúng tôi bước vào phía trong tấm màn kiêm biển quảng cáo trước buồng.

"400 yên một lượt. Đắt hơn mấy trò thông thường nhỉ?"

Mia nhét vài xu 100 yên vào máy.

Thông báo hiện lên và bắt đầu đưa ra hướng dẫn.

[Dùng hai ngón tay tạo hình trái tim đi nào!]

――――Hả?

"Hmmm... phải tạo dáng cụ thể nữa à."

"Này, làm gì tiếp đây!? Nó bắt đầu đếm rồi kìa!?"

"Trước tiên cứ thử cái đã."

Mia tỉnh bơ làm dấu nửa trái tim trong khi thông báo bắt đầu đếm ngược.

Không hổ danh là idol. Mia đã quen đứng trước ống kính và luôn giữ được bình tĩnh như thế này.

Mặt khác, tôi không bình tĩnh được như vậy.

Tôi rụt rè đặt tay mình cạnh tay Mia đầy lo lắng.

[3, 2, 1!]

Âm thanh như tiếng bấm máy ảnh vang lên.

Có vẻ bọn tôi đã bị chụp trong dáng hiện tại.

[Tiếp theo xin hãy tựa vai vào nhau!]

Cái máy chết dẫm, thế quái nào lại lòi ra cái mệnh lệnh thân mật vô lý đến vậy hả trời?

"Chà, quả nhiên giống mấy trò của những cặp tình nhân thực sự ha. Từ giờ cứ nghe theo chỉ dẫn của nó nhé?"

".......Ờm."

Bỗng nhiên, Mia tựa vai vào tôi.

Cảm giác nôn nao tuổi trẻ thì không thấy đâu, cảm giác xấu hổ thì đầy ra đấy.

Hơn nữa, cảm giác xấu hổ đó còn tăng lên gấp bội vì khoảnh khắc này sẽ được lưu giữ mãi trong tấm ảnh.

[Tiếp theo, xin hãy ôm nhau nào!]

Muốn đấm lắm rồi đấy, cái máy khốn nạn này.

"Quả nhiên là hơi xấu hổ thật."

"Ờm, thế có làm không vậy?"

"Không thử thì sao biết. Phải không?"

Tôi tự hỏi không biết đến nắm tay còn chưa được thì có thể ôm nhau không nhỉ.

Không, bất khả thi.

Lý do duy nhất tôi từ chối nắm tay là―――― ánh mắt người khác nhìn vào tôi.

Tôi cần duy trì khoảng cách để người khác cho rằng chúng tôi là bạn bè để còn có cớ.

Nhưng giờ mấy ánh mắt soi mói đó không còn ở quanh nữa.

(......Dẫu vậy)

Tôi lùi một bước khỏi Mia.

"......Ra vậy, không được à."

"Xin lỗi. Tôi không ghét nó, nhưng quả nhiên gần gũi với một cô gái mà mình không hẹn hò hơi khó với tôi."

"Thế mà cậu chịu vào tắm chung với mình á?"

"Cái đó thì tôi không chối nổi."

Đúng là tôi không ghét nó.

Thân là một thằng con trai, được ôm một cô gái xinh đẹp như Mia là phước lành trời cho.

Nhưng, không hiểu vì sao.

Tôi lại không thể hứng khởi chấp nhận lời mời gọi ấy.

"......Ừ, không sao. Ngược lại thấy cậu kiên định như thế khiến mình khá nhẹ nhõm."

"Cô nghĩ...... tôi kiên định á?"

"Vốn dĩ, vụ tắm chung là do mình dùng quyền ra lệnh ép buộc cậu. Còn hôm nay cậu đã đồng ý hẹn hò cùng mình khi được nhờ, nên mình sẽ không giận đâu."

Mia mỉm cười nói như thể đã bỏ cuộc.

Khi tôi tịnh đáp lời, cô ấy đặt tay lên môi tôi chặn lời tôi định nói.

"Nhưng-mà-nhé. Mình nhất định sẽ bắt cậu làm theo chỉ dẫn tiếp theo cho xem."

"......Vừa nãy cô còn nói sẽ không giận mà."

"Mình nghĩ đây là một yêu cầu chính đáng."

Mia cười tinh nghịch rồi quay mặt về phía máy ảnh.

Thôi được, chỉ chừng đó thì thì không sao.

Tôi chờ chỉ dẫn tiếp theo, hy vọng nó sẽ là một yêu cầu đơn giản.

[Tiếp theo, bế công chúa!]

――――Suýt chết.

"Ahahaha, dáng này thú vị nè. Hmm hmm, công chúa à?"

"Phù...... Chỉ chừng này thì không sao."

"Thế à. Vậy thì phiền cậu thả lỏng giúp mình nhé?"

"Hả?"

Mia bước lại gần rồi định đưa tay về phía cổ và đầu gối tôi.

Tôi nhanh chóng dịch ra xa trước ánh mắt bất ngờ của Mia.

"Sao cậu lại tránh? Cậu làm được mà, đúng không?"

"Không không không! Sao cô lại là người bế tôi?"

"Vì mình là nhân vật kiểu hoàng tử?"

Mia nghiêng đầu với biểu cảm như muốn nói đó là chuyện hiển nhiên.

Quả thật trong nhóm Millefeuille Stars, Mia là nhân vật thuộc kiểu ngầu lạnh lùng, đến mức có người còn đặt cho cô ấy biệt danh Hoàng Tử nữa kia. Cô ấy cũng là người sở hữu lượng fan nữ hùng hậu nhất nhóm, nghe nói nhóm fan nam và fan nữ của cô ấy rất thường xuyên tranh cãi với nhau.

Nhưng thế không đồng nghĩa với việc tôi chịu vào vai công chúa.

"Hừm....... Tôi sẽ là người bế, còn cô sẽ là người được bế. Chốt nhé?"

"Hả......?"

"Đừng có "hả" với tôi! Tôi sẽ không nhượng lại vai này đâu!"

Nhân lúc Mia còn bối rối trước sự cứng đầu của tôi, tôi quyết định làm chuyện cô ấy định làm với tôi trước.

Tôi đặt tay lên sau đầu gối và cổ Mia rồi bế cô ấy lên bằng một chuỗi hành động trơn tru.

"Kyaaa...... Ơ? Hả?"

"Rồi, thế này là ổn nhỉ?"

Cơ thể cổ cũng như hai cô nàng kia, nhẹ hơn tôi tưởng tượng, cơ thể nữ giới quả là huyền bí.

Thực tế có khi không phải là vậy, nhưng tôi có cảm giác cô gái trên tay mình mong manh đến nỗi chỉ bế lên thôi cũng đủ để cô ấy tan vỡ trong vòng tay tôi.

Trong khi đang mải suy tư, tiếng máy ảnh vang lên sau tiếng đếm.

"――――Thỏa mãn chưa?"

Tôi đoán mình đã hoàn thành tốt nhiệm vụ.

Tôi hướng mắt nhìn xuống mặt Mia để xác nhận.

"Ah............ Ừ-ừm."

Nằm trong vòng tay tôi, gương mặt gần kề của cô gái ấy đang nhuộm trong sắc đỏ.

Đôi mắt long lanh của cô ấy đang hướng thẳng vào mắt tôi, khiến tôi bắt đầu có chút xấu hổ.

Sau khi giữ tư thế bế công chúa một chốc, tiếng chụp ảnh vang lên lần nữa.

Quả nhiên, chụp một dáng tận hai tấm có hơi phí phạm.

Nghĩ vậy, tôi từ từ đặt cô ấy xuống để cổ tự đứng trên sàn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện