Quay lại hiện tại.

Tần Vô Song nhìn người đàn ông trước mặt, ánh mắt căm phẫn của cô nhìn hắn.

Abort nhìn gương mặt nhìn mình như muốn ăn tươi nuốt sống kia liền khẽ cong môi.

Adelia con nhóc đó y hệt cô, nhưng tại sao..nó lại đáng ghét như vậy?

- Abort! tôi chờ ngày này lâu lắm rồi!

Tần Vô Song phát ra từng chữ gằn từng âm, nhưng khi giọng căm phẫn xen lẫn hận thù của cô vang lên thì đột nhiên sâu trong lòng của Abrot như có gì đó đâm mạnh vào.

Tại sao vào lúc này khi hắn nhìn thấy Tần Vô Song thì đột nhiên những kí ức vui vẻ của hắn và Adelia lại ùa về...càng nhìn cô hắn lại cảm thấy gì đó..rất kỳ lạ..

- Chủ nhân\, hãy để tôi hạ gục cô ta.

Tư Ngọc tiến lên, cô ta yêu cầu đánh một trận với Tần Vô Song.

- ...được.

Abrot nhàn nhã nhưng thâm tâm ông ta lại hiện lên hình ảnh của Adelia.

- Lần này tôi sẽ thắng.

Tư Ngọc tiến lên, Tần Vô Song cũng tiến lên, cô ta thì thầm gần cô.

Dứt lời một quyền của cô ta vung lên, toan đấm vào vùng bụng của Tần Vô Song nhưng làm gì có chuyện cô để ả ta thực hiện thành công chứ.

Tần Vô Song nhanh nhẹn né ra, nhanh như tia chớp.

Nhanh đã xuất hiện phía sau Tư Ngọc ra một chưởng vào bên vai khiến ả đau điếng mà chậm mất một nhịp.

So về tốc độ thì Tần Vô Song thua Tư Ngọc nhưng chỉ cần cô làm ả ta phân tâm đi một nhịp thôi, thì Tần Vô Song cũng có thể khiến ả lỡ thêm vài nhịp.

Hiện tại thì tốc độ của Tần Vô Song đã nhanh và lưu loát hơn Tư Ngọc, ả ta bị một đòn của cô đánh liền bị thất thế, mới mở đầu đã tệ như này còn muốn thắng sao? nằm mơ!

- Cô sẽ thua.

Khẩu hình miệng của Tần Vô Song có vài phần châm biếm khiến Tư Ngọc liền nổi điên, cô không thể nào thua cô ta được.

Tư Ngọc liền gai tăng tốc độ muốn vung quyền đám vào lưng của Tần Vô Song nhưng...ả ta đã lỡ mất bốn nhịp rồi, hiện tại Tần Vô Song thắng thế hơn nhiều.

Sau một lúc giằng co thì Tư Ngọc đã bị Tần Vô Song đánh bại mà trên người Tần Vô Song không bị thương dù chỉ là vết xước còn Tư Ngọc bị thương đầy người.

Phải nói cô ra tay khá nặng, đến nỗi ả ta bị đánh bầm lên.

- Ngu ngốc!

Người đàn ông đeo mặt nạ đứng cạnh Abrot lên tiếng, hắn ta đi lên, đẩy Tư Ngọc ra một bên.

Nhân lúc Tần Vô Song quay đầu muốn về cạnh Tề Thiên Mặc thì liền vung quyền lên cao.

Tần Vô Song đột nhiên quay đầu, chặn cú đấm lại.

- Đánh lén không tốt đâu....

- Ha\, đánh lén sao\, quang minh chính đại m..

Nói chưa hết thì hắn bị Tần Vô Song đẩy ra xa, ánh mắt cô nhìn hắn như thấu tất cả vậy, ban đầu trong mắt có chút như nhắc nhở hắn nhưng về sau dần chuyển thành thù địch, đến nỗi mắt của hắn có chút giật mình.

- Kiera..cô nhìn tôi có ý gì đây.

Hắn nói lớn rồi lao thẳng về phía cô, Tần Vô Song chặn đòn, nhoẻn miệng cười, một tay cố cản đòn tay kia luồn ra sau gáy hắn giật mạnh, chiếc mặt nạ bung ra.

- Ý gì tự biết...Dorict!

(xem lại chương 2)

Cô thì thầm rồi đẩy hắn ra lùi về sau tay vẫn cầm mặt nạ của hắn.

- Thì ra..các người đã biết..haha.

Hắn nhìn cô, hắn chính là Dorict thuộc hạ dưới trướng Atrix.

- Con dế nhà cậu trốn kỹ quá nên tôi biết.

Tần Vô Song ném chiếc mặt nạ xuống đất bước lên giẫm nó nát hết như lòng tin tưởng của cô dành cho tên Dorict đều đã tan biến.

- Kiera nên nói cô thông minh hay là tôi ngốc đây?

- Tất nhiên là anh ngốc rồi!

Câu trả lời vốn không nên có của Tần Vô Song làm Dorict hơi tức, hắn lại lao lên.

- Lần này tôi sẽ hạ cô.

- Mong chờ!

Hai thân ảnh di chuyển nhanh qua lại.

Trong suốt quá trình Tần Vô Song đều cảm thấy vùng bụng có gì đó khá đau, chẳng lẽ lại đau dạ dày...

Nếu nhìn kỹ có vẻ không phân thắng bại, Dorict cũng là đàn ông mà về sức mạnh sẽ hơn phụ nữ như Tần Vô Song một bậc, nhưng trông cô cũng rất mạnh.

Sau một lúc thì Tần Vô Song cũng tìm được sơ hở của Dorict, anh ta thường có thói quen sờ mũi nên vừa nãy khi cô đấm vào mặt hắn liền đưa tay lên quẹt mũi, điểm này đã tạo ra sơ hở, Tần Vô Song liền giáng một đòn thật mạnh vào bên eo trái hắn.

Nhưng Dorict cũng không vừa, hắn cũng nhân cơ hội nhưng hắn nhanh tay rút một con dao ra toan đâm vào bụng của cô nhưng..Tề Thiên Mặc nhận ra liền phi ra kéo cô nên con dao chỉ rạch một đường bên hông.

Dorict ôm bụng nhìn cô.

Chiếc áo màu trắng của Tần Vô Song đã nhuốm máu một mảng nhỏ.


Từ đâu đó, một bàn tay ôm lấy bên hông chảy máu của cô, theo phản xạ Tần Vô Song nắm lấy tay người đó.

- Calyn?

Là Calyn đang định sơ cứu vết thương cho cô.

- A tớ tớ lo nên quay lại.

Tần Vô Song hết nói nổi, cô đã đuổi hết mọi người đi vì không muốn ai vì chuyện của cô mà bị thương.

- Song..cậu bị thương rồi.

- Không sao..ư

Đột nhiên vùng bụng của Tần Vô Song bị động dữ dội, cô ôm bụng nhíu mày.

- Song!

Tề Thiên Mặc lo lắng xoa xoa bụng cho cô, chỉ nghĩ đơn giản là chắc cô bị đau dạ dày.

- Kiera cô y như bà ta..

Abrot nhìn đám người đó lẩm bẩm, tại sao rất nhiều lần hắn cho người ám sát Tần Vô Song nhưng lại không thành? hắn từng rất muốn chém cô làm trăm mảnh chỉ vì cô giống Adelia, người phụ nữ đã phản bội hắn, nhưng khi nhìn thấy cô hắn lại có gì đó không nỡ ra tay?.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện