Trans: Angharad

-----------------------------------------------

Hayden dần tỉnh lại và thứ đầu tiên hắn cảm nhận được là hai tay đang bị cột chặt bằng dây thừng to bản.

Hắn giật mình lên và hoáng hốt nhìn xung quanh. Đập vào tầm mắt gã xà ích là một rừng cây rậm rạp, và toàn thân hắn bị trói trên một chiếc xe ngựa kéo thô sơ.



Không chỉ tay mà cả mắt cá chân của Hayden, kéo cơ thể bất động của gã giang rộng ra giữa hai trục bánh xe của chiếc xe kéo. [note51038]

Ánh sáng dịu nhẹ của trăng tròn đang chiếu xuống song mảnh đất xung quanh hắn ta vẫn bị màn đêm rợn người che phủ. Giờ này chắc chắn đang nửa đêm nhưng rốt cuộc hắn đã gặp chuyện quái gì vậy?

“Này!! Có ai ở đây không?! Có ai không!!”

Tiếng la của Hayden dội đi dội lại giữa rừng cây trập trùng. Y giãy dụa hòng thoát khỏi mớ dây trói khi cái đầu vương vãi máu khô của mình đang nhức nhối kịch liệt.

Phải la to hơn nữa mới mong có người nghe. Hayden hít vào một hơi thật sâu, song chưa kịp hô hoán thì có người phá bĩnh hắn.

“Im mồm.”

“!”

Nghe thấy giọng nói thì hắn mới nhận ra nãy giờ có người đứng gần mình.

Hắn cuống quýt quay đầu xem là ai thì thấy đó là một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần đang diện một bộ váy viền ren lộng lẫy.

“Cái.....!”

Con nhỏ đó.

Chị kế của Lilith, người bị Lilith ra lệnh cưỡng hiếp 15 năm trước.

Cô gái nọ đang nhìn xuống hắn, mái tóc vàng óng của y khẽ phất phơ trong làn gió đêm mát mẻ. Duy chỉ đôi mắt đang nhìn xuống chòng chọc kia là tỏa hơi rét lạnh buốt tim gan.

“Sao lại....”

Hayden không tin nổi vào mắt mình, hắn lắc đầu nguầy nguậy.

“Mày chết rồi! 15 năm trước trong rừng!! Tại sao bây giờ mày ở đây?! Làm sao mày sống được?! Tại sao tại sao tại sao tại sao!”

“Bị giết chứ gì.”

“!!”

Gã xà ích chợt nhận ra cây búa mà người phụ nữ cầm trên tay.

Trông nó giống một cây vồ cỡ lớn hơn, phần đầu to bằng đầu trẻ sơ sinh. Cô gái siết chặt cán vồ rồi nói tiếp.



“......Bảo tao ‘chết’ thôi quả nhiên là chưa đủ nhỉ, mày thấy đúng không?”

“Tôi.....!!”

Một cơn ớn lạnh chạy vụt qua sống lưng Hayden. Sợi dây trói chặt tay và mắt cá chân hắn cứa vào da thịt mạnh hơn.

Không thể nào!!

Một con ả đã chết không thể sống lại được.

Nhưng, vậy thì con quỷ cái này là ai?! Nó là ai?!

Phải đến hôm nay trông thấy ả thì Hayden mới nhớ ra khuôn mặt bị lãng quên nhiều năm trước. Khuôn mặt của đứa con gái bị hắn đánh đập tàn bạo và cưỡng đoạt, khuôn mặt đứa con hoang của ả tình nhân với Ngài công tước, chị kế của Lilith.

“D-Dừng lại.... Đừng nhìn tao bằng đôi mắt đó nữa!”

“.....”

Cặp mắt hờ hững đang liếc hắn kia lạnh chẳng khác nào tảng băng.

Sao bộ dạng ả trông dễ sợ vậy? Hơi thở của gã xà ích ngày một nặng nề. Lòng căm thù sâu sắc không thèm giấu giếm của cô gái như kim châm lóc da thịt hắn đến tận xương tủy.

“Mày muốn trả thù tao đúng không?! Đúng rồi chứ gì?! Đồ khốn nạn, mày dám lừa tao!”

Con nhỏ mặc váy ngủ trắng đứng trong chuồng ngựa mỗi tối kia nào có phải Công chúa Maria, mà chính là âm hồn quay lại trần gian.

Thỉnh thoảng hắn ngờ rằng cô gái ban đêm không cười không nói với hắn ấy là một

người hoàn toàn khác so với Maria ban ngày. Hóa ra linh tính đã mách bảo đúng.

“Tao cóc phải người giết mày đâu có biết không?! Tao còn muốn chơi mày thêm đó! Đã vậy mày nhìn tao như thế làm gì hả?! Chỉ là một con đàn bà, một con đàn bà hèn mọn thôi...... Tao không phải người giết mày!! Không phải người kết liễu mày!!”

“Tao biết chứ.”

Nghe thiếu nữ đáp gọn lỏn, hai mắt Hayden trợn to kinh ngạc.

“Vậy còn ám tao làm cái cóc khô gì?! Hơn nữa đến gần cuối mày cũng bắt đầu thấy sướng mà?!”

“.....”

“Nếu mày ghét quan hệ đến vậy thì sao không phản kháng gì đi?! Mặc kệ con em mình rồi bỏ chạy cũng được, nhưng mày không làm thế!!! Là bởi sâu trong thâm tâm mày rất muốn chơi với bọn tao chứ gì?! Phụ nữ vốn dĩ là cái bọn đần độn nông cạn!!!”

“.....”

Hayden chửi cô gái đến nước miếng văng tung tóe. Cơn sợ hãi trong lòng y bị bào mòn dần bởi phẫn nộ.

Hắn, một tên đàn ông sức dài vai rộng, lại bị một ả đàn bà dồn vào chân tường ư? Y giãy dụa điên cuồng dù đang bị trói chặt trên xe, cảm giác đầu y sắp bốc cháy tới nơi trước cơn đau nhói từ vết thương và sự nhục nhã.

“Phụ nữ đều cùng một giuộc với nhau!! Trang điểm đẹp vô rồi diện váy áo là lượt, bọn mày chỉ mong chờ được thằng nào đó đẩy ngã xuống thôi......! Nên tao quyết định dạy dỗ vài con điếm ngu ngốc một chút thì có gì sai hả?! Tao không sai!”

“......”

“Này! Đồ khốn nạn, cởi trói cho tao lẹ lên!!”

Thở phì phò như trâu mộng, Hayden gườm gườm thiếu nữ đứng trước mình.

Song người phụ nữ chỉ nheo mắt lại, cái nhìn chằm chằm của cô ngày một giá lạnh thêm. Và rồi trên khuôn mặt xinh đẹp phi thường ấy, đôi môi của người đó bật ra những từ ngữ vô cảm cực độ.

“.......Thứ tội nghiệp.”

“......?!”

Âm điệu ngân vang từ cổ họng cô gái nghe thật êm tai nhưng trống rỗng không cảm xúc.

“Mày nghĩ tất cả phụ nữ trên đời tồn tại để mua vui cho mày ư?”

“.....Cái...?!”

“Phụ nữ vận đồ đẹp hay trang điểm đều nhằm mục đích duy nhất là quyến rũ hạng đàn ông như mày ư? Mày là cái thá gì mà nghĩ họ như vậy? Mỗi người phụ nữ khi chưng diện đều có lí do riêng của họ.”

“......Grừừ, câm mồm!! Cởi trói nhanh lên!!”

Hayden bị con nhỏ này chọc điên rồi.

Ả là ma cà rồng thì sao chứ? Nếu người chết sống lại....thì hắn giết thêm lần nữa là xong chứ gì. Lần này chính tay hắn sẽ xử tử con điếm trước mặt. Nghĩ vậy tâm trí và hạ bộ của gã xà ích liền nóng bừng lên, mắt gã đồng dạng mở to trước cơn phấn khích cuồng loạn.

“Ê, có chịu cởi trói không hả?”

“Mày hết thuốc chữa rồi, một con dã thú coi thường phụ nữ. Giờ chỉ có cách này mới giúp tao cứu những cô gái khác khỏi thằng như mày.”

Cô gái tiến lên trước mới khiến Hayden lần nữa chú ý đến thứ ấy.

Cái vồ trong tay thiếu nữ. Mặc kệ gã xà ích mắng chửi la hét cỡ nào, hắn vẫn bị trói cứng trên chiếc xe.

“Mày định mưu đồ gì....?”

“Khuyên mày một câu là nên cắn chặt răng lại. Lỡ mày cắn trúng lưỡi rồi đi đời thì phiền phức cho tao lắm.”

“DỪNG LẠI! MÀY ĐỊNH LÀM GÌ?! CÁI.....CÁI GÌ....ah...AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!!”

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, ả đàn bà đó vung cây vồ nặng trịch lên nhẹ như không.

“Ah...!”

Cây búa đang giơ lên quá đầu cô ta kia nện hết tốc lực xuống háng gã xà ích.

“Ga....ahhh......grưhưggư.....!”

Tiếng thịt xương bị đập nát vang lên và sau một hồi đờ đẫn cả người, phần háng Hayden như muốn nổ tung bởi cảm giác bỏng rát cùng đau muốn loạn trí phát ra từ chỗ con kiu của hắn.

Cơn đau ngoài sức tưởng tượng và khủng khiếp đến mức não hắn không kịp nhận ra cảm giác lạ lẫm trên là gì. Đầu Hayden choáng váng dữ dội trước cú sốc tận óc này, trông hắn co giật chẳng khác nào người bị động kinh. Thân hình bị trói của gã nảy lên nảy xuống như điên trên thùng xe kéo khiến những sợi dây thoạt nhìn đang cột chặt tứ chi y dường như lỏng đi đôi chút.

“Khưưưưư, ahhhhh....”

Đôi mắt tên xà ích lờ đờ hệt cá chết còn khóe miệng bắt đầu tràn ra dãi nhớt. Song chưa được bao lâu hắn đã bị tạt nước lạnh vào mặt gọi dậy ngay.

“Ah....Ah...?!”

“Cấm ngủ. Tao cần mày thanh tỉnh suốt quá trình này.”

“Ah....AHH.....AHHHHH! AAAAAH, CÁI GÌ, CÁI GÌÌÌÌÌ TẠI SAO....?!”

Người phụ nữ đang mỉm cười rất chi là duyên dáng ngọt ngào bước lại gần cỗ xe và nhấc tà váy mình lên, trong tay còn lại là cây vồ.

Rồi giậm chân thật mạnh xuống “thằng nhỏ” vừa bị cô phang búa nghiền nát kia.



“AHH.....AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAH!!”

“Xem ra tao triệt sản mày thành công rồi nhỉ?”

“AHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!! AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAHH KHÔNGGGG ĐAU QUÁ ĐAU QUÁ ĐAU QUÁÁÁÁÁÁÁÁÁ!! DỪNG LẠI, DỪNG LẠI, LÀM ơnnnnnnnnnn....!”

“Đùa tao đó à?”

Hayden sắp sửa ngất xỉu lần nữa thì ngay lập tức bị Maria cho ăn tát vào mặt.

Thiếu nữ cúi người xuống trước Hayden, hoàn toàn chặt đứt cơ hội được bất tỉnh vào mộng đẹp của hắn.

“Mày nghĩ tao đã đợi bao lâu cho đêm nay, cho thời khắc này hả?”

“Ah....Ahhh, Ahhhhhh....!!”

Câu nói ấy chẳng khác nào điềm báo rủi quấn chặt trái tim Hayden.

Gã đau đến mức tuy thều thào được, song bật ra khỏi đôi môi nứt nẻ kia chỉ là những tiếng thở hổn hển kinh hãi. Họng gã xà ích bị nỗi sợ bóp nghẹt lại, nước miếng ứ đọng trong khoang miệng y.

“Tại sao...?! Tại sao, tại sao tại sao....?!”

Đau đớn lấn át mọi giác quan, Hayden tuyệt vọng gào lên.

“Tại sao?! Tại sao mày làm vậy....?! Đồ đàn bà như mày dám làm vậy với đàn ông như tao sao?!”

“Không hiểu hử, mày từng hành động thế này kia mà?”

“Từng....?! T-Tao chưa bao giờ ra tay đ-đ-đ-đ-đ-độc áccccc như vậy!!! Tao chỉ là dạy cho....lũ....phụ nữ kia.... mở mắt ra...!!”

Thiếu nữ thở dài, có vẻ hơi bực rồi.

“......Đáng lẽ tao nên mang theo nút bịt tai. Nghe mày phun ra những câu tục tĩu thế này khó chịu thật, mày thấy đúng không?”

“Dừng lại đi!! Làm ơn, t-tôi xin cô!! Tôi xin cô, làm ơn dừng lại....”

“Nằm mơ.”

Lại là giọng điệu nhỏ nhẹ và dửng dưng không tí cảm xúc nào ấy.

“Hồi trước mày có bao giờ dừng lại không?”

“Sao....!!”

“Dù Nina khóc hay tao la hét van xin mày rủ lòng thương cỡ nào mày đều không dừng lại kia mà?”

“Ah.....Cái đó....Chuyện đó....!!”

Người phụ nữ quẳng cây vồ trong tay lên thùng xe.

Lần này cô lấy ra thứ gì đó đang treo gần chỗ leo lên xe. Một vật dài bằng gỗ, to bằng cánh tay cô gái.

“Chà, nếu không cho mày nếm mùi bị cưỡng hiếp là thế nào thì chắc mày muôn đời không hiểu nổi đâu nhỉ.”

“Ahhh...?!”

“Tự tôn và thân xác mày, bị xé đôi và nghiền vụn. Bị sự sợ hãi và nhục nhã vùi dập đeo đẳng đến khi mày ước được chết còn hơn.”

“Không.... Không lẽ mày định....”

“Thoải mái đi. Tao không định giết mày.”

Lướt một ngón tay dọc trên vật dài bằng gỗ kia, người phụ nữ nhẹ nhàng thủ thỉ.

“Nhưng e rằng sắp tới mày sẽ cầu mong được chết đó?”

“Hả....?!”

“Đến đây không phải là hồi kết đâu, còn xa lắm. Chưa thỏa mãn thì chắc chắn tao chưa dừng lại. Tao sẽ bán mày cho những quý ông có xu hướng tính dục “khác thường”..... Nhưng trước tiên tao định để mày ghé thăm tất cả các gia đình có phụ nữ bị mày hại đời, cho bọn họ đều được nếm hương vị trả thù này.”

“Ahh..... Không.....KHÔNGGGGGG!! KHÔNGKHÔNGKHÔNGKHÔNGKHÔNGKHÔNGKHÔNGKHÔNG!! Tha cho tôi... Tha cho tôi tha cho tôi tha cho tôiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!! Uwaaaah, ahhhhhhhhhh.................Gyaaaaaaaaa!!”

Tiếng gào thét của Hayden kéo dài đến tận lúc bình minh ló dạng.

----------------0----------------

“.......Ôi trời, cô nghiêm túc đấy hả?”

Giữa nắng buổi sớm đang xua tan đêm lạnh, một giọng nam nhân vang lên.

“Bảo tôi mang gã này đi trị thương chẳng phải là toi công của cô hay sao?”

“Không hẳn.... Dù sao tôi cũng không định giết gã.”

Maria đổ nước trong cái lọ mang theo bên mình ra và rửa sạch đôi tay đen thùi do dính máu khô lẫn thứ gì đó khác, rồi trả lời nam nhân nọ.

“Cầm máu thôi là đủ. Miễn hắn chưa chết thì ta có thể đem hắn đi ‘cho thuê’.”

“Hóa ra là vậy à? Giữ hắn sống là một phần trong kế hoạch của cô?”

Liếc qua Hayden đang bị trói trên xe, nam nhân tóc đen xem ra đã tin cô gái đang nói thật.

Thân dưới gã xà ích đẫm máu và đôi mắt thẫn thờ nhìn lên trời không chớp lấy một cái, hắn còn tỉnh táo nữa chứ.

Dù tra tấn và làm nhục Hayden bằng đủ loại thủ đoạn, song Maria tuân thủ nghiêm ngặt giới hạn cô vạch ra cho mình. Thiếu nữ muốn hắn phải sống trong khi chịu nỗi đau tinh thần lẫn thể xác khủng khiếp nhất có thể.

“Cô đúng là vị Công chúa xấu xa quá đó. Đập nát ‘trứng’ và phá hỏng hậu môn của gã, suốt quá trình bắt gã giữ tỉnh táo đến gần phát điên luôn hử?”

“Nhân quả tuần hoàn thôi.”

Lau tay bằng một chiếc khăn xong, Maria nhìn về phía thanh niên tóc đen.

“Nina và tôi từng trải qua những chuyện khiến cái chết xem như là sự giải thoát cuối cùng. Vậy nên tôi sẽ cho chúng trải nghiệm những thứ còn tồi tệ hơn cái chết.”

“......”

Nghe vậy thanh niên tóc đen mỉm cười. Maria thờ ơ nói tiếp.

“Một khi gia đình các nạn nhân tính sổ với gã này xong, việc bán hắn giao lại cho anh.... Tôi muốn anh bán hắn cho loại người đồi bại biến thái nhất, Jin. Thằng khốn này không bao giờ được phép sống cuộc đời bình thường nữa.”

“Ok nè.”

Nam nhân tên Jin chìa tay phải ra.

“Ý muốn của quý cô cũng là của tôi. Chắc chắn khách hàng của tôi sẽ vô cùng hài lòng với mặt hàng này, và nếu có bất trắc gì thì Công chúa của Lefayn sẽ đại diện chúng tôi ra can thiệp. Nên rất vui được hợp tác.”

“Hiểu rồi.”

Maria khe khẽ thở dài.

Thanh niên này là người duy nhất biết nội tình kiếp trước của Maria. Cô gái không tin tưởng y mấy, có điều mai sau y còn chỗ hữu dụng. Hẳn là song phương đều nghĩ thế.

“Mà này, Maria...”

Jin quan sát khuôn mặt thiếu nữ.

“Trông cô chả vui vẻ mấy nhở, dù cô vừa mới hoàn thành một trong những kế hoạch báo thù ấp ủ bấy lâu nay của mình.”

“.....Hửm? Nhưng tôi rất hài lòng đó thôi?”

“Thật chứ?”

“Dĩ nhiên. Rõ mười mươi là tôi....”

‘Tôi rất vui.’

......

“.....”

Cô gái muốn nói ra những từ trên, song miệng cô lại ngoan cố đóng chặt.

Maria ngạc nhiên, để rồi chợt nhận ra cảm giác trống rỗng trong lồng ngực mình. Thiếu nữ cụp mắt xuống.

Mình biết chứ.

Dù báo được thù thì cô vẫn không thể quay ngược thời gian.

Những chuyện xảy ra ngày hôm đó với Maria và Nina sẽ không bao giờ thay đổi.

Dẫu vậy thì, chỉ trong thời khắc này thôi....

Người phụ nữ nhắm mắt lại hít sâu một hơi.

“......Đúng như tôi nghĩ, tôi không thích hợp với những hành vi dã man rồi.”

Cô gái tự chất vấn mình bằng giọng điệu lãnh đạm quen thuộc.

Phải chăng Jin đã nhìn thấu được sự dao động đó? Nhưng y lại không đào bới sâu hơn vào điểm này.

“Không hợp ư?”

“Thay vì tự vấy bẩn tay mình, tôi muốn bọn chúng quay sang hủy diệt chính bản thân và rơi vào số phận thảm khốc hơn cái chết gấp bội.”

“Một kẻ vừa thiến và cưỡng dâm đàn ông mà nói thế nghe hơi bị kì quặc nha.”

“Sao, bộ anh nghĩ tôi làm việc hời hợt à?”

“Không hề.... Tiện thể thì, hôm nay lớp trang điểm kia của cô biến cô thành con người hoàn toàn khác đấy.”

Jin săm soi Maria rồi trầm trồ nhận xét. Quả thật phong cách trang điểm của thiếu nữ khác xa thường lệ.

“Ngày thường cô là bản sao biết đi của mẹ mình, nhưng hiện giờ trông cô cứ như con người khác ý. Đây là diện mạo kiếp trước của cô hả?”

“Kiếp trước ngoại hình của tôi và Lilith từa tựa nhau...... Nhưng do cách hành xử của hai người cộng thêm thái độ đối đãi của người xung quanh nên nhiều lúc mọi người không để ý.”

Khi không trang điểm thì khuôn mặt Maria mang đặc trưng của cả Lilith và Maria tiền kiếp.

Hai con người đáng khinh bỉ nhất trần đời và cô gái mệnh mỏng có tính cách nhu nhược đến khó dung thứ kia. Mỗi lần ngắm mình trong gương là Maria lại điên tiết lên vì khuôn mặt in hằn bóng dáng 2 kẻ kia của cô, có điều vào những thời điểm như này nó cũng giúp ích cho cô gái.

Phụ nữ trang điểm hay diện váy áo đẹp đều có lí do riêng của họ.

Theo Hayden phụ nữ trang điểm chỉ vì muốn quyến rũ đàn ông, tuy nhiên ngoài kia vẫn có những phụ nữ trang điểm để thêm tự tin hoặc muốn che giấu khuyết điểm, mặc cho khuyết điểm ấy tồn tại hay không.

Còn với Maria, mục đích của cô thuần túy nhắm vào báo thù.

Khuôn mặt, cơ thể, bất cứ thứ gì dùng làm vũ khí được, cô đều sử dụng tất.

Dù Maria cảm thấy thế nào, dù vô phương quay ngược lại thời gian, cô gái đều chẳng thèm để tâm nữa.

“Qua mục tiêu kế tiếp thôi.”

Bình minh đã ló dạng rồi.

Trong khi Hayden ngày càng chìm dần vào vũng lầy tuyệt vọng và tâm trí Maria đang lẩn quẩn suy nghĩ trừng phạt như thường lệ, một ngày mới đang chào đón cả hai người họ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện