Hai người ngồi đối diện im lặng nhìn nhau chằm chằm.
10 giây, 20 giây...thời gian cứ như đang ngừng trôi vậy.
Chỉ có tiếng tik tok của đồng hồ vang lên.
(Cậu ta vừa nói gì vậy nhỉ?)
Chống lại sự sợ hãi đang dâng lên, Grisson nhớ lại những gì Ryouma vừa nói.
Nữ hoàng của ErnestGora, Grindiena Erneshal hiện tại đang ở thành phố Menviz, không phải ở thủ đô Drizen.
Và người ngồi trước mặt Grisson biết được sự thật này.
Vì thế những lời mà Ryouma nói ra đáng lý có thể được xem là ngu ngốc.
Grisson chỉ muốn cười vào lời nói đó, nhưng không hiểu sao ông lại không mở miệng được.
(Không thể nào, cậu ta biết được sự hiện diện của nữ hoàng sao?)
Grisson đã nghe tin đồn và báo cáo về người đang ngồi trước mặt ông từ các gián điệp và thương nhân, họ miêu tả rằng cậu ta là một người có năng lực.
Mặc dù là thường dân, nhưng cậu ta đã ảnh hưởng tới định mệnh của một quốc gia.
(Không, không thể nào...Có thể đoán được sự hiện diện của nữ hoàng nghĩa là cậu ta ngang bằng với nữ hoàng...Hơi quá rồi đây...)
“Cậu bị ngu à? Nữ hoàng hiện giờ đang ở thủ đô Drizen...”
Mikoshiba Ryouma cười lớn khi nghe Grisson nói.
Nhìn vào thái độ của ông ta thì Ryouma tự tin rằng cậu đã thắng ván cược.
“Tại thủ đô Drizen đúng không? Tôi không nghĩ vậy...”
Gương mặt của Grisson trở nên méo xệch khi bắt gặp anh mắt xuyên thấu của Ryouma.
“Cậu dựa trên cái quái gì mà dám nói như vậy...”
Cho tới lúc này, Grisson là người dẫn dắt cuộc nói chuyện.
Tuy nhiên, không khí đã thay đổi hoàn toàn.
Hiện giờ, chàng trai trẻ đang ngồi trước mặt ông mới là người giữ thế thượng phong.
Mặc dù Grisson không hề xem thường cậu ta từ đâu, nhưng sự tiến triển của cuộc trò chuyện này nằm ngoài trí tưởng tượng của Grisson.
Grisson bất giác đưa mắt nhìn về phía tấm gương trên tường....
“Tôi có cơ sở chứ... Nhưng, nếu tôi phải giải thích, thì chúng ta có thể tiết kiệm được một chút thời gian nếu tôi giải thích luôn cho cả Grindiena-sama.”
“Ch-chuyện đó...”
Grisson không nói nên lời.
Grisson không xác nhận cũng không phủ nhận.
“Rắc rối thật.... Chúng ta không có nhiều thời gian đâu, ngài Grisson biết mà đúng không?”
Ryouma nói như thể cậu đang gặp rắc rối thật sự.
Nhưng sự thật đúng là Ryouma chỉ có rất ít thời gian.
Cậu không muốn phí thời gian với người không có thẩm quyền....
Ryouma nhìn về phía tấm gương treo trên tường.
Gương mặt của Grisson trở nên tái nhợt.
(Người này...Làm sao cậu ta có thể?)
“Tuy nhiên, tôi đã thất lễ khi ghé thăm đột ngột như thế này... Giờ thì, liệu tôi có nên quay về như đại tướng Grisson đã đề nghị không nhỉ? Gurido-dono, chúng ta nên đi thôi.”
“O-Oi...”
Nói đoạn, Ryouma đứng dậy và giục Gurido cùng rời đi.
Trước khi ra cửa, Ryouma cúi đầu trước tấm gương treo trên tường.
Chỉ có Grisson và người kia biết được ý nghĩa của hành động này.
Gurido ngơ ngác đi theo Ryouma.
“Chúng tôi xin phép. Vì tôi sẽ ở tại nhà trọ trong thành phố Menviz, nên thuộc hạ của tôi sẽ thông báo cho ngài địa chỉ, mong ngài thông báo cho chúng tôi khi bên ngài chuẩn bị xong cho cuộc gặp mặt càng sớm càng tốt. Tôi có thể hơi thất lễ với đại tướng Grisson một chút, nhưng xin ngài chuyển lời của tôi tới Grindiena-sama.”
Ryouma cúi đầu lần cuối và cậu xoay tay nắm cửa.
Tuy nhiên, trước khi Ryouma mở cửa, có giọng phụ nữ vang lên từ phía sau.
“Chúng ta kết thúc cái trò hề này tại đây luôn được không?”
Khi Ryouma quay lại, có một người phụ nữ lúc nãy không hề có trong phòng đang đứng đó.
Cùng với cô ấy, một cái kệ sách đáng lý không có cũng xuất hiện.
Có lẽ cô ấy đã quan sát Ryouma thông qua kính ma pháp.
Và cô ấy đã nhận định rằng có thể đàm phán được nên cô ấy quyết định lộ mặt.
“Ta đã nhận những báo cáo về cậu... Một anh hùng trẻ tuổi của vương quốc Rozeria, một người được đế quốc Ortomea triệu hồi từ thế giới khác. Ta nói đúng chứ, nam tước Mikoshiba....?”
Giọng cô ấy nghe rõ như tiếng chuông.
Cùng với một áp lực có thể khiến người khác cúi đầu.
Người đang đứng bên cạnh Grisson tỏa ra một luồng khí áp đảo.
Tuy nhiên, Ryouma vẫn giữ sự bình tĩnh và cuối đầu.
“Thần rất vui vì đã được diện kiến ngài. Nữ hoàng Grindiena Erneshal-sama."
Nữ hoàng trẻ tuổi của ErnestGora: Grindiena Erneshal cười thanh lịch, cùng với một chiến vương miệng sáng lấp lánh trên đầu.
--------------------------------------------------------------------------------------------
“Vậy thì chúng ta bắt đầu nói chuyện được chứ?”
Grindiena ngồi xuống và Ryouma ngồi xuống phía đối diện.
Vẻ đẹp của cô ấy rất khác so với bình thường.
Cô ấy mặc một bộ váy ren trắng sang trọng cùng với trang sức, nếu so sánh với Lupis và Sardina, thì cô ấy đẹp hơn họ nhiều lần.
Tuy nhiên, mái tóc xoăn vàng thanh lịch cung với ánh mắt chứa ý chí mạnh mẽ kia làm cho mọi người đều hướng mắt về cô ấy.
Cô ấy tầm khoảng 20 gần 30 tuổi.
Đó là diện mạo của người được biết đến với biệt danh hồ ly phương bắt.
“Thần nên bắt đầu từ chỗ nào ạ?”
Grindiena không hề lo lắng, mở to mắt và cười vui vẻ.
“Aha, để xem.... Ta thấy Grisson cũng có vẻ quan tâm, nên hãy bắt đầu từ cách mà cậu biết được ta đang có mặt tại đây được chứ? Ông cũng đồng ý đúng không Grisson?”
Grindiena nhìn Grisson đang đứng bên cạnh.
“Chuyện đó...”
Ryouma chầm chầm mở miệng sau khi thấy Grisson gật đầu.
“Nói thật lòng thì, thần không biết Grindiena-sama đang ở đây.... Tuy nhiên, sau khi cân nhắc nhiều điều kiện khác nhau, thần nghĩ rằng mình có thể có được sự hợp tác nếu thần đàm phán với đại tướng Grisson đang ở tại Menviz.”
“Theo lời cậu thì cậu có vẻ hiểu được mục tiêu của ta đúng không?”
Ánh mắt của Grindiena trở nên sắc bén.
“Mặc dù thần không nghĩ là thần hoàn toàn nắm bắt được ý định của nữ hoàng... Nhưng thần nghĩ là thần có thể đoán được mục tiêu của ngài là gì...”
Ryouma lặng lẽ gật đầu và trải tấm bản đồ lục địa phương tây lên bàn.
--------------------------------------------------------------------------------------
“Cũng không tệ... Mặc dù ta đã để gợi ý khắp nơi nhưng lũ ngu ngốc mà Zalda gửi tới mất cả năm mà vẫn chẳng nhận ra được điều gì... Nói thật lòng thì ta lo lắng rằng vương quốc Zalda sẽ bị đế quốc Ortomea tiêu diệt...”
Grindiena nói về định mệnh của một quốc gia khác bằng giọng bình thường nhu cô không hề quan tâm tới.
(Đúng như dự đoán, cô ta biết được cuộc chiến này sẽ phá vỡ sự cân bằng...Không hổ danh hồ ly phương bắc.)
Ryouma biết được dự đoán của mình đã đúng khi thấy thái độ của Grindiena.
“Ta muốn nghe cậu giải thích chi tiết được chú?”
Ánh mắt của Grindiena sáng lên như một đứa trẻ vừa tìm được một món đồ chơi mới.
“Vâng... Trước tiên, mặc dù quân đội triển khai rất nhanh, nhưng thần nhận thấy rằng quân đội của ErnestGora đã dừng việc xâm lược ngay khi chiếm được thành phố Menviz. Điều đó chứng tỏ rằng ErnestGora đã sẵn sàng đàm phán.”
ErnestGora không thể nào đứng yên khi đế quốc Ortomea xâm lược vương quốc Zalda.
Tuy nhiên, ErnestGora cũng không ngu ngốc tới mức chiến đấu cùng với Zalda nếu họ chỉ có được chút lợi ích....
Bởi vì lãnh thổ của Zalda hầu hết là núi, vì thế nới này không thích hợp cho việc sản xuất lương thực.
Và nếu mất đi ngành sản xuất sắt thì cũng đồng nghĩ với việc bị tiêu diệt vì Zalda không còn ngành công nghiệp nào khác.
Mặc dù quý tộc của Zalda cũng có lòng yêu nước, nhưng về cơ bản, họ độc lập và không phải tuân theo lệnh vua.
Trong thực tế, vị trí của hoàng gia vương quốc Zalda chỉ là lãnh đạo của các quý tộc.
Vì thế việc Julianus được xem là thiêu khả năng cũng là chuyện bình thường.
Bởi vì, ông ấy chỉ là người trung gian và người đại diện cho vương quốc Zalda, không phải người lãnh đạo.
“Trong năm qua, vương quốc Zalda đã gửi nhiều sứ giả đến, nhưng cuộc thảo luận vẫn chưa được diễn ra...”
“Đúng vậy, cậu nghĩ sao về việc đó?”
Grindiena vuốt ve một tách trà đen trên tày, cùng lúc đó cố thăm dò Ryouma.
Dù cho họ có chiếm được nhiều đất nhưng nếu nó không sinh lời thì cũng chẳng có ý nghĩa gì.
“Tât nhiên, trong mắt thần, phán xét của Grindiena-sama là điều hiển nhiên. Trái lại, nếu nữ hoàng triển khai lực lượng chỉ với lợi ích nhỏ như vậy, thần mới nghi ngờ có chuyện gì đó mờ ám.”
Grindiena gật đầu mãn nguyện với câu trả lời của Ryouma.
“Đúng vậy... Mặc dù ta có thể hiểu tại sao lũ ngốc kia trình cho ta xem những điều khoản đó... Nhưng chúng thật ngây thơ khi nghĩ rằng như đó lợi ích đã đủ để ta triển khai.”
“Thần đã đúng huh?”
“Tất nhiên, nghĩ thử xem, chuyện đó giống nhưng là ta bị ép buộc phải cứu giúp lũ quý tộc đó.”
Grindiena thở dài...
Phần lãnh thổ mà vương quốc Zalda định giao cho ErnestGora chính là phần phía bắc của vương quốc. Chiếm 1/5 diện tích cả nước.
Tuy nhiên, Grindiena cảm thấy thất vọng với đề nghị đó cũng là điều hiển nhiên.
Điều khoản nghe có vẻ lớn lao.
Có thể nói rằng điều khoản được trình ra giống như là vương quốc Zalda phải cắt ruột của mình vậy.
Bởi vì họ đã cho đi một phần lãnh thổ của mình mà không chiến đấu.
Tuy nhiên, hành động đó thực ra là hành động ích kỷ từ phía Zalda.
Họ đã không quan tâm tới quan điểm của Grindiena.
Những gì bên ta muốn không có nghĩa là bên kia cũng muốn như vậy.
Ngay từ đầu, lãnh thổ của vương quốc Zalda đã không phù hợp để làm nông nghiệp. Ngoài những khu mỏ ra, nhưng vùng con lại không có giá trị cụ thể nào.
Không chỉ vậy, một nửa phần lãnh thổ được giao cho cô đã có lãnh chúa.
Đó là vấn đề lớn nhất, không phải tất cả lãnh thổ đều thuộc về hoàng gia Zalda.
Và lũ quý tộc đó chắc chắn sẽ không yên lặng mà nghe theo lệnh của Grindiena.
Grindiena cũng không thể để nhứng quý tộc có lòng trung thành không rõ ràng quản lý phần biên giới của đất nước.
Nếu cô để cho những lãnh chúa đó quản lý, chúng sẽ dễ bị nước ngoài can thiệp và có thể sẽ xảy ra xung đột.
Bên cạnh đó, cô cũng không thể dễ dàng thay đổi lãnh thổ của họ.
Bởi vi để cho các quý tộc quen thuộc với vùng lãnh thổ quản lý sẽ hiểu quả hơn.
Vì thễ những quý tộc đó sẽ không dễ dàng từ bỏ lãnh thổ của mình nếu Grindiena không chuẩn bị một lãnh thổ tốt khác cho họ.
Và nếu cô muốn ép buộc họ thay đổi, họ sẽ nổi dậy.
Theo quan điểm của Grindiena, cô cảm giác như mình đang bị ép buộc phải quan tâm tới một thứ rắc rối.
“Vì như vậy, nên nữ hoàng muốn lấy phần mà người muốn, sau khi đế quốc Ortomea hủy diệt hoàn toàn bộ máy chính quyền của vương quốc Zalda. Và như vậy nữ hoàng có thể thoát khỏi lũ quý tộc rắc rối. Đó chính là điều mà Grindiena-sama nahwsm tới...”
Gurido thở dài sau khi nghe Ryouma nói.
Mặc dù Ryouma đã giải thích với ông ấy trước, nhưng những lời đó vẫn đau đối với một người đang phục vụ cho vương quốc Zalda.
Cứ như thể vương quốc Zalda yếu kém về mọi mặt vậy.
“Ta đã đúng khi quyết đinh như vậy. Bởi vì ta là nữ hoàng của ErnestGora. Ta cần một thứ gì đó thuyết phục hơn để triển khai quân đội...”
Nhìn thấy Grindiena nhún vai, Gurido bất giác cảm thấy sợ hãi, sự sợ hãi này khác với cái mà ông cảm thấy trên chiến trường.
Mặc dù cô ấy đang cười, nhưng ánh mắt của cô ấy tỏa ra anh sáng mà chỉ những người lãnh đạo mới có.
“Kế tiếp, trong trường hợp phải đối đầu với đế quốc Ortomea. Sức mạnh quốc gia tổng thể hai bên có thể nói là ngang nhau, nên rất khó để biết được bên nào sẽ là người chiến thắng. Còn chưa kể phải chiến đấu trong địa hình của vương quốc Zalda nữa. Nếu có thể, nữ hoàng muốn cuộc chiến không nổ ra lại lãnh thổ của mình.”
Ánh mắt bình tĩnh của Ryouma đã trở nên sắc nhọn.
“Vậy thì sao?”
“Vì thế Grindiena-sama không đưa quân tiến xa hơn sau khi chiếm thành phố Menviz. Và đích thân đi cả một quảng đường từ thủ đô Drizen tới đây. Ngài làm vậy để có thể hiểu họ được tình hình và mọi thứ xung quanh tốt hơn, và cũng như là tìm xem liệu có người nào xứng đáng để cùng chung tay chiến đấu.”
Grindiena cười vui vẻ sau khi nghe lời giải thích của Ryouma, ngay sau đó, cô nhìn Ryouma với ánh mắt sắc bén.
Thái độ của cô rất hợp với biệt danh hồ ly phương bắc.
“Tất nhiên rồi. Vì ta không muốn dính líu tới những kẻ ngu ngốc.... Tốt lắm, vì cậu đã hiểu nhiều như thế rồi thì ta nên đi thẳng vào vấn đề chính nhỉ... Lần này cậu mang tới điều khoản nào để đàm phán nhỉ?”
Không khí căn thẳng ngay lập tức bao trùm căn phòng, như thể hai người đang cầm kiếm đối đầu nhau.
Không, nói đúng hơn là lời nói của họ chính là vũ khí.
Những lời nói mang trên mình định mệnh của quốc gia.
“Tất nhiên là thần đã mang theo bên mình thứ có thể làm cho nữ hoàng hài lòng...”
Nói đoạn, Ryouma đưa cho Grindiena một lá thư.
10 giây, 20 giây...thời gian cứ như đang ngừng trôi vậy.
Chỉ có tiếng tik tok của đồng hồ vang lên.
(Cậu ta vừa nói gì vậy nhỉ?)
Chống lại sự sợ hãi đang dâng lên, Grisson nhớ lại những gì Ryouma vừa nói.
Nữ hoàng của ErnestGora, Grindiena Erneshal hiện tại đang ở thành phố Menviz, không phải ở thủ đô Drizen.
Và người ngồi trước mặt Grisson biết được sự thật này.
Vì thế những lời mà Ryouma nói ra đáng lý có thể được xem là ngu ngốc.
Grisson chỉ muốn cười vào lời nói đó, nhưng không hiểu sao ông lại không mở miệng được.
(Không thể nào, cậu ta biết được sự hiện diện của nữ hoàng sao?)
Grisson đã nghe tin đồn và báo cáo về người đang ngồi trước mặt ông từ các gián điệp và thương nhân, họ miêu tả rằng cậu ta là một người có năng lực.
Mặc dù là thường dân, nhưng cậu ta đã ảnh hưởng tới định mệnh của một quốc gia.
(Không, không thể nào...Có thể đoán được sự hiện diện của nữ hoàng nghĩa là cậu ta ngang bằng với nữ hoàng...Hơi quá rồi đây...)
“Cậu bị ngu à? Nữ hoàng hiện giờ đang ở thủ đô Drizen...”
Mikoshiba Ryouma cười lớn khi nghe Grisson nói.
Nhìn vào thái độ của ông ta thì Ryouma tự tin rằng cậu đã thắng ván cược.
“Tại thủ đô Drizen đúng không? Tôi không nghĩ vậy...”
Gương mặt của Grisson trở nên méo xệch khi bắt gặp anh mắt xuyên thấu của Ryouma.
“Cậu dựa trên cái quái gì mà dám nói như vậy...”
Cho tới lúc này, Grisson là người dẫn dắt cuộc nói chuyện.
Tuy nhiên, không khí đã thay đổi hoàn toàn.
Hiện giờ, chàng trai trẻ đang ngồi trước mặt ông mới là người giữ thế thượng phong.
Mặc dù Grisson không hề xem thường cậu ta từ đâu, nhưng sự tiến triển của cuộc trò chuyện này nằm ngoài trí tưởng tượng của Grisson.
Grisson bất giác đưa mắt nhìn về phía tấm gương trên tường....
“Tôi có cơ sở chứ... Nhưng, nếu tôi phải giải thích, thì chúng ta có thể tiết kiệm được một chút thời gian nếu tôi giải thích luôn cho cả Grindiena-sama.”
“Ch-chuyện đó...”
Grisson không nói nên lời.
Grisson không xác nhận cũng không phủ nhận.
“Rắc rối thật.... Chúng ta không có nhiều thời gian đâu, ngài Grisson biết mà đúng không?”
Ryouma nói như thể cậu đang gặp rắc rối thật sự.
Nhưng sự thật đúng là Ryouma chỉ có rất ít thời gian.
Cậu không muốn phí thời gian với người không có thẩm quyền....
Ryouma nhìn về phía tấm gương treo trên tường.
Gương mặt của Grisson trở nên tái nhợt.
(Người này...Làm sao cậu ta có thể?)
“Tuy nhiên, tôi đã thất lễ khi ghé thăm đột ngột như thế này... Giờ thì, liệu tôi có nên quay về như đại tướng Grisson đã đề nghị không nhỉ? Gurido-dono, chúng ta nên đi thôi.”
“O-Oi...”
Nói đoạn, Ryouma đứng dậy và giục Gurido cùng rời đi.
Trước khi ra cửa, Ryouma cúi đầu trước tấm gương treo trên tường.
Chỉ có Grisson và người kia biết được ý nghĩa của hành động này.
Gurido ngơ ngác đi theo Ryouma.
“Chúng tôi xin phép. Vì tôi sẽ ở tại nhà trọ trong thành phố Menviz, nên thuộc hạ của tôi sẽ thông báo cho ngài địa chỉ, mong ngài thông báo cho chúng tôi khi bên ngài chuẩn bị xong cho cuộc gặp mặt càng sớm càng tốt. Tôi có thể hơi thất lễ với đại tướng Grisson một chút, nhưng xin ngài chuyển lời của tôi tới Grindiena-sama.”
Ryouma cúi đầu lần cuối và cậu xoay tay nắm cửa.
Tuy nhiên, trước khi Ryouma mở cửa, có giọng phụ nữ vang lên từ phía sau.
“Chúng ta kết thúc cái trò hề này tại đây luôn được không?”
Khi Ryouma quay lại, có một người phụ nữ lúc nãy không hề có trong phòng đang đứng đó.
Cùng với cô ấy, một cái kệ sách đáng lý không có cũng xuất hiện.
Có lẽ cô ấy đã quan sát Ryouma thông qua kính ma pháp.
Và cô ấy đã nhận định rằng có thể đàm phán được nên cô ấy quyết định lộ mặt.
“Ta đã nhận những báo cáo về cậu... Một anh hùng trẻ tuổi của vương quốc Rozeria, một người được đế quốc Ortomea triệu hồi từ thế giới khác. Ta nói đúng chứ, nam tước Mikoshiba....?”
Giọng cô ấy nghe rõ như tiếng chuông.
Cùng với một áp lực có thể khiến người khác cúi đầu.
Người đang đứng bên cạnh Grisson tỏa ra một luồng khí áp đảo.
Tuy nhiên, Ryouma vẫn giữ sự bình tĩnh và cuối đầu.
“Thần rất vui vì đã được diện kiến ngài. Nữ hoàng Grindiena Erneshal-sama."
Nữ hoàng trẻ tuổi của ErnestGora: Grindiena Erneshal cười thanh lịch, cùng với một chiến vương miệng sáng lấp lánh trên đầu.
--------------------------------------------------------------------------------------------
“Vậy thì chúng ta bắt đầu nói chuyện được chứ?”
Grindiena ngồi xuống và Ryouma ngồi xuống phía đối diện.
Vẻ đẹp của cô ấy rất khác so với bình thường.
Cô ấy mặc một bộ váy ren trắng sang trọng cùng với trang sức, nếu so sánh với Lupis và Sardina, thì cô ấy đẹp hơn họ nhiều lần.
Tuy nhiên, mái tóc xoăn vàng thanh lịch cung với ánh mắt chứa ý chí mạnh mẽ kia làm cho mọi người đều hướng mắt về cô ấy.
Cô ấy tầm khoảng 20 gần 30 tuổi.
Đó là diện mạo của người được biết đến với biệt danh hồ ly phương bắt.
“Thần nên bắt đầu từ chỗ nào ạ?”
Grindiena không hề lo lắng, mở to mắt và cười vui vẻ.
“Aha, để xem.... Ta thấy Grisson cũng có vẻ quan tâm, nên hãy bắt đầu từ cách mà cậu biết được ta đang có mặt tại đây được chứ? Ông cũng đồng ý đúng không Grisson?”
Grindiena nhìn Grisson đang đứng bên cạnh.
“Chuyện đó...”
Ryouma chầm chầm mở miệng sau khi thấy Grisson gật đầu.
“Nói thật lòng thì, thần không biết Grindiena-sama đang ở đây.... Tuy nhiên, sau khi cân nhắc nhiều điều kiện khác nhau, thần nghĩ rằng mình có thể có được sự hợp tác nếu thần đàm phán với đại tướng Grisson đang ở tại Menviz.”
“Theo lời cậu thì cậu có vẻ hiểu được mục tiêu của ta đúng không?”
Ánh mắt của Grindiena trở nên sắc bén.
“Mặc dù thần không nghĩ là thần hoàn toàn nắm bắt được ý định của nữ hoàng... Nhưng thần nghĩ là thần có thể đoán được mục tiêu của ngài là gì...”
Ryouma lặng lẽ gật đầu và trải tấm bản đồ lục địa phương tây lên bàn.
--------------------------------------------------------------------------------------
“Cũng không tệ... Mặc dù ta đã để gợi ý khắp nơi nhưng lũ ngu ngốc mà Zalda gửi tới mất cả năm mà vẫn chẳng nhận ra được điều gì... Nói thật lòng thì ta lo lắng rằng vương quốc Zalda sẽ bị đế quốc Ortomea tiêu diệt...”
Grindiena nói về định mệnh của một quốc gia khác bằng giọng bình thường nhu cô không hề quan tâm tới.
(Đúng như dự đoán, cô ta biết được cuộc chiến này sẽ phá vỡ sự cân bằng...Không hổ danh hồ ly phương bắc.)
Ryouma biết được dự đoán của mình đã đúng khi thấy thái độ của Grindiena.
“Ta muốn nghe cậu giải thích chi tiết được chú?”
Ánh mắt của Grindiena sáng lên như một đứa trẻ vừa tìm được một món đồ chơi mới.
“Vâng... Trước tiên, mặc dù quân đội triển khai rất nhanh, nhưng thần nhận thấy rằng quân đội của ErnestGora đã dừng việc xâm lược ngay khi chiếm được thành phố Menviz. Điều đó chứng tỏ rằng ErnestGora đã sẵn sàng đàm phán.”
ErnestGora không thể nào đứng yên khi đế quốc Ortomea xâm lược vương quốc Zalda.
Tuy nhiên, ErnestGora cũng không ngu ngốc tới mức chiến đấu cùng với Zalda nếu họ chỉ có được chút lợi ích....
Bởi vì lãnh thổ của Zalda hầu hết là núi, vì thế nới này không thích hợp cho việc sản xuất lương thực.
Và nếu mất đi ngành sản xuất sắt thì cũng đồng nghĩ với việc bị tiêu diệt vì Zalda không còn ngành công nghiệp nào khác.
Mặc dù quý tộc của Zalda cũng có lòng yêu nước, nhưng về cơ bản, họ độc lập và không phải tuân theo lệnh vua.
Trong thực tế, vị trí của hoàng gia vương quốc Zalda chỉ là lãnh đạo của các quý tộc.
Vì thế việc Julianus được xem là thiêu khả năng cũng là chuyện bình thường.
Bởi vì, ông ấy chỉ là người trung gian và người đại diện cho vương quốc Zalda, không phải người lãnh đạo.
“Trong năm qua, vương quốc Zalda đã gửi nhiều sứ giả đến, nhưng cuộc thảo luận vẫn chưa được diễn ra...”
“Đúng vậy, cậu nghĩ sao về việc đó?”
Grindiena vuốt ve một tách trà đen trên tày, cùng lúc đó cố thăm dò Ryouma.
Dù cho họ có chiếm được nhiều đất nhưng nếu nó không sinh lời thì cũng chẳng có ý nghĩa gì.
“Tât nhiên, trong mắt thần, phán xét của Grindiena-sama là điều hiển nhiên. Trái lại, nếu nữ hoàng triển khai lực lượng chỉ với lợi ích nhỏ như vậy, thần mới nghi ngờ có chuyện gì đó mờ ám.”
Grindiena gật đầu mãn nguyện với câu trả lời của Ryouma.
“Đúng vậy... Mặc dù ta có thể hiểu tại sao lũ ngốc kia trình cho ta xem những điều khoản đó... Nhưng chúng thật ngây thơ khi nghĩ rằng như đó lợi ích đã đủ để ta triển khai.”
“Thần đã đúng huh?”
“Tất nhiên, nghĩ thử xem, chuyện đó giống nhưng là ta bị ép buộc phải cứu giúp lũ quý tộc đó.”
Grindiena thở dài...
Phần lãnh thổ mà vương quốc Zalda định giao cho ErnestGora chính là phần phía bắc của vương quốc. Chiếm 1/5 diện tích cả nước.
Tuy nhiên, Grindiena cảm thấy thất vọng với đề nghị đó cũng là điều hiển nhiên.
Điều khoản nghe có vẻ lớn lao.
Có thể nói rằng điều khoản được trình ra giống như là vương quốc Zalda phải cắt ruột của mình vậy.
Bởi vì họ đã cho đi một phần lãnh thổ của mình mà không chiến đấu.
Tuy nhiên, hành động đó thực ra là hành động ích kỷ từ phía Zalda.
Họ đã không quan tâm tới quan điểm của Grindiena.
Những gì bên ta muốn không có nghĩa là bên kia cũng muốn như vậy.
Ngay từ đầu, lãnh thổ của vương quốc Zalda đã không phù hợp để làm nông nghiệp. Ngoài những khu mỏ ra, nhưng vùng con lại không có giá trị cụ thể nào.
Không chỉ vậy, một nửa phần lãnh thổ được giao cho cô đã có lãnh chúa.
Đó là vấn đề lớn nhất, không phải tất cả lãnh thổ đều thuộc về hoàng gia Zalda.
Và lũ quý tộc đó chắc chắn sẽ không yên lặng mà nghe theo lệnh của Grindiena.
Grindiena cũng không thể để nhứng quý tộc có lòng trung thành không rõ ràng quản lý phần biên giới của đất nước.
Nếu cô để cho những lãnh chúa đó quản lý, chúng sẽ dễ bị nước ngoài can thiệp và có thể sẽ xảy ra xung đột.
Bên cạnh đó, cô cũng không thể dễ dàng thay đổi lãnh thổ của họ.
Bởi vi để cho các quý tộc quen thuộc với vùng lãnh thổ quản lý sẽ hiểu quả hơn.
Vì thễ những quý tộc đó sẽ không dễ dàng từ bỏ lãnh thổ của mình nếu Grindiena không chuẩn bị một lãnh thổ tốt khác cho họ.
Và nếu cô muốn ép buộc họ thay đổi, họ sẽ nổi dậy.
Theo quan điểm của Grindiena, cô cảm giác như mình đang bị ép buộc phải quan tâm tới một thứ rắc rối.
“Vì như vậy, nên nữ hoàng muốn lấy phần mà người muốn, sau khi đế quốc Ortomea hủy diệt hoàn toàn bộ máy chính quyền của vương quốc Zalda. Và như vậy nữ hoàng có thể thoát khỏi lũ quý tộc rắc rối. Đó chính là điều mà Grindiena-sama nahwsm tới...”
Gurido thở dài sau khi nghe Ryouma nói.
Mặc dù Ryouma đã giải thích với ông ấy trước, nhưng những lời đó vẫn đau đối với một người đang phục vụ cho vương quốc Zalda.
Cứ như thể vương quốc Zalda yếu kém về mọi mặt vậy.
“Ta đã đúng khi quyết đinh như vậy. Bởi vì ta là nữ hoàng của ErnestGora. Ta cần một thứ gì đó thuyết phục hơn để triển khai quân đội...”
Nhìn thấy Grindiena nhún vai, Gurido bất giác cảm thấy sợ hãi, sự sợ hãi này khác với cái mà ông cảm thấy trên chiến trường.
Mặc dù cô ấy đang cười, nhưng ánh mắt của cô ấy tỏa ra anh sáng mà chỉ những người lãnh đạo mới có.
“Kế tiếp, trong trường hợp phải đối đầu với đế quốc Ortomea. Sức mạnh quốc gia tổng thể hai bên có thể nói là ngang nhau, nên rất khó để biết được bên nào sẽ là người chiến thắng. Còn chưa kể phải chiến đấu trong địa hình của vương quốc Zalda nữa. Nếu có thể, nữ hoàng muốn cuộc chiến không nổ ra lại lãnh thổ của mình.”
Ánh mắt bình tĩnh của Ryouma đã trở nên sắc nhọn.
“Vậy thì sao?”
“Vì thế Grindiena-sama không đưa quân tiến xa hơn sau khi chiếm thành phố Menviz. Và đích thân đi cả một quảng đường từ thủ đô Drizen tới đây. Ngài làm vậy để có thể hiểu họ được tình hình và mọi thứ xung quanh tốt hơn, và cũng như là tìm xem liệu có người nào xứng đáng để cùng chung tay chiến đấu.”
Grindiena cười vui vẻ sau khi nghe lời giải thích của Ryouma, ngay sau đó, cô nhìn Ryouma với ánh mắt sắc bén.
Thái độ của cô rất hợp với biệt danh hồ ly phương bắc.
“Tất nhiên rồi. Vì ta không muốn dính líu tới những kẻ ngu ngốc.... Tốt lắm, vì cậu đã hiểu nhiều như thế rồi thì ta nên đi thẳng vào vấn đề chính nhỉ... Lần này cậu mang tới điều khoản nào để đàm phán nhỉ?”
Không khí căn thẳng ngay lập tức bao trùm căn phòng, như thể hai người đang cầm kiếm đối đầu nhau.
Không, nói đúng hơn là lời nói của họ chính là vũ khí.
Những lời nói mang trên mình định mệnh của quốc gia.
“Tất nhiên là thần đã mang theo bên mình thứ có thể làm cho nữ hoàng hài lòng...”
Nói đoạn, Ryouma đưa cho Grindiena một lá thư.
Danh sách chương