Chương 1512
“Ông ấy rất giỏi!”
Nhìn dáng vẻ nghiêm trang của Kano William, Y Linh nhìn về phía Trình Kiêu, che miệng nhỏ cười nhẹ.
Trình Kiêu đột nhiên cười lên: “Tài nghệ quốc ngữ của anh ta đúng là rất thường thường.”
Kano William không quá rõ cuộc trò chuyện của hai người, chẳng.
qua anh ta đường đường là Thân vương điện hạ của Huyết tộc, căn bản không cần hiểu hai người họ nói gì Y Linh đảo mắt nhìn cả sân thể dục, mặc dù có không ít người đến tham gia Đại hội Võ đạo, nhưng đối với sân thể dục tương đối rộng rãi mà nói, diện tích sân có người cũng không bao nhiêu.
“Chúng ta tìm chỗ ngồi xuống nói chuyện đi!”
“ừ”
Hai người Trình Kiêu liền tìm chỗ gần đó ngồi xuống, Kano ‘William đi theo bên cạnh Y Linh, rất lấy lòng.
“Vương phi xinh đẹp của tôi, mời ngồi ở đây!” Kano William lấy một cái khăn tay ra từ túi như biến ảo thuật, anh ta lau chỗ ngồi, mời Y Linh ngồi xuống.
“Tôi không phải Vương phi của anh! Anh đừng nói bậy!” Y Linh lạnh lùng trợn mắt nhìn anh ta.
Kano William hơi ngẩng đầu lên, sống mũi cao ngất cùng hốc mắt lõm sâu, phối hợp với ngũ quan xinh xắn của anh ta, thật sự rất đẹp trai.
“A, em đừng nóng giận, mặc dù bây giờ chưa phải, nhưng tương lai nhất định phải.” Nói xong, Kano William còn cúi người thật sâu với Y Linh.
Y Linh cau mày, liếc nhìn Kano William: “Có phải đàn ông phương Tây các anh thường xuyên lừa gạt con gái như vậy không?”
“A không, tôi thề, tôi chỉ từng nói với một mình em như vậy!” Kano.
‘William giơ tay, tỏ vẻ muốn thề chứng minh lời nói thật.
Y Linh bất đắc dĩ cười khổ: “Xin người, chúng ta chỉ gặp nhau có một lần, anh đã nói không phải tôi thì sẽ không lập gia đình. Anh có thể đừng nói những lời này được không?”
Kano William lập tức lắc đầu, thành thật nói: “Tôi thề với Quang Minh đáng chết, tôi không đùa, tôi thích em ngay từ ánh nhìn đầu tiên”
Nhìn vẻ mặt nghiêm trang của Kano William, Y Linh ngây ngẩn.
Trình Kiêu vốn định đạp Kano William đi, nhưng nhìn thấy ve mặt Kano William như vậy, anh cũng ngây ngẩn.
Bởi vì anh phát , Kano William không nói đùa mà là vô cùng nghiêm túc.
“Người này, chẳng lẽ anh ta thật sự thích Y Linh!”
Một lúc sau, Y Linh mới cười khổ trả lời Kano William: “Rốt cuộc anh thích tôi cái gì, tôi đổi được không?”
Kano William như là nghe không hiểu, anh ta nói từng điểm tốt của Y Linh: “Em là cô gái xinh đẹp nhất tôi từng gặp, còn đẹp hơn nữ thần trí tuệ.
“Em là cô gái hiền lành nhất tôi từng gặp, em hiền lành như mặt trời vĩ đại chiếu sáng bóng tối… Chỗ này lược bớt mười nghìn chữ”
Y Linh giật mình nhìn Kano William lải nhải không ngừng, cười khổ nói: “Tôi thật sự tốt như lời anh nói à? Sao ngay cả tôi cũng không biết.”
“Xem ra tôi cần phải nghiêm túc làm quen mình một lần nữa.”
Kano William đứng lên, anh ta hơi ngẩng đầu, khôi phục dáng vẻ cao quý ưu nhã.
“Nhà triết học vỹ đại Thác Bạc Nhị Thái từng nói: Mỗi người chỉ có thể nhìn thấy ưu điểm và khuyết điểm của người khác, chỉ duy không thấy được chính mình.”
“Những lời này có ý nghĩa giống như một câu văn cổ của Á tộc.