Chương 1470

Hồng Sơn Hà kêu Trình Kiêu đứng yên tại chỗ đợi, sau đó có một chiếc Audi A6 màu đen đến, người lái xe là một thanh niên thân thể vạm vỡ, trông hết sức mạnh mẽ.

Trình Kiêu lên xe, tài xế đưa Trình Kiêu đến một doanh trại ở ngoại ô kinh thành sau khoảng hai tiếng lái xe.

Nơi này tọa lạc ở một nơi hẻo lánh cách xa đô thị, bức tường cao hai mét bao bọc hết toàn bộ nơi này thế nên không thể nhìn thấy tình hình bên trong, hẳn là một căn cứ huấn luyện quân sự.

Trình Kiêu xuống xe mới nhận ra trời đã chạng vạng.

“Xin mời!” Mặt mày người lái xe nghiêm túc, trông có vẻ không thân thiện cho lắm.

Trình Kiêu ung dung bước đến cổng lớn.

Tài xế xuất trình giấy chứng nhận, sau đó hai bảo vệ ở cổng lớn để họ đi, đồng thời chào theo kiểu quân đội tiêu chuẩn với Trình Kiêu và tài xế.

Người tài xế trẻ tuổi chào lại, Trình Kiêu không có biểu cảm gì, bình tĩnh đi theo tài xế vào cổng.

Trình Kiêu đến thẳng phòng nghỉ ngơi.

“Anh cứ chờ ở chỗ này đừng di chuyển lung tung, tôi đi thông báo.

với đại tướng quân!”

Nói xong, tài xế trẻ tuổi lạnh lùng nhìn Trình Kiêu với vẻ đe dọa rồi mới bỏ đi.

Trình Kiêu khẽ nhắm mắt lại, yên lặng chờ đợi Hồng Sơn Hà đến.

Về phần nơi này là nơi nào và tại sao Hồng Sơn Hà lại sắp xếp cho anh vào đây, Trình Kiêu hoàn toàn chưa từng nghĩ đến.

Người tài cao thì dũng cảm, có thực lực thì dù đi đến đâu cũng không có vấn đề gì.

Chẳng mấy chốc, Hồng Sơn Hà đã đến Ông ta nhìn thoáng qua Trình Kiêu, nghiêm giọng nói: “Đi theo tôi.

Đây quả nhiên là một căn cứ huấn luyện quân sự, Hồng Sơn Hà dần Trình Kiêu đến trước một chiếc trực thăng vũ trang.

“Đi lên đi!” Hồng Sơn Hà nhìn Trình Kiêu và nói.

Phi công bên trong trực thăng mở cửa khoang, Trình Kiêu đi lên trước, Hồng Sơn Hà theo sau.

Vù vù vù vù Cánh quạt khổng lồ của chiếc trực thăng quay nhanh rồi cất cánh lên không trung, mang theo Trình Kiêu và Hồng Sơn Hà rời khỏi căn cứ huấn luyện.

Trình Kiêu ngồi trong khoang máy bay nhắm mắt thiền định, không hỏi hay nói bất cứ điều gì.

Ngược lại, Hồng Sơn Hà không thể bình tĩnh nổi, nhìn Trình Kiêu tò mò hỏi: “Tại sao cậu không hỏi tôi muốn đưa cậu đi đâu?”

Trình Kiêu thậm chí còn không mở mắt ra, hờ hững đáp: “Lúc nên biết tự nhiên sẽ biết thôi.”

“Hừ, cậu nghĩ cũng thoáng ghê!”

“Tôi dẫn cậu đến căn cứ huấn luyện đội đặc công Thanh Long, cậu sẽ là huấn luyện viên võ đạo của đội đặc chủng Thanh Long.”

Huấn luyện viên võ đạo của đội đặc chủng Thanh Long!

Lúc đầu, Trình Kiêu từ chối lời mời của Ứng Đông Lai, không ngờ.

cuối cùng vẫn đến đội đặc chủng Thanh Long.

Đây có phải là ý trời không?

Hồng Sơn Hà nhìn Trình Kiêu, trên mặt lộ ra một nụ cười quái dị “Này nhóc, tôi nhắc nhở cậu trước, các thành viên của đội đặc chủng đều là những người mạnh nhất trong những kẻ mạnh, họ xuất chúng về mọi mặt, ngay cả thực lực võ đạo cũng rất mạnh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện