Chương 1464

Trình Kiêu nhấp một ngụm trà, không thèm nhìn Hồng Sơn Hà, nhẹ nhàng nói: “Vô pháp vô thiên? Theo tôi thấy, đó chẳng qua chỉ là vài chuyện lặt vặt không đáng nhắc tới mà thôi.”

Hồng Sơn Hà bị chọc giận liền cười: “Chuyện lặt vặt không đáng nhắc tới? Người trẻ tuổi, từ lâu tôi đã nghe nói cậu rất kiêu ngạo, hôm nay tôi nhìn thấy cậu, cậu so với trong tưởng tượng của tôi còn kiều ngạo hơn!”

“Cậu sát hại ba đời nhà họ Tống nhưng lại nói đó chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ! Vậy cậu nói cho tôi nghe thử xem, ở trong mắt cậu, đâu mới là việc hệ trọng?”

Trình Kiêu nhẹ nhàng chấn chỉnh: “Là Cửu tộc.”

“Cậu!” Sắc mặt Hồng Sơn Hà chợt run lên, tựa hồ muốn nổ tung, nhưng nghĩ tới mục đích của chuyến đi này, ông ta cưỡng ép mình nhịn xuống.

Hồng Sơn Hà kìm nén lửa giận trong lòng, ông ta âm trầm nhìn chằm chằm vào Trình Kiêu, giọng điệu không tốt nói: “Cậu làm vậy đã phá vỡ hiệp ước giữa giới võ đạo và giới thế tục. Nếu như.

mọi người trong giới võ đạo đều giống như cậu, tôi e rằng thiên hạ sẽ đại loạn!”

“Cho nên, cậu nhất kẻ khác!”

ịnh phải nhận sự trừng phạt, làm gương cho Lúc này Trình Kiêu mới nhìn Hồng Sơn Hà, trên mặt tràn đầy hứng thú hỏi: ‘Vậy các ông định trừng phạt tôi bằng cách nào?”

Hồng Sơn Hà nói: “Người trẻ tuổi, mặc dù cậu đã phạm phải sai lầm lớn, nhưng nể tình cậu còn trẻ, vấn còn tiềm năng vô hạn trong tương lai, tôi có thể cho cậu một cơ hội để lập công chuộc tội.

“Nếu cậu nguyện ý gia nhập dưới trướng tôi, sau này nghe theo mệnh lệnh của tôi, tôi có thể tìm biện pháp giúp cậu giải quyết chuyện này.”

Trình Kiêu nhẹ nhàng nói: “Xin lỗi, tôi không thích bị người khác.

ràng buộc.”

Hồng Sơn Hà híp mắt: “Vậy là cậu muốn từ chối?”

Trình Kiêu không nói gì, từ chối cho ý kiến.

“Cậu suy nghĩ kỹ rồi hẳng trả lời. Cậu phải biết, lúc này người của tứ đại gia tộc ở Thủ Đô đều đang chờ kết quả xử trí cậu? Họ đều muốn cậu phải chết, nếu cậu cự tuyệt, vậy thì không có ai có thể ngăn cản tứ đại gia tộc thay cậu. Có lẽ ngay ngày mai thôi, toàn bộ hhồ Nguyệt Nha sẽ bị san bằng!”

“Tôi khẳng định không phải đang đe dọa cậu, cậu cứ suy nghĩ kỹ.”

Hồng Sơn Hà lạnh lùng nói.

Trình Kiêu nhìn Hồng Sơn Hà, đột nhiên một luồng khí lạnh bùng phát từ cơ thể anh, giống như một con cự thú thời cổ đại đột ngột thức tỉnh.

“Nếu như họ dám đụng vào mỗi một cành cây ngọn cỏ tại hồ Nguyệt Nha của tôi, tôi nhất định sẽ khiến cho Tứ đại gia tộc bọn họ phải đổi chủ”

Hồng Sơn Hà chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh lẽo mà cường đại lao thẳng vào mặt mình. Giống như mặt biển vốn yên tĩnh đột nhiên nổi lên từng đợt sóng to gió lớn.

Khí tức cường đại toát ra từ cơ thể Trình Kiêu khiến một lão tướng đã trải qua biết bao trận chiến như Hồng Sơn Hà, không khỏi thầm kinh hoảng.

Hồng Sơn Hà sửng sốt cả phút đồng hồ, lúc này mới che giấu sự kinh hoàng trong đáy mắt, trầm giọng nói: “Người trẻ tuổi, cậu thật đúng là ngạo mạn hết mức!”

“Các tộc trưởng của tứ đại gia tộc đều là trụ cột của Á tộc chúng ta, nếu cậu động vào họ, chắc chắn sẽ làm lung lay nền móng của Á tộc chúng ta, nếu như vì chuyện này mà Á tộc xảy ra náo loạn, vậy cậu chính là tội nhân trong lịch sử của Á tộc chúng ta!”

Trình Kiêu lạnh lùng nhìn ông ta, trên mặt lộ ra một tia khinh thường: “Đó là lịch sử của các người, không phải của tôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện