Chương 4114

Ngay sau đó, khí thế trên người lão ta bắt đầu bùng nổ, chẳng mấy chốc, thân xác Đỗ Ngọc Sơn đã đầm đìa máu.

Rõ ràng, thân xác Đỗ Ngọc Sơn đã đạt đến giới hạn có thể chịu đựng được rồi.

Nhưng, linh hồn đại năng viễn cổ thì không hề có ý định dừng lại, hơi thở trên người vẫn tăng lên.

Thân xác Đỗ Ngọc Sơn lúc này đầy rẫy vết thương ghê người, ai cũng có thể thấy rõ, trông như muốn nổ tung bất cứ lúc nào.

Cảm nhận được hơi thở mạnh mẽ trên người đối phương, vẻ mặt Dương Chấn bình tĩnh, chỉ thấy anh lại nâng kiếm Thiên Tử trong tay, bỗng chốc, một luồng kiếm thế kinh người bùng nổ từ kiếm Thiên Tử.

Khu vực này giống như bị bao phủ bởi luồng kiếm thế đáng sợ.

“Thiên Hành Cửu Kiếm, kiếm thứ hai – Trảm Diệt!”

Sau khi tiếng quát lớn của Dương Chấn, kiếm Thiên Tử trong tay cũng nặng nề rơi xuống phương hướng Đỗ Ngọc Sơn.

Luồng kiếm thế còn mạnh hơn lúc nãy, thế như chẻ tre, trực tiếp chém về phía Đỗ Ngọc Sơn.

Mắt Đỗ Ngọc Sơn đỏ như máu, bàn tay trống rỗng bỗng có thêm một trường kích màu đen, bỗng tấn công về phía kiếm Thiên Tử đang chém xuống.

“Keng!”

Giây tiếp theo, tiếng kim loại va chạm giòn giã vang lên.

“Ầm!”

Sau đó, hai thanh linh binh va chạm bùng nổ khỉ thế hủy diệt, quét sạch bốn phương tám hướng.

“Ầm ầm ầm!”

Khí thế quét đến nơi đâu thì nơi đó đều hóa thành tro bụi.

Vẻ mặt nhóm người Diệp Chiến Quốc thay đổi, rống lớn: “Tiếp tục lùi nghìn mét!”

Sau khi lệnh được ban ra, các tinh anh Chiến vực Trung Châu và Hiệp hội Võ giả đều mau chóng lùi lại.

Cho dù bọn họ lùi lại, nhưng vẫn chưa kịp, mười mấy võ giả thực lực khá yếu đều bị khí thế khi hai linh binh này va chạm đánh bay, cũng may không có thương vong.

Ngay cả các võ giả Thiên Hải Tông cũng có cảm giác bị đánh một quyền nặng nề vào ngực.

Chỉ thấy vị trí Đỗ Ngọc Sơn vừa mới đứng, mặt đất đã nứt ra, tạo thành một cái hố sâu.

Trên người Đỗ Ngọc Sơn máu chảy thành dòng, trông vô cùng thảm hại.

“Răng rắc!”

Bỗng âm thanh kim loại đứt gãy vang lên.

Trong tầm mắt kinh sợ của mọi người, trường kích màu đen trong tay Đỗ Ngọc Sơn lại bị gãy!

“Linh khí trong tay Đỗ Ngọc Sơn bị gãy rồi!”

Mọi người kinh ngạc không thôi.

Có thể nhìn ra trường kích mà Đỗ Ngọc Sơn dùng là linh khí có phẩm cấp không thấp, cho dù ở hạ giới Cổ Võ thì cũng là linh binh đỉnh cao, nhưng lúc này đã bị gãy.

Kiếm Thiên Tử trong tay Dương Chấn kia, có phẩm cấp thế nào?

Vẻ mặt Đỗ Ngọc Sơn hung hăng nhìn Dương Chấn, ánh mắt đầy sát ý.

Lúc này, Dương Chấn trên không trung, vẻ mặt trắng nhợt, rõ ràng hai chiêu kiếm vừa nãy đã khiến anh tiêu hao rất nhiều sức lực.

Nhưng anh vẫn cố gắng chống đỡ, không để thân thể ngã xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện