Đó là ngày hôm sau. Có tiếng động gì đó ở tầng một, và ta tự hỏi liệu có khách hàng mới nào đến không, hay họ đến để xin việc, và ta dụi đôi mắt ngái ngủ của mình khi đi xuống phòng ăn.
…Có ba người đàn ông mặc áo giáp bóng loáng. Hoặc là thế hoặc là Hiệp sĩ Lioneng.
“Ngươi là thủ lĩnh bang hội này à?” Người thanh niên tóc vàng ở phía trước nói với ta. A, như mọi khi, trịch thượng.
Không phải, nhưng mà, ta là thủ lĩnh bang hội này phải không. Có lẽ sưu phụ ta đã chết và ta được kế thừa nó?
Hồi đó, ta không thể đọc hay viết nên ta để lại mọi việc cho Togari. Nói là vậy nhưng, Togari không phải là thành viên của hội. Hắn chỉ là một đầu bếp tạm thời thôi.
Ngoài ra, Zeal và Ruth thuộc về những nơi khác nhau...Ta có thể nói họ là những người tốt hơn.
Vì vậy, mặc dù đó là một bang hội hay gì đó nhưng nó chỉ được quản lý bởi ta.
Tên là...ta nghĩ hình như đó là “Phá đá”. Đúng vậy, tên thứ 2 của sư phụ đã khuất được dùng làm tên của hội. Điều này đã vậy trong nhiều thập kỷ trước rồi.
"Ngươi là Thú nhân tên Rush. Ta có chuyện muốn nói với ngươi." Chỉ có Thú nhân là không cần thiết. Vấn đề là... À, ta nghe nói có khá nhiều người trong lâu đài ghét Thú nhân.
Khi Ruth nói với ta về điều đó trước đây, ta nghe nói rằng không giống như Okonido, Lioneng này rất khoan dung với Thú nhân chúng ta, nhưng... phải, xét cho cùng, có một giọng nói trong lâu đài nói rằng, “Cuộc chiến này bắt đầu bởi Thú nhân.” Nó lại bùng lên, thậm chí còn có tin đồn bị loại trừ và trục xuất.
Hiện tại trong thành phố này chỉ còn lại một số ít Thú nhân... Họ đang tìm kiếm một nơi ở mới mà không bị phân biệt đối xử.
A, chuyện đó lạc đề rồi. Ý ta là, gã này tới đây làm cái quái gì thế? Thật khó để tưởng tượng rằng một người mặc trang phục khiêm tốn như vậy lại đi xin việc.
“Ta nghe nói hôm nọ ngươi đã liên lạc với một người tên Gail. Thậm chí còn phớt lờ kế hoạch của chúng ta.”
Ủa !? Cái quái gì vậy ? Đúng là bọn ta đã liên lạc nhưng ta đâu có bỏ qua kế hoạch!
Không, đấy không phải nó. Là Asti. Ngươi phải biết vì cậu ấy là một người lính Lioneng bình thường!
“Cung thủ Asti?...Đây là lần đầu tiên ta nghe thấy cái tên đó.”
"Ngươi đang nói dối! Ta đã cùng cậu ấy chiến đấu chống lại những kẻ Oconido! Và ta nghĩ rằng ta đã mang về các tù nhân... tại sao?"
Đó là lúc tôi nhớ ra. Đúng vậy, ngày hôm qua... Asti đang trôi trên sông trong tình trạng hấp hối.
"Nói cách khác, ngươi, một thành viên của hội chính thức của Lioneng, đã tiếp xúc với một kẻ tên Gail, kẻ đã phản bội đất nước chúng ta và đến Oconido. Đây là sự thật không thể phủ nhận. Vì vậy, ngươi sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc."
"Eh……"
Hiệp sĩ bên cạnh gã tóc vàng rút ra một mảnh giấy và đọc to...
"Ta từ giờ giải tán hội Phá đá và lãnh đạo hội Rush. Bằng văn bản này, ta thu hồi mọi quyền từ ngươi."
…Có ba người đàn ông mặc áo giáp bóng loáng. Hoặc là thế hoặc là Hiệp sĩ Lioneng.
“Ngươi là thủ lĩnh bang hội này à?” Người thanh niên tóc vàng ở phía trước nói với ta. A, như mọi khi, trịch thượng.
Không phải, nhưng mà, ta là thủ lĩnh bang hội này phải không. Có lẽ sưu phụ ta đã chết và ta được kế thừa nó?
Hồi đó, ta không thể đọc hay viết nên ta để lại mọi việc cho Togari. Nói là vậy nhưng, Togari không phải là thành viên của hội. Hắn chỉ là một đầu bếp tạm thời thôi.
Ngoài ra, Zeal và Ruth thuộc về những nơi khác nhau...Ta có thể nói họ là những người tốt hơn.
Vì vậy, mặc dù đó là một bang hội hay gì đó nhưng nó chỉ được quản lý bởi ta.
Tên là...ta nghĩ hình như đó là “Phá đá”. Đúng vậy, tên thứ 2 của sư phụ đã khuất được dùng làm tên của hội. Điều này đã vậy trong nhiều thập kỷ trước rồi.
"Ngươi là Thú nhân tên Rush. Ta có chuyện muốn nói với ngươi." Chỉ có Thú nhân là không cần thiết. Vấn đề là... À, ta nghe nói có khá nhiều người trong lâu đài ghét Thú nhân.
Khi Ruth nói với ta về điều đó trước đây, ta nghe nói rằng không giống như Okonido, Lioneng này rất khoan dung với Thú nhân chúng ta, nhưng... phải, xét cho cùng, có một giọng nói trong lâu đài nói rằng, “Cuộc chiến này bắt đầu bởi Thú nhân.” Nó lại bùng lên, thậm chí còn có tin đồn bị loại trừ và trục xuất.
Hiện tại trong thành phố này chỉ còn lại một số ít Thú nhân... Họ đang tìm kiếm một nơi ở mới mà không bị phân biệt đối xử.
A, chuyện đó lạc đề rồi. Ý ta là, gã này tới đây làm cái quái gì thế? Thật khó để tưởng tượng rằng một người mặc trang phục khiêm tốn như vậy lại đi xin việc.
“Ta nghe nói hôm nọ ngươi đã liên lạc với một người tên Gail. Thậm chí còn phớt lờ kế hoạch của chúng ta.”
Ủa !? Cái quái gì vậy ? Đúng là bọn ta đã liên lạc nhưng ta đâu có bỏ qua kế hoạch!
Không, đấy không phải nó. Là Asti. Ngươi phải biết vì cậu ấy là một người lính Lioneng bình thường!
“Cung thủ Asti?...Đây là lần đầu tiên ta nghe thấy cái tên đó.”
"Ngươi đang nói dối! Ta đã cùng cậu ấy chiến đấu chống lại những kẻ Oconido! Và ta nghĩ rằng ta đã mang về các tù nhân... tại sao?"
Đó là lúc tôi nhớ ra. Đúng vậy, ngày hôm qua... Asti đang trôi trên sông trong tình trạng hấp hối.
"Nói cách khác, ngươi, một thành viên của hội chính thức của Lioneng, đã tiếp xúc với một kẻ tên Gail, kẻ đã phản bội đất nước chúng ta và đến Oconido. Đây là sự thật không thể phủ nhận. Vì vậy, ngươi sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc."
"Eh……"
Hiệp sĩ bên cạnh gã tóc vàng rút ra một mảnh giấy và đọc to...
"Ta từ giờ giải tán hội Phá đá và lãnh đạo hội Rush. Bằng văn bản này, ta thu hồi mọi quyền từ ngươi."
Danh sách chương