Ma vương kéo tôi vào phòng ngủ trông khi cô ấy đang phồng má lên với vẻ mặt nũng nịu.

[Anh hùng, lại đây và quỳ xuống cho em.]

[Nani?]

[Cứ nghe theo em đi!]

Tâm trạng của ma vương lúc này có lẽ đang rất xấu.

Trong trận chiến lúc nãy cô ấy đã rất khó chịu rồi. Mình nên nghe theo lời cô ấy thì hơn (trans: ăn bám thì nghe theo chủ nô đi)

Tôi quỳ xuống mặt đất và chống hai tay xuống như mấy thằng M trong BDSM… nhầm như lợn mới đúng chứ :))

[Đúng ý em rồi chứ?]

[Tốt, vậy em ngồi xuống đây.]

Ma vương đang ngồi trên lưng mình. Có gì đó sai sai….

Tôi cảm nhận được sự mềm mại từ cặp mông của em ấy trên lưng mình.

Vì hôm nay cô ấy chỉ mang pantsu và áo khoác đen phủ lấy người nên chả khác gì đôi mông trần trên lưng của tôi!!!

Đôi mông trần ấy đang đè trên lung tôi

[Gì đây nhỉ?]

Tôi không thể hiểu tại sao cô ấy lại ngồi lên lưng mình nữa.

Trong giây phút bối rồi ấy, một giọng nói nhẹ nhàng thì thầm vào tai tôi. Ma vương nâng tay lên và………..

[Anh là đồ ngốc]

Cô ấy thét lên

Một đòn giáng thật mạnh từ tay của cô ấy vào mông tôi.

Thì ra là vậy, cô ấy ngồi trên lưng mình để tiện tay hấp diêm mông mình ư.

[Này… Anh không muốn bị ‘rape’ như thế này đâu]

[Im lặng, nhìn thế này thôi chứ em đang điên tiết lên đây này.]

Lần này đến lần khác cô ấy đánh thật mạnh vào mông tôi.

Mặc dù sức mạnh từ đôi bàn tay của nàng không mạnh như tiếng kêu nó phát ra, nhưng bị người khác đánh vào mông như thế này thì chả khác gì tra tấn linh hồn của tôi cả.[note13042]

[Chấp nhận đi, đây là hình phạt dành cho chàng]

[ Á…aaa… Yamero, Ahhighh…]

Cô ấy vẫn tiếp tục tét mông tôi.

Nhưng thế này vẫn đơ hơn vừa bị tụt quần vừa bị đánh.

Tuy nhiên, với một cơ thể ngày càng trưởng thành của mình, việc bị ma vương loli đánh như thế này mà bị ai đó tình cờ nhìn vào thì thật không ‘trong sáng’.[note13043]

Chỉ tưởng tượng thôi đã thấy rợn người rồi.

[Anh hùng, anh biết vì sao em giận không?]

[Anh… không rõ nữa]

[Tên ngốc này, anh thật sự không biết sao?]

Đôi tay cô ấy đã dừng lại, ma vương nói với tôi với một giọng điệu như một đứa trẻ

[Tại sao anh lại cố hết sức để thắng trận đấu đó đến thế chứ, vì lí do gì đã khiến chàng nghiêm túc đến vậy]

[Anh…Chỉ đơn giản là không muốn thua hắn ta thôi]

[Ngốc, đáng lẽ em nên để Drago đánh cho anh tỉnh ra]

Tôi chỉ trả lời cô ấy bằng giọng chán nản vì đó là điều hiển nhiên.

Tôi chỉ muốn thắng hắn. Tôi không muốn bại trận.

Tại sao ma vương lại tức giận khi mình cố gắng đến thế?

Đang nghiêng đầu trầm tư, bỗng nhiên cô ấy lại tét mông tôi lần nữa.

[Anh không nhất thiết phải chiến thắng, họ cũng sẽ không nói gì nếu anh thua…Anh không còn bị xiềng xích bởi chính sức mạnh hay nghĩa vụ của một anh hùng nữa. Chính vì thế cho dù chàng chiến thắng cũng chỉ là vô nghĩa!]

Tôi có thể nghe được tiếng nói [note13045] dịu dàng của nàng.

[Không phải em sẽ nói là sẽ chịu trách nhiệm rồi sao? Em đã thề nguyện là mình sẽ chăm sóc anh và khiến anh hạnh phúc…Anh không cần phải gồng mình làm những chuyện mà mình không muốn. Em…Chỉ muốn anh tìm được ý nghĩ từ cuộc sống này.]

Cuối cùng tôi cũng hiểu được lí do cô ấy lại giận dữ đến vậy.

[…Đúng vậy anh không cần phải chiến thắng nữa… Nó thật vô nghĩa…Không ai sẽ phải chết, bị thương…Anh không cần phải bảo vệ ai nữa, vậy nên chiến thắng là vô nghĩa]

Khi còn là [Anh Hùng], bại trận đồng nghĩa với chết

Nếu tôi thất bại, nhân loại sẽ kết thúc. Không có tôi họ sẽ bị tuyệt diệt ngay lập tức

Sau lung tôi chính là hang ngàn sinh mạng

Vậy nên, tôi phải chiến thắng…Tôi đã phải chiến đấu rất lâu rồi.

Mỗi trận chiến tôi đều đặt cược [Sinh Mạng] mình vào đó

Thắng… phải Thắng bằng mọi giá

Chiến thắng là con đường tồn tại duy nhất.

Chính vì suy nghĩ đó, từ lúc nào [Chiến thắng] trong tôi đã mang một ý nghĩa hoàn toàn khác.

Dù cho bại trận , tôi vẫn phải quay lại với sứ mệnh [Anh hùng]

[Em biết anh đã phải cố gắng rất nhiều, sự nỗ lực của anh thật đáng trân trọng. Em muốn tôn ca ngợi những thành tựu của anh…Nhưng…Anh không cần phải dày vò bản thân mình thêm nữa. Anh cố gắng đủ rồi. Vì vậy, hãy nghỉ ngơi và tận hưởng cuộc sống này và trở nên hư hỏng để em nuông chiều anh đi <3.]

Trong khi làm anh hùng, ma vương có lẽ là người duy nhật thật sự tôn trọng sự nỗ lực của tôi.

Cô ấy đã nói tôi không cần phải chiến đấu nữa.

Cõ lẽ cô ấy thích tôi như thế này hơn.

Thì ra trận chiến với Drago là để kiểm chứng xem tôi còn bị trói buộc bởi xiềng xích ‘này’ hay không.

Cô ấy lo lắng cho tôi nhiều đến thế ư?

[Anh hùng nè… em rất yêu anh đấy!]

Thì thầm những lời ngọt ngào, cô ấy vuốt ve mái tóc tôi

Ở tình trạng như một con lợn như thế này tôi không thể chống lại nó và để cô ấy chăm sóc tôi.

[Anh hứa mình sẽ thật hạnh phúc.]

Tôi có thể cảm nhận được hơi ấm và gương mặt hạnh phúc của cô ấy

Gương mặt như có thể khóc bất cứ lúc nào của cô ấy đã biến mất, thay vào đó là sự yên lòng.

Cô ấy chấp nhận phần con người [khác] mà không ai muốn tôi có…

[…Anh có thể trở nên yếu đuối chứ?...Em sẽ không thất vọng đâu đúng không?]

[Yếu đuối không phải là một tội lỗi… ta không nên quá để tâm vào chuyện đó.

‘Anh không cần phải mặc cảm về nó’]

[Với tư cách là ma vương, đừng nhầm lẫn đây là hình phạt cho anh đấy]

[Đừng sợ hãi việc trở nên yếu đuối, em sẽ bảo vệ anh, vậy nên đừng lo lắng nữa.

Nghe những từ ngữ ấy, cơ thể tôi bỗng mất đi sức lực.

Tôi không thể duy trì tư thế quỳ này nữa và gục xuống mặt đất. [note13044]

[Này…anh đừng bất ngờ gục xuống như thế chứ]

Quay mặt mình lại tôi thấy cô ấy có lẽ vẫn chưa hài lòng.

Tôi gồng chút sức lực của mình ôm lấy cô ấy.

[Ahhh… Anh Hùng?]

Ma vương liền trở nên xấu hổ, tôi nhanh chóng thì thầm vào tai cô ấy

[Cảm ơn em, anh thật sự rất yêu em.]

Cơ thể Ma vương thật nhỏ nhắn khi tôi ôm cô ấy.

Nhưng mà nhiệt từ cơ thể cô ấy làm tan chảy trái tim lạnh giá này.

Không hiểu sao mình không thể buông nàng ra.

[Ừm, bất ngờ thật đấy…Vâng, em cũng yêu anh rất nhiều, anh hùng, xin hãy để em chăm sóc anh.]

Mình sẽ trở nên suy đồi…chắc chắn.

Tôi đang tan ra

Tan một cách đều đều.

Tôi hiểu rõ ý nghĩa của việc này…

Nhưng…Nếu cô ấy chấp nhận con người tôi…Dù như thế nào thì cô ấy vẫn sẽ yêu tôi.

Tôi sẽ hạnh phúc nhận sự chăm sóc từ cô ấy

Có lẽ tôi sẽ trở thành một kẻ cặn bã nhưng…Nó có lẽ cũng không tệ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện