Tập 3 Chương 4: Vải(lần nữa)
Rose và tôi đang ngồi trên bàn và thảo luận liệu có khả thi khi tạo ra một thiết bị sử dụng gỗ và cây làm nguyên liệu để làm ra giấy qua nguồn cung cấp nguyên liệu của gia tộc Bard hay không?
Sau khi thỏa luận, chúng tôi quyết định nên nói vấn đề này với Mary, là mẹ của Rose và cũng là người đứng đầu gia tộc Bard
“Vậy thì…em sẽ hỏi ý kiến của mẹ về việc này….hôm nay anh còn cần làm cái gì khác không?”
“Thực sự, anh có chuyện cần nói với Karen. Vì thế, anh không có thì giờ để làm mấy chuyện gì hư hỏng đâu”
“Oh, em chỉ muốn biết anh định làm gì…”
Rose nghiên đầu sang một bên và mỉn cười hạnh phúc. Em ấy cười trông dễ thương rất nhiều khi em ấy nheo cặp mắt xanh và vàng của mình. Tôi nhanh chóng quay đi để chống lại sự cám dỗ của em ấy
“Yuzuki onii-san~…?”
“C-chuyện gì? Anh có thời gian cho việc đó đâu”
“Em không có muốn nói về việc đó”
“Uhm…a-dù sao, anh cũng không có thì giờ để làm việc đó”
Tôi bắt đầu cảm thấy có một chút tức giận, nhưng Rose chỉ mỉm cười
“Em ổn với điều đó…nhưng, Yuzuki onii-san, điều đó cũng có nghĩ là anh phải đợi đến tối nay. Anh nghĩ rằng mình có thể kiềm đến thế không?”
“…”
Tôi không thể nói gì khi em ấy nhìn chằm chằm với tôi bằng một khuôn mặt lố bịch nhất mà tôi từng thấy. Tôi không muốn nói điều này nhưng đúng là đối với tôi chịu đựng suốt một ngày hôm nay chả khác gì một cuộc đấu tranh cả. Tối nay tôi chắc chắn trừng phạt em ấy
“…Anh sẽ nhớ nó”
“Em biết mà và em sẽ mong chờ nó đấy”
…Tôi sẽ lên kế hoạch trừng phạt em ấy sau và em ấy nói em ấy đang mong chờ nó…Yeah, tôi cũng vậy
Chúng tôi đi ra khỏi xưởng và cùng nhau đi đến cửa hàng Karen. Những con đường đất trong thị trấn được làm phẳng và ở hai bên được trải bởi những khối đá được cắt thành thành những viên lát đều nhau . Chúng tôi bắt đầu đi dọc men theo phần đường đá cuội
Trên bầu trời, mặt trời bắt đầu chìm xuống nhừng chỗ cho những ngôi sao và ánh trăng bắt đầu sáng lên từ đàng đông. Rose có vẻ khá là vui vẻ với chuyến đi yên bình của chúng tôi
…và tôi cũng tận hưởng nó nữa
Tôi luôn ghét yandere và Rose cũng là một trong số đó. Vào lần gặp gỡ đầu tiên khi tôi phát hiện em ấy là Yandere, tôi đã nghĩ rằng em ấy cũng giống như những yandere ích kỉ khác mà tôi từng gặp…nhưng em ấy rất khác biệt
Em ấy không hề hành động một cách ích kỉ và luôn tôn trọng tôi trước khi hành động theo ý định của bản thân
Ngay cả lúc này, Rose đang ôm lấy cánh tay tôi khi chúng tôi bước đi cùng nhau, nhưng em ấy chỉ nhẹ nhàng để bộ ngực của mình chạm vào tôi. Em ấy không hề kéo tôi hoặc giam giữ tôi lại
Nếu tôi cố gắng kéo cánh tay ra, thì em ấy sẽ lại gần hơn
Rõ ràng em ấy muốn ở bên cạnh tôi, nhưng em ấy không hề giữ lấy tôi với tất cả sức mạnh của mình. Rose là một Yandere nhưng em ấy lại thể hiện sự chu đáo như những cô gái bình thường khác
Và đó là lí do tại sao tôi cảm thấy thật thoải mái khi đi cùng Rose. Tôi không phiền nếu giành cả ngày sống như thế này với Rose và Claudia…tôi tiếp tục bước đi trên con đường trong khi đang suy nghĩ như thế
Và ngay sau đó, chúng tôi đã tới cửa hàng của Karen
“Đây là cửa hàng mà anh muốn giới thiệu cho em nè, Rose”
“….cho em xem?”
Rose nghiên đầu
“Um…anh chưa nói cho em sao?”
“Em không nghĩ thế?”
“Vậy thì, tại sao em lại đi cùng anh đến tận đây?”
“Bởi vì em muốn đi cùng anh”
“~~~”
Em ấy dễ thương quá! Tôi đã cố gắng kiềm chế bản thân mình lại để không hét lên. Đây giống như Rose biến thái thường ngày. Giờ đây em ấy thật ngây thơ đến nỗi tôi sẽ không ngạc nhiên nếu như em ấy bỗng nhiên cảm thấy xấu hổ và quay mặt đi nếu như có ai đó khen em ấy dễ thương(H:Giống như từ onii-chan)
- Không, bình tĩnh lại đi tôi ơi. Mình đưa Rose tới đây chỉ vì một lí do
“Anh đưa em đến đây là để giới thiệu em với Karen. Em có nhớ đến việc tại sao chất liệu mà bộ đầm em mặt lại có chất lượng cao như vậy không?”
“Ah, em hiểu rồi. Loại vải đó là được làm ở đây phải không?”
“Ừ, và cũng có nhiều loại vải mà anh muốn sử dụng nữa. Anh cần những thứ này để có thể làm những bộ trang phục mới. Đó cũng là lí do anh muốn em tài trợ cho cửa hàng của cô ấy”
“Nếu anh cần tiền để có thể sản xuất hàng loạt loại vải này, thì em sẽ không ngần ngại tài trợ đâu”
“Có ổn không nếu như em làm điều đó mà không hỏi Phu nhân”
“Khi nói đến quần áo, thì em đã được trao một số quyền kinh doanh tài chính. Tuy nhiên, em vẫn cần nói chuyện với mẹ về số tiền có thể tài trợ. Anh có phiền không nếu em có thể nhìn bên trong cửa hàng và loại vải đã làm ra cái váy cho em?”
“Tất nhiên rồi. Vào đi”
Sau khi mở cửa, tôi nói ‘Xin mạn phép’ trước khi vào trong. Và rồi chúng tôi nghe thấy một âm thanh của một người chạy ra từ bên trong cửa hàng
“Là tiếng của Yuzuki-san. Đừng lo, lần này tôi đã chuẩn bị một cái giường trong nhà kho rồi!”
“…cô đang nói về cái quái gì thế?”
Tôi đưa cho Karen một ánh nhìn khó chịu khi thấy cô ấy chạy ra từ nhà kho cửa hàng
“Cậu nói cái quái gì thế? Rõ ràng, tôi đã làm ra một cái giường để cho cậu và Claudia có thể dành thời gian nóng bỏng bên nhau như thể những tờ giấy cọ xát vào nhau!”
“…làm thế nào mà cô lại mong đợi cái gì đó như thế chứ? Nếu chúng tôi làm chuyện đó trên giường. Claudia sẽ không bật như trước đây đâu”(H:kiểu như là chơi trần sướng hơn chơi bao)
“Tôi chắc chắn có thể với kĩ năng của cậu, nó sẽ thành công. Bên cạnh đó, cậu là người đã đánh thức vẻ mặt này của tôi. Cậu phải chịu trách nhiệm cho nó”
Đúng là Karen đã nhìn thấy tôi và Claudia hòa cùng nhau trong cửa hàng của cô ấy, và nó giống như thể là một tôn giáo trọng đạo nào đó đã khai sáng cho cô ấy….(H:ôi, con chiên)
“Tôi hiểu được những gì mà cô đang nói nhưng nó sẽ không thành công nếu chúng tôi làm chuyện đó trước mặt cô. Claudia không thích nó như cách mà cô ấy đã từng làm trước đây”
Claudia khá là dâm khi muốn ai đó nhìn cổ hay phát hiện ra khi cổ làm chuyện ấy. Và việc không muốn ai đó nhìn thấy cổ làm chuyện đó như thể là một lời nói dối
Tất nhiên, cổ thực sự đã làm chuyện đó, cổ không quan tâm rằng ai đó đang nhìn….nhưng, chắc chắn cổ sẽ không vào đó khi biết rằng sẽ có ai đó nhìn vào
“…Hmm, đúng là vậy. Tôi xin lỗi, tôi sẽ sửa cái giường lại”
“Sẽ ổn nếu như cô hiểu. Tôi sẽ lấy cho cô một cái gương ma thuật để cô có thể xem mà không bị phát hiện. Vui lên đi”
“Một cái gương ma thuật…đó là gì?”
“Đó là một vật phẩm ma pháp có một mặt hoạt động bình thường như một chiếc gương bình thường nhưng mặt còn lại là thiết bị phát hình ảnh”
“…Eh, một cái gương như thế có tồn tại sao?”
“Ừ. Nó không phải là cái gương tầm thường đâu”
“Vậy thì, với cái gương đó…tôi có thể-”
Karen nhìn tôi với khuôn mặt đầy háo hức. Tôi gật đầu và đưa ngón cái lên. Khuôn mặt của Karen sáng lên với niềm vui khoái lạc
“Ooooh, đúng như mong đợi từ cậu, nii-san. Tôi sẽ chuẩn bị cho cậu và Claudia phòng ngủ lớn nhất!”
“Tốt, tấm gương sẽ do tôi lo liệu”
Sau đó cô ấy bắt đầu thư giản lại và tận hưởng khoảng khắc mà chúng tôi(main và Claudia) làm chuyện đó, tôi có thể tưởng được bên kia tấm gương chính là Karen…chắc chỉ tưởng tượng thôi cũng làm cô ấy phấn khích rồi
…Oh, phải rồi. Hôm nay tôi đến đây là có lí do. Tôi hắng giọng lại và nói ‘Hôm nay tôi muốn giới thiệu một người cho cô’ và giới thiệu Rose, người đang đợi ở phía sau tôi
“Rất vui được gặp cô, Karen. Tôi là nô lệ tình dục của Yuzuki onii-san”
“Cái loại giới thiệu gì đây?”
“…Eh?”
Em ấy đang biểu hiện một biểu cảm như thể không hiểu gì
“Đúng là em là nô lệ của anh nhưng anh nghĩ em nên giới thiệu bản thân một cách nghiêm túc với cái lí do tại sao chúng ta lại tới đây”
Trước khi chúng tôi đi vào cửa hàng, tôi đã nói với em ấy rằng tôi muốn em ấy và gia tộc em ấy tài trợ cho cửa hàng này, vì thế em ấy nên giới thiệu mình là con của một bá tước hơn là một nô lệ
“Chà, tại vì anh và Karen đang nói về những điều dâm dục nên em nghĩ mình nên cuốn theo chiều gió…”
“Em sai rồi”
Tôi thực sự cần kiểm soát bản thân mình lại. Gần đây, tôi cảm thấy trong tâm trí của tôi toàn là suy nghĩ đồi bại. Tôi hắng giọng và quay lại một lần nữa với Karen
“Rose chính là con gái của gia tộc Bard”
“Eh!? Nếu thế….”
“Ừ, tôi đã nhờ em ấy hỗ trợ tài chính cho cô-”
“Nii-san, anh đã biến một đứa con gái của bá tước thành nô lệ tình dục sao!?”
“-Đúng là vậy, và nhiều chuyện đã xảy ra lắm, nhưng hiện giờ tôi đang muốn một cuộc thảo luận nghiêm túc. Làm ơn, tạm thời gác mọi thứ sang một bên cái”
Tôi cần phải nghiêm túc về suy nghĩ và hành động của mình
“*ho* Dù sao, cái cô gái bên cạnh tôi là nô lệ của tôi và là con gái của gia tộc đang cai trị hòn đảo này. Em ấy ở đây là để cung cấp và hỗ trợ tài chính cho cô”
“…Nii-san, anh đúng là con thú hoang dã đấy”
“Im đi. Cô không cần nói với tôi về những gì mà tôi tự biết”
Được rồi, thời gian đùa giỡn kết thúc rồi, đến lúc phải nghiêm túc rồi.
“Tôi chỉ muốn hỏi cô điều này: Cô có đồng ý nhận viện trợ từ gia tộc Bard không?”
Sẽ không hề sai nếu như cửa hàng của Karen nằm dưới quyền kiểm soát của gia tộc Bard nếu như cô ấy đồng ý nhận sự hỗ trợ của họ. Tôi nghĩ Karen có thể từ chối nó, nhưng cô ấy nói là ‘Tôi không phải là không đồng ý, nhưng nó hơi lạ”
“Claudia luôn mặc những bộ đồ được làm từ vải của cửa hàng này. Và như thế, chúng ta có thể đạt được ước mơ có thể bán nhiều quần áo cho người khác. Nếu nó không phải là thứ gây cản trở cho ước mơ này, thì anh sẽ không phiền đâu”
“Em hiểu rồi…”
Cửa hàng quần áo Wells sẽ cần rất nhiều số lượng vải so với lượng đợt hàng cần thiết. Karen đồng ý nhận sự tài trợ miễn là nó không ảnh hưởng gì nhiều
“Rose rất thích loại vải mà tôi đã làm trang phục cho em ấy và em ấy sẵn sàng tài trợ cho gia đình của cô, nhưng em ấy muốn xem thử các loại vải mà cô đang có”
“Nếu là thế, thần sẽ cho ngài xem trong nhà kho. Rose-sama, đi theo thần”
Karen, người cuối cùng cũng trở nên nghiêm túc, bắt đầu hướng dẫn Rose ra phía sau, nơi cất trữ tất cả loại vải
Trong nhà kho, thì điều khá ngạc nhiên là kích thước của nó khá lớn so với cửa hàng, mấy bước tường đã được mấy cái vải che đậy lại. Ở một góc nào đó, có một cái giường màu hồng rất lớn
“…hình như cô có nhiều loại vải hơn kể từ lần cuối tôi ghé đây”
Có khá nhiều loại vải tôi thích lúc trước không có giờ đã nằm ở đây. Tôi không biết rõ về ngành dệt, nhưng tôi có thể nói rằng họ mất khá nhiều thời gian và công sức để tạo nó
Đợi đã, đây là-
“Voan!?”
Vải Voan- không phải là một cái bánh voan- mà nó là một loại vải mỏng và gần như là trong suốt
Với loại vải như thế, tôi có thể tạo ra những loại áo cánh và áo sơ mi một cách tỉ mỉ, nhưng tôi cũng có thể làm cho cái váy trong suốt hơn đến mức…Ah, trí tưởng tượng của tôi không ngừng lại được
“Karen, cô còn nhiều loại vảy này không?”
“Thật không may, chúng tôi chỉ có mẫu đó thôi”
“Liệu có thể có thêm không?”
“Được. Tôi nghĩ cậu sẽ hiểu, nii-san, nhưng loại vảy này khác với đan. Nếu ai đó không có duyên làm ra được loại vải đó, thì chúng tôi không thể tạo ra một cách hàng loạt được”
“Tôi hiểu rồi…”
Cô ấy đã một mình điều hành cửa hàng này. Ngay cả khi có đầy đủ trang thiết bị, thì họ vẫn cần thêm nhiều nhân viên hơn để có thể đáp ứng nhu cầu. Sau cùng, họ cũng cần nhiều tiền hơn
“…Rose, em nghĩ sao? Nếu họ có thể tạo ra hàng loạt cái vải này, sự đa dạng về trang phục mọi người mặc sẽ tăng lên cao”
“…những thứ này thật tuyệt. Có khá nhiều loại vải em chưa từng thấy trước đây. Chất lượng không hề tệ. Chúng còn có thể tốt hơn loại vải mà em thường sử dụng. Sẽ mất khoảng bao lâu để sản xuất chúng một cách hàng loạt?”
Từ cuối cùng là dành cho Karen
“Chà, đó là…umm, ngài đã nói ngài sẽ cung cấp nguồn trợ cấp cho chúng tôi phải không?”
“Ừ, kế hoạch là vậy. Tuy nhiên, nó cũng có điều kiện”
Điều kiện đầu tiên mà Rose đưa ra cũng như là tiếng nói của gia tộc Bard chính là tất cả những loại vải trong cửa hàng của Karen chỉ được buôn bán cho gia tộc Bard
Đó chỉ là nếu như có một gia đình quý tộc khác nào đó đề nghị với giá cao hơn thôi, nên trước hết gia tộc Bard phải nắm lấy con ngọc vàng trước. Karen có vẻ hơi do dự khi nghe điều kiện này
“Thần chỉ muốn xác nhận một điều thôi. Ngài là nô lệ của Yuzuki phải không?”
“Eh, ừ. Chúng tôi hiện đang có kế hoạch sẽ thực hiện chuyện đó vào tối nay”
Rose nghiên đầu một bên, và tự hỏi tại sao Karen lại hỏi điều đó
Karen quay lưng lại với Rose
Tôi có thể tưởng tượng được những gì mà cô ấy đang nghĩ mà không cần hỏi. Tôi chắc chắn cô ấy nghĩ loại vải này sẽ không thể nào tăng nổi sự quyến rũ của Claudia
“Đừng lo, Rose cũng đang hỗ trợ tài chính cho cửa hàng quần áo Wells”
Cửa hàng quần áo Wells có thể không phát triển được nếu không có cửa hàng Karen. Vì thế, ngay cả khi Rose không phải là nô lệ của tôi thì loại vải này có thể đến tay cửa hàng cửa hàng quần áo Well được
Rose có vẻ cũng hiểu mối quan tâm của Karen và nói ‘Ah, đó là những gì mà cô đang lo sao’
“Tôi hứa là sẽ ưu tiên cho cửa hàng quần áo Wells. Trong thời gian này, chúng tôi chỉ định giao dịch cho cửa hàng Wells thôi. Cô không cần lo đâu”
“Nếu là thế, thì ổn”
Karen thở phào nhẹ nhõm nhưng nhanh chóng nghe điều kiện kế tiếp của Rose
“Điều kiện tiếp theo là gì?”
“Cái thứ hai khá đơn giản. Vì tôi cần thảo luận với mẹ mình về số tiền có thể cung cấp cho cô, nên tôi sẽ mang về cho bà ấy một mẫu”
“Oh, nếu là thế, thì ngài cứ tự nhiên”
“Cảm ơn cô. Sau đó, tôi nghĩ tôi sẽ lấy mấy thứ này”
Rose nói điều đó và lấy những loại vải khác nhau. Điều này là hoàn thành để lấy những mẫu vải cần thiết để bắt đầu công đoạn sản xuất hàng loạt
Tôi quyết định xem những loại vải mà cô ấy đang có. Vải ở trên kệ ở phía trước chỉ là mẫu thử, nhưng rất có thể ở trong kho cô ấy còn cái khác
“Tôi có thể mua một lượng vải lớn không?”
“Eh…?Ah, được mà, cậu muốn mua bao nhiêu cũng được. Cậu sẽ làm váy cưới sao?”(H:END?)
“Tôi hi vọng sẽ nhận được nhiều đơn hàng trong tương lai và sẽ tốt hơn nếu có thể backstock”(H:theo trans nghĩ là lật ngửa hay còn gọi là đảo ngược tình thế)
Tôi có thêm khá nhiều tiền kể từ khi nhận những đơn đặt hàng. Bây giờ tôi có thể mua một số loại vải khác để dùng cho những dự án khác. Và như thế, tôi đã mua được một số loại vải
---
P/S Himekishi: Hiện giờ trans khá là chán bộ Attention do khá khó nuốt nên sẽ ngưng một thời gian để cố hoàn thành Yandere megami xong vol 3 vì tác giả tạm thời chỉ làm đến tập 3
P/S Himekishi: Nếu có thắc mắc gì hãy gửi tin nhắn trong:
Rose và tôi đang ngồi trên bàn và thảo luận liệu có khả thi khi tạo ra một thiết bị sử dụng gỗ và cây làm nguyên liệu để làm ra giấy qua nguồn cung cấp nguyên liệu của gia tộc Bard hay không?
Sau khi thỏa luận, chúng tôi quyết định nên nói vấn đề này với Mary, là mẹ của Rose và cũng là người đứng đầu gia tộc Bard
“Vậy thì…em sẽ hỏi ý kiến của mẹ về việc này….hôm nay anh còn cần làm cái gì khác không?”
“Thực sự, anh có chuyện cần nói với Karen. Vì thế, anh không có thì giờ để làm mấy chuyện gì hư hỏng đâu”
“Oh, em chỉ muốn biết anh định làm gì…”
Rose nghiên đầu sang một bên và mỉn cười hạnh phúc. Em ấy cười trông dễ thương rất nhiều khi em ấy nheo cặp mắt xanh và vàng của mình. Tôi nhanh chóng quay đi để chống lại sự cám dỗ của em ấy
“Yuzuki onii-san~…?”
“C-chuyện gì? Anh có thời gian cho việc đó đâu”
“Em không có muốn nói về việc đó”
“Uhm…a-dù sao, anh cũng không có thì giờ để làm việc đó”
Tôi bắt đầu cảm thấy có một chút tức giận, nhưng Rose chỉ mỉm cười
“Em ổn với điều đó…nhưng, Yuzuki onii-san, điều đó cũng có nghĩ là anh phải đợi đến tối nay. Anh nghĩ rằng mình có thể kiềm đến thế không?”
“…”
Tôi không thể nói gì khi em ấy nhìn chằm chằm với tôi bằng một khuôn mặt lố bịch nhất mà tôi từng thấy. Tôi không muốn nói điều này nhưng đúng là đối với tôi chịu đựng suốt một ngày hôm nay chả khác gì một cuộc đấu tranh cả. Tối nay tôi chắc chắn trừng phạt em ấy
“…Anh sẽ nhớ nó”
“Em biết mà và em sẽ mong chờ nó đấy”
…Tôi sẽ lên kế hoạch trừng phạt em ấy sau và em ấy nói em ấy đang mong chờ nó…Yeah, tôi cũng vậy
Chúng tôi đi ra khỏi xưởng và cùng nhau đi đến cửa hàng Karen. Những con đường đất trong thị trấn được làm phẳng và ở hai bên được trải bởi những khối đá được cắt thành thành những viên lát đều nhau . Chúng tôi bắt đầu đi dọc men theo phần đường đá cuội
Trên bầu trời, mặt trời bắt đầu chìm xuống nhừng chỗ cho những ngôi sao và ánh trăng bắt đầu sáng lên từ đàng đông. Rose có vẻ khá là vui vẻ với chuyến đi yên bình của chúng tôi
…và tôi cũng tận hưởng nó nữa
Tôi luôn ghét yandere và Rose cũng là một trong số đó. Vào lần gặp gỡ đầu tiên khi tôi phát hiện em ấy là Yandere, tôi đã nghĩ rằng em ấy cũng giống như những yandere ích kỉ khác mà tôi từng gặp…nhưng em ấy rất khác biệt
Em ấy không hề hành động một cách ích kỉ và luôn tôn trọng tôi trước khi hành động theo ý định của bản thân
Ngay cả lúc này, Rose đang ôm lấy cánh tay tôi khi chúng tôi bước đi cùng nhau, nhưng em ấy chỉ nhẹ nhàng để bộ ngực của mình chạm vào tôi. Em ấy không hề kéo tôi hoặc giam giữ tôi lại
Nếu tôi cố gắng kéo cánh tay ra, thì em ấy sẽ lại gần hơn
Rõ ràng em ấy muốn ở bên cạnh tôi, nhưng em ấy không hề giữ lấy tôi với tất cả sức mạnh của mình. Rose là một Yandere nhưng em ấy lại thể hiện sự chu đáo như những cô gái bình thường khác
Và đó là lí do tại sao tôi cảm thấy thật thoải mái khi đi cùng Rose. Tôi không phiền nếu giành cả ngày sống như thế này với Rose và Claudia…tôi tiếp tục bước đi trên con đường trong khi đang suy nghĩ như thế
Và ngay sau đó, chúng tôi đã tới cửa hàng của Karen
“Đây là cửa hàng mà anh muốn giới thiệu cho em nè, Rose”
“….cho em xem?”
Rose nghiên đầu
“Um…anh chưa nói cho em sao?”
“Em không nghĩ thế?”
“Vậy thì, tại sao em lại đi cùng anh đến tận đây?”
“Bởi vì em muốn đi cùng anh”
“~~~”
Em ấy dễ thương quá! Tôi đã cố gắng kiềm chế bản thân mình lại để không hét lên. Đây giống như Rose biến thái thường ngày. Giờ đây em ấy thật ngây thơ đến nỗi tôi sẽ không ngạc nhiên nếu như em ấy bỗng nhiên cảm thấy xấu hổ và quay mặt đi nếu như có ai đó khen em ấy dễ thương(H:Giống như từ onii-chan)
- Không, bình tĩnh lại đi tôi ơi. Mình đưa Rose tới đây chỉ vì một lí do
“Anh đưa em đến đây là để giới thiệu em với Karen. Em có nhớ đến việc tại sao chất liệu mà bộ đầm em mặt lại có chất lượng cao như vậy không?”
“Ah, em hiểu rồi. Loại vải đó là được làm ở đây phải không?”
“Ừ, và cũng có nhiều loại vải mà anh muốn sử dụng nữa. Anh cần những thứ này để có thể làm những bộ trang phục mới. Đó cũng là lí do anh muốn em tài trợ cho cửa hàng của cô ấy”
“Nếu anh cần tiền để có thể sản xuất hàng loạt loại vải này, thì em sẽ không ngần ngại tài trợ đâu”
“Có ổn không nếu như em làm điều đó mà không hỏi Phu nhân”
“Khi nói đến quần áo, thì em đã được trao một số quyền kinh doanh tài chính. Tuy nhiên, em vẫn cần nói chuyện với mẹ về số tiền có thể tài trợ. Anh có phiền không nếu em có thể nhìn bên trong cửa hàng và loại vải đã làm ra cái váy cho em?”
“Tất nhiên rồi. Vào đi”
Sau khi mở cửa, tôi nói ‘Xin mạn phép’ trước khi vào trong. Và rồi chúng tôi nghe thấy một âm thanh của một người chạy ra từ bên trong cửa hàng
“Là tiếng của Yuzuki-san. Đừng lo, lần này tôi đã chuẩn bị một cái giường trong nhà kho rồi!”
“…cô đang nói về cái quái gì thế?”
Tôi đưa cho Karen một ánh nhìn khó chịu khi thấy cô ấy chạy ra từ nhà kho cửa hàng
“Cậu nói cái quái gì thế? Rõ ràng, tôi đã làm ra một cái giường để cho cậu và Claudia có thể dành thời gian nóng bỏng bên nhau như thể những tờ giấy cọ xát vào nhau!”
“…làm thế nào mà cô lại mong đợi cái gì đó như thế chứ? Nếu chúng tôi làm chuyện đó trên giường. Claudia sẽ không bật như trước đây đâu”(H:kiểu như là chơi trần sướng hơn chơi bao)
“Tôi chắc chắn có thể với kĩ năng của cậu, nó sẽ thành công. Bên cạnh đó, cậu là người đã đánh thức vẻ mặt này của tôi. Cậu phải chịu trách nhiệm cho nó”
Đúng là Karen đã nhìn thấy tôi và Claudia hòa cùng nhau trong cửa hàng của cô ấy, và nó giống như thể là một tôn giáo trọng đạo nào đó đã khai sáng cho cô ấy….(H:ôi, con chiên)
“Tôi hiểu được những gì mà cô đang nói nhưng nó sẽ không thành công nếu chúng tôi làm chuyện đó trước mặt cô. Claudia không thích nó như cách mà cô ấy đã từng làm trước đây”
Claudia khá là dâm khi muốn ai đó nhìn cổ hay phát hiện ra khi cổ làm chuyện ấy. Và việc không muốn ai đó nhìn thấy cổ làm chuyện đó như thể là một lời nói dối
Tất nhiên, cổ thực sự đã làm chuyện đó, cổ không quan tâm rằng ai đó đang nhìn….nhưng, chắc chắn cổ sẽ không vào đó khi biết rằng sẽ có ai đó nhìn vào
“…Hmm, đúng là vậy. Tôi xin lỗi, tôi sẽ sửa cái giường lại”
“Sẽ ổn nếu như cô hiểu. Tôi sẽ lấy cho cô một cái gương ma thuật để cô có thể xem mà không bị phát hiện. Vui lên đi”
“Một cái gương ma thuật…đó là gì?”
“Đó là một vật phẩm ma pháp có một mặt hoạt động bình thường như một chiếc gương bình thường nhưng mặt còn lại là thiết bị phát hình ảnh”
“…Eh, một cái gương như thế có tồn tại sao?”
“Ừ. Nó không phải là cái gương tầm thường đâu”
“Vậy thì, với cái gương đó…tôi có thể-”
Karen nhìn tôi với khuôn mặt đầy háo hức. Tôi gật đầu và đưa ngón cái lên. Khuôn mặt của Karen sáng lên với niềm vui khoái lạc
“Ooooh, đúng như mong đợi từ cậu, nii-san. Tôi sẽ chuẩn bị cho cậu và Claudia phòng ngủ lớn nhất!”
“Tốt, tấm gương sẽ do tôi lo liệu”
Sau đó cô ấy bắt đầu thư giản lại và tận hưởng khoảng khắc mà chúng tôi(main và Claudia) làm chuyện đó, tôi có thể tưởng được bên kia tấm gương chính là Karen…chắc chỉ tưởng tượng thôi cũng làm cô ấy phấn khích rồi
…Oh, phải rồi. Hôm nay tôi đến đây là có lí do. Tôi hắng giọng lại và nói ‘Hôm nay tôi muốn giới thiệu một người cho cô’ và giới thiệu Rose, người đang đợi ở phía sau tôi
“Rất vui được gặp cô, Karen. Tôi là nô lệ tình dục của Yuzuki onii-san”
“Cái loại giới thiệu gì đây?”
“…Eh?”
Em ấy đang biểu hiện một biểu cảm như thể không hiểu gì
“Đúng là em là nô lệ của anh nhưng anh nghĩ em nên giới thiệu bản thân một cách nghiêm túc với cái lí do tại sao chúng ta lại tới đây”
Trước khi chúng tôi đi vào cửa hàng, tôi đã nói với em ấy rằng tôi muốn em ấy và gia tộc em ấy tài trợ cho cửa hàng này, vì thế em ấy nên giới thiệu mình là con của một bá tước hơn là một nô lệ
“Chà, tại vì anh và Karen đang nói về những điều dâm dục nên em nghĩ mình nên cuốn theo chiều gió…”
“Em sai rồi”
Tôi thực sự cần kiểm soát bản thân mình lại. Gần đây, tôi cảm thấy trong tâm trí của tôi toàn là suy nghĩ đồi bại. Tôi hắng giọng và quay lại một lần nữa với Karen
“Rose chính là con gái của gia tộc Bard”
“Eh!? Nếu thế….”
“Ừ, tôi đã nhờ em ấy hỗ trợ tài chính cho cô-”
“Nii-san, anh đã biến một đứa con gái của bá tước thành nô lệ tình dục sao!?”
“-Đúng là vậy, và nhiều chuyện đã xảy ra lắm, nhưng hiện giờ tôi đang muốn một cuộc thảo luận nghiêm túc. Làm ơn, tạm thời gác mọi thứ sang một bên cái”
Tôi cần phải nghiêm túc về suy nghĩ và hành động của mình
“*ho* Dù sao, cái cô gái bên cạnh tôi là nô lệ của tôi và là con gái của gia tộc đang cai trị hòn đảo này. Em ấy ở đây là để cung cấp và hỗ trợ tài chính cho cô”
“…Nii-san, anh đúng là con thú hoang dã đấy”
“Im đi. Cô không cần nói với tôi về những gì mà tôi tự biết”
Được rồi, thời gian đùa giỡn kết thúc rồi, đến lúc phải nghiêm túc rồi.
“Tôi chỉ muốn hỏi cô điều này: Cô có đồng ý nhận viện trợ từ gia tộc Bard không?”
Sẽ không hề sai nếu như cửa hàng của Karen nằm dưới quyền kiểm soát của gia tộc Bard nếu như cô ấy đồng ý nhận sự hỗ trợ của họ. Tôi nghĩ Karen có thể từ chối nó, nhưng cô ấy nói là ‘Tôi không phải là không đồng ý, nhưng nó hơi lạ”
“Claudia luôn mặc những bộ đồ được làm từ vải của cửa hàng này. Và như thế, chúng ta có thể đạt được ước mơ có thể bán nhiều quần áo cho người khác. Nếu nó không phải là thứ gây cản trở cho ước mơ này, thì anh sẽ không phiền đâu”
“Em hiểu rồi…”
Cửa hàng quần áo Wells sẽ cần rất nhiều số lượng vải so với lượng đợt hàng cần thiết. Karen đồng ý nhận sự tài trợ miễn là nó không ảnh hưởng gì nhiều
“Rose rất thích loại vải mà tôi đã làm trang phục cho em ấy và em ấy sẵn sàng tài trợ cho gia đình của cô, nhưng em ấy muốn xem thử các loại vải mà cô đang có”
“Nếu là thế, thần sẽ cho ngài xem trong nhà kho. Rose-sama, đi theo thần”
Karen, người cuối cùng cũng trở nên nghiêm túc, bắt đầu hướng dẫn Rose ra phía sau, nơi cất trữ tất cả loại vải
Trong nhà kho, thì điều khá ngạc nhiên là kích thước của nó khá lớn so với cửa hàng, mấy bước tường đã được mấy cái vải che đậy lại. Ở một góc nào đó, có một cái giường màu hồng rất lớn
“…hình như cô có nhiều loại vải hơn kể từ lần cuối tôi ghé đây”
Có khá nhiều loại vải tôi thích lúc trước không có giờ đã nằm ở đây. Tôi không biết rõ về ngành dệt, nhưng tôi có thể nói rằng họ mất khá nhiều thời gian và công sức để tạo nó
Đợi đã, đây là-
“Voan!?”
Vải Voan- không phải là một cái bánh voan- mà nó là một loại vải mỏng và gần như là trong suốt
Với loại vải như thế, tôi có thể tạo ra những loại áo cánh và áo sơ mi một cách tỉ mỉ, nhưng tôi cũng có thể làm cho cái váy trong suốt hơn đến mức…Ah, trí tưởng tượng của tôi không ngừng lại được
“Karen, cô còn nhiều loại vảy này không?”
“Thật không may, chúng tôi chỉ có mẫu đó thôi”
“Liệu có thể có thêm không?”
“Được. Tôi nghĩ cậu sẽ hiểu, nii-san, nhưng loại vảy này khác với đan. Nếu ai đó không có duyên làm ra được loại vải đó, thì chúng tôi không thể tạo ra một cách hàng loạt được”
“Tôi hiểu rồi…”
Cô ấy đã một mình điều hành cửa hàng này. Ngay cả khi có đầy đủ trang thiết bị, thì họ vẫn cần thêm nhiều nhân viên hơn để có thể đáp ứng nhu cầu. Sau cùng, họ cũng cần nhiều tiền hơn
“…Rose, em nghĩ sao? Nếu họ có thể tạo ra hàng loạt cái vải này, sự đa dạng về trang phục mọi người mặc sẽ tăng lên cao”
“…những thứ này thật tuyệt. Có khá nhiều loại vải em chưa từng thấy trước đây. Chất lượng không hề tệ. Chúng còn có thể tốt hơn loại vải mà em thường sử dụng. Sẽ mất khoảng bao lâu để sản xuất chúng một cách hàng loạt?”
Từ cuối cùng là dành cho Karen
“Chà, đó là…umm, ngài đã nói ngài sẽ cung cấp nguồn trợ cấp cho chúng tôi phải không?”
“Ừ, kế hoạch là vậy. Tuy nhiên, nó cũng có điều kiện”
Điều kiện đầu tiên mà Rose đưa ra cũng như là tiếng nói của gia tộc Bard chính là tất cả những loại vải trong cửa hàng của Karen chỉ được buôn bán cho gia tộc Bard
Đó chỉ là nếu như có một gia đình quý tộc khác nào đó đề nghị với giá cao hơn thôi, nên trước hết gia tộc Bard phải nắm lấy con ngọc vàng trước. Karen có vẻ hơi do dự khi nghe điều kiện này
“Thần chỉ muốn xác nhận một điều thôi. Ngài là nô lệ của Yuzuki phải không?”
“Eh, ừ. Chúng tôi hiện đang có kế hoạch sẽ thực hiện chuyện đó vào tối nay”
Rose nghiên đầu một bên, và tự hỏi tại sao Karen lại hỏi điều đó
Karen quay lưng lại với Rose
Tôi có thể tưởng tượng được những gì mà cô ấy đang nghĩ mà không cần hỏi. Tôi chắc chắn cô ấy nghĩ loại vải này sẽ không thể nào tăng nổi sự quyến rũ của Claudia
“Đừng lo, Rose cũng đang hỗ trợ tài chính cho cửa hàng quần áo Wells”
Cửa hàng quần áo Wells có thể không phát triển được nếu không có cửa hàng Karen. Vì thế, ngay cả khi Rose không phải là nô lệ của tôi thì loại vải này có thể đến tay cửa hàng cửa hàng quần áo Well được
Rose có vẻ cũng hiểu mối quan tâm của Karen và nói ‘Ah, đó là những gì mà cô đang lo sao’
“Tôi hứa là sẽ ưu tiên cho cửa hàng quần áo Wells. Trong thời gian này, chúng tôi chỉ định giao dịch cho cửa hàng Wells thôi. Cô không cần lo đâu”
“Nếu là thế, thì ổn”
Karen thở phào nhẹ nhõm nhưng nhanh chóng nghe điều kiện kế tiếp của Rose
“Điều kiện tiếp theo là gì?”
“Cái thứ hai khá đơn giản. Vì tôi cần thảo luận với mẹ mình về số tiền có thể cung cấp cho cô, nên tôi sẽ mang về cho bà ấy một mẫu”
“Oh, nếu là thế, thì ngài cứ tự nhiên”
“Cảm ơn cô. Sau đó, tôi nghĩ tôi sẽ lấy mấy thứ này”
Rose nói điều đó và lấy những loại vải khác nhau. Điều này là hoàn thành để lấy những mẫu vải cần thiết để bắt đầu công đoạn sản xuất hàng loạt
Tôi quyết định xem những loại vải mà cô ấy đang có. Vải ở trên kệ ở phía trước chỉ là mẫu thử, nhưng rất có thể ở trong kho cô ấy còn cái khác
“Tôi có thể mua một lượng vải lớn không?”
“Eh…?Ah, được mà, cậu muốn mua bao nhiêu cũng được. Cậu sẽ làm váy cưới sao?”(H:END?)
“Tôi hi vọng sẽ nhận được nhiều đơn hàng trong tương lai và sẽ tốt hơn nếu có thể backstock”(H:theo trans nghĩ là lật ngửa hay còn gọi là đảo ngược tình thế)
Tôi có thêm khá nhiều tiền kể từ khi nhận những đơn đặt hàng. Bây giờ tôi có thể mua một số loại vải khác để dùng cho những dự án khác. Và như thế, tôi đã mua được một số loại vải
---
P/S Himekishi: Hiện giờ trans khá là chán bộ Attention do khá khó nuốt nên sẽ ngưng một thời gian để cố hoàn thành Yandere megami xong vol 3 vì tác giả tạm thời chỉ làm đến tập 3
P/S Himekishi: Nếu có thắc mắc gì hãy gửi tin nhắn trong:
Danh sách chương