Bữa ăn thứ 24 : Kuishinbo Elf

[XONG CHƯƠNG NÀY LÀ HẾT VOL 1 CỦA TRUYỆN]

3 tháng trôi qua từ khi tôi đến cửa hàng ăn đầu tiên

[Ồ, ngài lại đến à, Kuishinbo-chan!]

Số người làm việc ở các cửa hàng này quen tôi tăng vọt lên theo cấp số nhân

Tôi đã đi ăn những quán ở đây trong 3 tháng qua và đã được nếm hết những món ăn ở đây

Nhìn vào hành động này, có vẻ mọi người bắt đầu gọi tôi là [Kuishinbo Elf]

Từ bây giờ, nickname của tôi trở thành [Kuishinbo Elf].

Tôi rất cảm ơn họ, tuy cái biệt danh này không trất’s như Thánh nữ-sama

Nhưng tôi thấy bất tiện khi bị gọi là Thánh nữ-sama

[Hôm nay sẽ là món ramen]

Mục tiêu hôm nay là món mới nhất, [Ramen thịt heo]

Ông chú đầu hói với cái khăn quấn quanh cổ nói với tôi rằng cuối cùng ông ấy cũng tìm ra hương vị tuyệt vời nhất cho món ramen này

[Cảm ơn vì đã đợi]

Một kỳ quan hiện ra trước mắt tôi, Nước dùng màu trắng thơm ngào ngạt cùng với những sợi ramen màu vàng, Những miếng thịt xá xíu được bày lên trên với những cọng hành và một ít riềng đỏ. Món [Ramen thịt heo] được đặt lên bàn trước mặt tôi

[Itadakimasu!!]

Tôi dùng đũa để ăn

Eleanor-san đi cùng và hành động như là người giám hộ của tôi. Cô ấy dùng thìa và dĩa để cuộn ramen trước khi ăn

Quả vậy, đũa rất khó để sử dụng chúng

[Thánh nữ-sama dùng đũa thật giỏi~!]

Tôi được Eleanor-san khen ngợi.

Hehe!

[Slurp…gulped, chew, chomp chomp…]

Tôi bắt đầu nếm món ramen này

Hương thịt heo được bao phủ bởi thứ nước dùng thơm ngon

Sợi ramen mảnh và thẳng, đúng theo ý thích của tôi

Hương vị ngào ngạt của thịt heo hòa vào ramen khiến tôi muốn ăn thêm nữa

Miếng xá xíu nướng rất dẻo và tan trong miệng tôi

Những gia vị như hành và riềng đỏ làm tăng thêm vị thơm ngon, làm cho món ramen trở nên hoàn hảo

[Thật là ngon!!]

Mặt tôi cười rạng rỡ và nói với ông chú món ramen này tuyệt vời đến thế nào

Nhìn thấy tôi cười, chú ấy gật đầu hài lòng

[Có vẻ bao công sức của ta đã được đền đáp]

Bình luận của tôi như là chất kích thích, kết quả là rất nhiều mạo hiểm giả chạy về phía cửa hàng tạo ra một hàng dài khách hàng đến gian hàng ăn

[Ramen thịt heo! Loại bự nhất!!]

[Tôi muốn ăn như thế! 3 suất nhé!!]

Chủ cửa hàng la hét vì quá vui sướng

Có vẻ như cửa hàng của ông ấy đã bán được nhiều nhất kể từ ngày khai trương

——————————————————————————————————————————

Được rồi, tôi có thời gian rảnh cho cả ngày hôm nay.

Hiện tại thì đang là 8 giờ sáng

Khi đang phân vân nên làm gì, có tiếng gõ cửa vang lên

[Mời vào]

Tôi mời mọi người vào phòng

Eleanor-san, Miranda-san và Tiffany-neechan vào phòng

[Hôm nay là ngày nghỉ của ngài, phải không?]

Eleanor-san tiếp tục nói

[Vậy thì, hãy mua ít quần áo cho Thánh nữ-sama nào!]

Đôi mắt cô ấy lấp lánh và bùng lửa cháy sau khi nói câu đó

Tệ rồi! Cô ấy như thú dữ đang tìm con mồi

[Mau chạy ngay kẻo bị bắt] Tôi nghĩ trong đầu

Tôi chạy đến cửa!

Gak! Một cặp ngực mềm mại đập vào tôi

Bộ ngực ấy là của Eleanor-san

[Sao…cô ấy…!?]

Ba-bump, ba-bump, ba-bump, ba-bump, ba-bump…!!

Tôi nghe thấy âm thanh đó trong đầu

Có lẽ, âm thanh đó từ trái tim đang đập thình thịch trên ngực tôi

Khi tôi chạy về phía cửa, chắc chắn là Eleanor-san ở đằng sau tôi

Nhưng trước khi tôi nhận ra, Eleanor-san đã xuất hiện trước mặt

Đây không phải mơ, cũng chả phải ảo ảnh

Tôi thấy một cái nhìn đáng sợ vào tôi

[Ngài có biết? Chỉ cần liên quan đến mua sắm, không ai thoát được cô ấy đâu]

Đáng sợ, phụ nữ đáng sợ thật

[Chỉ lần này thôi, xin hãy làm búp bê thử đồ cho Eleanor-san]

Với khuôn mặt mỉm cười, Tiffany-neechan giữ chặt tôi

Cuối cùng thì, Tiffany-neechan và Eleanor-san, một người cầm một tay tôi và kéo tôi đến trung tâm mua sắm ở Philimichia

Donna~donna~do~na~do~na… (T.L: Bài hát này là bài nói về việc đưa một con bò vào lò mổ )

Lời bài hát đó đang ngập tràn tâm trí tôi

——————————————————————————————————————————

Cuối cùng chúng tôi đã đến trung tâm mua sắm

Xung quanh những tòa nhà đẹp mắt, rất nhiều người đang shopping

Rất nhiều cửa hàng được trang trí rất bắt mắt ở đây

Khác với những gian hàng trên phố, khách hàng mua sắm ở đây là những người thuộc tầng lớp cao hơn

[Được rồi, chúng ta đến nơi rồi]

Tiffany-neechan cười và đứng trước một cửa hàng.

Cửa hàng có biển [Quần áo sang trọng]

Tôi có cảm giác không tốt về việc này

Chúng tôi bước vào cửa hàng

Chính xác là, tôi đã bị kéo vào cửa hàng

Aah… Vậy đây là cánh cửa dẫn đến địa ngục à?

Có nhiều quần áo được trưng bày ở đây

Chúng tôi đi đến phía quần áo cho trẻ em

Theo tôi nghĩ, quần áo đó là dụng cụ tra tấn của tôi

Có vô số quần áo dành cho trẻ em

Một nửa chỗ quần áo trong cửa hàng là cho trẻ em

Váy đó trông thật trang nhã và được trang trí bằng một dây ruy-băng lớn… ĐỢI ĐÃÃÃÃÃ……….!?

Sao có trang phục thỏ dành cho trẻ em thế này!?

Đây thật là kỳ lạ

[Được rồi, không câu giờ nữa, đến giờ thử đồ rồi]

[Haahaa]

Hai người đó bắt đầu di chuyển những ngón tay trong khi cười nham hiểm

Đây không phải tính cách bình thường của họ!!

Và sau đó, tôi bị buộc phải mặc những bộ khác nhau.

Trang phục lolita màu đen, bộ váy trắng tinh khiết cũng như bộ kimono, những thứ đó tồn tại cả trong thế giới này vì một lý do nào đó.

Thật điên rồ khi có tận 12 lớp quần áo trong bộ kimono này. Tôi thậm chí không thể tự mặc một mình!

Như thêm muối vào vết thương, tôi thậm chí phải mặc bộ đồ thỏ.

Đơn giản thì, tôi như một búp bê để thử đồ vậy(Mặt trắng dã)

Đã đến buổi chiều và tôi đã được tha

——————————————————————————————————————————

Tất cả đã kết thúc một khi chúng tôi thử xong quần áo… nhưng đó chỉ là suy nghĩ của tôi mà thôi

Và giờ, chúng tôi đang tìm cửa hàng phụ kiện.

Tôi không có đến một cái lược

Và tôi gặp rắc rối khi mà đang dùng tay để chải tóc, họ nhìn thấy và một lần nữa lôi tôi vào shop phụ kiện .

Tôi có thể dùng ma thuật để giải quyết được không?

Khi tôi nói ý kiến của mình, họ chỉ đơn giản từ chối và giải thích rằng đó là mua lược để cho một cô gái trở nên trang nhã hơn

Và, tôi đã hiểu tại sao con trai và con gái là những sinh vật khác nhau.

À, mà tôi đã thành con gái mà.

Tôi quên mất, hahaha…ha… Tôi muốn trở lại thành con trai

Và, chúng tôi đến một cửa hàng phụ kiện có tên [Milky Lovely]

Họ không nghĩ ra được cái tên nào hay hơn à?

Hai người họ đi vào mà không ai thèm để ý cái tên đó

Vô số lược ở cái shop này

Và có rất nhiều thứ khác

Lược cho tóc dài, cho tóc ngắn, thậm chí cả lược cho tộc Người thú

Khi tôi thở dài và nghĩ cái shop này có đủ mọi thứ, thì tôi tìm ra chiếc lược màu trắng có nhãn “ Cho tộc Elf”

Tôi cầm nó lên tay

[Đây rồi, đây rồi… Bạn ơi, tôi muốn mua cái này…!]

Bạn nào ư… tôi chỉ đưa ra lời đề nghị xã giao thôi mà

Tôi thích cái lược này và muốn mua nó

[Cái này giá là 5 đồng vàng]

[Đắt thế?]

Tôi càu nhàu và kiểm tra ví của mình

Chỉ còn 5 đồng và tôi thấy thật xấu hổ

Cái lược đó giá bằng toàn bộ gia sản của tôi

Lý do tôi nhẵn túi nhanh là vì tôi mua quá nhiều quần áo

[Có lẽ mình nên thôi không mua nữa… Fukyun]

Tôi miễn cưỡng trả lại cái lược về vị trí cũ

Tôi sẽ quay lại sau khi kiếm đủ tiền…

Cuối cùng, tôi mua một cái lược, gương tay, nước hoa và một cái cặp tóc. Chúng ta làm tôi hết tiền

Đó là những phụ kiện tối thiểu cho phụ nữ

Thiệt tình, con gái tiêu tốn nhiều tiền thật đấy!

Đến tôi và chúng tôi rời cửa hàng

Eleanor-san, Miranda-san và Tiffany-neechan có vẻ rất hài lòng

Tôi đã nhìn thấy bộ mặt khác của họ hôm nay.

Ngược lại, tôi thấy thật buồn

Dù tôi xuất hiện ở đây là hình hài con gái, nhưng linh hồn của tôi là một người đàn ông trưởng thành cơ mà

Não tôi bị hư hỏng nghiêm trọng ở hôm nay

Và, cảm giác cũng không chán lắm khi họ rất hạnh phúc, vì họ đã chăm sóc tôi từng ấy thời gian mà…

Bốn chúng tôi bắt đầu đi bộ về trong khi tôi nghĩ về những điều đó.

Bóng tối bắt đầu hiện lên dưới hoàng hôn và tôi nắm tay Eleanor-san và Tiffany-neechan

Bên cạnh 3 chúng tôi, Miranda-san mìm cười hạnh phúc bên cạnh chúng tôi

Dù tôi không biết tình bạn của chúng tôi kéo dài bao lâu, những sẽ rất tuyệt nếu chúng ta duy trì mói quan hệ này lâu hơn nữa

Tôi hiện tại chỉ là một đứa trẻ

Dù tôi là tộc Elf, tốc độ phát triển của tôi là bình thường

Những bộ quần áo tôi mặc hồi xưa đã quá nhỏ khi mà tôi đã cao hơn, nên tôi giữ vào [Free Space] của tôi

Tốc độ tăng trưởng của một đứa trẻ Elf giống như con người

…Nhưng mà có thật không? Có vẻ cơ thể tôi phát triển chậm hơn người khác

Tuy nhiên, sư khác biệt của người thường và tôi, là tôi không già đi

Nhưng không già đi không có nghĩa là không chết

Trong 10 năm nữa, tôi sẽ phát triển như họ, nhưng không nên nói về các “thứ khác” như của Miranda-san (Có thể sẽ được như thế lắm chứ).

Trong thời gian đó, quan hệ của chúng tôi sẽ ra sao…

Mà~, tôi cũng chắc biết nữa

Hay suy nghĩ khi điều đó đến.

Tôi đi bộ chậm rãi bên cạnh họ trong khi nghĩ ngợi những thứ đó. Tôi thực sự rất cảm kích họ và cảm thấy thật hạnh phúc

Hết tập 1

----------------------------------------------------------------------------------------------

QUẢNG CÁO

Blog :

Donate :

----------------------------------------------------------------------------------------------
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện