Đưa tiễn bộ dáng liền cảm thấy phiền.

Trình Thính Ngôn trầm mặc lắc đầu.

Trình Thính Ngôn rũ xuống đôi mắt.

Mỗi một ngày.

Đều có thể đi trên đường xin cơm.”

Trình Thính Ngôn: “……”

……

Chân vô lực mà bò lên.

Bảo đâu?

Anh……

Tốt…… Đã hiểu.

Đi vào.

……

Cái gì tạp?

Ôn Hưởng lắc đầu.

!


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện