Nhà văn. Đó là một trong số ít nghề nghiệp trong ‘Con đường sinh tồn’ có thể sở hữu khả năng Hóa thân.



Nếu hắn thực sự là một nhà văn thì có thể lý giải một số chuyện kỳ lạ đã xảy ra.



Đôi môi của Tông đồ thứ nhất nhăn nhó.



“Nhà văn...ý ngươi là người đã sáng tạo ra Sách Khải Huyền? Vậy là ngươi đã tìm ra. Đúng, ta đã viết Sách Khải Huyền.”



Ý tôi không phải vậy, nhưng tên khốn này đột nhiên nói những lời vô nghĩa. Đối với tôi, đó là một sự thật không thể nào tồn tại được. Tôi nhìn về phía Yoo Jonghyuk.



[Kỹ năng độc quyền, Quan điểm của Độc giả toàn tri đã được kích hoạt!]



[Nhân vật Yoo Jonghyuk hiện đang sử dụng Phát hiện nói dối Lv. 6.]



Tôi biết mà. Anh ta là một thằng ngốc cẩn trọng. Tôi hỏi lại lần nữa “Anh là người đã viết Sách Khải Huyền?”



"Đúng. Đồng thời ta cũng là chủ sở hữu duy nhất của Sách Khải Huyền.”



Một tiếng cười tự tin nổi lên. Có thật không? Hãy thử xem nào.



[Nhân vật ‘Yoo Jonghyuk’ đã sử dụng Phát hiện nói dối Lv. 6.]



[Nhân vật Yoo Jonghyuk đã xác nhận rằng tuyên bố này là đúng.]



…Gì? Tên này đã nói thật? Tôi đột nhiên hoảng loạn và mạch suy nghĩ rối tung hết lên. Dù tôi có nghĩ về nó như thế nào đi nữa thì chuyện này là hoàn toàn không thể nào.



Tôi che giấu sự bối rối và hỏi lại một lần nữa  “Chính xác thì anh đang nói về điều gì?”



“Tại sao ngươi hỏi trong khi ngươi đã biết? Một thiên hùng ca về tương lai.”



[Nhân vật Yoo Jonghyuk đã xác nhận rằng tuyên bố này là đúng.]



...Kỳ lạ. Nó thật sự là sự thật?



"Bây giờ đến lượt ngươi. Làm thế nào ngươi biết về kế hoạch của ta và các tông đồ? Hay ngươi cũng là một tông đồ?”



“Anh đã tự mình viết Sách Khải Huyền? Vậy thì không phải anh nên biết điều đó sao?”



“Không phải rất vui sao khi được trở thành một người sáng tạo toàn tri?”



Hắn cười khúc khích như một nhân vật phản diện nhàn nhã, tôi lấy lại bình tĩnh. Bất kể tôi có quan sát thế nào, hắn ta tuyệt đối không phải tác giả của ‘Con đường sinh tồn’. Nếu hắn thực sự là tác giả, không có chuyện hắn không biết việc mình đã gửi cho tôi một bản sao lưu.



“Bên cạnh đó, thật thú vị. Ta đã nghĩ người phụ nữ trong nhà tù Seodaemun là tông đồ cuối cùng nhưng vẫn còn một người đàn ông ẩn trốn…”



“...Nhà tù Seodaemun?”



“Hmmm, ngươi vẫn chưa biết? Hãy giao dịch với nhau. Tiết lộ danh tính thực sự của ngươi và ta sẽ cung cấp cho ngươi thông tin.”



"Xem nào? Tôi không nghĩ rằng anh có thông tin mà tôi muốn.”



“Có thể ta đã bị áp đảo nhưng đây không phải là cơ thể thực của ta. Ngươi đã có chút may mắn…”



“Tôi biết thông tin về tương lai.”



Tôi cố tình ngắt lời hắn. Bây giờ là lúc để rắc một chút gia vị cho Yoo Jonghyuk.



“Hơn nữa, tôi biết nhiều hơn anh.”



[Nhân vật Yoo Jonghyuk đã xác nhận rằng lời nói của bạn là đúng.]



Biểu cảm của Sứ đồ đầu tiên đông cứng lại.



“Đừng có sử những lời vô nghĩa. Ta biết nhiều hơn ngươi..."



Trong khoảnh khắc, một thứ gì đó lóe lên trong mắt hắn ta.



“Đợi một chút.Chẳng lẽ?”



Khoảnh khắc hắn nhận ra điều gì đó cũng là lúc tôi ngờ ngợ ra vài thứ. Tên này, có phải là hắn không? Ngay bây giờ có năm sự thật mà tôi đã biết.



Một, hắn đã đọc ‘Con đường sinh tồn’. Hai, nghề nghiệp của hắn là một nhà văn. Ba, hắn không phải tác giả của ‘Con đường sinh tồn’. Bốn, hắn từng viết một ‘văn bản’ về tương lai. Năm, kiến ​​thức của hắn chỉ ‘phần nào’ chính xác.



Tôi đã đọc qua 3.149 chương của ‘Con đường sinh tồn’. Theo như tôi biết, Con đường sinh tồn không phổ biến và cũng không có phiên bản sao lưu bất hợp pháp. Nhưng nếu hắn đúng là người mà tôi đang nghĩ tới…. thì có thể hiểu được nếu tên này có phiên bản sao lưu và biết nhiều về Con đường sinh tồn.



Tôi mở miệng.



“Anh có thích sống trong khi sao chép người khác không?’’



“G-Gì?”



Mắt hắn run lên. Không còn nghi ngờ gì nữa. Tông đồ thứ nhất chính là kẻ đó.



“Tôi đã không nghĩ rằng anh sẽ sống như thế này. Anh có muốn sống như thế này không? Răng tôi nghiến lại mỗi khi nghĩ tới những tuyên bố về việc anh là người tạo ra Sách Khải Huyền.”



"Gì…?"



“Không phải rất lạ sao, thông tin mà anh sử dụng rất ít ỏi.”



Mặt hắn ta tái lại.



“Không phải đã đến lúc anh nên dừng việc này lại rồi hay sao? Anh vẫn tiếp tục việc đó dù thế giới đã trở thành thế này?”



“Yoo Jonghyuk!”



Anh chàng vội vàng nhìn Yoo Jonghyuk.



“Yoo Jonghyuk! Hợp tác với tôi!”



Hắn thật ngốc.



“Như tôi đã nói trước đó, tôi biết tất cả những điều mặc khải. Chỉ có tôi mới có thể đưa anh đến cuối con đường của thế giới này!”



[Kỹ năng độc quyền, Quan điểm của Độc giả toàn tri giai đoạn 2 đã được kích hoạt!]



[Do quá mệt mỏi, bạn không thể kích hoạt Quan điểm của Độc giả toàn tri giai đoạn 2.]



Chết tiệt, ngay lúc này?



"Hãy suy nghĩ cẩn thận! Anh không thể phá vỡ kịch bản 46 một mình. Anh phải hợp tác cùng tôi để đánh bại Anna Croft và Chalatustra!”



Tên khốn này đang nói những lời như tôi đã từng. Yoo Jonghyuk lắc đầu.



“Ta chưa bao giờ nghe nói về những điều mặc khải.”



“Nó giống như một lời tiên tri! Không phải anh có thể thấy thuộc tính của tôi sao? Nó thậm chí viết rằng tôi là ‘cuối cùng’!”



[Nhân vật ‘Yoo Jonghyuk’ đã sử dụng Thiên nhãn Lv. 8!]



Tôi cũng kích hoạt kỹ năng.



[Thông tin của người này không thể được đọc trong Danh sách nhân vật.]



[Người này không được đăng ký trong Danh sách nhân vật.]



Chết tiệt, tôi không thể nhìn thấy nó. Yoo Jonghyuk xác minh điều gì đó với Thiên nhãn và nhìn tôi. Cái đầu bị cắt đứt tiếp tục nói.



“Giết hắn! Anh nên biết rằng hắn ta rất nguy hiểm. Hắn đã đóng giả là anh và sẽ gây những tổn hại nghiêm trọng cho anh trong tương lai. Nếu anh để hắn ta một mình, hắn sẽ gây ra hiệu ứng bướm nghiêm trọng và phá hỏng mọi kế hoạch!”



Tôi bị xúc phạm. Có phải thằng ngốc này muốn chết cùng tôi không?



“...Không phải ngươi cũng thế sao?”



“Tôi khác! Yoo Jonghyuk, hợp tác cùng tôi. Tôi sẽ cho anh một lời thề hoặc bất cứ điều gì anh muốn! Tôi sẽ không bao giờ phản bội anh!”



Hắn hét lên đầy mạnh mẽ. Yoo Jonghyuk theo dõi tình hình và mở miệng.



"Ta hiểu rồi. Hợp tác…”



Sinh lực bắt đầu len trong đôi mắt của Yoo Jonghyuk khi anh ta nhìn tôi. Không thể đọc được suy nghĩ của anh ta khiến tôi phát điên lên được. Yoo Jonghyuk từ từ di chuyển thanh kiếm của mình về phía tôi. Động lực của Tông đồ thứ nhất tăng lên khi hắn hét lên.



“Tiến về phía trước và giết hắn! Giết hắn!"



“Một người là nhà tiên tri và một người là kẻ mặc khải…”



"Giết hắn!”



Poek! Yoo Jonghyuk giẫm lên đầu của Tông đồ thứ nhất.



“Kuk...Cái gì?”



“Nếu ngươi thực sự biết tương lai thì để ta hỏi ngươi một điều.”



"Gì?"



Lưỡi kiếm di chuyển đến cổ tôi. ‘Thanh kiếm độc nhất’ mà tôi được trải nghiệm cùng với Yoo Jonghyuk giờ đang tiến về phía tôi. Cảm giác đau nhói và thứ gì đó ấm áp chảy xuống.



"Hey! Anh đang làm gì vậy?"



Jung Heewon ngạc nhiên chạy về phía này. Tôi giơ tay kiềm chế các thành viên lại. Tôi cũng lo lắng nhưng sẽ không tốt chút nào nếu kích thích Yoo Jonghyuk bây giờ.



Yoo Jonghyuk hỏi Tông đồ thứ nhất.



"Ta sẽ hỏi ngươi. Ta có giết hắn ngay bây giờ hay không?”



"Gì?"



“Nếu ngươi thực sự nhận được tiết lộ về tương lai, ngươi sẽ biết lựa chọn của ta.”



...Tên khốn này có một thói quen xấu. Anh ta lại định làm điều đó một lần nữa?



Khuôn mặt của Tông đồ thứ nhất trông đầy khổ sở. Có lẽ tôi cũng trông như vậy trên ‘Cây cầu ánh sáng’. Thật ngạc nhiên, câu trả lời đến một cách nhanh chóng.



“Tất nhiên là anh sẽ giết hắn! Anh phải làm việc đó!"



Đó là khuôn mặt đầy niềm tin mạnh mẽ. Khuôn mặt hắn ta ngạo nghễ đảm bảo rằng Yoo Jonghyuk sẽ hành động như vậy.



“Hãy tiếp tục, giết hắn! Và...!”



Thanh kiếm di chuyển. Nhưng những gì sau đó không phải âm thanh của xác thịt bị cắt.



Kwajik!



Đầu của Tông đồ thứ nhất nổ tung sau khi bị dẫm lên.



Hắn sẽ không chết vì đó chỉ là một hoá thân, nhưng hắn sẽ phải chịu tổn thương tâm lý nặng nề.



Thanh kiếm Yoo Jonghyuk đã sớm rời khỏi cổ tôi.



“Đúng là một thằng khốn lắm mồm.”



Tôi hơi choáng. Yoo Jonghyuk chọn tha cho tôi? Tôi cảm thấy hơi run. Tôi đã không chắc chắn...



Yoo Jonghyuk nhìn chằm chằm vào tôi một lúc trước khi bước đi.



"Hey! Anh định đi đâu?"



Thằng ngốc, hẳn anh ta đã nghĩ rằng mình rất ngầu.



...Thành thật mà nói, anh ta hơi ngầu.



"Đợi đã! Anh định rời đi với Lee Jihye?”



“Giờ tương lai đã khác, kế hoạch cũng phải thay đổi.”



“Tại sao anh không làm việc cùng tôi? Tôi có thể giúp anh.”



Yoo Jonghyuk quay về phía tôi. Tôi theo phản xạ co mình lại trước ánh nhìn của anh ta.



“Các khoản nợ đã được trả hết. Ưu tiên cuối cùng của ta là không lấy đi cờ của ngươi.”



Tên khốn này? Nhưng tôi không thể rút lui như thế.



“Dù sao đi nữa, anh không thể rời khỏi trạm trừ khi tôi loại anh ra khỏi nhóm. Anh có muốn nhận hình phạt không?”



Yoo Jonghyuk từ từ di chuyển bàn tay về phía chuôi kiếm. Tôi nhanh chóng nói thêm vào.



“Tôi biết kế hoạch của anh. Không phải anh định đi về phía Jung-gu hay sao? Mục tiêu của anh là hoàn thành lá cờ đen bằng cách đi trên Vương lộ. Tôi có thể giúp."



“Ta muốn lấy cờ của ngươi ngay bây giờ.”



“Cứ thử đi. Liệu kiếm của anh nhanh hơn hay lời nói của tôi nhanh hơn?”



Đó là một canh bạc. Yoo Jonghyuk có thể đâm vào cổ tôi trước khi hiệu ứng trừng phạt xuất hiện.



“Anh không cần phải đi về phía Jung-gu. Hãy đi về phía bắc. Lãnh thổ của Bạo chúa sẽ là của anh và nó sẽ giúp anh làm nên lá cờ lớn của mình. Lấy cờ và loại bỏ kẻ thù, không phải là một mũi tên trúng hai con chim hay sao?”



"Ta có thể tự mình làm nó."



“Chỉ còn lại 48 giờ cho đến khi kết thúc kịch bản thứ tư. Anh thực sự có thể chiếm 20 trạm và hoàn thành cờ đen trong khoảng thời gian đó?”



Bàn tay Yoo Jonghyuk chững lại. Anh ta đã bị bắt.



“Bên cạnh đó... Không phải anh đang định đi lên phía bắc à? Anh có chắc chắn muốn bỏ rơi gia đình mình vào lúc này?”



"…Ngươi."



"Bình tĩnh. Tôi đang nói với thiện ý. Tôi thực sự sẽ giúp.”



Đôi mắt giận dữ của Yoo Jonghyuk nhìn chằm chằm tôi một lúc. Bầu không khí căng thẳng. Sát ý dần biến mất.



“Không có thứ gì miễn phí trên cả. Điều kiện của ngươi là gì?”



Đúng như dự đoán, người hồi quy đã nhanh chóng nhận ra. Tôi nói với một nụ cười “Rất đơn giản. Chỉ cần cho tôi biết một điều.”



"Nó là gì?"



“Người mà anh vừa xem, thuộc tính của hắn là gì? Một cái là ‘người rời bỏ cuối cùng’, vậy cái còn lại là gì?”



Một lúc sau, Yoo Jonghyuk mở miệng.



***



10 phút sau, tôi gọi Jung Minseob và Lee Sungkook. Đây là vấn đề riêng cho hai người họ. Trước khi tôi có thể mở miệng, Jung Minseob đã hỏi trước.



“Cuối cùng, kẻ đó là gì?”



Tôi ngập ngừng một lúc trước khi hỏi lại.



“Hai người có biết tiểu thuyết ‘Kẻ hồi quy vô hạn cấp SSSSS’.”



“ Ah, tôi đã từng đọc nó!”



Lee Sungkook giơ tay.



“Không phải là tiểu thuyết từng đứng đầu trên trang Texpia sao? Nó thật sự rất hay…”



“Ah, đúng rồi. Tôi quên mất nhưng giờ thì nhớ rồi. Kết thúc của nó như thế nào nhỉ?”



Hai người họ bắt đầu trao đổi khi ký ức quay lại. Đúng như dự đoán, những người này hẳn phải hứng thú với tiểu thuyết web nếu đã từng đọc Con đường sinh tồn.



“Nó có tất cả các loại tình tiết nhưng...  nó vẫn rất hay.”



Thực tế tôi đã đọc cuốn tiểu thuyết đó. Tôi đang đọc Con đường sinh tồn thì vô tình nhấp vào vì nó nằm trong danh sách ‘Hay nhất hôm nay’. Sau đó tôi rất ngạc nhiên khi thấy mạch phát triển và bối cảnh của tiểu thuyết.



-Một kẻ hồi quy vô hạn tâm thần.



-Sự tài trợ từ các thế lực siêu việt.



-Hệ thống Stream.



-Trò chơi sinh tồn với những nhiệm vụ phi lý



Đây thực tế là những cài đặt rất phổ biến. Vấn đề là các chi tiết của thiết lập chung và cách chúng kết hợp lại với nhau. Tôi đã để lại một bình luận ngay sau khi đọc nó.



-Có phải thứ này đang đạo văn Con đường sinh tồn không?



Tôi nhớ thay vì một cuộc tranh cãi đạo văn, tôi đã bị chỉ trích vì so sánh nó với một cuốn tiểu thuyết rởm. Tôi đã nhận được những tin nhắn khủng khiếp từ các độc giả của Kẻ hồi quy vô hạn cấp SSSSS.



-Mày có thể dừng kinh doanh trên mạng không? Ngừng gây bất tiện ㅉ ㅉ



Tôi rất tức giận và thậm chí đã gửi một ghi chú cho tác giả của Con đường sinh tồn. Rồi tác giả đã nói gì đó. Anh ấy có tâm trạng tốt hơn vì số lượt xem đã tăng lên. Tôi đã khóc vì nghĩ rằng tác giả thật đáng thương.



Lee Sungkook hỏi  “Nhưng tại sao anh lại nói về cuốn tiểu thuyết này?”



“Tông đồ thứ nhất là tác giả của Kẻ hồi quy vô hạn cấp SSSSS.”



"Huh? Không thể nào.”



Tác giả cuốn tiểu thuyết đó sẽ biết về Con đường sinh tồn.



Bây giờ thế giới đã trở thành cuốn tiểu thuyết, tên nhà văn từng đạo cuốn tiểu thuyết đó có thể tuyên bố bản quyền ra thế giới. Ngoài ra, hắn còn thêm vào các thiết lập vô lý của “mặc khải”.



Sau những lời giải thích, Jung Minseob đã hiểu và đưa ra biểu cảm không ngờ được.



“Nó là một cuốn tiểu thuyết đạo văn?”



"Đúng."



“Hãy nghĩ về nó, cuốn tiểu thuyết đó thực sự giống... Tôi không thể nhớ được rõ vì đã quá lâu rồi... vậy vì sao cuốn tiểu thuyết đó là thứ đầu tiên xuất hiện trong tâm trí tôi? Tôi đã từng đọc rất nhiều.”



“Có phải là do thuộc tính? Chỉ có phần chúng tôi đã đọc là bật lên. Phần ‘SS’ cũng khó tìm vì có quá nhiều tiểu thuyết sử dụng cái tên đó.”



"Là vậy sao? Tông đồ thứ nhất là một kẻ đạo văn? Vậy nên hắn sẽ có một phiên bản sao lưu…”



Tôi gật đầu và nói.



“Có lẽ hắn sẽ có một bản sao của tác phẩm đạo văn. Hắn đã sao chép cốt truyện của bản gốc để có thể nhìn thấy tương lai của thế giới này ở một mức độ nhất định.”



Thật đau đớn khi nghĩ tới việc một kẻ đạo văn vẫn thành công ngay cả khi thế giới đã thay đổi. Đây là lúc để thực thi công lý.



“Không phải chống lại hắn là bất khả thi sao? Nếu hắn ta đã sao chép toàn bộ bản gốc....”



“Không phải toàn bộ. Hắn chỉ sao chép những phần đầu. Hắn phải dừng lại sớm để tránh gây ra cuộc tranh cãi đạo văn. Sau một khoảng thời gian nữa lượng thông tin mà hắn biết sẽ giảm.”



"Làm thế nào anh biết được điều này?"



“Chỉ là tôi biết thôi.”



Đó là điều đương nhiên. Khi đến chương 100, tôi là độc giả duy nhất của ‘Con đường sinh tồn’.



“Làm phiền chút, đại diện-nim đã đọc được bao xa trong tác phẩm gốc...?”



“Trước khi hỏi điều đó, có một số việc cho hai người. Đúng ra đây là việc chúng ta phải cùng làm.”



Vai họ cứng lại.



“Không phải hai người đã từng nói điều đó trước đây à? Các nhà tiên tri đã bị tấn công bởi Bạo chúa.”



“Ah...có lẽ vẫn còn một số người đang bị sử dụng.”



"Thật không? Nếu vậy thì tốt.”



"Vâng?"



Thời gian còn lại cho đến khi kịch bản kết thúc là 48 giờ. Sẽ rất khó khăn nếu chỉ có một mình tôi đi săn Bạo chúa.



“Tôi sẽ làm loạn thông tin của những kẻ này.”



Nếu Bạo chúa đang sử dụng các nhà tiên tri, tôi có thể tận dụng lợi thế từ nó.



“Tiết lộ một phần của những lời mặc khải.”



"Huh? Làm thế nào...?"



Họ vẫn không hiểu ý của tôi và tôi rất vui lòng giải thích.



“Từ bây giờ, chúng ta sẽ tạo một phiên bản của Kẻ hồi quy vô hạn cấp SSSSS và truyền bá nó.”



Nếu có quá nhiều kẻ thù, hãy khiến chúng chiến đấu với nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện