Chương 35. Trùng khiếu (2)
Chương 35: Trùng khiếu (2)
“Không sao đâu, có ta đây mà.” Diệp Thiên cười nói, đồng thời khơi dậy Chân Hỏa.
Khi thấy ngọn lửa, Tiểu Ưng hiện rõ vẻ hoảng sợ, nó như biết được sức mạnh đáng sợ của Chân Hỏa trong tay Diệp Thiên, khiến thân thể không khỏi run rẩy.
“Đừng sợ.” Diệp Thiên mỉm cười, dùng Chân Hỏa bao bọc Tiểu Ưng, sau đó tràn vào cơ thể Tiểu Ưng để giúp nó luyện hóa bình Ngọc Linh dịch kia.
Oa oa!
Kỳ lạ thay, Tiểu Ưng không cảm thấy cơn đau đớn khi bị đốt cháy, mà ngược lại nó cảm nhận được sự ấm áp lan tỏa khắp cơ thể, run rẩy cũng dần bình tĩnh trở lại, những linh lực từ Ngọc Linh dịch bắt đầu dưỡng thương cho nó.
Chưa đầy một phút sau, Tiểu Ưng đã vỗ cánh nhảy vọt lên, có thể máy móc bay lượn trên không trung.
Oa oa!
Cô linh điểu này như đang nhảy cẫng lên, việc nó có thể bay liệng trở lại khiến nó không nỡ hạ xuống, cứ bay nhảy giữa không trung rất lâu mới chịu trở về, có lẽ vì mệt mỏi, nó đã lăn ra ngủ say.
“Ngủ đi! Sáng mai mọi thứ sẽ ổn.” Diệp Thiên vuốt ve cái đầu nhỏ của Tiểu Ưng một cách âu yếm, rồi quay người bước vào phòng của Hổ Oa.
Trong căn phòng giản dị của Hổ Oa, nó đang nằm ngủ say, hoàn toàn không biết Diệp Thiên đã đến.
Tiến lại gần giường, Diệp Thiên cẩn thận kiểm tra cơ thể Hổ Oa.
Hắn phát hiện đứa trẻ này có Tiên Thiên linh khiếu bị bế tắc, mấy đại kinh mạch cũng không được thông suốt, nói gì đến việc mở ra đan điền. Với tình trạng thể chất như vậy, nếu không có kỳ ngộ, cả đời hắn sẽ không thể trở thành tu sĩ.
Theo lẽ thường, chỉ khi kinh mạch được thông suốt thì mới có thể mở ra linh khiếu. Linh khiếu chính là cánh cửa thông dẫn đến đan điền, chỉ có khi linh khiếu được mở ra, đan điền mới có cơ hội được khai mở, từ đó mới có thể hấp dẫn thiên địa linh khí và trở thành tu sĩ chân chính.
Nhưng nếu như người có Tiên Thiên kinh mạch bị tắc, muốn trở thành tu sĩ, thì nhất định phải có người giúp hắn đả thông kinh mạch.
Diệp Thiên trầm ngâm một lát, rồi rót một cỗ Chân Hỏa vào cơ thể Hổ Oa.
Đúng vậy, hắn muốn rèn luyện thân thể cho Hổ Oa, sau đó giúp hắn đả thông kinh mạch, mở ra linh khiếu và đan điền.
Chẳng bao lâu sau, trên mặt Hổ Oa xuất hiện vẻ thống khổ, nhưng hắn vẫn bị Diệp Thiên dỗ một lần nữa vào giấc mộng.
Hắn kiểm soát Chân Hỏa, hết sức cẩn thận rèn luyện cho Hổ Oa, sợ rằng sự nóng bỏng của Chân Hỏa sẽ làm tổn thương đến Hổ Oa.
Không lâu sau, hắn đã đổ mồ hôi đầm đìa.
Dù có vất vả, nhưng không uổng phí, qua quá trình rèn luyện bằng Chân Hỏa, kinh mạch của Hổ Oa bắt đầu trở nên cứng cỏi, những chỗ tắc nghẽn cũng dần được thông thoáng, Diệp Thiên rót vào một cỗ chân khí, từ từ đả thông.
Quá trình này tốn khá nhiều thời gian.
Mãi cho đến trước bình minh, Diệp Thiên mới đả thông toàn bộ kinh mạch của Hổ Oa, nhờ sự rèn luyện bằng Chân Hỏa, mọi tạp chất trong cơ thể Hổ Oa đã được bài trừ, trong giấc ngủ mơ, hắn lộ ra nụ cười thoải mái.
Hô!
Một hơi trọc khí phà ra, thân thể Diệp Thiên cũng được thả lỏng.
“Như vậy, tiếp theo sẽ là đánh thông linh khiếu.” Diệp Thiên mỉm cười, hắn đã thành công được một nửa.
“Chỉ cần chịu đựng một chút đau đớn, kiên nhẫn chút nữa.” Sau khi nghỉ ngơi một chút, Diệp Thiên lại tế ra chân khí, rót vào cơ thể Hổ Oa. Sau đó, thông qua kinh mạch của Hổ Oa, hắn tiếp tục đánh thẳng vào bức bình phong thông hướng đan điền.
“A…!”
Khi xung kích lần thứ nhất, trên mặt Hổ Oa lập tức hiện lên vẻ thống khổ.
Lại đến lần tiếp theo.
Diệp Thiên dần dần tiến gần, không dám khinh thường, vì chỉ cần một chút bất cẩn có thể đe dọa tính mạng của Hổ Oa.
Hắn rót vào Hổ Oa chân khí, như một thanh kiếm sắc lạnh, không ngừng xung kích, lực đánh từ nhẹ đến mạnh, trên mặt Hổ Oa đã đẫm mồ hôi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Nếu không phải Diệp Thiên dùng mê hương khiến hắn ngủ say, chắc chắn hắn sẽ đau đớn mà tỉnh lại.
“Chịu đựng đi, vận mệnh của ngươi có lẽ sẽ vì thế mà thay đổi.” Diệp Thiên vẫn tiếp tục điều động chân khí, xung kích vào bức bình phong kia.
Sắc trời đã gần sáng, ngay cả Diệp Thiên, sắc mặt cũng trở nên nhợt nhạt.
Ba!
Thanh âm vang lên từ trong cơ thể Hổ Oa khi thông hướng đan điền và linh khiếu cuối cùng cũng được Diệp Thiên hoàn toàn đả thông.
Đột nhiên, thiên địa linh khí bắt đầu dao động, đồng loạt hướng về phía cơ thể Hổ Oa tụ tập lại, tạo thành một vòng xoáy linh khí, như tìm được chỗ tháo nước, xâm nhập qua từng mao khổng của Hổ Oa vào trong cơ thể của hắn.
“Trời không phụ người có lòng.” Diệp Thiên phun ra một hơi trọc khí, không khỏi lau mồ hôi lạnh trên trán.
---------------
Đọc full dịch truyện
Tu Luyện Giản Lược Hóa Công Pháp Bắt Đầu
Vạn Tướng Chi Vương
Thương Nguyên Đồ
Vũ Thần Chúa Tể
Võ Đức Dồi Dào
Tiên Võ Đế Tôn
Cổ Thần Đang Thì Thầm