Chương 11. Động phòng hoa chúc (1)
Chương 11: Động phòng hoa chúc (1)
Diệp Thiên cõng Bạch Y nữ tử đi vào sâu trong Yêu Thú sâm lâm, tìm một chỗ cực kỳ bí ẩn - một sơn động.
Trong sơn động đen nhánh, ánh sáng lửa trại yếu ớt.
Bạch Y nữ tử nằm nghiêng trên vách động, còn đang trong trạng thái hôn mê, thần sắc trắng bệch như tờ giấy, mang vẻ thống khổ. Nàng là một tu sĩ Không Minh cảnh, nhưng giờ phút này lại giống như một nữ tử nhu nhược, khiến cho người ta phải yêu thương.
Bên cạnh, Diệp Thiên đang lặng lẽ theo dõi nàng vận chuyển chân khí, thỉnh thoảng lại vụng trộm nhìn Bạch Y nữ tử.
Hắn chắc chắn, đây là nữ tử đẹp nhất mà hắn từng thấy, không có ai thứ hai. Mặc dù đang si say ngắm nhìn, Diệp Thiên không hề nhận ra rằng má hắn đã đỏ lên.
"Nóng, nóng quá." Một câu nỉ non theo Bạch Y nữ tử thốt ra, cắt ngang dòng suy nghĩ của Diệp Thiên.
Bỗng nhiên, đôi lông mày Bạch Y nữ tử rung động, nàng từ từ mở mắt, đôi mắt đẹp như nước, mông lung mê ly. Nàng vặn vẹo thân thể mềm mại, đôi tay trắng như ngọc trượt quanh thân thể mình, xé rách áo ngoài.
"Tiền bối, ngươi tỉnh rồi!" Một câu chưa nói xong, Diệp Thiên đã bị đôi môi mềm mại của nàng chặn lại.
Diệp Thiên ngẩn người, môi nàng mềm nhẵn mang theo hương thơm, khiến toàn thân hắn như bị điện giật.
"Tiền bối." Một chút tỉnh táo trở lại, Diệp Thiên nhẹ nhàng đẩy Bạch Y nữ tử ra.
"Nóng, nóng quá." Bạch Y nữ tử lại thì thào, thân thể mềm mại kéo lên, đôi tay ngọc ôm lấy cổ hắn, đôi môi thơm dễ thương lại tiếp tục chạm vào bờ môi của Diệp Thiên, khi thì nhẹ nhàng cắn mồi, có lúc còn thè lưỡi thơm tho liếm môi hắn.
Diệp Thiên một tay ôm Bạch Y nữ tử, ngón tay chạm vào mạch đập của nàng thì bỗng nhúc nhích.
"Hợp Hoan tán." Hắn nhíu mày, hiểu ra nguyên nhân khiến nàng hiện ra tư thái yêu mị như vậy. Hợp Hoan tán là một loại độc, vô luận nam nữ, một khi bị trúng phải, nhất định phải giao hoan, nếu không sẽ gân mạch đứt đoạn mà chết.
"Thủ đoạn thật bỉ ổi." Diệp Thiên nghĩ đến ba người đã truy sát Bạch Y nữ tử, không cần nói cũng biết họ hạ độc cho nàng.
"A... A nha...!" Bạch Y nữ tử nỉ non, toàn thân nóng lên, dường như không thể nào áp chế tác dụng của Hợp Hoan tán. Trên gương mặt nàng hiện lên sắc hồng, thân thể mềm mại ma sát vào Diệp Thiên, chiếc lưỡi thơm tho càng tiến vào cướp đoạt, khuấy động trong miệng hắn.
Giờ phút này, ngay cả Diệp Thiên cũng cảm thấy tâm trí mình hỗn loạn.
Vẻ đẹp tuyệt thế của Bạch Y nữ tử cùng tư thái mê mị khiến Diệp Thiên lưỡi khô miệng đắng. Tiên huyết trong người hắn như bị lửa thiêu đốt, cơn hưng phấn kéo lên khiến hạ thân hắn xuất hiện một phản ứng bất ngờ.
Bạch Y nữ tử xé rách quần áo của mình, lộ ra thân thể trắng noãn mềm mại, từng tấc da thịt đều tỏa ra ánh sáng mê người. Nàng như đã mất giác quan, trong đôi mắt đẹp có nước mắt lấp lánh, tác dụng của Hợp Hoan tán kích thích bản năng dục vọng nguyên thủy của nàng, giờ phút này nàng chỉ muốn Diệp Thiên.
"Cho ta, cho ta." Đôi tay ngọc mát lạnh của nàng gỡ quần áo Diệp Thiên, những ngón tay ngọc nhẹ nhàng khẽ chạm trên lồng ngực hắn.
Giờ phút này, bất kỳ người đàn ông nào cũng không thể cưỡng lại được sự cám dỗ này.
Diệp Thiên lúc này đã đỏ chót cả khuôn mặt, toàn thân như lửa thiêu đốt, dục hỏa từ từ lan tỏa, hạ thân hắn cũng không chịu nổi mà dựng lên.
"Đây là khảo nghiệm ta sao?" Diệp Thiên lắc đầu, hy vọng có thể khôi phục được chút thanh tỉnh, nhưng cuối cùng hắn vẫn không thể thoát khỏi một mớ tình cảm rối ren.
Bốn phía tối tăm, ánh lửa chập chờn.
Một đêm khó ngủ, cái động u ám này hối hả báo hiệu một cơn bão giông.
Giờ phút này, xa xa tại Hằng Nhạc tông, Tiểu Linh Viên chào đón một đám khách không mời mà đến.
"Lão già, giao tiểu tử kia ra." Người dẫn đầu chính là Trương Đào, khuôn mặt hắn trong đêm tối dữ tợn như quỷ dữ, thương tích vẫn chưa lành, hắn dẫn theo đám đệ tử đến trả thù.
"Còn có Thiên Linh Chú, cũng giao ra cho ta."
"Hắn đã đi rồi, ta cũng không có Thiên Linh Chú nào." Trương Phong Niên, người đã bị thương nặng, nói chuyện cũng trở nên yếu ớt.
"Thật sự là chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, treo hắn lên." Tiểu Linh Viên bên trong rất ồn ào, tiếng gầm gừ biến thái của Trương Đào vang lên. "Còn có cả thằng nhóc đó và con tạp mao Điểu Nhi, đều phải treo lên."
"Ta giết ngươi." Trong đêm tĩnh mịch của Yêu Thú sâm lâm, một giọng nữ đánh vỡ không gian yên tĩnh. Giọng nói này tuy mỹ diệu, nhưng lại ẩn chứa sát khí lạnh lẽo.
Trong sơn động, Bạch Y nữ tử với vẻ mặt đầy sát khí, tay nàng sáng lên như ngọc, bóp cổ Diệp Thiên, nâng hắn lên giữa không trung.
Dường như trong người nàng đã giải độc Hợp Hoan tán, nhưng trên gương mặt vẫn còn dấu vết của sự bối rối.
---------------
Đọc full dịch truyện
Tu Luyện Giản Lược Hóa Công Pháp Bắt Đầu
Vạn Tướng Chi Vương
Thương Nguyên Đồ
Vũ Thần Chúa Tể
Võ Đức Dồi Dào
Tiên Võ Đế Tôn
Cổ Thần Đang Thì Thầm