Chương 103

Anh cũng muốn xem xem nhà họ Triệu còn có thể diễn trò hề gì nữa.

Đến sân nhà nhà họ Triệu.

Bà cụ Triệu giống như là hung thần ác sát ngồi trên ghế bành, uy phong lẫm liệt.

Triệu Long trực tiếp hỏi tội: “Triệu Thanh Hà, cô có biết lỗi chưa, cô còn không quỳ xuống cho tôi.”

Triệu Thanh Hà tức giận nói: “Bác cả, tôi phạm phải lỗi lầm gì? Dựa vào cái gì mà phải quỳ xuống?”

“Cô đã sỉ nhục trưởng bối trong hôn lễ, làm nhà họ Triệu mất hết mặt mũi, cái thứ mất dạy này, bây giờ lại còn dám cãi lời trưởng bối, người đâu rồi, đánh gãy chân của nó cho tôi.”

Trong mắt của Triệu Long đều là oán hận.

Thi thể con trai Triệu Húc của ông ta vừa mới được nhân viên của thiên đường nhân gian mang đến tầm hai tiếng đồng hồ trước, nói là đã đắc tội với người không nên đắc tội.

Ông ta biết con trai của mình và cậu Lý thương lượng với nhau phải đối phó với Vương Bác Thần như thế nào.

Nhưng mà bây giờ Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần sống rất tốt, con của ông ta thì đã chết rồi.

Điều này khiến cho ông ta cảm thấy vô cùng mất cân bằng, nhất định phải xã cục tức này mới được.

“Vương Bác Thần, cháu trai của tôi đã chết rồi, mà cậu còn sống, ngày hôm nay tôi muốn cậu và Triệu Thanh Hà phải chôn cùng với Húc.”

Giọng nói của bà cụ Triệu giống như một con cú đêm, trong mắt đều là hận ý.

Mặc dù bà ta không biết là ai đã giết Triệu Húc, nhưng mà Triệu Húc đến thiên đường nhân gian là để thương lượng với cậu Lý làm như thế nào để hành hạ Vương Bác Thần chết đi.

Bây giờ Vương Bác Thần vẫn còn sống, còn cháu trai của mình đã chết rồi, nhất định phải để Vương Bác Thần và Triệu Thanh Hà chôn cùng.

“Bà nội, cháu cảm thấy rất đáng tiếc về cái chết của Triệu Húc, nhưng mà bà dựa vào cái gì lại để chúng cháu chôn cùng với anh ta?”

Triệu Thanh Hà siết chặt nắm đấm, phẫn hận nói: “Triệu Húc là cháu trai của bà, cháu không phải hả? Bác cả là con của bà, còn ba của cháu thì không phải à?”

Bà cụ Triệu xông lên phía trước, đánh một bạt tai vào mặt Triệu Thanh Hà, tức giận nói: “Đủ rồi, tôi cho các người có cơ hội được sống, Vương Bác Thần, cậu đã cứu mạng thần chủ, bây giờ cậu gọi điện thoại dùng ân tình của cậu để giao tất cả các dự án ở thành phố mới cho nhà họ Triệu chúng tôi, chúng tôi sẽ bắt tay với nhà họ Lý, liên hợp thực hiện. Nếu không, ba vợ của cậu vĩnh viễn cũng đừng nghĩ có thể vào nhà thờ tổ tiên.”

Vương Bác Thần nhìn bọn họ, cười cợt một tiếng: “Được thôi.”

Vương Bác Thần gọi điện thoại, rất nhanh, Triệu Long liền nhận được tin tức tập đoàn Triệu thị phụ trách tất cả các dự án ở thành phố mới.

Bà cụ Triệu hừ lạnh một tiếng: “Cũng coi như là có tác dụng.”

Triệu Thanh Hà lạnh lùng nói: “Bây giờ có thể để cho ba của cháu vào nhà thờ tổ tiên chưa?”

“Ba của cô còn muốn vào nhà thờ tổ tiên hả? Kiếp sau đi.”

“Con nhỏ ngu ngốc, đi chết đi.”

Triệu Long lộ nguyên hình, bắt đầu chửi rủa.

Bà cụ Triệu gõ cây gậy đầu rồng, nghiêm giọng nói: “Người đâu, đuổi hai người này ra ngoài cho ta.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện