| Em đi đây. | (Fran)
| Đi đường cẩn thận. | (Jean)
|| Có ổn không khi để cậu lo hết mấy việc đấy? ||
| Đừng để ý. Chúng như nghĩa vụ với tôi vậy. | (Jean)
Jean những ngày qua đã hồi phục được phần nào, và cuối cùng đã có thể đi được. Nhưng vẫn phải có sự trợ giúp của Bernado.
Cậu ta nói rằng sẽ đứng ra lo tất cả những giấy chờ hành chính về Hang Động đó. Ít nhất về phần của tôi, thì phải thả đống đá hiện đang yên vị trong Kho Đa Chiều ở chỗ nào đấy. Theo như ý của Jean, thì chúng tôi nên lượn nó vào núi lửa hay một chỗ nào đó có nguyên tố Đất cao. Nếu làm vậy, thì những linh hồn chưa được yên nghỉ còn ám trong đống đá sẽ tự tiêu tan. Ngoài ra thì có thể đặt chúng dưới đáy biển, vực thẳm và tương tự.
| Được rồi, hãy để tôi gửi lời tạm biệt. | (Jean)
| Nn. Gặp lại sau. | (Fran)
| Woof! |
|| Giữ gìn sức khỏe! ||
Fran đã trên lưng Urushi. Ngay sau lời tạm biệt, chúng tôi rời đi.
| Một ngày đó được thì nhớ quay lại. Các người luôn được chào đón ở đây! | (Jean)
Chúng tôi đi nhanh đến mức phòng nghiên cứu của Jean tựa như đã biến mất trong nháy mắt.
|| Cậu ta quả là một người tốt. ||
| Nn. |
|| Có lẽ sau này nên tranh thủ một ngày nào đó đến thăm. ||
| Woof woof! |
Theo lịch trình, thì chúng tôi sẽ đến thành phố Dharz và bắt một chuyến tàu đi về phía nam. Tuy vẫn còn xa để đến đấy, cũng không có gì đáng kể trong cuộc hành trình. Sẽ sớm thôi.
Tôi chìm vào suy nghĩ trong khi đang đi.
Tên Lich đó... có phải thật sự là Lich không? Ý tôi không phải về phương diện cơ thể, mà là nhân cách. Liệu người mà chúng tôi đã chiến đấu là ai? Người trong cuốn nhật kí, hay một nhân cách khác mà cậu ta đã đề cập đến?
Có thể lí do của bệnh đa nhân cách đấy là do Hỏa Lò Ác Nguyện hay gì đó, nhưng chúng tôi cũng đã phá hủy nó. Tôi khá chắc cái nhân cách ‘ác quỷ’ là kẻ mà chúng tôi đã chiến đấu trước khi phá hủy cái lò, nhưng sau đó thì sao?
Liệu chúng tôi có thể sống sót nếu hắn thật sự tung hết khả năng ra? Có phải hắn đã giữ sức cho đến phút cuối, hay...?
Thôi được rồi, tôi không nghĩ mình sẽ có thể trả lời được câu hỏi nào của bản thân về việc đấy dù có nặn não đến độ nào.
| Master? | (Fran)
|| Tên Lich nào là người mà chúng ta đã đối mặt vào phút cuối nhỉ...? ||
| Nn? |
|| Không, không gì đâu. Anh chỉ cảm thấy vui vì cuối cùng cả tên Lich đó lẫn Stephan đều được siêu thoát. ||
| Nn. |
Hai ngày nữa trôi qua trong nháy mắt.
|| Anh có thể thấy nó! ||
| Ooohhh! | (Fran)
Dáng hình của thành phố hiện ra khi chúng tôi trèo lên một đỉnh đồi. Khung cảnh phải nói là tráng lệ, với một bên là bờ biển như đang rung rinh ánh phả của nghìn viên ngọc quý tỏa dáng dưới nắng trời, bên là một thành phố cảng thật sự xinh xắn. Dù nhỏ hơn Aressa, nhưng nó lại mang trên mình một vẻ sang trọng rõ nét không sánh được. Ở cảng, các con tàu đủ hình hài, muôn màu muôn vẻ được đỗ đậu chật kín kĩ, đẹp tựa như bước từ trong tranh ra vậy.
| Woof woof woof! |
|| Sao thế, Urushi? ||
| Biển: Hạnh phúc. | (Fran)
|| Oh, đúng, nhắc mới nhớ, anh cũng không nghĩ cậu nhỏ từng thấy biển lần nào trong đời. ||
| Woof! |
|| Được rồi, sao không đến chỗ biển một lúc đi? ||
| Woof! |
Đuôi của Urushi bắt đầu vung về phía trước và sau, với một tốc độ dễ sợ. Cậu ta trông rất vui.
| Vui quá. | (Fran)
|| Thiệt ư? ||
| Nn. Em chưa từng được chạm vào biển lần nào. |
Quả thật. Fran từng là nô lệ, hiển nhiên em ấy chưa từng được nô đùa bên bờ biển mặc cho bản thân từng đi biển một lần. Tôi đoán là nên nán lại đây một thời gian ngắn trước khi rời đi. Đằng nào thành phố Barbra cũng chả có chân để mà lon ton chạy mất.
|| Được rồi, em muốn anh mang gì theo khi cắm trại ở biển? ||
| Cà ri? |
|| Anh không nghĩ cà ri là thứ phù hợp cho một buổi picnic đâu... Sandwich đi? ||
| Sandwich cà ri? |
|| Chà... thôi được rồi, một ít cũng không sao. ||
| Nn! |
| Woooooooff? | (Urushi)
|| Ta biết rồi, có phần cho ngươi luôn mà. Xương-trong-thịt, ổn chứ? ||
| Woof woof! |
Tôi không biết họ vui vì được cắm trại, hay vui vì được ăn nữa...
Tuy thế, không phải muốn là đến được biển ngay. Đầu tiên cần phải tìm một chỗ để cắm vào ban đêm, tốt hơn hết là phải thoải mái. Có khả năng chúng tôi sẽ ở lại trong thị trấn vài ngày trước khi tìm và trèo lên một con tàu nào đó.
|| Urushi, mi thu nhỏ lại được không? Chúng ta sẽ đi bộ quãng còn lại. ||
| Woof. |
Từ hình dáng của một con sói lớn, cậu ta thu lại bằng kích thước của một con chó trước khi chạy theo Fran. Cả hai ngay lập tức tìm ra con đường dẫn thẳng đến thành phố.
Cạnh đấy, con đường cũng không hoàn toàn vắng, mà ngược lại. Chúng tôi, bằng một cách nào đó, đã hòa vào dòng người đang đi vào thành phố. Nhưng vì lý do kì lạ không rõ, mỗi khi họ nhìn thấy chúng tôi là tự động tách ra, tránh đường cho chúng tôi đi luôn.
Nhưng cuối cùng tôi cũng hiểu được, tất cả là do Urushi. Dù tôi và Fran có coi Urushi như một con chó sao đi nữa, sẽ chẳng có gì lạ khi một người nào đó la lên ‘Lạy Chúa, một con sói!’. Nếu là như vậy, việc họ tránh xa chúng tôi là dễ hiểu thôi. May thay, cậu ta có huy hiệu chứng minh cho mình là quyến tộc của Fran, nên không có ai dựng đuôi, la hét và chạy thục mạng, thậm chí có cả khả năng mạo hiểm giả sẽ được gửi ra để thanh trừng nữa.
Chúng tôi đến cổng không lâu sau đó, và ‘tiện tay’ đe dọa bất cứ ai trên đường (Vô ý nhá).
Cứ tưởng lính canh cổng sẽ khám thiệt kĩ chứ, nhưng bất ngờ thay, họ cho chúng tôi qua khá dễ dàng. Tất cả những thủ tục cần thiết là đưa giấy tờ ra, xong đóng lệ phí vào cửa.
|| Đầu tiên đi tìm nhà trọ trước đi. ||
| Không phải biển? | (Fran)
|| Phải có một nơi để đặt mông xuống ngủ đã. Cạnh đó... thành phố cũng khá sống động. ||
Dù kích thước có đôi chút nhỏ hơn so với Aressa, dân số gần như gấp đôi. Đằng nào thì đây cũng là phố cảng.
|| Ý của anh là, em hẳn sẽ không muốn cắm ngoài trời dù cuối cùng đã đến được thành phố, đúng chứ? ||
| Ofc. | (Fran)
(//Trans: Bên Eng giải thích, từ mà Fran dùng là từ viết tắt của 'tất nhiên' hay được sử dụng ở Nhật ở thập niên 20~80 của thế kỉ 20.//)
|| Em học đâu ra từ đó thế...? Mà sao cũng được, hãy tìm một nơi để ở. Sau đó, có lẽ nên đến Công Hội để bán mấy thứ. ||
Một trong những điểm tương đồng nhất giữa nơi đây là Aressa là cả hai đều có lúc nhúc những quán trọ ven đường chính. Bởi có nhiều lựa chọn, nên chúng tôi quyết định thăm những nơi sang trọng chút. Chỗ rẻ tiền nhiều khi mảng vệ sinh rất phê cần, nên né được thì né.
| Lại hết phòng. | (Fran)
|| Hmm... kì lạ thật. ||
Chúng tôi đã ghé đến 5 căn trọ khác nhau, nhưng tất cả đều không còn một phòng trống nào. Lúc đầu, tôi nghĩ rằng họ ngại cho Fran thuê vì em ấy nhỏ quá, hay vì Urushi, nhưng nhờ kĩ năng mà tôi biết họ nói thật.
|| Hay cứ đến Công Hội trước đi? Họ có thể giúp chúng ta phần nào. ||
| Nn. |
Chúng tôi nhanh chóng hướng đến Công Hội sau khi đi quanh hỏi đường.
| Hello. | (Fran)
| Chào mừng! |
Chúng tôi được đón với một giọng trầm, nặc tính đe dọa ngay khi mở đằng cửa, và ngay khoảng khắc đó, sự cảm thương của tôi hướng đến những mạo hiểm giả của thành phố này nổi lên. Công hội ở Aressa có một nữ viên tiếp tân xinh đẹp tuyệt trần chừng nào, tên tiếp tân đây càng cao to đen (hôi) chừng đấy. Thế giới bất công thiệt.
| Cô bé cần gì ở Công Hội? |
| Em muốn bán nguyên liệu. |
| Xin lỗi cô, Công Hội chỉ thu mua từ mạo hiểm giả. |
| Không sao, em là mạo hiểm giả. | (Fran)
| C—cái gì? Hạng D? Và tấm thẻ... có vẻ thật đấy. Chờ ta một lúc. |
Người đàn ông cầm tấm thẻ của Fran lên, và đưa nó đến viên pha lê của Công Hội. Không một điều gì kì lạ xảy đến viên pha lê như chứng thực được nguồn gốc của tấm thẻ.
| Là—thật! Cô bé thực sự là mạo hiểm giả hạng D!? |
Viên tiếp tân cao to đen (hôi) la lên trong bất ngờ. Đủ lớn để thu hút sự chú ý của các mạo hiểm giả đang nhàn rỗi ngồi xung quanh.
Gần 20 người bắt đầu tụ tập chung quanh quầy lễ tân trong nháy mắt.
| Này, Mojh, ông giỡn hả? |
| Thôi nào, nó chắc chắn là giả! Cắt cha cái cục c** đó đi! |
Các phản ứng chung quanh bị dâng lên khá cao—nhưng không quan trọng, Mojh, viên tiếp tân, đã xác nhận tấm thẻ.
Phiền thật, đám xung quanh không thể ngậm miệng lại được một chút à?
| Anh có mua không? | (Fran)
| À, c—có, lỗi của tôi. Cô bé là thật, nên Công Hội sẽ mua tất cả những gì cô bán. | (Mojh)
| Nn. Đặt ở nơi đó được chứ? |
| T—tất nhiên. | (Mojh)
Fran hoàn toàn bỏ qua những mạo hiểm giả chung quanh, mặc cho họ đang cố làm một vụ lộn xộn lớn, và tiến thẳng đến Quầy Trao Đổi Nguyên Liệu. Em ấy bắt đầu đặt các thứ lên tấm trải da thuộc trên bàn.
Fran lôi ra những nguyên liệu lấy từ ma thú cấp 10 hoặc thấp hơn mà chúng tôi hạ trên đường đi, cùng một số trong hang động của tên Lich.
Chúng tôi không định bán tất cả, bởi một số có thể dùng trong việc chế tạo Potion và tương tự. Những thứ trên bàn không có công dụng nào ngoài chế tạo giáp khải.
Em ấy càng lôi ra bao nhiêu, đám mạo hiểm giả càng ồn ả bất nhiêu, nhưng sau khi số lượng chạm đến một nhưỡng nhất định, sự phấn khích hạ dần xuống; họ nhanh chóng bắt đầu biết ngậm miệng mình lại.
Và lúc Fran bắt đầu đem ra những ma thú hạng D, toàn bộ căn phòng chìm trong im lặng.
| Chúng là tất cả. | (Fran)
| ... | (Mojh)
| Nn? |
| ... | (Mojh)
| Moshi moshi? | (Fran)
| Xin lỗi... tôi hơi ngạc nhiên chút. |
| Giao dịch? | (Fran)
| Tôi sẽ thực hiện ngay bây giờ, nhưng với số lượng cỡ này thì sẽ mất kha khá thời gian. Cô có thể đợi khoảng một tiếng được không, hay...? |
( Giờ sao đây? ) (Fran)
|| Hỏi anh ta về mấy nhà trọ. ||
( Em hiểu rồi. )
Và như thế, Fran hỏi Mojh về nhà trọ, nhưng chúng tôi nhận được câu trả lời... không được mong đợi lắm.
| Khá là khó để có thể thuê được một chỗ để ở vào mùa này. | (Mojh)
| Tại sao? | (Fran)
| Cô bé không biết sao? Tiệc Mặt Trăng (Lunar Banquet) đang đến gần. | (Mojh)
| Nn. | (Fran)
| Và thế đó. Việc này diễn ra mỗi mùa. Barbra tổ chức một lễ hội cực lớn mỗi ba tháng, kết quả là rất nhiều người đã đến đây bằng đường biển. Nhờ thế mà rất nhiều căn trọ đều bị đặt kín hết chỗ. | (Mojh)
| Ohh... | (Fran)
Tuyệt, vậy mà chúng tôi đành phải ở khách sạn ngàn sao qua đêm rồi.
Fran có vẻ biết Tiệc Mặt Trăng là gì, nên hẳn nó là một sự kiện thường niên của thế giới này.
|| Fran, Tiệc Mặt Trăng là gì thế? ||
( Một lễ hội. )
|| Anh biết điều đó. ||
( Mặt trăng nó sẽ tròn. )
|| Nhưng chẳng phải nó cũng thường hay tròn sao? ||
( Chỉ khi lễ hội thôi. )
Tôi cố hình dung từ những gì Fran kể.
Tiệc Mặt Trăng được tổ chức thường niên mỗi ba tháng.
Thế giới này có đến 7 mặt trăng khác nhau, với một cái lớn và 6 cái nhỏ hơn. Có vẻ, chỉ khi lễ hội, người ta mới có thể thấy cả 7 mặt trăng cùng một lúc, đồng thời mặt trăng lớn nhất sẽ tròn vằn vặn.
Việc này chỉ xảy ra bốn lần trong một năm, nên chỉ có bốn dịp lễ này mỗi năm thôi.
Oh! Hiểu rồi. Trên cuốn lịch ở Công Hội Aressa mà chúng tôi vô tình thấy có đánh dấu một ngày nào đó. Chắc chắn là để chỉ khi diễn ra Tiệc Mặt Trăng.
Hôm nay là ngày 26, tức là còn 5 ngày nữa.
Thay vì chờ, chúng tôi đi loanh quanh, ghé thăm thêm một số căn trọ. Nhưng buồn thay, chẳng có nơi nào còn trống cả, ngoài mấy chỗ cho quý tộc.
Thốn thiệt...
|| Thôi thì quay trở lại Công Hội để nhận tiền nào. ||
| Nn. |
Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, có lẽ nên hỏi xin họ ngủ lại trong góc Công Hội hay gì đó vậy.
_________________
Trans: Một số bạn hẳn đã để ý, bên Eng mới cắn thuốc, thêm 3 chap nữa... Mà mấy chap sau mình có đọc sơ qua, tách rời nó sẽ mất hay, nên qua 22/9 mình sẽ dịch tiếp, mong mọi người thông cảm, dạo này chẳng có thời gian gì nhiều...
Mà cạnh đó, thứ hai vui vẻ ( OvO)/
| Đi đường cẩn thận. | (Jean)
|| Có ổn không khi để cậu lo hết mấy việc đấy? ||
| Đừng để ý. Chúng như nghĩa vụ với tôi vậy. | (Jean)
Jean những ngày qua đã hồi phục được phần nào, và cuối cùng đã có thể đi được. Nhưng vẫn phải có sự trợ giúp của Bernado.
Cậu ta nói rằng sẽ đứng ra lo tất cả những giấy chờ hành chính về Hang Động đó. Ít nhất về phần của tôi, thì phải thả đống đá hiện đang yên vị trong Kho Đa Chiều ở chỗ nào đấy. Theo như ý của Jean, thì chúng tôi nên lượn nó vào núi lửa hay một chỗ nào đó có nguyên tố Đất cao. Nếu làm vậy, thì những linh hồn chưa được yên nghỉ còn ám trong đống đá sẽ tự tiêu tan. Ngoài ra thì có thể đặt chúng dưới đáy biển, vực thẳm và tương tự.
| Được rồi, hãy để tôi gửi lời tạm biệt. | (Jean)
| Nn. Gặp lại sau. | (Fran)
| Woof! |
|| Giữ gìn sức khỏe! ||
Fran đã trên lưng Urushi. Ngay sau lời tạm biệt, chúng tôi rời đi.
| Một ngày đó được thì nhớ quay lại. Các người luôn được chào đón ở đây! | (Jean)
Chúng tôi đi nhanh đến mức phòng nghiên cứu của Jean tựa như đã biến mất trong nháy mắt.
|| Cậu ta quả là một người tốt. ||
| Nn. |
|| Có lẽ sau này nên tranh thủ một ngày nào đó đến thăm. ||
| Woof woof! |
Theo lịch trình, thì chúng tôi sẽ đến thành phố Dharz và bắt một chuyến tàu đi về phía nam. Tuy vẫn còn xa để đến đấy, cũng không có gì đáng kể trong cuộc hành trình. Sẽ sớm thôi.
Tôi chìm vào suy nghĩ trong khi đang đi.
Tên Lich đó... có phải thật sự là Lich không? Ý tôi không phải về phương diện cơ thể, mà là nhân cách. Liệu người mà chúng tôi đã chiến đấu là ai? Người trong cuốn nhật kí, hay một nhân cách khác mà cậu ta đã đề cập đến?
Có thể lí do của bệnh đa nhân cách đấy là do Hỏa Lò Ác Nguyện hay gì đó, nhưng chúng tôi cũng đã phá hủy nó. Tôi khá chắc cái nhân cách ‘ác quỷ’ là kẻ mà chúng tôi đã chiến đấu trước khi phá hủy cái lò, nhưng sau đó thì sao?
Liệu chúng tôi có thể sống sót nếu hắn thật sự tung hết khả năng ra? Có phải hắn đã giữ sức cho đến phút cuối, hay...?
Thôi được rồi, tôi không nghĩ mình sẽ có thể trả lời được câu hỏi nào của bản thân về việc đấy dù có nặn não đến độ nào.
| Master? | (Fran)
|| Tên Lich nào là người mà chúng ta đã đối mặt vào phút cuối nhỉ...? ||
| Nn? |
|| Không, không gì đâu. Anh chỉ cảm thấy vui vì cuối cùng cả tên Lich đó lẫn Stephan đều được siêu thoát. ||
| Nn. |
Hai ngày nữa trôi qua trong nháy mắt.
|| Anh có thể thấy nó! ||
| Ooohhh! | (Fran)
Dáng hình của thành phố hiện ra khi chúng tôi trèo lên một đỉnh đồi. Khung cảnh phải nói là tráng lệ, với một bên là bờ biển như đang rung rinh ánh phả của nghìn viên ngọc quý tỏa dáng dưới nắng trời, bên là một thành phố cảng thật sự xinh xắn. Dù nhỏ hơn Aressa, nhưng nó lại mang trên mình một vẻ sang trọng rõ nét không sánh được. Ở cảng, các con tàu đủ hình hài, muôn màu muôn vẻ được đỗ đậu chật kín kĩ, đẹp tựa như bước từ trong tranh ra vậy.
| Woof woof woof! |
|| Sao thế, Urushi? ||
| Biển: Hạnh phúc. | (Fran)
|| Oh, đúng, nhắc mới nhớ, anh cũng không nghĩ cậu nhỏ từng thấy biển lần nào trong đời. ||
| Woof! |
|| Được rồi, sao không đến chỗ biển một lúc đi? ||
| Woof! |
Đuôi của Urushi bắt đầu vung về phía trước và sau, với một tốc độ dễ sợ. Cậu ta trông rất vui.
| Vui quá. | (Fran)
|| Thiệt ư? ||
| Nn. Em chưa từng được chạm vào biển lần nào. |
Quả thật. Fran từng là nô lệ, hiển nhiên em ấy chưa từng được nô đùa bên bờ biển mặc cho bản thân từng đi biển một lần. Tôi đoán là nên nán lại đây một thời gian ngắn trước khi rời đi. Đằng nào thành phố Barbra cũng chả có chân để mà lon ton chạy mất.
|| Được rồi, em muốn anh mang gì theo khi cắm trại ở biển? ||
| Cà ri? |
|| Anh không nghĩ cà ri là thứ phù hợp cho một buổi picnic đâu... Sandwich đi? ||
| Sandwich cà ri? |
|| Chà... thôi được rồi, một ít cũng không sao. ||
| Nn! |
| Woooooooff? | (Urushi)
|| Ta biết rồi, có phần cho ngươi luôn mà. Xương-trong-thịt, ổn chứ? ||
| Woof woof! |
Tôi không biết họ vui vì được cắm trại, hay vui vì được ăn nữa...
Tuy thế, không phải muốn là đến được biển ngay. Đầu tiên cần phải tìm một chỗ để cắm vào ban đêm, tốt hơn hết là phải thoải mái. Có khả năng chúng tôi sẽ ở lại trong thị trấn vài ngày trước khi tìm và trèo lên một con tàu nào đó.
|| Urushi, mi thu nhỏ lại được không? Chúng ta sẽ đi bộ quãng còn lại. ||
| Woof. |
Từ hình dáng của một con sói lớn, cậu ta thu lại bằng kích thước của một con chó trước khi chạy theo Fran. Cả hai ngay lập tức tìm ra con đường dẫn thẳng đến thành phố.
Cạnh đấy, con đường cũng không hoàn toàn vắng, mà ngược lại. Chúng tôi, bằng một cách nào đó, đã hòa vào dòng người đang đi vào thành phố. Nhưng vì lý do kì lạ không rõ, mỗi khi họ nhìn thấy chúng tôi là tự động tách ra, tránh đường cho chúng tôi đi luôn.
Nhưng cuối cùng tôi cũng hiểu được, tất cả là do Urushi. Dù tôi và Fran có coi Urushi như một con chó sao đi nữa, sẽ chẳng có gì lạ khi một người nào đó la lên ‘Lạy Chúa, một con sói!’. Nếu là như vậy, việc họ tránh xa chúng tôi là dễ hiểu thôi. May thay, cậu ta có huy hiệu chứng minh cho mình là quyến tộc của Fran, nên không có ai dựng đuôi, la hét và chạy thục mạng, thậm chí có cả khả năng mạo hiểm giả sẽ được gửi ra để thanh trừng nữa.
Chúng tôi đến cổng không lâu sau đó, và ‘tiện tay’ đe dọa bất cứ ai trên đường (Vô ý nhá).
Cứ tưởng lính canh cổng sẽ khám thiệt kĩ chứ, nhưng bất ngờ thay, họ cho chúng tôi qua khá dễ dàng. Tất cả những thủ tục cần thiết là đưa giấy tờ ra, xong đóng lệ phí vào cửa.
|| Đầu tiên đi tìm nhà trọ trước đi. ||
| Không phải biển? | (Fran)
|| Phải có một nơi để đặt mông xuống ngủ đã. Cạnh đó... thành phố cũng khá sống động. ||
Dù kích thước có đôi chút nhỏ hơn so với Aressa, dân số gần như gấp đôi. Đằng nào thì đây cũng là phố cảng.
|| Ý của anh là, em hẳn sẽ không muốn cắm ngoài trời dù cuối cùng đã đến được thành phố, đúng chứ? ||
| Ofc. | (Fran)
(//Trans: Bên Eng giải thích, từ mà Fran dùng là từ viết tắt của 'tất nhiên' hay được sử dụng ở Nhật ở thập niên 20~80 của thế kỉ 20.//)
|| Em học đâu ra từ đó thế...? Mà sao cũng được, hãy tìm một nơi để ở. Sau đó, có lẽ nên đến Công Hội để bán mấy thứ. ||
Một trong những điểm tương đồng nhất giữa nơi đây là Aressa là cả hai đều có lúc nhúc những quán trọ ven đường chính. Bởi có nhiều lựa chọn, nên chúng tôi quyết định thăm những nơi sang trọng chút. Chỗ rẻ tiền nhiều khi mảng vệ sinh rất phê cần, nên né được thì né.
| Lại hết phòng. | (Fran)
|| Hmm... kì lạ thật. ||
Chúng tôi đã ghé đến 5 căn trọ khác nhau, nhưng tất cả đều không còn một phòng trống nào. Lúc đầu, tôi nghĩ rằng họ ngại cho Fran thuê vì em ấy nhỏ quá, hay vì Urushi, nhưng nhờ kĩ năng mà tôi biết họ nói thật.
|| Hay cứ đến Công Hội trước đi? Họ có thể giúp chúng ta phần nào. ||
| Nn. |
Chúng tôi nhanh chóng hướng đến Công Hội sau khi đi quanh hỏi đường.
| Hello. | (Fran)
| Chào mừng! |
Chúng tôi được đón với một giọng trầm, nặc tính đe dọa ngay khi mở đằng cửa, và ngay khoảng khắc đó, sự cảm thương của tôi hướng đến những mạo hiểm giả của thành phố này nổi lên. Công hội ở Aressa có một nữ viên tiếp tân xinh đẹp tuyệt trần chừng nào, tên tiếp tân đây càng cao to đen (hôi) chừng đấy. Thế giới bất công thiệt.
| Cô bé cần gì ở Công Hội? |
| Em muốn bán nguyên liệu. |
| Xin lỗi cô, Công Hội chỉ thu mua từ mạo hiểm giả. |
| Không sao, em là mạo hiểm giả. | (Fran)
| C—cái gì? Hạng D? Và tấm thẻ... có vẻ thật đấy. Chờ ta một lúc. |
Người đàn ông cầm tấm thẻ của Fran lên, và đưa nó đến viên pha lê của Công Hội. Không một điều gì kì lạ xảy đến viên pha lê như chứng thực được nguồn gốc của tấm thẻ.
| Là—thật! Cô bé thực sự là mạo hiểm giả hạng D!? |
Viên tiếp tân cao to đen (hôi) la lên trong bất ngờ. Đủ lớn để thu hút sự chú ý của các mạo hiểm giả đang nhàn rỗi ngồi xung quanh.
Gần 20 người bắt đầu tụ tập chung quanh quầy lễ tân trong nháy mắt.
| Này, Mojh, ông giỡn hả? |
| Thôi nào, nó chắc chắn là giả! Cắt cha cái cục c** đó đi! |
Các phản ứng chung quanh bị dâng lên khá cao—nhưng không quan trọng, Mojh, viên tiếp tân, đã xác nhận tấm thẻ.
Phiền thật, đám xung quanh không thể ngậm miệng lại được một chút à?
| Anh có mua không? | (Fran)
| À, c—có, lỗi của tôi. Cô bé là thật, nên Công Hội sẽ mua tất cả những gì cô bán. | (Mojh)
| Nn. Đặt ở nơi đó được chứ? |
| T—tất nhiên. | (Mojh)
Fran hoàn toàn bỏ qua những mạo hiểm giả chung quanh, mặc cho họ đang cố làm một vụ lộn xộn lớn, và tiến thẳng đến Quầy Trao Đổi Nguyên Liệu. Em ấy bắt đầu đặt các thứ lên tấm trải da thuộc trên bàn.
Fran lôi ra những nguyên liệu lấy từ ma thú cấp 10 hoặc thấp hơn mà chúng tôi hạ trên đường đi, cùng một số trong hang động của tên Lich.
Chúng tôi không định bán tất cả, bởi một số có thể dùng trong việc chế tạo Potion và tương tự. Những thứ trên bàn không có công dụng nào ngoài chế tạo giáp khải.
Em ấy càng lôi ra bao nhiêu, đám mạo hiểm giả càng ồn ả bất nhiêu, nhưng sau khi số lượng chạm đến một nhưỡng nhất định, sự phấn khích hạ dần xuống; họ nhanh chóng bắt đầu biết ngậm miệng mình lại.
Và lúc Fran bắt đầu đem ra những ma thú hạng D, toàn bộ căn phòng chìm trong im lặng.
| Chúng là tất cả. | (Fran)
| ... | (Mojh)
| Nn? |
| ... | (Mojh)
| Moshi moshi? | (Fran)
| Xin lỗi... tôi hơi ngạc nhiên chút. |
| Giao dịch? | (Fran)
| Tôi sẽ thực hiện ngay bây giờ, nhưng với số lượng cỡ này thì sẽ mất kha khá thời gian. Cô có thể đợi khoảng một tiếng được không, hay...? |
( Giờ sao đây? ) (Fran)
|| Hỏi anh ta về mấy nhà trọ. ||
( Em hiểu rồi. )
Và như thế, Fran hỏi Mojh về nhà trọ, nhưng chúng tôi nhận được câu trả lời... không được mong đợi lắm.
| Khá là khó để có thể thuê được một chỗ để ở vào mùa này. | (Mojh)
| Tại sao? | (Fran)
| Cô bé không biết sao? Tiệc Mặt Trăng (Lunar Banquet) đang đến gần. | (Mojh)
| Nn. | (Fran)
| Và thế đó. Việc này diễn ra mỗi mùa. Barbra tổ chức một lễ hội cực lớn mỗi ba tháng, kết quả là rất nhiều người đã đến đây bằng đường biển. Nhờ thế mà rất nhiều căn trọ đều bị đặt kín hết chỗ. | (Mojh)
| Ohh... | (Fran)
Tuyệt, vậy mà chúng tôi đành phải ở khách sạn ngàn sao qua đêm rồi.
Fran có vẻ biết Tiệc Mặt Trăng là gì, nên hẳn nó là một sự kiện thường niên của thế giới này.
|| Fran, Tiệc Mặt Trăng là gì thế? ||
( Một lễ hội. )
|| Anh biết điều đó. ||
( Mặt trăng nó sẽ tròn. )
|| Nhưng chẳng phải nó cũng thường hay tròn sao? ||
( Chỉ khi lễ hội thôi. )
Tôi cố hình dung từ những gì Fran kể.
Tiệc Mặt Trăng được tổ chức thường niên mỗi ba tháng.
Thế giới này có đến 7 mặt trăng khác nhau, với một cái lớn và 6 cái nhỏ hơn. Có vẻ, chỉ khi lễ hội, người ta mới có thể thấy cả 7 mặt trăng cùng một lúc, đồng thời mặt trăng lớn nhất sẽ tròn vằn vặn.
Việc này chỉ xảy ra bốn lần trong một năm, nên chỉ có bốn dịp lễ này mỗi năm thôi.
Oh! Hiểu rồi. Trên cuốn lịch ở Công Hội Aressa mà chúng tôi vô tình thấy có đánh dấu một ngày nào đó. Chắc chắn là để chỉ khi diễn ra Tiệc Mặt Trăng.
Hôm nay là ngày 26, tức là còn 5 ngày nữa.
Thay vì chờ, chúng tôi đi loanh quanh, ghé thăm thêm một số căn trọ. Nhưng buồn thay, chẳng có nơi nào còn trống cả, ngoài mấy chỗ cho quý tộc.
Thốn thiệt...
|| Thôi thì quay trở lại Công Hội để nhận tiền nào. ||
| Nn. |
Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, có lẽ nên hỏi xin họ ngủ lại trong góc Công Hội hay gì đó vậy.
_________________
Trans: Một số bạn hẳn đã để ý, bên Eng mới cắn thuốc, thêm 3 chap nữa... Mà mấy chap sau mình có đọc sơ qua, tách rời nó sẽ mất hay, nên qua 22/9 mình sẽ dịch tiếp, mong mọi người thông cảm, dạo này chẳng có thời gian gì nhiều...
Mà cạnh đó, thứ hai vui vẻ ( OvO)/
Danh sách chương