Tạm thời thì tôi đã cất con Largemouth vào rương đa chiều của mình.
"Úi chời nya, trận chiến khi nãy ghê gớm thiệt nya! Không chỉ thế chúng ta còn bắt được con trùm lớn nhất ở đây nữa chứ nya!
"Nn."
"Gâu."
Kune đang có tâm trạng rất phấn khởi, nhưng tôi có thể thấy hai chân của cô ấy đã mềm nhũn cả. Khoảng thời gian qua, cô ấy gần như quên đi mệt mỏi nhờ vào adrenaline, tuy nhiên cô ấy chắc chắn đã kiệt sức lắm rồi.
Không chỉ đánh vật với con cá suốt cả tiếng đồng hồ, cô ấy còn sử dụng một chiêu thức hoành tráng để kết thúc nó nữa.
『Giờ thì cứ nghỉ ngơi cái đã. Em muốn uống chút trà bên bãi cát không?』
"Nn. Trà."
"Gâu gâu!"
Hai mắt của Fran liền sáng lên, tay xoa xoa bụng, còn Urushi thì sủa lên đầy mong đợi.
Này, cả hai có biết trà nghĩa là gì không thế? Thưởng trà chứ có phải đi ăn đâu?
Không, có lẽ với tộc thú nhân giờ trà mang nghĩa khác với tôi nghĩ. Dù sao đi nữa, họ là những người ăn bít tết như ăn vặt chung với trà mà. Có lẽ bất cứ bữa ăn nào chưa làm họ đủ no đều là ăn cho vui cả.
Cả bọn có vẻ cũng đói hết rồi nên nhân tiện ăn trưa luôn vậy.
『Món nào sẽ phù hợp với khẩu vị của Kune nhỉ?』
Vị giác của Kune không chỉ hơi khác với người bình thường, nếu phải nói thẳng ra nữa, mà còn hết sức đạm bạc nữa. Liệu có món nào tôi từng nấu cô ấy sẽ thích không?
"Cà ri!"
『Chẳng phải vẫn còn hơi sớm để chúng ta cho Kune thử cà ri sao? Ít nhất thì anh thấy cô ấy nên làm quen với các gia vị khác một chút nữa đã.』
"Cà ri là nhứt. Là người là thích cà ri. Tuyệt đối."
Không không không, cà ri đúng là phổ biến thật, nhưng đâu phải ai cũng thích độ cay, mùi vị và vẻ ngoài của nó đâu!
Ở Trái Đất của tôi cũng có khối người chán ghét cà ri ra trò. Nhưng niềm tin vào cà ri của Fran dường như không thứ gì có thể lay chuyển được.
"Không sao đâu. Cà ri sẽ ổn thôi."
『Th-Thật ư?』
"Nn."
Thôi thì cứ thử đã rồi biết, vì Kune cũng đâu đã nếm qua cà ri bao giờ.
"Kune, cùng nghỉ ngơi uống trà nào."
"Ồ! Ý kiến tuyệt vời nya! Có đồ nhắm không, nya? Chút cá rán chẳng hạn nya?"
"Cà ri."
"Cà ri, nya? Chưa nghe bao giờ nya."
Trong lúc Kune nghiêng đầu thắc mắc, chúng tôi đi đến bãi biển trắng và ngồi xuống một mảnh gỗ trôi dạt vào bờ. Sau đó, Fran lấy ra một tô cà ri và đưa nó cho Kune.
"Đây."
"Đây là cà ri sao nya? *hít*... Mùi hăng quá nya!"
"Ẩm thực tối thượng."
Tuyên bố thế xong Fran bắt đầu ăn phần cà ri của mình. Urushi cũng sớm cắm đầu vào tô cà ri lớn tôi chuẩn bị cho cậu ta.
"Măm măm."
"Mom mom."
"Nya? Đây thực sự là đồ ăn sao, nya...?"
Kune vẫn còn đang bối rối, thế nhưng sau một hồi nhìn Fran và Urushi ăn ngon lành đến mức nào cô ấy cũng quyết định ăn thử. Cô ấy chậm rãi múc lấy một muỗng và từ từ đưa đến gần miệng mình.
"Uu...Nya!"
Ngửi ngửi nó xong, cô ấy cuối cùng cũng cho nó vào miệng.
"Umu..."
Kune đã bắt đầu nhai nhai một lúc lâu... Quả nhiên cô ấy không thể ăn được những món quá kì lạ, chắc vậy?
"Nya..."
Thế nào rồi? Ít nhất thì làm ơn xin đừng bảo nó tệ! Nếu không tôi sẽ là người phải dỗ dành Fran, và nó chắc chắn không phải là chuyện dễ dàng đâu!
"Nya! Món này ngon quá nya! Chị không biết nó là gì, nhưng mà nó ngon theo kiểu kì lạ nya!"
Hể? Thật ư?
Hóa ra Kune cũng thích cà ri.
"Nhưng cay kinh hồn vía nya! Siêu cay luôn á nya! Nhưng không hiểu sao chị không dừng được nya! Làm thế nào mà ngon như vậy được nya!"
Liền sau đó Kune bắt đầu vừa cắm cúi vào phần cà ri cay vừa của mình, vừa đôi khi lại lè lưỡi nya. Chỉ sau có ba phút là nó đã sạch loáng.
Cơ mà nó cay thế ư? Ừ thì nó có chút gia vị cay, nhưng tôi đã làm hơi ngọt so với bình thường cho Fran vốn không thích ăn cay lắm rồi á.
Nếu hỏi cảm nhận của tôi thì nó chỉ ngang ngửa với cà ri dành cho trẻ em Nhật thôi.
Nhưng trong trường hợp của Kune chưa từng thử vị cay bao giờ, chắc chắn là cô ấy nhạy cảm với vị cay của nó hơn là ngọt.
Tuy nhiên, Kune không hề nói dối khi nói rằng nó thật sự rất ngon với cô ấy. Với mồm mép vẫn còn lấm lem cà ri, cô ấy xoa xoa bụng mình với một gương mặt đầy thỏa mãn.
Đột nhiên Kune cho tay vào túi mình để lục lấy thứ gì đó.
Và rồi cô ấy lấy ra một vật nhỏ bọc trong giấy và đưa nó cho Fran.
"Đây là cảm ơn vì cà ri, nya."
"Đây là?"
"Kẹo mật ong nya! Món yêu thích thứ nhì của chị nya! Siêu ngon, và hoàn hảo để làm dịu lại vị cay kinh khủng kia nya!"
Có vẻ nó là kẹo được làm từ mật ong kết tinh. Ngay khi cho nó vào miệng, gương mặt của Kune liền giãn ra đầy hạnh phúc.
『Fran thấy thế nào?』
"Ngọt. Ngon."
"Gâu!"
Chắc nó có vị mật ong thôi nhỉ?
Người ở đây nuôi khá nhiều ong nên có vẻ nó là một trong những món quà vặt phổ biến nhất...
Đây có phải là gợi ý của các vị Thần bảo tôi làm cà ri siêu ngọt không? Ít nhất thì nó nghe như một trong những ý tưởng điên rồ mà Hỗn Loạn Thần có thể nảy lên vậy.
『Hmm. Vậy cuối cùng thì cũng phải quay trở lại cà ri.』
Dường như giáo phái cà ri của Fran chỉ càng lúc càng được mở rộng thêm mà thôi...