Tần Thiên vòng tay ôm lấy Tiểu Nhã, đột nhiên thấy nàng cúi đầu xuống, không biết định làm gì, ngay sau đó Tần Thiên liền cảm thấy sung sướng suýt chút nữa kêu lên thành tiếng, bởi Triệu Tiểu Nhã không ngờ lại há mồm đem tiểu Tần Thiên ngậm lấy, đầu lưỡi nhanh chóng chuyển động, hai mắt khép hờ làm Tần Thiên phấn chấn không thôi.

- Muốn chết a, tiểu nha đầu càng ngày càng lợi hại!

Tần Thiên thầm nghĩ, đồng thời đưa một tay lên ngực Tiểu Nhã nhẹ nhàng xoa nắn, Triệu Tiểu Nhã lập tức run lên, phát ra tiếng ô ô, cảm giác thoải mái làm vùng đồng cỏ phía dưới cũng trở nên ẩm ướt.

Sở Tương Tương bên này thân thể càng ngày càng khó chịu, Tần Thiên chỉ chơi đùa một bên ngực làm nàng vẫn chưa thoải mái, phía dưới sự chà xát của hai chân vẫn không làm nàng thỏa mãn, Sở Tương Tương không nhịn được liền đưa tay xuống, hướng tới vùng cỏ thơm.

Tần Thiên thấy động tác của Sở Tương Tương liền rút tay từ ngực Tiểu Nhã hướng tới khu đồng cỏ của Sở Tương Tương, hai người vừa chạm vào nhau tay Sở Tương Tương lập tức rụt lại, rồi lại nhanh chóng ngăn cản Tần Thiên, hai chân hẹp chặt tay Tần Thiên vào giữa.

Nhưng Tần Thiên sao lại có thể cho nàng vừa ý, miệng đang ngậm trên hạt đậu nhỏ đột nhiên dùng sức hút một cái làm Sở Tương Tương cả người nhất thời mềm nhũn ra, hai tay buông lỏng, hai tay Tần Thiên lập tức tiến đến vùng cỏ thơm mát kia, tiến vào bên trong, dùng sức lôi kéo.

Trong nháy mắt, Sở Tương Tương kịch liệt run rẩy, nước mưa ào ạt tuôn ra, Tần Thiên không nghĩ rằng Sở Tương Tương lại nhạy cảm như vậy, lập tức nhanh chóng chuyển động thêm vài lượt nữa.

“A!”

Sở Tương Tương đã không chịu được nữa, loại cảm giác thoải mái này làm nàng kêu lên, trực tiếp đạt đến cao trào, nước mưa tuôn ra như suối, Sở Tương Tương cả người kịch liệt run lên, bàn tay nắm chặt lấy cái tay đã tác quái của Tần Thiên, ước chừng qua một phút đồng hồ nàng mới bình tĩnh trở lại, cả người co lại ngã xuống ghế, trán đã lấm tấm mồ hôi.

Tần Thiên thấy vậy liền rút tay ra, chuyển chiến trường chiến đấu sang phía Tiểu Nhã, lúc này Tiểu Nhã đang tích cực ăn tiểu Tần Thiên làm Tần Thiên sắp không chịu được nữa rồi, Tần Thiên đưa hai tay bắt lấy hai bầu ngực Triệu Tiểu Nhã, dùng sức xoa nắn làm Triệu Tiểu Nhã kêu lên ô ô, nắm lấy tay Tần Thiên đưa xuống vùng cỏ thơm của mình dưới làn váy.

- Hắc hắc, tiểu nha đầu không nhịn được rồi à.

Tần Thiên cúi đầu cười với Triệu Tiểu Nhã, Triệu Tiểu Nhã vội vàng nhả tiểu Tần Thiên ra nói:

- Anh Tần Thiên, mau giúp em, em không chịu được nữa rồi.

- Không thành vấn đề.

Tần Thiên đáp ứng, ngay sau đó nhẹ nhàng chà xát trên vùng cỏ, được một lát, liền đem ngón giữa tiến vào bên trong vực sâu trên đồng cỏ đó, tiến vào một chút liền thấy một tầng lá mỏng ngăn cách, Tần Thiên cũng không tiếp tục tiến tới mà chuyển động ngay tại chỗ làm Triệu Tiểu Nhã hưng phấn, trên vùng cỏ thơm nước mưa ào ạt tuôn ra.

Triệu Tiểu Nhã ngậm nhả tiểu Tần Thiên càng lúc càng nhanh, miệng lại không ngừng ô ô yến yến, Tần Thiên cũng hai tay bận rộn tận tình phục vụ Tiểu Nhã.

Sau hơn mười phút quấn lấy nhau, hai người rốt cuộc cùng đạt tới cao trào, toàn bộ tinh hoa của tiểu Tần Thiên đều bị Triệu Tiểu Nhã ăn hết, bởi vi tiểu Tần Thiên đã tới tận cổ họng nàng rồi, không muốn cũng không được nữa.

Bên cạnh, Sở Tương Tương cũng đã mặc lại quần áo xong, nàng đã sớm phát hiện ra hành động của Tiểu Nhã và Tần Thiên, chuyện lần trước buổi tối Triệu Tiểu Nhã cùng Tần Thiên ở trong phòng nàng đã biết, mặc dù không thoải mái lắm nhưng nghĩ tới lời dặn của ông nàng liền cố bình thường trở lại.

Qua một hồi lâu, ba người đã thu dọn xong, chuyên tâm xem phim, bất quá lúc này Tần Thiên vẫn trái ôm phải ấp nhìn lên màn hình, làm hai nàng mặt đỏ bừng, thầm mắng Tần Thiên sắc lang.

Rất nhanh, bộ phim đã kết thúc, sau khi xem xong mà Tần Thiên vẫn chưa biết đây là phim gì, nói về cái gì, hai nàng bị Tần Thiên làm loạn một hồi cũng không rõ ràng hơn bao nhiêu, kết quả mất hơn một trăm đồng mà cũng coi như không xem được gì.

- Anh Tần Thiên, chúng ta đi ăn chút gì nhé, em đói quá.

Triệu Tiểu Nhã nói, Tần Thiên và Sở Tương Tương liền gật đầu, hai người cũng đều đã đói, lại trải qua một hồi đại chiến kinh tâm động phách, làm càng đói thêm.

- Chúng ta sang bên kia đi, nhà hàng đó trông cũng không tệ, em mời.

Sở Tương Tương chỉ vào một nhà hàng bán đồ ăn Trung Hoa bên cạnh quảng trường trông khá là sang trọng nói.

- Oa, vậy chúng ta đi nhanh đi!

Triệu Tiểu Nhã vừa nói liền kéo Tần Thiên cùng Sở Tương Tương đi sang bên kia, vừa tới cửa ba người đang chuẩn bị bước vào, Tiểu Nhã đột nhiên ngừng lại, Tần Thiên thấy lạ đang định hỏi tại sao, chợt nghe thấy phía trước vang lên âm thanh một nữ nhân.

- Ai ui, không phải Triệu Tiểu Nhã đây sao, sao lại trùng hợp vậy nhỉ?

Thanh âm bén nhọn của nữ nhân vang lên phía trước, Tần Thiên ngẩng đầu nhìn lên, một nữ sinh ăn mặc hở hang, hai bầu ngực lộ ra phân nửa, trang điểm lòe loẹt, trông chả khác gái điếm là mấy.

Bên cạnh ả là một gã gầy như que củi, đang ngậm thuốc lá, trên cổ đeo sợi xích rõ to, bộ dáng giống như một tên côn đồ.

- Anh Tần Thiên, chúng ta vào đi.

Triệu Tiểu Nhã nắm tay Tần Thiên nói, rẽ phải đi vào bên trong, nhưng ả kia lại cố tình chắn phía trước cản đường.

- Làm sao thế, cô gấp cái gì, chuyện của chúng ta còn chưa xong mà cô đã muốn đi sao?

Nữ sinh nhìn Triệu Tiểu Nhã lớn lối nói.

- Hừ! Cô tránh ra, chuyện lần trước cô hút thuốc không phải là ta kể, không liên quan đến ta.

Triệu Tiểu Nhã nhìn heo mập tức giận nói.

t r u y e n c u a t u❤i . v n

- Hừ! A Lệ các nàng đều nói là cô kể, cô còn muốn chối sao!

Nữ sinh kia nhìn Triệu Tiểu Nhã hừ lạnh nói.

- Ta không kể, là bọn họ vu oan cho ta.

Triệu Tiểu nhã lớn tiếng nói.

- Hừ! Cô nói vu oan thì là vu oan à, cô lấy chứng cứ ra thì ta tin ngay.

- Ta... Ta không có, tóm lại là các nàng vu oan cho ta.

Triệu Tiểu Nhã lo lắng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện