Tần Thiên từ phòng làm việc đi ra liền trở về lớp, dọc đường về trong đầu hắn nghĩ lại cảnh tượng trong phòng làm việc, hắn không nghĩ tới Lâm Hiểu Di lại khóc, điều này làm hắn rất đau lòng, cảm giác mình có chút xúc động, phải nghĩ cách đền bù tổn thất cho Lâm Hiểu Di mới được, bất quá vừa nghĩ đến đôi tiểu ngọc thố trắng muốt của nàng vừa lớn lại vừa mềm mại, nội tâm Tần Thiên lại có một trận kích động, tiểu đệ nhất thời lại chào cờ.

- Khó trách tất cả nam nhân đều thích nữ nhân, cảm giác quả nhiên có khác biệt.

Tần Thiên thầm nghĩ, hôm nay mình chính thức là đàn ông, phát hiện ra việc đó và việc thủ dâm căn bản là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau, hơn nữa hiệu quả cũng khác biệt, tiểu đệ đệ được tự do khám phá bí động, cảm giác chật ních, còn mang thêm chút lực hấp dẫn, khiến hắn lữu luyến khó quên, hận không được thêm lần nữa, bất quá hiện tại là không thể nào, vừa nghĩ tới đó Tần Thiên rất nhanh đã đến cửa lớp.

Hà Thi Vũ đang ở đây vẽ, bất quá sắp xong rồi, thấy Tần Thiên trở lại, liền hỏi Tần Thiên Lâm Hiểu Di gọi lên làm gì.

- Nga, nữ nhân chết tiệt kia làm ta mất một buổi học nữa rồi, ta sắp bị đuổi học môn này mất!

Tần Thiên nắm chặt nắm đấm nói, nhưng trong đầu lại tràn đầy thân thể trắng mướt của Lâm Hiểu Di.

- Đáng đời, ai bảo anh thường xuyên bỏ tiết.

Hàn Thi Vũ liếc nhìn Tần Thiên một cái, lại tiếp tục vẽ tranh, còn Tần Thiên lại nhớ tới chính mình tìm Lâm Tiểu Di cũng khiến nàng quên cả làm việc, lại còn đem nàng ra làm việc, bất quá hiện tại tâm tình Tần Thiên cũng không tốt, cũng không biết sau này Lâm Hiểu Di sẽ đối với hắn như thế nào, Tần Thiên quả thật hơi sợ nữ nhân này báo cảnh sát, nói mình cường bạo nàng.

...

Rất nhanh, thoáng cái đã qua trưa, sau khi tan học, Tần Thiên cùng Hàn Thi Vũ tách ra rồi mau chóng trở về nhà. Lúc tới khu dân cư, điện thoại vang lên, Tần Thiên lấy số ra nhìn, là một số xa lại, hơi nghi hoắc, sau đó liền nhấn nút trả lời.

- Này, ai đó?

Tần Thiên trả lời điện thoại.

- Ha ha... Tần Thiên, Tương Tương đây, anh đừng quên em nhanh vậy chứ.

Bên kia đầu dây trử lời, là một giọng nữ, nghe ngữ khí tựa hồ có chút mất mác.

- Nga, ra là Tương Tương à, ý ngượng quá, anh quên lưu số điện thoại của em rồi.

Tần Thiên nhất thời lúng túng nói, hôm qua Tương Tương ghi số điện thoại vào tay hắn, kết quả là khi tắm không cẩn thận tẩy sạch rồi còn đâu.

- Hừ!

Sở Tương Tương bên kia hừ nhẹ một tiếng bất mãn, sau đó lại nói:

- Tần Thiên anh tan học rồi à, mau về đi, em đang đợi ở cửa nhà anh.

- Ở cửa nhà anh sao? Em sao biết chỗ anh ở, chờ đó anh lập tức về ngay.

Tần Thiên nói xong, liền cúp điện thoại, ngay sau đó nhanh chóng chạy về, dọc đường đi phỏng đoán Sở Tương Tương tìm hắn làm gì.

Rất nhanh, Tân Thiên đã trở về khu dân cư, chạy thẳng lên tòa nhà, vọt tới tầng của mình, đã thấy Sở Tương Tương đứng chờ ở cửa.

Sở Tương Tương mặc một bộ váy đồng phục trên dưới như nhau, đều màu trắng, có chút hơi mờ, bó sát lấy thân, đem vóc dáng hoàn mỹ của Sở Tương Tương bộc lộ ra ngoài, nhìn qua cực kỳ mê người, được biệt là ở bộ ngực, khe hở hình chữ V miêu tả sinh động một nửa hai khối tuyết trắng, Tần Thiên biết nhiều mỹ nữ, nhưng thân thể Tần Tương Tương là mất cân đối nhất, bởi vì ngực nàng là quá lớn, hơn nữa lại không thể rủ xuống, cực kỳ kinh người, mắt Tần Thiên nhìn thẳng vào đó.

- Tương Tương, em có việc gì tìm anh à?

Tần Thiên đi tới trước mặt Sở tương Tương, nhìn hai rương lớn trên mắt đất nhất thời khó hiểu

- Ha ha, em muốn đến đại học Quang Châu học, ở quân khu rất phiền toái, vừa lúc anh thuê phòng ở đây, ông nội nói cho em đến đây ở cùng anh, như vậy đi học sẽ thuận tiện, hơn nữa anh là thanh viên của Long tổ, còn có thể bảo vệ em.

Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên vui vẻ nói.

- Nga, thì ra là vậy, em chờ một chút để anh mở cửa.

Tần Thiên lập tức nói, trong lòng thỏa mái, lại có mỹ nữ sinh đẹp đến đây ở, thỏa mái chết mất, xem ra nếu không có chuyện gì thì có khi giả bị bệnh, sau đó để Tương Tương hô hấp nhân tạo cho mình, sướng chết mất. Nghĩ đến đây Tân Thiên không khỏi nhoẻn miệng cười.

- Tần Thiên.

Sở Tương Tương gọi.

- Ừ chuyện gì?

Tần Thiên hỏi

- Anh không phải nói mở cửa sao?

- Đúng vậy

- Vậy anh đứng đó cười khúc khích làm gì?

- A, đâu có.

Tần Thiên lập tức từ trong tưởng tượng trở lại, vội vàng lấy chìa khóa mở cửa, sau đó giúp Sở Tương Tương chuyển hành lý vào phòng khách.

- Tần Thiên, tiền thuê nhà là bao nhiêu vậy, để em trả một phần.

Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên hỏi.

- Ừ, tiền thuê nhà anh cũng không biết là bao nhiêu, chờ buổi tối chị anh về rồi hãy nói, ở đây có ba gian chưa có người ở, em chọn cho mình một gian đi.

Tần Thiên chỉ vào ba gian trống nói.

- Anh còn có chị gái à?

Sở Tương Tương có chút bất ngờ, nàng cho rằng Tần Thiên ở đây một mình.

- Đúng vậy, anh SỐNG CÙNG BIỂU TỶ \m/

Tần Thiên nói.

- Nga, vậy anh ở phòng nào, em muốn ở gần phòng anh, như vậy có chuyện gì anh còn có thể dễ dàng bảo vệ em.

Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên cười nói. Tần Thiên lập tức gật đầu, tỏ vẻ rất đồng ý, trong lòng lại thầm nghĩ, nếu không có gì cũng có thể sang gặp mình. Sau đó, hắn mang hành lý tới gian phòng cạnh phòng hắn, mở cửa cho nàng, bên trong giường chiếu đầy đủ, quét dọn vô cùng sạch sẽ, Tần Thiên giúp nàng mang hai cái rương đó vào bên trong.

- Đúng rồi, Tần Thiên, ông nội em có mội đồ vật muốn giao cho anh.

Sở Tương Tương nói với Tần Thiên, vừa nói vừa mở hành lý, lấy ra một phong thư lớn gửi cho Tần Thiên.

- Đây là cái gì?

Tân Thiên cầm lấy, nó nặng trịch, hắn suýt để rơi, không biết bên trong là cái gì

- Em cũng không biết, ông nội nói anh mở ra sẽ biết, nhanh mau mở ra coi đi, em đi cất quân áo trước đã.

Sở Tương Tương nói, Tần Thiên gật đầu, sau đó cầm lấy phong thư rời khỏi gian phòng của Sở Tương Tương, trở lại gian phong của mình, mở dây đai ra, đổ hết đồ vật ra ngoài.

- Súng!

Tần Thiên nhìn vào bên trong nhìn thấy khẩu súng đen nhánh mà giật mình một cái, thuận tay cầm nó lên nhìn kỹ, khẩu súng này không giống với năm mươi tư kiểu súng thường giới thiệu trên tivi, nó nhỏ hơn năm mươi tư kiểu kia một vòng, hơn nữa gia công cực kỳ hoãn mỹ, phía trên khắc một con rồng vàng năm vuốt.

Ngoại trừ khẩu súng ra, còn một tấm chi phiếu, một thẻ nhớ, cùng một chiếc nhẫn màu vàng xanh nhạt, cái nhẫn này dường như được gia công rất hoàn mỹ, cũng được khắc ngũ trảo Kim Long.

Tần Thiên đem thẻ nhớ ra, cho vào đầu đọc thẻ, mở máy tính lên, mở thư mục của thẻ nhớ ra, bên trong có một văn bản, mở văn bản ra bên trong có rất nhiều chữ, còn có hình ảnh khẩu súng lục.

Tần Thiên cẩn thận đọc văn bản, thì ra đây là thủ tục của thành viên Long Tổ, còn có phương pháp sử dụng súng, cuối cùng là Sở Văn Long giao Sở Tương Tương lại cho hắn bảo vệ, trong tấm chi phiếu có một trăm vạn, phí bảo hộ bốn năm đại học cho Sở Tương Tương.

Tần Thiên không nghĩ rằng Sở Văn Long lại để cho hắn bảo vệ Sở Tương Tương, hơn nữa còn có một trăm vạn, điều này làm cho Tần Thiên vốn thiếu tiền trở nên hưng phấn, có tiền thì chuyện lập bang phái dễ làm rồi, có thể chiêu binh mãi mã rồi.

Nhìn xong những tài liệu này, Tần Thiên liền đem những vật kia giấu kỹ đi, đeo chiếc nhẫn đại biểu thân phận cho Long tổ vào ngón tay trỏ, cảm thấy rất thích hợp, sau đó liền ra ngoài chuẩn bị đùa giỡn Sở Tương Tương một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện