Đã một tuần trôi qua kể từ hôm chuyển chỗ.
Tôi cảm nhận được những ánh nhìn của Ryuuzaki đã tăng lên từ sau vụ đó.
「Yo. Chào buổi sáng, Nakayama」
「...À, ừm. Chào buổi sáng」
Mỗi sáng tôi đến lớp, cậu ta đều chào hỏi như thế.
Không có nghĩa rằng tôi đã thân thiết hơn Ryuuzaki hay gì cả. Thay vào đó, có lẽ cậu ta đã trở nên cẩn trọng với tôi hơn.
Không khác gì bảo vệ đang chào hỏi một kẻ khả nghi.
『Tao luôn để mắt đến mày đấy』
Như thể muốn nói điều đó với tôi, làm tôi phát ngán.
Cũng may lúc này cậu ta vẫn đang coi tôi như là một tên 『nhân vật nền』, tính ra vẫn chưa nguy hiểm lắm.
Shimotsuki thì nhút nhát, vậy nên trong lớp chẳng nói câu nào. Đúng là trong cái rủi có cái may. Những cuộc trao đổi của tụi tôi về cơ bản nằm hết trong cuốn nhật ký rồi nên cũng chẳng cần phải nói chuyện gì cả.
Đương sự thật ra đang muốn nói chuyện lắm, nhưng giờ mà nói thì sẽ làm Ryuuzaki để ý, dẫn đến việc tôi sẽ bị cậu ta cảnh giác thêm mất.
Giờ mà chống đối nhiều hơn mức cần thiết thì thân phận nhân vật nền này sẽ bị lung lay ngay. Chuyện đó mà xảy ra thật thì tôi sẽ trở thành một nhân vật đối địch với nhân vật chính-sama, dẫn đến việc cậu ta phản kháng cũng không chừng.
Và lúc đó, người gặp rắc rối sẽ là nữ chính Shimotsuki, tôi thì chẳng mong điều đó đâu.
......Chắc là nên giữ khoảng cách một chút thì hơn nhỉ?
Có vẻ hiện tại tôi đang thân thiết với Shimotsuki nhiều hơn mức cần thiết, đó cũng là lý do Ryuuzaki đang cẩn trọng với tôi, vậy nên tình hình đang không ổn một chút nào.
Tôi không muốn phải khiến Shimotsuki buồn.
Vậy nên việc xoá bỏ sự tồn tại của tên nhân vật nền này là chuyện quan trọng. Thông thường thì đây cũng chỉ là một vai trò phụ chẳng ảnh hưởng gì nhiều đến tiến trình của câu chuyện, có xoá đi cũng chẳng sao.
Tôi thì nghĩ thế, nhưng cô thì không cho.
「Nè nè, Nakayama-kun. Không biết học hành có lợi gì cho tương lai không nữa nhỉ? Rõ ràng là không có. Mấy cái phương trình, rồi a, b, x, y, hay mấy biến số gì gì kia có xài bao giờ đâu? Đúng là kỳ lạ khi cứ nghĩ về mấy con số mơ hồ này mà」
Sau giờ học.
Kỳ thi giữa kỳ sắp diễn ra, nên đến cả một người ghét học như Shimotsuki cuối cùng cũng đã bắt đầu cảm thấy cần phải làm gì đó. Thời gian là vào ba ngày trước, dù có hơi trễ, nhưng cô đã chịu lôi sách vở ra học.
Địa điểm là tại nhà tôi.
Mà... tôi biết là không nên. Dù gì thì gần đây tôi đã thân thiết quá với cậu ta, vậy nên tôi đã đề xuất để mỗi người tự học tại nhà bản thân cho kỳ kiểm tra tới, nhưng Shimotsuki lại không chịu.
『Ở nhà thì tớ học không nổi đâu, nhưng mama sẽ mắng tớ ngốc mãi mất, nên giờ tớ muốn học... Chưa kể papa tuy không la gì, nhưng tớ vẫn muốn được papa khen nữa. Nên hãy học với tớ đi... Xin cậu đó』
Cô gái này chắc là kiểu người không thể tập trung nổi khi ở một mình.
Cô bảo rằng phòng mình có quá nhiều cám dỗ đi.
「Còn nữa, ừ thì... Cậu bày tớ học thì tớ sẽ vui lắm... Không phải tự hào gì đâu, nhưng hiện tại tớ đứng bét lớp đó, mà tớ quá ngốc để có thể tự mình kéo lên... Vậy nên làm ơn hãy chăm sóc tớ!!」
Đầu óc tôi cũng đâu có tốt gì đâu. Thành tích cũng chỉ nằm dưới trung bình một chút mà thôi.
Nhưng mà so với tôi thì điểm của cậu ta thấp tẹt.
Đúng là một thiếu nữ vô dụng mà.
Bề ngoài thì hoàn hảo, giọng nói và cử chỉ lại rất nhã nhặn, cô toả ra một bầu không khí làm ai cũng ngỡ rằng đầu óc cô thật sự sắc bén... Nhưng sự thật thì lại hơi buồn cười.
Dù gì thì cô cũng là nữ chính với cái vị thế kia, trên thân phận là một tên nhân vật nền, tôi không thể khước từ yêu cầu của cô được.
Và vì thế, cô đã tới nhà tôi suốt cả kỳ kiểm tra.
......Đúng là thân thiết quá rồi.
Sau giờ học, đúng như dự đoán, Ryuuzaki không hề làm phiền Shimotsuki, vậy nên những cuộc gặp bí mật này của tôi và cô vẫn chưa hề bị bại lộ.
Dù thế tôi vẫn cứ lo chuyện này bất ngờ bị lộ ra.
Cảm giác cứ như ngoại tình ấy.
Tôi đang trở nên nổi bật quá nhiều so với một tên nhân vật nền rồi.
Mong là không có gì xảy ra...
Cuộc sống như một nhân vật nền của tôi đang từ từ sụp đổ.
Sau kỳ thi giữa kỳ, trường tôi sẽ bắt đầu tổ chức một đợt dã ngoại.[note42212]
Đây chính là một event quan trọng trong romcom học đường.
Nhân vật chính-sama sẽ nhân event này mà tích cực hoạt động, thúc tiến diễn biến câu chuyện lên cao trào.
Liệu bản thân có còn tồn tại như một nhân vật nền không nữa đây... Thật sự thì tôi thấy hơi bất an――
Tôi cảm nhận được những ánh nhìn của Ryuuzaki đã tăng lên từ sau vụ đó.
「Yo. Chào buổi sáng, Nakayama」
「...À, ừm. Chào buổi sáng」
Mỗi sáng tôi đến lớp, cậu ta đều chào hỏi như thế.
Không có nghĩa rằng tôi đã thân thiết hơn Ryuuzaki hay gì cả. Thay vào đó, có lẽ cậu ta đã trở nên cẩn trọng với tôi hơn.
Không khác gì bảo vệ đang chào hỏi một kẻ khả nghi.
『Tao luôn để mắt đến mày đấy』
Như thể muốn nói điều đó với tôi, làm tôi phát ngán.
Cũng may lúc này cậu ta vẫn đang coi tôi như là một tên 『nhân vật nền』, tính ra vẫn chưa nguy hiểm lắm.
Shimotsuki thì nhút nhát, vậy nên trong lớp chẳng nói câu nào. Đúng là trong cái rủi có cái may. Những cuộc trao đổi của tụi tôi về cơ bản nằm hết trong cuốn nhật ký rồi nên cũng chẳng cần phải nói chuyện gì cả.
Đương sự thật ra đang muốn nói chuyện lắm, nhưng giờ mà nói thì sẽ làm Ryuuzaki để ý, dẫn đến việc tôi sẽ bị cậu ta cảnh giác thêm mất.
Giờ mà chống đối nhiều hơn mức cần thiết thì thân phận nhân vật nền này sẽ bị lung lay ngay. Chuyện đó mà xảy ra thật thì tôi sẽ trở thành một nhân vật đối địch với nhân vật chính-sama, dẫn đến việc cậu ta phản kháng cũng không chừng.
Và lúc đó, người gặp rắc rối sẽ là nữ chính Shimotsuki, tôi thì chẳng mong điều đó đâu.
......Chắc là nên giữ khoảng cách một chút thì hơn nhỉ?
Có vẻ hiện tại tôi đang thân thiết với Shimotsuki nhiều hơn mức cần thiết, đó cũng là lý do Ryuuzaki đang cẩn trọng với tôi, vậy nên tình hình đang không ổn một chút nào.
Tôi không muốn phải khiến Shimotsuki buồn.
Vậy nên việc xoá bỏ sự tồn tại của tên nhân vật nền này là chuyện quan trọng. Thông thường thì đây cũng chỉ là một vai trò phụ chẳng ảnh hưởng gì nhiều đến tiến trình của câu chuyện, có xoá đi cũng chẳng sao.
Tôi thì nghĩ thế, nhưng cô thì không cho.
「Nè nè, Nakayama-kun. Không biết học hành có lợi gì cho tương lai không nữa nhỉ? Rõ ràng là không có. Mấy cái phương trình, rồi a, b, x, y, hay mấy biến số gì gì kia có xài bao giờ đâu? Đúng là kỳ lạ khi cứ nghĩ về mấy con số mơ hồ này mà」
Sau giờ học.
Kỳ thi giữa kỳ sắp diễn ra, nên đến cả một người ghét học như Shimotsuki cuối cùng cũng đã bắt đầu cảm thấy cần phải làm gì đó. Thời gian là vào ba ngày trước, dù có hơi trễ, nhưng cô đã chịu lôi sách vở ra học.
Địa điểm là tại nhà tôi.
Mà... tôi biết là không nên. Dù gì thì gần đây tôi đã thân thiết quá với cậu ta, vậy nên tôi đã đề xuất để mỗi người tự học tại nhà bản thân cho kỳ kiểm tra tới, nhưng Shimotsuki lại không chịu.
『Ở nhà thì tớ học không nổi đâu, nhưng mama sẽ mắng tớ ngốc mãi mất, nên giờ tớ muốn học... Chưa kể papa tuy không la gì, nhưng tớ vẫn muốn được papa khen nữa. Nên hãy học với tớ đi... Xin cậu đó』
Cô gái này chắc là kiểu người không thể tập trung nổi khi ở một mình.
Cô bảo rằng phòng mình có quá nhiều cám dỗ đi.
「Còn nữa, ừ thì... Cậu bày tớ học thì tớ sẽ vui lắm... Không phải tự hào gì đâu, nhưng hiện tại tớ đứng bét lớp đó, mà tớ quá ngốc để có thể tự mình kéo lên... Vậy nên làm ơn hãy chăm sóc tớ!!」
Đầu óc tôi cũng đâu có tốt gì đâu. Thành tích cũng chỉ nằm dưới trung bình một chút mà thôi.
Nhưng mà so với tôi thì điểm của cậu ta thấp tẹt.
Đúng là một thiếu nữ vô dụng mà.
Bề ngoài thì hoàn hảo, giọng nói và cử chỉ lại rất nhã nhặn, cô toả ra một bầu không khí làm ai cũng ngỡ rằng đầu óc cô thật sự sắc bén... Nhưng sự thật thì lại hơi buồn cười.
Dù gì thì cô cũng là nữ chính với cái vị thế kia, trên thân phận là một tên nhân vật nền, tôi không thể khước từ yêu cầu của cô được.
Và vì thế, cô đã tới nhà tôi suốt cả kỳ kiểm tra.
......Đúng là thân thiết quá rồi.
Sau giờ học, đúng như dự đoán, Ryuuzaki không hề làm phiền Shimotsuki, vậy nên những cuộc gặp bí mật này của tôi và cô vẫn chưa hề bị bại lộ.
Dù thế tôi vẫn cứ lo chuyện này bất ngờ bị lộ ra.
Cảm giác cứ như ngoại tình ấy.
Tôi đang trở nên nổi bật quá nhiều so với một tên nhân vật nền rồi.
Mong là không có gì xảy ra...
Cuộc sống như một nhân vật nền của tôi đang từ từ sụp đổ.
Sau kỳ thi giữa kỳ, trường tôi sẽ bắt đầu tổ chức một đợt dã ngoại.[note42212]
Đây chính là một event quan trọng trong romcom học đường.
Nhân vật chính-sama sẽ nhân event này mà tích cực hoạt động, thúc tiến diễn biến câu chuyện lên cao trào.
Liệu bản thân có còn tồn tại như một nhân vật nền không nữa đây... Thật sự thì tôi thấy hơi bất an――
Danh sách chương