Và như thế, phần thường nhật vẫn tiếp tục diễn ra.
Cho dù có là đang trong câu chuyện romcom của Ryuuzaki đi chăng nữa, thì màn giới thiệu của Mary-san rồi cũng sẽ đến lúc phải kết thúc thôi. Theo kết cấu Khởi Thừa Chuyển Hợp, hiện giờ chắc đang là đoạn đầu của phần {Thừa}.
Và lúc này cũng là lúc bắt đầu phần chuẩn bị trước để tiến tới giai đoạn {Chuyển}.
[Đây đây~. Đã đến lúc chuẩn bị cho lễ hội văn hoá rồi đấy mọi người~]
Một buổi sinh hoạt dài đã diễn ra trọn vẹn vào buổi chiều hôm nay.
Có lẽ đây là buổi thảo luận đầu tiên để bàn về lễ hội văn hoá được tổ chức vào giữa tháng 10.
[Miễn là tiết chế được thì mấy em thích làm gì cũng không vấn đề gì. Vậy nên, có lẽ cô sẽ giao phần tiến độ cho lớp trưởng nhé~? Niou-san, nhờ em cả đó~]
[......Dạ, em hiểu rồi]
Theo sau những lời của Suzuki-sensei, lớp trưởng Niou Futago bước lên bục giảng.
Lớp trưởng, với đặc điểm là mái tóc đuôi ngựa cùng cặp kính của mình, hờ hững tiếp tục.
[Ai có đề xuất gì thì hãy vui lòng giơ tay lên]
[Đây đây đâyyy!]
Và người đầu tiên giơ tay là Mary-san.
[Tớ nghĩ làm cafe hầu gái là một ý hay đấy! Nghĩ xem, nếu chúng ta phục vụ mấy vị khách bằng những cô maid thì chắc chắn sẽ thu được bộn tiền luôn. Mặt khác, nếu có thể thu thêm phụ thu từ dịch vụ tiếp nước thì doanh thu lại càng tăng nữa!]
[Bác bỏ. Đó chẳng còn là maid cafe nữa, mà thành quán bar[note42863] rồi. Làm ơn giữ chừng mực lại như một học sinh cấp ba đi]
[OH......Sack mah deek[note42864]]
[Đừng có dùng từ lóng nữa. Chưa kể, đàn bà con gái như cậu lại nói câu kia, chẳng phải hơi lạ à?]
............?
Có một phần trong màn đối đáp này mà tôi chẳng hiểu được, nhưng có lẽ là đề xuất làm cafe hầu gái đã bị bác bỏ rồi.
[Còn ai khác không?]
[Đây đây đâyyy!]
[......Bộ cái lớp này chỉ có mỗi cậu à? Đề xuất nhiều thế thì tôi rất là cảm kích...... nhưng cậu có thể kiềm chế lại chút không?]
Mary-san đang rất là hăng hái.
Ở trường cô ta luôn tỏ ra rạng rỡ, nhưng tôi có cảm giác lúc này cô ta đang hoạt động đặc biệt tích cực.
[Vì lễ hội văn hoá vui lắm mà! Cậu thấy đấy, tớ rất là thích Nhật Bản đó!]
......Có thật thế không đấy?
Vì đã biết được bộ mặt thật của cô ta, tôi chẳng thể nuốt trôi được những lời kia.
Nhưng lớp trưởng Niou-san, người không biết được bộ mặt thật của cô ta, có vẻ như đã tin những lời đó.
[Hừm...... Ra thế. Vậy thì tôi xin được đính chính lại. Mọi người hãy cùng nhau nỗ lực, hướng tới một lễ hội văn hoá tràn đầy những kỷ niệm tuyệt vời dành cho Mary Parker-san nào]
――Sau khi nghe được những lời đó, mấy đứa chẳng có động lực cho mấy ở trong lớp nãy giờ bỗng đồng loạt ngẩng đầu lên. Đại đa số những ai đang nghĩ đây chẳng phải chuyện của mình có lẽ đã được tiếp thêm cảm hứng nhờ sự hăng hái của Mary-san.
Aaaa, ra là vậy...... Có lẽ cô ta đang định biến lễ hội văn hoá thành {event} trong câu chuyện của mình đây mà.
Vì vậy cô ta mới chọn những lời cổ vũ
kia, vì cô ta thật sự rất cần mọi người hợp lực để có thể thực hiện được việc đó.
Đúng như cái danh người sáng tạo tự xưng, cô ta khá là mưu mô đấy.
[Vậy thì, lại lần nữa...... Có ai có đề xuất gì không?]
Với câu hỏi này của Niou-san, lần này không chỉ mỗi Mary-san mà còn có thêm khá nhiều cánh tay khác được giơ lên. Sĩ khí dâng cao, những thành viên lớp 2 năm nhất đã quyết định sẽ đối mặt với lễ hội văn hoá cùng với nhau.
Và đã có nhiều đề xuất được đưa ra.
Quán ăn, làm phim, nhà ma, mê cung, bói toán,...... những ý tưởng được đưa ra dần dần được thu hẹp lại theo ý kiến số đông.
Và ý tưởng duy nhất còn lại là――
[Vậy là đã quyết định xong. Lần này, lớp 2 năm nhất sẽ làm {Kịch}. Mong mọi người hãy cố gắng]
Những lời vừa rồi của Niou-san đã xác định được event lớn lần này là gì.
(Kịch à.......)
Gì đây, tôi có dự cảm không lành.
Không, bình tĩnh lại đã. Sau cùng thì tôi cũng chỉ là một tên nhân vật nền...... bình thường thì những đứa như tôi sẽ được phân cho mấy việc nằm sau sân khấu.
Chắc hẳn là tôi sẽ không bị đẩy vào vị trí nào nổi bật đâu, sẽ ổn thôi...... tôi chẳng đủ lạc quan để nghĩ thế.
(Có vẻ như Mary-san định làm trò gì rồi)
Kể từ lần trò chuyện trong chiếc Limousine, chúng tôi vẫn chưa nói chuyện với nhau lần nào cho đến giờ.
Chắc cũng đã đến lúc cô ta kéo tôi vào rồi.
Bởi vì tôi chính là phản diện trong câu chuyện romcom của Ryuuzaki mà.
Là vai ác đấy.
Mary-san sẽ sử dụng cái vị thế đối lập đó để tạo nên câu chuyện romcom hệ đáng đời mà mình muốn.
Vậy nên làm gì có chuyện cô ta sẽ bỏ qua một event lớn như lễ hội văn hoá lần này được――
Cho dù có là đang trong câu chuyện romcom của Ryuuzaki đi chăng nữa, thì màn giới thiệu của Mary-san rồi cũng sẽ đến lúc phải kết thúc thôi. Theo kết cấu Khởi Thừa Chuyển Hợp, hiện giờ chắc đang là đoạn đầu của phần {Thừa}.
Và lúc này cũng là lúc bắt đầu phần chuẩn bị trước để tiến tới giai đoạn {Chuyển}.
[Đây đây~. Đã đến lúc chuẩn bị cho lễ hội văn hoá rồi đấy mọi người~]
Một buổi sinh hoạt dài đã diễn ra trọn vẹn vào buổi chiều hôm nay.
Có lẽ đây là buổi thảo luận đầu tiên để bàn về lễ hội văn hoá được tổ chức vào giữa tháng 10.
[Miễn là tiết chế được thì mấy em thích làm gì cũng không vấn đề gì. Vậy nên, có lẽ cô sẽ giao phần tiến độ cho lớp trưởng nhé~? Niou-san, nhờ em cả đó~]
[......Dạ, em hiểu rồi]
Theo sau những lời của Suzuki-sensei, lớp trưởng Niou Futago bước lên bục giảng.
Lớp trưởng, với đặc điểm là mái tóc đuôi ngựa cùng cặp kính của mình, hờ hững tiếp tục.
[Ai có đề xuất gì thì hãy vui lòng giơ tay lên]
[Đây đây đâyyy!]
Và người đầu tiên giơ tay là Mary-san.
[Tớ nghĩ làm cafe hầu gái là một ý hay đấy! Nghĩ xem, nếu chúng ta phục vụ mấy vị khách bằng những cô maid thì chắc chắn sẽ thu được bộn tiền luôn. Mặt khác, nếu có thể thu thêm phụ thu từ dịch vụ tiếp nước thì doanh thu lại càng tăng nữa!]
[Bác bỏ. Đó chẳng còn là maid cafe nữa, mà thành quán bar[note42863] rồi. Làm ơn giữ chừng mực lại như một học sinh cấp ba đi]
[OH......Sack mah deek[note42864]]
[Đừng có dùng từ lóng nữa. Chưa kể, đàn bà con gái như cậu lại nói câu kia, chẳng phải hơi lạ à?]
............?
Có một phần trong màn đối đáp này mà tôi chẳng hiểu được, nhưng có lẽ là đề xuất làm cafe hầu gái đã bị bác bỏ rồi.
[Còn ai khác không?]
[Đây đây đâyyy!]
[......Bộ cái lớp này chỉ có mỗi cậu à? Đề xuất nhiều thế thì tôi rất là cảm kích...... nhưng cậu có thể kiềm chế lại chút không?]
Mary-san đang rất là hăng hái.
Ở trường cô ta luôn tỏ ra rạng rỡ, nhưng tôi có cảm giác lúc này cô ta đang hoạt động đặc biệt tích cực.
[Vì lễ hội văn hoá vui lắm mà! Cậu thấy đấy, tớ rất là thích Nhật Bản đó!]
......Có thật thế không đấy?
Vì đã biết được bộ mặt thật của cô ta, tôi chẳng thể nuốt trôi được những lời kia.
Nhưng lớp trưởng Niou-san, người không biết được bộ mặt thật của cô ta, có vẻ như đã tin những lời đó.
[Hừm...... Ra thế. Vậy thì tôi xin được đính chính lại. Mọi người hãy cùng nhau nỗ lực, hướng tới một lễ hội văn hoá tràn đầy những kỷ niệm tuyệt vời dành cho Mary Parker-san nào]
――Sau khi nghe được những lời đó, mấy đứa chẳng có động lực cho mấy ở trong lớp nãy giờ bỗng đồng loạt ngẩng đầu lên. Đại đa số những ai đang nghĩ đây chẳng phải chuyện của mình có lẽ đã được tiếp thêm cảm hứng nhờ sự hăng hái của Mary-san.
Aaaa, ra là vậy...... Có lẽ cô ta đang định biến lễ hội văn hoá thành {event} trong câu chuyện của mình đây mà.
Vì vậy cô ta mới chọn những lời cổ vũ
kia, vì cô ta thật sự rất cần mọi người hợp lực để có thể thực hiện được việc đó.
Đúng như cái danh người sáng tạo tự xưng, cô ta khá là mưu mô đấy.
[Vậy thì, lại lần nữa...... Có ai có đề xuất gì không?]
Với câu hỏi này của Niou-san, lần này không chỉ mỗi Mary-san mà còn có thêm khá nhiều cánh tay khác được giơ lên. Sĩ khí dâng cao, những thành viên lớp 2 năm nhất đã quyết định sẽ đối mặt với lễ hội văn hoá cùng với nhau.
Và đã có nhiều đề xuất được đưa ra.
Quán ăn, làm phim, nhà ma, mê cung, bói toán,...... những ý tưởng được đưa ra dần dần được thu hẹp lại theo ý kiến số đông.
Và ý tưởng duy nhất còn lại là――
[Vậy là đã quyết định xong. Lần này, lớp 2 năm nhất sẽ làm {Kịch}. Mong mọi người hãy cố gắng]
Những lời vừa rồi của Niou-san đã xác định được event lớn lần này là gì.
(Kịch à.......)
Gì đây, tôi có dự cảm không lành.
Không, bình tĩnh lại đã. Sau cùng thì tôi cũng chỉ là một tên nhân vật nền...... bình thường thì những đứa như tôi sẽ được phân cho mấy việc nằm sau sân khấu.
Chắc hẳn là tôi sẽ không bị đẩy vào vị trí nào nổi bật đâu, sẽ ổn thôi...... tôi chẳng đủ lạc quan để nghĩ thế.
(Có vẻ như Mary-san định làm trò gì rồi)
Kể từ lần trò chuyện trong chiếc Limousine, chúng tôi vẫn chưa nói chuyện với nhau lần nào cho đến giờ.
Chắc cũng đã đến lúc cô ta kéo tôi vào rồi.
Bởi vì tôi chính là phản diện trong câu chuyện romcom của Ryuuzaki mà.
Là vai ác đấy.
Mary-san sẽ sử dụng cái vị thế đối lập đó để tạo nên câu chuyện romcom hệ đáng đời mà mình muốn.
Vậy nên làm gì có chuyện cô ta sẽ bỏ qua một event lớn như lễ hội văn hoá lần này được――
Danh sách chương