“Này, này!”

Diệp Viên Viên nhìn Tần Ninh đang thất thần, không nhịn được mà kêu lên.

“Bắt đầu đi!”

Tần Ninh lúc này mới nói.

"Bắt đầu? Bắt đầu cái gì?"

Diệp Viên Viên thắc mắc hỏi.

“Thì kiểm tra linh thể đó!”, Tần Ninh ra vẻ đương nhiên nói: “Bằng không cô cho rằng ta đưa cô tới đây làm gì? Cô nghĩ ta thật sự muốn thử lòng trung thành của cô sao?"

Diệp Viên Viên sửng sốt, từng bước đi lên trung tâm của cổ đài.

Advertisement

Tần Ninh nhìn Uẩn Linh Đài, trong mắt tràn đầy tưởng nhớ.

Thời gian trôi qua thật nhanh, mọi thứ nay đã khác.

“Mở!”

Tần Ninh quát một tiếng, ngón tay điểm một cái, một luồng linh khí đánh thẳng ra.

Ầm...

Ngay lập tức, một tia sáng bật ra ở trung tâm của Uẩn Linh Đài.

Ánh sáng bao phủ khắp cơ thể Diệp Viên Viên, trong khoảnh khắc, chín luồng sáng tản ra quanh thân Diệp Viên Viên.

Trên chín luồng sáng bắt đầu xuất hiện chín cái bóng bay lượn uyển chuyển, cái bóng nào cũng vô cùng xinh đẹp.

Advertisement

Ba người Diệp Lượng nhìn tới ngây người.

Trên nền của chín luồng sáng, dáng người của Diệp Viên Viên càng trở nên cao quý và xinh đẹp, giống như một đóa sen xanh đang nở rộ, vô cùng mê người.

"Quả nhiên là Cửu Chuyển Linh Lung thể".

Tần Ninh lúc này lại phất tay, đánh ra từng luồng linh khí, mang theo áp lực kinh người.

Tuy nhiên, khi linh khí của Tần Ninh càng lúc càng tăng lên, thì trên Uẩn Linh Đài, một lần nữa lại phóng ra một luồng linh khí khác cực kỳ mạnh mẽ.

“Á...”

Một tiếng thét vang lên, từng luồng linh khí mãnh liệt bao quanh thân thể Diệp Viên Viên lúc này xuyên thẳng vào trong thân thể nàng, chín cái bóng cũng hợp nhất với thân thể của Diệp Viên Viên.

"Chuyện gì? Chuyện gì đã xảy ra?"

Diệp Lượng lo lắng, vội vàng hỏi.

"Tự mà nhìn đi!"

Tần Ninh không thèm phản ứng, chỉ đứng nhìn Diệp Viên Viên thay đổi.

"Quả thật là Cửu Chuyển Linh Lung thể, không ngờ ở đây lại xuất hiện Cửu Chuyển Linh Lung thể, chắc không phải là hậu nhân của tên nhóc đó chứ?"

Tần Ninh tự mình lẩm bẩm, rồi tìm một chỗ bằng phẳng trên đài đá ngồi xuống.

“Ngươi làm gì vậy?”

“Tu luyện đó!”, Tần Ninh chậm rãi nói: “Đại khái kéo dài khoảng bốn giờ. Nhàn rỗi không tu luyện thì làm gì?"

Nói xong, Tần Ninh nhắm mắt lại.

Diệp Lượng, Diệp Phong và Diệp Sảng ba người trố mắt nhìn nhau, không biết phải làm gì.

Tần Ninh lúc này đang nhìn vào trong cơ thể mình.

Tứ chi, ngũ tạng, lục phủ và huyệt Ngọc Chẩm sau gáy đều đã được linh khí khai thông, Mệnh Môn ngưng tụ trong Phong Thần Châu, cơ thể của hắn đã trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Bây giờ hắn có thể tụ khí bay lên trong một thời gian ngắn, hơn nữa linh khí trong người lưu chuyển càng lúc càng thông suốt.

Cảnh giới Tử Môn ở đế quốc Bắc Minh đã được coi như cao thủ.

Tuy nhiên, so với cảnh giới Kinh Môn, thì cảnh giới Tử Môn vẫn còn kém hơn rất nhiều.

Cảnh giới Kinh Môn khai thông tim, miệng, mũi, tai của võ giả, kết nối thẳng tới đỉnh đầu.

Toàn thân võ giả phải được khai thông hết, đó mới là sự kết nối thực sự.

Không chỉ có thể tăng cường sức mạnh, mà quan trọng nhất là vừa có thể phóng thích linh khí và vừa có thể ngưng tụ thành linh khí hộ thể.

Thân xác của võ giả cho dù có trải qua rèn luyện linh khí thì sức mạnh so với dã thú vẫn yếu hơn.

Nếu có thể ngưng tụ linh khí hộ thể, cũng tương đương với việc được mặc vào một tấm bảo giáp vậy, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm.

Thậm chí, sau khi đạt tới cảnh giới Thiên Môn, khai thông thiên môn giữa trán, dẫn động linh khí thanh tẩy thân thể, chín cửa cảnh giới đồng loạt thông suốt sẽ khiến cho tuổi thọ cùng với sức phản ứng của võ giả tăng lên, năng lực phán đoán của võ giả cũng đều sẽ được cải thiện đáng kể.

Nhưng muốn khai thông Thiên Môn khó như lên trời, với đế quốc Bắc Minh có hơn trăm triệu con dân, người có thể khai mở Thiên Môn, có thể nói là trong một vạn người cũng không có lấy một người.

Lúc này, Tần Ninh dùng linh khí quét qua toàn bộ cơ thể, đánh vào các huyệt đạo của mình.

Linh khí không ngừng đánh vào các huyệt vị ở miệng, mũi, tai, nhưng lúc nào cũng có chướng ngại ngăn cản dòng chảy của linh khí trong cơ thể hắn.

"Vẫn không được sao?"

Tần Ninh khẽ nhíu mày, mở mắt ra, lấy ra một viên đan dược.

Đan dược có màu vàng nhạt, hương thơm tinh tế thoang thoảng, tản ra mùi vị làm người ta phải say mê.

“Đây là… đan dược nhất phẩm Kim Nguyên đan!”, Diệp Lượng kêu lên khi nhìn thấy viên đan dược trong tay Tần Ninh.

"Kim Nguyên đan, trợ giúp cho võ giả đạt tới cảnh giới Linh Hải, khai mở Linh Hải, tên nhóc này... định làm gì?"

"Hắn sẽ không trực tiếp uống chứ?"

"Kim Nguyên đan đúng là cũng có thể trợ giúp võ giả trong chín cửa cảnh giới, khai thông huyệt khiếu trong cơ thể, nhưng dùng linh đan này như vậy đúng là phí của trời!"

Tần Ninh cũng mặc kệ mấy người đang cảm thán, trực tiếp há miệng nuốt xuống linh dược.

Một tiếng "ực" vang lên, ba người Diệp Lượng giờ phút này trợn mắt há hốc mồm.

Tên này vậy mà dám nuốt thẳng xuống thật!

Một viên nhất phẩm linh đan, đủ để cho các cường giả đạt tới cảnh giới Linh Hải điên cuồng tranh đoạt, nhưng Tần Ninh lại chỉ dùng nó... nâng cao cảnh giới trong chín cửa cảnh giới.

Đây chính là linh đan, đồ phí của trời, đáng bị sét đánh!

Tần Ninh lúc này chẳng quan tâm đến những thứ đó.

Đối với hắn, bây giờ nâng cao cảnh giới mới là điều quan trọng nhất.

Đạt tới cảnh giới Kinh Môn, tim, miệng, mũi, tai đều được khai thông, sức mạnh tăng vọt, lại còn có thể ngưng tụ linh khí hộ thể, hắn lại vừa nghĩ tới một phàm quyết rất phù hợp với cảnh giới Kinh Môn này.

Kim Nguyên đan đúng là có thể giúp cường giả đạt cảnh giới Linh Hải mở ra linh hải, đột phá cảnh giới, nhưng đối với hắn, điều cần cân nhắc bây giờ là làm mọi thứ có thể để nâng cao cảnh giới của mình.

Kim Nguyên đan hóa thành từng luồng thiên địa linh khí, mang theo tác dụng của dược liệu, cường hóa tứ chi và xương cốt.

Cùng lúc đó, Tần Ninh vận linh khí trong cơ thể, lại bắt đầu đánh vào các huyệt vị ở tai, mũi, miệng và tim của hắn.

Cách...

Giữa hư vô, một tiếng lách cách dường như vang lên, tai hắn đã được linh khí đánh thông.

Cách cách...

Sau đó đến miệng, rồi đến mũi...

Cách...

Với tiếng lách cách cuối cùng, Tần Ninh từ từ phóng ra từng luồng linh khí trên bề mặt cơ thể.

Linh khí đó hóa thành lá chắn bảo vệ, bám vào trên bề mặt cơ thể Tần Ninh.

"Tên nhóc này đã đột phá lên cảnh giới Kinh Môn!"

Ba người Diệp Lượng nhìn thấy cảnh này, đều cảm thấy lạnh cả người, vô cùng kinh hãi.

Mười ngày trước, lúc bọn họ đi tìm Tần Ninh thì nhận được tin tức tên này đang ở cảnh giới Cảnh Môn.

Nhưng bây giờ hắn đã tiến thẳng đến cảnh giới Kinh Môn.

Tốc độ này chẳng phải là quá nghịch thiên sao?

Ong...

Đúng lúc này, một tiếng ong ong đột nhiên vang lên.

Diệp Viên Viên trôi lơ lửng từ lúc nãy đang chậm rãi rơi xuống đất, hai mắt mở ra, một đôi đồng tử chợt lóe lên ánh sáng rồi biến mất.

Giờ phút này, khi một lần nữa nhìn về phía Diệp Viên Viên, ba người Diệp Lượng đều sững sờ ngây người.

Đẹp!



Đẹp đến không thể tả.



Lúc này, Diệp Viên Viên từ giữa không trung từ từ rơi xuống, tựa như Cửu Thiên Huyền Nữ hạ phàm, nở nụ cười khiến cho người người si mê.



Khí chất của Diệp Viên Viên rõ ràng đã tăng cao.



“Không tệ!”



Tần Ninh nhàn nhạt nói: "Cửu Chuyển Linh Lung thể, ta không nhìn sai, đi theo ta đảm bảo sau này thể chất của cô có thể phát huy tối đa!"



Nghe vậy, Diệp Viên Viên không hiểu gì cả.



Diệp Viên Viên lúc này mới giật mình.







Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện