Hàn đông tháng chạp, hoa tuyết bồng bềnh, trên mặt đất cũng đầy tuyết đọng.
Hỏa Phượng thành, Kỳ Võ gia.
Ở Hỏa Phượng thành, mặc dù có mười lăm gia tộc hậu duệ của Tiên Thiên Thần Ma, nhưng chỉ có “Hỏa Phượng gia” là chủ mạch ở đây. Trừ Tiên Thiên Thần Ma “Hỏa Phượng” ra, trong tám vị trưởng lão của Thần Ma điện, bao gồm cả Tần Vân, thì có bốn vị đều xuất từ Hỏa Phượng gia! Trong khi gia tộc Kỳ Võ gia chỉ là một chi mạch nhỏ, tộc nhân của Kỳ Võ gia ở Hỏa Phượng thành mới tổng cộng mấy chục người mà thôi.
- Tần Vân, con hiếm khi mới có lúc về Thần Ma điện, sao không ăn nhiều cùng các tộc nhân một lát.
Phu nhân “Khinh Ngu” cười nói. Nàng nhìn con mình, cảm thấy khá là kiêu ngạo. Con trai nàng đã ở Thần Ma cảnh! Bởi con trai xuất hiện, địa vị của Kỳ Võ gia tại Hỏa Phượng thành càng được kính trọng. Địa vị của nàng ở Vu Thần điện cũng cao lên không ít. Bây giờ mạch Vu còn tương đối yếu, chủ yếu là dựa vào đám Thần Ma thủ hộ Nhân tộc, mạch Vu chỉ là phụ.
- Con ở đó không quen, các tộc nhân cũng không tự nhiên.
Tần Vân cười nói:
- Mẫu thân, người vào ăn đi, con tuỳ ý đi dạo một lát.
Mỹ phụ gật đầu:
- Dù sao con cũng là trưởng lão, các tộc nhân đương nhiên không dám quá tùy ý, được rồi, con cứ đi đi.
Tần Vân bước chậm đi, đạp lên tuyết đọng đi tới một tòa mộc đình, ngồi xuống đó, nhìn hồ nhỏ ngưng kết một tầng băng mỏng trước mắt, lấy một chiếc hồ lô ra từ trong Túi Càn Khôn, bắt đầu ngửa cổ uống rượu.
- Rượu ngon!
Tần Vân uống thống khoái, cười:
- Rượu ở đây có vẻ ngon hơn quê nhà nhiều.
Thiên địa linh khí nồng đậm, mỹ tửu sản xuất ra tự nhiên cũng cực tốt.
"Nhanh thật! Từ khi hàng lâm thế giới này, mới đó mà đã mười năm. Đáng tiếc ta vẫn chưa thể Nhập đạo! Thời gian mười năm, bây giờ ta đã nắm giữ năm loại Cực cảnh, ngũ đại Cực cảnh... Ta cảm giác được sắp có thể dung thành một thể rồi, chỉ là vẫn còn thiếu một chút, một chút nữa thôi là có thể hình thành Kiếm đạo của riêng ta."
Tần Vân có phần đành chịu vậy, dường như trong lòng đã hiểu thấu triệt, nhưng ngoài miệng lại không nói ra được. Hắn rõ ràng đã tham ngộ gần đủ, nhưng lúc thi triển lại vẫn thiếu một chút.
"Chỉ có thể giải thích là ta tham ngộ chưa đủ sâu, còn chưa đủ thông suốt. Chẳng qua cũng sắp rồi, tin tưởng không quá lâu nữa ta liền có thể Nhập đạo!"
"Ta còn có thể lưu lại thế giới này gần bốn mươi năm, thời gian rất dư dả."
Tần Vân rất trông mong đến ngày Nhập đạo kia, đó mới là chuyện quan trọng nhất trong giấc mộng trăm năm này. Về phần tu luyện mạch Thần Ma?
Bằng tích lũy ngũ đại Cực cảnh của hắn, lại mượn nhờ Hỏa Phượng sào và Đại Địa Thạch, nếu một lòng tham ngộ bức phù văn đồ thứ năm kia, tin tưởng hao phí mười năm là có thể bước vào Thần Ma cảnh tầng thứ hai. Nhưng Tần Vân lại không nguyện làm như vậy. Hắn tới thế giới này đâu phải là vì tham ngộ Phù Văn đồ, hao phí thời gian vào nó thì quá lãng phí! Hắn tới thế giới này là vì Nhập đạo! Tu luyện kiếm thuật mới là căn bản.
"Thế giới này rốt cục là một giấc mộng. Kiếm thuật mới là căn bản!"
Tần Vân nhìn mưa tuyết phất phơ như lông ngỗng, đưa tay tiếp lấy một mảnh hoa tuyết thổi qua, ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc:
"Chỉ có điều, thế giới này quá chân thực. Ta ở đây mười năm, cha mẹ, rồi vô số tộc nhân, các vị trưởng lão, tất cả đều chân thật đến mức kỳ lạ. Liệu có phải, đây là một thế giới chân thực?"
Tần Vân nhịn không được nghĩ vẩn vơ, lập tức lại lắc đầu cười cười:
- Đừng nghĩ ngợi lung tung!
- Vân!
Một đạo thanh âm trong trẻo từ đằng xa truyền lại.
- Vân trưởng lão!
Một giọng nói khác cũng truyền đến.
Chỉ thấy một nữ tử áo hồng dáng vẻ sảng khoái đi cùng một nữ tử áo xanh xinh đẹp cùng nhau tiến đến gần. Hai nữ tử này khí chất hoàn toàn khác biệt, một người phảng phất như đoàn hỏa diễm, rất nhiệt tình. Người kia thì nhu tình như nước.
"Là hai người bọn họ."
Tần Vân cảm thấy nhức đầu.
- Vân!
Nữ tử áo hồng sắc mặt đầy vẻ vui mừng, chạy vội tới, trực tiếp ôm lấy cánh tay Tần Vân, hớn hở nói:
- Vừa nghe ngươi xuất quan ra khỏi Hỏa Phượng sào, đi tới Kỳ Võ gia, ta liền lập tức chạy đến.
- Vũ Tình, ngươi ngồi, ngồi xuống cái đã.
Tần Vân thu tay lại. Nữ tử áo hồng thấy thế không khỏi đành chịu, có vẻ thương tâm:
- Vân, ngươi ghét bỏ ta vậy ư?
Nữ tử áo xanh bên cạnh cười dịu dàng lẳng lặng nhìn.
Tần Vân liền nói:
- Không phải ghét bỏ
Hai nữ tử này...
Nữ tử áo hồng là bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ, chính là bạn gái duy nhất trước lễ thành niên, Tình. Tình là nhũ danh, giờ gọi là “Vũ Tình”. Hỏa Phượng Vũ Tình, thiên phú không tệ, hai năm trước vừa đạt tới Phàm Tục cảnh tầng thứ ba. Bởi vì là thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên từ nhỏ, lại thêm Tần Vân rất ưu tú, Hỏa Phượng Vũ Tình tự nhiên điên cuồng theo đuổi.
Nữ tử hậu duệ của Tiên Thiên Thần Ma thường cực kỳ chủ động. Bởi vì có huyết mạch cường đại, con cháu quá ít. Nam tử hậu duệ của Tiên Thiên Thần Ma sẽ có một đống nữ nhân! Tương tự, nữ tử hậu duệ của Tiên Thiên Thần Ma cũng có thể tìm một đống nam nhân! Cho nên về mặt cảm tình, đám nữ tử hậu duệ của Tiên Thiên Thần Ma luôn rất hào phóng nhiệt tình và chủ động.
Hỏa Phượng Vũ Tình đã công khai tỏ tình ba lần rồi. Chỉ khi Tần Vân đang bế quan hay là ở trong trọng địa Thần Ma điện thì nàng mới không cách nào tự tiện xông vào, bình thường chỉ cần có cơ hội liền tới tìm Tần Vân.
- Vân, ta và ngươi mới hai mươi tư tuổi. Chúng ta còn nhỏ, Hỏa Phượng Vũ Tình ta nhất định sẽ theo đuổi được ngươi, ngươi sẽ thành người đàn ông của ta!
Hỏa Phượng Vũ Tình tràn đầy đấu chí.
Tần Vân ngao ngán.
- Vân, tuy ta và ngươi đều là hậu duệ của Tiên Thiên Thần Ma. Ngươi còn là Thần Ma cảnh, về sau rất khó có con. Nhưng ngươi vẫn có thể tùy ý lấy những nữ tử Nhân tộc bình thường kia, ta không ngại.
Hỏa Phượng Vũ Tình nói tiếp.
- Được rồi được rồi, đừng nói nữa.
Tần Vân thực sự hết lời để nói.
- Vũ Tình muội muội, chớ ép Vân trưởng lão quá.
Nữ tử áo xanh cạnh đó cười nói. Tần Vân nhìn sang nữ tử áo xanh. Nữ tử áo xanh này là một vị Vu nữ của Vu Thần điện, tên là “Thải Lam”, do mẫu thân mang về Kỳ Võ gia, nói là chọn cho mình. Còn nói pháp môn mà “Thải Lam” tu khá dễ có con với tử đệ của Kỳ Võ gia. Lúc ấy mẫu thân còn nói thêm:
- Con muốn tìm những nữ nhân khác ta không quản, chỉ có điều Thải Lam con phải thu. Con là Thần Ma cảnh, nữ tử bình thường rất khó sinh hạ con cho con.
Từ đó, Thải Lam thường xuyên tìm đến mình. Nàng tuy không cuồng nhiệt như Hỏa Phượng Vũ Tình, song lại nhu tình như nước, một mực chờ đợi.
"Ài...."
Tần Vân lần nữa thầm thở dài trong lòng.
Đây là lý do vì sao hắn thường xuyên bế quan, một lòng tu luyện, cự tuyệt nữ tử mà các bên an bài. Mới vẻn vẹn có hai người đã vứt bỏ không được rồi, với thân phận trưởng lão trẻ tuổi nhất của Thần Ma điện ở Hỏa Phượng thành, nếu nguyện ý thu nữ nhân, sợ là phải thu một đống lớn. Hai người này lại vứt không được ném không xong, một phần là bởi một người là do cha mẹ chỉ định, một người lại ngông cuồng bá đạo, cộng thêm Hỏa Phượng Vũ Tình không có ý xấu, quả đúng là thanh mai trúc mã lớn lên từ nhỏ, Tần Vân không tiện từ chối quá thẳng thừng.
“Các nàng còn rất trẻ, đều mới hơn hai mươi, đợi tuổi tác lớn chút chắc sẽ đỡ hơn...”
Tần Vân thầm nghĩ:
“Dù sao tuổi thọ của hai người đều dài vô cùng, không tính là để cho bọn họ bẽ bàng để lỡ thời gian."
...
Giờ phút này, cách Hỏa Phượng thành chừng hơn ngàn dặm, trên một bãi đất hoang.
Phía trên một đám mây mù màu đen, hai mươi vị Ma Thần đứng sừng sững ở đó, khí tức ai nấy đều sâu không lường được, Ma khí cũng tràn ngập ra.
- Cuối cùng lại sắp khai chiến rồi.
Một vị Ma Thần khôi ngô thân mặc lân giáp màu đỏ nói:
- Trong chín tòa đại thành của Nhân tộc, bảy tòa thành khác chủ yếu là kéo dài thời gian. Hỏa Phượng thành, Hắc Thủy thành mới là mục tiêu thật sự. Lần này nơi chúng ta cần đối phó nhất là Hỏa Phượng thành.
- Lần này nhất định phải diệt sạch Hỏa Phượng thành.
- Nhân tộc có tổng cộng chín tòa đại thành, diệt đi một thành, căn cơ của bọn chúng liền tổn hao đi nhiều.
Đám Ma Thần đua nhau phụ họa. Ma Thần khôi ngô mặc lân giáp màu đỏ nói tiếp:
- Tiên Thiên Thần Ma Hỏa Phượng kia là lợi hại nhất, cực kỳ khó đối phó. Ba người chúng ta phụng mệnh Đế Quân, chịu trách nhiệm bám lấy Tiên Thiên Thần Ma Hỏa Phượng! Các ngươi chịu trách nhiệm giết chết những Thần Ma khác, đồng thời diệt luôn trưởng lão ở Thần Ma cảnh. Còn đám phàm tục dư thừa... Hừ hừ, không có trưởng lão Thần Ma cảnh thủ hộ, Hỏa Phượng thành thủ không nổi đâu. Một lượng lớn Yêu ma dưới trướng chúng ta sẽ san bằng Hỏa Phượng thành.
- Huy động bao nhiêu Yêu ma?
- Yên tâm đi, lần này chủ công Hỏa Phượng thành, Hắc Thủy thành. Lực lượng Yêu ma dưới trướng ta đông gấp trăm lần đám phàm tục trong Hỏa Phượng thành. Chỉ cần trưởng lão Thần Ma cảnh bị giết mất hơn phân nửa, Tiên Thiên Thần Ma Hỏa Phượng lại bị bám chặt, bọn chúng thủ không được. Yêu ma đông gấp trăm lần nên có thể dễ dàng san bằng Nhân tộc trong thành.
- Có ưu thế gấp trăm lần, về phần đám phàm tục, bọn ta chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.
- Mấu chốt chính là đám trưởng lão của Thần Ma cảnh.
- Chỉ cần công được thành, Đế Quân nhất định trọng thưởng. Nếu kẻ nào tham sống sợ chết làm hư mất đại sự, hừ hừ hừ, các ngươi biết hậu quả rồi đấy.
Ma Thần khôi ngô lạnh lùng nói. Đám Ma Thần nhìn nhau, trong lòng không khỏi có phần căng thẳng.
Hỏa Phượng thành, Kỳ Võ gia.
Ở Hỏa Phượng thành, mặc dù có mười lăm gia tộc hậu duệ của Tiên Thiên Thần Ma, nhưng chỉ có “Hỏa Phượng gia” là chủ mạch ở đây. Trừ Tiên Thiên Thần Ma “Hỏa Phượng” ra, trong tám vị trưởng lão của Thần Ma điện, bao gồm cả Tần Vân, thì có bốn vị đều xuất từ Hỏa Phượng gia! Trong khi gia tộc Kỳ Võ gia chỉ là một chi mạch nhỏ, tộc nhân của Kỳ Võ gia ở Hỏa Phượng thành mới tổng cộng mấy chục người mà thôi.
- Tần Vân, con hiếm khi mới có lúc về Thần Ma điện, sao không ăn nhiều cùng các tộc nhân một lát.
Phu nhân “Khinh Ngu” cười nói. Nàng nhìn con mình, cảm thấy khá là kiêu ngạo. Con trai nàng đã ở Thần Ma cảnh! Bởi con trai xuất hiện, địa vị của Kỳ Võ gia tại Hỏa Phượng thành càng được kính trọng. Địa vị của nàng ở Vu Thần điện cũng cao lên không ít. Bây giờ mạch Vu còn tương đối yếu, chủ yếu là dựa vào đám Thần Ma thủ hộ Nhân tộc, mạch Vu chỉ là phụ.
- Con ở đó không quen, các tộc nhân cũng không tự nhiên.
Tần Vân cười nói:
- Mẫu thân, người vào ăn đi, con tuỳ ý đi dạo một lát.
Mỹ phụ gật đầu:
- Dù sao con cũng là trưởng lão, các tộc nhân đương nhiên không dám quá tùy ý, được rồi, con cứ đi đi.
Tần Vân bước chậm đi, đạp lên tuyết đọng đi tới một tòa mộc đình, ngồi xuống đó, nhìn hồ nhỏ ngưng kết một tầng băng mỏng trước mắt, lấy một chiếc hồ lô ra từ trong Túi Càn Khôn, bắt đầu ngửa cổ uống rượu.
- Rượu ngon!
Tần Vân uống thống khoái, cười:
- Rượu ở đây có vẻ ngon hơn quê nhà nhiều.
Thiên địa linh khí nồng đậm, mỹ tửu sản xuất ra tự nhiên cũng cực tốt.
"Nhanh thật! Từ khi hàng lâm thế giới này, mới đó mà đã mười năm. Đáng tiếc ta vẫn chưa thể Nhập đạo! Thời gian mười năm, bây giờ ta đã nắm giữ năm loại Cực cảnh, ngũ đại Cực cảnh... Ta cảm giác được sắp có thể dung thành một thể rồi, chỉ là vẫn còn thiếu một chút, một chút nữa thôi là có thể hình thành Kiếm đạo của riêng ta."
Tần Vân có phần đành chịu vậy, dường như trong lòng đã hiểu thấu triệt, nhưng ngoài miệng lại không nói ra được. Hắn rõ ràng đã tham ngộ gần đủ, nhưng lúc thi triển lại vẫn thiếu một chút.
"Chỉ có thể giải thích là ta tham ngộ chưa đủ sâu, còn chưa đủ thông suốt. Chẳng qua cũng sắp rồi, tin tưởng không quá lâu nữa ta liền có thể Nhập đạo!"
"Ta còn có thể lưu lại thế giới này gần bốn mươi năm, thời gian rất dư dả."
Tần Vân rất trông mong đến ngày Nhập đạo kia, đó mới là chuyện quan trọng nhất trong giấc mộng trăm năm này. Về phần tu luyện mạch Thần Ma?
Bằng tích lũy ngũ đại Cực cảnh của hắn, lại mượn nhờ Hỏa Phượng sào và Đại Địa Thạch, nếu một lòng tham ngộ bức phù văn đồ thứ năm kia, tin tưởng hao phí mười năm là có thể bước vào Thần Ma cảnh tầng thứ hai. Nhưng Tần Vân lại không nguyện làm như vậy. Hắn tới thế giới này đâu phải là vì tham ngộ Phù Văn đồ, hao phí thời gian vào nó thì quá lãng phí! Hắn tới thế giới này là vì Nhập đạo! Tu luyện kiếm thuật mới là căn bản.
"Thế giới này rốt cục là một giấc mộng. Kiếm thuật mới là căn bản!"
Tần Vân nhìn mưa tuyết phất phơ như lông ngỗng, đưa tay tiếp lấy một mảnh hoa tuyết thổi qua, ánh mắt lộ vẻ nghi hoặc:
"Chỉ có điều, thế giới này quá chân thực. Ta ở đây mười năm, cha mẹ, rồi vô số tộc nhân, các vị trưởng lão, tất cả đều chân thật đến mức kỳ lạ. Liệu có phải, đây là một thế giới chân thực?"
Tần Vân nhịn không được nghĩ vẩn vơ, lập tức lại lắc đầu cười cười:
- Đừng nghĩ ngợi lung tung!
- Vân!
Một đạo thanh âm trong trẻo từ đằng xa truyền lại.
- Vân trưởng lão!
Một giọng nói khác cũng truyền đến.
Chỉ thấy một nữ tử áo hồng dáng vẻ sảng khoái đi cùng một nữ tử áo xanh xinh đẹp cùng nhau tiến đến gần. Hai nữ tử này khí chất hoàn toàn khác biệt, một người phảng phất như đoàn hỏa diễm, rất nhiệt tình. Người kia thì nhu tình như nước.
"Là hai người bọn họ."
Tần Vân cảm thấy nhức đầu.
- Vân!
Nữ tử áo hồng sắc mặt đầy vẻ vui mừng, chạy vội tới, trực tiếp ôm lấy cánh tay Tần Vân, hớn hở nói:
- Vừa nghe ngươi xuất quan ra khỏi Hỏa Phượng sào, đi tới Kỳ Võ gia, ta liền lập tức chạy đến.
- Vũ Tình, ngươi ngồi, ngồi xuống cái đã.
Tần Vân thu tay lại. Nữ tử áo hồng thấy thế không khỏi đành chịu, có vẻ thương tâm:
- Vân, ngươi ghét bỏ ta vậy ư?
Nữ tử áo xanh bên cạnh cười dịu dàng lẳng lặng nhìn.
Tần Vân liền nói:
- Không phải ghét bỏ
Hai nữ tử này...
Nữ tử áo hồng là bạn thanh mai trúc mã từ nhỏ, chính là bạn gái duy nhất trước lễ thành niên, Tình. Tình là nhũ danh, giờ gọi là “Vũ Tình”. Hỏa Phượng Vũ Tình, thiên phú không tệ, hai năm trước vừa đạt tới Phàm Tục cảnh tầng thứ ba. Bởi vì là thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên từ nhỏ, lại thêm Tần Vân rất ưu tú, Hỏa Phượng Vũ Tình tự nhiên điên cuồng theo đuổi.
Nữ tử hậu duệ của Tiên Thiên Thần Ma thường cực kỳ chủ động. Bởi vì có huyết mạch cường đại, con cháu quá ít. Nam tử hậu duệ của Tiên Thiên Thần Ma sẽ có một đống nữ nhân! Tương tự, nữ tử hậu duệ của Tiên Thiên Thần Ma cũng có thể tìm một đống nam nhân! Cho nên về mặt cảm tình, đám nữ tử hậu duệ của Tiên Thiên Thần Ma luôn rất hào phóng nhiệt tình và chủ động.
Hỏa Phượng Vũ Tình đã công khai tỏ tình ba lần rồi. Chỉ khi Tần Vân đang bế quan hay là ở trong trọng địa Thần Ma điện thì nàng mới không cách nào tự tiện xông vào, bình thường chỉ cần có cơ hội liền tới tìm Tần Vân.
- Vân, ta và ngươi mới hai mươi tư tuổi. Chúng ta còn nhỏ, Hỏa Phượng Vũ Tình ta nhất định sẽ theo đuổi được ngươi, ngươi sẽ thành người đàn ông của ta!
Hỏa Phượng Vũ Tình tràn đầy đấu chí.
Tần Vân ngao ngán.
- Vân, tuy ta và ngươi đều là hậu duệ của Tiên Thiên Thần Ma. Ngươi còn là Thần Ma cảnh, về sau rất khó có con. Nhưng ngươi vẫn có thể tùy ý lấy những nữ tử Nhân tộc bình thường kia, ta không ngại.
Hỏa Phượng Vũ Tình nói tiếp.
- Được rồi được rồi, đừng nói nữa.
Tần Vân thực sự hết lời để nói.
- Vũ Tình muội muội, chớ ép Vân trưởng lão quá.
Nữ tử áo xanh cạnh đó cười nói. Tần Vân nhìn sang nữ tử áo xanh. Nữ tử áo xanh này là một vị Vu nữ của Vu Thần điện, tên là “Thải Lam”, do mẫu thân mang về Kỳ Võ gia, nói là chọn cho mình. Còn nói pháp môn mà “Thải Lam” tu khá dễ có con với tử đệ của Kỳ Võ gia. Lúc ấy mẫu thân còn nói thêm:
- Con muốn tìm những nữ nhân khác ta không quản, chỉ có điều Thải Lam con phải thu. Con là Thần Ma cảnh, nữ tử bình thường rất khó sinh hạ con cho con.
Từ đó, Thải Lam thường xuyên tìm đến mình. Nàng tuy không cuồng nhiệt như Hỏa Phượng Vũ Tình, song lại nhu tình như nước, một mực chờ đợi.
"Ài...."
Tần Vân lần nữa thầm thở dài trong lòng.
Đây là lý do vì sao hắn thường xuyên bế quan, một lòng tu luyện, cự tuyệt nữ tử mà các bên an bài. Mới vẻn vẹn có hai người đã vứt bỏ không được rồi, với thân phận trưởng lão trẻ tuổi nhất của Thần Ma điện ở Hỏa Phượng thành, nếu nguyện ý thu nữ nhân, sợ là phải thu một đống lớn. Hai người này lại vứt không được ném không xong, một phần là bởi một người là do cha mẹ chỉ định, một người lại ngông cuồng bá đạo, cộng thêm Hỏa Phượng Vũ Tình không có ý xấu, quả đúng là thanh mai trúc mã lớn lên từ nhỏ, Tần Vân không tiện từ chối quá thẳng thừng.
“Các nàng còn rất trẻ, đều mới hơn hai mươi, đợi tuổi tác lớn chút chắc sẽ đỡ hơn...”
Tần Vân thầm nghĩ:
“Dù sao tuổi thọ của hai người đều dài vô cùng, không tính là để cho bọn họ bẽ bàng để lỡ thời gian."
...
Giờ phút này, cách Hỏa Phượng thành chừng hơn ngàn dặm, trên một bãi đất hoang.
Phía trên một đám mây mù màu đen, hai mươi vị Ma Thần đứng sừng sững ở đó, khí tức ai nấy đều sâu không lường được, Ma khí cũng tràn ngập ra.
- Cuối cùng lại sắp khai chiến rồi.
Một vị Ma Thần khôi ngô thân mặc lân giáp màu đỏ nói:
- Trong chín tòa đại thành của Nhân tộc, bảy tòa thành khác chủ yếu là kéo dài thời gian. Hỏa Phượng thành, Hắc Thủy thành mới là mục tiêu thật sự. Lần này nơi chúng ta cần đối phó nhất là Hỏa Phượng thành.
- Lần này nhất định phải diệt sạch Hỏa Phượng thành.
- Nhân tộc có tổng cộng chín tòa đại thành, diệt đi một thành, căn cơ của bọn chúng liền tổn hao đi nhiều.
Đám Ma Thần đua nhau phụ họa. Ma Thần khôi ngô mặc lân giáp màu đỏ nói tiếp:
- Tiên Thiên Thần Ma Hỏa Phượng kia là lợi hại nhất, cực kỳ khó đối phó. Ba người chúng ta phụng mệnh Đế Quân, chịu trách nhiệm bám lấy Tiên Thiên Thần Ma Hỏa Phượng! Các ngươi chịu trách nhiệm giết chết những Thần Ma khác, đồng thời diệt luôn trưởng lão ở Thần Ma cảnh. Còn đám phàm tục dư thừa... Hừ hừ, không có trưởng lão Thần Ma cảnh thủ hộ, Hỏa Phượng thành thủ không nổi đâu. Một lượng lớn Yêu ma dưới trướng chúng ta sẽ san bằng Hỏa Phượng thành.
- Huy động bao nhiêu Yêu ma?
- Yên tâm đi, lần này chủ công Hỏa Phượng thành, Hắc Thủy thành. Lực lượng Yêu ma dưới trướng ta đông gấp trăm lần đám phàm tục trong Hỏa Phượng thành. Chỉ cần trưởng lão Thần Ma cảnh bị giết mất hơn phân nửa, Tiên Thiên Thần Ma Hỏa Phượng lại bị bám chặt, bọn chúng thủ không được. Yêu ma đông gấp trăm lần nên có thể dễ dàng san bằng Nhân tộc trong thành.
- Có ưu thế gấp trăm lần, về phần đám phàm tục, bọn ta chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.
- Mấu chốt chính là đám trưởng lão của Thần Ma cảnh.
- Chỉ cần công được thành, Đế Quân nhất định trọng thưởng. Nếu kẻ nào tham sống sợ chết làm hư mất đại sự, hừ hừ hừ, các ngươi biết hậu quả rồi đấy.
Ma Thần khôi ngô lạnh lùng nói. Đám Ma Thần nhìn nhau, trong lòng không khỏi có phần căng thẳng.
Danh sách chương