Tôi không có ba mẹ, nhưng có ông nội và bà nội. Tôi cũng có một người được gọi là Chú.
Tôi thích các bộ phim kịch mang bối cảnh lịch sử và luôn xem chúng với ông nội. Còn bà nội tôi thì hiền và giỏi khoản nấu nướng lắm. Thỉnh thoảng thì người Chú của tôi tới chơi và mua cho tôi mọi thứ mà tôi muốn.
Tôi không có cha, nhưng tôi nghĩ Chú là một người giống vậy. Khi tôi nói điều đó thì Chú lại giận. Tôi tự hỏi liệu Chú ấy ghét nó?
Chú ấy đưa tôi đi nhà hàng và đãi tôi một bữa trưa cho trẻ em, ông ấy còn đưa tôi đi công viên giải trí và mua đồ chơi mới cho tôi nữa.
Đôi khi trong đôi mắt ông ấy hiện rõ vẻ cô đơn nhưng khi nhìn vào mặt tôi thì Chú lại mỉm cười. Tôi đã hỏi Chú lý do mà ông ấy đối đãi tốt với tôi tốt như vậy, nhưng ông ấy luôn trả lời rằng "Đó là bởi vì Yoichi-kun là một cậu bé ngoan".
***
Khi ông và bà nội tôi nói chuyện với Chú trong phòng thì tôi không vào được.
Lúc đầu tôi chỉ đứng ngoài, nhưng chuyện xảy ra ở những lần sau đó đã khiến tôi tò mò. Lý do là ông nội đã lớn tiếng.
Tôi đã lo lắng. Tôi không muốn ông và chú cãi nhau.
Tôi biết điều đó rất tệ... nhưng khi nội tôi biết được việc tôi nghe trộm thì ông rất giận.
Và sau đó, tôi đã được bảo rằng Chú sẽ không đến vào ngày sinh nhật tháng năm của tôi... nhưng, Chú vẫn tới.
"Cháu đã được bảo rằng Chú sẽ không tới mà?"
"Kế hoạch có chút thay đổi cháu à. Sau cùng thì không phải đây là buổi sinh nhật mong ngóng từ lâu của cháu sao. Chúc mừng sinh nhật nhé, Yoichi-kun."
"Vâng! Cảm ơn chú ạ!"
Đó là ngày cuối cùng tôi gặp mặt chú ấy.
Có lẽ chú ấy đã nghĩ rằng tôi là một đứa trẻ hư bởi vì tôi đã nghe trộm và lý do là vậy sao?
Không thể gặp mặt một thành viên trong gia đình quả thật là rất buồn.
Tôi thích các bộ phim kịch mang bối cảnh lịch sử và luôn xem chúng với ông nội. Còn bà nội tôi thì hiền và giỏi khoản nấu nướng lắm. Thỉnh thoảng thì người Chú của tôi tới chơi và mua cho tôi mọi thứ mà tôi muốn.
Tôi không có cha, nhưng tôi nghĩ Chú là một người giống vậy. Khi tôi nói điều đó thì Chú lại giận. Tôi tự hỏi liệu Chú ấy ghét nó?
Chú ấy đưa tôi đi nhà hàng và đãi tôi một bữa trưa cho trẻ em, ông ấy còn đưa tôi đi công viên giải trí và mua đồ chơi mới cho tôi nữa.
Đôi khi trong đôi mắt ông ấy hiện rõ vẻ cô đơn nhưng khi nhìn vào mặt tôi thì Chú lại mỉm cười. Tôi đã hỏi Chú lý do mà ông ấy đối đãi tốt với tôi tốt như vậy, nhưng ông ấy luôn trả lời rằng "Đó là bởi vì Yoichi-kun là một cậu bé ngoan".
***
Khi ông và bà nội tôi nói chuyện với Chú trong phòng thì tôi không vào được.
Lúc đầu tôi chỉ đứng ngoài, nhưng chuyện xảy ra ở những lần sau đó đã khiến tôi tò mò. Lý do là ông nội đã lớn tiếng.
Tôi đã lo lắng. Tôi không muốn ông và chú cãi nhau.
Tôi biết điều đó rất tệ... nhưng khi nội tôi biết được việc tôi nghe trộm thì ông rất giận.
Và sau đó, tôi đã được bảo rằng Chú sẽ không đến vào ngày sinh nhật tháng năm của tôi... nhưng, Chú vẫn tới.
"Cháu đã được bảo rằng Chú sẽ không tới mà?"
"Kế hoạch có chút thay đổi cháu à. Sau cùng thì không phải đây là buổi sinh nhật mong ngóng từ lâu của cháu sao. Chúc mừng sinh nhật nhé, Yoichi-kun."
"Vâng! Cảm ơn chú ạ!"
Đó là ngày cuối cùng tôi gặp mặt chú ấy.
Có lẽ chú ấy đã nghĩ rằng tôi là một đứa trẻ hư bởi vì tôi đã nghe trộm và lý do là vậy sao?
Không thể gặp mặt một thành viên trong gia đình quả thật là rất buồn.
Danh sách chương