“Yaaaaaaaaaa!”
Cùng lúc tiếng còi bắt đầu trận đấu vang lên, Minori lao tới tấn công Arino với chuyển động siêu nhân như thể dịch chuyển tức thời, làm được như vậy là nhờ cô đang mặc trang bị chính thức của Super Arts.
Tuy nhiên, cơn bức tốc đã bị đôi xà beng của Arino cản lại.
Một âm thanh trầm đục vang vọng khắp sân. Âm thanh đó là do thanh kiếm và
thanh xà beng va vào nhau. Va chạm lớn đến nỗi không ai nghĩ đó là âm thanh va chạm của cây xà beng với thanh kiếm.
Thế mà hai con người ở giữa sân đấu cứ tiếp tục trả đòn lẫn nhau. Khi thanh kiếm sáng rực chớp lóe trong ánh sáng, thanh xà beng ánh một màu sáng đục lại đưa lên đáp trả.
Không biết bao nhiêu lần ra đòn và đỡ đòn trong một nhịp thở, tốc độ khiến những ai theo dõi ở khán đài đều phải lặng người.
“T-T-T-Thật là một cảnh đấu ngoạn mục! Cả chấn động cũng truyền tới cả ghế bình luận viên rồi!“
“Thật tuyệt vời. Tôi không nghĩ cả hai chỉ mới ở cấp độ trường cao trung thôi đấy.“
Thực tế, cả trên màn hình cũng có thể nhìn thấy được dư ảnh của bọn họ.
KENG! Một tiếng động lớn vang lên, cả hai vừa va vũ khí vào nhau rồi liền lùi lại giữ khoảng cách.
“Đúng là, chị sẽ không để tôi thắng dễ dàng nhỉ?“
“Tất nhiên.”
Minori thì vừa nói vừa thở dốc, còn Arino cũng đáp lại với khuôn mặt kiểu “đầu có vấn đề à?”, vừa trả lời.
“Giờ đến lượt chị tấn công!”
Arino tuyên bố thế rồi từ từ lấn tới chỗ Minori. Cô ta dừng lại khi sắp vào tầm kiếm của Minori. Rồi đứng yên tại chỗ trong vài giây.
Rồi trong nháy mắt, Arino lập tức áp sát và vung thanh xà beng tấn công nhắm vào đầu Minori từ phía mạn phải.
“Humph!”
Minori uốn nhẹ lưng né đòn.
Trong đợt tấn công trước, Minori luôn ở thế tấn công còn Arino chủ yếu là phòng thủ, nhưng đợt này Arino lại chủ động tấn công.
Minori bình tĩnh gạt đi đòn tấn công bay vào mình.Thế nhưng Arino cứ ra đòn hết lượt này đến lượt khác không chớp mắt.
"Oooooohhh! Thật tuyệt vời! Arino tấn công thật hung hãn như cuồng phong, nhưng chẳng đòn nào dính được Saegusa cả! Không đòn nào trúng cô ấy! Saegusa đã né hết các đòn tấn công!”
Cùng với câu bình luận của bình luận viên, các học sinh đang theo dõi Minori tránh hết các đòn tấn công của Arino lúc đó cũng trầm trồ kinh ngạc, “Oooohhh!”.
Tuy thế, đợt tấn công của Arino vẫn chưa dừng lại.
Minori né hết các đòn tấn công hiểm hóc bay từ tứ phía, nhưng những đợt tấn công của Arino vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại. Hơn nữa, không có một quãng hở nào giữa những đòn tấn công liên tục, để cho Minori rời đi khỏi chỗ đứng hiện tại là bất khả thi.
Minori bực bội hét lên giữa trận đòn tưởng như vô tận.
“Thật khó chịu!”
Minori nghĩ sẽ đón lấy đòn tiếp theo và đánh lui Arino.
Lúc đòn tấn công tiếp theo lao đến, Minori cố vung kiếm về phía thanh xà beng, nhằm đẩy lùi Arino ra xa.
“CHẬC!”
Thế mà ngược lại, Minori mới là người bị thổi bay đi. Cô cố lấy lại thế rồi bật lùi ra xa để tránh sự truy đuổi của Arino.
“HOHO?! Saegusa đã bị Arino thổi bay! Sức mạnh siêu việt ấy mà cô phô ra thật chẳng ăn khớp gì với vóc người bé tí của cô cả!”
Sân đấu nóng lên bởi đòn tấn công ngược hẳn với vẻ ngoài ấy của Arino.
Minori bị hất ra xa… tầm vào khoảng mười mét tính từ chỗ Arino, cô nhìn chằm chằm vào cô ta.
Đúng như bình luận viên nói, Minori có lẽ đã bị vẻ ngoài của Arino đánh lừa.
Minori đã nghe rằng Arino mạnh hơn vẻ ngoài kia, nhưng Minori đã cả tin rằng dựa vào cái vẻ ngoài bé như hạt tiêu ấy thì Arino yếu hơn cô.
“Chị mạnh hơn em đấy.”
Arino dõng dạc tuyên bố.
“... Nhưng tôi nhanh hơn.”
Rõ ràng, lúc tôi vung kiếm với ý định đánh lui chị ta, tôi đã bị đánh bay. Khi đòn tấn công của bọn tôi chạm nhau, tôi đã nhận ra sức mạnh của chị ta ở một tầm cao hơn tôi. Nhưng nếu so về tốc độ thì khác. Tôi có thể di chuyển nhanh hơn thế này, và tôi vẫn có thể kiểm soát các đòn tấn công của chị ấy bằng cách này hay cách khác nữa.
Arino nghe thế thì đưa mắt nhìn Minori đầy vẻ thần bí.
“Gì hả?”
“Em mới nói gì lạ đời thế?”
“... lạ?”
“Chị vẫn chưa nghiêm túc đâu!”
“Dù thế tôi vẫn tin chắc mình giỏi hơn cô…” – Minori nghe nói thì nghĩ vậy, nhưng lúc đó, những giọt mồ hôi chảy xuống thành dòng trên mặt cô.
Không phải thế đâu… phải không? Nhưng nhìn áp lực chị ta tỏa ra, tôi hiểu rằng chị ta không nói ngoa. Tôi không nghĩ mình đang thua… Nhưng có lẽ về sức mạnh bọn tôi không chênh lệch quá lớn…
Thế thì, tôi cần kết thúc trận đấu trước khi chị ta kịp tung hết sức!
Khoảnh khắc tôi tấn công chị ta với suy nghĩ như thế trong đầu, chợt một thanh xà beng phóng tới tôi từ chính diện.
Cơ thể tôi phản ứng nhanh hơn tôi nghĩ, và tôi cố đánh bật nó đii.
“Cái quái…!”
'Thế nào mà?' – Suy nghĩ đó lướt qua óc tôi, tôi hiểu nguyên do ngay. Nói gọn thì, chị ta đã ném một thanh xà beng của chị ta đi.
Arino bắt lấy cây xà beng bị đánh tung lên không trung rồi theo đà phất tiếp một cuộc tấn công từ trên không xuống.
Minori giơ kiếm đỡ đòn, nhưng xung động cô phải hứng chịu khiến không chỉ cánh tay, mà cả người cô đều kêu răng rắc.
Mnori không hiểu sao đã quyết định đánh bật nó ra, nhưng cái cảnh cô vừa thấy, đầu cây xà beng sáng đục phóng tới cô từ phía trước nhắc cô nhớ về một từ, “sợ hãi".
“C-Cái đồ…!”
Minori cố ép cơ thể đang kêu răng rắc của mình hoạt động, dùng hết sức bình sinh mà vung thanh kiếm, đánh lùi Arino ra xa.
Arino bị đánh bật ra thì nhào lộn trên không điệu nghệ như một diễn viên xiếc rồi đáp xuống đất.
Và cả hai lại lườm lấy nhau lần nữa.
“Thật là một màn công thủ ngoạn mục nghẹt thở! Liệu một trận chiến thế này lại có thể xảy ra ngay ở vòng loại luôn sao?!”
“Chà, cả hai đều rất tuyệt vời. Có ai lại nghĩ Saegusa mới chỉ là tân thủ của năm nhất chứ? Nhưng tổng quan thì có vẻ Arino đang chiếm thế thượng phong.”
“Chà, vậy ra là khác biệt ở kinh nghiệm sao?! Nhưng chúng tôi chưa từng thấy một cú đánh nào trúng người cả! Vậy giờ ai sẽ thắng trận so tài này đây?!”
“Vậy là, em không lên sao?"
“...”
Minori đáp lời Arino bằng sự im lặng.
Bởi vì những gì Arino vừa thể hiện với Minori, cô không còn lựa chọn nào khác ngoài hành sự cẩn trọng hơn.
Thấy Minori như thế, Arino nghiêng cổ một chút và…
“Thế chị lại tới nữa này…”
Dứt lời, cô lao với chỗ Minori.
‘Chị ta đang tới!’
Nghĩ thế trong đầu, Minori nâng sự tập trung lên cao độ chuẩn bị tiếp Arino đang lao thẳng tới cô từ chính diện.
Và, ngay khi Arino vừa vào tầm kiếm của Minori, cô ta biến mất khỏi tầm mắt của Minori.
‘Chị ta đang chuyển động khác đi!’
‘Bên trái!”
Minori cố bắt lấy chuyển đông của Arino bên khóe mắt, nhưng thanh xà beng đã bị ném tới hướng cô.
Đáp trả, Minori nhảy lùi lại.
‘Tránh…! Không được rồi!’
Thanh xà beng không trúng trực diện cô, nhưng đầu móc nhọn đã móc vào thân cô và xé rách nhẹ bộ đồng phục cùng một chút da thịt của cô. Đồng thời, Arino dậm đất tới phủ đầu Minori.
Minori bị trúng đòn trực diện vào bụng vì cô chuyển động bị hạn chế bởi việc né thanh xà beng.
Minori cố chịu đòn, nhưng một thanh xà beng khác lại đập tới cô từ cánh phải.
“Ughh! Chị…!”
Và, có cả tia lửa tóe lên.
Minori xoay sở đỡ lấy thanh xà beng bằng thanh kiếm của cô, nhưng vẫn chưa hết, Arino vẫn liên hoàn tấn công. Lại một đợt tấn công liên tiếp như lần trước.
Nhưng mà lần này, Minori không còn hoàn toàn ở thế thủ nữa. Cô cố gắng tấn công Arino trong khi đỡ đòn. Và đợt tấn công của cô đã chém rách cơ thể Arino từng chút một. Tuy nhiên đồng thời, cơ thể của Minori cũng bị những đòn tấn công của Arino cấu xé.
Và lượng vết thương của Minori nhiều hơn hẳn của Arino. Một bằng chứng chứng tỏ tốc độ của Arino có chút nhanh hơn Minori.
Minori vẫn cố chịu đòn từ Arino. Cô thậm chí còn không biết cô đã hứng chịu như thế bao nhiêu lần rồi nữa.
…Và khoảnh khắc tiếp theo, đầu của Minori trúng một đòn trực diện.
“Cú đá cao của Arino đã chuẩn xác đánh trúng đầu của Saegusa từ mạn trái! Saegusa bị xoay đi với một động lượng cực kì lớn! Một đòn cực mạnh! Số phận của trận đấu liệu đã được quyết định chưa?!”
Cả khán đài ngập trong im lặng.
Vậy nhưng…
“Ôii trờiiiiii!
Saegusa đã đứng dậy ngay chốc lát! Thật là một cô gái kiên cường! Thân thể cô làm bằng sắt thép hay sao?! Được rồi, từ giờ hãy gọi cô là ‘Cô gái thép Saegusa' nhé!”
“Nhưng… em ấy hẳn phải chịu hàng đống sát thương từ đòn đó đấy.”
“OHO! Cảm ơn vì đã phân tích, Takeda-sensei. Vậy giờ liệu Saegusa sau khi nhận hàng đống sát thương kia có thắng nổi trận này hay không đây!”
Chỉ một chút… chị ta chỉ nhanh hơn tôi có một chút. Thêm nữa, hai thanh xà beng trên tay chị ta đã hút lấy sự chú ý của tôi… nhờ thế mà chị ta nắm thóp tôi dễ dàng. Trong đầu tôi, suy nghĩ đang quay cuồng, nhưng nhờ linh hồn của người chiến binh trong tôi, tôi đã lấy lại được bình tĩnh. Và tôi nghĩ rằng…
‘Arino-senpai mạnh hơn tôi.’
Minori bật cười vô chủ đích khi cô nhận ra điều đó.
Minori cười, bởi vì cô chắc chắn một điều rằng: Chiến thắng là của cô.
Arino nhìn Minori đang cười với một ánh nhìn bí ẩn trên khuôn mặt.
“Thế thì có gì vui à? Chị hơn em cả về sức mạnh lẫn tốc độ. Giờ em nên đầu hàng đi là vừa.”
Minori nghe Arino nói thì nhếch mép nhìn như thể Arino vừa nói gì đó ngớ ngẩn.
“Chị nói gì kì lạ sao?”
“Đúng, chị cứ nói như thể chị thắng chắc rồi ấy…”
Arino hơi bất mãn ra mặt.
“Thế thì có gì mà lạ. Dù sao cả về sức mạnh lẫn tốc độ chị cũng hơn em, nên tất nhiên là chị sẽ thắng.”
‘Fufufu', Minori cười vào những lời lẽ của Arino.
“Cả thế, cả khi chị giỏi hơn tôi cả sức mạnh lẫn tốc độ. Thật ngớ ngẩn khi chỉ với ngần đó mà đã đắc thắng rồi.”
“... Đừng cố tỏ vẻ kiên cường nữa.”
“Không, tôi không cố tỏ vẻ gì hết. Tôi đang chứng minh nó đây.”
Minori hít một hơi sâu.
“... Sau tất cả, lòng kiên trì của thiếu nữ khi yêu mạnh mẽ hơn bất cứ thứ gì trên đời!”
Nói xong, Minori áp sát Arino. Minori góp nhặt tất cả sức mạnh cô có để phát động đòn tấn công cuối cùng.
Một phát dậm đà lao lên như chớp.
Arino khi thấy cú đạp phóng thì khá bình tĩnh. Cô ta nghĩ, ‘một thanh xà beng cản cú phóng, còn thanh kia để kết thúc trận này’.
Arino xốc lại bản thân để thực hiện kế hoạch. Thanh xà chuyển động như ý của Arino, và sau đó thanh kiếm sẽ bị đánh bật đi… Đáng ra trận đấu phải kết thúc như thế.
————— Thế nhưng, quỹ đạo của thanh kiếm đã lệch đi một chút.
Thấy thế, Arino giật thanh xà beng kia về rồi bắt chéo hai thanh lại với nhau. Tại lúc đó, cô đã thành công đỡ lấy thanh kiếm.
‘Mình thắng rôi!’, Arino, tưởng như đã nắm chắc chiến thắng, bỗng nghe thấy một giọng nói.
“Chị sơ hở quá…”
Vì cưỡng ép bắt chéo hai thanh xà, cả hai tay Arino đều giơ lên cao, và tự nhiên nguời cũng lộ đầy sơ hở.
Tất nhiên, đó chỉ là một khoảng chớp nhoáng, nhưng Minori đã tận dụng được khoảng chớp nhoáng đó.
Và cột sống của Arino rợn lên.
Một điều khủng khiếp vửa xảy ra.
Minori đã đấm vào thái dương của Arino với tất cả những gì cô có!
“Uu, Uugghhh"
Tiếng rên rỉ bật ra khỏi miệng Arino.
“Tôi không để chị đi đâu…”
Chẳng lạ gì nếu Arino bị đánh bay như Minori lúc trước, nhưng Arino không hề di chuyển khỏi vị trí cũ… Không, không phải là cô không di chuyển, cô không thể di chuyển thì đúng hơn. Vì Minori đã giữ lấy quần áo của Arino nên cô không bị đánh bay.
Và thế có nghĩa là… hẳn rồi, một cơ hội để giáng tiếp một đòn nữa.
Thấy Arino co rúm người ôm đầu vì bị đánh vào vùng thái dương, Minori lên gối đập vào cằm Arino.
Minori nhìn theo Arino, nguời vừa bị cô đập rầm xuống đất.
…Bốn mắt chạm nhau. Và Minori thấy vẫn còn ý chí quyết thắng trong mắt cô ta.
Nhìn vào mắt cô ta, Minori thấy ớn lạnh đến từng sống lưng. Rồi cô vội vã cố thu tay lại, nhưng tay cô không chịu di chuyển. Cô nhận ra rằng Arino đã
bắt lấy cánh tay cô.
Bực thật! Dòng suy nghĩ vụt bay qua tâm trí Minori.
Ngay đó, Arino ghìm lấy cánh tay Minori.
“Chị nghĩ là…! Tôi cho phép chắc.”
Minori vắt hết sức lực còn lại bức cánh tay ra. Rồi cô chỏ một cú vào khuôn mặt đang dần trống rỗng của Arino bằng lòng bàn tay.
Ngay lúc đó, vang lên một âm thanh trầm đục.
Rồi Minori từ từ gập hông dậy, từ từ giơ tay lên và nhìn ngắm bên trên khán đài.
Tiếng còi hiệu kết thúc trận đấu vang lên, chữ ‘K.O.’ hiện lên giữa màn hình lớn. Cuối cùng, các học sinh ở các hàng ghế trên khán đài đã nắm được tình hình của trận đấu…
… Rằng trận đấu đã kết thúc.
Khoảnh khắc tiếp theo, tiếng reo hò dậy sấm đã rền vang cả sân đấu.
Cùng lúc tiếng còi bắt đầu trận đấu vang lên, Minori lao tới tấn công Arino với chuyển động siêu nhân như thể dịch chuyển tức thời, làm được như vậy là nhờ cô đang mặc trang bị chính thức của Super Arts.
Tuy nhiên, cơn bức tốc đã bị đôi xà beng của Arino cản lại.
Một âm thanh trầm đục vang vọng khắp sân. Âm thanh đó là do thanh kiếm và
thanh xà beng va vào nhau. Va chạm lớn đến nỗi không ai nghĩ đó là âm thanh va chạm của cây xà beng với thanh kiếm.
Thế mà hai con người ở giữa sân đấu cứ tiếp tục trả đòn lẫn nhau. Khi thanh kiếm sáng rực chớp lóe trong ánh sáng, thanh xà beng ánh một màu sáng đục lại đưa lên đáp trả.
Không biết bao nhiêu lần ra đòn và đỡ đòn trong một nhịp thở, tốc độ khiến những ai theo dõi ở khán đài đều phải lặng người.
“T-T-T-Thật là một cảnh đấu ngoạn mục! Cả chấn động cũng truyền tới cả ghế bình luận viên rồi!“
“Thật tuyệt vời. Tôi không nghĩ cả hai chỉ mới ở cấp độ trường cao trung thôi đấy.“
Thực tế, cả trên màn hình cũng có thể nhìn thấy được dư ảnh của bọn họ.
KENG! Một tiếng động lớn vang lên, cả hai vừa va vũ khí vào nhau rồi liền lùi lại giữ khoảng cách.
“Đúng là, chị sẽ không để tôi thắng dễ dàng nhỉ?“
“Tất nhiên.”
Minori thì vừa nói vừa thở dốc, còn Arino cũng đáp lại với khuôn mặt kiểu “đầu có vấn đề à?”, vừa trả lời.
“Giờ đến lượt chị tấn công!”
Arino tuyên bố thế rồi từ từ lấn tới chỗ Minori. Cô ta dừng lại khi sắp vào tầm kiếm của Minori. Rồi đứng yên tại chỗ trong vài giây.
Rồi trong nháy mắt, Arino lập tức áp sát và vung thanh xà beng tấn công nhắm vào đầu Minori từ phía mạn phải.
“Humph!”
Minori uốn nhẹ lưng né đòn.
Trong đợt tấn công trước, Minori luôn ở thế tấn công còn Arino chủ yếu là phòng thủ, nhưng đợt này Arino lại chủ động tấn công.
Minori bình tĩnh gạt đi đòn tấn công bay vào mình.Thế nhưng Arino cứ ra đòn hết lượt này đến lượt khác không chớp mắt.
"Oooooohhh! Thật tuyệt vời! Arino tấn công thật hung hãn như cuồng phong, nhưng chẳng đòn nào dính được Saegusa cả! Không đòn nào trúng cô ấy! Saegusa đã né hết các đòn tấn công!”
Cùng với câu bình luận của bình luận viên, các học sinh đang theo dõi Minori tránh hết các đòn tấn công của Arino lúc đó cũng trầm trồ kinh ngạc, “Oooohhh!”.
Tuy thế, đợt tấn công của Arino vẫn chưa dừng lại.
Minori né hết các đòn tấn công hiểm hóc bay từ tứ phía, nhưng những đợt tấn công của Arino vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại. Hơn nữa, không có một quãng hở nào giữa những đòn tấn công liên tục, để cho Minori rời đi khỏi chỗ đứng hiện tại là bất khả thi.
Minori bực bội hét lên giữa trận đòn tưởng như vô tận.
“Thật khó chịu!”
Minori nghĩ sẽ đón lấy đòn tiếp theo và đánh lui Arino.
Lúc đòn tấn công tiếp theo lao đến, Minori cố vung kiếm về phía thanh xà beng, nhằm đẩy lùi Arino ra xa.
“CHẬC!”
Thế mà ngược lại, Minori mới là người bị thổi bay đi. Cô cố lấy lại thế rồi bật lùi ra xa để tránh sự truy đuổi của Arino.
“HOHO?! Saegusa đã bị Arino thổi bay! Sức mạnh siêu việt ấy mà cô phô ra thật chẳng ăn khớp gì với vóc người bé tí của cô cả!”
Sân đấu nóng lên bởi đòn tấn công ngược hẳn với vẻ ngoài ấy của Arino.
Minori bị hất ra xa… tầm vào khoảng mười mét tính từ chỗ Arino, cô nhìn chằm chằm vào cô ta.
Đúng như bình luận viên nói, Minori có lẽ đã bị vẻ ngoài của Arino đánh lừa.
Minori đã nghe rằng Arino mạnh hơn vẻ ngoài kia, nhưng Minori đã cả tin rằng dựa vào cái vẻ ngoài bé như hạt tiêu ấy thì Arino yếu hơn cô.
“Chị mạnh hơn em đấy.”
Arino dõng dạc tuyên bố.
“... Nhưng tôi nhanh hơn.”
Rõ ràng, lúc tôi vung kiếm với ý định đánh lui chị ta, tôi đã bị đánh bay. Khi đòn tấn công của bọn tôi chạm nhau, tôi đã nhận ra sức mạnh của chị ta ở một tầm cao hơn tôi. Nhưng nếu so về tốc độ thì khác. Tôi có thể di chuyển nhanh hơn thế này, và tôi vẫn có thể kiểm soát các đòn tấn công của chị ấy bằng cách này hay cách khác nữa.
Arino nghe thế thì đưa mắt nhìn Minori đầy vẻ thần bí.
“Gì hả?”
“Em mới nói gì lạ đời thế?”
“... lạ?”
“Chị vẫn chưa nghiêm túc đâu!”
“Dù thế tôi vẫn tin chắc mình giỏi hơn cô…” – Minori nghe nói thì nghĩ vậy, nhưng lúc đó, những giọt mồ hôi chảy xuống thành dòng trên mặt cô.
Không phải thế đâu… phải không? Nhưng nhìn áp lực chị ta tỏa ra, tôi hiểu rằng chị ta không nói ngoa. Tôi không nghĩ mình đang thua… Nhưng có lẽ về sức mạnh bọn tôi không chênh lệch quá lớn…
Thế thì, tôi cần kết thúc trận đấu trước khi chị ta kịp tung hết sức!
Khoảnh khắc tôi tấn công chị ta với suy nghĩ như thế trong đầu, chợt một thanh xà beng phóng tới tôi từ chính diện.
Cơ thể tôi phản ứng nhanh hơn tôi nghĩ, và tôi cố đánh bật nó đii.
“Cái quái…!”
'Thế nào mà?' – Suy nghĩ đó lướt qua óc tôi, tôi hiểu nguyên do ngay. Nói gọn thì, chị ta đã ném một thanh xà beng của chị ta đi.
Arino bắt lấy cây xà beng bị đánh tung lên không trung rồi theo đà phất tiếp một cuộc tấn công từ trên không xuống.
Minori giơ kiếm đỡ đòn, nhưng xung động cô phải hứng chịu khiến không chỉ cánh tay, mà cả người cô đều kêu răng rắc.
Mnori không hiểu sao đã quyết định đánh bật nó ra, nhưng cái cảnh cô vừa thấy, đầu cây xà beng sáng đục phóng tới cô từ phía trước nhắc cô nhớ về một từ, “sợ hãi".
“C-Cái đồ…!”
Minori cố ép cơ thể đang kêu răng rắc của mình hoạt động, dùng hết sức bình sinh mà vung thanh kiếm, đánh lùi Arino ra xa.
Arino bị đánh bật ra thì nhào lộn trên không điệu nghệ như một diễn viên xiếc rồi đáp xuống đất.
Và cả hai lại lườm lấy nhau lần nữa.
“Thật là một màn công thủ ngoạn mục nghẹt thở! Liệu một trận chiến thế này lại có thể xảy ra ngay ở vòng loại luôn sao?!”
“Chà, cả hai đều rất tuyệt vời. Có ai lại nghĩ Saegusa mới chỉ là tân thủ của năm nhất chứ? Nhưng tổng quan thì có vẻ Arino đang chiếm thế thượng phong.”
“Chà, vậy ra là khác biệt ở kinh nghiệm sao?! Nhưng chúng tôi chưa từng thấy một cú đánh nào trúng người cả! Vậy giờ ai sẽ thắng trận so tài này đây?!”
“Vậy là, em không lên sao?"
“...”
Minori đáp lời Arino bằng sự im lặng.
Bởi vì những gì Arino vừa thể hiện với Minori, cô không còn lựa chọn nào khác ngoài hành sự cẩn trọng hơn.
Thấy Minori như thế, Arino nghiêng cổ một chút và…
“Thế chị lại tới nữa này…”
Dứt lời, cô lao với chỗ Minori.
‘Chị ta đang tới!’
Nghĩ thế trong đầu, Minori nâng sự tập trung lên cao độ chuẩn bị tiếp Arino đang lao thẳng tới cô từ chính diện.
Và, ngay khi Arino vừa vào tầm kiếm của Minori, cô ta biến mất khỏi tầm mắt của Minori.
‘Chị ta đang chuyển động khác đi!’
‘Bên trái!”
Minori cố bắt lấy chuyển đông của Arino bên khóe mắt, nhưng thanh xà beng đã bị ném tới hướng cô.
Đáp trả, Minori nhảy lùi lại.
‘Tránh…! Không được rồi!’
Thanh xà beng không trúng trực diện cô, nhưng đầu móc nhọn đã móc vào thân cô và xé rách nhẹ bộ đồng phục cùng một chút da thịt của cô. Đồng thời, Arino dậm đất tới phủ đầu Minori.
Minori bị trúng đòn trực diện vào bụng vì cô chuyển động bị hạn chế bởi việc né thanh xà beng.
Minori cố chịu đòn, nhưng một thanh xà beng khác lại đập tới cô từ cánh phải.
“Ughh! Chị…!”
Và, có cả tia lửa tóe lên.
Minori xoay sở đỡ lấy thanh xà beng bằng thanh kiếm của cô, nhưng vẫn chưa hết, Arino vẫn liên hoàn tấn công. Lại một đợt tấn công liên tiếp như lần trước.
Nhưng mà lần này, Minori không còn hoàn toàn ở thế thủ nữa. Cô cố gắng tấn công Arino trong khi đỡ đòn. Và đợt tấn công của cô đã chém rách cơ thể Arino từng chút một. Tuy nhiên đồng thời, cơ thể của Minori cũng bị những đòn tấn công của Arino cấu xé.
Và lượng vết thương của Minori nhiều hơn hẳn của Arino. Một bằng chứng chứng tỏ tốc độ của Arino có chút nhanh hơn Minori.
Minori vẫn cố chịu đòn từ Arino. Cô thậm chí còn không biết cô đã hứng chịu như thế bao nhiêu lần rồi nữa.
…Và khoảnh khắc tiếp theo, đầu của Minori trúng một đòn trực diện.
“Cú đá cao của Arino đã chuẩn xác đánh trúng đầu của Saegusa từ mạn trái! Saegusa bị xoay đi với một động lượng cực kì lớn! Một đòn cực mạnh! Số phận của trận đấu liệu đã được quyết định chưa?!”
Cả khán đài ngập trong im lặng.
Vậy nhưng…
“Ôii trờiiiiii!
Saegusa đã đứng dậy ngay chốc lát! Thật là một cô gái kiên cường! Thân thể cô làm bằng sắt thép hay sao?! Được rồi, từ giờ hãy gọi cô là ‘Cô gái thép Saegusa' nhé!”
“Nhưng… em ấy hẳn phải chịu hàng đống sát thương từ đòn đó đấy.”
“OHO! Cảm ơn vì đã phân tích, Takeda-sensei. Vậy giờ liệu Saegusa sau khi nhận hàng đống sát thương kia có thắng nổi trận này hay không đây!”
Chỉ một chút… chị ta chỉ nhanh hơn tôi có một chút. Thêm nữa, hai thanh xà beng trên tay chị ta đã hút lấy sự chú ý của tôi… nhờ thế mà chị ta nắm thóp tôi dễ dàng. Trong đầu tôi, suy nghĩ đang quay cuồng, nhưng nhờ linh hồn của người chiến binh trong tôi, tôi đã lấy lại được bình tĩnh. Và tôi nghĩ rằng…
‘Arino-senpai mạnh hơn tôi.’
Minori bật cười vô chủ đích khi cô nhận ra điều đó.
Minori cười, bởi vì cô chắc chắn một điều rằng: Chiến thắng là của cô.
Arino nhìn Minori đang cười với một ánh nhìn bí ẩn trên khuôn mặt.
“Thế thì có gì vui à? Chị hơn em cả về sức mạnh lẫn tốc độ. Giờ em nên đầu hàng đi là vừa.”
Minori nghe Arino nói thì nhếch mép nhìn như thể Arino vừa nói gì đó ngớ ngẩn.
“Chị nói gì kì lạ sao?”
“Đúng, chị cứ nói như thể chị thắng chắc rồi ấy…”
Arino hơi bất mãn ra mặt.
“Thế thì có gì mà lạ. Dù sao cả về sức mạnh lẫn tốc độ chị cũng hơn em, nên tất nhiên là chị sẽ thắng.”
‘Fufufu', Minori cười vào những lời lẽ của Arino.
“Cả thế, cả khi chị giỏi hơn tôi cả sức mạnh lẫn tốc độ. Thật ngớ ngẩn khi chỉ với ngần đó mà đã đắc thắng rồi.”
“... Đừng cố tỏ vẻ kiên cường nữa.”
“Không, tôi không cố tỏ vẻ gì hết. Tôi đang chứng minh nó đây.”
Minori hít một hơi sâu.
“... Sau tất cả, lòng kiên trì của thiếu nữ khi yêu mạnh mẽ hơn bất cứ thứ gì trên đời!”
Nói xong, Minori áp sát Arino. Minori góp nhặt tất cả sức mạnh cô có để phát động đòn tấn công cuối cùng.
Một phát dậm đà lao lên như chớp.
Arino khi thấy cú đạp phóng thì khá bình tĩnh. Cô ta nghĩ, ‘một thanh xà beng cản cú phóng, còn thanh kia để kết thúc trận này’.
Arino xốc lại bản thân để thực hiện kế hoạch. Thanh xà chuyển động như ý của Arino, và sau đó thanh kiếm sẽ bị đánh bật đi… Đáng ra trận đấu phải kết thúc như thế.
————— Thế nhưng, quỹ đạo của thanh kiếm đã lệch đi một chút.
Thấy thế, Arino giật thanh xà beng kia về rồi bắt chéo hai thanh lại với nhau. Tại lúc đó, cô đã thành công đỡ lấy thanh kiếm.
‘Mình thắng rôi!’, Arino, tưởng như đã nắm chắc chiến thắng, bỗng nghe thấy một giọng nói.
“Chị sơ hở quá…”
Vì cưỡng ép bắt chéo hai thanh xà, cả hai tay Arino đều giơ lên cao, và tự nhiên nguời cũng lộ đầy sơ hở.
Tất nhiên, đó chỉ là một khoảng chớp nhoáng, nhưng Minori đã tận dụng được khoảng chớp nhoáng đó.
Và cột sống của Arino rợn lên.
Một điều khủng khiếp vửa xảy ra.
Minori đã đấm vào thái dương của Arino với tất cả những gì cô có!
“Uu, Uugghhh"
Tiếng rên rỉ bật ra khỏi miệng Arino.
“Tôi không để chị đi đâu…”
Chẳng lạ gì nếu Arino bị đánh bay như Minori lúc trước, nhưng Arino không hề di chuyển khỏi vị trí cũ… Không, không phải là cô không di chuyển, cô không thể di chuyển thì đúng hơn. Vì Minori đã giữ lấy quần áo của Arino nên cô không bị đánh bay.
Và thế có nghĩa là… hẳn rồi, một cơ hội để giáng tiếp một đòn nữa.
Thấy Arino co rúm người ôm đầu vì bị đánh vào vùng thái dương, Minori lên gối đập vào cằm Arino.
Minori nhìn theo Arino, nguời vừa bị cô đập rầm xuống đất.
…Bốn mắt chạm nhau. Và Minori thấy vẫn còn ý chí quyết thắng trong mắt cô ta.
Nhìn vào mắt cô ta, Minori thấy ớn lạnh đến từng sống lưng. Rồi cô vội vã cố thu tay lại, nhưng tay cô không chịu di chuyển. Cô nhận ra rằng Arino đã
bắt lấy cánh tay cô.
Bực thật! Dòng suy nghĩ vụt bay qua tâm trí Minori.
Ngay đó, Arino ghìm lấy cánh tay Minori.
“Chị nghĩ là…! Tôi cho phép chắc.”
Minori vắt hết sức lực còn lại bức cánh tay ra. Rồi cô chỏ một cú vào khuôn mặt đang dần trống rỗng của Arino bằng lòng bàn tay.
Ngay lúc đó, vang lên một âm thanh trầm đục.
Rồi Minori từ từ gập hông dậy, từ từ giơ tay lên và nhìn ngắm bên trên khán đài.
Tiếng còi hiệu kết thúc trận đấu vang lên, chữ ‘K.O.’ hiện lên giữa màn hình lớn. Cuối cùng, các học sinh ở các hàng ghế trên khán đài đã nắm được tình hình của trận đấu…
… Rằng trận đấu đã kết thúc.
Khoảnh khắc tiếp theo, tiếng reo hò dậy sấm đã rền vang cả sân đấu.
Danh sách chương