Sau khi chào hỏi cô Saki, tôi theo cô ấy và Shino đi chào hỏi khách mời trong bữa tiệc.
Nhìn quanh bữa tiệc thêm lần nữa, tôi có thể thấy vài người đàn ông, nhưng hầu hết họ cũng khá lớn tuổi rồi.
Sao thế nhỉ?...dù là có nam giới tầm tuổi tôi đến dự thì cũng có sao đâu…
“Shino này, tớ không thấy người con trai nào cùng tuổi bọn mình hết, cậu có biết vì sao không?”
Shino gượng cười mà trả lời.
“Nếu mang theo một người con trai còn trẻ, không lạ gì họ sẽ được cầu hôn tới tấp. Nên chắc là bọn họ không muốn vướng vào đám lùm xùm đó.”
Tôi khá lưu tâm khi nghe vậy. Đúng thật, việc này sẽ tạo áp lực cho họ, nên cũng chẳng có gì lạ khi gia đình không dẫn họ theo. Chà, nói cách khác, một thằng con trai tầm tuổi tôi đi đến mấy bữa tiệc kiểu thế này thì chủ yếu là muốn đi kết giao thôi….
Khi tôi đang nghĩ thế, cô Saki và Shino cũng đang chào hỏi lần lượt những người đến dự tiệc.
Những người đến chào hỏi, khi đang nói chuyện với cô Saki, thì cứ đánh mắt sang phía tôi.
Cô Saki đã chú ý đến những hành động đó, bèn giới thiệu tôi là bạn cặp của con gái cô, thế nên tôi cũng mỉm cười đáp lại những vị khách. Người mà tới chào hỏi tôi mở lời khen ngợi Shino, “Thật tuyệt khi có một người con trai xuất chúng như vậy làm bạn cặp nha.”
Nhưng! mấy bạn biết không… Người đó cứ nhìn tôi như vậy, tôi có thể đoán được ánh nhìn đó là như thế nào…..
Bộ đầm tôi mặc để hở vai và chân tôi rất nhiều, nên mọi người cứ nhìn tôi một lượt từ trên xuống dưới rồi lại tiếp tục tia chỗ ‘ưa thích’ của họ lần nữa. Chắc họ sẽ cứ tiếp tục nhìn chằm chằm vào tôi, nếu tôi không có Shino bên cạnh…
Phần tôi bị nhìn nhiều nhất là chân. Chắc vì nó nổi bật khi bộ đồ chỉ che được tới đầu gối.
Tiếp theo là, phần vai, phần cũng bị lộ ra vì thiết kế của chiếc váy, cũng có một người cứ lên tục nhìn phần bả vai của tôi, nên chắc cô ta có sở thích về phần bả vai rồi.
Và hơn nữa, tôi cũng không hiểu nổi nó nghĩa là gì, nhưng những người phụ nữ tôi gặp thường nhìn vào chỗ này, phần ngực của tôi. Được đi che dưới bộ váy, cũng không phổng lên như con gái…… Thế nghĩa là phần ngực vẫn có nét quyến rũ lạ lùng nào đó sao? Tôi không ngừng hoài nghi trong đầu.
Những người khách mời tiếp theo là một nhóm ba người, và thật hiếm thấy là có trong ba người có một người đàn ông…
Và hơn nữa, hình như tôi có từng gặp một người trong số đó…, hơn thế tôi còn khá thân với cô ấy.
“Này, cậu có thích bữa tiệc này không, hả Seikagu?”
“Chào nha, Toukain. Bữa tiệc thật tuyệt, tôi cũng đang rất tận hưởng đây.”
Đúng thế, đó là Yuzuka và hai người kia chắc là bố mẹ cô ấy.
Shino nói nhỏ với tôi rằng hai người họ là bố mẹ của Yuzuka.
Yuzuka đang ở cùng với hai người họ, cất lời chào cô Saki. Trông cậu ấy cũng thật đẹp trong bộ đầm trắng tinh.
Nhưng thật hiếm thấy, quan hệ của bố mẹ Yuzuka thật thân mật. Nói thật tôi chưa từng thấy cặp vợ chồng nào thân thiết như hai nguời họ.
Sau khi chào hỏi xong, mẹ của Yuzuka vòng tay qua eo chồng rồi ôm thật chặt. Người chồng cũng đặt tay qua eo vợ mình trông thật hạnh phúc.
…… Tôi có cảm giác như họ đang thuộc về một thế giới khác vậy.
Khi tôi đang chăm chú quan sát họ, tôi được giới thiệu cho họ, nên tôi cũng mở lời chào.
Rồi họ lịch sự bảo rằng họ đã biết tôi từ trước.
“Hân hạnh được gặp cháu, cô là Seikagu Yuzuki, còn đây là chồng cô, Kuji, hân hạnh được gặp.”
Nói vậy rồi, mẹ của Yuzuka, cô Yuzuki đưa đôi tay thon thả của mình về phía tôi.
Tôi nắm lấy rồi bắt tay cô, và một bàn tay nữa từ một bên lại chìa ra… Đó là chồng cô ấy, chú Kuji.
“Hân hạnh được gặp cháu, chú là Seikagu Kuji. Chú thường hay nghe Yuzuka kể về cháu.”
Chú Kuji nói vậy rồi mìm cười tiếp tục nói.
“Thế nên chú mới có cảm giác như không phải ta mới gặp lần đầu.”
Nghe được những lời đó, Yuzuka đang đứng sau họ một chút liền vội vã nói lớn.
“B-bố! Bố nói gì vậy chứ!”
“Ta chỉ nói là Yuzuka ngày nào cũng nhắc đến Kohaku từ khi con bé tới trường, nên ta cảm giác như đã biết cậu ta từ lâu rồi vậy…”
“Bố không cần phải nói ra như thế!!”
Yuzuka mặt đỏ lên còn mí mắt thì ứ nước…….Hừm, tôi muốn biết cậu ấy đã nói những gì với bố mẹ vậy.
Dù thế, tôi rất ân tượng với bố cậu ấy, chú Kuji, từ cách đổi xử với vợ con. Chú ấy mang một dáng vẻ bảnh bao, một ánh nhìn lịch thiệp, và một khí chất cao quý, thật khó để không nổi bật lên.
Nhưng mà, tại tôi có kí ức từ kiếp trước, tôi không khỏi cảm thấy khó chịu…
Bạn biết không, bố của Yuzuka, tức là chú Kiji, đang mặc một chiếc váy dài màu tím…
Chắc chắn ở thế giơi này thì điều đó không có gì kì lạ cả, nhưng tại vì chú ấy là một người bảnh trai, nên tôi càng thấy khó chịu hơn khi phải nhìn chú ấy trong bộ đồ đó.
Thì ý tôi là, tôi chỉ cảm thấy có gì đó hơi sai sai thôi….. Trong kiếp trước của tôi thì hẳn ai cũng biết rồi, ai mà chẳng thấy khó chịu khi một người đàn ông cao lớn như chú ấy lại mặc một bộ đồ diềm xếp màu hồng đi siêu thị chứ.
Dù thế, quan hệ của bố mẹ Yuzuka trông rất tốt, quan hệ giữa bố mẹ và con cái cũng trông rất tốt nữa, thật khá hiếm hoi. Cô Saki trông cũng khá ghen tị với cô Yuzuki. Nhân tiện tôi có nghe nói rằng Yuzuka có một đứa em trai nữa, nên tôi đoán chắc là cậu nhóc hôm nay không đến nhỉ? Tôi tự hỏi không biết có phải là vì nếu cậu nhóc đến thì sẽ bị dính mấy lời cầu hôn hay không nữa.
Người lớn đang nói chuyện với nhau, thế nên tôi hỏi Yuzuka.
“Yuzuka này, em cậu hôm nay không tới sao?”
“Em tớ á? Nó có hơi hướng nội nên cũng không thường hay tới mấy nơi thế này cho lắm.”
Rồi Shino cũng đáp lời.
“Tớ cũng không nghe nhiều về cậu nhóc lắm.”
Cậu ấy lại nói thêm, ‘Dù tớ là bạn thuở nhỏ của Yuzuka vậy mà…..’, với một vẻ mặt ủ rũ.
Yuzuka cay đắng mỉm cười.
“Em trai tớ hình như có chứng sợ phụ nữ, trừ những người trong gia đình ra, nên chắc Kohaku có thể làm thân với em ấy đấy.”
Cậu ấy nói vậy…. Tôi hiểu rồi, cỏ vẻ mỗi gia đình đều có vấn để riêng của mình.
Sau đó, cả khi đã tạm biệt Yuzuka và bố mẹ cậu ấy, bữa tiệc tiếp tục trôi qua êm đẹp trong khi đi chào hỏi cả tá người, và tôi đã có thể hoàn thành vai trò của mình một cách an toàn.
Nhìn quanh bữa tiệc thêm lần nữa, tôi có thể thấy vài người đàn ông, nhưng hầu hết họ cũng khá lớn tuổi rồi.
Sao thế nhỉ?...dù là có nam giới tầm tuổi tôi đến dự thì cũng có sao đâu…
“Shino này, tớ không thấy người con trai nào cùng tuổi bọn mình hết, cậu có biết vì sao không?”
Shino gượng cười mà trả lời.
“Nếu mang theo một người con trai còn trẻ, không lạ gì họ sẽ được cầu hôn tới tấp. Nên chắc là bọn họ không muốn vướng vào đám lùm xùm đó.”
Tôi khá lưu tâm khi nghe vậy. Đúng thật, việc này sẽ tạo áp lực cho họ, nên cũng chẳng có gì lạ khi gia đình không dẫn họ theo. Chà, nói cách khác, một thằng con trai tầm tuổi tôi đi đến mấy bữa tiệc kiểu thế này thì chủ yếu là muốn đi kết giao thôi….
Khi tôi đang nghĩ thế, cô Saki và Shino cũng đang chào hỏi lần lượt những người đến dự tiệc.
Những người đến chào hỏi, khi đang nói chuyện với cô Saki, thì cứ đánh mắt sang phía tôi.
Cô Saki đã chú ý đến những hành động đó, bèn giới thiệu tôi là bạn cặp của con gái cô, thế nên tôi cũng mỉm cười đáp lại những vị khách. Người mà tới chào hỏi tôi mở lời khen ngợi Shino, “Thật tuyệt khi có một người con trai xuất chúng như vậy làm bạn cặp nha.”
Nhưng! mấy bạn biết không… Người đó cứ nhìn tôi như vậy, tôi có thể đoán được ánh nhìn đó là như thế nào…..
Bộ đầm tôi mặc để hở vai và chân tôi rất nhiều, nên mọi người cứ nhìn tôi một lượt từ trên xuống dưới rồi lại tiếp tục tia chỗ ‘ưa thích’ của họ lần nữa. Chắc họ sẽ cứ tiếp tục nhìn chằm chằm vào tôi, nếu tôi không có Shino bên cạnh…
Phần tôi bị nhìn nhiều nhất là chân. Chắc vì nó nổi bật khi bộ đồ chỉ che được tới đầu gối.
Tiếp theo là, phần vai, phần cũng bị lộ ra vì thiết kế của chiếc váy, cũng có một người cứ lên tục nhìn phần bả vai của tôi, nên chắc cô ta có sở thích về phần bả vai rồi.
Và hơn nữa, tôi cũng không hiểu nổi nó nghĩa là gì, nhưng những người phụ nữ tôi gặp thường nhìn vào chỗ này, phần ngực của tôi. Được đi che dưới bộ váy, cũng không phổng lên như con gái…… Thế nghĩa là phần ngực vẫn có nét quyến rũ lạ lùng nào đó sao? Tôi không ngừng hoài nghi trong đầu.
Những người khách mời tiếp theo là một nhóm ba người, và thật hiếm thấy là có trong ba người có một người đàn ông…
Và hơn nữa, hình như tôi có từng gặp một người trong số đó…, hơn thế tôi còn khá thân với cô ấy.
“Này, cậu có thích bữa tiệc này không, hả Seikagu?”
“Chào nha, Toukain. Bữa tiệc thật tuyệt, tôi cũng đang rất tận hưởng đây.”
Đúng thế, đó là Yuzuka và hai người kia chắc là bố mẹ cô ấy.
Shino nói nhỏ với tôi rằng hai người họ là bố mẹ của Yuzuka.
Yuzuka đang ở cùng với hai người họ, cất lời chào cô Saki. Trông cậu ấy cũng thật đẹp trong bộ đầm trắng tinh.
Nhưng thật hiếm thấy, quan hệ của bố mẹ Yuzuka thật thân mật. Nói thật tôi chưa từng thấy cặp vợ chồng nào thân thiết như hai nguời họ.
Sau khi chào hỏi xong, mẹ của Yuzuka vòng tay qua eo chồng rồi ôm thật chặt. Người chồng cũng đặt tay qua eo vợ mình trông thật hạnh phúc.
…… Tôi có cảm giác như họ đang thuộc về một thế giới khác vậy.
Khi tôi đang chăm chú quan sát họ, tôi được giới thiệu cho họ, nên tôi cũng mở lời chào.
Rồi họ lịch sự bảo rằng họ đã biết tôi từ trước.
“Hân hạnh được gặp cháu, cô là Seikagu Yuzuki, còn đây là chồng cô, Kuji, hân hạnh được gặp.”
Nói vậy rồi, mẹ của Yuzuka, cô Yuzuki đưa đôi tay thon thả của mình về phía tôi.
Tôi nắm lấy rồi bắt tay cô, và một bàn tay nữa từ một bên lại chìa ra… Đó là chồng cô ấy, chú Kuji.
“Hân hạnh được gặp cháu, chú là Seikagu Kuji. Chú thường hay nghe Yuzuka kể về cháu.”
Chú Kuji nói vậy rồi mìm cười tiếp tục nói.
“Thế nên chú mới có cảm giác như không phải ta mới gặp lần đầu.”
Nghe được những lời đó, Yuzuka đang đứng sau họ một chút liền vội vã nói lớn.
“B-bố! Bố nói gì vậy chứ!”
“Ta chỉ nói là Yuzuka ngày nào cũng nhắc đến Kohaku từ khi con bé tới trường, nên ta cảm giác như đã biết cậu ta từ lâu rồi vậy…”
“Bố không cần phải nói ra như thế!!”
Yuzuka mặt đỏ lên còn mí mắt thì ứ nước…….Hừm, tôi muốn biết cậu ấy đã nói những gì với bố mẹ vậy.
Dù thế, tôi rất ân tượng với bố cậu ấy, chú Kuji, từ cách đổi xử với vợ con. Chú ấy mang một dáng vẻ bảnh bao, một ánh nhìn lịch thiệp, và một khí chất cao quý, thật khó để không nổi bật lên.
Nhưng mà, tại tôi có kí ức từ kiếp trước, tôi không khỏi cảm thấy khó chịu…
Bạn biết không, bố của Yuzuka, tức là chú Kiji, đang mặc một chiếc váy dài màu tím…
Chắc chắn ở thế giơi này thì điều đó không có gì kì lạ cả, nhưng tại vì chú ấy là một người bảnh trai, nên tôi càng thấy khó chịu hơn khi phải nhìn chú ấy trong bộ đồ đó.
Thì ý tôi là, tôi chỉ cảm thấy có gì đó hơi sai sai thôi….. Trong kiếp trước của tôi thì hẳn ai cũng biết rồi, ai mà chẳng thấy khó chịu khi một người đàn ông cao lớn như chú ấy lại mặc một bộ đồ diềm xếp màu hồng đi siêu thị chứ.
Dù thế, quan hệ của bố mẹ Yuzuka trông rất tốt, quan hệ giữa bố mẹ và con cái cũng trông rất tốt nữa, thật khá hiếm hoi. Cô Saki trông cũng khá ghen tị với cô Yuzuki. Nhân tiện tôi có nghe nói rằng Yuzuka có một đứa em trai nữa, nên tôi đoán chắc là cậu nhóc hôm nay không đến nhỉ? Tôi tự hỏi không biết có phải là vì nếu cậu nhóc đến thì sẽ bị dính mấy lời cầu hôn hay không nữa.
Người lớn đang nói chuyện với nhau, thế nên tôi hỏi Yuzuka.
“Yuzuka này, em cậu hôm nay không tới sao?”
“Em tớ á? Nó có hơi hướng nội nên cũng không thường hay tới mấy nơi thế này cho lắm.”
Rồi Shino cũng đáp lời.
“Tớ cũng không nghe nhiều về cậu nhóc lắm.”
Cậu ấy lại nói thêm, ‘Dù tớ là bạn thuở nhỏ của Yuzuka vậy mà…..’, với một vẻ mặt ủ rũ.
Yuzuka cay đắng mỉm cười.
“Em trai tớ hình như có chứng sợ phụ nữ, trừ những người trong gia đình ra, nên chắc Kohaku có thể làm thân với em ấy đấy.”
Cậu ấy nói vậy…. Tôi hiểu rồi, cỏ vẻ mỗi gia đình đều có vấn để riêng của mình.
Sau đó, cả khi đã tạm biệt Yuzuka và bố mẹ cậu ấy, bữa tiệc tiếp tục trôi qua êm đẹp trong khi đi chào hỏi cả tá người, và tôi đã có thể hoàn thành vai trò của mình một cách an toàn.
Danh sách chương