Sau khi tôi chạy về phía phòng lưu trữ của hội để dọn dẹp và Tet đã thay sang một bộ quần áo mới, chúng tôi xuống quán rượu của hội và ngồi đối diện với nhóm Thanh gươm Rạng đông.
「Em muốn chọn món này và món này từ thực đơn cho bữa trưa ạ!」
「Còn tôi là món hầm và nước ép.」
Chúng tôi được nàng elf Raphilia thết đãi bữa trưa như là một hình phạt cho cô nàng vì đã gây náo loạn. Tet thì vô tư tận hưởng hết mình còn tôi thì vẫn giữ sự điềm tĩnh.
Còn về nhóm Thanh gươm Rạng đông sao?
「Vậy thì hãy lấy đĩa thức ăn ngon tuyệt này. À lấy thêm cả bia nữa!」
「Thế tôi cũng sẽ lấy món này và món kia, thêm một phần salad và rượu.」
「Cho tôi một phần thức ăn với nước nhé.」
「LŨ KHỐN NẠN CÁC NGƯỜI, ĐỪNG CÓ MÀ ĐẶT HẾT CÁI ĐỐNG THỨC ĂN ĐẤY CHỈ VÌ TÔI LÀ NGƯỜI PHẢI TRẢ!」
Arsus và thành viên nhóm cũng tận dụng ví tiền của Raphilia một cách triệt để. Đây có lẽ là một minh chứng cho tình bạn tốt đẹp giữa những người bọn họ, đó là nếu như nàng elf không khóc ròng.
「Vậy, ông muốn nói chuyện gì?」 Tôi mở lời hỏi chính sự trước nhân lúc mọi người vẫn còn tỉnh táo.
Arsus, đội trưởng của tổ đội, trả lời một cách thành thực. 「Thành thực thì bọn tôi vừa mới trở về từ một nhiệm vụ thảo phạt quái vật ngoài thành, và nhiệm vụ đó đã cho chúng tôi thấy tổ đội của chúng tôi còn thiếu gì. Vậy nên hiện tại chúng tôi đang tìm kiếm một thành viên thứ 5 với vai trò đỡ đòn và cản bước quái vật.
「Đó là lí do ông muốn có được Tet?」
Tet thì vẫn nhồm nhoàm miếng thịt trong khi nghiêng đầu tỏ vẻ khó hiểu khi nhận ra chúng tôi đang nhìn về phía em ấy.
「Ừm, chuyện chỉ có vậy thôi. Thành thật xin lỗi vì nàng elf ngỗ nghịch đã làm phiền cô. Chúng tôi cũng từ bỏ ý định chiêu mộ Tet rồi. Vả lại nếu cứ cố chia rẽ hai người thì chỉ nhận lại thêm phẫn nộ mà thôi.」
「Khôn ngoan đấy. Tet sẽ tuyệt đối không bao giờ rời bỏ tôi, và ngược lại cũng vậy.」
Tôi nhìn chằm chằm Arsus dưới lớp mũ trùm đầu và đáp lại trong khi ông ta mỉm cười gượng gạo. Nàng elf thì phồng má cáu kỉnh, dường như là phật lòng với quyết định của người đội trưởng.
「Sao cô có thể cư xử như thế khi một tổ đội bậc A đang cố chiêu mộ cô cơ chứ?」
「Tỏ ra ăn năn hối lỗi đi đồ đần.」
「Ui da! Đồ xấu tính! Ông đâu nhất thiết phải đánh tôi chứ!」
Thấy rằng họ lại tiếp tục làm trò với nhau, tôi tỏ ra bàng quan trong khi im lặng ăn nốt bữa trưa của mình. Dường như các thành viên còn lại ngoại trừ Arsus đều chỉ là mạo hiểm giả bậc B.
「Vậy ông còn ứng cử viên nào cho vị trí đỡ đòn không?」
「Không. Chúng tôi sẽ phải tiếp tục tìm kiếm thêm. Trong trường hợp tệ nhất, chúng tôi sẽ phải tìm tạm một mạo hiểm giả hạng D tiềm năng rồi huấn luyện họ」 Arsus nói, trong khi ánh mắt hướng về phía phù thuỷ Lena và nàng elf Raphilia. Dường như hai người họ là chủ lực tầm xa của tổ đội. Ông chú linh mục thì có vẻ là một hồi phục sư -dù nhìn ông ta đủ mạnh để tự lực cánh sinh với cây chùy của bản thân nếu ông ta muốn -trong khi người trinh sát đóng vai trò khống chế diện rộng và câu kéo thời gian cho cả đội.
Tổ đội hiện tại của họ không tồi chút nào, nhưng ông chú bậc A Arsus đang cùng lúc phải gánh vác hai vai trò vì phải kiêm luôn đỡ đòn. Nếu họ có một đỡ đòn thực thụ thì ông ta sẽ có thể phát huy tối đa sức mạnh và đội của họ sẽ còn mạnh mẽ hơn nữa.
Nhưng dù sao thì…
「Ghen tị quá đi…」 Tôi lẩm bẩm, nhìn xuống bộ ngực phẳng lì của bản thân và tự hỏi tại sao lại có sự khác biệt về kích cỡ ngực lớn đến như vậy giữa hai phù thuỷ. Lena có phong thái quyến rũ của một quý cô, chiếc váy tiên cá đen xẻ ngực và lớp áo choàng đó hợp với cô ấy đến lạ. 「...Mình cũng muốn trở nên bự hơn.」
「Chị đã ở kích cỡ hoàn hảo rồi mà Phù thuỷ-sama. Hoàn hảo để ôm.」
「Đúng vậy, Chise phải không nhỉ? Sớm muộn thì nó cũng sẽ lớn lên thôi.」
Tet xoa đầu tôi, trong khi cô phù thuỷ trẻ Lena cười thích thú.
Nhưng có một người lại không hài lòng với cuộc trò chuyện của chúng tôi.
「Hừm. Cô chắc chắn đã ăn bám Tet để thăng hạng.」 Raphilia móc mỉa như một kẻ thua cuộc đáng thương.
Nụ cười trên khuôn mặt Tet vụt tắt, em ấy trông như thể sắp giết người đến nơi rồi.
「Sao ngươi dám– ?!」
「Dừng lại đi Tet!」
「Vâng.」
Tet thu sát khí lại khi tôi ra lệnh cho em ấy, nhưng Arsus và phần còn lại của tổ đội thì theo phản xạ mà cầm lấy vũ khí khi cảm nhận được sát ý của Tet. Trong khi thầm cảm thán phản xạ nhạy bén của các mạo hiểm giả bậc cao, tôi để cô bé cựu golem đang buồn bực ôm lấy tôi cho đến khi em ấy lấy lại được sự bình tĩnh.
「Raphilia. Cô có thể là một mạo hiểm giả bậc B mạnh mẽ, nhưng kĩ năng quan sát của cô thì như một con bò. Thậm chí còn chẳng bằng một tên hạng D. Chise nhỏ nhắn ở đây có vẻ đang kìm nén ma lực của mình, sức mạnh thật sự của cô bé phải cỡ một pháp sư hoàng gia.」
Pháp sư hoàng gia là những ma pháp sư phục vụ cho một vương quốc, nắm giữ sức mạnh đứng trên tất thảy các loại pháp sư và cũng là người đại diện cho một quốc gia. Họ tiêu diệt quái vật để lên cấp và cống hiến cả đời cho nghiên cứu ma thuật, và trong khi bể ma lực của họ có nhiều kích thước khác nhau, nhưng mức tối thiểu cũng phải là 10,000, và cao nhất có thể lên đến 30,000 hoặc 40,000MP.
Mặc dù tôi đã nén đầu ra ma lực lại để che dấu tổng lượng ma lực, nhưng những mạo hiểm giả bậc cao vẫn có thể nhìn thấu được nó.
「Anh nói đúng đấy. Tổng lượng ma lực tối đã của tôi rơi vào khoảng 15,000 MP.」
「Tuyệt thật đó!」 cô phù thuỷ Lena cảm thán. 「Nếu em có từng đó ma lực ở độ tuổi này thì ma lực của em vẫn sẽ tiếp tục tăng lên theo năm tháng! Chị có 12,000 MP, còn của vị linh mục là 7,000. Bên cạnh đó, Raphilia có lượng ma lực tương đương em là 15,000 MP vì cô ấy là elf.」
「Này, đừng nói người khác dung lượng bể ma lực của tôi chứ! Và tôi vẫn đang lớn mà! Bể ma lực của tôi sẽ lớn hơn thôi!!!」
「Vậy là Chise có một bể ma lực cỡ đại, nhưng cô bé dùng loại ma pháp gì vậy?」 Lena hỏi tôi. 「Chị thấy em dùng【Tịnh hoá】và【Hồi phục】ở sân tập, hẳn là nước và ánh sáng nhỉ? Chị giỏi nhất là lửa và bóng tối.」
「Hầu như mọi lúc tôi đều dùng ma pháp gió. Tôi thích dùng nó hơn là dùng ma thuật lửa vì nó không gây thiệt hại hàng hóa và cháy lan ra xung quanh. À, tôi cũng dùng ma thuật rào chắn rất nhiều vì chúng tôi phiêu lưu khắp nơi.」
「Chị hiểu. Ma pháp gió là loại ma thuật tốt nhất khi dùng để thu thập nguyên liệu. Và bởi vì hai đứa đều là nữ nên bắt buộc phải dùng ma pháp rào chắn」
Bởi vì cả hai chúng tôi đều là ma pháp sư, chúng tôi nói chuyện khá hợp cạ với nhau.
Và cứ như vậy, sau khi chúng tôi xây dựng mối quan hệ với những mạo hiểm giả bậc cao đó, Tet và tôi xử lý bữa ăn của mình và đứng dậy khỏi bàn ăn.
「Bọn tôi về nhà đây. Bọn tôi định sẽ khám phá hầm ngục vào ngày mai.」
「Ừm. Thành thật xin lỗi vì tất cả những rắc rối vừa qua! Nếu chúng ta gặp nhau dưới hầm ngục, hãy hỗ trợ nhau nhé!」
「Em muốn chọn món này và món này từ thực đơn cho bữa trưa ạ!」
「Còn tôi là món hầm và nước ép.」
Chúng tôi được nàng elf Raphilia thết đãi bữa trưa như là một hình phạt cho cô nàng vì đã gây náo loạn. Tet thì vô tư tận hưởng hết mình còn tôi thì vẫn giữ sự điềm tĩnh.
Còn về nhóm Thanh gươm Rạng đông sao?
「Vậy thì hãy lấy đĩa thức ăn ngon tuyệt này. À lấy thêm cả bia nữa!」
「Thế tôi cũng sẽ lấy món này và món kia, thêm một phần salad và rượu.」
「Cho tôi một phần thức ăn với nước nhé.」
「LŨ KHỐN NẠN CÁC NGƯỜI, ĐỪNG CÓ MÀ ĐẶT HẾT CÁI ĐỐNG THỨC ĂN ĐẤY CHỈ VÌ TÔI LÀ NGƯỜI PHẢI TRẢ!」
Arsus và thành viên nhóm cũng tận dụng ví tiền của Raphilia một cách triệt để. Đây có lẽ là một minh chứng cho tình bạn tốt đẹp giữa những người bọn họ, đó là nếu như nàng elf không khóc ròng.
「Vậy, ông muốn nói chuyện gì?」 Tôi mở lời hỏi chính sự trước nhân lúc mọi người vẫn còn tỉnh táo.
Arsus, đội trưởng của tổ đội, trả lời một cách thành thực. 「Thành thực thì bọn tôi vừa mới trở về từ một nhiệm vụ thảo phạt quái vật ngoài thành, và nhiệm vụ đó đã cho chúng tôi thấy tổ đội của chúng tôi còn thiếu gì. Vậy nên hiện tại chúng tôi đang tìm kiếm một thành viên thứ 5 với vai trò đỡ đòn và cản bước quái vật.
「Đó là lí do ông muốn có được Tet?」
Tet thì vẫn nhồm nhoàm miếng thịt trong khi nghiêng đầu tỏ vẻ khó hiểu khi nhận ra chúng tôi đang nhìn về phía em ấy.
「Ừm, chuyện chỉ có vậy thôi. Thành thật xin lỗi vì nàng elf ngỗ nghịch đã làm phiền cô. Chúng tôi cũng từ bỏ ý định chiêu mộ Tet rồi. Vả lại nếu cứ cố chia rẽ hai người thì chỉ nhận lại thêm phẫn nộ mà thôi.」
「Khôn ngoan đấy. Tet sẽ tuyệt đối không bao giờ rời bỏ tôi, và ngược lại cũng vậy.」
Tôi nhìn chằm chằm Arsus dưới lớp mũ trùm đầu và đáp lại trong khi ông ta mỉm cười gượng gạo. Nàng elf thì phồng má cáu kỉnh, dường như là phật lòng với quyết định của người đội trưởng.
「Sao cô có thể cư xử như thế khi một tổ đội bậc A đang cố chiêu mộ cô cơ chứ?」
「Tỏ ra ăn năn hối lỗi đi đồ đần.」
「Ui da! Đồ xấu tính! Ông đâu nhất thiết phải đánh tôi chứ!」
Thấy rằng họ lại tiếp tục làm trò với nhau, tôi tỏ ra bàng quan trong khi im lặng ăn nốt bữa trưa của mình. Dường như các thành viên còn lại ngoại trừ Arsus đều chỉ là mạo hiểm giả bậc B.
「Vậy ông còn ứng cử viên nào cho vị trí đỡ đòn không?」
「Không. Chúng tôi sẽ phải tiếp tục tìm kiếm thêm. Trong trường hợp tệ nhất, chúng tôi sẽ phải tìm tạm một mạo hiểm giả hạng D tiềm năng rồi huấn luyện họ」 Arsus nói, trong khi ánh mắt hướng về phía phù thuỷ Lena và nàng elf Raphilia. Dường như hai người họ là chủ lực tầm xa của tổ đội. Ông chú linh mục thì có vẻ là một hồi phục sư -dù nhìn ông ta đủ mạnh để tự lực cánh sinh với cây chùy của bản thân nếu ông ta muốn -trong khi người trinh sát đóng vai trò khống chế diện rộng và câu kéo thời gian cho cả đội.
Tổ đội hiện tại của họ không tồi chút nào, nhưng ông chú bậc A Arsus đang cùng lúc phải gánh vác hai vai trò vì phải kiêm luôn đỡ đòn. Nếu họ có một đỡ đòn thực thụ thì ông ta sẽ có thể phát huy tối đa sức mạnh và đội của họ sẽ còn mạnh mẽ hơn nữa.
Nhưng dù sao thì…
「Ghen tị quá đi…」 Tôi lẩm bẩm, nhìn xuống bộ ngực phẳng lì của bản thân và tự hỏi tại sao lại có sự khác biệt về kích cỡ ngực lớn đến như vậy giữa hai phù thuỷ. Lena có phong thái quyến rũ của một quý cô, chiếc váy tiên cá đen xẻ ngực và lớp áo choàng đó hợp với cô ấy đến lạ. 「...Mình cũng muốn trở nên bự hơn.」
「Chị đã ở kích cỡ hoàn hảo rồi mà Phù thuỷ-sama. Hoàn hảo để ôm.」
「Đúng vậy, Chise phải không nhỉ? Sớm muộn thì nó cũng sẽ lớn lên thôi.」
Tet xoa đầu tôi, trong khi cô phù thuỷ trẻ Lena cười thích thú.
Nhưng có một người lại không hài lòng với cuộc trò chuyện của chúng tôi.
「Hừm. Cô chắc chắn đã ăn bám Tet để thăng hạng.」 Raphilia móc mỉa như một kẻ thua cuộc đáng thương.
Nụ cười trên khuôn mặt Tet vụt tắt, em ấy trông như thể sắp giết người đến nơi rồi.
「Sao ngươi dám– ?!」
「Dừng lại đi Tet!」
「Vâng.」
Tet thu sát khí lại khi tôi ra lệnh cho em ấy, nhưng Arsus và phần còn lại của tổ đội thì theo phản xạ mà cầm lấy vũ khí khi cảm nhận được sát ý của Tet. Trong khi thầm cảm thán phản xạ nhạy bén của các mạo hiểm giả bậc cao, tôi để cô bé cựu golem đang buồn bực ôm lấy tôi cho đến khi em ấy lấy lại được sự bình tĩnh.
「Raphilia. Cô có thể là một mạo hiểm giả bậc B mạnh mẽ, nhưng kĩ năng quan sát của cô thì như một con bò. Thậm chí còn chẳng bằng một tên hạng D. Chise nhỏ nhắn ở đây có vẻ đang kìm nén ma lực của mình, sức mạnh thật sự của cô bé phải cỡ một pháp sư hoàng gia.」
Pháp sư hoàng gia là những ma pháp sư phục vụ cho một vương quốc, nắm giữ sức mạnh đứng trên tất thảy các loại pháp sư và cũng là người đại diện cho một quốc gia. Họ tiêu diệt quái vật để lên cấp và cống hiến cả đời cho nghiên cứu ma thuật, và trong khi bể ma lực của họ có nhiều kích thước khác nhau, nhưng mức tối thiểu cũng phải là 10,000, và cao nhất có thể lên đến 30,000 hoặc 40,000MP.
Mặc dù tôi đã nén đầu ra ma lực lại để che dấu tổng lượng ma lực, nhưng những mạo hiểm giả bậc cao vẫn có thể nhìn thấu được nó.
「Anh nói đúng đấy. Tổng lượng ma lực tối đã của tôi rơi vào khoảng 15,000 MP.」
「Tuyệt thật đó!」 cô phù thuỷ Lena cảm thán. 「Nếu em có từng đó ma lực ở độ tuổi này thì ma lực của em vẫn sẽ tiếp tục tăng lên theo năm tháng! Chị có 12,000 MP, còn của vị linh mục là 7,000. Bên cạnh đó, Raphilia có lượng ma lực tương đương em là 15,000 MP vì cô ấy là elf.」
「Này, đừng nói người khác dung lượng bể ma lực của tôi chứ! Và tôi vẫn đang lớn mà! Bể ma lực của tôi sẽ lớn hơn thôi!!!」
「Vậy là Chise có một bể ma lực cỡ đại, nhưng cô bé dùng loại ma pháp gì vậy?」 Lena hỏi tôi. 「Chị thấy em dùng【Tịnh hoá】và【Hồi phục】ở sân tập, hẳn là nước và ánh sáng nhỉ? Chị giỏi nhất là lửa và bóng tối.」
「Hầu như mọi lúc tôi đều dùng ma pháp gió. Tôi thích dùng nó hơn là dùng ma thuật lửa vì nó không gây thiệt hại hàng hóa và cháy lan ra xung quanh. À, tôi cũng dùng ma thuật rào chắn rất nhiều vì chúng tôi phiêu lưu khắp nơi.」
「Chị hiểu. Ma pháp gió là loại ma thuật tốt nhất khi dùng để thu thập nguyên liệu. Và bởi vì hai đứa đều là nữ nên bắt buộc phải dùng ma pháp rào chắn」
Bởi vì cả hai chúng tôi đều là ma pháp sư, chúng tôi nói chuyện khá hợp cạ với nhau.
Và cứ như vậy, sau khi chúng tôi xây dựng mối quan hệ với những mạo hiểm giả bậc cao đó, Tet và tôi xử lý bữa ăn của mình và đứng dậy khỏi bàn ăn.
「Bọn tôi về nhà đây. Bọn tôi định sẽ khám phá hầm ngục vào ngày mai.」
「Ừm. Thành thật xin lỗi vì tất cả những rắc rối vừa qua! Nếu chúng ta gặp nhau dưới hầm ngục, hãy hỗ trợ nhau nhé!」
Danh sách chương